Diễn đàn Teen VN
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Chạy Trốn

Go down

Chạy Trốn      Empty Chạy Trốn

Bài gửi  Admin Thu Jul 26, 2012 7:28 pm

chào tất cả các anh em trên lx đây là tác phẩm đầu tay của em nên còn thiếu sót mong anh em đọc rôi có gì ý kiến với em.. các bác chê chắc em tự tữ lun quá.....

Trong màng đêm, gió thổi nhẹ nhàng nhưng đủ để người ta cảm thấy lạnh buốt từ bên trong coi lòng,trong lòng tôi lúc này cũng giống như một mảnh thủy tinh rớt bể tan nát trên nền gạch khi nge đc những điều lạnh giá từ cái môi chúm chím ấy
- anh mình chia tay đy-em lạnh lùng nói ra những cay đắng.
tôi đứng bất động trước những lời cay đắng từ em
- ?? Đ nói gì vậy, chuyện này ko giởn được đâu
Em vẫn lạnh lùng nói tiếp:
- tôi không có giỡn đâu có lẽ 100 ngày để iu nhau có lẽ đả đủ rồi
bây giờ tui mới hỉu rằng những điều em nói nó đả thành sự thật
- tại sao?? M đâu có làm gì đâu
-tất cả là lỗi ở Đ những gì mình iu nhau tất cả là giả tạo thôi M à, Đ đến với M chỉ là lúc ấy , Đ vừa mói chia tay nên cần một người nào đó để có thể lấp đầy khoảng trống thôi. Nhưng bây h anh ấy đả về bên Đ đả xin lổi Đ và muốn bắt đầu lại, đến bây h đ mới hiểu rằng đ không thể mất anh ấy, có lẽ sẽ làm cho m đau nhưng đ không muốn típ tục lừa dối nữa
em nói xong vội vàng chạy đi không để tôi có thể nói thêm bất cứ lời nào nữa…….bây h trong lòng tôi đả thật sự tan nát, tôi đả rơi xuống thật sâu ở vực thẩm của tuyệt vọng….tui đứng đó những giọt nước mắt rơi xuống khong lúc này hay biết có lẽ đây là lần đầu tiên tôi khóc vì một người con gái và có lẽ đây cũng là những giọt nước mắt cuối cùng tôi rơi vì một người con gái.. bước đy vô hồn trên con phố ngày ấy tôi và em nắm tay nhau.nhưng bây h chỉ còn lại tôi, chỉ còn lại một thằng ngu..một thằng chỉ là một con bù nhìn , một kẻ dự bị….em là người đả kéo tôi khổi bùn lày của tội lỗi nhưng sau giờ đây, em lại buông tay tôi, em có biết tôi đả cho em rất nhiều thứ không, đả làm cho em những điều lớn đến cở nào không…………………….

Tôi còn nhớ ngày tôi gặp em là một ngày nắng ôi bức từng tia nắng mặt trời chiếu xuyên qua ô cửa kính của chiếc xe buss đông ngẹt khách này, đang ngồi đảo mắt nhìn quanh thì bắt gặp một ánh mắt đáng thương, đang sợ hãi và cần được cầu cứu, bắt gặp ánh mắt tôi, em nhìn tôi vẽ mặt cầu cứu, nhìn xuống dưới thì, em đang bị thằng chó kia nó sàm sỡ,bổng dưng trong người tôi nóng lên, ko hỉu tại sao lúc ấy tôi lại cảm thấy bức xức như vậy ko thể chịu đựng được nữa tôi chồm tới nắm lấy tay em và kéo về nơi này
- này, ngồi ở đây đi.. tôi nói một cách lạnh lùng
-ừm… cảm ơ…n em tròn mắt nhìn tôi, ánh mắt cảm ơn khi vừa tìm đc một chiếc phao khi đang trôi lên đên giữa đại dương
Lúc này thằng chó hòi nãy tức điên lên như con thú bị cướp mất miếng mồi nó nhìn tôi như muốn xé xác tôi ra, bây h tôi mới nhìn thấy thật rõ em, có lẽ em là một thiên thần… em xinh quá. Đôi mắt to tròn, sống mũi cao sọc dừa
cái miềng chúm chím đáng iu,khuông mặt trái xoan đẹp mê hồn, mái tóc thẵng mược làn da trắng , tướng người em thon thả, cỏ thể như người mẫu nhưng do em hơi lùn ko thôi là đi thi người mẫu đc rồi, tất cả toát lên cái vẽ ngây thơ trong sáng của em, nhưng đôi má mũm mĩm kia đả ững hồn lên vì ngường
-bạn nhìn gì mà gê vậy….đôi mắt tròn xe nhìn tôi
Lúc này tôi mới thoát khỏi cái vẽ đẹp ngây thơ ấy mà trỡ về với thức tại
- à à mình xin lỗi- tôi bối rối đáp
-hì, bộ thích mình sau mà nhìn gê qá… em gẹo tôi
úi…úii….làm gì có… tôi bối rối đáp
-hjhj mình đùa tí thôi lúc nãy cảm ơn bạn nha ko có bạn thì mình ko biết làm sao nữa- em cám ơn tôi
- ừ hk có gì đâu – tôi nhìn em đáp
-ừa mà bạn tên gì zạ- em nhìn tôi và hỏi
-à. ừm mình tên Minh – tôi trả lời em nhưng đôi mắt nhìn ra cữa số có lẽ vì lần đầu tiên tôi bắt chuyện với một người con gái
-mình tên Đoan mà bạn mấy tũi rồi- em lại tiếp tục tra khảo tôi
- 16- tôi lạnh lùng đáp
-hjhj zì mình = tũi nhau rồi- em cười hớn hỡ
Ánh nắng gay gắt chiếu xuyên qua ô kính , gọi thẵng vào mắt em làm em nhăn nhó.
-này đổi chổ đi, ra ngoài này mà ngồi ở đó nắng lắm-
-ừa cám ơn một lần nữa nhaz
Em vừa chuyễn người sang tôi thì chiếc xe bổng dưng thắng gắp cả một cặp mông xăn chắt đè lên thằng nhỏ tôi, thằng nhỏ của tôi bắt đầu ngóc đầu dậy sao bao nhiu năm ko đc thức , nó ngóc đầu lên biểu tình phản đối bây h em quay mặt đi chổ khác về sự e thẹn và xấu hổ..cả hai bắt đầu im lặng .. chiếc xe chạy bon bon trên đường từng cơn gió mùa hè mát mẽ cứ thế thổi vào mặt tôi.. và tôi lúc ngủ lúc nào ko hay……nheo mắt thức dậy có cái gì đag đè nặng lên vai tôi….thì ra đó là em nguồi con gái ngây thơ em đag tựa vào tôi và ngủ…..tôi cũng ko muốn đánh thức em vậy ko hỉu vì sao lúc ấy tôi cứ nhìn em………tiếng anh bán vé se hô to
-gần tới Long mỹ rồi ai xuống bến nhớ kêu
Có lẽ do tiếng anh bán vé hô to nên em cũng đả thức em nheo mắt nhìn tôi e thẹn
- xin lỗi- đôi má em ửng hồng
- ko sao đâu mà bạn xuống chạm nào-tôi hỏi em
- mình xuống chạm đằng trước-em trả lời tôi
- ồ vậy hả mình thì xuống sau một chạm
- mà này có số đt ko cho đi có gì dẫn mình đi chơi với-em nhìn tôi đôi má ửng hồng
-à có 09xxxxxxxx nè số này đây có gì dẫn cho đi chơi - vừa trả lời em vừa bối rồi vì đây là lần đầu tiên một người con gái xin sô đt
Nắng chiếu buông xuống. những ánh nắng của mùa hè gây gắt, gió thổi nhẹ nhàng lê lết một lúc cũng về tới nhà mồ hồi đổ ra như tắm mở cửa nhà vào thấy mẹ đang ngồi chăm chú lên chiêc tv
- Minh con về rồi đó à mệt ko lên tắm rữa đi rồi ăn cơm
- vâng – tôi đáp lại
ôi đây rồi chiếc giường thân iu của taz 3 ngày rồi ko gặp mày , ngả phịch xuống giường định nhắm mắt một tí sau chuyến đi dài nhưng ko tài nào ngủ đc….
- trời ơi nắng gì mà kinh thế - tôi chữi thề
sắp cái quần tà lỏn chạy thẳng vào nhà tắm nhìn dòng nước mát lạnh cứ thể tuôn ra ôi sướng quá , sau khi tắm xong vừa đi xuống nhà trong cái quần tà lõn tay cắm cái khăn lao khô cái đầu
- mẹ ơi có gì ăn ko đói quá
- ngồi đó đi để mẹ đi hâm đồ ăn cho
10 phút sau mẹ dọn đồ ăn lên hương thơm nghi ngút của bửa cơm do mẹ nấu nó thơm làm sau , có lẽ 3 ngày rồi toàn ngồi ăn cơm bụi ngoài quán nên bây h mới biết thấm thía cái bửa cơm gia đình là thế nào
- ba đâu rồi hả mẹ- tôi hỏi
- ba mày đi công chuyện rồi tối mới về , ăn xong rồi lên phòng ngủ đy
- vâng- tôi đáp lại
Chiếc quạt máy cứ quay ro ro, truyện những ngọn gió của mùa hè vào phòng chẵng mấy chóc tôi đả chìm vào giấc ngu……………………..

Reng …reng…..reng
Mở mắt uể oải chụp chiếc điện thoại đang đánh thức chủ nhân của nó
-alo alo thằng nào đấy ko biết tao đang ngủ à
-đm giờ còn ngủ hả mạy tắm rữa ra đây đi café với tụi quán củ nha mạy
-ừ tao biết rồi-tôi đáp trong mệt mỗi
Bước loạng choạng vào nhà tắm cằm cái cây đánh răng chà chà ,, úp mặt xuống dòng nước mát lạnh để xua tan đi cơn buồn ngủ chọn đại một chiếc quần sỏ vào kèm theo một chiếc áo thun chạy xuống nhà dắt chiếc xe ra..
-này thằng kia mày đi đâu thế - ,mẹ tôi quát
- dạ con đi zới đám bạn tí tụi nó rũ đi uống nước tí con về- tôi tỏ cái vẽ thương hại cho mẹ động lòng
-ừ đi thì đi nhớ về sớm nge, ko có được đánh nhau như lúc trước nge tao mà biết là mày khỏi zìa lun- mẹ tui nhăn nhó
-vâng con sẽ vè sớm- tôi đáp
Dắt con chiến mã , chời đả gần tối gió thì thổi mạnh mà ra đường có mổi cái áo thun với cái quần short lạnh gần chết, vừa chạy vừa nhìn ven đường ôi trời em toàn quần đùi với áo 3 lổ nhìn mà nứng muốn điên lên được đi một hồi cũng tới quán café, bước vào trong quán thì đả thấy nó zới tụi bạn đang ngồi nói chuyện cứ quan hệ với chả tình dục mà đem ra nói , thấy tui từ xa nó vẫy tay vào
-ê đây nè con trai- mới gặp đả sock óc
- con thằng cha mày
Bước vào trong bạn ngồi xuống thì nge tụi nó thì tụi nó đả tra khảo một thằng mỡ miệng nói
- sao rồi chú minh lên trển vui ko tao nge nói nhìu gái đẹp lắm
- vui cái éo gì, lên trển giữ con cho bà cô mệt gần chết, tối đi ra đường thì toàn gay nản vãi
- haha tội vậy bộ trên đó gái nó chết hết rồi à
- tao cũng ko biết nữa thôi kiếm chuyện khác nói đi
đang nói chuyện vui vẽ thì bất chợt nhìn thấy ánh mắt buồn so của thằng đạt quay sang hỏi tụi bạn
- ê nó sao vậy bị đá rồi à
- ừ bị đá một cách thê thảm lun iu con đó cho đả cuối cùng nó nói thằng đạt chỉ là dự bị thôi
- đm khốn nạn vậy- tui chữi thầm
thằng đạt quay lại nhìn tôi đôi mắt nó buồn so hình như có một dòng lệ đag trào ra từ nước mắt
-- thôi , tại tao ngu thôi hét chuyện iu con phò rồi làm nhìu thứ về nó chứ
không khí bổng dưng lặng im ko thể để cho cái ko khí đau buồn này típ tục nữa tôi vội nói
- này thôi cái mặt đưa đám ma ấy đi, đi nhậu cho quên hết này sẵng tiện lâu rồi anh em mình cũng chưa nhậu, ra quán xyz nha tụi bây
lời mời ấy của tôi đả phá vỡ cái không khí đau buồn lúc nãy tất cả tụi nó cười hớn hỡ và choàng cố nhau lên chiếc chiến mã phi thẵng tới quán
- 1….2…..3 zô uống hết nào uống cho quên hết đi
- ừ đúng đó ko cần phải buồn đâu đạt à mày cứ coi nó là một người lạ đi ngang qua cuộc đời của mày đi,
- ừ tao biết chứ, nói như vậy thì khó lắm mày àk
- ừ tụi tao biết cái đó ko thể vượt qua, nhưng mày hãy để thời gian sẽ xóa nhòa tất cả đi, mày nên nhớ mày còn có gia đình mày con có tụi tao nữa màk
- ừ cám ơn tụi mày
buổi nhậu nhẹt kết thúc mạnh thằng nào vè nhà thằng ấy loạng choạng trên con chiến mả, trong người đả thấm hơi men bổng tối đả chìm xuống, cảnh vật lặng im chỉ còn vài thằng nhậu nhẹt tập tụ ven đường, lê lết trong hơi men càng thấm sâu vào người, cuối cùng củng về tới nhà mở cửa tiếng ken….két của chiếc cửa sắt được mở ra , nhưng cũng may là ba mẹ đều đả ngủ bước từ từ vào nhà lên lầu, ngả cải phịt xuống dường, và ngủ liệm lúc nào không biết…………………….

Đây là đài phát thanh của huyện xyz lúc này là 6h…………
-đm cái đài phát thanh này ngủ cũng ko được yên
Từng ánh nắng chiếu xuyên qua những tán lá xanh, xuống rương mặt tôi làm tôi ko thể nào ngủ nướng tiếp nữa , ngồi dậy tui chăn mền ra ngáp dài một tiếng sau một đêm chinh chiến với tụi bạn, tới giờ đầu vẫn còn ê ẩm,
-- Minh thức chưa con, rữa mặt tắm rữa đi rồi xuống ăn sáng
- Vâng ạ- tôi đáp trong mệt mỗi
Cầm chiếc khăn tắm bước vào nhà tắm, từng dòng nước lạnh cứ chạy xuống khiến tôi run cả người vì lạnh, bước khỏi nhà tắm nhìn vào rương
- ôi mẹ ơi râu ria gì kinh thế này
lại mất thêm 5 phút nữa để vệ sinh cái khuôn mặt này , anh ơi có đt kìa anh ơi có đt kìa anh ko nge em đập chít mẹ anh giờ ( tiếng nhạc chuông) bước lại nhìn thấy số nào lạ hoắc tôi bắt máy
- alo xin lỗi cho hỏi ai vậy
bên đầu dây kia một giọng con gái ngọt ngào
- bạn ơi cho mình hỏi đây có phải là số của bạn Minh ko zạ
- phải, cho hỏi bạn là ai zậy ?
- mình Đoan nè – lại cái giọng ngọt ngào ấy
- Đoan nào tôi đâu có quen ai tên Đoan đâu chắc bạn nhầm sô rồi
- Trời đất, mới có một ngày mà quên rồi à, mình đi chung xe buss với bạn ấy- cái giọng đày trách móc
Tôi đứng suy nghỉ một hồi
- à…..Đoan hả sr nha mình quên mất
- hứ….mới có một ngày đả quên rôi, nào là hứa dẫn đi chơi này nò mà thế đả quển rồi
- thôi mà cho minh xin lỗi đi tại quên mà, lát dẫn đi chơi đền bù hé, mà gọi Minh có gì ko – tôi hỏi em
- thì tại Đoan mún đi mua đồ mà hk bít đường đi
- à dậy à…..
- Minh dẫn Đoan đi mua đc ko
- ừ…………..đc - tôi đáp lại một cách vui vẽ
chọn một cái quần jean màu xanh ống côn + với 1 cái thun bay xuống nhà dắt con chiến mã quen thuộc ra
- này ăn sáng chưa mà đi đâu nữa thế hã
- con đi đây chút lát con về liền
không đợi mẹ nó gì thêm dắt xe phóng đi cái vèo chạy một hồi mới sực nhớ - chết bà chưa hỏi nhỏ đó ở đâu nữa
dừng xe bên lề đường cầm chiếc điện thoại gọi cho nhỏ
- alo Đoan hả lúc nãy quên mất, nhà đoan ở đâu
- Đoan đang đứng ở chạm xe bus ở đượng xxxx nè qua lẹ đi
- ừ đứng đợi đó đi
đảo một vòng thấp thó phía xa thấy một người con gái đang đứng, đó là em người con gái ấn tượng đầu tiến với tôi trên chiếc xe buss định mệnh ấy, hôm nay em mặt chiếc quần jean bó xát người ôm lấy cái mông tròn chịa ấy cái áo thun rộng lệt qua một bên, trong em thật là quyến rũ và gợi cảm ( nhìn mún ở tù) từ xa em thấy tôi liền vẫy tay vái cái
-- Minh ở đây nè
- Lên xe đy mún mua đồ gì tui chở đi cho
Vừa lên xe em đả thục vào eo tôi
- đây là cái tội dám quên này,
- thôi thôi xin lỗi mà – tôi dổ ngọt em
- lúc nãy chưa nói hết đả cúp máy rồi gét
- ừm tại lúc nãy mẹ vào nên vội cúp máy,
- ủa bộ làm gì bậy bạ sao mà sợ - em chọc tôi
- à ừm tại tại…. tại
- tại cái gì – em tra khảo tôi
- thôi mệt quá đi đâu chở cho đi rồi đi ăn đói bụng quá
- ừm, đi dô cái shop bán đồ đi tui vài cái áo
chạy bon bon trên con đường, gió thổi mát lạnh , tôi lạm bộ chạy ngay vào ổ gà , gập ổ nào lũi zô ổ áy sau những cú vấp ấy… ngực em cạ sát vào lưng tôi, ôi chúa ơi mệm quá ,
- này chạy gì kì zạ làm gì lũi zô ổ gà hoài thế - em nhéo tui một cái đao điến
tôi liền kím cớ biện minh và giả ngu như ko biết gì
- ơ tại…..nhìu ổ gà quá nên tránh hok hết
- vậy cơ à – em nghiến ngăn
- ừ
chạy tới cái shop xxx tôi thắng lại,
- này zô đy tới rồi đấy
- tới rồi hã, ông dô với tui lun đi – em kéo áo tôi
- sặc….bà mua đồ chứ tui có mua đâu mà dô làm gì – tôi từ chối khéo
- thì zô đi chọn tiếp tui zới coi cái nào đẹp – vừa nói em vừa lôi tôi vào
bước vào trong gió mát lạnh của chiếc điều hòa thổi ra lạnh tê cả người nhìn xa thấy một đám nhìn quen, nhìn kĩ mới biết cái đám bạn chét bầm
- bỏ bu rồi , kiều này chắc nó chọc có nước mà chuôi xuống mồ lun quá
một thằng trong đám reo lên và chỉ thằng vào phía tôi
- AAAAAAA thằng Minh kìa bây có nhỏ nào đi chung nữa kìa
Cả đám quay về phía tôi, tôi giả ngu như ko thấy cả đám chạy lại trêu chọc tôi
- Há há hôm nay anh Minh dẫn bạn gái đi mua đồ à , có bạn gái mà ko giới thiệu nge, từ hôm nay anh Minh nhà ta hết là trai tân rồi
Cả đám cười vang cả shop làm tát cả những người trong shop quay nhìn về phía chúng tôi , quay lại thì thấy nhỏ đỏ cả mặt, tôi liền thanh minh
- đập chết cha tụi bây, by h bạn tao chứ có phải bạn gái gì đâu
cả đám Ò lên một tiếng
- thật ko đó cha, lần đầu tiên tao thấy mày chở con gái đi mua đồ đấy
nhìn thấy 2 má em càng ngày càng đỏ tôi cũng hỉu được điều nó liền dùng chiu giải tán đám đông mà ko gây động tỉnh gì, cả đám hỉu ý tôi và cải mặt ngiêm túc nên tụi nó đi qua chổ khác
- này mua gì mua đi – tôi nhìn em nhưng ko giám nhìn thẳng vào mắt em vi cũng có lẽ hơi ngượng
- ừm đứng đợi nha- em chạy cái vèo mất tiu
tôi ngồi trên băng gế ngôi dợi em, đi lựa đồ bổng em reo lên một tiếng
- Minh ơi zô coi thử coi – em reo tên tôi vang vọng cả cái shop làm tôi mún độn thổ
- Kêu gì thế con kia
Chưa kịp nói hết câu tôi cứng họng. ôi chúa ơi em đẹp quá tôi đứng ngay người vầ chiêm ngưỡng cái sắc đẹp trời phú ấy
- này nhìn gì mà nhìn gê thế - em tròn mắt nhìn tôi và thụ vào hông một cái
- à…ừ…à tại đẹp quá
- thật ko đấy – đôi má em ửng hồng lên
em nói tiếp
- xem có đẹp hk
không cần phải suy nghỉ
- hk đẹp mà quá đẹp là khác
- hjhj thật ko đó- em nhìn tôi cười
- ừm thật mà ko tin hả để kêu hết mấy đứa kia lại xem hé- tôi chọc em
- thôi thôi thôi….Minh nói đẹp là Đoan tin rồi- em nhìn tôi trợn mắt
- ừm xong chưa mình đi ăn nhaz
bước khỏi shop cái nắng gay gắt nóng nực của mặt trời cùng với cái túi đồ cồng kềnh của em đảo một vòng trên con phố chúng tôi gé vào một quán ăn lề đường khá sạch sẽ
- Đoan muốn ăn gì – tôi hỏi em
- Bún riêu – em đáp trong tiếng cười
- 2 tô bún riêu đê bả chủ ơi
Bả chú đáp một tiếng khá tôi
- OK có liền em trai
Nhìn em còn có vẽ bối rối lúc nãy bị bọn bạn của tôi chọc nên tôi mỡ lời
- xin lỗi Đoan nha cái tụi hồi này nó hk có ý gì đâu
- ko sao đâu mà, mà Minh có tụi bạn vui gê hé – em đáp trong e thẹn
nói ăn sáng nhưng thật ra tui chả ăn tí nào chỉ ngồi nhìn em thôi, bất chợt bị ánh mắt em bắt gặp tôi liền úp mặt xuông mà cứ xúc bún vào miệng, em nhìn tôi cười gian trá sau khi ăn tôi chở em về tới nhà em bước xuống xe
- cám ơn Minh nha hôm này Đoan vui lắm, em bất chợ hun vào má tôi một cái và chạy vào nhà
tôi đứng ngay người ra, như có dòng điện chạy qua người , có lẽ lúc nãy là mơ chăn hay do em ở thành phố lâu rồi nên tính cách em như vậy trên đường chạy về nhà tôi cứ cười như một đứa trẻ nhận được một món đô chơi, về đến nhà dắt chiếc xe vào vừa đi vừa nhãy chân sáo miệng thì cười tủm tỉm. mẹ thấy thế liền hỏi
- bị khỉ nhập hay sao mà cứ cười hoài thế- mẹ chọc tôi
- Dạ…tại hôm nay thấy mẹ đẹp quá- tôi nịnh khéo mẹ
- Cha mày chỉ có giỏi cái tài dẻo miệng
Bước lên phòng ngả phịch xuống tay chân cứ quơ quo vì vui sướng
…Anh ơi có đt kìa, anh à có đt kìa, anh ko nge em đập chít mẹ anh giờ (tiếng nhạt chuông) mẹ cha thằng nào đang ngủ ngon
-alo – tiếng ngáp dài của tôi
-đang ngủ hay sao mà nge tiếng kì cục vậy
-ừm đang ngủ, có gì ko mà sao toàn điền vào giờ hiểm ko vậy-tôi trách em
-hjhj tại buồn quá ở đay chỉ có quen mõi Minh thôi với lại nóng nực quá nên rũ đi hóng mát
-ừ dậy hã – con này điên thật 1h chìu mà đi hóng mát
-ừa , nếu Minh bận thì thôi- giọng em buồn xuống
-ấy ko, đâu có bận gì đâu
-thật ko nếu ko mún đi thì thôi- em lại giỡ cái trò giận dỗi
-Đi mà, đang ở đâu thế để Minh qua rướt- tôi dỗ ngọt em
-hjhj đang ở nhà nè- em cười nhẹ nhàng
-ừ để qua rướt
-mà này chạy xe đap qua nge, đi xe đạp mới zui
-hã? Đi xe đạp hả - bây h tôi ko còn buồn ngủ nữa sau khi nge em nói
-ừa đi xe đạp ok? Hk
-ừ đợi đi tí tui qua
Bò ra khỏi chiếc giường , bước vào nhà tắm vội úp mặt xuống dòng nước mát lạnh để xua tan đi cái nóng bức của mùa hè, vội mặt chiếc quần short vào bước xuống nhà, thấy mẹ đang ngồi xem tivi , sợ mẹ la nên tôi bước nhẹ nhàng như ăn trộm.
-này đi nữa à thằng kia – tiếng mẹ quát làm tôi giật cả mình
-dạ..d..ạ con đi chút về
-2 hôm nay thấy anh lạ lắm nge, bt toàn ở nhà sao mấy hôm nay giở chứng thế- những câu nói của mẹ xuyên thẳng vào tim đen tôi
- bộ có bạn gái rồi à
- làm gì có, con của mẹ trong sáng lắm- tôi vội thanh minh
Không đợi mẹ nói thêm câu nào nữa tôi lấy chiết martin củ đả gắn bỏ năm cáp 2 của mình ra đạp đến nhà em, những cái nắng rắt làm mồ hôi tôi nhể nhại trời thì lại chẵng có miếng gió nào, lê lết gần 15 phút sau khi bị chó rượt sụp ổ gà thì cũng đến nhà em, nhà em rộng khoảng 50m vuông xung quanh là những , hàng hoa bông bụp, tôi dựng chiếc xe đap xuống, lấy điện thoại ra điện em
-đâu rồi cô pé
-pé cái đầu ông, tới đâu rồi
-đang đứng trước cổng này
- ôi chết tới lúc nào vậy, để tôi xuống
Em chạy lạch bạch ra mở cửa , ôi chúa ơi , em mặt chiếc quần riêng ngắn ngủng, cặp đùi thon thả trắng phếu,cái áo thun ôm sát thân hình em, tất cả tỏa lên những đường cong chết người của người con gái, nhìn thấy em thằng nhỏ trong quần trong cơn ngủ đả bắt đâu thức dậy, nó zơ cao biểu tình chống chính phú,
-này làm cái gì mà nhìn kinh thế- vừa nói em thục vào bụng tôi một cái đau điếng
-ui…da sao đánh tui- tôi nói trong cơn đau quằng quại
-ai bảo nhìn làm chi, nhìn thì cũng vừa vừa thôi chứ- 2 má em ững hồng lên
- à à, tôi xin lỗi tại lúc trước tới giờ mới nhìn được người con gái xinh như Đoan thôi
- thôi thôi, khỏi có dẻo miệng, đi thôi dứng đây hồi ba má tôi nghỉ bậy chết nữa
-nghỉ bậy là sao- tôi cười với cái giọng dê già
- thì…thì
- thôi lên xe đi tiểu thư, tiểu thư muốn đi đâu nè
Em ngồi lên xe ngực áp sát vào lưng tôi, ko biết em vô tình hay cố ý nữa, kiểu này một hồi có nước mà đi tù quá
-chạy lên đồi đằng kia yk- em vừa nói vừa chỉ
- ặc đùa hả,- tôi ngạc nhiên hỏi em
-hk có đùa, chạy lên đó đi, hay là ko mún chỡ tui đi- em trách móc
- à ko phải , thôi bám chắc đi xe chuần bị lên ga nè
-hjhj, xe đạp mà cũng lên ga nữa cơ à- em cười đáp
-có sao hk – vừa nói tôi vừa giả tiếng xe rừm rừm ẹng ẹng
Vừa chạy vừa nói chuyện với em, chay qua bao con phố những ánh mắt thèm thuồng của bọn con trai cứ nhìn vào em, em bấu chặt lưng tôi
-M ơi sao tụi nó nhìn tụi mình như ăn tươi dậy-
-à chắc tại gì có một người đẹp đang được tôi chở đấy mà- vừa nói tôi vừa pha trò
-thôi đi ông, dẽo miệng quá, chạy nhanh lên nhìn tụi nó thấy gê quá à
-ôm chặt nha công chúa xe chuẩn bị tăng tốt đây
Ko biết em chọc tôi hay ko mà, từ lúc nào em đả ôm tôi cứng ngắc,tôi lúc này thật vui biết bao, vì lần đầu tiên được một người con gái ôm mình, những điều đó chỉ có những ước mơ của tôi. Chạy hết con dốc này đến con dốc khác mồ hôi của tôi đỏ ra như tắm, em vội dùng miếng khăn giấy mà lao cho tôi.
-hjhj, nhìn nè mổ hôi gì mà ra ước áo hết trơn rồi
-thì tại sài hết calo để đèo bà đi chơi nè hehe mệt gần chết
-đổ lổi cho tôi hã – vừa nói em vừa nhéo tôi một cái đau điếng
- ui da tha cho em chị ơi đau quá- tôi chọc em
- này thì tha- vừa nói em vừa bấu chặc vào lưng tôi mạnh hơn
Không biết vô tình hay cố ý, ngực em cạ sat vào lưng tôi, cho dù có tới 2 lớp áo để che phủ 2 trái đào tiên ấy thì tôi cũng cảm nhận được nó thật là mềm và săn chắt, đèo một hồi cũng lên được ngọn đồi mà em chỉ, tới nơi tôi nằm phịch xuống thảm cỏ xanh mượt, gió thổi nhẹ nhàng trên thảm có nó tạo ra những ngọn sống nhẹ nhàng lúc này tôi chỉ muốn, nằm ở đây mãi
-woa đẹp quá Minh hé- em cười zui zẽ
- tất nhiên là đẹp rồi , hk uổng tôi chạy tốn calo để đưa bà lên đây- tôi chọc em
-hứ ai cần, tại ông tự nguyện chứ bộ
-ủa dậy sao chứ ko phải ai năn nĩ, bắt tôi đèo đi chơi à
Em chạy lại định đánh tôi nhưng, ko biết em chạy thế nào mà ngả đè lên người tôi, tôi nghỉ thầm đây đúng là cơ hội trời cho thôi mình tỏ tình để chấm dứt thời trai tân quá, em vội vàng tính đứng dậy,nhưng tôi ko để cho em làm điều đó, tôi ôm chặc lấy em,
-Đoan này, làm bạn gái mình nha, mình thít bạn lắm
Em nhìn tôi xoe tròn,
-iu cái đầu ông đừng có giỡn nữa mới gặp có 2 ngày mà iu với thương cái gì
- bộ Đ ko tin tui à, tui nói thật đấy,có lẽ trái tim của tui đả bị Đ cướp mất rồi, M biết là mình chưa gặp nhau được bao lâu, nhưng sự thật thì tui đả iu Đ mất rồi Đ biết ko, M sẽ làm tất cả vì Đ, mình iu nhau Đ nhé
Em nhìn tôi im lặng khẽ gât đầu một cái,2 dòng nước mắt của tôi chãy ra, có lẽ là vì quá hạnh phúc, tôi vội đặt lên đôi môi chính mộng của em một nụ hôn dài, cái lưỡi của tôi bắt đầu hành động nó chui khỏi miệng tôi , nó quấn chặt lấy lưỡi em, lúc bây h mắt em cũng đả nhắm ngiền và nge theo sự mách bảo của con tim, lấy môi tôi ra khỏi miệng em, cả 2 cười nhẹ nhàng
-em yêu anh- em đấm nhẹ tôi một cái
- anh cũng yêu em- tôi đáp lại
-thôi trời cũng gần tối rồi, để tui đưa bà về cả 2 trên chiếc xe martin của tôi từ từ lăn bánh xuống đồi cả 2 cười ríu rít trong hạnh phúc, chở em đến nhà tôi vội đặt lên môi em một nụ hôn tạm biệt, đợi em vô nhà rồi tôi mới đạp xe về, vừa đạp tôi vừa hát ngêu ngao, về đến nhà tôi mỡ cửa vào dắt chiếc xe vào chổ của nó vừa đi vừa cười hạnh phúc, thấy nét mặt khác lúc bt của tôi mẹ hỏi
-làm gì mà cười tủm tỉm thế,đi đâu từ trưa tới giờ đấy
- dạ dạ tại hôm nay iu đời quá nên vui thôi
Vội chạy ngay lên lầu đóng cửa phòng lại, tôi mún nói cho cả thế giới này rắng tôi đả có bạn gái , đả có tình yêu………..
Tôi vui mừng không thể tin nổi,trái tim tôi muốn đập tung lòng ngực đây là đầu tiên tôi có được cái cảm giác luôn ước ao tôi, nhẫy tưng tưng lên
-Này thằng kia mày, làm gì mà um sùm trên đó vậy muốn phá nhà à – mẹ tôi quát
Nge những lời mẹ quát, tôi vội chạy khõi cữa thanh minh
-con làm rớt cái rối ấy mà- tôi nói
- cái gì? , rớt cái gối à sạo vừa thôi anh tôi sinh anh ra mà tôi ko biết anh à
-biết gì hã mẹ- tôi giả vờ ngây thơ
-thì mỗi lần anh vui, hay có được thứ gì mình thích, thì anh phá muốn sập nhà- vừa nói mẹ vừa cuười
-ơ ..ờ dạ…dạ- tôi ko còn gì đẻ nói nữa
-thôi tắm rữa rồi xuống ăn cơm tối, ba mày về nhà rồi này
- vâng tí con xuống
Vội chạy vào phòng tắm, từng giọt nước lạnh cứ rơi xuống ào ạc, nhưng sao tôi ko cảm thấy lạnh, mà nó thật ấm áp có lẽ là do tâm trạng hạnh phúc của tôi lúc bấy h và trái tim tôi đang được sưỡi ấm sau bao nhiêu năm lạnh giá.
Bước xuống nhà,thấy ba đang đọc báo, người đàn ông nghiêm khác trong mọi việc nhưng thật sâu thẩm trong trái tim người đàn ông ấy, gia đình này là tất cả đối với ông, vừa xuống nhà, mẹ đả nấu xong bửa tối và đang dọn lên, mùi thơm nghi ngúc của những món ăn mà tôi iu thít nhất
-thằng minh kêu ba mày vào ăn cơm- mẹ nói với cái giọng thật truyền cảm
-vâng- tôi đáp
-Ba mời ba vào ăn cơm-tôi lễ phép thưa
-Ừ con vào trước đi
Một bửa cơm đúng ngỉa của một gia đình sum vầy,nhưng thiếu một người nữa đó là đứa em tôi, một đứa em bướng bỉnh, nó đang đi học thêm và giờ chắc cũng đả về gần tới, nhắc tiền nhắc bạc ko thấy nhưng nhắc tới nó là hiện ngay lập tức
-thưa ba mẹ con mới về- nó lễ phép chào ba mẹ
-tao nữa này sao ko thưa hả con kia – tôi nói
- hứ, nhìn là thấy gét, - vừa nói nó vừa chu mỏ
- ồ thấy gét, ko biết lúc nhỏ đứa nào toàn khóc nhè, toàn bắt tôi dỗ dành- tôi chọc lại nó
- thôi ko nói chuyện với ông nữa bực mình- nó hơn dỗi
-thôi 2 đứa ăn cơm đi, suốt ngày cải lộn, như chó với mèo- mẹ tôi nói
Bửa cơm đầm ấm diễn ra, mẹ gắp thức ăn cho tôi và nó, ăn được một lúc ba tôi nói
-Minh này, lúc nãy út con về, út bàn với ba là, lớp 10 năm nay sẽ đưa con lên cần thơ học, môi trường ở đó tốt hơn
-Thôi, con ko đi đâu ở trên đó có quen ai đâu- tôi vội vàng từ chối
Cũng có lẽ tôi chẵn muốn đi vì ở nơi đây còn có một người con gái tôi vừa mới yêu và ko mún rời xa em dủ chỉ 1s
-Ừ, nhưng còn lâu mà con 3 tháng nữa, chừng nào đổi ý thì nói- ba cho tôi thời gian
- Dạ- tôi đáp
Bửa cơm tối đả xong, tôi chạy ngay lên phòng, còn mẹ và đứa em tôi thì rữa chén, vừa lên tới phòng tôi liền nt cho em
-Này vợ iu của tôi ơi đang làm gì đó ăn cơm chưa
Sao khoảng 5 phút em nt lại cho tôi
-Hứ ai là vợ iu của ông- em làm cái vẽ lạnh lùng
- Ồ vậy à, hk mún làm vợ tôi thì thôi tôi đi kím người khác- tôi tỏ vẻ giận dữ
-Này dám ko, lấy kéo cắt ku by h chú kím người khác à- em trách tôi
-hehe sợ quá đi- tôi trêu chọc em
-dám chọc nửa à, thấy gét- em nhõng nhẻo
5 phút sau, 10 phút sau, 15 phút sau vần ko thấy em trả lời lại, chết rồi ko lẽ em giận rồi sao , kiểu này chắc phải xuống nước xin lổi thôi, tôi điện cho em nhưng em ko nge máy, có lẽ em giận thật rồi, vội chạy xuống nhà, lấy xe đạp ra và chạy tới nhà em ( xe kia hư ràu ) ì ạch trên chiếc xe đạp của mình, bống đêm bây h đả nuốt trọn nơi chúng tôi sống, ánh đèn đường sáng trưng, đả giúp tôi có thể thấy được để có thể đi tới nhà em, vừa tới nhà em tôi la lên
-Đoan ơi, có nhà ko
1 tiếng , rồi 2 tiếng em ló cái đầu trên khung cửa sổ ra, thấy tôi em vội chạy xuống tiếng bước chân của em ngày càng gần hơn , em mở cửa ra cảnh cửa sắt được đẩy ra, em trong bộ vấy ngủ mảnh mai
-Này làm gì mà tới đây chỉ vậy, sao mồ hội nhể nhại thế này
-Thì nãy, tôi tưỡng bà giận tôi nên chạy tới đây xin lỗi nè
Vừa nói dứt câu em chạy lại ôm tôi
-Không có đâu mà Đ ko có giận M đâu- em nói trong tiếng khóc
Không hỉu vì sao, nước mắt của tôi lại rơi ra, nó rơi chắc là vì, nó sợ một thứ nó iu, nước mắt của tôi và em hòa quyện lại vào một
-Vào nhà đi M, ngoài trời lạnh lắm
-Ừ
Tôi dắt xe vào bước vào nhà, trước mắt tôi trong căn nhả của em, một căn nhà hiện đại, màu tường được tô màu xanh làm con người thấy nhẹ nhàng,
-Khăn này lao đi, mồ hôi tùm lum kìa- em cười
-Ừ, bà lao cho tui đi
-hứ tự lao đi- em chu cái mỏ dể thương ra
Nói vậy thôi nhưng em đả lao mồ hôi đẩm trên chán tôi, vừa lao em vừa nói
-ông khờ quá, bộ tôi dể giận thể sao
- sợ gần chết đó- tôi nhìn em
- Sợ gì – em xoe tròn mắt nhìn tôi
- thì sợ mất bà chứ gì, sợ mất đi lẽ sống của tôi
- thật ko đấy, hay là chỉ dẽo miệng thôi- vừa nói em vừa bấu tôi
- thật mà ko lừa đâu
Đang nói chuyện huyên thuyên với em, từ trên lầu có một người đàn ông từ trên lầu từ từ bươc xuống, làm gia rám nắng bắp tay cuồn cuộn những hình xăm trên cánh tay khuôn mặt nghiêm nghị, nhiu đó đả đủ tôi hiểu người đàn ông này là dân giang hồ rồi
-Đ thằng nào là thằng nào thế
Em giật mình quay lại
-Dạ..d..Ạ bạn em mới quen- em bối rối đáp
- Ồ , bạn trai nói đại đi bà đặt mới quen – anh ta cười nhết mép
- Nói thật mà – Em trợn mắt lên nhìn anh ta
- Thôi đi tiểu thư nhìn là biết rồi
Em quay sang tôi và giới thiệu
-Đây là anh họ em anh ấy tên Hải, anh ấy tốt lắm
- Dạ em chào anh- tôi lễ phép nói
- Ừ chào chú em, gáng mà lành cho nó vui nge, con nào nó khờ lắm, chú mà làm, nó đau là anh thiếng chú mày ngay lập tức – anh ta cười
- Thôi, anh làm thấy gê quá- tiếng em đở lời dùm tôi
-Dạ, em sẽ làm cho Đ hạnh phúc nhất nếu như em có thể- tôi đáp
-Nói nhớ giữ lời nge chú em, thôi 2 đứa ở đây chơi, anh đi công chuyện với đám bạn cái
Vừa nói xong anh ta dắt chiếc Nouvo lx ra và hụ ra chạy mất, đến bây h tôi mới nhận ra, anh ta là người có tiếng và số má trong giới giang hồ ở cái huyện này, lúc nãy nói chuyện với anh ta mà run dễ sợ, thấy tôi run cầm cập em ngắt tôi một cái
-ông cũng sợ à- em cười gian sảo
-sợ gì – tôi hỏi em
- thì sợ ông hải chứ gì, ổng nói zị thôi chứ hk có ý gì đâu
-ừm sợ thật
- sợ thì gáng mà chăm sóc tôi nge- em cười nhẹ nhàng
- tất nhiên rồi pé iu của tôi hk lẽ đem cho người khác chăm sóc à- tôi lòn tay ôm eo em
-này lợi dụng hả, zìa đi khuya rồi kìa- em nhéo tôi đau điếng
Mặc dù đau, càng đau tôi lại càng ôm em chặt hơn thở ra những hơi thở điều điều phả vào mặt em, cắn vào tai của em nhẹ một cái
-M iu Đ nhìu lắm Đ à.
-Ừm- em trả lời trong thẹn thùng
Từ từ nhẹ nhàng tôi đặt đôi môi mình vào cái miệng chúm chím của em đôi môi ngặm chặt đôi môi em, cái lưỡi nhẹ nhàng rời tổ và đi vào một nơi mới, lưởi tôi chạm vào lưỡi em, đùng vào lưỡi tôi, em vội rụt lại, nhưng tôi ko bỏ cuộc, lưỡi tôi quấn chặt vào lưỡi em, cả người tôi nóng bừng lên, tim đập càng ngày càng nhanh, nó mún nhãy tung khỏi lòng ngực, thằng nhỏ phía dưới đả bắt đầu cương cứng , tôi nhẹ nhàng thả lỏng em ra, ôm ra sau phía lưng em cái lưng trắng phiếu, làn da mạt lạnh, tôi vội tính lột áo em ra thì có phía bước chân từ ngoài sân chạy vào mở cửa cái rầm em vôi đẩy tôi ra, đầy em thẹn, thì là thằng anh của em nó chạy vào
-2 đứa bây đang làm gì thế,
- có làm gì đâu- em nhìn tôi cười
- thật ko đấy ngi quá- ổng hướng mắt vào tôi
-thật mà, mà anh nói đi công chuyện sao về sớm thế- em vội nói qua chuyện khác
-À, anh bỏ quên cái đt , nên quay lại lấy, mà lại thấy cảnh tình cảm nữa gê quá – anh ta chọc em
- Có đâu M hé – em nhìn tôi nheo mắt
- À, ừ ,à ,ừm hk có
- thôi anh chọc tí cho vui thôi
Nói xong anh ta chạy một mạch lên lầu và chạy ra khỏi nhà, bây h 2 chúng tôi nhìn nhau mà cười trừ, em vội mở lời
-sợ chưa, hjhj, tí nửa là tiêu rồi- 2 má em ửng hồng
- ừm sợ thiệt, tí nửa là xong với anh bà rồi
-ừm về đi, 9h rồi đấy, về trể mẹ M la rồi sao, hk sợ hả
Nge em nói mới nhớ chết cha 9h rồi, hk về chắc sư mẩu quánh chết quá
-vội hôn em một cái cho lời tạm biệt
- hôn hôn quài gét quá
- thì người ta thương mới hôn đó, chứ đâu tự nhiên đụng đâu hôn đó đâu- tôi nhéo má em
- ừm thôi về đi nhìu chuyện quá, mà sáng mai 2 đứa mình đi tập thể dục nhaz 4h30 nhaz,
-gớm, pé iu của tui củng tập thể dục nửa cơ à, hk tin nổi lun
-hứ ngày mai là bít chứ gì
Nói xong em chạy ngay vào nhàz gió thổi tung vấy em, để lọ ra chiếc quần nhỏ màu hồng ôm chặc lấy cặp mông săn chắc và trắng của em, đợi em vào nhà rồi tôi mới cất bước trên chiếc xe đạp , của mình và đi về , ôi con đường về sao gần quá
về tới nhà đả gần 9h , gió thổi mát rượi, mở cánh cửa nhẹ nhàng, để tránh đánh thức ba mẹ, tiếng cửa sắt tuổi thọ đả cao, và đả lâu ko được bôi trơn, nó kêu k…ét….lẽng vào nhà, phù may quá cả nhà ngủ hết rồi, bổng có một cánh tay nhỏ nhắn đặt lên vai tôi một cái, tôi giật bắng người
-Đi đâu mà zờ này mới về thế ông 2
Thì ra là con em của tôi nó làm tôi giật hết cả người
-Ờ thì..thì đi chơi với bạn- tôi trả lời nói nhưng lòng vẫn còn bồn chồn
-Thôi sạo quá, chắc là đi hú hí với con nhỏ nào rồi- nó cười ha hả
-Thôi tào lao quá, lên ngủ đi-tôi quát
-Đánh trống lãng hả ông, hehe nhỏ nào thế, chưa em biết với coi- nó nhìn tôi
-Có con nào đâu- tôi thanh minh
- nếu ko có thì thôi, mà ngày mai rãnh ko
- chi vậy- tôi hỏi nó
- có rãnh ko- nó nhíu mài lại
-ừ thì có- tôi trả lời nó
-ừ zậy mai đi với em chổ này đi
-chổ nào- tôi trợn mắt nhìn nó
-Thi đi rồi sẽ biết- nó cười
Con nhỏ nào ngộ thật, có bao giờ nó rủ mình đi đâu đâu sao hôm nay thế nhỉ, tôi kéo cửa lại và bước lên phòng, ngả người xuống giường suy nghỉ, mà thôi kệ đi thì đi sợ gì, bất quá thì tốn tiền với nó thôi…………….
Reng .reng……..reng tiếng chuông đồng hồ báo thức, lòm còm ngồi dậy nhìn vào đồng hồ chết cha! Hôm nay có hẹn với em tập thể dục,chạy vào phòng tắm chảy răng rửa mặt, sựt, đau quá cái bản chải chúng nứu răng, máu ra cả họng, cuối mặt xuống dọng nước lạnh đang chảy, rửa mặt qua loa một chút, chạy xuống nhà, phi thẳng tới nhà em, vừa đi vừa ngăm mội thứ bên đường, trời vẩn còn tối, tiếng chổi quét rát của những cô công nhân, những quán ăn bình dân đả bắt đầu sáng lên, cái lạnh buốt giá của những cơn gió buổi sớm mai cứ thổi cứ thổi, nhưng giọt sương còn khẻ đọng trên nhưng chiếc là bàn, đi một hồi cũng tới nhà em, thoáng qua tôi đả nhận ra em, em đang đứng trước cửa nhà đợi tôi, em hôm nay trong chiếc quần ngắn để lộ ra cặp đùi thon thả trắng như trứng gà, chiếc áo thun ôm sát người tôn vinh cái eo thon thả và cặp vếu vung lên nhìn nứng ko chịu nổi, chạy đến em tôi thở hòng học
-Sr nha đợi có lâu ko-vừa nói tôi vừa thở
-ừa cũng mới vừa ra à, mà chạy bộ qua à-em cười nhìn tôi
-thì đi bộ, hk lẻ đi xe trời- tôi tròn mắt nhìn em
-sao ko chạy xe qua- em nhíu mài
-điên à, tập thể dục mà chạy xe- tôi trợn mắt
-ờ hé quên
-quên gì mà quên, chắc đó giờ ko có tập thể dục chứ gì?
-mơ đi cưng, tập đều đều đó giờ
-này thì cưng- tôi cù lét em
Em cười nất nẻ,em cù lét lại tôi,2 chúng tôi cười vang cả khu phố
-thôi tha em đi buồn cười quá- em cầu xin tôi
-hk tha- tôi tiếp tục cù lét em
Em quỵ gối xuống, ôm bụng tôi giật mình
-Đoan sao vậy, có sao hk
-sao trăng gì, cười quá đau bụng chứ gì-em cười
-làm hết hồn, tưởng bị gì chứ
- sợ hả, sợ mất tui à- em ngước nhìn tôi
- sợ chứ sao hk, mất bà rồi sao tui sống nổi- tôi nhìn em
Em ngả đầu vào vai tôi, em cười hạnh phúc, tất cả ko gian như ngừng lại, thời gian bổng ngừng trôi
-M này đừng bao h bỏ Đ nhe
-Ừm tất nhiên là ko rồi, M sẽ ko bao h bỏ Đ, trừ khi Đ bỏ M thôi-Tôi nhìn em
-Làm gì có, sẽ ko bay h có ngày đó đâu- em đặt nhẹ một nụ hôn lên má tôi.
Tôi muốn, những lời em nói sẽ là sự thật, em và tôi sẽ đi suốt quảng đường còn lại, tay nắm tay đi trên con đường hạnh phúc
-Thôi, ôm quài đi tập thể dục thôi – em đẩy tôi ra
-ừm đi thôi- tôi nắm tay em
Tôi nắm tay em, bàn tay em thật là ấm áp nó sưỡi ấm trái tim tôi, đả lâu rồi nó ko được ấm áp suốt 15 năm qua, chúng tôi cùng nhau chạy trên những con phố, cùng nắm tay nhau , gió thổi ríu rít, tiếng lá cây sào sạt, mặt trời đả tỉnh giấc sao một đêm ngủ, ánh sáng.
-này đói chưa-tôi hỏi em
-ừm đói rồi nè nó kêu ọt ẹt nãy h nè- em cười
- ừm đi ăn phở hé- tôi khều vai em
- thôi sang quá hé, ăn bún riêu của bà bửa hỗm đc ùi- em lè lữi ra
Ôi sao mà đáng yêu thế này, em nhéo tôi một cái rồi chạy
-đua coi ai tới trước nè- em quay mặt lại nháy mắt một cái tinh nghịch
Tôi liền đuổi theo em, “bịch”:, em ngả xuống đường tôi chạy lại khuôn mặt tôi chau lại
-này có sao ko, đứng lên được ko- tôi nhìn em đầy vẻ quan tâm
- đau quá- em nhăn mặt như con khỉ con
- đâu xem nào, bị chãy máu rồi này thấy chưa, cứ thích chạy
em tròn mắt nhìn tôi, lúc này tôi đang băng bó cho em nên ko nhìn thấy ánh mắt hạnh phúc ấy.
-lên đây tui cõng cho mệt quá
-à…ừm…-em e thẹn
-này có lên nhanh ko, đả iu nhau rồi mà cứ như người xa lạ ấy
Em nhẹ nhàng choàn tay vào cổ lên, tôi sóc lẹ lên một cái, nhìn thân hình mãnh mai vậy mà nặng gớm
-bà mấy kí zị- tôi gẹo em
- à ừm 45kg
- ặc nói dối àk
- việc gì mà phải nối dối- em gé sát khuôn mặt vào tôi
-45kg gì mà nặng như 80 zỵ nặng quá- tôi tiếp tục chọc em
-cái gi 80, làm như tui là heo ko bằng- em nhéo vào tai tôi
-thì heo chứ gì nửa- tôi cười ha hả
-vậy thì đừng có cỏng, ai bắt mấy người cỏng đâu- em tỏ vẻ giận dữ
-thì tại có người, bị thương nên mới phải làm vậy thôi- tôi tỏ ra lạnh lùng
Em dãy dụa,làm tôi suýt ngả
-này ngồi yên coi té bây h
-thả xuống đi tôi tự đi được- em nói lạnh lùng
-thôi mà, giận rồi à- tôi xin lổi em
-hứ, ai mà dám giận mấy người- em lè cái lưỡi ra
- ko giận thì sao, nói lạnh lùng vậy
-có đâu- em chối quanh
- vậy thì ngồi yên đi
-à……ừm
Bây h trời đả bừng sáng , chúng tôi đi đến đâu, tất cả mọi người nhìn chúng tôi bàn tán xôn xao, còn những thằng con trai, thì để cải lòng đố kị, tụi nó nhìn em với đôi mắt thèm thuồn, sau những giọt mồ hôi nhể nhại trêm cái trán của tôi, thì cuối cùng cũng đến quán ăn, lết tới đây mà gần muốn kiệt sức, nói thật 45kg gì mà sao nặng khủng khiếp
-ăn gì 2 đứa- bà chủ quán
-ăn cháo hé, sáng ăn cháo tốt lắm- tôi quay sang nhìn em
-ừm ăn..c..háo-em lấp bấp
-này có gì mà nc lấp bấp vậy
-à…t.ại..tại- em đỏ mặt
-tại gì ?- tôi nhìn xoáy vào đôi mắt em
-à…hk có gì, kêu đồ ăn đi, đói quá hà- em cố tính lãng tránh
-ko mún nói thì thôi, bà chủ cho 2 tô cháo- tôi tỏ ra hờn dỗi
-ko phải.tạ..i..i hùi nãy ông cỏng tui nên giờ còn thấy người thôi- mặt em đỏ bừng
-há há, pé iu của tôi cũng bít ngượng nửa cơ à- tôi cười hả hê
-dù sao người ta cũng là con gái mà, với lại lúc nãy ông chạm vào chổ…chổ…”ấy” của tui kìa- mặt em quay sang chổ khác vì ngượng
-Chổ “ấy” là chổ nào- tôi sững sốt trước câu nói của em
-thì thì,, mông ấy
-hehe ai pít âu. Tại lở đụng chúng ấy mà- tôi trêu em
Lúc này tôi mới nhở lại, lúc nãy tay tôi đả đặt vào cặp mông tròn trịa của em, có lẽ lúc nãy tôi củng trả để ý vì mệt
-2 tô cháo tới rồi đây- giọng bà chủ tinh nghịch
-này ăn cháo gì mà dính tùm lum thế-vừa nói em vừa lao cho tôi
-đâu làm gì có- tôi vội chùi mép
-đây nè tính xóa chứng cứ hả- em cười
Ôi sao tôi iu cái nụ cười này thế cơ chứ, tôi sẽ nhớ mãi nụ cười này, nụ cười này sẽ giúp tôi đứng lên, sẽ giúp tôi vượt qua tất cả, mặt trời đả lên cao, tôi bổng nhớ cái hẹn với con em.
-nè ăn rôi chưa, y zìa
-ừm xog rồi nè
-chân hết đau chưa-tôi quan tâm
-hết đau rồi- em dậm chân xuống mặt đất
Ánh nắng dịu im của buổi sáng sớm mai, xe cộ tấp nập kẻ đi làm người đi học đả tạo ra những khung cảnh nhộn nhịp của nơi đây,nhưng đâu đó vẫn còn những con người đang vật lộn với những cơn sống vùi dập của cuộc đời, tôi thật sự may mắn hơn họ rất nhiều, tui có gia đình, có ba mẹ hết lòng yêu thương tôi, có đứa em cần phải bảo vệ.đi ngang đường xxx trước mắt tôi là một cửa hàng kem bắt mắt, bổng dưng em kéo tôi lại
-vào đây ăn kem yk M, thèm quá- em nhỏng nhẽo nhìn cái mặt dể thương dể sợ
-hã? Lớn rồi mà con ăn kem nửa cơ à- tôi xoáy em
-ăn kem có giới hạn tuổi tác đâu, vào đi mà
-ừm nhưng mà tí thôi nge, lát M có hẹn
-ừm nhanh nào
Em đẩy tôi vào, hơi lạnh tỏ ra tự chiếc điều hòa thật dể chịu, lúc này nhìn thấy em như những đứa con nít vậy cái mặt ngơ ngơ,
-kìa ngồi ở đây đi-em chỉ về phía kia
-ừm
- 2 đứa ăn kem zì- tiếng của chị phục vụ
-2 li kem socola- em trả lời ko cần hỏi tôi
-này có bít tôi ăn gì ko mà tự tiện kiêu vậy- tôi giả vờ trách móc em
-ai mà piết , M hk ăn thì Đ ăn 2 li luôn-em cười khoái trá
-nhìn mặt vậy ham ăn thấy gớm hehe
- kệ tui- em phì 2 cái má lên
-ăn cho lắm, mập rồi đừng có la- tôi trêu em
-nói là kệ tui rồi mà- vừa ăn em vừa chu cái mỏ lên, nhìn dể gét thật
-mập cũng ko sao chỉ cần mãi ở bên M là được-tôi nhìn xoáy vào đôi mắt em
Hình như có chút gì e thẹn đối với em, em cuối gằm mặt xuống vào li kem và ăn lia lịa
-đừng nói vậy mà, người ta nhìn kìa mắt cở quá- má em ửng hồng lên
-kem dính trên mũi kìa-vừa nói tôi vừa dùng tấm khăn lao nhũng vệt kem trên mũi em, mỡi nãy chê người ta ăn dính tùm lum nhưng bây h em cũng vậy.
-cá..m..ơn- em ngượng ngùng đáp
Bước khỏi tìm kem không khí trở nên ngột ngạt bởi những tim nắng đả lên cao, trên con đường về nhà tôi nắm tay em, em chỉ quay sang chổ khác vì sự ngượng ngùng, con gái ngộ thật nhỉ bửa hổm còn hôn nhau tí nửa là abc xyz mà giờ lại ngường nắng mưa thất thường thật, tôi suy nghỉ mông lung một hồi thì đả tới nhà em, ôi sao con đường hôm nay ngắn lạ thường vậy, hôn lên mái tóc mềm mượt của em, rồi chào em ra về
…………………………………………� �………………………………..
Kéo cánh cửa ra, tôi đả thấy mẹ đang ngồi trên chiếc gế sofa, mắt thì nhìn lên chiếc tv nhưng vẫn có thể cảm nhận thấy tôi
-chà chà con trai tôi hôm nay đi tập thể dục nửa cơ à- mẹ trêu tôi
-bt thôi mà mẹ- tôi cố ý lãng tránh
-chắc là đi tập với em nảo rồi
-ấy làm gì có em nào, đi với tụi bạn thui à- tôi ngước lên trần nhà để tránh ánh mắt của mẹ
Từ sau bếp con em bước ra, nhanh thay đồ đi ông, lẹ lên trể bây h, con em hối thúc tôi
-rồi từ từ
Chạy lên nhà tắm rửa, chọn một cái quần kaki màu nâu, và một cái áo thun, chạy xuống nhà nếu ko con em lại kiếm cớ chữi bới nửa
-rồi lên xe đi cô nương
-lại tịm kem xyz đi
Admin
Admin

Tổng số bài gửi : 1582
Tham gia ngày : 06/05/2012
Age : 27

https://taigame.forumvi.com

Về Đầu Trang Go down

Chạy Trốn      Empty Re: Chạy Trốn

Bài gửi  Admin Thu Jul 26, 2012 7:28 pm

ủa cái tịm này nge wen wen nhỉ, à phải rồi hồi nãy mình với nhỏ đả zô đây, trên con execiter của ba cho sau khi ổng đổi xe.
-rồi tới rồi nè, muốn ăn kem à
-ừm ăn kem nhưng còn một người nửa- nó đẩy tôi vào
Vẫn chiếc bàn này và……….ơ kia là
Một người con gái thật xinh, làn da trắng như trứng gà bóc, cái môi đỏ mọng nước chiếc mũi cao, đôi mắt to tròn, mái tóc mèm mượt……………chiếc áo thun bó sát vào người làm cho cặp vú vung lên trong thấy, cái eo nhỏ nhắn, vòng 3 săn tròn( nó vậy thôi chứ lúc đó chả biết có như vậy ko nửa) những vẻ đẹp kêu xa ấy được bao bọc bởi một bề ngoài lạnh lẽo, băng giá………..
Bổng dưng cô gái ấy, đưa tay vẫy lên về phía chúng tôi
-Đây nè – em ngồi dậy
Con em tôi nó kéo lấy tay tôi kéo về phía đó, lúc này tôi còn trong sự ngở ngàng vì đang ngồi trước một cô gái quá kiêu xa và lộng lẫy
-ngồi đây đi ông 2- nó kéo tay tôi xuống
Tôi chỉ biết ầm ừ cho qua chuyện, nhưng sao cô gái này cứ nhìn tôi quài, với ánh mắt dò xét
-em dẫn theo ai vậy-cô gái ấy hỏi em tôi nhưng đôi mắt lại nhìn tôi
-anh trai em- em tôi cười tủm tỉm
-sao khác nhau quá vậy,anh trai em xấu quá-cô gái đó chau mài lại
Tiếng của cô ta quá lớn so với không gian trong tịm kem này, tất cả những đôi mắt hiếu kì đều nhìn về phía tôi , tôi lúc này muốn độn thổ xuống đất, trong lòng thầm trách móc con em tại sao lại dẫn tôi đi gặp cái con quỷ này ko biết làm muốn chết vì nhục nhả
-ừ thì xấu, mà làm gì nhìn quài thế bộ ngộ lắm à- tôi lạnh lùng
-thít thì nhìn ý kiến à- cô ta đanh đá thật
-ừ ý kiến đấy- tôi vẫn lạnh lùng
-ý kiến kệ anh, tôi ko quan tâm
Cái gì tôi ko nge lầm chứ, cô ta kêu tôi bằng ‘’anh’’ , và hình như cô ta cũng hiểu mình đả nói nhầm nên gục đầu xuống để chánh ánh mắt tôi dành cho cô ta nhưng cô ta vẫn giữ cái vẻ mặt lạnh lùng đấy nhìn cứ như là tảng băng từ bắc cực trôi nhầm chổ, ko khì bổng dưng yên lặng một cách lạ thường, con em nhận thấy sự im lặng đáng sợ trong không gian chật hẹp này, nó liền lên tiếng để phá tan cái ko khí này
-ông 2 ăn gì để em kêu- con em nhìn tôi
-kem café đi
-đắng thế mà ăn được- lại cái giọng chua ngoa của cô ta
Tôi lạnh lùng ko trả lời cô ta, tiếng rung của đt con em…………..
-anh lát đưa chị ấy về nha-con em tôi lè lưỡi ra
-cái gì đưa về
-ko mún đưa thì thôi lát tôi tự về được- vẫn cái giọng chua ngoa ấy
Con em tôi chạy mất biết để lại 2 chúng tôi, với cái ko khí lạnh lẽo này, ko thể để ko khí kéo dài nửa
-tên linh à- tôi lạnh lùng
-ừ-lạnh lùng
-tên đẹp đó-tôi nói tiếp
-ừ-ko thèm nhìn tôi
-ăn rồi chưa,để tôi đưa cô về
Cái nắng gắt đả lên cao đỉnh điểm, ko có một gợn gió, một hôi bắt đầu lăn trên má tôi,cô ta dựa sát người vào tôi, cặp vú tròn chịa áp sáp vào lưng làm tôi ngứa ko chịu được
-này ngồi xích ra đi- tôi ra lệnh
-xích ra làm gì, chẳng phải con trai mấy người, thằng nào cũng thích như vậy à- cái giọng đanh đá
-nhưng tôi ko thích, xích ra đi-tôi lạnh lùng
Cô ta vẫn cứ lì,lại còn ôm eo tôi ngày càng xiết mạnh ôm chặc lấy tôi
-anh ko còn nhớ em sao- bổng dưng đổi cách xưng hô lạ thật
-ko- tôi lạnh lùng đáp
-anh ko còn nhớ cô pé hàng sớm 5 năm trước sao
-có phải linh ko?- tôi ngoái đầu lại nhìn cô ta
-ủa bộ còn nhớ nửa à- em véo eo tôi
-nhớ chứ mà sao về đây thế- tôi hỏi em
-thì …thì…muốn gặp lại một người- em nó lấp ba lấp bấp
-ai mà vô phước thì nhỉ- tôi cười ha hả
-anh đó-em tựa đầu vào lưng tôi
Tôi giật bắng cả mình em vừa nói gì vậy, tôi cố gặng hỏi em
-e..m.về đây là vì anh đó
-thôi mà đừng có giỡn nửa-tôi lãng tránh em
-anh coi tình cảm của em là trò chơi à-tôi bắt đầu nge thấy những tiếng nấc ngẹn ngào
-ko có, anh….anh xin lỗi
-anh ko cần phải xin lỗi- những giọt nước mắt rơi xuống đả làm tan chảy cái vẽ bề ngoài lạnh lùng lúc nãy của em
-nhưng…..nhưng..anh…anh- tôi nói ko thành lời
-anh sao? Anh muốn nói, là anh có bạn gái rồi phải ko-
-sao em biết?
-em của anh nói cho em biết,nhưng ko quan trọng em chấp nhận làm người thứ 3
-nhưng anh ko mún làm em đau lòng, anh ko muốn làm em phải khóc em hiểu ko- tôi ko biết mình đang nói gì
-em ko đau! Chỉ cần bên anh, làm cái bóng bên cũng được thế là em vui rồi
Bây giờ tôi ko thể từ chối em, tôi ko thể làm một người con gái phải khóc vì tôi, những tiếng nấc ngẹn ngào của em nó làm tan nát trái tim tôi.
-em có chắc muốn làm điều đó ko, em sẽ phải chịu đựng tất cả, anh ko muốn thấy như vậy, em làm như vậy anh sẽ càng đau lòng mà thôi
-Chắc, cho dù ở bên anh 1 ngày, 1 giờ, 1s thì em cũng chịu, chỉ cần ở bên anh thôi thì em đả hf rồi
-Ừ
Em siết chặc tôi, hơi ấm từ cơ thể lạnh giá của em truyền sang tôi nó thật ấm áp, cái cảm giác này, ngọt ngào có, hạnh phúc có, và tội lỗi tất cả đả hòa quyện thành một, em bắt đầu ngừng khóc những tiếng nấc ngẹn ngào giờ đả ko còn nửa, thay vào đó là những nhìn đập của con tim, những nụ cười hạnh phúc đang biếu hiện trên khuôn mặt đáng yêu của em.
-anh! Em yêu anh- em thẹn thùng
-ừ! Anh cũng yêu em
-trở em về đi, hôm nay bao nhiêu đó đả đủ làm em vui rồi
-ừm, mà bây h em đang ở đâu
-em ở chổ chị 2 đường abc hẽm xyz đó
-ừ ngồi yên nge cục nước đá-tôi trêu chọc em
-cái gì nước đá- em nhéo tai tôi
-đau….đau thì hùi nãy trong tiệm kem, nhìn em như cục nước đả vậy, nhìn như muốn giết người khác-tôi cười hí hững
-kệ em…..liên quan gì tới anh- em lẽ cái lưỡi ra
-á….thì ra là ko muốn quan tâm anh chứ gì- tôi giả vờ hờn giận
-ko có, ý em hk phải như vậy- em xin lỗi tôi
-chứ ý gì ko phải như thế à, em nói ko liên quan tới anh mà
-thôi mà em xin lỗi được chưa,đền bù nà……chụt……-em hôn vào má tôi
-hun vào má thôi chưa đủ, muốn hun vào môi cơ
-hứ…thấy gét quá được voi đòi tiên-em thục thùi thụi vào lưng tôi
-haha…..tự nhận mình là voi luôn kìa- tôi cười lớn
-ai nói – em nhìu mài lại
-thì mói nói hùi nãy kìa, giờ chối hã- tôi nắm lấy bàn tai em
-có đâu, anh nge nhầm đó – em giả vờ vu vơ
-bây h anh gọi em là ma mút hé – tôi nắm chặt lấy tay em hơn
-ko…..thấy gét quá.. hk thít đâu – em giật tay ra
- ma mút ma mút – tôi trọc em
Em nhón người lên cắn vào tai tôi một cái đau chết đi được tí là 2 đứa đó đường rồi
-ui daaaaaaa……tí nửa là 2 đứa đo đường rồi- tôi trách móc em
-ai piếu kêu người ta là ma mút chi
-thì thương mới kêu như zị đó
-thui dẻo miệng vừa thôi
-hehe làm gì có nói thật mà
Nói chuyện lanh quanh với em một lúc thì đả tới nhà em lúc nào ko hay, bước xuống xe em vội ôm lấy mặt tôi và hun vào môi một cái chụt………..em vội chạy vào nhà vì hành động xấu hổ này , từ trong nhà vọng ra tiếng nói của em
-về nhà cẩn thận nha
Ôi sao mà nụ hôn này ngọt ngào thế,cảm giác hạnh phúc khi được yêu, rồi xen lẫn tội lỗi trong đó làm tôi cứ băn khoăn ko biết phải đối mặt như thế nào sao một hồi suy nghỉ mông lung tôi quyết định sẽ giấu Đ tôi biết như vậy là ko đúng nhưng sao tôi ko thể làm gì khác được, có lẽ ông trời đả quyết định cho cuộc đời của tôi…………
Reng reng reng tiếng điện thoại trong chiếc quần kaki vang lên thì từng nhịp, dừng xe xuống bên lề đường, nhìn vào đt thì thấy Đ đang gọi tôi
-alo- tôi tỏ ra bình thản
-Đ nè qua nhà tôi đi có chuyện gắp lánh
-có chuyện gì vậy Đ- tôi hoản hốt
-thì qua nhanh đi-em hối thúc tôi
Phóng trên con chiến mả, tôi phi thẳng đến nhà em. Tôi nhấn chuông 1 tiếng 2 tiếng rồi 3 tiếng em bước ra trong bộ quần áo khá khêu rợi,ở nhà hình như em ko mặt áo ngực, 2 đầu ti hiện ra trên cái áo lụa mỏng manh
-tới rồi hả zô nhà đi
-ừm
Dắt chiếc xe vào nhà em, ngồi phịch xuống gế
-kêu M qua có chuỵn gì thía pé iu- tôi trêu em
-pé cái đầu ông, có công chuyện mới được à- cái giọng đanh đá nhìn dễ gét
-ko phải, tại hùi nãy trong đt Đ làm gê quá tưỡng Đ bì gì ko à
- hì hì, nói zị mới chịu qua chứ zì- em chu cái mỏ nhọn hoắt lên
Tôi nhón người hên cắn vào môi em một cái, cái mùi cam con động lại trên môi em , có lẽ là vửa uống cam vắt xong đây, em đẩy tôi ra
-đừng vậy mà, ông hải có nhà kìa ổng thấy thì chết- má em ửng đỏ lên
-hehe zờ chắc ổng đang ngủ trưa rồi
-2 đứa bây nói gì tao đấy- tiếng ông hải vọng ra từ trên gác
-có gì đầu-em chổi bây bẩy
-thôi khỏi nói, tao nhìn thấy hết rồi, có tao trong nhà mà còn thế này nữa, ko có ở nhà ko biết có chuyện gì nửa đây - ổng cười ẩn ý
Em ngồi tựa sát vào tôi, vẻ mặt đầy bối rối, em thỏ thẻ vào tai tôi
-ngồi ở đây nha, Đ lên thay đồ rồi mình đi lên đồi chơi- em cười hi hí
-cho lên với , ở đây sợ lắm- tôi cười ranh ma
- hứ……mơ đi cưng – em tán nhẹ vào mặt tôi chạy lạch bạch lên phòng
…………………………………………� �……………………………….
Xong rồi nè mình đi thôi, vẫn chiếc quần jean ngắn ngủng, cái áo rộng thùng thình nhìn sao mà te ku quá ,
-đi thôi M- em kéo tôi ngồi dậy
-ừm đi đâu giờ- tôi hỏi em
-lên đồi chơi chứ đâu
-nhưng chiều rồi mà
-chiều mới đẹp chứ, mà đi bộ nha cho nó lãng mạng
-úi trời……ok lun đi bộ
Nắm tay nhau, trên con phố chiều, ánh nắng ấm áp đua nhau xuyên qua những tán cây xanh, gió nhè nhẹ khung cảnh nào nó tạo ra một khung cảnh lãng mạng, rơi khổi khu phố, chúng tôi bắt đầu bước từng lên ngọn đồi thơ mọng nơi chúng tôi nói lời yêu nhau và cũng là nơi tôi đả làm chuyện thật tồi tệ đối với em………………………………………… ………………..
-Oa OA mát quá đy- em reo lên trong sự thít thú
-Mệt gần chết chứ mát gì-người tôi mổi nhừ vì phải leo lên ngọn đồi chết tiệt này
-thôi đừng có nhỏng nhẻo mà thương thương-em chu cái mỏ đáng gét ra
Nhìn em mà tôi ko còn tí mệt nào nửa, con người trở nên hưng phấn nhưng tôi cảm thấy thật đáng xấu hổ trước tình cảm chân thật của em, lòng tôi bây h nó cũng giống như những đám mấy đen trên đầu tôi..rào rào mưa đột ngột chúc xuống đầu chúng tôi, em nắm lấy tay tôi trong làn mưa bất tận bổng em reo lên
-lại đó đi có căn nhà kìa
Phía xa xa là một căn nhà củ kì đả bị bỏ hoang từ rất lâu, hít một hơi thật sâu đẩy cánh cửa mục nát vào bên trong là một khoãng đất trống rộng lớn, mạng nhện dăng đầy khách nơi
-Át xì- tiếng em van vọng cả ngôi nhà
-lạnh à cỡi đồ ra đi ko khéo bị cảm mất
-nhưng mà nhưng mà- em đỏ mặt
-ko ai thèm zòm đâu – tôi đẩy cửa ra ngoài
Cơn gió lạnh buốt, những giọt mưa cứ rơi xuống ngày càng nặng hạt, những giọt mưa bay thẳng vào mặt tôi làm rát cả mặt, có tiếng đẩy cửa ra tiếng bước chân nhẹ nhàng đền bên tôi
-anh vào đi – em thỏ thẻ vào tay tôi
- nhưng mà – tôi mo muốn vào trong dục vọng của tôi sẽ làm hại em mấy
- ko nhưng nhị gì hết, anh bịnh rồi thì ai quan tâm đến em – em nũng nịu cặp má ửng hồng lên
Tôi quay người lại, tôi suýt bật ngửa khi tren người em chỉ con mỗi bộ đồ lót màu hồng dịu dạng, tôi ngồi dậy bước vào trong.
-cởi đồ ra đi – em ngượng ngùng nhìn tôi
Trút bỏ tất cả trên người tôi năm xuống cạnh em, 2 chúng tôi quấn chặt vào nhau hơi ấm từ 2 cơ thể hòa làm một
-anh có yêu em ko – em thỏ thẻ vào tai tôi
-anh lúc nào cũng yêu em hết – những lời nói sao mà dể dạng nói ra như vậy
-anh có lừa dối em ko- em nhìn tôi trìu mến
-tất nhiên là ko rồi – 2 chúng tôi nhìn nhau
Sự dục vọng đả lấn ác đi tình yêu của tôi dành cho em, và điều gì đến rồi cũng đả đến mưa vẫn còn nặng hạt ko khí se lạnh.. chúng tôi lại càng siết chặc nhau hơn trao cho nhau những nụ hôn nồng nàng………………………
…………………………………………� �…………………………………..
Mưa vẫn cứ rơi…gió lạnh ê buốt nhưng nó ko thể thắng nổi những hơi ấm nòng nàng trong ngôi nhà đang chìm đắm trong hạnh phúc, hôm nay em sẽ trở thành người con gái của đời tôi, mãi mãi , em sẽ thuộc về tôi. Môi tôi tìm đến môi em 1 nụ hôn chìm đắm trong dục vọng đôi tay tôi nó tham lam đang, vuốt ve từ cái lưng trần trần truội của em, nó rời khỏi cái vị trí đó và đặt trên cặp mông tròn trị của em, tôi bắt đầu xoa nhẹ nhẹ và tăng dần nhịp điệu lên , đôi môi tôi bắt đầu di chuyễn xuống cái cổ trắng ngần của em……từ từ và từ từ tôi giật phăng chiếc áo ngực màu hồng gợi cảm đang nịt chặc ngọn đồi thái sơn của em tay tôi mân mê một bên ngực tôi cứ day day vào cái núm hồng của em, miệng thì nút vú em như một đứa bé đả bao lâu không cảm nhận được dòng sửa ngọt ngào và thơm tho của em, em khẻ giật nãy người lên lên khi tôi dùng răn cắn vào núm em, em vội nhăn mặt
-đau ông, nhè nhẹ thôi làm như nhỏ lớn giờ chưa gặp vậy-em cười
Tôi mặt kệ những lời em nói, tôi cứ mút và tay cứ day day đầu vú của em, 2 cặp nhủ hoa của em bây h đả cương cứng vì sự sung sướng mà tôi đem lại cho em, rời khỏi cặp đào tiên của em tay tôi thoa thoa chiếc bụng phẵng lì của em , ôi sao mà cái cảm giác này sao mà hạnh phúc quá, tay tôi mân mê cặp đùi thon thả của em , nó bắt đầu kéo nhẹ sợi giây ở bên hông em, bựt…………..chiếc quần nhỏ xíu của em đả bị rơi ra, em có lẽ mắt cở nên hai đùi khép lại để tránh ánh mắt thèm thuồn và điên dại đang nhìn vài vùng tam giác cấm kị ấy, tôi nhẹ nhàng tách hai chân em ra
-vừng ơi mỡ cửa ra- tôi trêu trọc em
-vừng ngủ rồi- em cười tủm tỉm
-mở cửa đi nào
Không đợi em trả lời tui tướt cặp đùi em ra, những cọng long đen nhánh và thẵng mượt kê chiếc mũi mình hít một hơi thật sâu để cảm nhận mùi hương trái cấm của em, tôi dùng lưỡi liếm một đường trên bướm em, em cong người lên vì sướng những âm thanh nho nhỏ từ cuốn họng bắt đầu phát ra ư…ư..ư lại típ tục thêm một đường lưỡi nữa em rung lên bần bật. nước dâm thủy của em đả bắt đầu ứa ra, nó tanh tanh và ngai ngái mặt kệ những mùi này tôi típ tục mút bướm em chùn chụt, em ghì chặt đầu tôi vào con bướm đang giật giật của em dâm thủy của em đả chãy như thác đổ cảm nhận được sự lên đỉnh của em, tôi rời khỏi bướm em, môi tôi lại tìm đến môi em cả hai quấn chặt vào nhau ko rời, cỡi chiếc quần xịp duy nhất còn trên người tôi ra nắm lấy tay em và đặt lên trên nó, tôi có thể cảm nhận được sự ngượng ngùng hiển thị trên khuôn mặt em, em chỉ cầm nắn và bốp có lẽ lần đầu tôi em thấy được sự vỉ đại của một thằng con trai em hét lên
-của ông to quá- em vừa xo thằng nhỏ vừa nói
-to mới làm bà sướng được chứ- tôi cười như một con dê già
Cằm con cu đang cương cứng cái đầu khất nóng hổi và đỏ hỏn như cây xúc xích mới ra khỏi ra lò nướng vậy, tôi lấy thằng nhỏ khỏ khỏ vào mu em, em nãy người lên vì sung sướng, tôi cà cạ vào 2 mép bướm của em và cho đẫy vào em vội nhăn mặt vì đau
-đau hả bà thôi mình dừng ở đây nha- tôi ko mún làm em đau
-ko típ tục đi, đang sướng mà- em quát vào mặt tôi
-tui thì được thôi sợ bà đau thôi
-tui chịu được mà- em cười vì có lẽ em nhận thấy sự quan tâm của tôi dành cho em
Tiếp tục đẫy đầu khất típ tục tiến vào trong như dũng sỉ một mình chiếc đấu đang đi vào hang ỗ của con quái vật vậy, tôi cảm nhận được đả chạm vào màng trinh của em
-gáng chịu nha – tôi hôn nhẹ lên má em
- ừm- em cũng đáp lại tôi một nụ hôn ngọt ngào
Tôi đẩy mạnh chim mình vào một cái…………………………em bật dậy và ôm lấy tôi, đôi tay em siết chặt vào cổ tôi 2 chúng tôi hòa làm một, tôi cứ tiếp tục ôm em trong vòng tay mình, tôi để một khoảng thời gian rồi nhẹ nhàng hỏi em
-bớt đau chưa , mình tiếp tục nha
Em gật đầu nhẹ nhàng, tôi nhấp nhè nhẹ vì sợ em đau, bên trong con bướm mủm mỉm ấy là một sự ấm áp chết người , bướm em siết chặt chim tôi và tim tôi mún vỡ tung ra làm 2 mãnh, bên trong em nó thật chật chội em đả bắt đầu phát ra những âm thanh vô ngĩa khi tôi nhấp nhanh dần lên
-a á…….á…..sướng quá…..nhanh lên anh- em siết chặt lấy tôi
Một tay bợ cặp mông em, một tay ôm lấy lưng em, tôi tăng nhịp gấp 2 lần lên.......
-em yêu anh..........em yêu anh....á........
Đặt em nằm xuống bải đất trống đả được lót miếng cao su nhỏ lúc nãy tôi tìm được......... đặt em xuống tôi lại típ tục bài tập thể dục cho thằng nhỏ của tôi...........nhưng bây h tôi nắt những cú thô bạo vào bướm em..........
“phạch.....phạch....phạch’’ tiếng cơ thể tôi chạm vào cơ thể em, kèm theo những tiếng cơ thể chúng tôi va chạm vào nhau còn những âm thanh vô nghĩa trong cơn khoái lạc của chúng tôi......................tôi ra vào bên trong em những giọt tinh nóng hổi được bơm vào bên trong em, từng giọt màu trắng đục chảy ngược ra ngoài bướm của em, màu của tinh dịch trắng đục hòa quyện vào máu trinh của em, chúng tôi ngả người ra vì mệt lã những giọt mồ hôi cứ tuôn rơi lã tả trên người 2 chúng tôi, em tựa sát vào tôi hơi ấm chúng tôi san sẽ cho nhau, mặt kệ những tiếng sấm, những tiếng mưa lạch tạch va vào ngôi nhà, chúng tôi cứ ôm nhau mặt kệ thời gian và không gian như dừng lại khi chúng tôi ở bên nhau.............................................. .................................................. .................
Em lay tôi dậy mỡ mắt ra trời đả rất tối , cơn mưa mùa hả đả cũng đả ngừng rơi
- ngồi dậy ông về thôi, bộ mún ngủ ở đây lun hã- em lí nhí kéo tôi dậy
- nếu có bà ở đây, thì tui cũng chịu- tôi nắm chặt lấy tay em
- giõi có cái tài đó- em nhéo tôi đau điếng
Nhìn vào đồng hồ thì đả 7h
- chết 7h rồi hã zìa zìa lẹ lẹ
- ủa bộ có người nói có tôi ở đây thì ngủ ở đây luôn cơ mà – tỏ vẻ giận dỗi
- thôi mà zìa zìa, hk zìa má la chết
Tôi mặt đồ vào nắm chặt tay em bước ra khỏi cửa, em bổng khựng lại và nhăn mặt
-chổ này nó còn ê buốt quá ông à – em chu cái mỏ chảnh chẹ ra
-thôi lên đây anh iu cỗng cho nè
Tôi quỳ xuống để em bước lên, em phóng lên một người tôi một cái “bịch’’ làm tôi ngả nhào về phía trước đập đầu vào cánh cửa một cái “ bung ‘’
- ui da đau quá- vừa nói tôi vừa so cái đầu đau điếng của mình
- đâu......có sao hk, xin lỗi ông nha – em xoa xoa lên trán tôi và tỏ cái vẽ có lỗi
- sưng một cục rồi nè – tôi nắm tay em đặt lên cái trán sưng chù dù
- thôi mà xiin lỗi mà hk dám làm zị nữa đâu – em lay tôi
- lên đây
Đẩy cửa ra tôi đang đi trên con đường hạnh phúc, con đường hạnh phúc của tôi và em, từng bước chân điều đặng trên con dóc đổ xuống em ôm chặt tôi thì thào những lời iu...........những buổi chìu chỡ em trên con đồi hạnh phúc, bình thường đi bộ một chút tôi đả kêu trời trách đất rồi nhưng sao khi tôi cỏng em, mang cái hạnh phúc trên người mình thì tôi ko có cái cảm giác mệt mỗi đó, mà là sự sung sướng, sự hạnh phúc đang lan tỏ trên người tôi, nói chuyện huyên thuyên với em một chút thì chúng tôi đả xuống tới chân đồi và .........................nhà em. Thả em xuống người , tôi vội dắt chiếc xe ra khỏi cổng nhà em, vội đặt lên má em một nụ hôn thay cho lời tạm biệt
- zìa nha vợ iu – tôi nháy mắt với em
- ừa....zìa cẩn thận- em nhìn tôi
.................................................. .................................................. ........................................
Trên con phổ tấp nập và nhộn nhịp, bổng dưng tôi nhìn thấy tịm kem abc lúc nãy và tôi nhớ đến một người con gái chịu thiệt thòi vì tôi, một thoáng ý nghĩ chợt nãy ra trong đầu tôi, kệ dù sao cũng đả về trể rồi thôi thì dành một chút thời gian cho người con gái đang chờ đợi tôi, vòng con xe chiến mã lại tôi chạy thẵng qua nhà em, ngồi con gái tôi iu................................................ ......
Bính bong.............bính bong.....................bính bong..........................
Tôi cảm nhận được một sự lạnh lẽo đang dần dần tiếng lại tôi. Cạch... tiếng mở cửa ra....một người con gái đang hiện diện trước mắt tôi....em đây sao?...........ma mút đây sao??????
Em bước ra trong bộ chiếc váy ngủ mỏng tay đang bao phủ lấy thân hình gợi cảm đầy lạnh lùng ấy, nhưng càng nhìn em tôi lại càng thít cứ ngắm nhìn em cứ quan sát em cho đến khi em phá tan không khí im lặng
-kêu người ta ra đây rồi, làm gì mà đứng chết chân thế - em cắt đứt suy nghỉ thoáng qua của tôi
-thì…hôm nay ma mút nhìn đẹp quá – tôi vừa nói vừa xo xo đầu mình vì bối rối
-thôi đi, ông giỏi cái tài dẽo miệng – em vẫn giữ cái vẽ lạnh lụng lần đầu tiên chúng tôi gặp nhau
- úi trời….khen mà cũng hk chịu à
- qua đây có ý đồ gì đây – em cười lí nhí
- qua đây để rũ ma mút yk chơi nè đi hk – tôi dịu dàng hỏi em
- cái gì ma mút – em đấp thùm thụp vào người tôi
- thì ma mút chứ gì – tôi cười ha hã chọc em
- bây h có đi hk hay đứng ở đây tám quài – tôi bẹo má em
- thật hok – em ngạc nhiên
- tất nhiên là thật rồi, đâu có qua tự nhiên qua đây nói dối rồi chạy zìa đâu – tôi tỏ ra hờn dỗi
- đợi tí nha, lên thay đồ cái – em tung tăng trong bộ váy ngủ gợi cảm vào nhà
- ừm nhanh đi anh đợi

1 phút sao……………………
Sau một đêm mây mưa trong hạnh phúc với đ, người tôi mệt lã nhừ vì mệt mõi, gió thổi liu nghiu, tiếng lá cây xào xạc……..cạch…….em bước ra nhỉ nhãnh, khác những gì mà tôi vừa thấy sự lạnh lụng trong 1 phút trước, đúng là con gái mà nắng mưa thất thường thật
-xong ùi nè – em bước ra tung tăng
Hết gợi cảm trong chiếc váy ngủ lúc nãy làm thằng nhỏ tui biểu tình chào cờ, bây h em vẫn giữ cái dáng vẽ gợi cảm thêm chút lạnh lùng ấy, chiếc áo thun màu xanh da trời ôm trọn thân hình tuyệt đẹp của em, chiếc quần short jean ôm sát cặp chân thon thả ko tì vết của em, tất cả những thứ đó là ông trời đả ban tặng cho em, cái vẽ đẹp kêu sa lộng lẫy ấy đả giết chết bao nhiêu thằng con trai ngay từ lần đầu tiên gặp em, và tôi cũng ko phải là ngoại lệ trong những thằng con trai ấy, tôi đang chết đứng kèm theo sự bất ngờ trước sắc đẹp của em
-này làm gì mà đứng ngẫn ngờ ra vậy – em lay tôi
- à….ừ….tại ngạc nhiên quá – tôi bối rối nhìn sang hướng khác
- ngạc nhiên chuyện gì – em ngơ ngác nhìn tôi
- thì tại em đẹp quá chứ gì
-hjhj thật hk hay là nói dối đấy – cái cục băng bây h nó đả tan chãy trước ánh mặt trời
- thật mà – tôi bẹo má em
Em ôm chặt tôi phía sau giống như em đang sợ mất tôi vì em biết em là người thứ 3 nên em sẽ dễ dàng mất tôi.
- làm gì mà ôm cứng ngắt dậy – tôi giả vờ vu vơ
- thì em ko mún mất anh – em càng xiết chặc tôi hơn
- ngốc quá, sao em lại nói dậy
-thì em là người thứ 3 mà – những giọt lệ rơi ra từ đôi mắt lạnh lùng quá
-thôi mà, đừng có khóc mà người thứ 3 hay người thứ 4 thì anh vẫn iu em bằng tất cả trái tim mình thôi – tôi ko ngờ mình của thể nói một cách dễ dàng như vậy khi vừa mây mưa với đ
-thật ko – em đả ngừng khóc và nụ cười đả bắt đầu nỡ trên môi em, nụ cười của em thật đẹp nó thứ tha tất cả lỗi lầm mà tôi đả gây ga, nó khiến tôi đau lòng, lương tâm dày vò khi mình đả có đ, mà bây h lại làm khổ thêm một người khác
- thật mà
Em ôm chặt vào tôi khiến bao nhiêu người khác trên phố ganh tị , vì có lẽ một thằng như tôi lại có thể có một người bạn gái đẹp như vậy, chúng tôi cứ nói về thời thơ ấu, những kĩ niệm mà tôi và em lúc còn bé, nói đến lúc ấy tôi và em lại bật cười vì sao mà cái thời ấy nó lại vui vẽ đến vậy, tôi ước rằng mình bây h sẽ cứ như lúc ấy, ko phải yêu và ko phải đau cứ cùng nhau chạy trên những con đồi rồi hã hê nô đùa trên những bãi cỏ xanh mượt bất chợt tôi nhớ một câu hỏi mà mình ko có thể biết câu trả lời
- linh này – tôi khều tay em
- gì anh – em nhẹ nhàng đáp lại
- tại sao em lại yêu anh vậy, một người như em có thể có biết bao nhiều chàng trai có thể iu em hơn anh mà tại sao em lại chọn anh, tại sao em lại chấp nhận đau khổ - tôi nói với cái giọng buồn tênh
-ko tại sao anh à, đơn giản vì em yêu anh, em hạnh phúc khi ở bên anh thôi, với lại từ khi chuyễn nhà em lại nhớ đến anh, nhớ những lúc 2 ta nô đùa thôi
- bé tí đả biết iu rồi nhỉ - tôi phá vỡ cái không khí lúc này
- Ồ.......ai pýt đâu – em giả vờ vu vơ
- anh ko bít , cuộc tình này sẽ đến đâu, nhưng anh sẽ trân trọng những lúc mình còn có thể bên nhau
Em tựa đầu vào vai tôi em cũng hiểu rằng những điều tôi nói điều là sự thật, và cái hạnh phúc mong manh này có thể tan vỡ bất cứ lúc nào, nhưng tại sao em lại chấp nhận cái hạnh phúc này đến bây h tôi cũng ko thể tìm được câu trả lời cho bản thân mình . chạy một lúc tự nhiên tôi lại chạy vào cái khu vườn tình iu cho các cặp tình nhân này
- sao tự nhiên lại chạy vào đây – em bấu vào vai tôi đau điếng
- ai mà bít à tự nhiên cái tay nó lái vào đây này chứ cũng có bít gì đâu – tôi giã vờ đánh vào tay này
Dựng chiếc xe xuống, chúng tôi ngồi trên chiếc gế đả vắng vẽ khuất sao buội cây gậm gạp, tôi vội nắm lấy tay em thật chặt, vì tôi sợ một ngày nào đó sự thật sẽ bị phơi bầy và chúng tôi ko biết chuyện gì sẽ xảy ra đối với cuộc tình tay 3 oan nghiệt này, nâng cằm em lên, đặt lên môi em một nụ hôn dài , lưỡi quấn chặt vào nhau có lẽ là lần đầu của em, nên em khá vụng về, còn tôi đả quá quen thuộc mỗi khi hôn đ nên tôi có vẽ thành thạo hơn , nước bọt nhĩu trên cái cằm đáng iu của em do em vụng về trong việc ăn cháo lưỡi, em vội đưa tay ra lao đi những giọt nước bọt ấy
- anh này – em ngả đầu vào vai tôi
- gì em ? – tôi quàng tay qua cổ em
- anh nhìn thấy dòng sông dưới đó ko – em chỉ xuống dòng sông đục ngầu ấy
- thấy
- khi nào dòng sông này cạn, thì chúng ta ko iu nhau nhé – em cười hạnh phúc trong vòng tay tôi
-ko- tôi trả lời dứt khoát
-tại sao – em vội bật dậy
Ko để cho em có thể thoát khỏi tôi, tôi nhẹ nhàng choàng qua eo em và kéo xuống
- khi nào, gió ngừng thổi, mây ngừng bây, sóng ngừng vổ thì anh sẽ hết iu em
Em ngở ngàng trước những lời lẽ ngọt ngào ấy của tôi, em cười trong hạnh phúc dù em biết cái hạnh phúc ấy ko biết sẽ vỡ tan lúc nào, ngồi một lúc với em tôi hỏi khẽ em
- đói không ? – tôi nhẹ nhàng hỏi em, vì lúc trưa giờ tôi chả có gì trong bụng
- ừm cũng đói một chút – em nắm lấy tay tôi
- ừm gì mình đi ăn khuya nha
Kéo tay em đứng dậy, tôi cười trên con ngựa bạch phía trước là em người con gái của lòng tôi, 2 chúng tôi dạo trên dãy phố đêm bán những món ăn khuya tấp nập, chúng tôi gữi xe vào một bãi gữi xe gần đó và cùng nhau nắm tay dạo trên con phố đêm này, chúng tôi cười nói, cùng nắm tay trao cho nhau những lời nói ngọt ngào, vì đây có thể là những gì tôi có thể mang lại để trông thấy em cười, nụ cười ngọt ngào và hạnh phúc
Một đêm để chiều chuộng hai người con gái thật sự ko dễ tí nào đối với tôi, đưa l về nhà sau một đêm mang lại tiếng cười cho em, mang lại một hạnh phúc nhỏ nhoi mà tôi có thế làm được cho em, một thứ có thể khiến em cười, khiến em hạnh phúc thì bất cứ chuyện gì tôi cũng có thể làm được. Trên chiếc xe vi vu của mình con phố bây h đả hơn 10h đêm, phố vắng tanh đâu đó nge được những tán lá cây rơi xà xuống mặt đất do những con gió nge rất vui tay, nghĩ mông lung một hồi thì tôi đả đến nhà lúc nào ko hay, trong nhà đèn đả tắt chắc là do trời đả khuya, ba mẹ và con nhỏ em bây h đang chìm vào giấc ngủ im đìm , cũng may mắn là lúc sáng đả có mang theo chìa khóa nhà hk thôi đêm nay là ngủ bụi rồi, đưa chiếc chìa khóa vào cánh cửa sắt đả củ kỉ, tôi nhẹ nhàng lắc chiếc chìa khóa qua một bên, đẩy cửa sang một bên để dắt chiếc xe vào nhà, khéo léo và nhẹ nhàng như một tên trộm chuyên nghiệp tôi đả vào nhà mà ko gây ga một tiếng động tỉnh nào , bịch một bàn tay nho nhỏ đặp lên vai tôi một cái làm tôi muốn rớt trái tim ra ngoài, ngoãnh mặt lạy thì thấy đứa em của tôi đang bụm miệng cười
-đi đâu mà zìa khuya zậy ông hai – no giả giọng ngim ngị như mẹ dành cho tôi
-thì đi đâu kệ tao, khuya rồi sao ko ngủ mà xuống đây làm gì – tôi cố tình lãng tránh nó
-hehe biết ông đi đâu hết tại giả vờ thôi – nó hất cái càm đắc ý của nó lên
Nhắc mới nhớ ko biết vì sao, mà nó lại biết đ rồi cả cô pé hàng xóm nữa con nhỏ này gê thật
-mà cô này tui muốn hỏi – tôi nhìn xoáy vào mắt nó
-hỏi gì – nó tròn mắt nhìn tôi
-sao cô biết Đ vậy – tôi rụt rè hỏi nó
-biết mới hay – nó đắc ý
-nói thật đi, rồi còn cả Linh nữa
-thì hôm trước em gặp chị đ, lúc ấy chỉ đang lạc đường nên em chỉ cho chị ấy, rồi làm wen, zới lại mấy ngày nay anh lạ quá có bao giờ anh tập thể dục đâu, nên em đi theo anh rồi , thấy 2 người tình tứ trước con hẻm xyz – nó phao phảo một hơi ko kịp nghỉ, n
-cô hay quá hé, mà còn linh nữa, sao cô lại gép anh với linh, với lại em cũng biết là anh với Đ đang quen nhau mà – tôi nhìn thẵng vào mắt nó
-thì tại thấy chị ấy thích anh quá nên gép thôi, em cũng ko suy ngĩ nhìu – nó trả lời tỉnh bơ
-hay quá hé bây h rắc rối hết trơn rồi nè trời ơi – tôi thét lên
-bộ anh bắt cá hai tay hả - nó trố mắt nhìn tôi
-à ừ thì........... – tôi như bị nó nhìn thấy tim đen nên chẵng biết nói gì
-anh gáng mà lo cái thân anh đi, anh mà làm 2 chỉ đau là chết với em – nó nhìn thẳng tôi với ánh mắt đầy nghim nghị , đây là lần đầu tiên tôi thấy nó nghim túc như vậy, cho dù nó nhỏ hơn tôi một tuổi nhưng nó suy ngỉ chính chắn hơn tôi nhìu
-ừ anh biết rồi, mà em đừng có nói với mẹ nha, anh xin em đấy – tôi xuống nước này nĩ van xin nó
-ừm em biết rồi , anh lên phòng ngủ đi, ở đây một hồi mẹ thức thì mệt
Tôi bước lên phòng tỏ vẻ ko để ý gì nhưng thật sự trong cái đầu trống rỗng của tôi bây h ko biết phải làm như thế nào, đứng trước 2 ngả rẽ tôi biết phải chọn ai đây, phải từ bỏ ai , phải làm gì đây , đóng cửa phòng một cách nhẹ nhàng để ko đánh thức mẹ dậy, cởi chiếc quần kaki nực nội ra, tôi bước vào phòng tắm, để những dòng nước lạnh buốt kia sẽ cuốn trôi đi những suy ngỉ ưu tư trong lòng.
.................................................. .................................................. .........................................
Đây là tiếng nói việt nam phát trê........mẹ kíp cái đài phát thanh chết tiệt này bộ ko muốn cho người ta ngủ hả, vội trùm cái mền để ngủ típ nhưng những tiếng nói léo nhéo của cái loa đang oang oảng ngoài phố làm tôi ko thể nào ngủ típ được, bịch.....bịch.......những âm thanh đau điếng làm tôi tỉnh ngủ, thì ra con em nó đang cầm con cá heo bông đang đập liên tục vào tôi. Những tiếng chim ríu rít ngoài cửa sổ, những ánh nắng của ngày mới đang gọi vào mặt tôi, nheo mắt nhìn con em đang cố vát con cá heo còn kềnh kia lên mà quánh tôi, làm tôi bật cười, dùng một tay phát vào mông nó một cái bó.....p nge mà đả tay làm sao, nó giật bắn người đấm thùm thụp vào tôi
- anh hai....dậy..anh..hai xuống ăn sáng kìa, sẵn má hỏi tội kìa – con em lí nhí bên tai tôi
Nge đến tiếng má hỏi tội làm tôi tỉnh ngủ ngay lập tức,tung chân đá cái mền sang một bên, chạy thẳng vào nhà tắm, đánh răng vèo vèo,bước ra khỏi phòng, từng bước chân đi xuống cầu than, kèm theo đó là những cảnh tượng mẹ sẽ làm với tôi, ôi má ơi khủng khiếp quá.......
- thằng Minh xuống lẹ coi, hủ tiếu ngụi hết rồi kìa – mẹ réo tôi
- Dạ - tôi đáp một tiếng rõ to
Cái cách ân cần của mẹ làm tôi nhẹ nhỏm cả người, ngồi xuống bàn ăn, mùi hương nghi ngút của tô hủ tiếu phả vào lổ mủi tôi làm ko thể chịu nổi, tôi lùa như là máy công nông đang gặt lúa làm mẹ bật cười
- từ từ thôi, mắt ngẹn bây h – mẹ ân cần
Xong tô hủ tiếu có vẻ mọi chuyện đả xong xui, nhưng những cái bất ngờ điều xuất hiện vào lúc cuối
- hôm qua mày đi đâu mà khuya mới về thế - mẹ bắt đầu vào việc chính
- dạ...dạ..hôm qua con đi sinh nhật đứa bạn – tôi ấp úng
- sinh nhật đứa nào, con trai hay con gái, mẹ có quen ko – mẹ làm một hơi
- dạ con gái, mẹ ko biết đâu con mới quen à – tôi cười hí hí
- ông liệu hồn đấy, bé tí đả iu đương – mẹ bắt đầu cằn nhằn
- dạ có đâu ạ, bạn bt thôi mà – tôi đáp tỉnh bơ
Xong một cuộc tra khảo của mẹ lúc sáng thế là thoát kiếp rồi hehe, Reng...........reng.............tiếng điện thôi của tôi van lên trong phòng, vội chạy lên phòng , nhìn vào màn hình đt thì ra là thằng tuấn bạn thân của tôi
-Ê cafe thôi con dê ơi – giọng nó khàn khàn bên đầu dây
- Ok con dê , quán nào đây
- Quán củ ấy, ở đây có thêm mấy thằng nữa nè
Nói thêm về thằng tuấn, nó là một thằng bạn thân nhất của tôi, nó luôn hết lòng vì anh em, trên người nó chằn chịt những vết sẹo trong những cuộc chiếc, nhìn những vết sẹo ấy người ta cũng hình dung ra nó cũng thuộc dạng người như thế nào, nhưng tôi ko để ý những điều người khác nói, người ta nói thì mặt kệ, nhưng tôi thì vẫn cứ chơi, tôi đả quyết tâm làm gì thì đố ai cản nổi, bước xuống nhà , dắt con chiến mả ra định vút bây thì nge tiếng của mẹ đằng sau
-đi đâu nửa đấy thằng kia, hôm qua đi chưa đả à- tiếng mẹ văng vẳng bên tai tôi
-con đi uống nước với thằng tuấn, nó mới từ trên ngoại nó về
Nge đến thằng tuấn là mẹ cho đi ngay, lí do rất đơn giản là mẹ cũng rất thương nó vì mẹ biết cái hoàn cảnh của nó, nên cũng cảm thông. Vèo vèo tôi tăng tốc trên con xe của mình phi thẳng tới quán , cũng ko quên nhìn những cảnh vật của buổi sáng ban mai này
Thắng cái két trước quán cafe quen thuộc, đảy cửa vào, thì đả thấy một đám tập tụ nói chuyện rum trời làm muốn bể cả quán, thì ko ai khác đó chính là đám bạn trời đánh của tôi
-Cúc cu đây nè – thằng tuấn đứng dậy vẫy tay về phía tôi
Tôi bước thoăn thoắt đến cái bàn đang láo nháu bàn tính về tình yêu và giới tính khiến những đứa con gái ngồi gần đó cũng phải bỏ chạy, đặt cái đít xuống chiếc gế cây mát lạnh tê cả đít,
-uống gì ku – tiếng chị bán nước quen thuộc
- cho em li cafe ít đường – tôi nhẹ nhàng đáp lại
- dạo này đẹp trai phết nhỉ ra giống đàn ông rồi đó – tiếng chị khen làm tôi hảnh diện
- ơ dị trước đó em nhìn giống gay lắm à , với lại chị dạo này xinh như miss teen ấy nhỉ - tôi trêu lại chị
- tổ cha mày, giỏi cái tài dẽo miệng
- Ê minh bửa hổm trong shop, mày đi với em nào thế, xinh phết nhỉ
Thì ra nó kêu mình ra cũng có dụng ý chắc là muốn kím chuyện tán phét đây mà
-bạn gái tao – tôi hất cái mặt lên
Cả đám Ồ lên một tiếng,miệng thằng nào cũng thành chử A, bọn nó ngạc nhiên khi tôi nó đả có bạn gái
-Oh fuck , vãi chú minh thật – cả bọn láu nháu cả lên
- có gì vãi đâu chú bt thôi – tôi giả vờ chảnh lên
- hehe thế là chủ hết là trai tân rồi nhá, ôi những thời cùng nhau xem phjm sex nay còn đâu – bọn nó giở cái giọng tiếc núi làm tôi bật cười
- dô anh em, chúc mừng chú minh nay đả thoát kiếp trai tân – cả đám cụng ly mấy cái chai sửa bò muốn bể ra.........
Ngồi tán phét một lúc thì cả đám giải tán ai về nhà nấy, về đến nhà thì con em đả ngồi trước nhà với ánh mắt nào dò xét
-ông 2 vừa đi chơi với bà nào thế , Đ hay L – nó nói như muốn xoáy vào tim tôi
- ko tao vừa mới đi uống cafe zìa – tôi lơ đản tránh mặt nó
Bước lên lầu , nằm xuống chiếc nệm thân yêu quơ tay lấy cái điện thoại bật lên thì hiển thị 1 cuộc gọi nhỡ và một tin nhắn của Đ.................chạy lật đật xuống nhà dắt chiếc xe ra thì trời đả bắt đầu mưa chạy ra cửa hàng kế bên mua một chiếc áo mưa 5k xọt vào thì xẹt.......rách con mẹ nó rồi , đúng là hàng lỡm, mưa ngày càng nặng hạt , tôi thì vẫn bon bon trên đường đến nhà em, sau một lúc chịu lạnh thì cũng tới.....................Bính bong.................Bính bong. Sau một hồi lâu thì cũng có người mở cửa ra.......................
một người con gái lạ hoắc mà tôi chưa từng gặp trong căn nhà của em, em vậy nhĩ, có lẽ người này hơn tuỗi mình. Suy nghỉ mông lung một hồi thì chị ta cấc giọng phá tan suy nghỉ của tôi
-này ku tìm ai thế - chi ta hỏi tôi
-Dạ, em là bạn của Đ, nge nói Đ bị bệnh – tôi rụt rè
- Ku tên gì – mịa nó toàn kêu bằng Ku
-Dạ em tên M – tôi trả lời chị ta
- Ừ vậy à, zô đi – chị ta mời tôi vào nhưng ánh mắt vẫn dò xét tôi
-Dạ
Dắt chiếc xe vào nhà em, tôi bây h đang suy nghỉ chị ta là ai thế nhỉ, bồ ông hải à, mà cũng công nhận chị ta đẹp thật, chị ta sở hữu một cặp chân thon thả, nước da trắng mịn, cái áo thun ôm sát thân hình làm lộ ra những đường con quyến rũ của những người con gái, cặp ngực vung cao, cặp mông nãy nỡ, ko hĩu sao thằng nhỏ dưới 2 lớp quần đả bắt đầu ngọa ngoạy, mịa nó cái cục thịt này, gặp đứa nào cũng ngóc cái đầu lên. Bước vào trong nhà thì thấy ông hải đang ngồi xem cái tv, em mình bệnh mà nhìn mặt tỉnh bơ
-trời mưa lớn vậy mày qua đây chi vậy – ông hải buôn cái remote xuống
-Dạ, nge đ bị bệnh nên em qua thăm – người tôi run cằm cặp vì lạnh
-mà đ sao rồi anh ¿ - tôi hỏi anh
-bớt sốt rồi, nó đang trên phòng đó, mày lên thăm nó đi - ổng lại loay hoay với điếu thuốc trên miệng còn đang dang dỡ
Bước từng bậc lên cầu thang làm bằng gỗ mát lạnh, nhìn qua thấy cái cửa đóng ko kín, ngó vào thì thấy em đang nằm trên giường, tay còn đang cầm ly sửa
-Đ sao rồi, khõe hơn chưa – tôi ngồi xuống giường tay vuốt lấy tóc em
Thấy tôi vào em vội chùm mền lại,em giỡ cái giọng trách móc ra
-Kêu từ sáng đến giờ, sao bây h mới qua, zìa đy
-thôi xin lỗi mà, tại đt hết pin zới, lúc sáng thằng bạn nó mới về nên đi uống nước với nó , về thấy tn là chạy qua liền mà – tôi nói với cái giọng buồn tênh
-Về đi – lại cái giọng đó
-ừ nếu đuổi thì về, thấy đ ko sao là m yên tâm rồi
Tôi giả vờ ngồi dậy và bước ra, em vội đạp khỏi cái mền chạy ra đóng cửa lại một cái gầm
-qua đây rồi cấm về - em chu cái mõ còn dính đầy sửa ra
-lúc nãy có người đuổi tôi về mà – tôi được nước lấn tới
-à ừm...giỡn thôi, mà ở lại đêm nay đê – em ôm lấy tôi
- nhưng còn ông hải ở dưới mà zới bà chị nào nữa đó
- chút nữa 2 ổng bả đi ăn tiệc rồi chắc về khuya lắm
- à mà chị lúc nãy là ai vậy – tôi nhẹ nhàng hỏi em
- chị em đó, hjhj thấy xinh hk – em nhe hàm răng ra
-ừm xinh thật, đẹp hơn em nhìu – tôi thử xem em sẽ làm gì với tôi
- cái gì, mê rồi hả chết nè – vừa nói em vừa đấm vào người tôi
- làm gì có, mê có mõi một người à – tôi thanh minh với em
-mê ai nó coi ko nói cho chết bây h
-thì Đ đó chứ có ai vào đâu – tôi khẽ nói vào tai em
- thật ko hay là nói cho tui vui thôi – em vẫn chưa tin
-thật mà, bộ tui có ai khác ngoài đ sao? – ko thể tin nổi tôi lại cất lên những tiếng dã dối như vậy đối với em
-nói thì nhớ giữ lời nha – em ửng hồng đôi má lên
Đặt nhẹ lên môi em một nụ hôn, cái vì ngọt ngào của li sữa lúc nãy còn động trên môi em giờ đả hòa quyện vào nụ hôn nồng nàng của 2 chúng tôi.
-Đừng bào h bỏ rơi em nha anh – em nhìn tôi với cái vẽ ngây ngô
-tất nhiên rồi cô ngốc ạ - tôi xoa đầu em
Chúng tôi cứ đứng đó, cứ ôm ấm nhau hơi ấm của cả hai bây h đả hòa vào nhau, anh iu em đ à, anh iu em, anh xin lỗi , anh xin lỗi vì tất cả..........cốc...cóc...cóc tiếng gõ cửa vang vọng làm gián đoạn cái hạnh phúc của tôi và em , tôi buôn em ra và em bước rón rén lại cảnh cửa màu nâu bóng của gỗ.
-chị zới ông hải đi đám cưới của bạn đây, em ở nhà nge
-dạ... – em ngoan ngoản đáp lại
-à mà này, thằng kia – chị ta nhìn tôi
-dạ chị kêu em – tôi đáp nhẹ nhàng
-mày mà làm gì em chị là tao cắt cu nge – chị ta tỏ vẻ ngim ngị
- d...ạ. hã ? – tôi ngơ ngác y chang cái lần đầu anh hải gặp tôi
Nhìn thấy cái mặt ngơ ngác của tôi, chị ta vội bụm miệng cười vì cái sự ngơ ngát của tôi.sau khi hăm dọ tôi, chị ta đóng cửa và bước xuống nhà nhưng vẫn còn cười ngất vì tôi, lắng nge tiếng khóa cửa bên ngoài. Có lẽ 2 người đó ra ngoài rồi, đêm nay chắc là mệt đây tôi ngỉ thầm trong bụng và tự cười
- này anh làm gì mà đứng đó zị - em lay tôi
- à có gì đâu – tôi lúng túng trả lời em
- đói quá à, đi ra ngoài ăn gì đi – em vừa nũng nịu vừa xo xo cái bụng
- điên vừa thôi cô, trời mưa lớn như zì mà ra ngoài – tôi bẹo má em
- đa..u chứ nhà có gì đâu, nó kêu nãy h nè – em chỉ tay vào cái bụng đang kêu của em
- ngồi đó đi để tui đi xuống nấu cháo cho mà ăn – tôi cằn nhằn
- à há...mới biết nge chồng tui cũng biết nấu cháo nữa cơ – em trọc tôi
- thì ở nhà bị mẹ bắt nấu quài rồi biết chứ gì, ngồi đó đi để tui đi nấu
Bước khỏi phòng đi xuống nhà bếp với một chút kinh nghiệm lúc mẹ đi vắng tự nấu nên loay hoay một chút dưới bếp thì cũng xong một tô cháo cho em, nếm mùi vì của tô cháo mình từ làm rồi gật gù, chắc như vầy là ngon rồi, pha thêm cho em một li sửa, bước chầm chậm lên phòng em, một tay bưng tô cháo , một tay cầm li sửa nóng của em, làm bỏng hết cả tay nhưng tôi cũng phải cố chịu thôi, ko lẽ chỉ vì một chút đau đớn này bỏ tất cả tâm huyết của mình rơi xuống đất sao, dùng chân đẩy cánh cửa sang một bên, thì thấy em đang loay hoay cầm cái đt màu hồng của em lên chụp .....tách....tách......nhìn em lúc này ngây ngô thật.
- đang làm gì đấy – dù tôi đả thấy nhưng vẫn hỏi em
- có làm gì đâu – em vội ném cái đt ra phía sau
- nói thấy đứng cầm cái đt, còn tạo dáng gì nữa cơ mà
- có đâu, hoa mắt ấy – em chói bây bẩy
- thôi, lại đây ăn cháo nè – tôi nắm tay kéo em lại
- đút yk – em chỉ vào cái miệng chúm chím xinh xinh
- ừm hã họng ra – tôi bóp cái mỏ ấy
- đau em....
Tôi nhẹ nhàn đút từng miếng cháo cho em, em thì ngồi đó khuôn mặt hạnh phúc nhìn thật là ngố, vui lên nha em, đừng buồn, anh xin lỗi vì những gì anh đả dối em, một ngày nào đó anh sẽ nói, sẽ nói hết sự thật, ko biết lúc đó em có tha thứ cho thằng này ko nhỉ? Thôi mà kệ tới đó ông trời sẽ quyết định tình cảm đôi ta...................................loay hoay một lúc thì chén cháo đả sạch loáng.
-sữa đó uống đi – tôi nâng ly sữa lên và thổi cho bớt nóng
-đây.....- em vui vẽ đón lấy
- hk pít sữa của em có ngọt như zị hk nhỉ - tôi nhìn thẳng vào cái ngực trắng đang lấp ló phập phòng theo từng nhịp thở của em
- cái gì trắng chết....nè.....dám ngỉ bậy hã – em buôn ly sữa đấm thùm thụp vào ngươi tôi
- ui d...a....đau xin lỗi mà...haha – tôi tránh né những cú đấm vào người tôi
- này thì trắng,, tha cái đầu ông
Tôi vật em xuống giường, đặt lên môi em một nụ hôn , tôi cứ ngặm lấy đôi môi ngọt ngào ấy, lưỡi tôi nhẹ nhàng chạm vào đôi môi em, 2 cái lưỡi quấn chặt vào nhau lấy môi ra khỏi cái miệng ấy, tay tôi đặt lên cặp vú căng mộng, săn chắt của em, tay cứ mân mê, tôi nhẹ nhàng hôn lên cái cổ trắng ngần đó, em khẻ rung người lên, nhẹ nhàng cởi cái áo trên người của em ra, thì ra em ko mặt áo ngực ở nhà, tay tôi se se cái nhủ hoa màu hồng ấy, theo từng vòng xoa ấy em khẻ ưởng người lên vì sung sướng, tôi bắt đầu mút cặp vú của em, tay thì vẫn mân mê một bên vú của em, cứ như thế tôi cứ mút vú em đến khi chán nản, tôi nhẹ nhàng loàn tay qua chiếc vấy ngủ của em, đặt tay vào vùng cấm của em, thì ra nó đả ướt đẫm , loàn qua chiếc quần lót của em, lấy ngón tay nhẹ nhàng cọ vào 2 cái mép ướt đẩm của em, em bật dậy dùng một tay chặn lại bàn tay quỷ quyệt của tôi.
-đừng anh, em còn mệt lắm – em phờ phạc
-.a...nh xin lỗi – tôi biết em giờ đang rất mệt nhưng mà sao tôi lại làm những chuyện như vậy , khốn nạn
-ừm, anh hỉu là đc rồi – cái vẽ mặt buồn tênh
-khờ quá cô ngốc ạ - tôi cười và xoa đầu em
-ngủ chung với em đêm nay nha – em ôm lấy tôi
- ừm được thôi , nhưng phải điện cho mẹ cái
Ngồi dậy rút cái đt 1202 cù bắp ra và alo cho mẹ
- mẹ hã bửa nay con ở nhà thằng tuấn, nhà nó hôm nay có tiệc, nó hk cho con về
- ừ.....ngủ ở đó đi, mà sáng về sớm nge chưa
-dạ thôi con cúp máy đây đt hết tiền rồi
-ừ - mẹ đáp
-à há nói dối gê ta, ở nhà tuấn có tiệc – em châm chọc tôi
- thì nói dối cũng vì cô thôi chứ vì ai đâu – quay lại bẹo má em
- hjhj, nằm xuống ngủ y – em kéo tôi nằm xuống
.................................................. .................................................. .........................................
Nằm ngủ với em hơi thở ấm áp phả vào mặt nhau, sau một lúc tán dóc với em thì em đả chìm sâu vào giấc ngủ, tôi cứ nằm đó ngắm nhìn em, sau một lúc thì tôi cũng ngủ....................................tay tôi dường như đặt vào một vật gì đó rất nóng, mở mắt ra thì tay đang đặt lên chán em..........sao mà nóng dữ vầy nè tôi lay em
- Đ sao vậy sao nóng quá vậy – tôi cuống cuồng lên
- đ mệt quá mệt quá – rồi em lại thiếp đi
Tôi cuống quýt lên ko biết làm sao đây Đ đừng có gì nge, bê em xuống nhà mở cửa để dắt chiếc xe ra để chở em đi bệnh viện. Mẹ kíp hết xăng ngay lúc này, ko còn cách nào khác tôi tung cửa cỏng em ra khỏi căn nhà. Từ nhà em đến bệnh viện khoảng 1km, mưa vẫn rơi suốt từ chìu qua tới giờ vẫn chưa dứt, đâu đó dưới ánh đèn mờ, có một chàng trai đang cỏng một người con gái trong cơn mưa tầm tả, hắn ta cứ chạy cứ chạy, miệng thì cứ nói cứ nói Đ đừng có sao nge gáng lên sắp tới rồi . đôi chân mổi nhừ nhưng chàng trai đó vẫn cứ chạy ko bỏ cuộc, ko thể để người con gái đó có bề gì . sau một lúc vật lộn với cơn mưa lạnh lẽo , với những cơn gió lạnh buốt thì cũng đả đến bệnh viện những cô y tá chạy ra đở típ chàng trai đang ướt mem.
- chị ơi làm ơn coi đ dùm em, đ có sao chắc em sống ko nổi quá
- yên tâm đi em sao đâu – chị y tá an ủi tôi
Đưa em vào phòng cấp cú, đèn đỏ sáng lên , tôi vẫn đứng loay hoay bên ngoài bổng dưng nước mắt tuôn rơi ra hai khoé mắt ấy.............................
30 phút sau
Đèn đả tắt , bác sỉ bước ra với vẽ mặt mệt mỏi, tôi hớt hãy chạy lại
- bác sỉ ơi đ có sao ko – tôi lo lắng đến tuột độ
- ko sao đâu , bị cảm do mưa , rồi lại ko chị uống thuốc, nên bị sốt cao
Nge những lời bác sỉ nói lòng tôi như nhẹ nhõm, thế là em ko sao rồi.
-con vào thăm được ko ạ - tôi ân cần hỏi bác sỉ
-ừ vào thăm đi, đừng gây ra tiếng động
- vâng cám ơn
Đáy chiếc cửa kính đục ngầu ra, em nằm ở đó, vẫn ngủ một cách bình thản em đâu có biết rằng tôi đả lo lắng cho em đến nào đâu, ngồi xuống gế cạnh giường em, lao những giọt mồ hôi trên trán em, cứ ngồi đó mà nhìn em, ko rời mắt khỏi em có vẽ là quá mệt mõi sau khi chạy suốt quảng đường một cây số để đưa em đến đây, tôi mệt nhừ và thiếp bên cạnh giường em lúc nào ko biết.
Gió thổi nhè nhẹ trên cánh đồng, từng hạt nắng xuyên qua những ánh mây đèn đầy khắp bầu trời, trên cánh đồng ấy, có 2 người đang quay mặt lại với nhau, đâu đó có những giọt nước mắt rơi lã tã xuống những bông lúa vàng hue
- tại sao? Tại sao anh lại lừa gạt tôi – nước mắt cô gái cứ típ tục rơi
- lừa gạt gì ở đây, anh ko có – chàng trai vẫn đứng đó
- đừng có nói cái giọng đó, tôi thấy rồi, tôi biết rồi, tất cả đều là giả dối – nước mắt lã tã
- anh ko có, anh ko có – chàng trai ôm chầm lấy cô gái
- im đi, buôn tôi ra, anh nói anh iu tôi, nhưng tại sao anh lại tay trong tay với người con gái đó tại sao? – cô gái đẩy người con trai đấy ra
- anh...an...h – chàng trai chết đứng khi bị đả vạch mặt
- ko nói được chứ gì, chia tay đi – nước mắt đả cạn, kèm theo đó là một nụ cười nhếch môi khinh thường
- ko.....anh xin lỗi.....đừng chia tay em – những giọt nước mắt của một người khác đả rơi
- ko im đi, làm ơn tha cho tôi đi – cô gái chạy đi tay gạt đy những giọt lệ đả khô
Thằng đó khụy gối xuống, nó ko thể làm gì được, tay đấm liên tục vào ngực mình, anh xin lỗi, anh xin lỗi, làm ơn đừng bỏ anh, làm ơn..........những giọt nước mắt đả nhòe đy, cô gái ấy đả chạy vào khoảng hư vô , từng hình ãnh đả tan biến theo cơn gió mùa hạ
- anh...sao vậy.. – em lay tôi
Mở ánh mắt ra thì ra đó chỉ là một cơn ác mộng, một ngày đó tôi sẽ được nếm trãi
- ko có gì đâu – tôi dùng tay dụi vào con mắt đỏ hoe
- anh khóc à – tay em lao những giọt nước mắt trên khuôn mặt tôi
- ko có đâu tự dưng mắt nó cay cay ấy mà – tôi lãng tránh ánh mắt dò xét của em
- anh làm gì.....mà nằm ngủ ở đây vậy, trong lúc ngủ còn nói mớ nữa chứ - em xoa đầu tôi
- anh nói gì ? – tôi lay em
- nói tùm lum tùm là hết – em cười
Nge em nói lòng tôi nhẹ nhõm cả ra, tôi sợ em sẽ nge những thứ em ko muốn nge, trong thâm tâm này anh xin lỗi em đ à, trời đả sáng những tia nắng xuyên qua ô cửa kính đả mờ đi vì năm tháng, trong cánh cửa sổ ấy có một người con gái đang nằm trên chiếc giường bệnh, một tay dụi mắt mình một tay xoa lên đầu người con trai đang nằm trên chiếc giường ấy
- mà anh này sao em ở trong bv zạ - em hỏi hết sức ngây ngô
- thì hôm qua cô sốt cao quá nên tôi phải ẩm zô đây chứ gì – tôi chau mài lại
- ủa có nữa hã – em cười tít mắt
- có sao ko làm tôi ẩm cô chạy hết 1 cây sốt mệt lã hơi – tôi chồm người dậy bẹo má em
- thôi nổ vừa thôi, ẩm nữa cơ – em cứ khăn khăn là tôi nói dối
- phải rồi nổ, tôi nổ hay lắm mà – tôi nhìn sang cửa sổ
- thật hả.....mà sao phải ẩm chạy vào – em xoa đầu mình hỏi tôi
- thì ông anh bà có nhà đâu, đt thì hết pjn, xe thì hết xăng, nên bần cùng phải làm zị thôi , ko lẽ để như vậy à – tôi vừa nói nhưng tỏ cái vẻ giận dỗi
- Ồ xin lỗi nha, tưỡng ông nói giỡn - em cười trong hạnh phúc
- giỡn cái đầu bà, biết tôi lo lắm ko bịnh mà ko uống thuốc bộ muốn chết à – tôi trách em
- hjhj tui hk thít uống thuốc, đắng lắm – em chu cái mỏ ra nhìn gét thật
- phải rồi đắng nên hk uống, zô bv mới chịu chứ gì
- cũng đâu có muốn đâu , tại....tại.... – em đan 2 lòng bàn tay vào nhau
- bà có sao rồi sao tôi sống nổi hã ? – tôi quát vào mặt em
- thôi xin lỗi mà đừng giận nữa mà – chụt....em hun vào má tôi, để thay lời xin lỗi
- đói ko để tui đi mua cháo – tôi ân cần hỏi em
- à ừm....cũn đói rồi – em xoa xoa cái bụng của mình
- ừm ngồi đó đi để tôi xuống mua cháo cho ăn
Đi ra khỏi phòng bệnh, bước xuống cái nhà ăn của bệnh viện củ kĩ này, nhìn củ như vậy nhưng cũng đông khách phết, loay hoay một lúc trong dòng người chen đông đúc, thì tôi cũng đả mua được một phần cháo còn nóng cho em, bước lên chiếc cầu thang sắt đả rĩ , bổng dưng tôi khụy gối xuống, người trao đảo, trước mắt tôi bắt đầu mờ dần, dùng tay vỗ vào đầu mình vào cái để lấy lại tỉnh táo và tiếp tục bước lên những bậc cầu thang cuối cùng để vào phòng em, đẩy cánh cửa nhẹ nhàng bước vào, thì thấy ông hải và bà chị của em đang ngồi nói chuyện với em, đặt nhẹ bịt cháo lên chiếc bàn kế giường em
- cháo đó, đói thì đổ ra tô mà ăn – tôi nhìn em
Ông hải và bà chị của em quay lại nhìn tôi với ánh mắt đầy sự cảm ơn
- tao thấy mày mệt rồi đó, về nằm ngỉ chút đi, ở đây có tao zới chị nó rồi – ông hải mở lời
- Dạ em về đây – tôi cũng ko quên nhắc nhỡ em
- ăn rồi nhớ uống thuốc nge chưa, đừng có để tôi phải cỏng zô đây nữa
Nói xong những lời căn dặn cho em, đẩy cánh cửa và bước ra. Đi khỏi bệnh viện tôi đón xe bus để về nhà em lấy xe rồi ra về, trên chiếc xe của mình , lúc này tôi ko còn chú ý những cảnh vật bên đường như những ngày thường, bây giờ tôi chỉ muốn về nhà, muốn ngả người trên chiếc giường thân yêu của mình, về đến nhà chỏi chưng dựng chiếc xe uống vội bấm chuông trên chiếc cửa nhà thân iu của mình
................Bính bong..........Bính bong.................tiếng bước chân đang ngày càng tới gần, nhưng tôi vẫn không kịp nhận ra đó là ai bỡi vì trước mắt tôi lúc này đả mờ nhạt đi, và tất cả còn lại chỉ là bóng tối............................................. ...............................................
Mỡ ánh mắt sau cơn ngủ li bì, vội định bước xuống giường thì tay rất đau, nhìn lên phía trên thì cái bình nước biển đang nhỏ từng giọt truyền xuống cánh tay được cây kim gim vào mình, rút cây kim nhõ nhưng dài ấy ra, ai đây , sao trên giường mình lại có ai đang ngủ gục, mở mắt thật to nhìn kĩ để xem ai đang ngủ gục trên giường mình, thì ra đó là Linh người con gái hứng chịu mọi đau khổ vì tôi, sao em lại ở đây, còn mình nữa tại sao ở đây, nhớ lúc trước khi nằm ở đây thì mình ở trước cửa nhà mà , có lẽ tôi đả vô tình làm em thức giấc, em ngồi dậy dụi mắt nhìn tôi
- anh tỉnh rồi hã, anh làm em lo quá – em như muốn khóc
- sao em lại ở đây tôi vuốt tóc em qua một bên
- thì con ly em anh đó, nó nt cho em – em ôm chầm lấy tôi
- cái con này – tôi trách con em
- nó ko nói chắc anh cũng giấu em luôn quá, anh làm gì mà ngất xĩu vậy
Chưa kịp trả lời em thì, con em đẩy cửa vào thấy tôi nó mừng rỡ
-Mẹ ơi anh hai tỉnh rồi nè – nó la lên để nói cho mẹ
Mẹ lật đật chạy lên, mẹ ôm lấy tôi
-con ơi là con mày làm cái gì hôm qua mà ngất vậy, mày làm tao lo gần chết – nước mắt mẹ ứa ra
-Con xin lỗi , con ngất bao lâu rồi hả mẹ
- mày ngủ hết một ngày hôm qua rồi đó
-ủa dậy hã – tôi lòm còm ngồi dậy
-nằm đó đi, lát lại ngất nữa chắt tao chết vì đau tim quá – mẹ la tôi
Em ngồi đó ánh mắt nhìn tôi đầy trìu mến, tôi cũng đáp lại cho em một ánh mắt ngọt ngào, hết ngất vì mệt, bây h con em lại man cho tôi thêm một cái cảm giác chết đứng
-anh hai, lát chị đ lợi nữa đó – nó thủ thì vào tai tôi
-cái gì – tôi hét vào tay nó
- tại chỉ nt cho em hỏi sao anh hk điện chị ấy nên em nói anh bị ngất – nó trả lời tôi tỉnh bơ
-sao mày ngu quá zậy trời ơi – tâm trạng tôi nảo nề
-anh tự lo đi, nhân lần này giải quyết lun đi
Bính......bong.........bính bon
Admin
Admin

Tổng số bài gửi : 1582
Tham gia ngày : 06/05/2012
Age : 27

https://taigame.forumvi.com

Về Đầu Trang Go down

Chạy Trốn      Empty Re: Chạy Trốn

Bài gửi  Admin Thu Jul 26, 2012 7:29 pm

Bính......bong.........bính bong..............có một người nào đó bấm chuông nhà tôi, ko ai khác chỉ có thể là em thôi , tôi lòm còm ngồi dậy để chạy xuống nhà để dàn cảnh trước nhưng ko thể bởi vì mẹ và linh bắt tôi nằm đó, con em tài lanh lật đật chạy xuống mở cửa cho em , chết rồi chết tôi rồi , tôi cắn môi và chùm mền lại, để ko dám đối đầu một sự thật phủ phàng.......”cạch” tiếng nói của đ và đứa em của tôi ngoài cữa , em bước vào với khuôn mặt đầy lo lắng cho tôi................làm sao đây.......làm sao đây 2 người con gái tôi yêu đều ở đây, tôi phải làm sao dây trời ơi....................................thấy em bước vào mẹ tôi và linh đều nhìn em với ánh mắt đầy dò xét
-bạn con hả - mẹ liết mắt nhìn tôi
Tôi chưa kịp nói gì thì em trả lời hết sức ngây ngô như ko có gì xảy ra
-con là bạn gái của minh , con tên đoan – em làm tôi như rơi xuống vực thẩm
Sáu ánh mắt dành cho tôi với nhìu cảm xúc khác nhau, Linh ánh mắt của em đầy buồn bả, tôi cãm nhận được điều đó trái tim tôi tan nát khi nhìn thấy ánh mắt ấy của em, những giọt lệ gần như ứa ra vì tũi, còn mẹ và đứa em gái tôi, cả hai bất động trước lời nói ngây ngô của em, mẹ nhìn tôi chừng chừng với khuôn mặt bất ngờ.
-con có nói gì sai ạ - em hỏi mẹ tôi
- co...n...là....bạ..n....bạn..gái của thằng minh hã – mẹ lấp bấp
- Dạ. – vẫn cái vẽ mặt ngây ngô ấy
Không khí cả căn phòng im phắc, tôi ko thể để cái cảnh này tiếp tục xảy ra, tôi mở lời
-bị bệnh qua đây chi vậy trời – tôi nhìn em và mẹ nhìn tôi
-tạ..i nge ly nói ông bị bệnh
Tôi dành cho con em cái ánh mắt sắt lẹm, còn nó thì nhìn sang hướng của Linh,
-mấy đứa xuống ăn cơm đi dì vừa nấu cơm xong
Nge mẹ nói lòng tôi nhẹ hết cả người chắc mẹ, ko giận đâu nhỉ, đ nắm tay tôi dậy bước xuống nhà, còn linh em bước lũi thũi phía sau, tim tôi như tan nát trước lúc này, tôi ko thể làm em buồn được nữa, kệ nó chuyện gì tới thì sẽ tới, tôi giả vờ bỏ quên đồ trên phòng kêu đ xuống trước , khi đ đả xuống dưới nhà, tôi nắm tay linh kéo lên phòng.
-lên phòng đi
- chi? – em trả lời lạnh lùng
-thì lên đi rồi anh nói sao
Tôi nắm chặc tay em, kéo lên phòng .
-đánh anh đi – tôi cầm tay em lên tán vào mặt mình
Em vội rụt tay lại
-đánh anh đi, anh làm em đau lòng đánh anh đi, nếu anh ko đánh thì anh sẽ đánh
Em cứ ngồi bất động ở đó trước lời nói của tôi, cái vẻ lạnh lùng của em lúc đó càng khiến tim tôi tan nát, tán vào mặt mình từng cái.............bóp.............bóp............ từng cái tán thẳng vào mặt tôi.
-thôi đi anh làm gì vậy – em thét lên
- anh đáng phải bị như vậy – nước mắt tôi ứa ra tay thì vẫn cứ tiếp tục tán vảo mặt mình
-Ko dừng lại đi, anh làm như vậy anh có biết em đau lắm ko – em ôm chầm lấy tôi
-nhưn....g anh
Tôi chưa kịp nói hết thì em đả dùng tay bụm miệng tôi lại
-em biết anh sẽ nói zì, em biết trước điều này sẽ xảy ra, anh ko cần phải làm thế, chỉ là do em tự làm tự chịu thôi – bây h những hàng nước mắt bắt đầu lăng trên cái má phụng phịu ấy
-ko phải tại em, mà là tại anh, anh xin lỗi anh đả khiến em phải đau, anh hứa , anh hữa sẽ ko để em đau thêm một lần nào nữa
Chúng tôi cứ ôm nhau, những giọt nước mắt cứ hòa vào nhau cho đến khi, tiếng của mẹ vang lên dưới lầu
- 2 đứa làm gì lâu thế, xuống ăn cơm nhanh lên.
Lao khô những giọt nước mắt của em, nắm chặt tay em và bước xuống nhà, tôi quyết định sẽ công khai mói quan hệ này với em, cho dù có tất cả những gì xảy ra đi nữa tôi sẽ hứng chịu tất cả, bởi vì tất cả những lỗi lầm này đều do tôi, đều xuất phát từ tôi, bước xuống từng bậc thang, lòng tôi cảm thấy thật lo sợ, tôi nắm chặt lấy tay em, nhưng...................em lại buông tay tôi ra, tôi quay lại nhìn em với cái sự ngỡ ngàng trước hạnh động của em đang làm, em làm gì thế
-anh đừng nói gì hết nhaz – em nháy mắt tôi
Tôi nhìn em ko nói gì, bởi gì tôi chẵng biết làm gì lúc này, xuống tới nhà thì đả thấy một ánh mắt sắt lẹm dàng cho tôi, đó là đ
-2 đứa làm gì trên đó thế - mẹ thắc mắc
-D...ạ... – tôi chưa kịp nói hết câu
- nãy cái ông này làm rớt đt xuống kẹt tủ, kêu con lên lấy dùm chứ gì – em cười tít mắt
- thật ko đấy – đ nhìn tôi
- à...à thật – tôi đáp lại rụt rè
Đồ ăn trên bàn đả được mẹ dọn ra hết, hương thơm ngi ngút của những món ăn mà tôi yêu thích nhất, đi lại cái nồi định bới một chén cơm thì lại bị 4 người phụ nữ hét cho một trận
-cái gì mà ăn cơm, bệnh thì ăn cháo đi – 4 người phụ nữ hét vào mặt tôi
Ngẹn ngào bưng chén cháu nhưng trong lòng vẫn nhớ đến chén cơm ấy, làm tôi não ruột. Ko ngờ vừa lúc nãy đ dành cho chúng tôi ánh mắt sắt lẹm nhưng bây h 2 người mà tôi yêu lại nói chuyện gất hợp gơ với nhau, cả hai vừa nói vừa cười đủ thứ chuyện trên đời, chuyện ngày càng rắc rối tôi ko biết sẽ xữ lí như thế nào đây trời ơi tôi hét lên trong lòng nhưng bề ngoài vẫn giữ cái vẽ vui vẽ thường ngày. Buổi cơm diễn ra suông sẽ trong tiếng cười ríu rít của 4 người phụ nữa ấy, còn tôi chỉ ngồi đó làm khán giả ngồi xem cho hết vỡ kịch. Tiễn hai người con gái ấy ra về tôi bước nảo nề lên căn phòng của mình tiếng bài nhạc não nề “ song from graden sceret’ làm tôi như muốn tự tữ, ngả người xuống gác tay lên chán suy ngỉ làm sao để chuyện này sẽ êm đẹp đây, ngoài kia mưa đả rơi, tí tách tí tách ....căn phòng bây h đả bị những tiếng mưa ngoài kia lấn át trong đây, giờ đ đang làm gì nhỉ, à mà còn linh nữa ko biết 2 người con gái ấy có nhớ tôi ko . tôi mong sau cơn mừa đêm này thì mọi chuyện sẽ trỡ lại như những ngày trước đó “ sau cơn mưa trời lại sáng “ mong câu này sẽ đúng , nhắm mắt một lúc thì tôi đả chìm vào giấc ngủ, một giấc ngủ êm đềm............................................ ..............................
Mưa đả dứt, mặt trời bắt đầu ló dạng những tia nắng ban mai xuyên qua những giọt sương còn động lại trên những tán cây ấy, sau một đêm mệt mõi với những suy ngỉ thẫn thơ, cằm chiếc điện thoại lên để điện cho Đ rũ em đi chơi
-tút......tút......tút.......
- alo – cái tiếng nhỏ nhẹ của em ở đầu bên kia
- đang làm gì thế - tôi hỏi em
- đang đi chơi nè – nhỏ trả lời tỉnh bơ
- sặc.....đi với ai thế - tôi gặng hỏi
- thì linh nè chứ ngoài anh ra em có biết ai đâu – vẫn cái giọng ngây ngô ấy
Nín thở một lúc để lấy lại bình tỉnh để có thể nge kĩ những lời của em nói, má ơi rồi chuyện gì sẽ xảy ra đây.
-tui đi với được ko – tôi nài nỹ em
- Ko – em trả lời dứt khoác
- Sao vậy, tui chỉ muốn đi chơi zới bà thôi mà, zới ở nhà bùn quá – tôi năn nỉ em
- thôi mà ngoan đi, ở nhà đi con gái đi chơi mà có ông kì lắm - em dỗ ngọt tôi
Ngả người xuống giường thở dài, ở nhà kiểu này một hồi chắc chết quá, nằm nghỉ loáng thoáng trên chiếc giường thì tôi bổng nhớ đến bọn bạn chết tiệt , mấy ngày rồi ko gặp tụi nó kiếm kèo đi nhậu mới được cầm cái đt lên fone tụi nó
- alo mày hả tuấn – tôi nhanh nhẹn hỏi
- ừ tao đây sao thế mạy
- chán quá , định rủ mày zới mấy đứa kia đi uống cafe rồi đi nhậu lun nằm ở nhà buồn thúi ruột
- ừ chổ nào
- lại chổ củ đi
Cúp máy chạy thẳng vào nhà tắm úp mặt xuống dòng nước đang chảy siết để cho tỉnh táo, sọt ngay một cái quần jean thêm một cái áo thun, tôi rón rén bước xuống nhà dắt chiếc xe ra, phù may quá hk có bị phát hiện, phi trên chiếc xe của mình gió thổi rát cả mặt, những dòng người qua lại tấp nập, những tiếng reo hàng của những người bán hàng rong đang vật lộn với dòng đời, càng tô lên cái vẽ bất công của cuộc đời này, suy nghỉ một lúc thì tôi đả tới trước cái quán cà phê quen thuộc, chọn một chiếc bàn nằm ngay góc quán ngồi xuống nhìn quanh thì tụi nó chưa tới....chị chủ quán thấy tôi liền chạy ra tiếp chuyện
- hổm rài bị con nhỏ nào tha đi mà ko lại uống cafe thế ku – chỉ cười nét cười rất dịu dàng, và tôi coi chị như là chị ruột của mình bất cứ vui buồn cũng chia sẽ với chị
- có đứa nào đâu em làm gì có gệ hã chị - tôi giả vờ tũi thân
- thôi đi ku làm như chị ko biết zậy, bửa hổm thấy em chỡ đứa nào ngồi sao tình tứ lắm này – chị cười hí hí
- ái chà....chắc chị nhìn nhầm đó mà hehe
Ngồi tán dóc với chị một lúc thì tụi bạn chó đẻ cũng lê lết tới, thấy tụi nó tui liền đứng dậy vẫy tay
- đây nè tụi bây
Thấy tôi, bọn nó đi với vận tốc 1 cây chuối trên giờ lê lết tới thiệt là tụi này nó rề rà hết sức.
- này thằng kia hổm rài sao đéo thấy thế - thằng tuấn nhìn tôi
- tao bịnh nên đi ko đc – tôi đáp lại
- thôi nhìn cái mặt mày là biết mê chim bỏ bạn rồi – nó xoáy tôi
- mê cái mã cha mày tao nói thật – tôi chữi tụi nó
- hố hố , sao nóng thế, giỡn tí mà – cả đám cười rân lên
Ngồi tán dóc đủ thứ chuyện trên đời với tụi nó thì trời cũng đả xế chìu, có lẽ mấy ngày ko nói chuyện zới tụi nó nên bây h thời gian trôi nhanh quá, rời khỏi quán cafe cả đám chúng tôi đèo nhau lên một quán nhậu bình dân, tấp vào ngồi xuống một cái bàn ngay trước quán nhậu, kêu mồi và 2 kết bia ra vừa ngồi uống với nhau, vừa tán dóc bổng chợt cái điện thoại trong quần tôi rung lên từng hòi, lấy cái đt ra khỏi quần đặt nhìn vào thì ra là linh đang gọi cho tôi đặt lên tai nge
-alo anh hã , anh đang ở đâu zậy – giọng em hốt hoảng
- có chuyện zì hã em – tôi tỉnh rượu
- em zới đ bị 2 thằng nó dê xòm nó ko cho em tụi em về - em lấp bấp nói
- cái gì bây h em đang ở đâu anh qua liền – lòng tôi nóng rang lên
- em đang ở gần quán xyz – giọng em run rẫy
- rồi đứng đó đi anh qua liền – tôi cúp máy cái rụp cho vào túi
- có chuyện gì vậy minh – thằng tuấn nhóm người lên hỏi tôi
- con gệ tao bị tụi cho nào nó phá – tôi la lên
- đụ mẹ nó thằng nào zậy để tao đi zới mày
Nói xong tôi và thằng tuấn phi trên con exciter của mình , kéo hết tốc lực trên chiếc xe, lòng tôi nóng rang lên , gió thổi vào tôi rát cả mặt nhưng tôi mặt kệ những thứ vớ vẫn đó, đây rồi 2 người con gái tôi yêu bị 3 thằng chó mò mẫm , dựng xe xuống đường tôi và thằng tuấn chạy vào
- đụ mẹ tụi mày đang làm gì đó – tôi thét lên
Tôi bay người lên tống cho thằng đang đụng chạm vào người đoan cái cơ thể này là của tôi, bất cứ thằng nào đụng vào điều phải trả giá, một cú đả đạp ngay thẳng vào mặt thằng đó, nó chúi nhũi ra phía sau, có lẽ do cú đá tôi quá mạnh khiến máu mũi hắn chảy ra như thát, tôi bay lại đấm tụi bụi vào mặt thằng chó đó do ko để ý lúc đang hăng máu
............bốp........tiếng của miếng thủy tinh va vào một vật gì đó rất cứng, máu trên đầu tui bắt đầu chãy, nhưng nó ko thể ngăn được cái chết chóc đang bùng phát trên người tôi, đứng dậy quay lại nhìn thằng chó đó nó còn đang cầm cái chai thủy tinh bị bể khi đập vào đầu tôi, nó giơ tay lên cầm cái chai bị bể đâm vào người tôi, tôi né sang một bên làm nó mất đà chúi nhũi , một ánh sáng lóe trong mắt tôi, dựng bên tường là một cái bóng đèn huỳnh quang bị bỏ, ko cần suy nghỉ nhìu thêm chụp lấy cái bóng đèn giơ tay lên đập vào đầu thằng chó đó từng mãnh vở thủy tinh túa ra ghim vào đầu thằng chó đó và cả vào ngực tôi nữa, máu chảy ướt cả ngực tôi, nhìn sang thằng tuấn thì nó cũng đả xong với thằng chó kia rồi
- lâu rồi ko thấy mày đánh như zì nhỉ - thằng tuấn cười ha hã
- đụ mẹ ai bảo dám động vào bạn gái tao – tôi vẫn còn muốn típ tục đánh cho chết mẹ 2 thằng chó đó
Nhưng ánh mắt tôi bắt gặp 2 dáng người con gái tôi yêu đang nhìn tôi với ánh mắt sợ sệt tiếng lại 2 cái hình dáng nhỏ nhắn ấy
- ko sao chứ - tôi nhẹ nhàng hỏi 2 người con gái tôi iu
Tất cả chỉ là 2 sự im lặng , ko giống như ngày thường đoan chạy lại ôm chầm lấy tôi những giọt nước mắt bắt đầu ứa ra ko ngừng, em ôm chặt lấy tôi .
- anh ko sao chứ trời ơi tại em mà anh mới như zị - em ôm lấy tôi nức nỡ
- khờ quá cô ngốc à, mọi chuyện xong rồi – tôi vén máy tóc em sang một bên
Vẫn còn một người con gái trong góc khuất tối tăm ấy, nhưng tôi có thể thấy được những giọt nước mắt trong cái góc ấy, nhẹ nhàng bước lại bên em dùm đôi tai chai sạn của mình lau đi những giọt nước mắt ấy, và nhẹ nhàng an ủi em, tôi mặt kệ chuyện gì sẽ sãy ra, tôi sẽ ko để thêm bất cứ một người con gái nào phải rơi lệ vì tôi
- minh mày đưa 2 đứa nó về đi, nhà tao gần đây tao đị bộ về được – thằng tuấn nói với tôi
- được ko đó, hay để tao chở mày về trước – tôi ân cần hỏi nó
- thôi đi ông nội, lo 2 cô kia kìa – nó cười hí hững
-Ừ tao zìa trước nge
Nói xong tôi ngoắt 2 cô nương lại, dồn lên chiếc xe của mình, gió thổi làm những vết thương của tôi gát rạt, nhưng những nói đau ấy là ngĩa lý gì khi có 2 người con gái đang ôm lấy tôi. Đưa đoan và linh về nhà xong, tôi chạy ngay đến bệnh viện để băng bó, mùi sát trùng khó chịu cứ xong vào mũi tôi ko ngừng làm tôi chịu ko được, sau khi băng bó xong đình ra về thì , bác sỉ bảo tôi phải nằm lại đêm này để có gì băng bó típ, nằm trên chiếc giường này mà lúc trước cũng có một người con gái tôi iu cũng nằm ở đây, sau một lúc nghỉ vu vơ thì tôi lại thiếp đi lúc nào ko biết .
Mở mắt sau một đêm ngủ tại cái bệnh viện này, trước mắt tôi lúc này, là một người phụ nữ chăm sóc tôi suốt 15 năm qua, đó là mẹ, người phụ nữ tuyệt vời của gia đình này
-sau rồi con, hôm qua đi đánh nhau à – mẹ dịu dàng hỏi cái dịu dàng của mẹ làm tôi cảm thấy lo lắng
-D...ạ..ạ - tôi ấp úng nói không thành lời
- Linh với đoan nói mẹ nge hết rồi – mẹ quay sang nhìn 2 người con gái mĩm cười
-Dạ con xin lỗi – tôi xin lỗi mẹ, vì đả phá vở lời hứa với mẹ là ko đánh nhau nữa
- ừ biết thì tốt, còn đau ko – mẹ ân cần hỏi tôi
-dạ cũng hết đau rồi
- như zị mà hết đau à – mẹ tán vào ngực tôi một cái nhẹ
- Đ...........au.............chết con – tôi như mún khóc
- thôi ngồi dậy, đi về
Tôi ngồi dậy cùng với mẹ và 2 người con gái tôi iu đang đứng đó, ánh mắt buồn tênh, ko hỉu sao lại buồn nửa nhưng bây h tôi ko thể cất lời để hỏi 2 em. Bước khỏi cái bệnh viện ngột ngạt, hít một ko khí trong lành vào lòng ngực, cái ko khí này thật là thỏi mái, nhưng bây h cái ko khí này còn được bao nhiêu đâu. Về đến nhà mẹ loay hoay với bếp để nấu chén cháo của tôi, còn ba thì bây h đả đi làm ngôi nhà này chỉ có hình bóng của mẹ luôn hiện diện trong căn nhà này, bước từng bước chân nặng nề cái đầu tôi bây h vẫn còn đau nhói bởi cái chai bia thằng chó kia nó đập zô đầu tôi hôm qua. Đẩy cánh cửa phòng quen thuộc ngả người xuống chiếc giường thân quen...............rung...........rung.......tiế ng điện thoại run bần bật trong quần tôi, cầm đt trên tay thì ra là thằng tuấn chắc nó hỏi tôi có sao ko đây mà
- alo – tôi uể ải đáp
-tao tuấn nè, mày sau rồi – nó hớt hải bên đầu dây kia
- mới xuất viện, tao đang ở nhà nè
- Sặc, làm gì mà zô tới bệnh viện zị ba – nớ chưng hững
- thì zô gỡ miểng chứ gì, hk lẻ mày kêu tao zát cái thân đầy thương tít này về nhà à – tôi thở dài
- về rồi mẹ mày có nói gì hok
- mẹ tao đi rướt mà, hên là ko sao mẹ tao nge nhỏ bạn gái tao nói hết rồi
- Ừ, chìu đi cafe nge mạy
- Ừ chừng nào đi điện tao
Ngồi nằm một lúc, thì sao mà chán quá xung quanh tôi là bốn bức tường màu xanh chỉ có duy nhất một cái cửa sổ, ngước đầu qua cái cửa sổ, khung cảnh đồng quê này thật yên bình và dể chịu, gió thổi nhè nhẹ, từng chiếc lá cây rơi lã tã xuống những dòng người tấp nập trên những con đường trải dài đến tận chân trời.Kia là ngọn đồi mà ở đó có một người con trai đả ngỏ lời yêu với một cô gái, cái lúc ấy thật là hạnh phúc và ngọt ngào. Vội cầm đt lên gọi cho em
- alo Đ hã – tôi nhẹ nhàng nói
-ừm tui nè, khõe chưa đó – vẫn cái giọng lí nhí ngày nào
-cũng đở rồi
-hôm qua nhìn ông thấy gê quá – giọng em hạ xuống
-gê zì – tôi thắc mắc
-thì hôm qua oánh nhau ấy, nhìn như muốn giết người
-à, thì cũng vì một người nên anh mới làm thế thôi
- vì linh hã ? – em nói làm tôi bất động, đúng thật hôm qua tôi đánh nhau cũng ko phải tất cả là vì em, mà còn linh nữa
-đâu mất tiu rồi – giọng em lóng ngóng
-đây nè, nãy mẹ gọi – tôi gạt em
- ừa zị hã, lát qua nhà tui ăn cơm nge, ông hải kêu qua đó – đây là lần đầu tiên em mời tôi về nhà ăn cơm, lòng tôi cứ lâng lâng trên mây
-ừ để lát anh qua
Cúp máy xuống lòng vẫn cứ lâng,bổng dưng giọng nói của mẹ cắt đắt những suy ngỉ lâng lâng của tôi nãy giờ
- xuống ăn cháo nè con – giọng mẹ vang lên
- Dạ - tôi đáp lại cho mẹ
Bước xuống nhà trong lòng vui sướng, tôi cứ cười mãi cứ như thằng khùng mới ra chạy.
Mùi thơi ngi ngút của chén cháo buổi sáng mẹ làm nó thật tuyệt
-lần đầu tiên mẹ thấy con quánh nhau để bảo vệ người khác đó – mẹ trêu tôi
-mẹ làm như con xấu lắm vậy – tôi than thở
-mà chuyện này mẹ muốn hỏi con – mẹ nhăn mặt
-dạ chuyện gì thưa mẹ - tôi vừa nói, vừa húp cháo
-linh thít con phải ko, với lại con cũng thít linh nữa phải ko
Tôi bất động trước, lời nói của mẹ, từng con chữ được nhấn mạnh trong những lời mẹ nói, nó cứ như muốn đè bẹp tôi vậy, không khí bây giờ nó thật là nặng nề
- Co...n...con – tôi giống như một kẻ trộm bị bắt gặp vậy
- con ko cần nói, mẹ biết bởi những cử chỉ của linh và của con nữa, nhưng mẹ nói với con thế này, con còn nhỏ yêu đương bây giờ là không được, với lại thương một lúc hai người con gái thì tất cả chỉ là đau khổ thôi, mẹ không trách con, nhưng con hãy suy ngỉ những lời mẹ nói, để có thể quyết định cuộc đời của mình.
-dạ...con sẽ suy ngỉ
Thoát khỏi cái không khí căng thẳng nãy giờ, nhưng những lời mẹ nói với tôi đều đúng cả, tình tay ba thì có bao giờ đem lại hạnh phúc đâu, tôi phải làm thế nào đây,Đoan là người con gái tôi iu và tôi cũng đả lấy đi sự trong trắng của em, làm sao tôi có thể rời bỏ em được, còn Linh nữa một người con gái chịu đựng tất cả vì tôi, chấp nhận đau khổ, chấp nhận làm người thứ 3, em ko bao giờ trách tôi những cuộc hẹn trễ hay thất hứa với em, em biết tôi còn có đoan nữa nên em ko đòi hỏi điều gì cả, làm sao tôi có thể phản bội em, phải bộ lại tình cảm của em, tôi không thể tôi không thể làm cho cả hai người con gái tôi yêu phải đau cả. Ngồi trong căn phòng , tôi đóng tất cả cửa sổ lại, chỉ có bóng tối trong căn phòng này có thể, làm tôi quên đi những ý ngỉ trong đầu nhưng ko thể, bóng tối chỉ nhấn chìm tâm trí của tôi thôi, nó làm sao có thể làm tôi quên được 2 em,cuối cùng lựa chọn của tôi là......................sẽ tiếp tục yêu Đ và linh cho dù chuyện gì sẽ xảy ra thì tôi chịu, tôi sẽ gánh chịu tất cả.
...................reng..................reng tiếng điên thoại đả đánh thức tôi, lòm còm ngồi dậy nhìn lên chiếc đồng hồ thì đả 2h chìu, cằm chiếc điện thoại lên nheo mắt , thì là thằng tuấn thằng bạn chó chết của tôi
-oa.......alo – tôi ngáp dài
-mày mới thức à, cafe cho tỉnh ngủ quán củ nge – nó nhanh nhảu nói
-ừ mày tới trước đi lát tao qua
Cúp máy xong bước chậm rãi vào nhà tắm, úp mặt xuống dòng nước đang chảy mạnh để rữa trôi cái cảm giác còn thèm ngủ, cằm cái khăn tắm ra khỏi phòng soạt cái quần short với cái áo thun đơn giản, lật đật xuống nhà. Không biết mẹ có đọc suy ngỉ của tôi hay không mà đả ngồi ở phòng khách canh sẵn
- Đi đâu đó – mắt thì vẫn nhìn tv nhưng vẫn biết tôi tính trốn ra ngoài
-dạ con đi uống nước với thằng tuấn – tôi rụt rè đáp
- ừ đi đi
-mà mẹ chìu đừng có chừa cơm con nge, con qua nhà đ ăn con lun
- ờ cái thằng này
Ko để mẹ nói hết câu tôi đề pa vọt lẹ nếu ko mẹ bắt ở lại thì mệt, phi trên con xe của mình một lúc , thì đả tới cái quán quen thuộc dừng xe sang một bên đẩy cửa bước vào thì thấy nó đả ngồi từ lúc nào thấy tôi đi vào nó đứng dậy ngoắt tôi
- đây nè ku – nó vẫy tay
Bước đến cái bàn , ngồi phịch xuống ,từ xa chị tiếp viên thân thuộc chạy lại
- trời mình mãy gì toàn vết thương thế - chị chau mài lại
- dạ...té xe – tôi vừa cười vừa nói
- té cái éo, nó quánh lộn hôm wa đó – thằng tuấn tài lanh
- sặc....quánh lộn à, máu điên quay lại rồi à – chị chọc tôi
Tôi quay lại lườm thằng tuấn một cái, nó thì giả vờ như ko thấy gì hết, quay lại chị nói nhẹ nhàng
- chị lấy cho em li cafe ít đường đi khát quá
- ừ ngồi đó đi chị đi lấy cafe
- cái địt ngựa mày, lanh vậy – tôi chữi nó
- tao có lanh gì đâu, tao chỉ nói sự thật thôi mà – nó thanh minh
- ừ - tôi thở dài
- ừ mà, hôm qua đưa 2 đứa nó về có nói gì ko – nó gặng hỏi tôi
- khóc lóc inh ỏi, tùm lum hết
- hehe mày đào hoa quá – nó cười khoái trá
- đào hoa gì cha ? – tôi hỏi nó
- thì quen một lượt 2 em – nó nhếch mép, còn tôi thì bất động
- điên vừa thôi, tao đâu có – tôi thanh minh, nhưng trong lòng vẫn lo sợ, tại sao nó lại biết nhỉ
- thôi tao nhìn mày lo cho con nhỏ kia tao biết rồi – nó vẫn cố moi móc tôi
- tao nói thật, nhỏ đó là hàng xóm củ thôi
- thôi mày ko chịu nhận thì thôi, nhưng tao khuyên mày một câu, 1 trái tim ko thể san sẽ cho 2 người đâu – giọng nó hạ xuống
-ừ tao biết rồi
2 thằng cứ ngồi cứ nói đủ thứ chuyện trên đời nào là con này quen zới thằng kia, con kia nó quánh con nọ, cứ luyên thuyên với nhau, nhìn lại đồng hồ thì đả gần 4h chiều liền nhớ đến cuộc hẹn qua nhà đ nữa
- tao về trước nge, tao có hẹn rồi
- hẹn với con gệ mày chứ gì, chỉ còn mà ta cô đơn nơi này thôi – nó làm bộ thở dài
- ừ
Bước ra khỏi quán, những hạt nắng của buổi xế chìu tạo nên khung cảnh thật yên bình, từng dòng người hối hả về căn nhà ấm êm của hộ, còn tôi , tôi ko về nhà mà về một nơi có một người con gái đang đợi tôi, chạy trên con xe thân yêu của mình, chẵng mấy chóc tôi đả đến nhà em, dựng chiếc xe bên đường, tôi bấm chuông..............bính.................bong... .................bính..................bong.
Một lúc sau thì em lon ton chạy ra mở cửa cho tôi, tôi bất ngờ trước cái thân hình của em bây giờ, em đang mặc trên người một cái tạp dề, khuôn mặt thì nhìn như con mèo, nhìn rất là ngố
- làm gì mà ăn mặt thế này đây – tôi hỏi em
- thì tui...tui...tập nấu ăn hk đc à – em chu cái mỏ ra
- trời đất, mới thấy nge, làm cho ai ăn đó – tôi trêu em
- thì cho....cho....chó ăn
- ặc tính đầu độc con chó hã. – tôi tiếp tục trêu
- thôi zô nhà đi – em ỏng ẹo
Dắt xe vào sân , nhìn dáo dát ko thấy ông hải đâu, tính chào hỏi ổng một tiếng, mà lại ko có nhà, thấy em hớt ha hớt hãy dưới bếp nhìn mà tức cười, tôi rón rén lại bên em, từng hơi thở phả vào tai em
- làm gì thế cô nương – tôi nói từng chữ
Em khẽ giật mình
- nấu đồ ăn cho ông ăn bồi bổ nà
- thôi để tui nấu cho, đợi bà làm chắc rả ruột quá
Đẩy em sang một bên, tôi bắt đầu trổ tài nấu ăn của mình, chẳng mấy chóc mùi thơm của thức ăn phả lên.Dọn lên cái bàn ăn, tôi và em ăn cơm mà ko thể tình tứ hơn được
- nói A nào – tôi gắp miếng thịt đưa vào miệng tôi, miệng thì cười tủm tỉm
Tôi giống như một đứa trẻ vậy, em thì cứ như cô bảo mẩu, chẳng mấy chóc cô bảo mẩu này đả làm cho đứa trẻ to con nào ăn sạch trơn.
- bà này, anh hải đâu, ảnh nói kêu qua ăn mà hk thấy đâu – tôi hỏi em
- làm gì có, hôm nay chỉ có em và anh thôi – nhỏ cười ha hả
Không ngờ đ ngoan hiền ngày nào của tôi đi đâu mất mà bây h là một cô gái bạo dạn
- zị là hk có ai ở nhà hả - tôi cười khoái trá
-ừm đi hết rồi
- zị tối nay 2 đứa mình.........xyz nha – tôi gợi ý cho em
- xyz là gì, tui hk pít – biết rồi mà còn giả vờ
- thì là như zì nè – tôi phát vào mông em một cái
- đồ quỷ thấy gét – nói gét nhưng mà lại cười mới gê
Tôi nhẹ nhàng lại đặt lên môi em một nụ hôn nhẹ nhàng, tay bắt đầu mò mẫm mông em, nhưng em lại đẩy tôi ra
- thôi mà tắm cái đi, bây h nực quá hà – em bước vào nhà tắm nhưng tôi đâu có để em thoát như vậy, tôi quàng tay qua eo em kéo em lại
- 2 đứa mình tắm chung nhaz – tôi đề ngị
- như..ng....mà ngại lắm – hai bên má em đỏ ửng lên
- thôi mà chìu y, mới xuất viện mà – tôi năn nỉ em
- ừm
Tôi ẩm em vào phòng tấm, em dùng tay kéo nhè nhẹ chiếc quần của tôi xuống, từng cm một, khi chiếc 2 quần được cởi ra em cằm lấy thằng nhỏ tôi sụt nhè nhẹ cho thằng nhỏ cứng lên rồi thì đánh vào cái đầu khất một cái la lên
- này thì hư – có ai như em ko vậy trời, giọc cho nó cứng lên rồi quánh ngộ thật
Tôi ko thể để em khóng chế như vậy tôi kéo em đứng lên , quay em vào tường rồi, nhẹ nhàng đưa tay vào cái vùng tam giác cấm của em, nhè nhẹ tôi cà vào chiếc quần ship trắng đang ôm lấy bướm em, em rên ư ư trên miệng
- bây giờ thì ai hư hã – tôi cà mạnh vào bướm em
- a....a....em hư
Nước nhờn của em bắt đầu ứa ra một lúc một nhìu, tôi nhẹ nhàng cởi nốt chiếc quần ship của em ra, ôi bướm em đẹp quá, em vặn vòi sen cho nước chảy xuống rửa trôi cái nước nhờn ấy đi.
- để em kì lưng cho nha – em nói nhỏ nhẹ
- ừm
Vừa kì cọ cho tôi, em vừa lấy tay xục thằng nhỏ của tôi , ôi thật là sướng cái cảm giác được một người con gái cưng chìu, làm cho tôi thật sự hạnh phúc , bước ra khỏi phòng tắm, tôi và em ko có lấy một mảnh vải che thân, em xô tôi nằm xuống dường em, nhẹ nhàng banh háng ra, và đưa con bướm quyến rũ trước mặt tôi và nói
- Mút đi anh


Cái mùi đặc trưng của người phụ nử kèm với mùi sửa tắm của em lúc nãy cứ xông vào mũi tui, cái mùi đó đả làm trổi dậy dục vọng trong người tôi , tôi ngặm lấy bướm em, lưỡi thì nhè nhẹ tách 2 cái mép thịt đỏ hỏn của em, lưỡi tôi dể dàng lọt vào bên trong bướm em, tôi dùng răng cạ sát vào mép bướm em, em khẻ nãy người lên vì sung sướng, từng hơi thở của em bắt đầu nặng nề, lưỡi tui cứ thế thục ra thục zô bên trong bướm em, nước dâm thủy của em ứa ra càng lúc một nhìu, nó làm ướt hết cả khuôn mặt của tôi, lấy miệng khỏi bướm em, em cúi mặt xuống và bắt đầu công việc của một ngệ sỉ thổi kèn điệu nghệ, em nắm lấy thằng nhỏ tôi sục vài cái và bắt đầu đưa cái môi chúm chím của em ngày nào hun lên cái đầu của thằng nhỏ, tôi có cảm giác như một luồng điện chạy ngang người , em ngặm chặt thằng nhỏ, bên trong cái lưỡi của em quấn chặt vào thằng nhỏ của tôi cứ thế em chẻ ngay cái khe của thằng nhỏ, tôi như ngây dại bởi dục vọng, em ngước lên nhìn tôi thấy sự rũ rượi của tôi em đắt ý vì đả làm tôi ngây dại đến mức này, em ngày càng sục mạnh còn tôi ko thể kìm chế thêm được nữa
- anh sắp ra rồi – tôi nói với em để em nhả thằng nhỏ của tôi nge
Không biết em ko nge hay cố ý, mà cứ ngặm chắc lấy thằng nhỏ của tôi đến lúc này tôi ko thể chịu đựng thêm được nửa................phụt...............từng đợt tinh trùng nóng hổi cứ bắn vào miệng em, sau khi bắn xong , tôi nằm sang một bên như thằng sắp chết , còn em vội chạy vào phòng tắm nôn hết đống tinh trùng của tôi, quay ra ngoài em nhăn mặt
- nó thấy gê quá – em chu cái mỏ lên
- tui báo trước rồi mà hk chịu nge , cứ lì mà ngậm – tôi trêu em
- ai piết đâu, cũng muốn thử coi nó ra sao – em hất ngược cái mặt lên
- zậy bây h biết nó chưa – tôi cười trêu em
- biết rồi, thấy mà gớm – em nhăn mặt
Trong khung cảnh tỉnh lặng và nóng bỏng phía bên ngoài căn phòng đó, mưa đả bắt đầu rơi gió thổi mạnh, những chiếc lá bị cuốn theo cơn gió kia, và tôi cũng vậy, tôi và em đả bị cuốn thêm cơn gió của dục vọng. Đặt nhẹ lên môi em một nụ hôn dài, 2 cái lưỡi quấn chặc vào nhau, rời khỏi cái môi mềm mại của em , hôn nhẹ lên cái cổ trắng ngần của em, rồi từ từ là đến cái ngực của em, đầu ti hồng nho nhỏ, nhẹ nhàng dùng lưỡi liếm quanh cái ti hồng ấy, một tay mân mê cái vú còn lại của em, hết bên này rồi đến bên kia, sau khi chán chê với cặp vú của em, bây h 2 cái đầu ti của em đả cương cứng lên vì sung sướng, cứ lúc ngặm chặt lấy nó thì em, thì có một âm thanh nho nhỏ phát ra từ miệng em...........a.........a...................em ngồi dậy, chổng cái mông trắng phao của em lên, em ra hiệu cho tôi đẩy thằng nhỏ vào, nhưng tôi vẫn chưa muốn, tôi phải để cho em lên tới đỉnh rồi mới làm việc, cằm lấy thằng nhỏ tôi cà quanh bướm em, một lúc lại đúc vào một chút rồi rút ra, cứ thế có lẽ em ko thể chờ đợi em nữa, em loàng tay chụp lấy thằng nhỏ của tôi kê ngay bướm em đụt vào một cái............ọt..............tôi bị bất ngờ rên lên một tiếng trên môi thì nở một nụ cười khoái trá vì em đả tự động tìm đến cái cảm giác này, còn em có lẻ em đẩy vào mạnh quá, nên đả chạm vào tử cung, em khụy xuống vì sướng, tôi nắc nhè nhẹ để cho em cảm thấy lúc đầu bao giờ cũng rất là yên bình, nhưng làm gì có bình yên hoài hả em, nhấp được một lúc tôi bắt đầu nắm chặt lấy hông em tôi bắt đầu nhấp như vủ bảo vào bướm em, em rên lên từng đợt vì sung sướng.
- Á ....hự.....a sướng quá, mạnh nữa anh – em rên lên những tiếng vô ngĩa
Bên trong bướm em, thật là chất nó siết lấy con chym tôi ép vào là chym như muốn vở ra, lật em nằm ngửa lại, đẩy nhè nhẹ thằng nhỏ xung quanh cái bướm ướt át của em , đẩy nhè nhẹ thằng nhỏ vào trong bướm em , tôi nhấp từng cái nhẹ nhàng vào trong bướm em còn phía trên tôi ngậm lấy môi em, cho em những nụ hôn ngọt ngào nhất mà tôi có được, lưỡi chúng tôi tiếp tục quấn vào nhau như 2 con rắt uốn mình, nhả môi em ra tôi bắt đầu tăng tốc những cú nhịp của mình vào bướm em, có lẽ đả đến đỉnh điểm tôi nói với em
- anh sắp ra rồi a...a - tôi vừa thở vừa nói
- Á...á.....vào trong đi anh, bắn hết vào đi – em vừa rên vừa nói
Phụt........................từng dòng tinh trùng bắn thẳng vào bên trong bướm em, tôi nằm sang một bên, từng giọt tinh trùng tràn ra khỏi cái bướm xinh đẹp của em, em nhìn tôi, và tôi nhìn em cả 2 cười trong mảng nguyện , tôi ôm em, 2 cái thân thể trần truồng, trao cho nhau từ hơi ấm mặc cho những cơn gió, và giọt mưa lạnh lẽo ngoài ấy
- chúng mình sẽ ôm thế này mãi nhé anh – em cười trong hạnh phúc
- tất nhiên rồi vợ của anh ạ - tôi xoa đầu em
- em có chịu làm vợ anh hồi nào đâu mà nói – em giả vờ giận dỗi
- em đả là vợ anh từ lúc chúng ta gặp nhau rồi cô ngốc ạ - tôi dỗ ngọt em
- hứ....thật hok đó cái miệng của anh nó dẽo như dép lào ấy – em chu cái mỏ ra
- thật mà, nếu một mai ngày nào đó em bỏ anh lấy người khác thì anh sẽ tới cái hôn lễ đó cướp em đi đó – tôi nói từng chữ nhấn mạnh
- anh đừng nói như vậy, bởi vì anh đả cướp trái tim em đi từ rất lâu rồi nên chu dù em có ở bên ai thì trái tim em vẫn nơi anh thôi
Cứ thế chúng tôi trao cho nhau những tiếng yêu thương ngọt ngào, và chúng tôi ôm lấy nhau mà ngủ mặc kệ những tiếng mưa tí tách ngoài kia...............................................
Ánh nắng của buổi bình minh xuyên qua, ô cửa kính chiếu thẳng vào đôi mắt tôi, tôi nheo mắt bởi cái thứ ánh sáng ấy, định ngồi dậy để đi tắm thì nhìn sang kế bên tôi, em đang gối đầu ngủ trên tay tôi rất ngon lành, nhẹ nhàng rút tay mình ra khỏi đầu em, đặt em lên cái gối mịnh tránh làm em thức giấc, cằm cái khăn bước vào phòng tắm, từng dòng nước mát lạnh chảy xuống, nó xóa bỏ những cái vết tích của trận chiến hôm qua với em.............................bước khỏi nhà tắm với cái vẻ mặt tỉnh hắn, em vẫn nằm đó cái khuôn mặt của em lúc ngủ rất dể thương ngồi xuống bên giường ngắm em một lúc, dùng tay vénh những loạn tóc của em sang một bên. Bước xuống nhà em, vội chạy sang con đường bên kia mua 2 phần cháo và vài bọc sửa đậu nành để cho tôi và em. Quay lại nhà em, đổ 2 phần cháo vào 2 cái tô, hương thơm ngi ngút của tô cháo nóng hổi, quay lên phòng, em vẫn nằm đó vẫn êm đềm trong giấc mơ ngọt ngào của em, tôi ngồi xuống bên giường lay em
- dậy ăn sáng nè – tôi tiếp tục lay em
Em nheo mắt nhìn tôi, ngồi bậc dậy hun vào môi tôi một cái chụt
- sáng rồi hả - em nói với cái dọng còn muốn ngủ
- đi tắm đi rồi xuống ăn sáng, chưa súc miệng gì đả hun tùm lum rồi
Em bước loạng choạng vào nhà tắm, miệng thì vẫn cứ ngáp lên ngáp xuống, tôi bước xuống nhà , ngồi đợi em, 5 phút sau thì em xuống khuôn mặt tươi tỉnh hơn lúc nãy
- cháo này ông nấu hả - em hỏi tôi một câu hết sức ngây ngô
- mua đó chứ nấu gì, nấu sao kịp
- tưởng đâu nấu chứ - em chề môi
- zị bây giờ có ăn hk, hk ăn thì trả đây tui ăn một mình – tôi kéo tô cháo qua
- ăn chứ, ngu sao hk ăn – em giựt lại lúi húi ăn
- từ từ, mắt ngẹn bây giờ - thiệt tình giống trẻ con hết sức
Ăn xong , tôi ngồi dậy và dắt xe ra về
- về hã – em ngước nhìn tôi
- hk lẽ ở đây hã trời, ông hải mà zìa chắc ổng giết tui quá
- ừm hé thôi zìa đi
Chụt em hôn lên môi tôi để thay lời tạm biệt. Vi vu trên con chiến mã của mình,chạy qua bao khu phố nhìn vào cữa hàng bên đường, tôi chợt nhớ đến hôm nay là một ngày rất quan trọng, nhưng lại ko nhớ là chuyện gì mới mệt, gặn óc suy ngỉ một lúc thì tôi cũng đả nhớ ra phải rồi..........hôm nay là sinh nhật Linh, loay hoay một lúc không biết nên chọn món quà gì cho em tôi nhớ đến thằng tuấn, thằng này rành lắm
- alo mày hả tuấn
- a...lo.......có chuyện gì mà mày điện sớm vậy – tiếng nó ngáp dài bên kia
- sinh nhật tặng con gái món quà gì mạy – tôi ấp úng hỏi nó
Nge được một cái tin nóng hổi giọng nó bổng thay đổi đột ngột
- tặng quà sinh nhật hả, để anh tư vấn cho
- ừ lẹ đi
Nó suy ngỉ một hồi thì à lên một tiếng
- tặng cho nó một con thú nhồi bông đi tụi con gái thít mấy thứ này lắm, chọn mấy con dể thương ấy, nếu có thêm vốn thì mua thêm một cái bánh kem
- dậy hã cám ơn nge – tôi cúp máy cái rụp
Nhìn zô cái đống thú nhồi bông đủ hình dạng của cửa hàng, cũng may là mới xin tiền mẹ hôm qua ko thì............lựa trong cái đóng đó, tôi cuối cùng cũng chọn được một con sâu bự hết biết, ra tính tiền thì còn được 200k thế là đi toi cái đóng tiền dành dụm rồi, ôm con sâu phía sau, tôi chạy một lúc thì bắt gặp cái cửa hàng làm bánh kem mới mỡ , cuối cùn tôi liều một phen là bất quá thì nhìn cafe tháng này để đổi lấy nụ cười của một người con gái, dạo quanh hàng bánh kem tôi chọn được một cái bánh khá to, bên trên là một lớp socola thơm ngon , thêm một ít ngôi nhà trên đó nữa, tôi nhìn mà lòng kiềm không nổi, nhưng cũng phải nhịn. Tiếng chị bán hàng làm cắt cái suy ngỉ muốn ăn cái bánh kem này
- em muốn viết chử gì để chị viết cho – tiếng chị líu nghíu
- dạ để em tự viết – tôi bối rồi trả lời
- tặng cho bạn gái phải hk – chị ta đón ngay trân
- dạ....đâu có – tôi gãy đầu
- thôi chị thừa biết, cất công đi mua gấu bông rồi mua luôn cả bánh, thì chỉ có tặng bạn gái thôi
Tám xong với chị bán hàng tôi cặm cụi cặm cái bịt kem trên tay nắng nót từng chử “ Happy birth day Zk iu “ cuối cùng đả xong, ngồi đợi một lúc thì chiếc bắm kem của tôi cũng đả đặt vào chiếc hợp xinh xắn được buộc dây ruy băng màu hồng nhìn rất đẹp, nhấc đt lên điện cho linh
- alo em rãnh hk – tôi nhẹ nhàng hỏi em
- dạ rãnh – sao hôm nay ngoan lạ thường thế nhỉ
- ừ zị lại quán nước abz nge ngồi đợi một chút rồi anh qua
Trên con đường đến chổ hẹn, miệng tôi lúc nào cũng giữ một nụ cười vì tôi sắp mang lại một niềm vui cho người tôi yêu. Dựng xe lại bên quán, tôi bước vào quan sát xung quanh một lúc thì tôi thấy em đang ngồi ở cái bàn ở bên trong gần cái hồ, tôi bước nhẹ nhàng đến bên em, vội bịt mắt em lại để cái bánh kem lên bàn và nói khẻ vào tai em
........................Happy Birth Day Vợ Iu........................

Em nhẹ nhàng, gỡ bàn tay tôi đang che đi đôi mắt đáng yêu của em, từng ngón tay, được tách ra bởi những ngón tay nhỏ nhắn của em, em ngước nhìn lên tôi nở một cười nhẹ nhàng, cái cảm giác lạnh nhạt của em ngày nào đả đi mất mà bây giờ là một nụ cười nhẹ nhàng nó giống như một bông hoa đang hé nở giữa một nơi lạnh lẽo mà ánh sáng không tới được
-sao lại mua bánh kem – ko biết nhỏ giả vờ hay là quên thật
- hôm nay sinh nhật của em , mà em ko nhớ nữa à – tôi chau mài lại
- hjhj, em quên mất – nhỏ cười tươi như hoa
- trời đất, sợ em lun – tôi so đầu em
- mà bộ anh nhớ hả - nhỏ hỏi một câu hết sức ngây ngô
- sjnh nhật người mình iu mà hk nhớ, thì nhớ cái gì trời – tôi cóc đầu nhỏ
- ui...da....đau....tưỡng anh quên rồi, 5 năm rồi con gì
- anh nhớ dai lắm, nhất là ngày sinh nhật của em đó – tôi ngồi xuống bên em
- thật hk đó hay là chỉ dụ dỗ đó – nhỏ nhìn vào mắt tôi, bằng ánh mắt hết sức trẻ con
- thật mà, thôi cầu nguyện đi, rồi thổi nến
Cầm cái bật lửa lên, quẹt tay một cái thì ánh lữa xanh bập bùng hiện lên, những cây nến được ánh lữa làm cháy sáng lên, trong cái góc khuất này, có những ánh nến nhẹ nhàng cháy trong cái bóng tối xung quanh này, em nhắm mặt lại chất tay và cầu nguyện một điều gì đó. Bây giờ tôi mới nhìn thật kỉ , em mặt chiếc váy kẻ ca rô ngắn, đôi tất màu đen huyền ảo đang ôm lấy cái đùi trắng ko một vết sẹo của em, phía trên cái thân hình quyến rũ của em cũng được bao phủ bởi một chiếc áo caro cùng màu với chiếc váy ngắn của em đang mặt, nhìn em như một nàng công chúa ở cái thế kỉ 21 này................phù những ngọn nến đang cháy rực được dập tắt bởi một cơn gió thơm dịu dàng từ cái miệng xinh xinh của em, tôi ôm lấy con sâu nhồi bông ở phía sau ra đưa trước mặt em
- happy birth day em - tôi nhoẻn miệng cười
- cám ơn – em chìa tay ra nhận lấy con thú nhồi bông ấy
- anh à, anh sẽ ở bên em nguyên ngày hôm nay nhé – em cúi mặt xuống
- tất nhiên rồi, hôm nay quyên quyết định sẽ là của em mà – tôi dùng tay vén đi những loạn tóc che mất khuôn mặt em
Bất chợt một nụ cười nhẹ nhàng trên khuôn mặt dể thương của em, cái gương mặt này, cái nụ cười này nó đả cứu tôi trong những lúc tôi trong bế tắt, cái nụ cười ấy nó đem lại cho tôi một cuộc sống mới , tôi sẽ ko bao giờ để cái nụ cười ấy biến mất trên cái miệng nhỏ nhắn ấy, em à anh yêu em
-ai kêu anh ngoài kia kìa – em chỉ ra phía ngoài kia
Bẹp………..nguyên cả một cái đống kem dính trên mặt tôi, thiệt là quá quắt mà, em ngồi đó cười ha hã cả lên vì đả cho tôi nguyên một đống kem lên mặt, nhưng tôi cũng đâu có vừa, dùng tay bóng phần kem vương trên mặt mình, còn tay kéo em lại chét phần kem lên khuôn mặt xinh tươi của em, lúc ấy là một cuộc chiến tranh thật sự của tôi và em, nhưng nó ko có đau thương hay mất mát, mà trong cái cuộc chiến ấy là những nụ cười của chúng tôi. Chay kem hả hê lên mặt nhau, tôi và em bây giờ như 2 con mèo lắm lem vì bánh kem, “ reng……..reng………” tiếng chuông điện thoại van lên trong túi quần tôi, rút cái điện thoại ra nhìn vào, thì là đ, tôi vội vàng đứng dạy bước ra ngoài nge đt của em
- alo, ông hả đang làm gì đó về nhà chưa – tiếng em tra khảo bên kia
- à….à……..tui đang ở nhà thằng tuấn – làm sao tôi có thể nói cho em biết là tôi đang mừng sinh nhật với linh, với lại tôi đả hứa với em sẽ dành cho em nguyên ngày hôm nay mà
- vậy hả, làm gì bên đó vậy – em tiếp tục moi móc tôi
- nhà nó có đám, nên nó rũ qua ăn đó mà – tôi tiếp tục nói dối em
- ừm vậy ăn đi, nhớ ông chết đi được – em nhõng nhẽo
- hôm qua ở bên đó chưa đủ à – tôi trêu em
- cái đầu ông, thôi đi ngủ đây chán quá
- ừm chúc bé ngủ ngon – tôi trêu em một câu cuối cùng
Sao khi thoát khỏi cái cuộc tra khỏi của em, tôi bước vào ngồi cạnh linh, ánh mắt của em đang dò xét tôi
- anh nói chuyện với ai vậy – em quay sang tôi
- Đoan – tôi trả lời cho em
Đôi mắt em buồn tênh, giọng nói hạ xuống, có lẽ em ngỉ là tôi sẽ rời xa em sau khi nge cuộc điện thoại đó
- anh về à – giọng em buồn tênh
- sao lại về, anh hứa hôm nay sẽ ở bên em mà – tôi bẹo cái má phụng phịu của em
- thật ko – đôi mắt em sáng lên
- tất nhiên là thật rồi cô ngốc ạ - tôi cóc nhẹ lên đầu em
Ngồi nói chuyện với nhau một lúc đủ thứ chuyện trên đời với em, trời đả xế chìu những cơn gió của buổi chìu cừ phơ phất cuốn đi những tán cây hé úa, những ánh nắng chìu màu cam đả tô cho thêm cho nơi này một chút yên bình, sau những dòng người tấp nập, tôi chở em trên chiếc xe thân yêu của mình lượn quanh các ngốc ngách ở đây, ko có con phố nào mà chúng tôi đi qua, trong cơn nắng chìu em ôm siết chặt lấy tôi từ phía sau, cái ngực mềm mại săn chắt của em áp sát vào lưng tôi, đem lại cho tôi một sự hưng phấn là thường, chở em lại nơi cái gế đá mà tôi đả thề rằng sẽ iu em đến mây ngừng bây và gió ngừng thổi, em ngả đầu người vào lòng tôi em thì thào những điều rất nhỏ
- ko biết còn bao lâu em có thể ở bên anh như thế này nữa – giọng em buồn tênh
- anh sẽ ở bên em suốt cuộc đời này mà ma mút – tôi cố pha trò cho em cười
Em hôm nay khác mọi ngày, khi bình thường tôi chọc em là ma mút thì em đả đấm thùm thụp vào người tôi, nhưng hôm nay sao em ko làm cái điều mà em hay làm, mà thay vào đó em càng ngả sâu vào lòng tôi, vòng tay em quàng lấy cổ tôi và trao cho tôi một nụ hôn thấm thiết
- anh à, ngày mai em phải trở về hà nội rồi – em nói từng lời thật chậm vào tai tôi
Tôi như chết đứng, bởi những lời nó của em quá bất ngờ, tôi ko thể tin được những lời em đang nói lúc này.
- em giởn hã, em nói sẽ ở đây mà, sao em phải về hà nội – tôi ôm chặt lấy em
- ba mẹ bắt em về, ba nói ở trên đó em sẽ có điều kiện tốt hơn dưới này – từng giọt lệ rơi ra khỏi khóe mi của em
Tôi cũng hiểu, làm cha mẹ ai lại chẳn muốn cho con mình những điều tốt đẹp nhất, nếu tôi thì tôi cũng sẽ làm như vậy, cha mẹ nào lại cho con mình ở một cái nơi khỉ ho cò gáy như nơi này, không khi bổng dưng chìm vào im lặng, tôi ngồi đó vòng tay ôm chặt lấy em, tôi ko muốn xa em, tôi không muốn mình phải đánh mất em một lần nữa.
- anh à lát về nhà em nha, hôm nay bà chị đi thăm hàng xóm, ngày mai mới về, em muốn đêm nay anh sẽ khắc sâu hình bóng của em vào trái tim của anh mãi mãi – một đề nghị của em khá bất ngờ, khiến tôi lặng thin
- ừ, hôm nay anh sẽ ở bên em mãi mãi – tôi ko thể phụ lòng em, và tôi cũng muốn đêm nay sẽ là một đêm chúng tôi khắc sâu hình bóng của sau vào 2 trái tim đang áp sát này
Tôi và em cứ ôm nhau , tôi ko muốn ngày mai em sẽ xa tôi, em sẽ bỏ lại một trái tim lạnh lẽo ở nơi này, mặt trời bắt đầu lặn dần sau đồi núi, từng ánh nắng của mặt trời ngày càng yếu ớt hơn, tôi đở em ngồi dậy lau khô những giọt lê con vương lại trên cái khuôn mặt buồn tênh của em lúc này, tôi chở em cả 2 im lặng, cái ko khí em lặng này đả bị cái vòng tay của em siết chặt tôi phá vỡ từng chút một. Sau những lúc ôm tôi siết chặt chúng tôi đả đến ngôi nhà êm ấm của tôi và em đêm nay, dắt xe vào nhà, không gian yên lặng và tối ôm đả bị phá vỡ bới giọng nói dìu dàng của em
- cười lên y, em ko muốn thấy anh cứ như zậy hoài đâu, anh mà cứ như thế em buồn lắm – em nắm chặt lấy 2 bên cái miệng của tôi kéo giản ra để tạo ra một nụ cười.
Cho dù rất đau, nhưng tôi phải cố chịu, tôi ko thể để em phải buồn trước lúc ra đi mà phải là một nụ cười em dành cho tôi, tôi gở tay em ra và cười để cho em vui
- cười rồi này, được chưa – tôi ôm lấy eo em
- ừm được rồi đó, để em xuống nấu cơm ăn – em cười nhẹ nhàng và chạy lon ton ra sau bếp
Tôi ngồi trên cái gế salon mềm mại này, rút cái điện thoại của mình ra, thì trong đó là rất nhìu cuộc gọi nhỡ và tin nhắn của đoan, tưỡng chừng tôi sẽ gọi lại cho em và xin lỗi nhưng sự thật thì ko phải vậy tôi tắt điện thoại và quăng qua một bên tôi ko muốn bất cứ cuộc điện thoại, tin nhắn hay một người nào đó phá vở cái hạnh phúc đêm nay của tôi và em, ngồi trên chiếc salon một lúc cũng chán, tôi lò mò ra sau bếp coi thử em đang làm món gì mà thơm đến thế, nhẹ nhàng bước đến đằng sau em loàng tay ra trước ôm em chặt vào lòng thì thào vào tai em
- đang làm gì thế vợ iu – tôi phả từng hơi thở vào tai em
- đang xào thịt bò nè chồng iu – em khẻ run mình bởi hơi thở tôi
- cho chồng ăn thử miếng coi có ngon ko – tôi há miệng ra
Em gắp lấy một miếng thịt bỏ nóng hổi đưa vào miệng tôi, cái hương vị ngọt của miếng thịt bò như tan chảy trong miệng tôi, nhưng cái đó chỉ là phụ thôi, chính là tôi được chính tay em đút ăn cái đó mới là hạnh phúc thật sự. Ăn xong miếng thịt bò của em nấu tôi khen em nức nỡ
- trời đất, ngon quá cứ như ở nhà hàng á – tôi siết chặt em
- cũng bình thường mà, trêu em phải ko – em nhún hai bên vai
- người ta khen mà hk chịu – tôi ngặm lấy tai em
- thôi ra ngoải đi sắp xong rồi
Tôi quay lại nhà trước ngồi phịch xuống cái gế salon lúc nãy, một lúc ngỉ vẫn vơ thì em đả dọn lên những món ăn thơm phức lên chiếc bàn cây được chạm khắc tỉ mỉ
- xong rồi nè lại ăn đi – em kêu tôi xuống
Tôi lại cái bàn cây ngồi phịch xuống gế, đây là một hạnh phúc của một gia đình thật sự sao, nhưng sao nó lại đến với tôi một ngày rồi hôm sau lại đi mất. Buổi cơm tối thật sự ngọt ngào đến nổi, đến bây giờ tôi cũng ko quên, tôi và em cứ gắp cho nhau đầy cả chén, cả hai ăn ko hết, ngồi nhìn nhau cười tủm tỉm, em bước đến cái tủ cây phía trước nhà một lúc sau em quay lại với chai rượu trên tay, em lấy 2 chiếc li thủy tinh ra rót đầy và đưa tôi uống, từng li được tôi và em uống đến khi cái chai rượu cạn..........
Khung cảnh bây giờ lặng thinh, chúng tôi có thể nge thấy từng nhịp thở của nhau, hơi men đả ngắm sâu vào người, em ngồi dậy nhìn thẳng vào mắt tôi, và tôi cũng nhìn em, ánh mắt của em đả nói cho tôi biết tất cả những gì em định nói, tôi định vừa định nói là sẽ đưa em lên phòng còn tôi sẽ quay về nhưng những lời nói chưa kịp ra khỏi môi tôi, thì đả bị bàn tay mềm mại của em chặn lại, em chồm người về phía tôi và đặt lên môi tôi một nụ hôn nhẹ rồi lấy ra.
Em khẽ nói vào tay tôi một câu khiến tôi bất động
- Đêm nay em sẽ trở thành người đàn bà của anh

.................................................. .................................................. .........................................
Không gian đứng yên, thời gian dừng lại, mưa lại bắt đầu mưa như ngày ấy, em ngồi trên đùi tôi, nhẹ nhàng và chậm rãi, tôi đặt lên môi em một nhẹ nhàng, 2 cái lưỡi quấn chặt lấy nhau,toàn lòng tay ra sau lưng em, siết chặt em vào lòng, 2 bầu ngực ấm áp và mềm mại ép chặt vào lòng tôi, nhẹ nhàng lột bỏ chiếc áo sơ mi của em, từng cúc áo được mở ra, thân thể trắng nỏn của em hiện ra trước mắt tôi, từng thớ thịt hiện ra sau những chiếc cúc áo được mở ra.
- khoan, đợi em tắm cái – em đẩy tôi ra
- đừng, hãy để cái mùi vị ngọt ngào đêm nay ko bị thứ gì rữa trôi – tôi đặt tay lên môi em
Môi tôi rời khỏi môi em, cái môi chậm rãi di chuyển xuống cái cố trắng ngần của em, tôi hôn lên nó, em khẽ rùng mình lên một thử âm thanh nhỏ phát ra từ cổ họng em......ư.....ư.......................sau một lúc thì cái áo của em đả nằm xuống nền nhà, bóng tối mờ ảo, nó khiến chúng tôi, chìm sâu vào dục vọng, ngậm chặc lên một bên bầu vú trắng ngần của em, tôi dùng lưỡi liếm quanh cái đầu ti một chút rồi ngậm chặc kéo ra anh thanh trong cổ họng của em một lúc một rõ hơn, hơi thở của em nó bắt đầu nặng nề hơn, tay tôi giống như bàn tay của một người thợ, nó nhàu nặn bên ngực còn lại của em, từ từ nhẹ nhàng và càng lúc bóp mạnh lên, khiến em rên lên một tiếng a....a...........
Rời khỏi bầu ngực mềm mại và quyến rủ của em.......nhẹ nhàng kéo chiếc váy của em lên từng chút một.........chiếc váy càng lúc đc kéo lên, cái đôi chân trắng và thon thả của em bây giờ đả ko còn thứ gì che chắn nửa, trong cái ko gian mờ mờ ảo ảo đó, nó khiến tôi càng lún sâu vào biển tình, tôi hôn nhẹ lên từng ngón chân em đôi môi tôi từ từ di chuyển lên đùi em và....................trước mắt tôi bây giờ là cái quần lót caro ươn ướt của em bây giờ, nhẹ nhàng tắt cái quần lót của em sang một bên..........Ôi bướm em đẹp quá, nó được che đi bởi một thớ lông đen nhánh được tỉa gọn gàn của em, tôi khum người xuống từ từ môi tôi bây giờ đả chạm vào cái bướm ướt át của em, cái mùi hương của người phụ nử xông vào mũi tôi, cái mùi ngay ngái và quyến rủ, tôi tham lam lấy hết con bướm mềm mại của em, lưỡi tôi tắt hai mép bưởi của em lưỡi tôi đút sau vào bên trong con bướm ướt át ấy, em rên lên một tràng dài...........ưm.................a............t� �i cứ thế mà liếm hết cả con bướm của em, có lẽ em đả lên đến đỉnh cao của sự sung sướng, phía trên em lột cái quần short của tôi xuống, thằng nhỏ cuối cùng củng đả được giải thoát khỏi cái nhà tù đang nhốt nó, nó ngẩng cao đầu chỉa thẳng vào cái miệng xinh xắn của em, má em bối rối nhìn tôi, một lúc sau em cũng hiểu nên làm gì , em bắt đầu cầm lấy thằng nhỏ sục nhè nhẹ, em cứ nắng và bóp thằng nhỏ, một lúc nắng bóp chán chê, em khum người xuống nhẹ nhàng, cái môi mềm mại của em đả chạm vào đầu khất của thằng nhỏ , tôi ngồi dậy nâng càm em lên
- Đừng ngặm – tôi nhìn em âu yếm
- hok phải tụi con trai mấy anh thích như vậy à – em hỏi ngây ngô
- đúng. Nhưng mà đối với anh em ko được làm như thế, anh ko muốn cái miệng xinh này phải ngặm lấy cái thứ ấy em hiểu ko – tôi đặt tay lên cái miệng em
Em khẻ gật đầu, em nằm xuống sàn nhà mát lạnh , em nhấc mông lên uốn éo làm tôi kích thích vô cùng, cái mông trắng phíu cứ uống éo trước mặt tôi, chát...........tôi đánh vào mông em, em giật người lên.
- kể từ lúc này em là của anh rồi đó – em cười dịu dàng
- ừm – tôi gật đầu
Cằm lấy thằng nhỏ đang nắng hết đát, cò cọ xung quanh cái mép đỏ hỏn của em, cái bướm em nó khít rịt, tôi đẩy hoài ko thể vào, em ngóc đầu dậy nhìn tôi trêu
- sao nó chưa vô – em nắm lấy thằng nhỏ
- à........tại....tại – tôi như một thằng bất lực trước em
Em nắm lấy thằng nhỏ kê ngay vào bướm em, tôi từ sau đẩy nhè nhẹ vào theo con đường em dẫn lối, ấn nhẹ đầu khất đả vào được bên trong bướm em, em khụy xuống , nhìn khuôn mặt em lúc này thật tội ngịp, mặt em chau mài lại vì đau đớn.
- đau hả, thôi tới đây được rồi – tôi định lấy thằng nhỏ ra
- cái gì mà thôi, tới đây rồi mà định bỏ chạy hả - em loàng tay ra sao kéo mông tôi đâm vào. Á.......................em la lên, từ lúc này em đả trở thành người phụ nử của tôi, máu trinh của em đả bắt đầu chảy ra khỏi con bướm của em, nó như một giọt nước chảy dài xuống chym của tôi, em chòm người dậy lấy một miếng khăng giấy lau đi những giọt trinh trắng ấy đưa cho tôi
- giữ lấy kỉ niệm của đôi ta nha anh – em dúi vào tay tôi
Tôi nhận lấy miếng khăn giấy ấy, trong lòng có một cảm xúc rất khó tả, tôi nắm chặt tay lại nhấp từng đợt nhẹ nhàng vào bướm em......sau những cú nhấp ấy, là những tiếng rên trong sung sướng của em.
- A......ưm........nữa đi anh – em rên lên những tiếng vô ngỉa
Tôi càng ngày nhấp những cú nắc mạnh hơn vào bướm em, và nhanh hơn, em thở hổn hển và tôi cũng dậy, nhấp đc một lúc tôi nằm phịt xuống nền nhà, em đứng dậy và tiến về phía tôi, một tay em chống lên ngực tôi còn tay còn lại, kê thằng nhỏ vào ngay bướm, em nhẹ nhàng ngồi xuống, thằng nhỏ của tôi từ từ bị bướm em nuốt chững bên trong, bướm em thật bót, nó như bị kích thịch siết chặt lấy chym tôi, tôi như điên dạy tay tôi ôm lấy eo em, phía dưới nhấp mạnh và nhanh em nằm lên người tôi thở nặng nhọc, tôi vẩn tiếp tục công việc của người thợ mộc, em nhắm ngiềng mắt lạy hứng chịu những cú nắc như vủ bảo của tôi tấn công dồn dập vào bướm em.
- nữa........mạnh nữa đi anh – em như hoang dại trong cơn mị tình
Con chym tôi đả ko còn chịu đựng nổi cái cảm giác sung sướng của bướm em mang lại, chym tôi giật lên từng hồi, từng dòng tinh trắng đục bắn xối xả vào bên trong bướm em, tôi ko còn có thể cử động nổi sau khi bắn vào trong, tôi nằm đó em nằm trên người tôi, chúng tôi cười mảng nguyện.
- em sẽ nhớ mãi cái khoảnh khắc này anh à – em hôn lên má tôi
- anh cũng vậy – tôi lấp bấp
- đừng bao giờ quên em nhé anh – từng giọt lệ của em đả rơi ra
- anh sẽ ko bao giờ quên em anh hứa đó – ko hỉu vì sau sống mũi tôi cay xòe.
Tôi ôm lấy em khóc như một đứa trẻ sắp bị bỏ rơi, tôi cứ ôm em đến khi chúng tôi chìm vào giấc mộng đẹp.
.................................................. .................................................. .........................................
Gió thổi nhẹ nhàng, nắng của buổi sớm mai xuyên qua những vết nứt nhỏ của căn nhà, tỉnh dậy sau một cơn mê, tôi chòm người ngồi dậy, nhìn xung quanh là một khung cảnh của một sớm quê thanh bình. Đâu đó có một mùi thơm phất phơ trong gió, lần theo cái hương thơm ngọt ngào ấy, đả dẩn lối tôi xuống một căn bếp, ở đó có một người phụ nử đang nấu ăn, tôi đặt tay nhẹ nhàng trên chiếc vai nhỏ nhắn ấy, người con gái ấy giật mình quay lại nhìn tôi bằng một ánh mắt hết sức dịu dàng
- chồng mới dậy hả - một âm thanh nhỏ nhẹ
- ừm anh mới dậy
Thì ra đó là em, người con gái thương tôi nhất, chịu đừng tất cả
Admin
Admin

Tổng số bài gửi : 1582
Tham gia ngày : 06/05/2012
Age : 27

https://taigame.forumvi.com

Về Đầu Trang Go down

Chạy Trốn      Empty Re: Chạy Trốn

Bài gửi  Admin Thu Jul 26, 2012 7:29 pm

Thì ra đó là em, người con gái thương tôi nhất, chịu đừng tất cả vì tôi, đó là Linh, hạnh phúc của đời tôi, tôi bây giờ đả quên đi những câu hỏi “ đây là đâu?” ...” tại sao tôi lại ở đây “ những thứ ấy bây giờ đả biến mất sau cái ánh mắt dịu dàng của em.
- anh zô coi con mình thức chưa hôm qua nó quấy lắm – em chỉ về cái nôi đang đung đưa trước gió
- ừ
Thì ra tôi bây giờ, đả có một thằng nhóc kháu khỉnh với em, khuôn mặt nó y chang tôi lúc nhỏ, 2 má phụng phịu, đôi mắt to tròn đang nhìn tôi ko chóp mắt, dành cho đứa con kháu khỉnh của mình, tôi bế nó lên và đi đến em.
- con iu của mẹ đây rồi – em quay lại nhìn thằng con trên tay tôi
- chào mẹ đi con – tôi nắm lấy bàn tay bé nhỏ vẩy chào
- anh cho nó uống sửa đi, để em dọn cơm – em nhìn tôi
- ừm
Ngồi trên chiếc bàn tre chòn, đả đầy ấp thức ăn, em nhìn tôi cười
- ăn rồi lát anh đi làm hả
- ko hôm nay anh muốn dành trọn cả ngày cho mẹ con em
Bổng dưng trước mắt tôi, đả bị mờ đi, và chìm vào khoảng tôi hư vô, Đừng! Làm ơn tôi thét lên, có một thứ mằn mặn trên môi tôi, và một bàn tay mềm mài nhẹ nhàng đang vuốt lên má tôi.
- Anh gặp ác mộng hả ?
Vội lau những giọt nước mắt trên khuôn mặt, tôi không muốn em thấy cái vẻ yếu đuối này của tôi
- à.....ừ.... – tôi lấp bấp
- mình làm nữa nha – em đề ngị
Tôi nằm bất động trên đôi chân thon thả của em, khoãng một phút sau tôi lấp bấp hỏi em
- còn đau ko mà đòi làm nữa – tôi xoa xoa đùi em
- nó còn ê...ê một chút – em vuốt lên má tôi
- còn ê mà đòi làm nữa à – tôi hôn lên đôi tay của em
- ừm.........mới 2h sáng à, mình còn tới 3h30 nữa, em ko muốn phải phí phạm cái thời gian quý giá này – giọng em hạ xuống buồn tênh
Tôi cũng lặng thinh, không khí bổng trầm xuống nặng trỉu, đúng tôi ko thể phí phạm cái thời gian này, chưa kịp tìm suy nghỉ mình sẽ làm gì thì.........em đả..........đặt nhẹ lên môi tôi một nụ hôn nhẹ nhàng nhưng say đắm, tôi ôm chặt lấy em, môi tôi và em hòa quyện vào dòng chảy của hạnh phúc, tôi nằm xuống nhà để em muốn làm gì thì làm, bởi vì ngày cuối cùng này em sẽ là người quyết định tất cả, môi chúng tôi rời khỏi nhau em vòng tay ra sau nắm lấy thằng nhỏ tôi sục nhè nhẹ, đôi môi em bây giờ đang trên cái ngực săn chắt của tôi, em dùng răng cà cà đầu vú là tôi sung sướng, rên ư.....ư trong họng, em thấy được cái mặt của tôi hiện giờ càng thít thú hơn, em bắt đầu mút mạnh hơn, tay bắt đầu sục nhanh hơn, đôi tay mềm mại trắng trẻo đả kích thích thằng nhỏ đang chìm sâu vào giấc ngủ cũng phải thẳng giấc nó vươn vai đứng sừng sửng như cây cột cờ, em cảm nhận được cái sự cương cứng và nóng hổi của thằng nhỏ ngước đầu lên nhìn tôi cười
- mới tí đả lên nữa rồi nhỉ - em vừa nói vừa xoa xoa cái đầu khất
- thì.......tại em đó, nó đang ngủ ai kêu chọc nó thức chi – tôi trêu em
- hay quá hen, giờ còn đổ thừa nữa – em búng vào thằng nhỏ khiến tôi giật giật
Em rời khơi ngực tôi, tay mân mê 2 hòn bi, môi em di chuyển từ từ xuống, từ từ, tôi nhắm ngiền mắt lại, nhưng vẫn cảm nhận được cái môi mềm mại đả chạm vào cái đầu của thằng nhỏ, tôi tính ngồi dậy để ngăn em nhưng, tôi đả bị cái cảm xúc của dục vọng lấn át và cái sự sung sướng của em mang lại nữa, em bắt đầu ngậm nó sâu vào, cái lưỡi ướt át của em, vôi chạm lấy đầu khất rồi rụt lại, giống như gặp một vật thể lạ vậy, sau một lúc của lẽ lưỡi của em đả quen dần với sự hiện diện của nó, em bắt đầu ngậm chặt lấy và sục nhè nhẹ, cái lưởi như muốn chẻ đôi thằng nhỏ ra, cái cảm giác sung sướng lan tỏ ra khắp người tôi, từng tế bào xúc cảm như muốn vỡ tung ra, em bắt đầu mút nhanh hơn , tay sục nhanh hơn, tôi ko thể kìm chế cái tiếng sung sướng phát ra từ cuống họng mình, cái cảm giác này đả lên tới đỉnh điểm tôi ko thể chịu thêm một phút nào nữa
- anh sắp ra rồi...a.... – tôi nói với em
Em vẫn ngặm chặt lấy nó, như muốn hứng chịu những phát đạn, tôi thì ko muốn thế, tôi ko muốn cái thứ tanh mùi dục vọng này bị em nuốt, tôi định đẩy em ra nhưng thân thể tôi bây giờ ko thể cử động nữa, em thì ôm siết chặt tôi ko rời.........A............A.............từng dòng trắng đục của sự dục vọng bắn thẳng vào cái miệng xinh xắn này, em nhăn mặt nhưng vẫn chân chân chịu đựng đến khi thằng nhỏ bắn hả hê xong, tưởng rằng em sẽ chạy vào nhà tắm khạc ra những thứ tăng lòm của em, nhưng em lại nuốt cái thứ ấy vào cơ thể mình, cho dù nó tanh cở nào em vẫn nuốt, tôi ngước nhìn em với ánh mắt sững sốt
- trời ơi là trời, khùng hay sao mà nuốt cái thứ ấy vậy – tôi gắt lên
- em muốn, nó là kỉ niệm của ngày hôm nay, sẽ mãi ở trong cơ thể em, ko bị đánh mất – em nhìn tôi
Tôi ko thể cất lên thêm một tiếng nào nữa trước câu nói thật thà của em, tôi trách mình, tại sao tôi lại chấp nhận yêu em, tôi trách ông trời tại sao phải chia rẽ chúng tôi. Em ngồi dậy bước đến bên tôi, em ngồi xuống nguyên một con bướm xinh đẹp của em đang hiên diện trước mắt tôi, ko đợi em phải nói, tôi biết mình phải làm gì, và cần phải làm thế nào, tôi đặt tay lên eo em gị xuống, bướm em bị miệng tôi nuốt chữngEm ngồi dậy bước đến bên tôi, em ngồi xuống nguyên một con bướm xinh đẹp của em đang hiên diện trước mắt tôi, ko đợi em phải nói, tôi biết mình phải làm gì, và cần phải làm thế nào, tôi đặt tay lên eo em gị xuống, bướm em bị miệng tôi nuốt chững, tôi ngậm chặt lấy bướm em, cái lưỡi khốn nạn của tôi, luồng lách qua khỏi 2 mép bưởi vung lên của em và tiếng vào trong, cái mùi vị mằn mặn, ấp áp bên trong bưới em được truyền về qua cái lưỡi này, tôi đưa lưỡi tiếng sâu hơn và mút xung quanh 2 cái mép thịt đỏ hỏn của em, em ở trên này bắt đầu phát ra những âm thanh của dục vọng, ưm......ư....á.........em nhấp nhè nhẹ trên miệng tôi, nước nhờn của em ứa ra ướt hết cả mặt tôi, em nhất bướm ra khỏi miệng tôi, nhưng tôi ko thể cho em rời tôi, tôi ôm lấy mông em gị xuống tiếp tục mút, đôi tay bấm chặc lên cái mông trắng vung cao của em, em rên lên những tiếng thất thanh
- Á.........ưm.........sướng quá ưm................
Em rên lên từng đợt khi tôi đút sâu lưỡi mình vào bên trong và cà cạ xung quanh, tôi ko thể để em rời khỏi tôi, cho dù ai đi nữa đêm nay em mãi sẽ là người con gái giữ vị trí quan trọng trong trái tim tội lỗi này. Buông bướm em ra, em ngả xuống sàn nằm ngiên một bên tôi nhất một chân em lên giơ lên cao, cằm thằng nhỏ đang sừng sửng chờ công việc của mình đặt vào bướm em, đẩy nhẹ vào, thằng nhỏ bị bướm em co bóp dữ dội khiến nó như muốn vở tung ra như viên đạn. Tôi nhấp từng đợt vào bướm em, em rên lên từng tiếng thỏ mãn A.........nhanh nữa......nữa.............tôi nhấp vào bướm em nhanh hơn từng cái mạnh hơn, em nằm ở đó hứng chịu những cái cảm giác sung sướng đó, em quay người lại ngồi trên cơ thể tôi, em nhấp mông lên và hạ xuống từ từ và càng lúc nhanh hơn, tay em bấu chặt lấy ngực tôi, mông nhấp nhanh hơn và tôi cũng bị cuốn theo con lốc của dục vọng tôi ôm siết chặt lấy mông em, hòa quyện theo từng của nhấp của em thêm dồn dập và thêm vào đó một chút bạo lực. Đến lúc này cả 2 tôi cũng đả lên cũng lên đỉnh điểm, em ngước nhìn tôi
- em sắp ra....em sắp ra.........A........ưm........
- anh cũng vậy......hà.....a......
Cả hai dòng chảy của dục vọng gặp nhau, cả hai trở thành một, 2 thân thể trần trụi quấn lấy nhau, như để ko có thứ gì có thể chia cắt. Tôi và em nằm xuống, tay tôi vuốt lấy những loạn tóc đầy mồ hôi của em sang một bên để ngắm kĩ khuôn mặt này, bờ môi này, đôi mắt này thêm một lần cuối, khi sáng mai tôi sẽ ko còn thấy nữa
- anh à – em quay sang
- gì – tôi thở hổn hển
- ngày mai em đi rồi, em ko muốn phải xa anh – em ngấn nước mắt
- anh cũng vậy, anh ko muốn xa em thêm một lúc nào nữa – nước mắt của tôi củng đả ứ động trên mi
- em đi rồi, anh phải sống tốt nha, đừng có đánh nhau nữa, phải quan tâm đoan nhìu hơn nha
- đừng nhắc đoan
- Tại sao – em thắc mắc
- bởi vì hôm nay, chỉ có anh và em, anh ko muốn có một người nào khác trong lúc này em à
- ừa – em cười hạnh phúc
- mà nữa này, đừng có tập tụ hút thuốc nha – em chỉ lên chán tôi
- trời em có bao giờ thấy anh hút chưa – tôi thanh minh
- thì......chỉ đề phòng thôi à – em cười
- ờ biết rồi má trẻ ạ - tôi cười cùng em
- cái gì má trẻ - em đấm nhẹ vào ngực tôi
- thì cứ lo như mẹ anh á – tôi xoa đầu em
- tất nhiên phải lo rồi, anh hư lắm – em ôm chặt lấy tôi
- anh sẽ ko hư, ko phải để em lo lắng đâu ngốc à
Không gian trầm xuống, cơn mưa ngoài cửa sổ củng đả ngừng, từng giọt mưa còn lất phất nhẹ ngoài đó, tôi ôm em, em ôm tôi . Cả hai chúng tôi điều chìm vào giấc ngủ, và cùng mơ về một thứ, đó là chúng tôi mãi ko rời xa nhau.............................................. ......
- Anh....dạy lẹ - em lay tôi
Tôi nheo mắt nhìn em, ánh sáng mờ mờ chíu qua khung cửa sổ
-còn sớm mà – tôi than thở
- sớm cài gì mà sớm 5h30 rồi – em cầm cái gối đánh tôi
- 5h30…..5h30…..tôi lẩm bẩm
- một chút nữa là chị 2 về rồi lẹ lẹ
Chết tôi quên mất hôm nay em phải về hà nội rồi, lòng tôi nặng trỉu, sao ko để tôi quêm đi, và chìm sâu vào giấc mơ cùng em, ngồi dậy vội mặt quần áo ra khỏi nhà em.
- về đi anh . – em nói mà nước mắt rơi
- ừ - tôi im lặng
Làm sao tôi có thể về hả em , khi một lúc nữa em sẽ rời xa tôi, có khi nào tôi gặp được em nữa ko. Thôi cũng đành tôi ko muốn nhìn thấy những giọt nước mắt của em nữa, tôi ko muốn, tôi gồ ga chạy mất để em ko còn thấy tôi, ko còn quyến luyến nữa, nhưng làm sao tôi có thể làm thế hả em. Tôi chỉ chạy đi thôi , chạy để em thấy tôi, còn tôi nép vào một quán café đối diện nhà em, để thấy em lần cuối cùng………………………………..
Trời đả sáng, nắng đả lên, mưa đả ngừng rơi , nhưng sao trong tôi có một cơn mưa nước mắt vẫn tiếp tục rơi thể, dỏi theo em đang xách cái balo còng cồng kền lên chiếc xe du lịch đó. Lòng tôi như thắt lại, nuốt nước mắt vào trong ko thể để em, ko thể để bất cứ ai thấy được những giọt nước mắt yếu đuối này. Cuối cùng chiếc xe đả lăn bánh, chiếc xe mang em đến một vùng đất xa lạ, mang em khỏi cuộc đời tôi?..........................................
Chạy xe về nhà, mà lòng nặng trỉu, đẩy cánh cửa sắt sang một bên dắt xe vào nhà, mẹ và ba đả ngồi đó từ lúc nào, nhưng tôi dường như ko để ý, trong đầu tôi lúc này chỉ là sự đau khố, buồn bả và tuyệt vọng.
- Minh 2 hôm nay mày đi đâu thế, mày đi đâu – ba quát lên
Tôi im lặng, bước lên phòng , mặc cho những tiếng la của ba và nổi lo lắng của mẹ ở phía sau. Ngả phịch xuống giường nằm đó, con em nó lặng lẻ bước vào phòng ngồi xuống cạnh tôi.
- 2 hôm nay anh đi đâu thế - nó lay tôi
- chuyện của anh, em đừng lo – tôi nói với cái giọng buồn tênh
Nó nge thấy cái giọng của tôi như vậy, cũng hiểu ra một phần nào, nó biết là tôi chưa bao giờ buồn như vậy nên cũng lặng lẽ bước ra khỏi phòng, tôi nằm đó, xung quang là bốn bức từng sừng sững, cằm lấy cái khung hình của tôi và em, nước mắt tôi ứa ra là ướt cả khung hình, tôi vội lau đi, tôi phải sống tốt, ko hư hỏng, để em ko phải lo lắng khi em ra đi để tôi lại nơi này. Nằm xuống giường móc cái đt ra bật nguồn lên, lúc tắt đt có 5 tin nhắn………….và tin nhắn đó là của Đoan.
Tin nhắn thứ 1
Anh về tới nhà chưa, ăn gì chưa?
Tin nhắn thứ 2
Sau anh ko trả lời em vậy
Tin nhắn thứ 3
Bây giờ anh đanh ở đâu, anh biết em lo lắm ko
Tin nhắn thứ 4
Em biết hết cả rồi, anh đến nhà em đi
Tin nhắn thứ 5
Đến đây đi, em muốn………….CHIA TAY
Tôi bật dậy khi thấy cái tin nhắn này, lòng tôi đang tan nát vì sự ra đi của linh, ko lẽ bây giờ em cũng muốn rời xa tôi sao, chạy thẳng xuống nhà định chạy qua nhà em thì……………tiếng mẹ đả vang lên
- 2 ngày nay mày đi chưa đủ nữa sao – em quát lên
- con đang có chuyện bận – tôi thanh minh
- mày muốn đi thì bỏ xe lại – mẹ đang làm khó tôi đây mà
Không còn ngỉ ngợi gì them, tôi quang cái chìa khóa xe lên bàn một cái, chạy bộ thẳng qua nhà em, từng giọt mồ hôi trên chán tôi đổ ra như tắm, nhưng tôi vẫn phải chạy, phải chạy để hiểu rằng tại sao em lại nói chia tay, tại sao em lại cất lên 2 chữ đó. Dưới cái nắng gắt của những ngày cuối hè này, tiếng lá cây bị dẫm nát dưới đôi chân tôi, trước mắt tôi bây giờ, là nhà của em, nơi chứa những đêm ân ái mặn nồng dưới mưa, tim tôi đập nhanh hơn, từng giọt mồ hôi rơi xuống nhanh hơn, hít một hơi thật sâu vào lòng ngực để lấy một chút can đảm gặp em……..Bính bong………..bính bong………..tôi cảm nhận được cái một không khí lạnh lẽo đang bao trùm lấy nơi đây mặt dù những ánh náng gay gắt ngoài đó. “ Cạch” tiếng cửa được mở ra, một cái bong to con đầy gân guốc thì ra là ông hải tôi tính chào anh
- A..nh…..
Bốp………nguyên một cú đấm thẳng vào mặt tôi, một cú đấm đầy căm phẫn , máu mũi tôi bắt đầu chảy ra, tôi ngước lên nhìn anh để hỏi tại sao anh lại đánh tôi vô cớ thì trong lúc mơ màng sau khi ăn cú đấm đó có một tiếng vang lên
- Con mẹ mày, mày dám đến đây à thằng chó đẻ - anh chỉ ngay vào mặt tôi
- em có làm gì đâu, sao anh đánh em – tôi lấp bấp
- có làm gì? Thì mày tự hỏi cái lương tâm chó đẻ của mày đi – bàn tay anh nấm chặt định đấm vào tôi thì một tiếng nữa
- Đừng anh……. – kèm theo cái dọng ngọt ngào, nhưng kèm theo tiếng nấc
Mở mắt ra nhìn theo cái giọng nói vừa nãy, thì là em, em đang ngồi trên chiếc gế salon, 2 hàng lệ đả khô từ lúc nào, em vội dụi mắt đứng dậy tiếng lại phía tôi.
- anh đi đâu một chút đi, để em nói chuyện với Minh – em nhìn anh hải
- Ừ - cái giọng còn đầy sự nóng giận
Đợi sau khi anh hải chạy khuất tôi ngồi dậy, nhìn vào đôi mắt đả bị nhòe đi vì nước mắt
- anh vào trong đi, em muốn nói chuyện với anh – em bước thật nhanh vào trong
Tôi đóng cửa lại, bước rụt rè ngồi xuống trước mặt em, không khí căn thẳng bao trùm lấy sự im lặng của 2 chúng tôi, em nhìn tôi đầy hờn trách, còn tôi, tôi như muốn tránh đi ánh mắt của em.
- hôm qua anh ở đâu – em phá vở không khí im lặng
- anh ở nhà thằng Tuấn – tôi thanh minh
- ở nhà tuấn, thật vậy sao ? – em nhếch mép
- ừ - tôi ừ cho qua chuyện
- vậy sau lúc đó tôi thấy anh đang ân ái với Linh
Trái tim tôi như nát ra, theo tiếng sấm ngoài đường, em nhấn mạnh từng chử, cứ một chử là trái tim tôi nát ra một ít.
- anh....a...nh – tôi ko thể chối nữa
- anh sao? Ko nói được nữa à – em tiếp tục làm cái mặt khinh bỉ tôi
- anh có iu tôi ko ? – em hỏi tôi
- có – tôi biết là mình ko thể nói gì bây giờ
- anh iu tôi, tại sao anh lại ngủ với Linh – nước mắt của em ứa ra
- anh....h........ – tôi tiếp tục bất lực trước em
- tôi với linh, anh iu ai nhìu hơn – em đem tình cảm ra so sánh sao ?
- anh ko biết
- anh ko biết, hay anh ko giám trả lời ? – em cười trong nước mắt
- Phải, anh iu linh nhìu hơn, em chỉ là người thứ 2 trong trái tim anh thôi, anh ko muốn iu em nhìu hơn anh iu linh, bởi vì anh biết sẽ có cái ngày này, anh iu em ít hơn anh iu linh, để anh sẽ ko đau vì em, ko đau vì nge cái từ chia tay từ miệng em, nhưng anh ko thể - nước mắt của tôi ứa ra
- Im đi – em thét lên
Tôi ôm chầm lấy em, để em ko chạy đi, tôi ko thể để em ra đi như linh, ko thể. Em xô tôi ra, nhưng làm sao em có thể chống lại sức mạnh con trai như tôi, tôi vật em xuống giường , em vẫn tiếp tục dẫy dụa chống cự tôi
- Tránh xa tôi ra, đừng có đem cái thân thể này ân ái với người con gái khác chạm vào tôi – em nói trong tiếng nấc
- anh xin lỗi, anh xin lỗi – tôi siết chặt lấy em
- anh xin lỗi thì đươc gì, anh về với linh đi, quên tôi đi, làm ơn ra khỏi cuộc đời của tôi đi – em bấu lấy lưng tôi, nước mắt của em làm ướt hết cả bờ vai tôi
- Linh đi rồi, linh đi rồi em à, anh chỉ còn mình em thôi – tôi siết chặt em, nước mắt bắt đầu rơi ra
- anh đừng có nói dối, anh chỉ đến với tôi khi linh đi thôi
- ko phải, linh đi thật rời, linh rời xa anh rồi, anh yêu em, anh yêu em nhìu lắm đoan à
Em ko còn đánh tôi, bây giờ em cũng ôm chặt lấy tôi, cả hai dòng nước mắt hòa vào nhau
- anh yêu tôi, anh yêu tôi tại sao anh lại ngủ với Linh, Tại Sao – em thét lên
.................................................. ................................Tôi ôm em kể cho em tất cả mọi chuyện, em siết chăt lấy tôi, nước mắt đả ngừng rơi
- tại sao anh lại làm điều đó, anh có biết rằng tim em đả tan nát khi thấy cảnh tượng đó không, anh biết ko – em lại hét lên
- anh biết, anh xin lỗi, anh xin lỗi,.............
Tôi vội vả hôn lên môi em, để em cảm thấy tôi em đến mức nào, nhưng em lại đẩy tôi ra
- Khônggggggggg
Tôi buông em ra, chân quỳ xuống sàn, tôi nắm lấy tay em tát vào mặt mình một cái nhẹ
- Đánh anh đi, đánh anh nếu làm em vui thì em cứ đánh đi anh chịu – tôi cầm tay em đánh vào mặt mình một cái “...chát....” em vội rụt tay lại, nhìn vào thẳng một tay tôi
- em đánh anh chỉ làm dơ tay em thôi, để anh tự làm – tôi nói
Chát.........Bốp...........Bốp.........tôi tát thẳng vào mặt mình từng cái rất mạnh, tôi muốn sau cái tán này, em sẽ tha lổi cho tôi, chúng tôi bắt đầu lại, từng cái tát một mạnh và càng ngày càng nhanh hơn, 2 bên má tôi đau rát, hiện lên một những lằng đỏ ửng bởi những cái tát của chính tôi, em ko thể chịu đựng khi nhìn thấy tôi như vầy em hét lên
- Dừng tay lại – em hét lên
Tôi như ko nge thấy vẫn tiếp tục tát từng cái vào mặt mình, em chạy lại ôm lấy tôi, tay em siết chặt lấy tay tôi để nó ko thể tát được nữa.
- Dừng lại đi anh, đừng có làm như thế nữa, em tha lổi rôi, em tha rồi – từng giọt nước mắt của em lại rơi ra
Tôi đẩy em ra tiếp tục tát vào mặt mình bởi vì nhiều đây, nó ko đủ để xóa đi cái tội lổi mình gây ra cho em “ chát.....Chát” tiếng bàn tay tôi va vào khuôn mặt mình từng cái một
- Không......dừng lại anh có nge ko, anh đừng có làm trái tim em thêm đau nữa – em hét lên
- Em tha thứ cho anh, nhưng anh ko thể tha thứ cho bản thân mình – tôi nó lấp bấp
- Vậy thì anh đừng có làm trái tim em tổn thương nữa
Em ôm chầm lấy tôi, tôi cũng đả ngừng tay lại, ôm chầm lấy em và nước mắt của tôi và em vẫn tiếp tục rơi ra lả tả trên sàn nhà.
- Sao anh khờ quá vậy – em ngước lên nhìn tôi
- Khờ gì – tôi ko hỉu
- Thì tự đánh mình đó – nụ cười của em đả bắt đầu trở lại trên khuôn mặt xinh đẹp của em
- Đó là đúng mà, khờ gì – tôi cuối xuống hôn nhẹ lên má em
- Đúng cái gì?, anh có biết khi anh làm vậy biết em đau lòng lắm ko – em vuốt 2 bên má sưng tấy của tôi
- Ừm, anh sẽ ko thể em đau thêm lần nào nữa
Nhẹ nhàng đặt lên môi em một nụ hôn, nhằm xóa đi những nổi đau trong lòng em mà chính tôi đả gây ra cho em, sao mà tôi khốn nạn thể, đang hôn em say đấm thì tiếng mở cửa vang lên cắt đứt cái không gian tỉnh lặng nãy giờ
- Mẹ nó, mày chưa đi à thằng chó – anh hải giơ nấm đấm lên
- Anh......đừng em làm hòa với ảnh rồi – em hét lên
Không khí trở nên im lặng, im lặng một cách đáng sợ bổng dưng anh hải kêu tôi
- mày ra quán đi tao nói chuyện với mày chút – anh hải bước ra trước trước
- đừng đi anh. – em nếu tôi lại
- ko sao đâu, anh yêu em, nên anh phải chứng minh cho ổng thấy rằng anh yêu em như thế nào – tôi an ủi
Bước ra khỏi cửa, anh hải đang đứng đó, chân nhịp xuống mặt đường khi tôi tới gần anh ta thì
- tao với mày sang quán bên đường kia đi, 2 thằng đàn ông dể nói chuyện – vừa nói anh vừa chỉ tay sang cái quán nhậu bên kia đường
- Dạ
Bước theo sau anh mà lòng tôi nặng trỉu, vừa vui vừa buồn, 2 cảm giác đan xen lẫn lộn vào nhau, tim tôi đập từng hồi nhanh hơn lòng ngực như muốn vỡ tung ra vì sự lo lắng.
Tôi và anh ngồi ở bên trong một góc khuất của quán, anh kêu 1 kết bia ra và vài món nhắm, và chuyện của 2 thằng đàn ông bắt đầu. Anh rót đầy li của tôi và anh
- Uống đi rồi nói chuyện dể hơn – anh yêu cầu tôi
- Dạ
- mày có iu em tao ko – anh chỉ thẳng vào mặt tôi
Tôi bây giờ ko còn gì để mất nữa, tôi chỉ còn có em, tôi ko thể đánh mất em
- Có – tôi trả lời dứt khoát
- vậy tại sao mày làm điều đó với nó, tại sao mày phản bội nó – từng tiếng của anh khứa vào tim tôi, làm lòng tôi dày vò hơn bất cứ lúc nào khác
- nó ko phải em ruột tao, nhưng tao thương nó như đứa em ruột của mình vậy mày hiểu ko – anh tiếp tục nói
- em biết !
- mày biết nó yêu mày nhiều lắm ko – anh tiếp tục tra tấn tôi bằng những từ ngữ khiến trái tim tôi tan nát
- à.....ừm.....- tôi lấp bấp
- từ lúc nó thấy cảnh tượng mày với con nhỏ đó, nó đả khóc suốt đêm, tao khuyên thế nào cũng ko được
Trái tim tôi tan nát, khi nge anh nói về em, anh xin lỗi, anh xin lỗi anh sẽ ko bao giờ để em khóc như vậy thế đâu
Tôi đả say, đả nói hết tất cả cho anh biết, anh nhìn tôi đầy vẻ thương hại và giận dữ, nhưng anh ko đánh tôi như lúc nãy, thay vào đó là những lời an ủi tôi, anh cũng biết mối tình tay ba nào cũng đau khổ.....bởi vì anh cũng đả trải qua những điều như tôi, anh cũng kể chuyện của anh cho tôi nge, cả 2 thằng đàn ông cùng cười, cùng khóc hả hê trong mùi men của bia , của rượu, nhưng trước khi tàn cuộc nhậu thì anh nói một câu
- Mày hãy trân trọng những ngày tháng mày ở bên nó đi – từng chữ khắc sâu vào bên trong tâm trí tôi
- Là sao hả anh – tôi thắc mắt
- Hà hà ko có gì đâu, tao chỉ hù mày thế thôi, mà mày làm nó đau khổ nữa thì đừng có trách tao – anh cười thật man rợ
- Dạ em biết rồi
Hai anh em liêu xiêu bước ra khỏi quán, tôi thì vẫn còn tỉnh táo một chút nên kè anh về nhà, mà công nhận thân hình anh rắn chắt thật, những hình xăm phủ bích cánh tay khiến tôi lúc trước rất sợ, nhưng bây giờ tôi hiểu ra anh là một người rất tình cảm, rất iu em gái mình..............
- đoan mở cửa – một tay vịnh anh, một tay gõ cửa
1 phút sau em chạy lon ton từ nhà sau ra mở cửa “ cạch” tiếng mở cửa van lên
- anh nhậu hả - em ngắt vào eo tôi một cái đau điếng
- ừm mở cửa ra anh dìu ảnh lên phòng cái
- ừm – mở cửa ra nếp qua một bên
Dìu anh lên phòng tôi bước loạng choạng xuống nhà, vì hơi men đả ngấm sâu trong người, em đang ngồi đó xem tv gương mặt hồn nhiên đả trở lại với em, tôi bước lại sau em, ôm siết chặt em
- anh xin lỗi, anh sẽ ko để nước mắt em rơi thêm một lần nào nữa đâu
- biết thế thì tốt – em trả lời lạnh lùng
- ừm thôi anh về à
Nói vậy thôi chứ sao tôi về nhà với cái bộ dạng này, kiểu này mà về một là zô bịnh viện vì xe tông, 2 thì bị mẹ đập cho mày lếch, đang suy nghỉ xem mình sẽ bị gì thì .......Bốp......nguyên cái đầu đập vào tường. Em hốt hoảng chạy lại tôi miệng luôn kêu
- anh.....anh có sao ko.....tỉnh dậy đi
Hình ảnh của em bắt đầu mờ dần, mờ dần trong cái khoảng tối hư vô...............................
Nheo mắt thức dậy sau một lúc mơ màng trong giấc ngủ, nhìn sang một bên đó là em, em đang úp mặt xuống giường gương mặt đầy lo lắng cho tôi, mồ hồi lấm tấm trên mặt, vội lấy tay lao đi những giọt mồ hồi ấy cho em, em mở mắt nhìn tôi cái giọng đầy lo lắng
- anh tỉnh rồi hả - em dụi mắt
- ừm, sao em ngồi ở đây
- thì lo cho anh chứ gì, tự nhiên nằm phịch xuống đất ngủ sợ luôn – trách tôi
- anh xin lỗi – nhẹ nhàng lấy tay vuốt lên má em
- anh mà cũng biết lổi nữa à – em gạc tay tôi qua
- thật mà, mà mấy giờ rồi – tôi hỏi em
- 5h chìu rồi
- cái gì – tôi hét lên
- sao vậy
- thôi anh về - tôi chào em
Nắng chìu buôn xuống, ánh nắng màu vàng hoe chiếu rọi xuống những con đường, từng tán lá cây vàng úa đả lìa khỏi , những cành cây khô héo, từng giọt mồ hôi từ trên trán tôi rơi lọp đọp xuống đường, sau một hồi chạy bộ thì tôi cũng đả về tới nhà, đẩy cửa vào thấy cả nhà đang ngồi trên chiếc bàn, chỉ còn có tôi là chưa có ở đó, thấy tôi về ba đứng dậy
- Minh vào đây, ba cần nói chuyện với con
-dạ - tôi lấp bấp
Bước lại gần cái bàn họp của gia đình, ko khí bổng dưng căng thẳng và nặng nề hơn, chắc là do tôi đi 2 ngày ko về
- hôm qua con ko về nhà là do tiễn Linh phải ko – ba bắt đầu mở đầu câu chuyện
- Dạ...d..ạ....con xin lỗi – tôi lấp bấp
- linh lúc nãy điện qua cho ba nó hết rồi
- dạ......
Nge tới tên người con gái lòng tôi như thắt lại, tại sao em lại đi hả linh, em biết rằng không có em anh khổ sở như thế nào ko, nhưng linh à ở nơi đó vui nhé anh sẽ thực hiện lời hứa với em, anh sẽ sống thật tốt, và trong trái tim này mãi mãi vẩn có vị trí của em.
Đang suy ngỉ về những lời hứa của tôi đối với em, thì ba đả cắt đứt dòng suy ngỉ của tôi
- 3 tuần nữa là vào học rồi, con có muốn lên trển học ko
- Dạ chắt là ko đâu, con muốn ở đây
- ừ tùy con, chừng nào thay đổi ý thì nói với ba
- Dạ - tôi đáp nhẹ nhàng
Làm sao con có thể đi hả ba, ở đây con còn một người con gái nữa ko lẽ con lại để người con gái này rời xa con như linh đả từng làm sao?.....con sẽ ko để chuyện đó xảy ra đâu ba à, dù con biết những điều này ba làm là vì con. Con xin lỗi
Rời khỏi cái không khí căng thẳng nãy giờ, tôi bước chậm rãi lên phòng, ngả người ra chiếc giường kéo cái hộc tủ ra, lấy ra hai cái khung hình của tôi và Linh, của tôi và em, một cái khung hình bây giờ chỉ là quá khứ thôi, nhưng sau tôi nhìn nó nước mắt tôi lại rơi thế, những giọt nước mắt rơi lộp độp trên cái khung hình của tôi và em, vội lau nước mắt đi nhìn sang cái khung hình còn lại, là em đoan à, cái nụ cười này anh yêu lắm anh sẽ ko bao giờ để nó mất đâu, và anh cũng sẽ thực hiện cái lời hứa với Linh, anh sẽ yêu em, anh sẽ sống thật tốt, mãi mãi.............................................. ..........................................
Sau một giấc ngủ dài bên 2 cái khung hình kỉ niệm, tôi cất vào hộc tủ, bước lảo đảo vào phòng tắm, từng giọt nước lạnh chảy xuống cuốn trôi theo những giọt nước mắt lúc nãy của tôi.............................bước khỏi phòng tắm cầm đt lên gọi cho em rũ em đi chơi vì ở chổ tôi lâu lâu có hội chợ và tôi cũng muốn ở bên em nhiều hơn, muốn đem lại cho em nhiều nụ cười hơn.
- bửa nay có bận gì hk – tôi hỏi em nhẹ nhàng
- Dạ hk – hôm nay sao ngoan thế nhỉ
- ừm gì ở nhà đi lát tui qua
- dạ
- à mà này, sao hôm nay ngoan thế, toàn dạ ko hà
- à....à.....tại....tại thít thôi – em lấp bấp
- thít à, ngoan nhỉ, thôi thay đồ đi lát tôi qua
- ừm
Cúp máy, tôi chạy lại cái tủ đề tùm lum quần áo của tôi, chọn ra một cái quần jean bó cộng thêm cái áo thun ngắn. Bước xuống nhà, ba và mẹ đang ngồi ở đó, đang nói chuyện gì tôi nge ko rõ, nhưng cũng kệ. Thấy tôi diện đồ là mẹ biết ngay
- Đi đâu đó thằng kia – mẹ quay người sang tôi
- Dạ....con đi chơi chút
- ừ đi đi về sớm nge, mà còn tiền ko mẹ cho nè
- dạ thôi, con còn tiền
Dắt chiếc xe ra thân thuộc của mình chạy đến nhà em, nhưng ngỉ lại, thì đạp xe đạp cho nó lãng mạng, dắt chiếc xe vào lấy chiếc martin củ của mình ra, thấy con trai mình hôm nay chuyển hệ đi xe đạp nên mẹ bị bất ngờ
- trời đất thánh thần ơi, hôm nay mày bị gì mà đi xe đạp thế - em nhìn tôi đăm đăm
- Dạ tại bây giờ con thít đi xe đạp hơn, đở tốn xăng
Nge đứa con trai mình thốt ra những lời như thế mẹ tôi mỉm cười đắt ý
- biết như thế thì tốt, thôi đi đi
Tôi “ dạ” một tiếng rồi chạy ra ngoài, không khí yên tỉnh, gió thổi mát rời cuốn những tán lá nằm trên đường bay lên không trung rồi rơi lộp độp xuống, tôi đạp trên chiếc xe đạp của mình, từng vòng quay bánh xe điều đặn, lăn trên con phố buổi tối, đâu đó có những chàng trai cô gái nắm tay nhau trong hạnh phúc, tôi cũng vậy tôi cũng sắp đi đón người con gái của đời tôi. sau một lúc vòng quay bánh xe in dấu trên con đường thì tôi cũng đả đến nhà em, dựng chiếc xe xuống bên đường bấm chuông....................Bính...............Bon g.......................có tiếng bước chân chạy ra ngoài cửa ngày càng gần hơn, “ cạch” cánh cửa mở ra, hiện diện trước ánh mắt tôi lúc này là em, em diện một cái quần jean bó sát lấy đôi chân thon thả của em, cái áo thun tay ngắn ôm chặt lấy người em, làm cặp vếu vung cao lên, cái mông cong veo ưởn lên nhìn ko chịu được.
- Đi đi anh, lẹ lẹ, hk thôi anh hải thấy bây giờ - em liền leo ra phía sau
- Chết quên mất
Tôi đạp cái vèo chạy đi ko thì anh hải thấy thì bắt em ở nhà mất, đạp được một lúc khá xa, em ngồi ở đằng sau tôi ôm tôi cười
- hjhj mệt hk – em siết chặt lấy tôi
- mệt sau hk, nhưng mà có em ở đằng sau là vui rồi
- hjhj thật hk đó, mà đi đâu chơi zờ - em rút rít phía sau
- thật mà, đi hội chợ chơi đi, hội chợ mời về đó
- ừm đi thôi – em cằm vạt áo tôi vẫy vẫy lên như mấy người đua ngựa thúc mấy con ngựa chạy nhanh lên vậy
Tôi cũng mặt kệ, miễn làm em vui là được, tôi hí........ lên một tràn dài nó
- quý cô ôm chắt nhà , ngựa bắt đầu chạy nhanh đây – tôi chọc cho em cười
- rồi nè chạy đi – em ôm chặt lấy tôi
Tôi đạp nhanh hơn, đôi chân mổi nhừ nhưng trong lòn tôi cái sự vui sướng và hạnh phúc đả lấn át đi sự mệt nhọc trong tôi, phi nước đại một hồi thì cũng đả đến trước cổng của hội chợ, tôi chạy vào gữi xe vào bệnh viện gần đó, đi bộ nắm tay em vào trong. Em xoe mắt to tròn nhìn chung quanh, tay thì chỉ cái này chỉ cái nọ nhìn giống như con nít hết sức, chắt em ở trên đó đâu có đi chơi được ở nơi như thế này đâu, đi lòng vòng một lúc thấy em ngồi phịch xuống, có lẽ chân mổi lắm nên đi hk nổi nữa
- mổi chân quá hà – em vừa nói vừa mát xa chân
- ai bảo đi từ từ ko chịu, cứ thít chạy
- tại vui quá mà – em cười nhẹ nhàng
- thôi lên đây cổng cho
Tôi ngồi xuống để em tôi bế xóc em lên, tất cả cặp mắt điều hướng về chúng tôi, chắc bọn họ ngit ‘’ cái lủ nít ganh này, bé tí đả iu rồi, lại còn cổng nhau ở chổ đông người vậy chứ” nhưng tôi mặt kệ, họ nói kệ họ chắt ko có bạn gái thì gen tị chứ gì, tôi ngỉ vậy nhưng còn em thì khác, em chúi mặt zô đầu tôi , đôi má ửng hồng lên
- làm gì mà mặt mài nóng quá zậy bịnh hả - tôi trêu em
- ấy....đâu có......tại tại..... – em rút đầu vào sâu hơn
- tại gì ? – tôi gặng hỏi em
- tại người....ta nhìn tụi mình hoài....xấu hổ lắm – em lấp bấp
Tôi cười khì tưởng chuyện gì, thì ra là chuyện này nhìn cái bộ dạng của em lúc này tôi nhịn cười ko nổi
- trời, tưởng chuyện gì ko hà, chắt tại người ta gen tại tôi có bạn gái đẹp quá mà – tôi cười
Những lời nói của tôi lúc này đả làm cho em cười phá lên, dù nãy giờ đang rất mắt cở, nhìn về phía trước thấy chổ bán kem, nãy giờ đi vòng vòng chưa có ăn gì hết
- ăn kem hk – tôi hỏi em
- ăn.....đâu ? – em lộ cái tánh ăn vặt ra
- kia kìa – tôi chỉ về chổ bán kem
Bước lại mua hai cây kem đưa cho em một cây, bởi cái tính ăn vặt khủng khiếp của em, tôi vẫn đang ăn dang dở còn nửa cây kem, cây kem của em thì đả mất tiêu, em chót chét một lúc thì.................
- con chim bảy màu kìa – em chỉ tay ra bụi cây đằng trước
Tôi lúc này cũng quay lại nhìn thì chẳng thấy con chim nào mất, em dựt cây kem của tôi chạy mất, quay lại hóa ra mình bị em lừa, vội đuổi theo em, bổng dưng em khựng lại chổ bán đồ dây chuyền, em quay lại nhìn tôi ánh mắt đầy nham hiểm, nhìn vào đôi mắt em thì tôi đả em muốn nói gì rồi
- anh........... – em hun cái chụt vào má tôi khiến mấy người kia nhìn tôi lom lom
- sao hun ở đây trời, người ta cười kìa
- có sao đâu, mua cho em cộng dây chuyền kia đi, hai cái cộng đan vào nhau đó – em chỉ vào cộng dây chuyền cặp
- 2 cái cộng, một cái ổ khóa, một cái chìa khóa đó hả
- ừm cái đó đó, mua yk em một cộng, anh một cộng – em lay tay tôi
Thôi thì vơ vét những đồng tiền còn sót lại mua cho em tốn hết 200k, mua mà lòng tôi như muốn đứt ra vậy, tiếc núi nhìn theo 2 tờ tiền vào tay chị bán hàng
- đeo cho em đi – em cắt đi cái sự tiếc núi của tôi
Cầm sợi dây chuyền, lòn tay ra phía sau cổ em, em nhìn tôi cười hí hửng “ tách”
- xong rồi đó
Em cằm cái mặt dây chuyền nhìn lên ngắm ngía cười thít thú
- đây để em đeo cho – em cằm cái sợi còn lại kia
Sau một hồi loay hoay em cũng đeo vào được cho tôi, nắm chặt tay nhau đi trong cái dòng người tấp nập chen chút nhau. Tôi mua một hộp cá viên chiên ra phía bờ kè ở phía ngoài dòng người tấp nập ấy, ngồi phịch xuống em ngả người vào lòng tôi, tay thì gim lấy từng viên chả cho vào miệng , tôi đút cho tôi, cứ thế cho đến khi hộp chả ko còn lấy viên nào, em ngày càng tựa sâu vào lòn tôi
- anh biết sao em mua cộng dây này hk
- sao ? – tôi thắt mặt
- bởi vì cái ổ khóa này sẽ khóa trái tim em lại, và chỉ có cái chìa khóa này mở được trái tim em thôi anh à
- vậy đó hả - tôi thò tay vào trong áo em, nắm lấy vú em
- có thấy cái ổ nào đâu – tôi trêu em
- này thì ổ - em đấm nhẹ vào ngực tôi
Ngồi một lúc, em mở lời vớ cái giọng buồn tênh
- ngày mai em về trển một tuần mới về lận – em nằm sâu vào lòng tôi
- về trển chi vậy – tôi đáp lại em cũng một cái giọng buồn
- cũng ko có gì đâu, ba mẹ lâu quá hk gặp nên kêu lên đó mà – em cười khì
- ừm gì hã, tưởng đâu bỏ anh luôn chứ
- trời làm gì có
Ngồi thêm một lúc tôi đi lấy xe và đưa em về, về đến nhà tôi không thể ngủ được, gát tay lên chán một lúc tôi cũng ngủ thiếp đi............................................... .............Đây là đài phát thanh.............cái đài chết tiệt, mà cũng may nó mà ko đánh thức tôi dậy, tôi cũng ko thể ra tiển em được. Vội chạy vào nhà tắm vệ sinh một chút tôi liền chạy lật đật xuống nhà, chạy xe qua nhà em. Ánh nắng sớm mai đang chiếu xuống đôi chân của em, em đang đứng đó với một cái ba lô to đùng ở phía sau, thấy tôi chạy đến em reo lên
- anh đến đây chi vậy – em hờn trách tôi
- thì ra đưa em ra bến xe chứ gì
- trời, em tự đi được mà
- từ cái gì mà tự, lên xe đi – tôi nắm lấy tay em kéo lên xe
Em ngồi phía sau tôi, ôm siết chặt lấy tôi như đây là lần cuối cùng em được ôm lấy tôi vậy, tôi mong sau chạy hoài ko đến bến xe, để em ko thể đi, ko thể rời xa tôi. nhưng sự thật thì ko như tôi mong muốn tôi chạy hết con đường này, rồi rẽ sang hướng khác thì cuối cùng củng chạy thẳng tới bến xe, em xuống xe nhìn tôi chăm chút, tôi cũng vậy ánh mắt của tôi muốn nói cho em biết tôi ko muốn phải xa em, ko muốn tôi ko muốn
- thôi mà, tuần sau em về mà, ở nhà ngoan nha
Em hôn vào môi tôi một nụ hôn thật sâu và thật lâu, cái lưỡi tôi và em quấn chặt lấy nhau như thế ko xa rồi, nhưng cuối cùng thì em vẫn phải xa tôi thôi, tiếng anh phụ xe reo lên làm môi em rời khỏi môi tôi, em bước lên xe ngồi ngay bên cửa sổ nhìn tôi, em vẩy tay tạm biệt, tôi đứng đó nhìn em thật lâu, từng vòng quay của chiếc xe bắt đầu lăn bánh, từng vòng quay mang em rời xa tôi.............................................. .............................
Admin
Admin

Tổng số bài gửi : 1582
Tham gia ngày : 06/05/2012
Age : 27

https://taigame.forumvi.com

Về Đầu Trang Go down

Chạy Trốn      Empty Re: Chạy Trốn

Bài gửi  Admin Thu Jul 26, 2012 7:29 pm

Chờ đợi đến khi chiếc xe biến mất trong ánh sáng mặt trời, tôi thẩn thờ đứng đó một lúc để bình tỉnh hiểu rằng , 7 ngày nữa anh sẽ gặp lại em thôi mà, em có đi luôn đâu mà sợ, tôi tự nói với lòng mình như vậy, nhưng sau trong lòng tôi bây giờ trống rổng thế, anh nhớ em đ à, anh nhớ em, quay về nhà tôi bước chậm rãi lên phòng ngả phịch xuống giường, bộ dạng tôi bây giờ ko khác gì một thằng ko có hồn, tôi lại cầm lấy cái khung hình của em ra, tôi nhìn cứ nhìn mãi, cho đến khi chán chê thì lại nhắm mắt lại để ngủ cho thời gian trôi qua nhanh hơn, nhưng sự thật sau lại thế, tôi ko thể ngủ được vì trong lòng toàn là sự thương nhớ em, lảng vảng ở nhà một lúc thì tôi điện cho đám bạn
- alo – thằng đạt bên đầu dây bển
- rãnh k đi cafe chút chán quá
- ặc sr mày nha tao đi chơi với gệ rồi
- ừ vậy thôi – tôi chán nản vô cùng
Phone cho tụi bạn thằng nào cũng có việc bận, chỉ có tôi chán nản ko biết gì làm bổng con nhỏ em tôi bước vào làm bộ mặt khó hiểu
- sao hk đi chơi thế ông hai, bình thường đi như ngựa mà – nó xoáy tôi
- ko có ai đi chơi cả - tôi thở dài
- vậy à, chị đoan đâu ? – nó hỏi tôi
- đoan về trển rồi, tuần sao mới về - tôi tiếp tục thở dài
- vậy à, mà này rãnh hk đi chơi với đám bạn em đi
- đi đâu, đi với ai
- thì tụi bạn em đó, có con Ngân nữa đó
Nói về ngân đó là một nhỏ bạn của em tôi, nhỏ trắng, nhìn mặt rất có duyên, đặt biệt con nhỏ này rất kì cục, da mặt rất mỏng, hể ai đụng tới là khóc tùm lum , mặt đỏ rừng rực.......trước nhỏ này thít tôi, nhưng tôi từ chối vì lúc đó tôi chỉ biết đánh nhau quậy quạng zới tụi bạn nên cũng ko muốn một người con gái phải iu một thằng như tôi
- này làm gì mà thẩn thờ vậy – con nhỏ cắt ngang suy ngỉ của tôi
- có gì đâu
- nge tới con ngân nên thế à – nó đá xoáy vào mắt tôi
- thôi mày điên quá – tôi cốc đầu nhẹ nó một cái
- vậy một lát có đi ko – nó hỏi tôi thêm một lần nữa
Suy nghỉ một lúc tôi cũng đàng chấp nhận, bởi vì ở nhà chả có gì làm thôi thì đi cho đở buồn
- ừ mấy giờ
- chừng nào em đi, em rũ đừng có đi đâu nge – nó hớn hở
- ừ
- xuống nhà ăn cơm đi mà kêu nãy h kìa
Nó nhắt tôi mới nhớ, sáng giờ ko có gì trong bụng, bước theo sao con em đi xuống nhà, thức ăn của mẹ đả dọn lên đầy bàn từ bao giờ, cái mùi thơm của thức ăn xông vào mũi tôi, nó kích thích cái bụng đang đói cồn cào của tôi, tôi ngồi xuống gế ăn lia lịa, ba mẹ và con em trố mắt nhìn tôi với vẻ mặt đầy bất ngờ
- này từ từ thôi làm gì mà ăn gê vậy – mẹ cất giọng làm gián đoạn tôi
- tại mẹ nấu ngon quá – tôi cười lên
- tổ cha thằng mày, mày với ba mày chỉ giỏi cái miệng – mẹ cười khì
Ba tôi đang gắp thức ăn củng phải khựng lại trước câu nói của mẹ
- làm gì có tôi trong đó nữa thế - ba nhìn mẹ tôi
- không phải lúc trước ông lân la tán tỉnh tôi mòm dẻo như dép lào đó à – mẹ tôi cười ha hả
Ba tôi như bị mẹ bắn trúng tim đen, giả vờ như ko nge thấy gì vội cúi mặt xuống ăn cơm tiếp. À thì ra tôi thừa hưởng cá miệng này là từ ba, buổi cơm diển ra thật sôi nổi bởi câu truyện của mẹ tôi về cái lúc ba tôi tán tỉnh, nge buồn cười ko chịu được, xong buổi cơm nhộn nhịp ấy tôi lên phòng nằm, cái nóng nực của mùa hè cứ lan tỏa khắp phòng, bổng dưng tiếng đt reo lên...............reng................reng....... .........nhìn vào đt là số của đoan tôi mừng quýnh lên
- alo đang làm gì đó – giọng yếu xều
- đang nằm nhớ vợ nè – tôi dổ ngọt em
- nhớ tui hay đi chơi với cô nào đó – cái tính gen của em bắt đầu trổi lên
- trời đất làm gì có, mà về tới trển chưa – tôi quan tâm
- hhjhj thật hk đó, vừa về tới là điện liền đó – em cười bên đầu dây kia
- mệt hk, tắm rửa cơm nước gì chưa
- vừa về là điện, có kịp tắm rửa gì đâu – em nhỏng nhẹo
- trời đất, đi tắm rữa rồi đi ăn cơm đi, nhịn đói quài, tối điện củng đc mà
- hì hì, zị thôi cúp máy à
- ừ
Nge đc cái giọng nói nhẹ nhàng của em, lòng tôi vui hẳn lên, cứ lân la trên tận trời, sau một lúc cười sung sướng người tôi mệt lả nhừ vì cái không khí của mùa hè nóng bức, tôi thiếp đi............................................... .................................................. .............................
- anh hai dậy...dậy đi chơi nè – con em đánh thức tôi
- Oa........đi đâu – tôi ngáp một tràng dài
- đi chơi chứ gì, hùi sáng mới hứa với em mà, bây h thất hứa à – nó ngắt tôi đau điếng
- từ từ..........để tao đi tắm cái
- ừ lẹ đi, tụi nó hối quá trời nè
Bước vào nhà tắm từng dòng nước từ vòi xen chảy xuống xua tan đi cái nóng bức của mùa hè, sau một lúc vệ sinh thân thể, tôi bước ra, chọn đại cái quần jean với cái áo thun mặt vào, thấy con em đang ngồi đưa chân đánh đu theo gió nó thấy tôi reo lên
- đẹp trai quá ta – nó hí hững cười
- bình thường mà – tôi giả vờ khiêm tốn, nhưng thật sự trong lòng thì vui hết chổ nói
- lẹ đi anh hai.
Tôi bước theo nó xuống nhà, xin phép ba mẹ đi chơi, ổng bả gật đầu liện tại có con nhỏ em nên bả ko lo. Dắt chiếc xe ra khỏi nhà nó phóng lên xe một cái rẹt tay thì nắm lấy áo tôi hối thúc
- đi đâu zờ chị 2
- lại quán karaoke BCS đi
- ừ
Nó ngồi phía sau, môi móc chuyện của tôi và linh, nhắt đến linh lòng tôi đau thắt lại, giọng hạ xuống, nó ở phía sau củng hiểu cái tâm trạng chán nản của tôi, nó im lặng cho đến khi tới điểm hẹn, nó móc đt ra gọi cho đám bạn nó coi ở phòng nào, sao một hồi chí chóe nó kêu tôi vào
- đi theo em – nó kéo tay tôi vào
Quán này phòng được xắp xếp theo một chìu dọc, phòng của chúng tôi ở cuối cùng mới nản, càng ngày càng đi sâu vàu, cuối cùng củng đả gặp được cái phòng này, hít một hơi thật sâu vào lòng ngực, đẩy cửa vào, “ sặc “ tôi ko thể tin vào mắt mình nữa toàn là con gái, tôi vội bật ngược ra phía sau kéo con em lại hỏi
- sao toàn con gái vậy – tôi trợn mắt lên
- thì em chơi với tụi con gái ko hà , mà thấy tụi nó đẹp ko, làm mai cho , toàn còn trong trắng ko đấy nhá – nó dụ dổ tôi
- thôi em lại chị, một lần em sợ lắm rồi, thôi em đi về - tôi quay mặt lại định đi về
Thì nguyên một đám con gái ra khỏi phòng nhìn tôi, đứa thì nắm tay đứa nắm chân kéo lại
- tới đây rồi sao lại về - con em nháy mắt tôi
- à à....bận công chuyện với thằng tuấn hẹn nó rồi
- anh mà công chuyện cái nổi gì em điện anh tuấn rồi ảnh nói có gì công chuyện gì đâu
- có thật mà hk tin em điện đi
Nó quay lại móc đt ra điện cho thằng tuấn thật, nó bật lo lên đưa cho tôi
- alo mày hả tuấn tao có công chuyện với mày mà phải hk – tôi phủ đầu trước
- làm gì có, mà tao bận rồi lát tao điện lại
Nó cúp máy cái rẹt, quay lại nhìn đám bạn của con nhỏ em tôi như bất động, ko thể thoát rồi má ơi
- sao? ảnh nói sao – con em tôi đắt ý, đả nge rồi còn bà đặt hỏi
- à...ừm...à....- tôi ko biết nói gì lun
- thế là ko có việc bận nhá – cả đám nháu nhàu lên
Con em đẩy tôi bước vào, phòng karaoke khá rộng có nguyên một cái bộ salon bự tổ chản, nhìn dáo dát xung quanh định ngồi xuống thì đả bít chổ, chỉ còn có một chổ duy nhất là kể con nhỏ ngân, tôi gải gải đầu ko biết làm gì thì con nhỏ đả mở lời
- anh ngồi ở đây đi – nhỏ kéo tôi ngồi xuống
Tôi ngồi xuống cạnh nhỏ, nhỏ đẹp hơn lúc trước nhiều, thân hình của một thiếu nữ nở rộ lên, cái mặt xinh, đôi mắt to tròn, cái mủi cao, cái miệng hồng hồng mọng nước. Quan sát một lúc thì đập vào mắt tôi là cặp vú săn chắc to tròn trắng bóc vung cao như muốn tấn công người đối diện, nhỏ mặt một cái quàn jean dài bó sát đôi chân dài miên mang, cái áo thun ngắn ôm chặt lấy người làm hiện lên những đường con của người con gái đang trong độ tuổi phát triển, nhìn một lúc tôi bất chợt thấy khuôn mặt của nhỏ ửng hồng lên vì ngượng, bổng dưng bên mạng sườn tôi truyền về một cái luồng điện đau đớn, quay sang thì là con nhỏ em đang nhìn lườm lườm tôi, nó gé sát vào tai
- anh làm gì mà nhìn con người ta gê vậy làm nó đỏ mặt rồi kìa
Nhắc mới nhớ nãy giờ tôi nhìn con nhỏ ko chóp mắt, ko hỉu vì sao tôi lại như thế nữa, ko lẽ tôi bị đổ gục trước sắc đẹp sao, Minh ơi mày có gệ rồi đừng làm thế nhưng cái bản chất thật của con người tôi lộ ra
- xin lổi ngân nha – tôi nhẹ nhàng xin lổi nhỏ
- dạ......hk...có gì đâu – nhỏ lấp bấp
- ừm.......mới có mấy tháng hk gặp, ngân đẹp gê ta – tôi tuông ra những lời ông bướm
- dạ xấu quắc chứ đẹp gì đâu à – mặt nhỏ đỏ lên vì ngượng
- đẹp quá chứ xấu gì, dối lòng à
- hihi có đâu à
Sau một lúc nói chuyện ngọt ngào với nhỏ, nhỏ bắt đầu ngồi sát vào tôi từng miếng da thịt cứ va chạm vào người tôi, làm tôi như có một cái vị lân lân khó tả. Sau một hồi nge mấy đứa bạn của nhỏ lân la hát, tôi vội chọn ngay bài “ ngôi sao pha lê” để cùng song ca với nhỏ
- 2 đứa mình hát bài này nha – tôi chỉ vào cuốn album
Nhỏ gật đầu nhè nhẹ, khúc dạo đầu vang lên..........quay sang thấy con em đang nhìn tôi ngở ngàng, có lẻ nó quá ngở ngàng trước cái bản chất thật của thằng anh mình nó nhìn tôi ko chóp mắt.........giọng hát ngọt ngào của nhỏ cất lên
Em tặng anh một trái tim
Có khắc tên 2 đứa mình
Tiếp đó là cái giọng ấm áp của tôi
Anh tặng em lọ thủy tinh
Có những vì sao pha lê
Tôi và nhỏ giọng hát cứ cất lên đều đều vang lên trong căn phòng, cả phòng lặng im chỉ có sự ngở ngàng dành cho tôi và nhỏ, con nhỏ em tôi nhìn tôi với cái ánh mắt đầy ngưỡng mộ đến đọn điệp khúc nhỏ nhìn sâu vào mắt tôi như muốn nói điều gì đó
Từ đây đôi ta sẽ mã bên nhau
Giống những ánh pha lê nhiệm màu
Và trong tim mãi khắc sâu hình bóng.....
Từ đây trong tim chỉ có nụ cười
Với ánh mắt pha lê rạng ngời
Rồi hai ta đi hết con đường tình yêu................
Những âm vang cuối cùng của bài hát cũng đả lắng xuống, cả đám bạn của nhỏ nhìn tôi và nhỏ như một đôi vậy, nhỏ cười chúm chím, tôi cũng cười và ngồi phịch xuống gế uống một nước...............con em nãy giờ nhìn tôi ko chóp mắt, bây giờ nó gé vào tai tôi thều thào
- ko ngờ thật nha – nó nói chầm chậm
- ko ngờ gì cô – tôi nói nhỏ vào tai nó
- thì đẹp trai, hát hay, cưa gái giỏi – nó cười hả hê
Sau một lúc hát muốn khang cổ họng, cứ ngở như mọi chuyện sẽ kết thúc nhưng ko ngờ, cái bọn con nít lôi chôi này kêu vào một kết bia, với vài món nhậu
- vui quá, anh uống với tụi em chút nha – một đứa trong đám nói lên
- tụi em cũng biết nhậu nữa à – tôi nhẹ nhàng hỏi nhưng thật sự trong lòng tôi lại ko ngờ cái lũ mà đứa em tôi nói, ngoan hiền này lại........
Một đứa trong đám đó hiểu ánh mắt của tôi liền nói
- anh đừng ngỉ tụi em như vậy nha, tại vui quá nên uống chút thôi – nhỏ nhìn tôi
- ừ anh đâu có ngỉ gì đâu – tôi hạ giọng
- nhìn mắt anh là em biết rồi, tại hôm nay có anh nên uống một chút cho vui đó mà – cá đám láu nháu lên
Cơn giận trong lòng tôi cũng hạ xuống một chút ít, không hiểu là tụi nó muốn chuốt say tôi hay sao mà toàn đưa bia cho tôi uống, một củng muốn thể hiện trước mấy đứa này, hai là ko muốn mấy đứa này bà đặt uống bia nhậu nhẹt ,tôi cứ uống cứ uống, đến khi mặt đỏ lên thì bia củng đả hết, tôi thở phào nhẹ nhỏm, bây giờ trời đả tối cả đám bước ra mặt đứa nào cũng tỉnh bơ, vì tụi nó có uống miếng nào đâu, còn tôi thì đả say mèm, cả đám quay lại nói nhau gì đó rồi quay lại tôi.
- anh say rồi hay anh ở lại nhà ngân đi nhà nhỏ này củng sát bên, chứ anh chạy xe nguy hiểm lắm, con ly thì lại ko biết chạy nữa để tụi em đưa nó về. Tôi lúc này cũng ko còn suy nghỉ gì nữa, cái đầu gật gật cho qua, cả đám tụi nó mạng ai ra về bỏ lại tôi với nhỏ, nhỏ dìu tôi bập bểnh đến nhà nhỏ , tay tôi bất chợt chụp lấy ngực, má của ngân ửng hồng lên vì ngượng nhưng ko lấy tay tôi ra, chắc nhỏ ngỉ là tôi say nên hk biết gì, dìu tôi một lúc thì củng đến nhà nhỏ, từng ngọn gió thổi sào sạt cuốn lấy những tán cây héo ủa rơi trên mặt đất, suy ngỉ một hồi thì tôi củng đả vô tới nhà nhỏ. Tôi ngả phịch xuống cái gế salon trước phòng khách, mắt mở ko lên nhưng xúc giác của tôi cảm nhận được là có ai đó đang lấy khăn lao trên mặt mình, vào bổng chợt thính giác của tôi nge một âm thanh nhỏ nhỏ là ....................em yêu anh đó anh biết ko.......................
Nhỏ lấy chiếc khăn ấm lao khuôn mặt đỏ hừng hực của tôi, cái mùi vị da thịt cứ va chạm vào tôi, tôi thật sự ko hiểu mình tại sao lại có cái cảm giác rạo rực đối với nhỏ chứ, miệng tôi khô khốc như động ruộng mùa hạn hán, nhưng tôi tự nói với lòng mình. Minh mày có đoan với linh rồi, đừng có làm khổ ai khác nữa, tôi cứ lấp bấp trong lòng mình, tôi khẻ rung mình vì cái áo của mình bị cởi ra, tôi dù đang rất mệt nhưng cũng phải bật dậy nhìn nhỏ, nhỏ đang mân mê cái ngực săn chắt của tôi, tôi trừng trừng nhì nhỏ, đôi mắt đỏ ngầu
- em làm gì vậy – tôi nhìn xoáy vào ánh mắt đó
- em....e..m.....lao mình cho anh thôi – nhỏ lấp bấp
- vậy à, thôi anh về đây
Tôi đứng phắt dậy đi xăm xăm ra cửa, nhưng cơn mưa lại đổ xuống ko lẻ ông lại muốn tội lổi của tôi chất chồng nữa sao, mưa ngày càng nặng hạt, gió ngày càng thổi mạng...........rầm.............một đường sáng trưng xé nát bầu trời đêm, định tắm mưa chạy về nhà, nhìn lên đồng hồ thì đả 11h đêm, hòa trong tiếng mưa là một thứ âm thanh nge nảo lòng, từng tiếng nấc cứ vang lên trong cái góc tối của căng nhà, nhìn sâu vào góc tối đó, nhỏ đang bịnh chặt tay lại, mắt nhắm ngiền sợ hải, ko lẽ tôi lại bỏ đi, để nhỏ lại một mình trong căn nhà cô đơn và lạnh lẽo này sao, cửa đả mở từng cơn gió lùa vào lạnh buốt định chạy đi nhưng lương tâm của tôi nó lại giữ tôi lại, nó ko thể để tôi đi bỏ lại một người con gái một mình. Sao một lúc đắng đo trước con gió lạnh, tôi sẽ ở lại với em, sẽ ko để em một mình, nhưng tôi sẽ ko gây ra tội lổi, ko gây ra 2 người con gái đau khổ vì tôi là đủ rồi. Đóng cánh cửa lại, tôi bước đến nhẹ nhàng bên nhỏ, chưa kịp nói lời an ủi, thì nhỏ đả lao vào lòng tôi khóc nức nở
- anh đừng đi, em sợ lắm – từng tiếng nấc van lên trong căn phòng lạnh lẽo
- anh ở đây mà, có đi đâu đâu – tôi dổ dành em.
Rẹt...................căn phòng tối ôm, trời ơi là trời sao đúng lúc vậy, cúp lúc nào ko lúc, lại cúp ngay lúc này, tôi ngước nhìn lên định đi kím vài cây đèn cầy thấp lên, nhưng em lại ôm chặt tôi ko rời. Lòng tôi như mềm nhủng lại, tôi ko thể bỏ đi, dù chỉ căn bếp cánh tôi có 5m, tôi cũng ôm chặt lấy nhỏ, từng hơi ấm lan tỏa trong không gian lạnh lẽo, căn phòng im bặt, chúng tôi có thể nge thấy từng nhịp đập của nhau, bổng dưng em ngước nhìn lên tôi, em đặt vào tôi một nụ hôn nhẹ, tôi như bất động, nhưng trong cái nụ hôn này tôi lại nhớ đến linh và đoan, tôi đẩy em ra, nhìn thẳng vào mắt em
- đừng, anh có bạn gái rồi
- em biết chứ - nhỏ nhìn tôi
- biết, thì tại sao em lại làm vậy – tôi chừng mắt lên
- tại....em....muốn hôn anh thôi – mặt em đỏ lên
- nhưng.....anh ko muốn em làm vậy
- tại sao chứ ? – nhỏ nhìn tôi
- tại anh ko muốn làm khổ thêm ai nữa – tôi hạ giọng xuống
- thì em có bắt anh làm gì đâu à – nhỏ cười tít mắt
- em ngồi ở đây đi, để anh đi coi có gì thấp sáng hk
- ừm
Buông em ra, tôi lò mò bước ra sau bếp, nhà gì mà lớn quá, lò mò một lúc ko thấy cái gì để đốt hết, tôi quay tìm em, ủa em đâu rồi, gió lùa mạnh vào nhà, cánh cửa mở toang, em thì ko thấy đâu ko lẻ em ra ngoài trong trời mưa này sao?, tôi chạy ra cửa tìm em mưa một lúc nặng hạt hơn, tôi chạy ra ngoài tìm em. Một lúc vật lộn với mưa, em từ ngoài đường chạy vào, mình ướt nhẹp hết
- em đi đâu vậy ? – tôi thở hồng hộc
- em đi mua đèn cầy, để đốt – em cười mưa làm em lắm lem hết
- sao ko ở trong, có gì thì để anh đi, bịnh rồi sao – ko hiểu tại sao tôi lại quan tâm đến em như thế
- hì hì, anh cũng quan tâm đến em quá đó chứ - em cười giòn tan
- anh....a...nh....có đâu – tôi lấp bấp, bất động
- vậy sao nảy anh hớt hải thế
Tôi chưa kịp trả lời thì nhỏ đả “ hắt xì “ nước mũi chảy tèm lem
- thấy chưa cảm rồi đó – tôi vuốt má nhỏ
Mặt nhỏ đỏ bừng lên, vì ngượng
- có...c..ó....đâu “ hát xì “
- nói mua đèn cầy rồi, đèn cầy đâu – tôi hỏi nhỏ
- đây nè – nhỏ chìa cái bọc ni lông màu đen ra
- trời, mua chi nhiều dữ vậy – tôi cầm cái bọc đen lên
- mua dự trữ, lở có gì cúp nữa thì có mà sài
- trời, thế cũng được à, thôi lên lầu tắm đi
- ừm
Nhỏ cầm cây đèn cầy được đốt lên, ánh sáng mập mờ chiếu sáng dưới bước chân nhỏ đi, tôi lò mò xuống sau bếp, nấu cho nhỏ một li nước gừng để trị cảm, đặt li nước xuống bàn định kêu nhỏ thì có một cái âm thanh vang vọng lên “ Á.................” tôi giật mình chạy lên thì nhỏ đang nằm đó với............không có một mảnh vải nào trên người, làn da trắng mịnh đang nằm dưới sàn, cặp vú vun cao lên ép chặt vào nhau, làm thằng nhỏ của tôi đang nằm trong quần của tôi thức tỉnh, nó ngọ quậy trong quần, như muốn phá vở cái xiềng xích vậy, nhỏ đang bịnh mặt lại nép vào góc tường, tiếng nấc vang lên, tôi cằm lấy chiếc khăn tắm dài chạy lại che cho nhỏ
- sao vậy ! – tôi dịu dàng hỏi
- có...có....con chuột kìa – nhỏ chỉ tay zô chổ mép giường
Tôi quay lại nhìn thì ko có con chuột nào hết, tôi cười khì
- đâu có đâu – tôi xoa đầu
- rõ ràng có mà, bự lắm – nhỏ nắm chặt tay tôi
Nhỏ chòm dậy đè tôi xuống, hôn lên môi tôi thật sâu, tôi đẩy nhỏ ra ngoài, nhìn nhỏ
- em làm gì vậy – tôi trợn mắt lên
- em muốn ngủ với anh – tiếng nhỏ vang lên trong căn phòng
- nhưng anh ko muốn, anh ko muốn lấy đi sự trong trắng của em – tôi quay mặt đi
Nhỏ ôm chặt lấy tôi, 2 bầu ngực nhỏ ép chặt vào lưng tôi, từng lời nhỏ nói vang trong tiếng sét, xé rách bầu trời
- nếu em ko còn trinh thì anh sẽ ngủ với em chứ
.................................................. .................................................. .........................................
Tiếng nói của em hòa vào tiếng sét đang rạch nát bầu trời ngoài kia, cái gì thằng chó nào đả lấy đi sự trong trắng của em, lòng tôi như tan nát, trái tim tôi loạn nhịp, không gian im bắt chỉ còn tiếng mưa tí tách ngoài kia. Em nép vào lòng tôi như tránh né sự sợ hải với những tiếng sét
- ai ? ai? Ai đả làm chuyện đó – tôi hét lên
- anh ấy hả ?
- Ừ thằng đó là thằng nào – trong lòng tôi bây giờ như có một ngọn lữa sẵn sàng thiêu cháy tất cả
- anh ấy là một người em iu, một người đẹp trai, dũng cảm, luôn ngỉ cho người khác, nhưng anh ấy ko iu em anh à, anh ấy luôn xem em như một đứa ngốc ngếch thôi – em tựa sâu vào lòng tôi
- người đó tên gì ? – tôi vổ về em
- anh ko cần biết đâu, chỉ cần anh ở bên em đêm nay là đủ rồi
Mưa ngày càng nặng hạt, một cơn gió mạnh đả làm tắt đi những ánh sáng yếu ớt còn lại, và bóng tối đả xâm chiếm nơi đây cũng giống như, dục vọng xâm chiếm trong tôi.
- nếu em muốn, thì anh sẽ làm – giọng tôi hạ xuống như một nốt nhạc buồn
- thật hk ? – em choàng tay kéo cổ tôi xuống
- thật – tôi đáp
Em đẩy tôi nằm lên cái giường của em, mùi hương của phụ nử, và dục vọng ngặp tràng trong căn phòng này, em trao từng nụ hôn ngọt ngào cho tôi, đôi môi mềm mại chạm vào tôi, lưỡi em nhẹ nhàng tách 2 hàm răng tôi ra, cái lưởi nhỏ nhắn khẻ chạm vào lưởi tôi, tôi ngặm chặt lấy môi em, lưởi tôi quấn chặt lấy em, tôi đẩy em ra định ngồi dậy thì em chặn lại nói nhẹ
- anh nằm đó đi
Tôi cũng nằm như bất động trước yêu cầu của em, em lướt thân hình mảnh mai, trắng như tuyết của em trên người tôi, em cởi chiếc áo thun trên người tôi, nguyên bộ ngực trần của tôi hiện trong mắt em, em nằm xuống môi em ngặm chặt lấy đầu vú tôi, em làm tôi tê dại đi trong dục vọng, em cà cạ răng vào vú tôi, một lúc thì em ngước lên nhìn tôi khẻ cười đắt ý vì đả làm cho tôi tê dại đi như vậy, em nhẹ nhàng lột nốt cái quần jean đang gian cằm thằng nhỏ đang cứng như đá trong quần tôi, một chút sau thì cái quần jean của tôi đả được lấy ra bởi đôi bàn tay nhỏ nhắn trắng trẻo của em, chym tôi như được giải thoát khỏi cái nhà tù chật chội, giữ lấy sức mạng khủng khiếp của nó, nó vươn mình đứng dậy chỉa thẳng lên khuôn mặt ngây ngô của em, môi em nhẹ nhàng hôn lên cái đầu khất nóng bỏng đang chỉa thẳng đó, em mút chùn chụt ,tay em thì sục nhè nhẹ, cái lưởi em quấn chặt lấy chym tôi, cứ thế em mút mạnh hơn, và sục nhanh hơn, tôi như tê dại đi ko còn biết gì đang diển ra, nhưng xúc cảm của tôi cho tôi biết là có một sự sung sướng tê người đang dẫn chuyền đến xung thần kinh của tôi, từng tế bào như vở và trước cái sự sung sướng của em mang lại cho tôi, tôi đả đạt đến đỉnh cao của sự khoái lạc...................
- anh sắp ra rồi, em nhả ra đi
Tôi nói với nhỏ, như cho nhỏ biết là phải buôn cái cục thịt đỏ hỏn nhỏ đang ngậm trong miệng, em ngước nhìn tôi, cái nét mặt rất khó tả tưởng chừng em sẽ buôn nó ra nhưng ko phải em lại cúi mặt xuống cặm cụi tiếp tục ngặm chặt lấy nó, tôi ko muốn cái thứ tanh lòm đó lại vào cơ thể em giống như việc linh đả làm cho tôi, nhưng ko kịp ko kịp rồi................phụt.............từng đợt tinh trùng đục ngầu tuôn sói sả vào miệng em, từng đợt từng đợt, em nhả ra, 2 chân mài em chau lại, dường như em đang cố gắng nuốt cái thứ đó vào trong cơ thể mình. Em ngước lên nhìn tôi tươi cười vì đả mang lại khoái cảm cho tôi, nhưng tôi thì ko cảm thấy được cái sự khoái cảm đó mà là nổi buồn tôi nhìn em, tôi hét lên tại sao em lại làm như thế, tại sao em lại nuốt cái thứ đó
- tại sao?, tại sao em lại nuốt cái thứ đó – tôi lắc mạnh em
- bởi em muốn, những thứ của anh sẽ thuộc về em trong đêm nay
Từng chử được em nhấn mạnh vào tâm trí tôi, em hôn lấy tôi, môi em lại chạm vào môi tôi, em ngồi lên người tôi, cằm lấy thằng nhỏ đang mềm nhủng, sục vài cái để cho nó cương cứng lại, em kê thằng nhỏ vào trước cửa bướm hồng hào múp míp của em, từng chút một cái đầu khất đả vào bên trong bướm em, mắt tôi nhắm chặt lại, tai tôi chỉ nge được tiếng....ư....ư....phát ra trong cuống họng em, dường như chym tôi đang chạm vào một cái thứ gì đó rất mỏng, ko lẻ..........ko lẻ đó là.........................................em nhìn tôi âu ếm
- anh biết người con trai đó là ai ko – em mỉm cười trong hạnh phúc
- a....i...i.. – tiếng “ai” còn lấp bấp trên miệng tôi chưa kịp thốt ra thì
- người đó là............anh đó.............................................. ..
Cái thứ mỏng manh đó bị xé toẹt ra,và đâu đó có một thứ gì đó chảy xuống chạm vào da thịt tôi........đó là.....đó là máu trinh của em sau, em ngả nằm phịch lên người tôi, khuôn mặt hốc hát, nhưng trên cái khuôn mặt ấy vẫn có một nụ cười mảng nguyện và hạnh phúc nhưng tôi thì ko phải thế, tôi hận bản thân mình, tại sao, tại sao mình lại tin lời em để bây giờ tội lổi lại chất chồng lên người tôi, tại sao tôi lại lấy đi cái sự trong trắng của em, để rồi sau này tôi làm sau đối mặt với linh, với đoan, và cả em nửa. Tôi là thằng khốn nạn, thằng khốn nạn. Khuôn mặt của em giờ đả tươi tỉnh trở lại sau khi hứng chịu một cơn đau đầu đời, mà bất cứ người con gái phải chải qua đối với người đàn ông mình yêu thương, nhưng tôi ko phải là người đàn ông như em đả mong đợi, thì tại sao tôi lại gây ra cái sự đau đớn này dành cho em mà ko phải là một người yêu em bằng cả tấm lòng, ánh mắt tôi như sụp xuống, nhưng vẫn cố nhìn em, nhìn thấy nụ cười của em.
- tại sao em lại nói dối anh hả ngân, tại sao ? – tôi siết chặt em trong bóng đêm của căn phòng
- em đâu có nói dối anh đâu – nhỏ vẫn hôn nhiên nhìn tôi
- tại sao em lại trao cái hạnh phúc đầu đời của em trao cho anh, mà ko phải người con trai nào khác có thế đem lại hạnh phúc cho em. – tôi nhìn em
- hì. Người con trai có thể đem lại hạnh phúc cho em đả ở đây rồi, em ko cần ai khác nữa đâu – nhỏ hôn nhẹ lên má tôi
- em biết anh ko thể luôn đem lại hạnh phúc cho em mà – giọng tôi hạ xuống hết mức
- em biết mà, nhưng em sẽ đợi đến khi anh có thể làm điều đó cho em
Tôi nhìn em, đôi tay rắn chặt siết chặt em vào lòng, tôi vuốt lấy máy tóc đang bồng bềnh trong cơn gió se lạnh, mặt kệ những tiếng mưa, mặt kệ bóng tối, tôi sẽ bảo vệ em, sẽ che chở cho em.
- anh này – em nhìn tôi
- sao ?
- em bớt đau rồi, mình làm nha – nhỏ cười tỉnh queo
- ừ anh sẽ đem lại hạnh phúc cho em đêm nay
- ko. Ko phải riêng đêm nay, mà là suốt cuộc đời này.

Em nhấp nhẹ nhàng trên thân thể tôi, tôi cũng hòa hợp vào bản giao hưỡng dục vọng cùng em, âm thanh phát ra từ bản giao hưởng này vang vọng lên trong căn phòng tối tăm này, khẻ ngồi dậy đặt em nằm xuống , tôi hôn lên cái cổ trắng ngần của em, tôi lướt trên cái cổ trắng ngần của em, từ từ môi tôi dịch chuyển xuống 2 cặp bưởi phập phòng theo từng hơi thở nặng nhọc của em, tôi kê thằng nhỏ vào trong bướm em, đẩy nhẹ vào, vẻ mặt đau đớn của em hiện lên, máu và nước mắt của em lăn dài trên thân thể ngọc ngả của em, máu là dòng nước màu hồng trinh trắng của em đang chảy dài từ 2 vách núi kia, nước mắt là 2 dòng lệ từ khóe mắt của em, nước mắt của sự đau đớn, và nước mắt của sự hạnh phúc trăng. Vuốt lấy 2 bờ má đỏ ửng của em, tôi nhón người đẩy mạnh thằng nhỏ vào sâu trong con bướm ướt át của em bởi dâm thủy và máu của em, tôi nhấp nhẹ nhàng từ từ càng ngày càng sâu vào trong, từng âm thanh từ cái miệng nhỏ nhỏ của em phát ra.....ưm....a.....ưm...........tôi ôm siết chặt lấy em, môi tôi tìm đến môi em, phía dưới tôi đẩy sâu ngập vào trong bướm em, từng cú nhấp mạnh hơn và nhanh hơn, âm thanh từ khóe miệng của em đả lớn hơn, đả vang vọng hơn trong khung cảnh tối ôm này. Một lúc sau, em ngồi dậy đẩy thằng nhỏ của tôi ra bên ngoài, em nhìn tôi đầy nham hiểm và cái lườm đáng iu, em tựa sát đầu vào tường, ưởn cái mong trắng của em về phía tôi đầy khiêu khích, tôi bước nhẹ xuống dường tiếng gần đến em, tôi ôm em từ phía sau, miệng tôi ngặm chặt lấy vành tai em mà mút, em run người bần bật lên, tay tôi ôm chặt lấy vú em ấn chặt lấy 2 cái đầu ti hồng của em, tôi mân mê lấy vú em một lúc thì di chuyển cánh tay từ từ xuống cái bụng phẳng lì của em, và tới........bướm em, nhẹ nhàng với lấy cái khăn lau sạch, dòng máu màu đỏ đang chảy từ bướm em xuống cặp đùi dài miên mang của em, tạch lấy 2 mép bưởi của em sang một bên, tay tôi luồn nhè nhẹ vào trong, đẩy nhẹ ngón tay vào trong, một sự ấm áp đang ôm chặt lấy ngón tay tôi, tôi sóc nhẹ nhẹ vào trong, phía trên miệng em rên lên những tiếng vô nghỉa.............a...............ưm........... sướng quá.............sướng quá.....................rút ngón tay đang ngịch ngợm của mình ra khỏi cơ thể em, tôi nắm lấy thằng nhỏ đang chỉa vào lưng em, tôi cúi người xuống, cà cạ đầu thằng nhỏ trước cửa mình của em, từ từ, chym tôi đả vào được trong được trợ giúp bởi cái thứ nước nhờn nhợt của em đang chảy ướt hết cả đùi em, em công người lên hứng chịu từng cú nhấp thô bạo của tôi, âm thanh của dục vong cũng đang phát ra trong miệng tôi,a.....ưm...........anh sướng quá em. Tôi nắm chặt 2 tay của em ra phía sau, em gập người xuống ưởn mông ra phía sau, tôi nhấp nhanh hơn và cực kì thô bạo hơn, phạch...........phạch...........xúc cảm đả lên đỉnh điểm em khẻ rên lên
- em sắp ra........em sắp ra – tiếng nói hòa trong tiếng rên của em
- anh....anh....cũng vậy.
Aaaaaaa..........phụt.......từng đợt tinh trùng hói hả bắn thẳng vào trong và bướm em, và từ đâu đó trong bướm em củng có một cái thứ gì đó ướt át đang hòa vào, từng dòng tin đục ngầu của tôi..................đở em đang đứng rủ rượi lên giường, tôi giờ đây cũng chẳng còn một sức lực nào để có thể làm gì khác, em nằm trong lòng tôi, em gối đầu trên tay tôi , tôi cũng chẳng có thể làm gì thêm, nhưng còn một chút sức lực cuối cùng tôi kéo em xích vào trong lòng mình, ôm chặt em và thiếp đi............................................... .........
Từng ánh nắng dịu êm của buổi sớm mai gọi thẳng vào căn phòng, ở đâu đó trên một chiếc giường, có một chàng trai đang ôm siết chặt lấy người con gái nhỏ nhắn với khuôn mặt ngây thơ vô tội, còn trên khuôn mặt chàng trai này là một sự, buồn bả, tội lổi và mặt cảm. Cô gái đó nheo mắt nhìn sang chàng trai đó khẻ mỉm cười, cô nhẹ nhàng rời khỏi cánh tay của người đó, kéo chiếc chăn lên người đó, cô bước xuống giường đi thẳng vào nhà tắm, với dáng đi như một đứa nhóc đang vui vẻ vì đả nhận được một thanh kẹo ngọt, từng giọt nước ấm chạy trên làng da trắng mịn của cô, dòng nước này sẽ cuốn trôi hết dục vọng của đêm qua, cuốn trôi hết tội lổi của chàng trai đó, anh ta cảm nhận được tay của mình đả ko còn chịu một sức nặng nào đó, anh quay sang thì cô ấy đả đi đâu mất rồi, ngồi dậy hắn ta nhìn xung quanh, đâu đó thính giác của anh ta cho mình biết đang có tiếng nước róc rách đang phát ra từ cánh cửa ấy, anh chầm chậm tiến đến cánh của gổ màu nâu sẩm ấy, khẻ đấy cánh cửa ấy sang một bên, hiện diện trước ánh mắt tội lổi của hắn ta, là những đường cong tuyệt mỉ trên cái làn da trắn mịnh của một người con gái, cô ấy giật mình quay lại nhìn cho hắn ta một nụ cười là một cái lườm yêu
- anh thức rồi hả, ra ngoài đi em đang tắm mà – cô ấy đẩy hắn ra
- ừm thức rồi, anh muốn tắm chung với em mà
Hắn ta vội ôm lấy thân hình trần truồng mịn màng của cô ấy, tiếng va chạm của da thịt vang nhỏ lên.
- thôi mà mắc cở lắm – má cô ấy ửng hồng lên
- hôm qua còn mới “ ấy “ mà – hắn ta phát nhẹ vào mông cô ấy một cái
- hứ, thấy gét quá, ngồi xuống đi để em kì lưng cho – cô ấy cười
- được hk đó, làm sao một hồi mất da lưng của tôi đi à – hắn ta trêu cô
Cô ấy vội kéo hắn ta ngồi xuống cái gế cây nhỏ được đặt trong gốc phòng, từng dòng nước ấm đang rửa trôi cái tội lổi hắn ta đả gây ra hôm qua, cô ấy kì cọ trên lưng hắn, một chút sau, dòng nước ấm đả ngừng chảy, cô ấy và hắn ta bước khỏi phòng và bước xuống nhà, hắn bước ra sau bếp lục lội trong cai tủ lạnh bự kia, đem ra 2 quả trứng gà làm bửa ăn sáng cho hắn và cho cô ấy, hắn vốn có tay ngề trong việc làm bếp với chả lại bửa sáng này khá đơn giản nên hắn loay hoay một lúc thì trên tay hắn là 2 đỉa thức ăn sáng đang tỏa hương thơm ngi ngút trong ko gian, thấy hắn bước ra cô ấy reo lên
- chà chà, chồng tui cũg biết nấu ăn nữa cơ à - cô cười khì
Hắn đặt dỉa ốp la nóng hổi truớc mặt cô khẻ cười
- tất nhiên rồi cô nhóc ạ - hắn cốc nhẹ vào đầu cô ấy
Tiếng cười nói của cô trong bửa sáng làm hắn ấm lòng hơn, quên đi những ngày, đoan rời xa hắn. Nhưng giờ đây hắn có thêm một người con gái, cái tính ngốc ngếch của đoan, và tình iu chân thành của linh, điều hội tụ trong cơ thể này, ánh mắt này và nụ cười này.............................................. .................................................. ...........................
Sau khi bửa sáng ấm cúng cùng với nhỏ, tôi tạm biệt nhỏ bằng một nụ hôn nhẹ vào má và ra về, đường từ nhà nhỏ đến nhà tôi khá xa, nên tôi phải đón xe bus về nhà, ngồi chờ bus trên chiếc gế đá đặt cạnh đó, khoảng 15 phút sau, thì từ xa có một chiếc xe bus mang nhãn 16 chạy lại, đó là chiếc xe bus mà tôi gặp em, gặp lại chiếc xe này lòng tôi càng nhớ em nhiều hơn, chiếc xe tới gần và cửa xe bus mở ra, tôi bước xuống dãy gế cuối của xe, ngắm nhìn quang cảnh bình minh của nơi này, bước xuống trạm tôi đi bộ về nhà mình. Đẩy cánh cửa sắt sang một bên tôi bước vào nhà, khung cảnh vắng te, chẳng có một ai ở nhà, có lẻ ba tôi đi làm, mẹ đi chợ, và đứa em của tôi đả đi đâu đó chơi rồi, bước lên phòng mình với căn phòng với tâm trạng đầy tôi lỗi , dù tôi vẫn cố tỏ lên khuôn mặt mình một nụ cười gượng để cho nhỏ vui, cằm chiếc đt lên, và tôi điện cho linh, người con gái rời xa tôi.................tút................tút..... ..........2 hồi chuông vang lên và bên đầu dây kia có một âm thanh nhỏ nhẹ kèm theo một chút lạnh lùng của em
- alo – tiếng em
- anh đây, đang làm gì đó – tôi hạ giọng mình
- vừa mới thức dậy nè, mà sao giọng anh buồn quá zị, có chuyện gì à
- a...n..h......- tôi ko thể cất lên lời
- anh sau, có chuyện gì nói em nge đi – giọng em hớt hải
Tôi đắng đo một lúc và nói cho em, và bởi gì tôi cũng mong một lời an ủi từ em mà ko một lời trách móc thì sẽ tốt hơn cho tôi
.................................................. .................................................. .........................................
Giọng em cũng im lặng đi, có lẽ em rất buồn vì có một thằng đàn ông như tôi, bên đó khẽ lên một tiếng nấc nho nhỏ, ko biết có phải ko
- anh lại gây đau khổ cho người khác nữa à – giọng em trách móc tôi
- ừ, anh khốn nạn lắm phải ko em – giọng tôi như một nốt nhạc buồn
- thôi cười lên nào, nhớ đem lại niềm vui cho cô gái đó nhé, thôi em đi ăn đây
Tại sao?......tại sao em ko trách tôi mà, lại an ủi tôi, tôi làm em đau, tôi làm em khóc mà sao em lại đối xử với tôi tốt như vậy............................................. ...................................
Ngày thứ 2, ngày thứ 3, ngày thứ 4, ngày thứ 5, Ngày thứ 6 đả đi qua, tôi đả đem lại cho nhỏ rất nhiều tiếng cười, và tôi cũng đả hòa theo tiếng cười của em, mà quên đi một người con gái sắp trở về bên tôi.
Trở về nhà sau những buổi đi chơi với nhỏ, tôi fone cho đoan, hỏi han rất nhiều thứ nhưng sau những câu hỏi của tôi em lại trả lời rất lạnh nhạc, tôi cũng ko hiểu và cũng đả chẳng để ý điều đó. Hôm nay là một ngày em về, và cũng là một ngày rất đặc biệt đó là ngày chúng tôi yêu nhau tròn 100 ngày, theo em nói thì chiều nay em sẽ về đến đây, nguyên buổi sáng, tôi loay hoay ko biết phải làm gì chiều nay, tôi mở tivi coi những bộ fim hàn để tìm được cách, sau hơn 3 tiếng chinh chiến thì tôi cũng đả tìm ra cách, tôi sẽ tặng cho em một thứ rất đặc biệt do chính bàn tay tôi làm, nguyên buổi sáng, tôi khóa mình trong phòng để tạo ra món quà cho em.............................thở phào nhẹ nhởm sau khi làm xong ngôi nhà bằng tăm tre, ngước nhìn lên đồng hồ thì đả 4 giò chiều, vậy là còn 2 tiếng nữa, tôi tức tóc chạy vào nhà tắm, chao chuốt lại gương mặt mình sáng sủa hơn, đứng trước tủ đồ tôi loay hoay chọn ra một bộ đồ thật đẹp để mặc trong cái ngày quan trọng này. Sau khi gói gém cẩn thận món quà của mình, tôi dắt xe ra chạy đến bến xe đón em, gió thổi nhẹ, nắng chiều tà đả lặn lẻ rời khỏi nơi đây và chìm vào giấc ngủ, tôi chạy trên chiếc xe của mình đến đón em, dừng xe lại xuống nhìn từng người rời khỏi xuống chiếc xe chật chội này, từng người xuống mà sao ko thấy em.............sau một lúc thì em cũng bước xuống xe với trạng thái vui vẽ nhìn tôi, em xà vào lòng tôi xiết chặt, nhưng sau cái ôm của em nó lạnh lẻo quá, nó ko giống như những cái ôm của em dành cho tôi trước đó.
- lên đồi chơi đi anh. – em kéo áo tôi
- ko về nhà sao ? – tôi hỏi em
- ko em muốn lên đồi trước
Em ngồi phía sau tôi, nhưng khoảng cách của tôi và em tôi cảm nhận được sao nó lại xa vời quá. Sau một lúc suy ngỉ về khoảng cách của tôi và em, thì đả đến trên đồi, cái nơi tôi nói lồ yêu em, dựng xe xuống, em bước trước tôi, tôi rón rén ra phía sau em định tặng cho em cái món quà mà tôi cật lực làm sáng nay, thì em nói với cái dọng lạnh lùng
- anh......này, mình chia tay nhaz


Tôi đứng như bị hóa đả từng tế bào của tôi như bị đông cứng lại trước câu nói của em, tôi khẻ cười tôi ngỉ có lẻ em chỉ trêu tôi thôi. Tôi tiến gần lại bên em, đôi tay gắng chắc siết chặt em vào lòng, nhưng tôi cảm nhận được cơ thể của em lạnh lẽo quá và tim tôi bây giờ tan nát trước câu nói của em.
- em nói thật, em xin lỗi
Đến bây giờ tôi vẫn chưa tin được sự thật từ chính miệng em nói, tôi vội ôm chặt lấy em, ko thể để em xa rời tôi,
- em chỉ đuà thôi mà phải ko, đây ko phải sự thật phải ko
Sống mủi tôi cay sè đi, nước mắt tôi rưng rưng trên mắt, em quay người lại nhìn tôi, và tôi nhìn em, tôi nhìn kỉ em, thật lâu bổng tôi nhìn vào cái cổ em, cái thứ khóa trái tim em đâu rồi, cái thứ mà em nói chỉ có chiếc chià khóa của tôi chỉ có thể mở trái tim thôi, tình cảm của em mãi dành cho tôi mà, à mà phải rồi, có người nào đó đả mở được cái ổ khóa đó, và đả vứt đi rồi, ko gian như chìm vào im lặng, gió thổi mạnh, tiếng sấm bắy đầu vang lên như muốn xé tọat bầu trơì đêm u ám này.
- em nói cho anh lí do đi, tại sao? Tại sao? - tôi hét lên
- em xin lổi, nhưng tình cảm của em trao cho anh chỉ là nhất thơì thôi, em iu anh chỉ là em quá cô đơn lúc ấy, khi em chia tay với anh ấy, nhưng khi em về trển em đả gặp lại ảnh, ảnh đả quỳ xuống xin lỗi em và mong em quay lại với ảnh, vì trong tim em vẫn ko có thể quên anh ấy nên.....nên......
- nên cô chia tay tôi để quay lại với anh ta phải ko - tôi quát lên
-...p..h..ải em....e...m xin lổi - em lấp bấp
- cô nói, tình cảm của cô dành cho tôi chỉ là nhất thời thôi phải ko ? - ánh mắt tôi lạnh đi như băng đá
- phả....i - em kéo một tràng dài
- vậy tại sao cô lại trao cho trinh tiết cho thôi - tôi hét lên hoà theo tiếng sấm kia
- đó chỉ là...em....tò mò thôi
- tò...mò...thôi sao, ko phải, cô yêu tôi, cô mới trao cho tôi cái thứ ấy, cô là con đỉ của tôi , là con đỉ của tôi, ko ai, ko ai có thể đem cô đi
.......tôi lao vào em hôn ngấu ngiến, môi tôi ngặm chặt lấy môi em, nhưng em ngặm chặt môi lại ko thể để tôi hôn em, tôi mặt kệ tôi đè em xuống bải cỏ xé tẹt đồ em ra. Em vội dùng chân đạp tôi văng ra khỏi cơ thể em
- tránh xa tôi ra ! - em hét lên hoà trong tiếng nấc
- Ko:.......- tôi la lên
- hức...hức.....phải tôi là con đỉ của anh, nhưng bây giờ, tôi là con đỉ của anh ấy, tôi nguyện làm con đỉ cho anh ấy, chúng tôi rất vui vẻ bên nhau, anh ấy mang lại cho tôi cảm giác cực sướng, anh ấy có thứ anh ko bao giờ có được, đó là sự trân trọng tôi
Người tôi, như đông cứng lại, tim tôi vỡ tan nát ra theo từng câu nói của em. Bất cứ thằng đàn ông nào dù có bản lỉnh đến đâu, thì cũng ko thể đứng vững truớc câu nói của em, em là con đỉ của anh ta, còn tôi thì sao, tôi là gì của em, tôi là gì của em, chân tôi khuỵ xuống đất, nước mắt tôi ứa ra rất nhiều, nước mắt tôi đả rơi vì em, nó rơi rất nhiều, mưa bắt đầu rơi, mưa rơi tầm tả, mưa cuốn trôi đi món qà mà tôi dành cho em, và mưa đả cuốn đi trái tim tôi tan nát vì em, nước mắt tôi hòa vào mưa, tôi ko thể cảm nhận được đâu là nước mắt và đâu là mưa. Tôi đứng đó, ánh mắt vô hồn của tôi hướng theo từng bước chân kủa em tan vào hư không sau làn mưa. Nơi này là nơi bắt đầu tình iu của tôi và em.........và cũng là nơi kết thúc tất cả. Tôi vẫn đứng dưới mưa, và mưa vẫn cứ trút xuống ngày càng nặng hạt, tôi ko thể hiểu mưa tại sao mưa lại rơi, và cũng ko hiểu tại sao tình cảm của em dành cho tôi chỉ là dại dột mà thôi...............................
Tôi đứng dậy, quẹt nước mắt sang một bên, tôi tự nói với lòng tôi sẽ quên, tôi sẽ quên, tôi sẽ quên con đỉ đó. Tay chân tôi lạnh tê buốt vì mưa, quần áo tôi ướt mem, tôi cảm thấy lạnh nhưng ko phải lạnh vì mưa, mà là lạnh bởi lời chia tay cũa em.
Tôi phóng trên con xe của mình, tôi vặn tay ra hết đáp, gió thổi rát vào mặt tôi, mắt tay cai xoè vì gió và vì câu hỏi, chỉ 7 ngày mà em có thể quên tôi sao ???? . Tôi chạy hết tốc lực, nước 2 bên đường bị chẻ làm đôi giống như trái tim tôi lúc này vậy. Đường đả vắng, bống đêm bao phủ toàn bộ nơi đây, mưa vẫn cứ rơi dai dẵng đâu đó trên đường có một bóng đen lướt qua rất nhanh, bóng đen đó vượt qua cả mưa rơi...... Tôi chạy về tới nhà, tôi thắng lại đẩy cánh cửa sắt quen thuộc một bên tôi bước vào nhà với thân hình ướt nhẹp vì mưa, tôi bước vô hồn vào nhà, đôi mắt thất thần, ba mẹ đang ngồi đó quay lưng lại nhìn đứa con trai mình quát
- mày đi đâu zờ này mới về, mày làm gì mà ướt mem thế - mẹ và ba đồng thanh quát tôi
Đáp lại caí âm thanh ấy chỉ là sự yên lặng của tôi, ba bắt đầu giần đứng phắt dậy tiến lại tôi '' Bốp '' nguyên bàn tay chai sạn vì năm tháng va vào mặt tôi, tôi cảm nhận được sự đau đớn và giận của ba dành cho tôi, tôi vẫn bước như cái xác sống lên từng bật thang, tôi nge được những tiếng la mắng của ba còn vang vọng bên tay tôi, tôi vặn cánh cửa bước vào lột bộ đồ ướt mem của mình ra, tôi sỏ chiếc quần cộc mình mặt vào, bất chật tôi thâý.......tôi thâý cái tấm hình được đặt vào cái khung bằng gỗ tỉ mỉ, đó là em và tôi, nụ cười đó làm tim tôi càng quằn quại hơn vì đau đớn, tôi chụp lấy cái khung hình chọi thẳng vào tường '' Bốp '' leng keng'' tiếng va chạm của mặt kính va vào tường làm miễng văng tung toé khắp sàn nhà kèm theo đó là tiếng la hét của tôi,
- con đỉ chó, tại sao? Tại sao mày bỏ tao, tao vì mày đả làm rất nhiều thứ, tại sao mày chỉ xem tao là kẻ dự bị tại sao.
Tôi đập tan nát những thứ trong phòng mình, bốp bốp tiếng va chạm của những bật cứng va vào nhau, mẹ và ba hốt hoảng chạy lên đập cửa kêu tôi
- minh con có sao ko, con làm gì vậy
Tiếng mẹ thất thanh phía sau cánh cửa gỗ kia, tôi đáp mẹ lại bằng một sự im lặng, im lặng đến mức có thể nge tiếng trái tim tôi tan vỡ, tôi nuốt nước mắt ngược vào trong tôi tự noí với bản thân, đây là những giọt nước mắt cuối cùng của mày,từ nay về sau mày sẽ ko bao giờ khóc vì một cô gái nào nữa.......................
Sau một lúc đấu tranh với bản thân mình tôi cất lời để người đàn bà ngoài kia ko phải lo lắng
- con ko sao đâu, con đang mệt mẹ đừng làm phiền - cái giọng của tôi vang lên
Mẹ nge được những lời của thằng con trai mình cất lên trong cái ko khí im lặng đáng sợ này, cũng khiến bà đở lo hơn. Sau một lúc tự đấu tranh mình tôi cũng đả thiếp đi, ngủ trong sự tuyệt vọng, ngủ trong sự đau khổ.
Ánh sáng của buổi ban mai khẻ lọt qua ô cửa kính căn phòng đang ngổn ngang tan nát kia, tôi giật mình thức dậy nhìn xung quanh tôi ngáp một tràng dài sau một đêm mệt mõi, tôi bước xuống nhà thì thấy ba đang ngồi với cái vẽ mặt lo lắng dành cho tôi, tôi bước từng bậc thang xuống, tiếng bạch bạch của đôi chân trần của tôi trên nền ngạch lạnh. Ba ngước nhìn lên cầu thang thấy tôi, liền nói
- con xuống đây, ba muốn nói chuyện
Tôi đáp lại ba với cái vẻ mặt lạnh lùng như tảng băng nam cực
- con cũng muốn nói chuyện.

Tôi ngả người xuống chiếc gế cây, mắt tôi bây giờ lạnh lùng, cái nụ cười hằng ngày của tôi trước đây sẽ ko còn nữa mà thay caí nụ cười vang vọng khắp nơi lúc sau là một nụ cười nhết môi, tôi ko hiểu tôi học đưọc cái nụ cười khốn nạn này từ ai, hay nó là cái nụ cười của tôi đả bị chôn sâu vào tim tôi lúc em ở bên tôi
- ba nói trước đi - tôi nói với ba
- hôm qua con đi đâu, rồi về nhà đập phá rồi tự nhốt mình trong phòng là sao? Chuyện tình cảm à
Tôi ngồi trầm ngâm một lúc và quyết định trả lời cho ba biết, bởi gì tôi và ba đều là đàn ông với nhau nên có lẽ ba hiểu những điều tôi trải qua hôm qua
- dạ phải - tôi đáp
- ừ, vậy à tao nói rồi mày đâu có nge, iu sớm khổ sớm thôi ích lợi gì
- dạ - tôi đáp rõ ràng
- mà lúc nãy con muốn nói chuyện gì - ba nhìn vào ánh mắt vô hồn của tôi
- con muốn chuyển lên trển học, con quyết định rồi - tôi quyết định chạy trốn, trốn chánh những kỹ niệm nơi đây, và cũng là nơi khiến tôi đau đớn nhất
- bữa truớc mày quyết định học ở đây mà, sao bây giờ đổi ý ? - ba trầm ngâm hỏi tôi
- lúc trước con nói vậy là do còn một người con gái ở đây, nhưng bây h thì hết rồi, con muốn tự quyết định con đường của mình - tôi nói một hơi
- đuợc biết ngỉ thì tao đở lo rồi - ba cười đắc ý
- dạ
- tao biết chắt mày sẽ làm như vậy, nên tao chuyển học bạ lên trển rồi, mày sẽ sống ở nhà cô mày - ba quyết định hết tất cả, khiến tôi khá bất ngờ, nhưng tôi cũng chẳng để ý
- ko con sẽ ở nhà trọ - tôi thẳng thắng nói cho ba nge
- mày nói cái gì - ba đứng phắt dậy
- con nói sẽ sống một mình - tôi lặp lại
- mày khôn được bao nhiêu mà sống một mình, tao nói là mày sẽ sống với cô mày ko bàn cải gì nữa
- sao ba cứ ép con theo khuôn khổ vậy, con nói con sống một mình, thì con sẽ sống một mình, con sẽ tự đi kiếm việc làm để tự trang trải cho cuộc sống của mình - tôi chống đôí
- mày...mày....được muốn tự sống chứ gì, tự sinh tự diệt đi, mà nhớ là đừng có lấy cái xe của tao đi là ok ?
Từng câu nói này nó chạm sâu vào lòng tự trọng của tôi, tôi cũng chẳng thèm cải với ba, tôi đặt chiếc chìa khóa xe lên cái bàn, tôi bước xông xông ra ngoài để làm một chuyện quan trọng, tôi gé vào cửa hàng kế bên mua một gối thuốc lá, lúc trước tôi coi thuốc là một thứ chỉ đem lại bệnh tật cho bản thân, nhưng bây giờ thuốc lá làm cho nổi buồn tôi vơi đi , từng làn khói bay ra nó sẽ hoà theo nổi buồn tan trong khong trung, tôi lấy một điếu thuốc để trên miệng mình, '' tạch'' tiếng bật lữa vang lên tôi mồi điếu thuốc trên miệng mình bằng ngọn lữa bập bùng trên cái bật lữa, rít một hơi khói thật sâu vào phổi mình, và '' hà'' một tiếng làn khói trắng xóa bay nhẹ nhàng từ miệng tôi, sau khi lấy được một chút can đảm nhờ khói thuốc , tôi móc chiến đt ra túi quần của mình điện cho ngân
- alo - tiếng nhỏ thỏ thẻ
- anh đây rãnh ko - giọng tôi lạnh như băng.
- tất nhiên là rãnh nàk - tiếng nhỏ cười ríu rít
Tiếng cười của nhỏ làm tim tôi thắt lại, bởi vì tôi sắp làm một chuyện cực kì đau khổ cho em
- em ra quán bbz đi - tôi hằn giọng mình lại
- dạ - cái tiếng '' dạ'' này nó khiến tôi thấy nhói lòng
Tôi thả bộ tà trên con đường được lá cây trải dài, tôi ngước nhìn thật lâu khung cảnh mà tôi chẵng bao giờ để ý trước đây, tôi vừa đi vừa khắc sâu cảnh vật vào trong trí óc mình. Sau một lúc thả dài trên con đường đầy lá rụng, thì trước mắt tôi là quán cafe bbz được bài trí khá thơ mộng, tôi bước vào chọn một chổ khuất xa những tụm người tấp nập kia, tôi ngồi bẹp trên cái sàn làm bằng tre cao hơn mặt đất khoảng 50cm , tôi tựa đầu người ra dựa vào cái gối màu nâu sẫm, móc một điếu thuốc châm lên và rít từng đợt, từ xa có chị tiếp viên lon ton chạy tới



Admin
Admin

Tổng số bài gửi : 1582
Tham gia ngày : 06/05/2012
Age : 27

https://taigame.forumvi.com

Về Đầu Trang Go down

Chạy Trốn      Empty Re: Chạy Trốn

Bài gửi  Admin Thu Jul 26, 2012 7:32 pm

- anh dùng gì ạ - từ anh khiến tôi khá buồn cười nhưng tôi vẫn ko thể nào nở trên môi mình một nụ cười
- lấy cho anh một li cafe ko đường.....à mà....lấy thêm một li sinh tố dâu nữa - tôi gọi luôn nước cho em
Nhỏ rất thít uống cái sinh tố này, trong 6 ngày đi chơi với tôi, miễn đi uống nước với nhau thì nhỏ liền gọi ra một li sinh tố, nếu ko có là nhỏ nằm dạ ko chịu uống gì hết làm những chị phục vụ phải bụm miệng cười, tôi phải dỗ ngọt một lúc thì nhỏ mới chịu uống thứ khác.........suy ngỉ một lúc về những ngày đi chơi với nhỏ , thì tiếng 2 cái li thuỷ tinh đặt nhẹ lên bàn cũng khiến tôi giật mình, ngặm một ngụm cafe đắng vào miệng mình chờ đợi nhỏ thì cuối cùng nhỏ cũng lon ton tới, nhỏ diện một cái váy hồng dài ngang đuì làm lộ ra 2 cái chân trắng thon thả. Nhỏ nhìn tôi cười âu ếm
- anh còn nhớ em thít uống cái này à? - nhỏ ngồi xuống nhìn tôi
- tất nhiên rồi
Nhỏ ngồi nhăm nhi li sinh tố của mình, mắt dáo dát nhìn trộm tôi, nhưng tôi vẫn làm như ko thấy, tôi bắt đầu hạ giọng xuống bắt đầu vào việc chính
- ngân này - tôi khều nhẹ
- dạ - nhỏ cười tít mắt
- mình chia tay đi
Nhỏ sững người ánh mắt bàng hoàng nhìn tôi ko chớp mắt, nhỏ ngồi bất động nhìn tôi, nước mắt nhỏ ngấn ra làm lem luốc hết khuôn mặt ngây thơ của nhỏ
- hức.....tại sao....tại sao anh lại đòi chia tay - tiếng nhỏ nấc ngẹn ngào
- tại anh hết iu em rồi - tôi vẫn giữ lấy giọng nói lạnh nhạt của mình
- anh chán em rồi sao ? - tiếng nấc của nhỏ to hơn
Từng tiếng nấc của nhỏ làm tan nát cỏi lòng tôi, nhưng tôi vẫn phải cố chịu để làm xong công việc nào, vẫn phải cố nói những lời trái ngược hoàn toàn với lòng mình
- phải anh chán em rồi
- e..m..... - tiếng nấc làm ngẹn đi tiếng '' em '' của nhỏ
- mà này, mai mốt đừng dễ dãi với đàn ông quá nhé cô bé - từng âm thanh của tôi phát ra, cũng là những mãnh vụng trong trái tim tôi
- đồ khốn nạn - em hét lên làm mọi người quay sang chúng tôi
- vâng tôi khốn nạn, tôi khốn nạn mơí lấy đi sự trong trắng của bé đấy - giọng tôi bây h chẵng khác gì thằng sỡ khanh như bao thằng khác.
Nhỏ úp mặt xuống bàn khóc nức nỡ, hai gò má nhỏ bây h đả ướt át hết bỡi nước mắt, tôi đứng dậy bước ra khỏi quán, tôi nước ngược nước mắt vào trong, ngân à anh xin lỗi nhé chỉ điều này anh có thể làm được cuối cùng cho em thôi, hận anh đi, gét anh đi, hãy sống thật tốt và tìm một người con trai hết lòng iu em để cho anh thấy anh đã sai khi chia tay em. Tôi khẻ móc cái đt lên cho đứa em gái tôi
- alo ly à - tôi cố tỏ vẻ bình tỉnh
- gì thế ông hai - nó ríu rít
- hiện giờ em đang ở đâu
- đang gần quán bbz nè - tiếng đứa em ngây ngô của nó
- em lại đây đưa ngân về dùm anh nha, thay anh chăm sóc cho ngân nha.

Tôi lang thang trên con phố nơi ngày xưa tôi chỡ em trên chiếc xe đạp, nhưng giờ đây chỉ còn mình tôi le léo trên con phố này thôi, có lẽ giờ em đang rất vui bên người con trai đó, người đàn ông của đời em chăng. Phía xa có một chiếc dylan màu trắng chạy tới, một chàng thanh niên trắng trẻo, cao ráo, nhìn rất đẹp trai, và phía sau chàng hoàng tử đó là em........người con gái phản bội tôi. Nhìn thấy cái cảnh tượng này tim tôi thắt chặt lại, vết thương này lại bị rắt muối thêm, tôi đứng đó nhìn em vụt qua, và tôi biết em nhìn thấy tôi, nhưng em lại tựa sát đầu vào anh ta và xem tôi như một người xa lạ, tình cảm của đôi ta như cơn gió thỏang qua thôi sao em? . Chiếc xe vụt qua đả rất lâu, nhưng tôi vẫn đứng đó như người bất động, bất chợt có những giọt nước mặn mặn rơi xuống miệng tôi, và đó là nước mắt, tôi lấy tai quệt đi những gịot nước mắt đó và đi tiếp '' mày nói hôm wa là những giọt nước mắt cuối cùng, sau hôm nay mày lại khóc, mày ko đc iú đuối như thế, những ngày đánh nhau thương tít đầy mình, mày đâu có khóc đâu, nhưng sau bây giờ nước mắt mày cứ rơi wài thế '' .
Tôi móc cái đt ra và đt cho thằng tuấn đi nhậu, bưã nhậu cuối cùng à mà ko, bưã nhậu kế tiếp sẽ có nhưng sẽ rất lâu
- Alo mày hã tuấn – tiếng tôi chầm ngâm
- tao đây có gì ko
- tao muốn rũ tụi mày đi nhậu, ngày mai tao lên trển rồi
- cái gì, sao đột ngột vậy – giọng nó bất ngờ
- ừ
- rồi để tao điện đám kia mày đến quán cũ trước đi
- ừ
Tôi ừ một tiếng và bước lang thang đến quán, nơi mà tôi tạm biệt đám bạn thân của mình, nơi tui trút bỏ muộn phiền trong cuộc sống, bước chậm rãi trên con đường lá rơi đầy, tôi vừa đi vừa suy ngỉ về mọi thứ tôi trải qua ở nơi đây, và ngày mai tôi sẽ ko còn ở nơi đây, có lẽ tôi sẽ quên nên tôi sẽ khắc thật sâu vào tâm trí mình để nơi đây ko bao giờ nhạt phai trong tâm trí tôi, sao một hồi khắc sâu hình ảnh của nơi đây vào tâm trí mình, tôi đả đến cái nơi tôi nói lời tạm biệt với đám bạn. Lựa một góc ở trong gốc quán tôi, ngồi đó đợi tụi nó đến, lốp bốp mưa lại rơi cơn mưa khiến lòng tôi đau nhói khi nhớ lại cái buổi chìu mưa hôm qua. Sau một lúc ngẫn ngơ dưới mưa thì tụi nó cũng đả đến khoãng 10 chiếc xe máy dựng lại trước quán, tầm khoảng 15 thằng đi đến chổ tôi, bọn nó ngồi phịch xuống khuôn mặt buồn bả
- sao mày lại lên trển ? – thằng tuấn mở đầu cuộc trò chuyện buồn tẻ
- tại tao muốn đổi ko khí thôi – tôi rút ra một điếu thuốc cho lên miệng
- mày.....mày hút thuốc à ? – cả đám bất ngờ khi thấy tôi cầm điếu thuốc trên tay
- ừ - tiếng “ ừ “ của tôi lạnh lùng phát ra
- mày có chuyện gì nói tụi tao nge đi, anh em cả mà.
Tôi khẻ nhếch môi bật lữa rít một hơi khói thật sâu vào lòng phổi
- tao ko sao đâu, tụi mày cứ nói linh tinh – tôi chau mài
- thật ko ? – thằng tuấn gặng hỏi
Tôi đập tay xuống bàn khiến cả đám lặng yên
- Đụ mẹ tao nói tao đéo có sao là đéo có sao, tụi mày đừng có hỏi
Tụi nó chưa từng thấy tôi nổi nóng như vậy, tụi nó lặng thinh đi, tiếng mưa vẫn tí tách ngoài kia
- tao xin lỗi – thằng tuấn lên tiếng
- không lỗi phải gì ở đây cả uống đi
Tôi cằm cái li rượu đang được rót đầy kia uống một cái ực vào miệng, cổ họng tôi nóng rang lên vì rượu, nó khô khóc như cánh đồng hạn hán, và cũng giống như cảm giác tôi ân ái với em. Cảm đám cầm li rượu cụng vào nhau, tiếng “ cách “ của thủy tinh va vào nhau nge rất đả, ngồi tán phét với tụi nó đủ thử chuyện trên đời, mặt mài thằng nào cũng đỏ ngầu đi vì rượu, hơi men tỏa ra ***g lộng trên bàn nhậu, bổng thằng tuấn chạy ra ngoài xe lấy một thứ gì đó được quấn giấy cẩn thận, cái thứ đó dài khoảng 3 gang tay, nó ướt mem bước vào ngồi phịch xuống, đưa cho tôi
- mày cầm lấy cái này đy
- cái gì vậy – tôi hướng cặp mắt đỏ ngầu lên nhìn nó
- mày mở ra đi
Tôi gỡ miếng giấy báo quấn chặt thứ đó, từng vòng báo rớt xuống mặt đất ướt nhẹp, từ hiện ra trước mắt tôi và một thanh kiếm nhật màu đen dài khoãng 3 gang tay, tôi ngước nhìn nó với ánh mắt đầy khó hiểu
- mày đưa tao cái thứ này làm gì vậy
- thì mày cầm đi, trên đó nó ko như dưới đây đi, có chuyện thì có thứ mà dùng – giọng nó lạnh te
- mày làm như tao lên trển để quánh nhau ko bằng – tôi nhết mép cười
- thì mày cầm đi cho chắc, phòng bệnh hơn trị bệnh mà – nó cười toe tét
-ừ
Tôi rất hạnh phúc khi có thằng anh em này, nó luôn chuẩn bị hết cho tôi những thứ tôi cần, nhưng bây giờ nó lại đưa cái thứ này cho tôi khiến tôi hơi bất ngờ, nhưng tôi vẫn nhết mép cười nhận lấy cái tấm lòng của thằng anh em chó đẻ này. Tôi với đám bạn ngồi tàm xàm ba láp một chút rồi lại uống, uống rồi tàm xàm, một lúc sau thằng tuấn đả ngấm men, nó ngước nhìn lên tôi với ánh mắt an ủi
- mày chia tay với con bồ rồi phải ko – nó nhìn chăm vào mắt tôi
Cái câu nói của nó làm khơi lại vết thương lòng trong tôi, tôi chầm ngâm một lúc
- Ừ tao chia tay rồi, sao mày biết – tôi hỏi nó
- nhìn cái bản mặt mày là tao biết rồi, lúc nãy trên đường đến đây tao thấy con bồ mày nó đi với thằng nào đẹp trai lắm nên tao đón ra – nó làm một hơi
Tôi nắm chặt tay lại bóp chặt lấy cái li trong lòng tay mình lại, tôi ném xuống mặt đất một cái rất mạnh “ Bốp “ thủy tinh vang tung tóe khắp mặt đất, tụi nó giật mình nhìn tôi
- Đm con phò, con phò – tôi hét lên
Bọn nó ngồi im ở đó nhìn tôi, nhìn thấy tôi như vậy tụi nó cũng chẵng thế nói thêm một lời gì nữa, sau một lúc cơn giận của tôi giảm dần xuống theo tiếng mưa tí tách ngoài kia, tôi ngước nhìn lên tụi nó đôi mắt đục ngầu
- tao xin lỗi, tao hơi điên
Cả đám chỉ im lặng, một lúc có tiếng “ ừ “ nhỏ trong cổ họng thằng tuấn, tôi lấy chai rượu cuối cùng ra rót đầy li cả đám, tôi nhìn tụi nó đầy tiết núi bởi ngày mai tôi phải đi rồi.
- này đm, làm gì như sắp chết hết vậy, uống coi – tôi hằn giọng
- ừ - cảm đám nói lên
Tiếng va chạm của những chiếc li lại va chạm vào nhau, trời đả hơn 10h tối, tôi lang thang về nhà sau cuộc vui cuối cùng bên đám bạn, tay trái thì cầm cây kiếm của thằng tuấn đưa cho tôi, tôi dựng nó vào trong lòng người, tôi bước liêu xê dưới bóng đèn đêm đang dẫn lối tôi về nhà, tôi đẩy cánh cửa sắt ra bước vào, đầu tôi choáng váng vì men đả ngấm sâu vào trong người, tôi bước chầm chậm vào nhà, thì có một bóng người đang nhỏ nhắn ngồi trên chiếc gế sofa tại phòng khách, thấy tôi bước vào nó đứng phắt dậy
- anh hai vào đây em muốn nói chuyện
- chuyện gì tao mệt rồi – tôi trốn chánh nó
- thì ngồi xuống đó đi, ko em nói hết việc của anh cho mẹ bây giờ - nó hăm dọ tôi
Tôi ko còn đườg rút nên phải ngồi xuống nói chuyện mặt đối mặt với nó
- anh chia tay nhỏ ngân rồi à – giọng nó lạnh te
- Phải – tôi cũng đáp lại bằng một cái giọng còn lạnh hơn nó
- tại sao? Anh là thế với nó, nó trao trong trắng cho anh rồi, tại sao anh lại làm điều đó – tay nó bấm chặt vào nhau
- tại tao chán rồi nên bỏ thôi – nói ngược hoàn toàn những lời trong lòng mình
- chán ư, anh lấy đi sự trong trắng của con người ta rồi bảo chán ư – nó đập tay xuống bàn “ rầm “
- ai bảo nó tự dâng hiến thì nó chịu thế thôi – từng câu nói từ cổ họng tôi phát ra cũng là từng phần trái tim tôi vỡ vụng
- Đồ khốn nạn, tôi thật sự thất vọng vì có người anh trai như anh, tôi cứ ngỡ anh quen với nhỏ thì anh sẽ quên được chị linh, nhưng tôi ko ngờ, anh lại là một thằng như thế
- ừ tao khốn nạn từ nhỏ rồi, mày ko cần phải khen
Câu nói của tôi phát ra, làm nó cứng họng, nó chỉ ú ớ một lúc và im bặt
- còn chuyện gì ko, tao lên phòng đây
Mặc kệ nó ngồi đó, khóc ko thành lời, tôi bước lên từng bật cầu thang, tim tôi tan nát, nhưng tôi ko cần ai hiểu cho tôi, tôi chỉ cần biết mình làm điều đó là vì nhỏ thế là đủ rồi.
Tôi đẩy cửa phòng ra, nằm phịch xuống giường kế bên là chiếc balo to đùng của tôi, tôi cảm thấy cái cổ mình ngứa ngứa, tôi lò mò thì......cái vậy đó là cái sợi dây chuyền chìa khóa của tôi, tôi định bứt đi nhưng tôi ko thể, tôi ko thể làm được điều đó, cằm sợi dây chuyền trong tay, mũi tôi cay xòe đi, nhưng tôi ko khóc, tôi nuốt ngược nước mặt vào trong và một lúc sau tôi thiếp đi vì hơi men trong người và trong tay vẫn còn nắm chặt sợi dây chuyền trong lòng tay............................................... ............................................
Đây là....đài...........tiếng vọng của cái lo phát thanh làm tôi thức giấc, tôi ngồi dậy uể ải nhìn xung quanh và bước vào nhà tắm, tắm rữa để ra bến xe, từng dòng nước lạnh te chảy xuống cơ thể tôi, tôi đứng dưới dòng nước một lát để tỉnh ngủ và bước ra khỏi phòng tắm, tôi thay đồ và xách cái balo to đùng xuống nhà, tôi bước nặng nề xuống dưới nhà thì ko có ai dưới đó, bổng dưng tôi nhớ lại cần lấy một thứ và chạy lên phòng đó là khung hình của tôi và linh, và cũa tôi và đoan. Đả khá lâu tôi liên lạc với linh ko đc lúc tôi điện cho em thì chỉ nge tiếng “ thuê bao quý khách......” chắc có lẽ em quên tôi rồi, bởi vì thằng như tôi thì sau em lại nhớ được chứ, tôi với tay lấy cái khung hình đó và loay hoay tìm cái khung hình còn lại, tôi nhớ lúc về nhà mình đả đập nát cái khung hình đó và sáng ko tìm thấy được, mà thôi cứ xem như cái khung hình đó là quá khứ đi, tôi sẽ quên, tôi sẽ sống một cuộc sống khác. Tôi bước xuống nhà lấy cái đt ra và điện cho thằng tuấn
- alo mày hã tuấn – giọng tôi lạnh nhạt
- ừ tao đây
- mày rãnh ko qua chở tao ra bến xe được ko
- ừ đứng đó đi để tao qua, tôi ngồi tựa trên chiếc gế đá trước cửa nhà, ngắm ngĩ một lúc thì nó tới, nó chạy trên chiếc dream độ của nó chạy lại tôi, nó nhìn tôi buồn thảm vô cùng
- lên xe mày – nó cắt ngang suy ngỉ tôi
-ừ - tôi đáp lại
Tôi leo lên xe và chạy ra thẳng bến xe, gió thổi hù hụ làm rát hết khuôn mặt tôi, chẵng mấy chóc tôi đến bến xe, tiếng hò reo của anh phụ xe, tiếng mời gọi của những người bán hàng rong pha trộn nhộn nhịp trong khung cảnh sáng sớm này. Tôi bước tới một chiếc xe có đích đến tôi cần đến bước lên xe, tôi ngồi sát bên cửa sổ chào tạm biệt nó, xe bắt đầu lăn bánh, xe đưa tôi trốn khỏi nơi đây, đưa tôi đến một vùng đất mới, tạm biệt, tạm biệt nơi đả đem lại cho tôi những kỉ niệm đẹp nhất, và cũng là nơi đem lại cho tôi nổi đau tột cùng............................................. .......


Chiếc xe lăn bánh một nhanh, từng vòng quay đều đều trên con đường nhựa trải dài trong hư không, tôi ngồi tựa sát vào cửa sổ suy ngỉ rất nhiều chuyện, bổng chóc tôi suy ngỉ về những ngaỳ mưa cùng nhau chuyền hơi ấm cho nhau, nhớ lại cảnh ấy lọng tôi có thắt lại, tim tôi lạnh buốt khép thật chặt lại, để mai này tôi sẽ ko iu ai, ko phải gây tổn thương cho ai và.....bị ai đó làm tổn thương. Từng ngọn gió luà vào cánh cữa sổ cũa chiếc xe màu nâu xẩm, từng hạt nắng choí chang chiếu xiên qua chiếc xe này, tôi tựa sát đầu vào cánh cửa nhìn ra ngoài, từng cánh đồng chảy dài bất tận bây giờ đả lùi về phía sau..........cánh đồng xanh bát ngát bây h đả nhường chổ lại cho những bụi cây rậm rạp ven đường, tôi suy ngỉ về tương lai mình sẽ sống ra sau với 2triệu đồng ít ỏi trong tay đây, có lẽ khi lên đến tôi sẽ tìm một phòng trọ nhỏ và đi tìm một công việc vừa với sức tôi để tran trải cho cuộc sống của mình, tôi lạc vào những suy ngỉ về những toan tính cho tương lai của mình và thiếp đi lúc nào ko biết.............
- còn 1km nữa là đến bến, quý khách xin chuẩn bị
Tiếng anh phụ xe làm tôi giật mình thức dậy, tôi ngáp một hơi dài, rút một tờ khăn giấy ướt ra lao khuôn mặt mình cho tỉnh ngủ. Tiếng '' cót két'' của chiếc xe củ kỉ bắt đầu chậm dần, xe quẹo sang trái và hạ dần tốc độ xuống truớc mắt tôi là một bến xe tấp nập. Ánh nắng chối chan chiếu xuống mặt đường nóng rực, tiếng rao bán hà rong của những người đang gánh những thúng đồ cồng kềnh vật *** với dòng đời, tiếng anh phụ xe thúc dục khách lên xe và nhiều thứ nữa đả hiện lên cái sự phức tạp của nơi đây.
Tôi bước theo dòng người đang rời khỏi chiếc xe màu nâu sẩm này, tôi lấy cái nón lưỡi trai đội sụp xuống nhằm tránh ánh nắng gay gắt của cái thứ hình tròn đỏ rực trên trời kia. Tôi hít một hơi thật sâu vào lòng ngực, để cảm nhận được cái ko khí nơi đây, ko khí nơi đây nó ko thanh bình như ở chổ tôi, ko khí này nó hoà trong làn khói đen hù của những chiếc xe đạng vịn gas kia, tôi móc một điếu thuốc đốt lên rít một hơi thật sâu làn khói trắng vào lòng ngực mình, tôi bước ra khỏi cái nơi đầy khói bụi này, tôi móc trong túi quần ra một mãnh giấy trắng gi địa chỉ trường mà ba đả đưa học bạ của tôi vào đó. Hôm nay là ngày 25 tháng 7.. 2 ngày nữa là hôm tôi phải đi thi để được vào cái trường đó. Tôi lát đát trên con đường đầy khói bụi của chống phồn hoa đô thị này, từng dòng người hối hả tấp nập trên những con đường đầy khói bụi này, tôi đi theo cái địa chỉ mà ba đưa cho tôi, vật lộn một lúc với cái địa chỉ trong tay, tôi cuối cùng cũng tìm được cái ngôi trường đó. Ngôi trường rất to có lẻ đây là lần đầu tiên tôi thấy được ngôi trường to lớ như thế này, ngôi trường có 4 lầu cao chót vót, tôi bước vào thấy một đám đông đang láo nháu trước cái bảng to đùng kia, tôi bước chầm đến, nhìn xuyên qua cái đám đông kia thì ra là cái lịch thi của trường, đang xem thử cái lịch thi vào phòng thi thì có một đứa con gái ngả vào tôi, như phản xạ bt của một người con trai tôi đưa tay ra đở người con gái đó, tay tôi chòang qua eo giữ cố gái ấy lại, hương thơm nhè nhẹ thoảng qua cái mũi nhạy cảm của tôi, tôi nhìn thẳng vào cô tao, gưong mặt tròn trắng, hớt tóc ngố nhìn rất dể thương, làng da hồng hào mịnh mạng, cô gái này hơi lùn đứng ngag tai tôi, tướng tá nhìn cũng được hợp với gương mặt đó, bầu vú phập phòng theo từng nhịp thở , nhưng cái thứ kích thích đó ko chạm được tới trái tim tôi.
- ôm nhiu đó đủ rồi - giọng tôi lạnh te
- xi...n...l.ỗi.... - cô gái ríu rít nói
Tôi mặt kệ những lời nói ấy, tôi bước khỏi cổng trường với cái balô to đùng trên vai tôi, tôi lang thang khắm khu vực quanh trường để tìm một phòng trọ để nương thân. Sau một lúc vật lộn dưới cái nắng gay gắt của ánh nắng muà hè và những cuộc đấu khẩu với những bà chủ phòng trọ cuối cùng tôi cũng tìm được một phòng trọ khá sạch sẽ, căn phòng khoãng chừng 4-5 mét vuông, trong phòng chỉ có vỏn vẹn được một cái giường được làm bằng gạch bông và một cái khung bếp cũng làm gạch bông nốt, đặt cái balo bự đặt cái bịch xuống giường tôi thay cái quần dài ra sách cái quần cộc ra phía sau nhà trọ tắm, đẩy cánh cửa bằng tôn ra tôi bước vào xối vài ca nước mát lạnh để xua tan đi cái nóng nực . Sau một lúc chìm trong dòng nước mát tôi bước ra ngoài, trở lại phòng, tôi máng những bộ đồ của mình lên, đang loay hoay dọn dẹp thì '' cóc....cóc'' tiếng gõ cửa từ phía ngoài, tôi bỏ dang chiếc quần lót đang văng tứ tung trên giường ra mở cửa, hiện trước mắt tôi là một cô bé ướt chừng bằng tuổi em gái tôi, nhỏ thập thò ngoài cửa ko dám bước vào, khuông mặt ửng đỏ lên ko dám nhìn tôi, tôi đứng quan sát một lúc thì phát hiện ra con nhỏ này khá đẹp, đôi mắt tròn to đen láy, sống mũi cao chạy dài, nước da trắng, tóc ngắn, thân thình khá nãy nở, cặp vú vun cao đôi chân trắng thon thả đang lộ ra sau chiếc quần jean ngắn
- có chuyện gì thế - tôi hỏi con nhỏ
- dạ...dạ...mẹ kêu em sang kêu anh đưa dấy cmnd làm giấy tạm trú và kí hợp đồng luôn
Lúc này tôi mới sực nhớ lại là chưa kí hợp đồng với bà chủ nhà.
- đợi xíu nge - tôi hằn giọng
Tôi bước vào phòng lấy 1 củ 2 ra và tờ cmnd đưa cho nhỏ. đợi con bé đi khuất tôi đóng cửa nhà và tiếp tục dọn dẹp. Ánh nắng chìu tà, mang mác cả khu trọ, tôi thức dậy uể ải bước xuống nhà tắm súc miệng, tôi quay trở lại phòng sọt lấy chiến quần jean ra ngoài gặm một ổ bánh mì, vừa đi vưà gặm bánh mì, tôi đang suy ngỉ tìm được việc làm để tran chải, thì đập vào mắt tôi là một cái bảng '' Thuê nhân viên 1 tháng 800k'' của một quán nước khá đẹp ,tôi nuốt hết bánh mì trong tay và bước vào trong. Thấy một mụ béo đang ngồi chéo ngoảy chổ quầy tính tiền tôi liền đi lại hỏi mụ
- chị ơi em thấy ở ngoài cửa tịm mình có bảng thuê nhân viên phải ko chị ? - tôi giả vờ dối lòng nói cái giọng dịu dàng với mụ
lúc này mụ quay sang nhìn tôi từ trên xuống dưới và gật gật đầu
- phải, em muốn xin việc hã gì ? - mụ hỏi tôi
- dạ còn việc ko chị - tôi đáp nhẹ nhàng
- còn 1 chổ chạy bàn làm ko?
- dạ được ạ - tôi cười đắt ý
- mà em bao nhiêu tuổi rồi - bả nhìn tôi
- dạ 15 ạ
- 15 hã thôi....thôi chị ko nhận đâu
- sau vậy chị - giọng tôi hạ xuống
- chị ko dám nhận người dưới 18
- thôi chị giúp dùm em đi, em lên đây một mình, đang tìm việc làm để tự trang trải chi phí học hành của mình, chị ko nhận em chắc em chết quá - tôi kể lể với chị
- nhưng....mà thôi được, nhìn em vậy chị cũng thương, ngày mai đến làm đi
- dạ cám ơn chị
Tôi bước ra khỏi cái quán, cái khuôn mặt lạnh lùng của tôi trở lại, và rút một điếu thuốc rít thật sâu vào lòng, tôi trở về phòng trọ lấy cái đống sách vỡ ra ôn lại để đi thi, do tôi sáng dạ và được cái trí nhớ lâu của ba nên chẵng mấy chóc tôi đả nắm vững lại kiến thức, nhìn lên đồng hồ đả 12h tôi bước liêu xiêu lên giường và thiếp đi, để giữ sức cho bắt đầu công việc ngày mai........

Sau một đêm vật vã trước cái đống sách vỡ tôi nheo mắt thức dậy, nhìn xung quanh ko còn tiếng âm thanh của cái loa phát thanh ngoài đó, bây h chỉ có tiếng chân người xào xạc trước phòng tôi, tôi cằm lấy cây bàn chải trong cái bộ dạng ngái ngủ của mình ra phía sau phòng trọ, ở đó cũng có nhiều người thức sớm giống tôi, tôi ngồi xuống trước cái phông tên đang xà xà nước kia, bổng có một bàn tay rắn chắt đặt lên vai tôi một cái bịch
- chú em mới chuyển đến đây à - cái giọng khàn khàn
Tôi quay người lại nhìn người đó, ông ta chạt chừng khoảng 30 tuổi, bắp tay rắn chắt, là da đen có lẽ ông ta là dân làm thuê nên có làn da như vậy, tôi nhả cái đám bọt trong miệng ra gật đầu chào ông ta
- dạ - tiếng dạ của tôi lạnh lùng
Ông ấy thấy cái bản mặt lạnh như băng của tôi thì cũng ko nói nữa. Ông ấy đi xăm xăm về phòng, tôi cũng vừa xong nên bước về phòng, tôi mặt chiến quần jean ôm sát lấy người cái áo sơ mi màu xanh lá bao phủ lấy thân hình rắn chắt của tôi sao bao nhiêu ngày tập luyện, tôi khóa cửa cẩn thận lại và đi đến cái quán cafe mình làm. Vừa đi bộ vưà ngắm nhìn cái chốn này, nơi đây ko có tiếng chim buổi sớm mai, ko có những hàng cây xanh, mà thay vào đó là dòng người tấp nấp hối hả trên đường đến cơ quan của mình, khói xe mịt mù từng dòng khói được nhả ra bởi con ngựa sát đang lưu thông trên đường. Sao một lúc ngắm nhìn cái cảnh nhộn nhịp ko yên ả nô đây, trước mắt tôi là quán cafe đang tấp nập khách kia, tôi chạy vào gặp bà chủ mập ú
- em chào chị ạ - tôi lấp lững đáp
- tới sớm thế nhóc, vào thay đồng phục đi
Mụ mập quay đi dẫn tôi đi lấy đồng phục, sau cái chào thân mật tươi như hoa lúc nãy thì bây h cái gương mặt lạnh te của tôi trở lại và cái nụ cười nhếch môi quen thuộc. Mụ nói là đồng phục chứ thật sự chỉ là cái áo màu xanh da trời và kèm theo cái tên quán to đùng của mụ phía sau. Tôi cởi chiếc áo sơ mi của mình ra mán lên sào và mặc cái áo chết tiệt kia vào, cái áo khá chật nên nó ôm chặt lấy thân hình của tôi, lưng dài vai rộng, eo săn chắt hiện ra trên cái vãi khô khóc kia. Tôi bước ra ngoài quán và bắt đầu công việc của mình, từng đợt khách ngồi xuống bàn, tôi liền cằm theo cái cuốn sổ nhỏ và cây viết trên tay chạy lại hỏi
- quý khách dùng gì ạ
&!?'?'&?
Tối chép vào cuốn sổ nhỏ trên tay và đi vào đưa cho chị pha nước và rồi lại bưng ra, tôi quanh vẫn trong cái vòng công việc tưỡng chừng như nhàm chán, tôi làm rồi lại học, học rồi lại làm để tôi ko có dư một chút ít thời gian nào để nhớ những chuyện củ và nhất là em...................
Nắng chìu tà buôn xuống tôi kết thúc một ngày làm việc vất vã của mình, tôi thay cáo áo đồng phục để lại và mặt chiếc áo sơ mi của mình vào, móc một điếu thuốc trong túi quần ra, '' Tách '' tiếng bật lữa vang lên ngọn màu xanh nhấp nhô lên, tôi kê lại miệng và rít một hơi thật sâu và thật lâu, tôi thả làn khói nhẹ nhàng từ cái cổ họng mình ra ngoài không trung từng chút một, bất chợt tôi nhớ đến một việc là phải đi mua nồi cơm về nấu cơm với vài cái thứ linh tinh chứ ko lẽ lại gặm bánh mì suốt đời sau, nhưng tôi lại ko biết đường đến chợ mới mệt, tôi thở dài cái bộ dạng chán nản tôi lê bước dạo vòng quanh thì bất chợt tôi thấy một cảnh tượng này, một thằng con trai đang quát vào mặt cô gái với những lời lẽ rất thô tục, người con gái đó ko ai khác chính là con nhỏ con của bà chủ nhà, tôi định quay lưng đi coi như ko hề thấy chuyện gì, nhưng lương tâm tôi ko cho phép như thế, chân tôi di chuyển lại cái nơi đó và giả vờ như ko thấy, con nhỏ thấy tôi liền đẩy anh ta ra chạy lại nép sau người tôi thì thào
- anh ơi giúp em với - tiếng con nhỏ hoà trong tiếng nấc
Tôi đứng đó và ko làm gì cả, tôi cho con nhỏ nép sau người tôi tránh cái ánh mắt của cái thằng mặt đầy mụn gương mặt cô hồn kia. Thằng đó thấy nhỏ nép sau người tôi liền trào nga những lời thô tục
- đụ mẹ mày là thằng nào, đây ko phải chuyện của mày bấm - nó chỉ thẳng vào mặt tôi
Gương mặt tôi lạnh te xuống, trên miệng vẫn còn ngậm điếu thuốc đang còn cháy ngi ngút thôi gạt cái tay đang chỉ vào tôi
- chuyện của con nhỏ này là chuyện của tao.
- bấm con mẹ mày truớc khi tao nổi nóng - nó nấm chặt lấy cổ áo tôi,
'' Bặt'' tiếng sợi dây chuyền bị đứt làm người tôi nóng rang lên, máu dồn về não, mắt tôi trở nên đỏ ngầu vì quạo tôi gạt tay thằng đó ra và '' Bốp '' tôi nện zô cái mặt nó một cái làm nó té ngửa ra sau
- đm tao gét nhất là mấy thằng đụng tới sợi dây chuyền này, dù là con gái mẹ mày tao cũng giết
Tiếng tôi vang lên trong cái cổ họng của tôi, điếu thuốc đang cháy rớt xuống đấy, tôi ngồi xuống nhặt sợi dây chuyền lên và nắm chặt
- được mày đợi đó thằng chó
Nó đứng dạy chạy đi, chỉ còn ánh mắt ngỡ ngàng của con nhỏ và ánh mắt đục ngầu của tôi, tôi cho cái sợi dây chuyền vào túi quần và quay sang
- ko sao chứ - giọng tôi lạnh như băng
- e..m...k0 sao - nhỏ lấp bấp
Cái gương mặt nhỏ hiện lên vẽ sợ sệt khi nhìn thấy cái gương mặt của tôi, gương mặt của tôi cô hồn hơn cái thằng hồi nãy cả 1000 lần nên nhỏ sợ cũng phải .
- em biết đường đến chợ ko - gương mặt tôi chở lại bt nhưng giọt nói thì vẫn lạnh te
- dạ biết.....chi vậy anh - nhỏ tròn mắt nhìn tôi
- thì anh muốn mua vài thứ mà ko biết đường nên.....
- nên muốn em dẫn đi chứ gì - nhỏ cười tít mắt
- ừ
- đi theo em
Tự dưng nhỏ nắm lấy tay tôi kéo đi, cái hơi ấm từ bàn tay nhỏ chuyền sang đôi tay chai sạn của tôi, cái cảm giác này giống như lúc ngân nắm lấy tay tôi đi vậy, tôi vội buông tay ra, nhỏ quay lại nhìn tôi với ánh mắt hơi hơi buồn và ngạc nhiên, tại sao lại có thằng con trai từ bỏ cái thứ mà thằng con trai nào cũng muốn
- đi tiếp coi làm gì đứng nhìn anh wài zậy - tôi cắt đứt cái sự ngở ngàng của con nhỏ
- ...đâ...u...có
Cái bộ dạng của con nhỏ làm tôi rất buồn cười nhưng tôi vẫn giữ cái sự vẽ lạnh lùng bên ngoài. Nhõ vẫn cặm cụi đi ko dám quay lại nhìn tôi, tôi bước theo nhỏ , mấy chóc đập vào mắt tôi là một cái chợ rất lớn, đúng là thành phố thật mà cái gì cũng bự hết, cũng mắt nữa. Loay hoay dạo quanh các dãy hàng bán đồ tôi bước ra với một đống đồ lĩnh khỉnh trên tay, nào là nồi cơm điện, quạt zó, zới mấy cái xoon nồi nữa, nhỏ thấy nguyên đống đồ trên tay vội cười tươi.
- để em xách tiếp cho
Tôi chưa kịp đồng ý thì nhỏ đả ôm lấy mấy cái xoon chảo trên tay tôi, lã lướt một lúc thì tôi cũng về đến phòng trọ, đặt nguyên đống đồ xuống nhà, tôi thở phào nhẹ nhỡm, nhỏ ngồi trước cái quạt tôi mới mua ngồi hóng zó.
- em zúp anh như zậy hk đãi em ăn gì sao? - nhỏ nhìn tôi
- nhà em có cả đống, ăn của anh làm gì - tôi vẫn cặm cụi máng những cái nồi lên vách
- hk phải, em giúp anh đem đồ zề hk lẽ anh ko cám ơn một tiếng sao? - nhỏ trề môi
- lúc nãy anh giúp em, bây h em giúp anh huề rồi - tôi đáp
- à mà này.....bộ sợi dây chuyền đó quan trọng với anh lắm hả ? - nhỏ hỏi tôi
Tôi quay lại nhìn nhỏ trân trân
- em ko cần biết - tôi nói
Nhỏ im bắt định bước ra khỏi phòng thì nán lại nhìn cái khung hình của tôi và linh đặt trên bàn nhỏ hỏi tôi một câu cuối cùng
- sao nhìn anh trong hình với bây h khác quá zậy
- khác zì ? - tôi hỏi
- thì trong tấm ảnh này anh cười rất tươi và hạnh phúc nhưng còn bây h em ko thấy anh cười bao zờ cả
Thì con người mổi khi vấp ngả điều trưởng thành hơn thôi cô nhóc ạ.
- ừ thôi về đi - tôi đuổi thẳng nhỏ
- hứ nói chuyện với anh chán quá
Tôi đẩy nhỏ ra khỏi nhà, nằm phịch xuống cái giường lạnh lẽo cứng cáp kia, tôi cằm của vở xem một lúc thì ngủ, bởi vì ngày mai là ngày thật sự thay đổi cuộc đời tôi và đưa tôi sang một trang mới

Sau một giấc ngủ mệt mỏi vì công việc hôm qua cái đống sách còn ngổn ngang trên giường, tôi giật mình thức dậy ngáp một cái dài, hôm nay là ngày tôi đi thi, hôm nay thi 2 môn toán av đúng ý tôi nên tôi chỉ cần xem xơ lại thế là đủ, vơ lấy cái áo trắng và cái quần tây chạy xuống nhà tắm cuối hành lang dãy phòng trọ, cằm theo cái bịt dầu gội trên tay , tôi loay hoay trong nhà tắm, cánh cửa bằng tôn sập sệ khiến tôi khốn đốn, một tay vịnh cửa còn tay kia thì cằm cái xô xói aò ào trên mình, hương thơm dể chịu của bịt dầu gội tôi đem ra lúc nãy gội lên đầu cái cảm giác mát lạnh tê thẩm thấu đến những tế bào trên da đầu của mình, sao một lúc tắm rữa sạch sẽ tôi quay về phòng cho vài cuốn vở vào cặp và khăn gối đi thi, con đường đến trường hôm nay đầy ngẹt xe cộ, vì hôm nay là ngày thi tuyển của hs chúng tôi nên xe cộ tấp nập ko di chuyển được, cũng may là tôi đi bộ, nên chỉ cần luồn lách một tí thì đả đến trường, từng chiếc áo trắng tinh khôi đang hồi hợp trước cửa phòng thi, nhưng đối với tôi thì ko có cái cảm giác đó tôi vẫn giữ một cái vẻ lạnh nhạt ko một tí biểu cảm trên gương mặt mình, tôi ngồi xuống một cái bàn nằm ở góc để dò bài lại một tí để bắt đầu cuộc chiến, tiếng tùng tùng của cái trống vang lên và kèm theo tiếng phát thanh của cái lo nhà trường, môn thi đầu là môn toán, là cái môn tửu của tôi, đối với mấy môn học bài thì tôi chịu thua, chứ mấy môn tự nhiên này thì chỉ là quá dể dàng với tôi, tấm đề thi đặt được trước mặt tôi, nhìn dáo dắy xung quanh thì tôi, ngồi giữa 2 đứa con gái, mà đưá nào cũng xinh hết, một đứa thì đẹp một cách kêu kì, còn đứa kia là vẻ đẹp lạnh lùng ko chút biểu cảm nó cặm cùi làm bài ko wan tâm đến ko gian này, phòng thi im bắt có thể nge được tiếng nhịp đập loạn nhịp của những trái tim đang hồi hợp đổ toát mồ hôi lạnh kia, tôi ngắm nhìn một lúc thì cũng bắt đầu, nhìn vào đề khoãng 7 câu nhìn câu nào cũng khá dể tôi cặm cụi làm.....tay thì bấm lạch cạch trên chiếc máy tính casio, tay kia thì viết. Thoáng chóc 7 câu hỏi của đề đả bị tôi chinh phục khá dể dàng nhìn vào đồng hồ thì chỉ mới có 45 phút trôi qua, tôi úp miếng bài làm xuống bàn, nhìn xung quanh những gương mặt xanh dờn đang vật lộn trước cái đề thi, bất chợt tôi thấy một ánh mắt như muốn khóc của một con nhỏ kêu kì ngồi sát bên tôi, chân mài nhỏ chau lại, gương mặt buồn têng hàng mi như ngấn nước, tôi thấy tội vậy nên viết hết bài thi của mình vào tờ giấy nháp, đợi khi dám thị quay lên tôi quăng cho nhỏ, con nhỏ quay sang nhìn tôi đôi mắt như biết nói, nhỏ như kẻ đang lang thang trên sa mạc thì gặp được một óc đảo vậy, tôi khẻ nhếch mép cười và úp mặt xuống ngủ.................
- bạ..n...ơi nộp bài kìa - tiếng con nhỏ làm tôi giật mình thức dậy
Tôi dụi mắt nhìn nhỏ , nhỏ nhìn tôi cười tươi rối . Tôi đứng dậy đi nộp bài và ra khỏi phòng thi, tôi dựa người vào chiếc lan can học bài một chút, thì đó có một mùi nước hoa nhè nhẹ thóang qua mũi tôi, nhưng nó ko làm tôi quay lại xem cái mùi hương đó đến từ ai?, cho đến khi một bàn tay nhỏ đặt lên vai tôi
- cám ơn bạn nha - tiếng con nhỏ nhỏ nhẹ
Tôi gật đầu nhẹ một cái, để thay từ '' ừ ''
- bạn tên gì zạ ? - nhỏ hỏi tôi
- Minh - tôi trả lời cụt ngủng
- mình tên Như - nhỏ dịu dàng tl
- Ừ
Tôi lại ừ , tôi ko muốn quen thân với bất kì cô gái nào cả, tôi sợ tôi sẽ lại iu và sẽ lại đau. Cuộc trò chuyện tẻ nhạt của tôi và nhỏ bị kết thúc bởi tiếng trống. Bước vào phòng thi, tôi bị xắp ngồi ở ngay dãy bàn đầu chung quanh toàn đực rựa, nhỏ ngồi tuốt ở hàng gế cuối cùng, tiếng loa bắt đầu vang lên để tính giờ làm bài. Tôi cằm cái đề thi bít mù chữ tiếng anh tùm lum trên đó, tôi vò đầu nát ốc một lúc thì tôi cũng đả làm xong, thời gian còn dư khoãng 15 phút tôi quay xuống nhìn con nhỏ xem nó có làm bài được ko, nhỏ đang cặm cụi làm bài gương mặt rất hớn hỡ có lẽ đây là môn tữu của nhỏ nên chẵng có gì khó, tôi ngồi một lúc thì tiếng giám thị vang lên
- đả hết giờ làm bài, các em đặt viết xuống gôm bài ra đầu bàn
Sau nguyên buổi sáng chinh chiến vượt ải thì tôi bước khỏi cái phòng này, tôi lấy cái nón lưỡi trai ra đội lên đầu, kèm theo một điếu thuốc trên miệng, thì từ sau có một bàn tay nhỏ nhắn nắm lấy vạt áo tôi, tôi giật mình quay lại thì nhỏ đang cười tươi nhìn tôi
- đi ăn kem nha Minh - nhỏ mơì tôi
- xin lỗi tôi bận rồi - tôi lạnh lùng đáp
- Một chút thôi mà, để Như nói lời cảm ơn chứ
- muốn cảm ơn à, đợi khi khác đi
Nói xong tôi bước xuống cầu thang để lại một nổi buồn nho nhỏ trong em. Tôi chạy thẳng một mạch về nhà quăng cái cặp xuống xúc một tô cơm, rồi chạy ra quán để làm, từng giọt mồ hôi nhể nhại trên chán tôi rơi lớp đớp xuống đường, tôi đẩy cánh cửa vào chạy zô thay đồng phục ra trình diện cho bà chủ
- ê sao ko ngỉ ở nhà học bài mà ra đây chi vậy ?? - chị hỏi tôi
- dạ em vừa thi xong nên chạy ra làm luôn, em sợ ko đủ người
- trời tưỡng gì, chị cho em ngỉ 2 ngày để học bài mà, về học bài đi
- thôi chị em lỡ ra đây rồi, ko lẽ chạy về sau
Chị thở dài nhìn tôi, rồi gật gật cái đầu, từ xa có 2 người khách đi vào quán ngồi ở cái gốc xa
- có khách kìa - chị chỉ tay về phía đó
Tôi cằm cuốn sổ nhỏ trên tay chạy lại, dần dần hiện ra trước tôi là 2 người con gái và trong đó có gương mặt tôi mới gặp sáng nay đó là nhỏ như
- quý khách uống gì ạ - tiếng tôi lạnh nhạt
- uả minh làm ở đây hả - tiếng con nhỏ vang lên
Con nhỏ kế bên nhìn rất đẹp, gương mặt traí xoan, sống mũi cao, mắt to, nhỏ này hớt tóc ngắn ngang vai ôm vào cổ
- ừ.....quý khách dùng gì - tôi lặp lại
- anh bồi lấy cho tôi, một li sinh tố cacao, với li rau má - tiếng con nhỏ kế bên vang lên
Tôi quay lưng đi mặt kệ cái ánh mắt khinh khỉnh của cô ta tôi ngỉ bụng chắc cũng là dạng tiểu thư được nuông chìu nên chẵng xem ai ra gì đây.
- một li rau má với một li sinh tố cacao
chị ơi

Tôi quay vào bưng 2 li nước ra đặt nhẹ xuống mặt bàn, gương mặt lạnh te như những ngày thường
- Xin mời quý khách – tôi nói với cái giọng lạnh te
Quay trở lại vào quán tôi tựa đầu ra chiếc gế cây mặt cho cái ánh mắt của con nhỏ bạn con như, ko hiểu nó muốn gì , mà cứ nhìn chằm chằm tôi, nhưng tôi mặt kệ mắt của nó thì muốn nhìn gì thì nhìn, không liên quan đến tôi.
- Sáng thi được hk nhóc – chị chủ quán đập lên vai tôi
- hết hồn chị - tôi giật mình
- haha, sáng làm bài được ko – chị lặp lại
- dạ được, đề khá dễ chị - tôi đáp lại câu hỏi của chị
- Tính tiền đê anh ơi – tiếng của nhỏ Như vang lên
- ra lấy tiền kìa, chi cắt ngang cuộc nói chuyện
Tôi đứng dậy lấy cái tờ hóa đơn chạy ra, chổ 2 con nhỏ, thấy tôi đi tới mặt con nhỏ bạn Như nhìn tôi chân chân, như ko muốn gặp tôi vậy
- của quý khách 25 ngàn – tôi chìa tờ giấy ra
Nhỏ như đưa tiền tôi, nhưng con nhỏ kế bên lại ngăn lại
- hôm nay tao rũ mày đi, uống để tao trả
Con nhỏ chìa tờ 500k ra, cái địt định chơi tôi hả trời, uống 25k móc tờ 500k ra trả, tôi cằm lấy tờ tiền đi vào gương mặt thở dài, tôi đưa tờ tiền cho bà chị chủ quán
- tiền nè chị - tôi chìa tờ 500k ra
- ặc, uống 25k đưa tờ 500k hã? - chị cũng thở dài như tôi
Tôi cằm đống tiền trên tay tiến lại bàn của con nhỏ
- tiền dư đây quý khách – mặt tôi trầm ngâm
Con nhỏ chụp lấy cái đống tiền trên tay tôi, đứng phắt dậy kéo nhỏ như ra khỏi quán, miệng lẫm bẩm gì đó tôi không rõ, nhưng tôi cũng chẵng quan tâm.................................
Thế là hết buổi chiều, tôi lê lết về nhà dưới cái ánh nắng chiều tà, từng dòng người hối hã ngược xuôi trở về nhà, khói bụi, nắng chìu, đả tô lên cái vẽ đầy năng động và phức tạy ở nơi đây, mạnh ai nấy sống, ko có sự cảm thông hay thương hại gì ở đây hết, ai có tiền thì có tất cả, ko có tiền thì úp mắt xuống đất mà sống. Dòng người xô đẩy, muốn có thì phải đạp lên đầu người khác mà có được, thấy được cái lối sống ở nơi đây tôi phần nào cũng hiểu được vì sao, ở dưới quê tốt hơn trên đây ko có sự bon chen xô đẩy, ko có sự cảm thông chia sẽ.................tôi bước đến dãy nhà trọ, nơi tôi có một phòng che nắng che mưa này, ngả phịch xuống chiếc giường xung quanh là quần lót quần dài lũ khũ dưới mặt đất, tôi lắt đầu ngáng ngẫm ôm nguyên cái đống đồ nằm trên mặt đất và đem đi giặt, ngồi phịch xuống trước dòng nước tôi chà chà giặt giặt, đâu đó có một cánh tay lay nhẹ tôi, quay lại nhìn xem thử ai thì là con bé chủ nhà, nó nhìn tôi cười , tôi đáp nó lại với cái mặt ko chút biểu cảm, gương mặt nhỏ xụ xuống nhìn tôi
- anh làm cái mặt gì như đưa đám zậy, mới đi làm về à, thi được hk ? nhỏ tuôn ra cả ngàn câu hỏi
- tại thít, mới đi làm về, thi được – tôi đáp lại nhỏ
- anh tên Minh phải hk? – nhỏ hỏi tôi
- ừ sao biết ?
- thì thấy trong cái giấy cmnd ấy – nhỏ lại cười
- Ừ - tôi ừ một tiếng rồi quay lại giặt đồ tiếp
- em tên trâm – nhỏ nói tên mình
Tôi lại ừ, nhỏ đứng đó một hồi ko còn chuyện để nói với tôi, định quay lưng đi thì tôi hỏi nhỏ
- thằng hôm đó là ai thế ? – tôi ngừng tay
- thằng đó hơn em một tuổi, nó thích em nhưng em ko chịu, thế là nó chữi em – nhỏ thúc thích
- ừ, mốt nó có kím chuyện nữa, thì gọi cho anh – tôi nói với nhỏ
- gọi, bằng dép à, em có số đt anh đâu? – nhỏ nói
- gi vào đi 09abcxyzbcs – tôi đọc cho nhỏ
Nhỏ cặm cụi lưu số đt của tôi, vào vừa lưu vừa cười hí hững, tôi giặt xong ôm cái đống đồ vào phòng, nhỏ đi theo tôi như muốn nói điều gì đó. Tôi bước vào cửa phòng, với tay pha lấy một li cafe
- làm gì mà theo anh vào tới đây – tôi quay sang nhỏ đang ngồi trên giường tôi
- thì em thích thì vào thôi, nhà này cũng của em mà – nhỏ ngang như cua
- nhưng anh trả tiền trọ rồi cơ mà, 3 tháng này nó là của anh ok? – tôi nói lại
- hứ.....thấy gét – nhỏ cứng họng
Tôi pha xong li cafe ra ngồi trước cái gế đá ở phía trước dãy phòng trọ, nhỏ lẽo đéo theo tôi, nhỏ ngồi phịch xuống kế bên tôi, hí hoáy một lúc nhỏ bắt đầu hỏi
- anh học trường nào zạ ? – nhỏ quay sang
- trường BCS – tôi đáp
- trời đất, cái trường đó quậy nhất cái thành phố này đó, trong đó toàn dân gì đâu ko hà – nhỏ lo lắng
- ừ vậy à – tôi tỏ ra bình thản
- anh ko sợ à – nhỏ chau mài
- sợ gì cơ ? – tôi hỏi
- thì sợ vào đó bị ăn hiếp
- ko làm gì người ta, thì mắt gì ăn hiếp – tôi đáp
- anh nói chuyện ngang như cua vậy gét...............
- thì anh tuổi con cua mà
Nhỏ nge đó câu đó, cái mặt giận dỗi của nhỏ biến mất thay vào đó là nụ cười nắc nẽ của nhỏ khi nge câu nói của tôi
- làm gì cười – tôi hỏi nhỏ
- h...k...có gì – nhỏ ôm bụng
Ngồi xàm láp với nhỏ thêm một lúc thì tôi trở vào phòng cằm cuốn tập ngữ văn lên mà hoa cả mắt tôi quăng nó sang một bên rồi đi ngủ, để mai còn đi thi môn cuối cùng......................trời bừng sáng, từng ánh nắng lọt qua cánh cửa bằng tôn của tôi, tôi ngước nhìn thức dậy, dụi tay vào mặt cằm, sau khi vệ sinh xong tôi mặt bộ đồ trắng và tiếp tục cuộc chiến cuối cùng, bước lang thang trên con đường tấp nập khói bụi, từng dòng người hối hã ngược xuôi để đến chổ làm của mình, tôi lấy một điếu thuốc trong túi quần tây ra, tôi rít một hơi thật sâu vào lòng ngực.....từng làn khói trắng tuôn ra khỏi miệng tôi, vừa đi tôi lại vừa suy nghỉ và bổng dưng tôi suy ngỉ về lời hứa với linh, linh à anh xin lỗi, anh đả ko giữ đúng lời hứa của mình với em rồi, anh bắt đầu hút thuốc ngày một nhiều, anh xin lỗi, anh xin lỗi, anh sẽ ko thất hữa nữa đâu, tại sao tôi lại nhớ đến những lời hứa với em mà ko quên đi, nhớ lại làm gì để tôi thêm buồn, từ bửa nói với em chuyện của ngân, thì từ đó trở về sau tôi ko còn liên lạc được với em nữa, bên cạnh tôi chẵng còn ai cả, tôi chỉ còn lại một mình, một mình hứng chịu mọi nỗi đau, một mình chịu tất cả lỗi lầm. Lang thang một lúc với dòng suy nghỉ trong đầu, tôi cũng đả đến trường, bước từng bước lên cái cầu thang dài lê the, tôi dựa người lên chiếc lan can và tiếp tục rít từng đợt khói trắng vào phổi mình, bổng dưng từ xa có một mùi hương quen thuộc của một con nhỏ tôi giúp bữa hổm đó là nhỏ như, nhỏ đứng phía sau tôi, nhìn tôi chằm chằm, nhỏ ho khụ khụ từng đợt khi nge mùi thuốc lá
- ôn bài chưa – nhỏ cố hỏi tôi
- rồi – tôi quay lại nhìn nhỏ
- minh hút thuốc à, có hại lắm – nhỏ ân cần
- kệ tôi, đừng quan tâm, xích ra đi, ngữi khói một hồi bịnh đó – tôi xích ra xa
Nhỏ vẫn đứng đó, tôi càu nhàu một lúc và đi ra chổ khác, tôi vẫn tiếp tục rít từng làn khói cuối cùng vào phổi mình.............tùng...........tùng........ti� ��ng trống vang lên báo hiệu cho bắt đầu thời gian làm bài.............................................. .........................................tôi thở phào nhẹ nhỡm sau khi hoàn thành cái đề văn chó chết này, tôi vò đầu bức tóc suốt cả buổi mới xong cái đề, tôi tự tính điểm cho bản thân mình, 5 điểm là cùng tôi lãm nhảm, tôi đang tựa vào cái lan can định ra về, thì nge cái tiếng chí chóe của con nhỏ chảng chọe đi cùng nhỏ như bữa hổm
- bà làm được hk – con nhỏ lên tiếg
- cũng được – nhỏ như trả lời
- đi uống nước nha, lại cái quán bửa hổm đi, nhìn cái thằng bồi bàn bữa hổm nhìn gét dễ sợ. Mặt mài gì ko có chút biểu cảm – con nhỏ đó phê bình tôi
- này nói be bé thôi – Nhỏ như lên tiếng
- sao phải nói bé, tui thấy sao nói vậy thôi mà
Con nhỏ như chỉ tay về phía tôi, tôi quay mặt lại xách cái cặp bước xuống cầu thang, bỏ mặt những lời nói của con nhỏ chảng chọe lúc nãy, tôi về phòng và tiếp tục đi làm. Hôm nay con nhỏ đó với nhỏ Như tiếp tục đến quán tôi, bửa trước thì trả tờ 500k nhưng hôm nay thì đổ nguyên một đống tiền lẽ xuống bàn 500đ. Tùm lum làm tôi đếm mệt ngỉ, còn cái con nhỏ đó thì cười hí hững............................................ ..............................................
3 ngày sau
Hôm nay là ngày tụ trường, tôi đi đến trường với cái áo trắng ôm sát người, + thêm cái quần tây đen, tôi lang thang đến trường, miệng thì ngậm điếu thuốc phì phèo, tôi đến trước cửa trường tách cái đám đông chen lấn kia, dò trên cái tờ giấy thông báo trên cái bản to đùng rào sắt kia, tôi lò mò một lúc thì kiếm được cái lớp mình đây rồi 10B2, tôi dạo quanh một lúc khắp trường để tìm cái lớp của mình, loay hoay một lúc thì tìm được lớp tôi nằm tuốt trên lầu ba, cái phòng nằm cả lầu, định bước vào lớp thì một cảnh tượng hãi hồn xuất hiện trước mắt tôi, ‘’ Sặc cái lớp gì mà toàn con gái thế này, loe que đếm một lúc thì chỉ ước chừng khoảng 7 thằng con trai ‘’
Phù hoàn thành nhiệm vụ


Tôi đứng đó một lúc để kiểm chứng xem mình có phải nằm mơ ko, ông trời ơi ông định chơi tôi hả, sao lại đuổi cùng giết tận vậy, tôi đả trả giá rồi ông chưa thoã mãn sao?. Gương mặt tôi lạnh te trở lại sao khi định thần lại, nhìn xung quanh cái đám con gái đang tán dóc với nhau tôi bước ra phía cuối lớp chổ gần cửa sổ, tôi đặt đít ngồi xuống thở dài, ko hiểu vì sao tôi bước vào tôi luôn có cảm giấc bị người khác nhìn, tôi ngước nhìn lên thì thấy khoãng vài chục đưá con gái nhìn tôi, bộ tại cái vẻ đẹp trai lạnh lùng của tôi, hay là cái bản chất hai lúa của tôi, đang phân vân xem cái nào mới đúng. Thì tôi nge được cái giọng con nhỏ Như và......cái giọng chí choé đó ko phải chứ trơì, cả đám con trai trong lớp đứng phắt dậy nước miếng nhĩu ra đầy bàn, mắt thằng nào cũng chữ A mòm chữ O, chỉ riêng tôi ko có như vậy và một thằng đang nằm tuốt góc đằng kia vẫn đang nhâm nhê cuốn truyện, 2 con nhỏ đi ngang qua, tôi thở phào nhẹ nhỡm nhưng cái hi vọng của tôi bị dập tắt khi nge cái zọng đó
- phòng này là 10B2 nè
2 đứa nó nắm tay nhau tung tăng bước vào khiến cả lớp nháu nhàu lên, mùi hương của 2 loại nước hoa xong vào mũi tôi, 2 con nhỏ nhìn xung quanh và bất chợt con nhỏ kia nhìn thấy cái vẻ mặt ko chút biểu cảm của tôi, nó chau mài lại cái mặt xụ xuống như đưa đám, còn nhỏ như thì khác mặt nó hớn hỡ lên, nó lôi con nhỏ đó lại xuống ngồi cạnh tôi bởi gì chỉ dãy bàn tôi còn trống, mấy thằng kia quay xuống nhìn tôi với cái ánh mắt như muốn ăn thịt tôi, cũng mặt kệ tụi nó, và trả cho tụi nó một ánh mắt lạnh te trên khuôn mặt ko chút biểu cảm. Tôi lại úp mặt xuống nhắm mắt một chút để ngỉ mệt, nhưng con nhỏ Như thì nó ko cho tôi một chút thời gian nào nhỏ cứ lí nhì bên tay tôi
- mừng quá Minh học lớp này hã - nhỏ lay tôi
- ừ....ừ..... - tôi mệt mõi
Tôi ầm ừ cho qua chuyện để cho nhõ chán rồi buông tha cho tôi, nhưng mọi chuyện đều ngược lại theo ý tôi......'' chát '' nguyên cái tay của nhỏ tán vào lưng tôi đau điếng
- u....da làm cái gì vậy - tôi hét vào mặt nhỏ
Nhỏ im re, ko nói thêm tiếng nào, tôi xích người ra nằm phịch xuống, tưỡng chừng mọi chuyện đả kết thúc, thì tôi nge tiếng thúc thích kế bên, đôi mắt nhỏ ngấn nước, và kế bên tôi nge thêm được một câu khá khinh bỉ của con nhỏ kia
- nín đi, hơi đâu mà khóc cho cái thứ chạy bàn đó, ở đây hôi mùi người quá
Tôi vốn đả gét nước mắt của con gái, giờ đây lại thêm một câu nói chạm vào lòng tự trọng của tôi, tôi đứng phắt dậy bước hầm hực bỏ lại tiếng nấc nho nhỏ từ cuối lớp và, cái ánh mắt sắt bén của con nhỏ kia, tôi ngồi phịch xuống cái gế kế thằng có khuôn mặt cô hồn đang nhai ngấu ngiến cuốn truyện, nó quay lại nhìn tôi rồi lại tiếp tục đọc tiếp, tất cả đôi mắt của mấy đứa con gái trong lớp điều hứớng về phía tôi đôi mắt lườm lườm như mún xem tôi là một thằng cá biệt, và vũ phu. Nhưng tôi mặt kệ những thứ đó, tôi chỉ cần biết mình làm là đúng là được rôi, ko cần ai phải nhận xét bình luận hành động tôi. Tiếng bà chủ nhiệm bước vào, nó bà là ko phải gọi là chị mới đúng ướt chừng cô giáo khoãng 25 tuổi, thân hình thon thả, gương mặt trái xoan, máy tóc đen dài, làng da trắng hồng mập mờ sau tà áo dài màu xanh
- chào các em, cô hôm năm nay sẽ là gvcn của lớp ta, mong các em cùng cô phấn đấu - tiếng cô trong trẻo
Tiếng vỗ tay lốp bốp và tiếng dạ ran của lớp làm cô cười rất tươi, tôi nằm đó, ko vổ tay, ko nói gì, tôi lặng thinh như cục đá xanh bên lề đường.
Cô thao thao một số điều mà từ lớp 1 tôi đã nge, giọng cô ấm áp dịu dàng làm cả đám con trai và gái im phăng phắt lắng nge......................
- các em một lát lên thư viện lấy đồng phục nge
Tan buổi gặp mặt đầu tiên, tôi bước xuống lầu lấy đồng phục, chen chút trong đám đông một lúc thì tôi có được bộ đồng phục trên tay, nói dồng phục vậy ché chỉ là cái áo khóac màu đen có in logo của trường với cái cà vạt caro thôi, tôi bước về, thì gặp ngay nhỏ như đang cằm cái vấy với cáo áo kẻ kẻ caro, tôi lướt ngang qua như ko biết. Bổng nhỏ nắm tay tôi lại và nói
- cho Như xin lỗi chuyện lúc nãy nha

Admin
Admin

Tổng số bài gửi : 1582
Tham gia ngày : 06/05/2012
Age : 27

https://taigame.forumvi.com

Về Đầu Trang Go down

Chạy Trốn      Empty Re: Chạy Trốn

Bài gửi  Admin Thu Jul 26, 2012 7:33 pm

Sau khi nge lời xin lỗi từ nhỏ tôi dừng lại, quay lại nhìn nhỏ
- xin lỗi chuyện gì - tôi hỏi nhỏ
- hùi nãy đánh Minh, làm minh khó chịu
Trời cứ tưỡng là chuyện gì, nhỏ này khờ thật, tôi đứng nge lời xin lỗi từ nhỏ, tôi khẽ cười và cũng đáp lại nhỏ một lời xin lỗi
- ừ, xin lỗi lúc nãy đả la Như - tôi vẫn giữ cái giọng lạnh
- hì hì, cũng tại do Như mà, lát rãnh hk đi ăn chè với tui zới nhỏ bích đi
- bích là nhỏ nào ? - tổi lắc đầu
- nhỏ đi chung zới tui đó
Tôi à lên một tiếng thì ra tên bích, tôi từ chối khéo nhỏ
- thôi lát tôi đi phải đi làm rồi
- thôi mà đi một chút thôi 30 phút thôi mà - nhỏ lay tôi
Tôi ko còn cách nào khác, cũng đành phải đi cùng nhỏ, cái vẻ mặt tươi tỉnh của nhỏ đả vui tươi trỡ lại khi lôi tôi đi được, nhỏ cứ bắt chuyện với tôi, còn tôi thì vẫn cứ ùm à, à ùm cho qua chuyện, nhỏ dắt chiếc xe đạp ra, tôi và nhỏ đứng chờ con bích trước cổng, khoãng 5 phút sau con nhỏ đó dắt chiếc xe lon ton chạy đến, gương mặt hớn hỡ của con nhỏ tắt cái gụp khi thấy bản mặt lạnh te của tôi đang đứng đó nhìn cái mặt đưa đám của con nhỏ tôi cũg hết muốn đi, nhỏ như nhìn sang tôi và của con bích nhỏ như hiểu ý liền cất tiếng phá tan cái không khí
- thôi đi yk - nhỏ lên tiếng
- ừ - tôi ừ nhẹ
- vậy mà bảo chỉ có bà với tôi, ai ngờ lại có thêm cái mặt này nữa - cái con chảnh choẹ này làm tôi nóng rang lên
- vậy thì đừng có đi - tôi giỡ cái zọng lạnh te
- tôi cũng đâu có muốn, tại...tại có Như thôi - con nhỏ đáp lại
- thôi, thôi làm gì cứ cải wài thế, đi lẹ yk - nhỏ như giải hòa
- mà Minh đi với Bích nha, xe như xẹp rồi
- cái gì, thôi để đi bộ còn có lí hơn - tôi lên tiếng
- ai cần - con chảnh nói
Nhỏ như kéo tôi ra phía sau nói
- thôi gág đi mà, tại xe xẹp thôi chứ hk thì để như đi với minh
Tôi đứng suy ngỉ một lúc thì cũng phải, thôi thì cắn răn chịu đại vậy, tôi quay lại gương mặt vẫn như thế, tôi leo lên xe con nhỏ chảnh nói
- lên xe đi - tôi lạnh nhạt nói
- hứ, ko cần - lại làm giá
- thôi mà trể rồi, nhanh đi bà - nhỏ như dỗ ngọt đó
Tôi đạp cái xe toàn màu hồng này, khiến mọi người trên đường điều đổ dồn về tôi, ánh mắt họ khó hiểu tôi ngỉ bụng chắc họ ngỉ thế này '' Thằng này gay chắt luôn, nhìn mặt đẹp trai vậy mà chạy chiếc xe toàn màu hồng'' tôi thở dài ngẫm ngỉ, bổng tôi nhớ lại những ngày đèo nhỏ trên chiếc xe đạp cà tàn của mình, gương mặt tôi xụ xuống, ánh mắt vô hồn, sống mũi bổng cay sè đi, nhưng tôi đả cố kìm lại cái xúc động của mình, tôi gìm lại nổi đau, và tiếp tục đạp xe dưới cái ánh nắng tà tà buổi trưa.
- tới rồi nè minh - nhỏ như cắt ngang nổi đau xót trong lòng tôi
Tôi dựng xe lại kế bên quán, và tôi bước lặng yên sau tiếng cười nói ríu rít của 2 con nhỏ, đây là một cái quán khá rộng, được trang trí theo phong cách hiện đại, màu nền là xanh nên nhìn rất dịu mắt, hình ảnh treo lũ khũ trên tường, hít một hơi thật sâu đẩy cánh cữa kính vào , hơi lạnh từ máy điều hòa phả hơi lạnh vào tôi, tôi mát run người, mãi mê đang suy ngỉ trước cái cảnh sang trọng của nơi đây, thì 2 con nhỏ đả ngồi phịch xuống gế chí choé với nhau.
- lại đây nè minh - nhỏ như lên tiếng
- ừ
Tôi ừ một tiếng rồi đi lại phía 2 con nhỏ, tôi ngồi xuống gế gương mặt lạnh te, tôi ngồi như một thằng vô hồn đang làm khán giã trước câu chuyện của 2 nhỏ, chị phục vụ đi chậm rãi lại
- 2 em dùng gì - sặc 2 em bộ ko thấy tôi hả trời
- lấy em một li chè thái - tiếng nhỏ như nhỏ nhẹ
- lấy em một li chè mã lai, một cái bánh kem, một trái rau câu dừa
Sặc tôi có nge nhầm vậy trời, con gái gì mà ăn khủng khiếp vậy, biết là con gái có tính ăn vặt nhưng tôi ko thể tưỡng tượng nỗi con nhỏ chảnh này lại ăn khũng khiếp như vậy, ko lẽ nó định để mình ở lại rữa li sao trời, tôi giữ cái mặt lạnh của mình tiếp tục, tôi ngước lên thì thấy ánh mắt nham hiểm của cái con nhỏ đó, nhìn khó ưa vãi. Chị đang phục vụ đang hí hoáy trên cuốn sổ bổng quay sang tôi nhìn với ánh mắt khác với ánh mắt dành cho hai con nhỏ lúc nãy, chị cươì dịu dàng
- anh ''cold'' này dùng gì zạ - '' anh '' ? sặc bộ tôi già lấm hả trời
- chị ở đây có cafe ko chị ? - tôi đáp lại với cái giọng lạnh
- ko anh, chỉ có bán chè với kem thôi
- dạ vậy lấy cho em li kem cacao - tôi đáp lại
Chị gi hí hoáy vào cuốn sổ, và nháy mắt một cái vơí tôi làm tôi giật cả mình, chị nhẹ nhàng bước vào trong:...........ánh mắt của 2 con nhỏ nhìn tôi khác hẵn cái từ anh '' cold '' thật sự làm tôi ko hiểu, bộ cái mặt tôi như cục nước đá lạnh như vậy sao
- hì hì, được gọi là anh '' cold '' nha - nhỏ như cười hì hì, còn con kia thì quay sang chổ khác
- ừ - tôi ừ nhẹ
.................................................. .......
- tính tiền chị ơi - tôi reó chị
chị bước chậm rãi ra, nhiìn tôi cười
- của anh '' cold '' 150k ạ
Ôi cái địt 150k , tôi sững người, ăn có một li kem mà 150k, đúng là ông trời trêu tôi thật mà
- ko có tiền thì để tôi trả - con nhỏ chảnh lên tiếng
Nó làm tôi quê dể sợ, nhưng tôi vẫn giữ bình tỉnh móc bốp ra lấy 2 tờ tiền tiếc núi ra đưa cho chị. Sau khi chút xíu nữa là ở lại rữa li tôi đâỷ cửa ra ngoài với cái mặt hầm hập, cái nóng của ngoài đừng hực vào ngươì tôi, 2 con nhỏ cũng vừa bước ra
- để như đưa minh về nha - nhỏ như lên tiếng
- thôi để tôi tự về, nhà trọ tôi ở gần đây như về trước đi
Tôi nói xong quảnh mặt ra ngoài và bước te te về phòng trọ, cái nắng gay gắt của ánh nắng trưa làm mồ hôi tôi nhễ nhại, cộng thêm sự khói bụi ở nơi đây tôi chạy nhanh về phòng, hôm nay bà chủ cho tôi được ngỉ vì đi tựu trường, nhưng tôi chẵng muốn ngỉ, mà đi đến đó thì cũng bị bả đá đít về thôi, tôi làm nhàm một lúc thì bước tới dãy nhà trọ và trước cái phòng của tôi có một bóng người nhỏ nhắn, người con gái tôi nói chia tay để em đau một lần rồi thôi, để em quên đi tôi và sống tốt hơn, bóng người đó là......Ngân người con gái trong tim tôi
Ngân......có phải ngân ko, chắc là ko phải đâu, zờ này nhỏ phải ở dưới chứ, chắc là tôi nhìn nhầm thôi, nhìn nhầm nhưng tại sao tôi lại ko dám đi lại đó là cánh phòng của tôi mà, tôi nép người sang một bên, nhưng ko kịp em đả thấy tôi, em bỏ cái balo xuống và chạy lại xiết chặt lấy tôi, từng giọt nước mắt lăng dài trên đôi má em, đôi mắt này, đôi môi này, thân hình này......tôi......tôi đứng bất động trước những giọt nước mắt của em, sống mũi tôi bổng cay soè đi, đôi mi tôi ngấn nước, tôi nói với lòng '' ko khóc, ko đc khóc, mày phải lạnh, mày phải vô tâm '' những câu nói đó nó ko còn có tác dụng gì với tôi nữa, khi những giọt nước mắt cũng đả lăn dài trên má tôi, tiếng nấc của em vang vọng cả khu trọ, tôi rụt rè đưa cánh tay của mình ôm chặt lấy em.
- tại sao? Tại sao anh lại bỏ em, rồi trốn lên đây - tiếng nhỏ hòa trong tiếng nấc
- a..nh..... - miệng tôi lấp bấp ko thốt nên lời
- em biết, em biết hết rồi, li nói cho em biết rồi, anh là đồ khốn nạn, anh tưỡng chạy trốn là mọi chuyện kết thúc sao
Tôi ko còn có thế cất thêm một câu lạnh nhạt nào với em, bây giờ tôi chỉ biết ôm chặt em vào lòng, và những giọt nước mắt cứ khẽ rơi lộp độp như cơn mưa ngày ấy, tôi cứ ôm cứ khóc cùng em
- an.h...xin lỗi....anh xin lỗi - tiếng xin lỗi của tôi hòa theo những giọt nước mắt
''Chát'' em tán vào mặt tôi, nhưng nó ko đau, nó ko bằng một góc nào đó mà tôi đả gây ra nổi đau cho em, em nhóm người lên hôn tôi ngấu ngiến, tôi cũng đáp trả lại nụ hôn của em, những giọt nước mắt mằn mặn hoà theo nụ hôn của chúng tôi, tôi buông em ra, những giọt nước mắt đả khô động trên 2 gò má ửng hồng của em, tôi nhẹ đút chìa khóa vào mở cửa ra, em bước nhè nhẹ vào trong, nhìn xung quanh, chắt em bất ngờ lắm khi em thấy người em iu sống ở trong cái phòng nhỏ xíu này, nhưng ko phải em lại trao cho tôi một ánh mắt chìu mến
- nhìn gì mà nhìn, bộ chưa thấy phòng trọ à
Nhỏ đang nhìn giáo dát xung quanh bổng quay lại tôi với gương mặt đỏ gất, chết bà mấy cái quần lót lung tung trên giường, tôi cuống cuồng ôm cái đống đồ đó nhét xuống giường, em bụm miệng cười tỉnh queo
- nhìn y chang cái chuồng heo - em cười ngất
- kệ...anh. Hk mún thì đi ra - tôi tỏ ra giận em
Em ngừng cười chạy lại ôm chặt lấy tôi và từng giọt lệ lại rơi
- anh muốn đuổi em một lần nữa sau, muốn bỏ rơi em nữa sau?? - tiếng nấc của nhỏ thất thanh
- anh xin lỗi mà, anh hk có ý đó đâu
- zậy sao anh lại nói như thế
- thôi mà, anh biết lổi rồi mà, tha lỗi đi mà - tôi cù lét em
Tiếng nấc nhỏ ngừng, và tiếng cười lại tràn ngặp căn phòng nho nhỏ này, bổng tôi nge được cái tiếng réo lên từ bụng của em, em vội lấy tay ôm bụng ko để nó reo lên, tôi nhìn thấy cái bộ dạng của em ko thể nhìn nổi cười, tôi ôm bụng nằm lăng ra, em đấm thùm thụp vào người tôi
- cười nè, chết nè, dám cười hả
- thua thua, hk cười nữa, hk..cười nữa - tôi ríu rít đầu hàng
- em đói quá hà - nhỏ xo xo cái bụng
- thôi đi chợ với anh, anh mua đồ ăn về nấu - tôi nói
Em gật đầu lia lịa, tôi nắm chặt lấy tay em đi, hơi ấm của tôi và em cứ luân phiên truyền cho nhau, cái gương mặt lạnh te của tôi ngày nào, đả bị cánh tay nhỏ nhắn ấm áp của em sưỡi ấm, ngân à, em biết ko em đả sưỡi ấm trái tim lạnh giá của anh rồi, anh iu em , anh ko làm em đau nữa đâu. loáng thoáng một chút tôi và em đả đến trước cái chợ to đùng này, chúng tôi đi dạo qua vài quầy hàng, tôi mo rất nhìu thứ, vì hôm nay tôi phải phục vụ cho em. Tôi cằm bọc đồi lĩnh khỉnh trên tay,, còn em cũng cằm nhưng ko phải là rau thịt gì, mà là đồ ăn vặt của em, nào chè đậu, bánh tai yến, bánh lọt tùm lum trên tay em.
- nói A đi nè - em cằm cái li bánh lọt trên tay
- aaaaa tôi làm theo lời em
Em đổ đầy li bánh lọt vào miệng tôi, tôi như bị sặc đứng chân chân một lúc để nuốt hết cái đống đó, tôi chau màu lại nhìn em nhăn nhó , còn em thì đang cười nắc nẽ sau khi chơi tôi một vố
- bộ muốn giết anh hã - tôi bẹo má em
- chài có đâu đút anh ăn mà
- này thì đút
Tôi phát vào mông em một cái, em giật mình bỏ chạy lon ton về phía trước bỏ mặt tôi với cái đống đồ lĩnh khĩnh trên tay, sau một lúc rượt đuổi nhau thì chúng tôi cũng về tới nhà trọ , em cười hã hê vì mệt, nhưng tôi còn mệt hơn, mỡ cánh cữa ra tôi và em bước vào, tôi loay hoay làm đồ ăn còn em khồn đun đưa chân
- em mang cái đống đồ, này đi giặt nha - em chỉ zô cái đống quần dơ của tôi
- thôi thôi, biết giặt ko, giặt làm sao cho anh rách quần đi
- chài làm như em ko bít giặt vậy
- ừm thật hk
- thật mà, em đi nhaz
Em ôm cái đống đồ ra phía sau đem đi giặt, còn tôi thì vẫn tiếp tục nấu đồ ăn....:................. Em vừa treo đồ tôi lên thì thức ăn vừa chính, hương thơm ngi ngút kích thích dịch trong dạ dày tôi cồn cào, tôi dọn xuống đất nào là thịt cá, đồ xào ,đủ thứ món, em và tôi ăn trong tiếng cười
- nói a đi nào - em gắp miếng thịt lên chìa trước mặt tôi
- hk em nhét như hùi nãy nữa chắt anh chết quá - tôi càm nhàm
- ngỉ ùi mà nhanh nè
Tôi há miệng ra đón lấy, miếng thịt vừa đụng đến môi tôi thì em giựt lại bỏ vào miệng mình nhai chót chép. Cái cô này lắm trò thật tôi ngơ ngát
- ơ.......
- nè cái này mới thiệt nè - nhỏ gắp con mựt lên
- thôi hk bị lưà nữa đây - tôi lắc đầu
- thiệt mà
Tôi ngặm lấy nguyên ngón tay em cắn nhẹ, em giật lại nhưng ko kịp, tôi nhai chót chép cười
Bưã cơm xong xuôi em bước lạch bạch đi tắm, tôi nằm phịch xuống giường bổng trong cổ họng tôi khô khóc, lòng tôi nóng rang lên, dục vọng dâng trào có lẽ lâu rồi tôi ko chạm được vào bất cứ cô gái nào cho nên........em bước vào phòng tóc em bay lò xò trong gió. Em nằm xuống kế tôi, tôi chụp lấy vú em xo xo
- lâu rồi hk gặp, bây h mày bự dữ hé
Em quay sang đấm thùm thụp vào người tôi cười, tôi biết em cũng ấy lắm rồi, bổng tôi thấy một lằng sẹo trên cổ tay trái em. Tôi sững người cằm lấy tay em
- em tự tữ hã - tôi quát
- e...m... - em lấp bấp
'' Chát '' tôi tán vào mặt em, và đóng chặt cữa lại , quay trở lại đè em xuống giường ngặm chặt lấy môi em...............


Cổ họng tôi khô khóc nhưng, khi môi tôi chạm nhẹ vào bờ môi mềm mại mát rượi của em thì cổ họng tôi như có một dòng nước nào đó xoa dịu đi cái khô khốc nơi này, tôi vuốt nhẹ lên cái chổ tôi mới tán và, vuốt tóc em sang một bên, cái vết tán vẫn còn hiện trên cái làn da trắnh mịnh của em
- Ngân, tại sao, tại sao em khờ quá vậy
Nhỏ vẫn im lặng để tôi độc thoại một mình
- sao em lại làm cái điều ngu dại đó hã ??? Hã? - tôi hét lên trong cái không gian im phắt này
-e...m... - nhỏ lấp bấp
- anh k xứng đáng để em hi sinh vì anh nhiều như vậy đâu, hứa với anh là em ko làm như thế nữa được ko ?
Tới bây h nhỏ mới nhìn sâu vào mắt tôi nói với cái giọng yếu ớt
- đáng mà em làm thế đáng mà - nhỏ nhìn tôi âu yếm
- đáng cái gì mà đáng trời ơi, em còn có tương lai, đời em còn dài, ba mẹ em thì sao ? Hã hã?
- hì hì em hứa mà - nhỏ cười
- hứa mà zị đó hã - tôi giận tím mặt
- thôi đừng có làm cái mặt đó nữa mà, em hứa thật mà
Em gị cổ tôi xuống, môi em tìm đến môi tôi, tôi tách nhẹ hàng răng em ra và tiếng vào trong, lưỡi tôi quấn chặt lấy em, tôi cà lưỡi mình trên lưỡi em , từng tế bào cảm giác của em rung lên bần bật, khung cảnh tỉnh lặng im phăng phắt của buổi trưa, từng hơi thở nặng nhọc của tôi và em hoà theo cơn nắng nóng của buổi trưa hè, tôi hôn nhẹ lên cái vết thương màu đỏ của tôi gây ra, từng chút từng chút một, tôi hôn xuống cổ em, tay tôi nhẹ nhẹ nhàng gỡ cái áo sơ mi mõng tanh của em ra, từng thớ thịt trắng ngần của em dần dần hiện ra trước đôi mắt đầy dục vọng của tôi, chiếc cúc áo cuối cùng cuả em đả bị tôi cởi ra, nguyên thân hình trắng mịnh của em đang bị tôi chiêm ngưỡng, em đặt tay che ngang cái áo ngực chấm bi của em, tôi hít một hơi thật sâu trên làn da mát lạnh của em trong cái nóng cuả buổi chưa, tôi hôn nhẹ nhàng lên, cái làn da trắng của em, tay tôi nhẹ nhàng tách 2 cánh tay nhỏ xíu của em ra một bên, tay tôi mân mê một bên vú em, em khẽ rên ư...ư.. nhỏ trong cổ họng, tôi luồng tay ra phía sau cởi cái khoá áo ngực của em ra, em nhón nhẹ người lên để tôi dễ cởi hơn. Tôi vứt cái áo ngực của em sang một bên, em nhón người dậy cởi cái áo sơ mi tôi đang mặt trên người loáng thoáng một lúc thì cái áo sơ mi của tôi đả bị em cơỉ ra và vứt cạnh áo em tôi đặt em nằm xuống giường tay tôi bóp nhè nhẹ một bên cái ngực mềm mại cuủa em, tiếng em nặng nhọc mồ hôi chảy ướt đẫm ra, đôi mắt nhắm ngiền lại, tôi dùng tay xoa nhè nhè trên cái nhủ hoa hồng nho nhỏ kia một lúc, tôi dùng môi chạm nhẹ lên cái đầu ti đang cương cứng đó, tôi hôn nhè nhẹ lên nó, tôi bắt đầu mút chùn chụt, em công người lên vì sung sướng, tay nắm chặt tóc tôi gì chặt vào vú em, tay tôi mân mê bên vú kia,, tôi mút hết bên này rồi đến bên kia sao khí chán chường, tôi mở nhẹ cái cúc quần jean ngắn của em xuống, từ từ cái quần jean của em cũng nằm ở cái xó cùng chung với chiếc áo của em, cái quần lót của em ướt đẩm chất nhờn nhờn của em, môi tôi vừa chạm vào cái quần lót nhỏ ướt đẩm của em, thì cái mùi ngai ngái đặt chưng của phụ nữ xông vào mũi tôi, thằng nhỏ trong quần tôi đang cương cứng, sau khi nge được cái mùi đó, nó càng kích thích hơn nó gồng lên mạnh mẻ muốn đâm thủng cái quần tây của tôi, tôi liếm một đường dài trên cái quần lót của em, lười tôi cà cạ ngoài bướm em, dù có cách một mãnh vãi thì lưỡi tôi cũng cảm nhận được cái vị mằn mặn nơi đầu lưỡi tôi, em rên lên ư....ư....trong cái không gian chật chội, tôi kéo nhẹ cái quần lót em xuống tới tận đầu gối, bướm em dần dần hiện ra trong đầu tôi. Một câu hỏi bổng xuất hiện trong đầu tôi '' cái rừng gậm gạp của em đâu rồi '' bướm em trắng hồng hào hiện ra trước cặp mắt dục vọng của tôi, cổ họng tôi bắt đầu khô khóc, tôi nuốt nước miếng ừng ực ,nhưng tôi vẫn cố ngốc đầu lên hỏi em
- lông đâu hết rồi - tôi hôn lên bướm em
- c...ạo...rồ..i...ưm....ư
À thì ra là cạo rồi tưỡng em bị rụng hết chứ, lưỡi tôi tách hai méb bưỡi múp máp trắng như bưỡi kia, lưỡi tôi liếm xung quanh hai cái mép đỏ hồng của em, cái hột nhỏ nhỏ trong bướm em cương lên cứng ngắt, tôi dùnng lưỡi chà lên nó, em nãy người lên.....A....a..đừng....sưóng quá.......nge em thít thú như vậy tôi càng bị kích thích hơn, tôi chà nhanh hơn, và đút lưỡi sâu hơn vào bướm em , dâm thuỷ em trào ra ào ạt ướt hết cả gương mặt tôi. Em bật dậy xô tôi nằm xuống giường lúi cúi cởi cái quần tây của tôi ra, thằng nhỏ như vừa mới được vượt ngục, nó gồng mình lên đứng xừng xững, nguyên cái đầu khất đỏ lờm chui ra khỏi bao , em sững sốt khi lâu ngày gặp lại nó, tự dưng em cằm lấy nó môi em chạm vào và từ ngặm chặt nó, lưỡi em quấn chặt lấy chim tôi, em mút chùn chụt, từng tế bào của tôi như vỡ tun ra, dây thần kinh tê liệt, tim tôi đập lệt nhịp, tôi bật dậy xô em ra, chút xíu nữa là tôi ra trong miệng em rồi, em nhìn tôi ngơ ngát như đứa trẻ vừa bị người khác giật mất cây kẹo tôi bê em xuống giường, em chổng cái mông trắng ngần của em ra khêu khích tôi, tay em chống xuống giường, chân thẳng mông lúc lắc khiến tôi như muốn tan ra từng mãnh, tôi xoa nhẹ lên mông em vã chan chát lên 2 bờ mông em, em rên lên a...a...trong họng tôi bỏng tự dưng thít thú, tôi vát vào bướm em một cái '' Bốp '' em nãy người lên miệng kêu thất thanh
- A...bạo dâm hã
Tôi sao khi hành hạ em một lúc, tôi kê thằng nhóc quẹt quẹt trước bướm em, tôi đút vào cái ' rẹt' tưỡng chừng đả vào trong nhưng ko phải thằng nhóc tôi vẫn ở ngoài.....sau 3 lần cố gắng cúi cùng đầu khất của tôi đả bào trong được bưóm em , em run người bằn bặt
- đút sâu zô anh....ưm....a
Tôi đẩy nhẹ chym mình vào, bướm em rất bóp nó siết chặt lấy chim tôi bướm em co bóp dữ dội nó như muốn ngiền nát chim tôi ra, tôi nhấp nhẹ nhẹ vào trong, tiếng ' phạch phạch....ọp....ẹt '' khi 2 mớ da thịt của 2 người khác nhau va chạm, và tiếng của nước nhờn khi tô nhấp dính nó.........tôi nhấp nhanh hơn vào bướm em tiếng phành phạch của va chạm hoà vào theo tiếng rên vô ngiã của em
- Â...Ưm...a....sưóng quá....nữa anh
Nge thấy tiếng rên của em tôi cành nhấp nhanh hơn. Tôi ngừng lại quay mặt em về phía mặt tôi, tôi quẹt thằng nhỏ trước cửa mình ccủa em và nhét vào tôi nâg người em lên theo kiểu '' tiên nữ đu cây '' tay em ôm lấy cổ tôi, tay tôi bợ lấy hay bờ mông em, tôi nhấp nhấp nhanh.Má em chạm vào má tôi, tôi cảm thấy được cái sự nóng ráp của tôi và em hoà theo khung cảnh nóng hừng hực của buổi trưa, tôi hảy mông em lên từng nhịp và thả xuống cứ như mỗi lần thả thì chym tôi chạy sâu vào bên trong bướm em, và chạm lấy tử cung em, em rên lên thất thanh .....A.....a....ưm....em chết mất ......a.....
Tôi mặt kệ tiếng rên rĩ văng vẵng của em, tôi cứ nhấp một lúc sao. Tôi nằm ngả ngươdi ra sau giường lúc nãy em ngồi chồm hổm lên người tôi em nhấp phành phạch trên người tôi, cái mông trắng của em va chạm lên mu tôi tạo ra cái thứ âm thâm quen thuộc của dục vọng......
- ưm ....a....anh sắp ra rồi
- em cũng....em.....cũng zậy.....A
Aaaaaaaâ.......từng dòng tinh trùng sau bao nhiêu ngày bị kìm hãm điều bắn vào hết bên trong em, và lẫn trong cái đống trắng đục đó cũng có dâm thuỷ của em. Tôi và em nằm phịch xuống giường, tôi ko còn chút sức lực nào nhưng em thì khác đúng là phụ nữ thấy
- suớng quá anh ạ, bữa nào mình cũng làm chuyện này nha - em chui rúc vào ngực tôi cười khì
'' Két '' tiếng cữa của phòng phát ra nho nhỏ, nhưng tôi ko quan tâm đến điều tôi quan trọng nhất lúc này là ôm lấy em và ngủ

Tiếng người bước chân lao xao ngoài cánh cữa, từng vệch nắng dài của buổi chiều tà chiếu xuyên qua cánh cữa bằng tôn xám màu, tôi nheo bừng tình sau buổi ân ái nhẹ nhàng của tôi và em lúc chưa, ngước nhìn lên đồng hồ thì đả 4h chiều, tôi định bước xuống giường thì bị cái tấm thân trần truị của em gát lên người, em đang gối đầu ngủ trên cánh tay tôi rắn chắt của tôi, gương mặt thơ ngây đến ngoài sức tưỡng tượng của tôi, vuốt vài lọn tóc đang bập bồng trước cơn gió của cánh quạt máy đang chạy ro ro, vuốt nhẹ lên bờ má mà tôi đả đánh vào. Anh xin lỗi, anh đả làm em đau, nhưng tại anh quá nóng nãy khi em làm cái việc ngu ngốc đó. Với tay lấy bao thuốc đặt trên bàn, tôi cố nhẹ nhàng hết mứt có thể để ko làm em thức giấc. '' Tách '' cái bật lữa hiện lên một ngọn lữa màu xanh nóng nãy, châm nhẹ điếu thuốc trên ngọn lữa xanh, tôi hít một hơi thật sâu vào phối, điếu thuốc cháy rực lên. Phìuuuuuuu từng làn khói trắng mù mịt được giải thoát khỏi cuốn họng tôi.......khụ....khụ......tôi vội quay sang thấy em đang nhăn mặt lại, đôi mắt đang nhắm ngiền lại bổng chập chờ mở ra, em lom khom ngồi dậy nhìn tôi chằm chằm, bổng em giựt lấy thuốc trên tay tôi dụi vào tường
- anh hút thuốc hã - em nhìn tôi
- ờ..thì..... - tôi lấp bấp
- cấm...nge chưa, có em ở đây thì ko có khói thuốc rõ chưa - nhỏ ra lệnh cho tôi
- ừ....anh xin lỗi mà
- xin lỗi xin liếc gì thấy gét - nhỏ quay mặt vào tường
- thôi mà xin lỗi thật mà hk hút nữa đâu - tôi ôm tấm lưng trần của nhỏ vào lòng
- thật ko ?
- thật mà
Tôi hôn nhẹ lên tai nhỏ , ôm nhỏ một lúc thì tôi nói nhỏ
- em đi tắm đi, ngươì hôi rình kìa
Lúc này nhỏ nhìn xuống dưới ấy của mình luống cuống tinh dịch đả khô trên bướm em, em vội mặt đồ vào xách bộ đồ trong cái balô chạy đi tắm. Còn tôi thì ở đây nằm cười ha hã, tôi nằm phịch xuống giường gát tay lên trán ngỉ vẫn vơ..........một lúc sau thì em đả tắm xong hương thơm nhè nhẹ của mùi sữa tắm hòa vào mùi hương của người em
- anh cũng đi tắm yk hôi rình hà - em cười
- ừm ngồi kím cái gì uống đi, anh đi tắm cái
- à mà này đừng kêu anh em nữa nge chuối quá à, kêu vợ chồng yk cho nó thân mật - nhỏ tròn xoe nhìn tôi
Tôi giật mình quay lại nhìn nhỏ cười và cất lên một câu
- vợ ngồi đó đi, chồng đi tắm nha - tôi chìu theo ý nhỏ
- cần vợ tắm dùm hk nè - nhỏ trêu tôi
- thôi hk cần đâu chồng tự tắm đc mà
Nói xong tôi xỏ đôi dép lào lẹp bẹp ra phía sau, xối nhẹ một ca nước mát lạnh xuống người, từng vết dục vọng bị dòng nước cuốn trôi xuống caí ống đen xì. Bước lại phòng mình, tôi nhìn thì thấy em đang máng đồ lên xào, tôi cười nhẹ hỏi em
- định ở đây luôn hã vợ
em giật mình quay lại nhìn tôi âu yếm
- tất nhiên ời - em cười
Anh cũng muốn em sống luôn với anh ở đây luôn ngân, à hãy luôn ở bên anh nha ngân đừng có như linh và đoan bỏ anh chơ chọi một mình. Tôi khép cánh cữa lại ngồi kế bên em
- chồng hỏi thật vợ bỏ nhà đi phải không ? - tôi nhìn nhỏ
nhỏ im lặng một lúc 2 bàn tay nhỏ nhắn đan vào nhau rồi ngước lên nhìn tôi
- ừm...vợ bỏ nhà đi, ba mẹ vợ bắt vợ phải qua canada sống
Tôi sững người lại, trong đầu tôi lúc này trống rỗng, từng tế bào tôi bị đông cứng lại, tôi dành một phút lại để bình tâm lại khẽ cười
- sướng quá ta vợ được ra nước ngoài ước gì chồng cũng như vậy - tôi nói ngược hoàn toàn ý ngỉ trong đầu mình
- Ko vợ hk mún đi, vợ mún ở bên chồng mãi mãi
Tôi vuốt nhẹ lên đôi má đang đẩm nước mắt kia
- vợ à chồng cũng muốn mãi bên vợ vậy, nhưng vợ ngĩ xem, chúng ta phải sống như thế nào đây?, trong tình iu khoãng cách về địa lí hk có vấn đề gì đâu, chồng sẽ cố gắng cố gắng kím thật nhiều tiện để sống bên vợ mà
Tôi cố giữ nét bình tĩnh trên gương mặt mình an ũi em, nhưng em biết ko trong lòng anh bổng có cơn mưa có vị mằn mặn như nước mắt đó. Em từa đầu vào lòng tôi khóc thúc thích
- chừng nào vợ đi - tôi ngăn dòng cảm xúc trong lòng mình
- hức...hứ...c thứ 7 tuần này - tiếng nấc của nhỏ vang lên
- vậy hôm nay thứ 3 còn 4 ngày nữa phải hk
Em gật nhẹ đầu
- vậy để chồng làm cho vợ là người con gái hạnh phúc nhất trên đời nha
Em ngước đầu lên nhìn tôi, cười hạnh phúc, tôi đáp cho em một nụ hôn nhẹ bên má. Tôi buông em ra và đi làm đồ ăn, em đứng nép người bên tôi cùng tôi làm, 2 chúng tôi cứ quấn quít bên nhau.....bữa cơm diễn ra trong tiếng cười nói, tôi và em dường như đả quên mất điều vừa nói lúc nãy......và tối đó chúng tôi lại ân ái với nhau........................................
Ngày thứ 4 bắt đầu
Từng cơn nắng cuả buổi sớm mai lọt qua cánh cữa bằng tôn chạy lăn tăn trên cơ thể trần chụi của tôi và em, tôi đặt nhẹ lên môi em thay lời đánh thức, em nheo mắt nhìn tôi ngáp một tràng dài hôn chụt lên má tôi cười âu yếm
- thôi chồng tắm rữa đi học đây - tôi cằm lấy bộ đồng phục trên tay mình
- ừa chồng đi tắm yk
Tôi sác bộ đồ tiến ra phía sau, tiếng cười nói ban sáng, kế bên phòng tôi là một chị trạc khoãng 22 tuổi, tôi quen chị ấy khi bữa đầu mới chuyễn tới đây, chị rât tốt bụng thường hay giúp đở tôi, nên tôi rất mến chị.
- chào chị Hoa, mới thức hã chị - tôi chào chị
- ừ chị mới thức mà cô bé ở nhà em là bạn gái của em hã
Tôi gật nhẹ đầu cười chị
- gê nha thằng nhóc , dám dẫn bạn gái về phòng luôn
Tôi cười khì, đáp lại chị
- à mà nè chị làm ca chiều phải hk
- ừ chị làm ca chiều với tối có gì ko nhóc
- chị qua nói chuyện với nhỏ được hk, em sợ nhỏ ở nhà buồn
Chị cười khì nhìn tôi
- ừm được rồi để chị qua chơi
- thôi em tắm rữa đi học đây trể rồi
- chào nhóc
Tôi tiếp tục bước ra phía sau và vệ sinh thân thể quay trở lại phòng thấy nhỏ đang ngồi đung đưa chân ở đó, nhỏ thấy tôi liền cười âu ếm
- vợ này lát chị hoa kế phòng qua chơi với vợ đó, chồng sợ vợ ở nhà buồn nên kêu chị ấy qua chơi
- thật hã , vậy vợ có người nc ùi vui quá à
Tôi lấy vài cuốn tập cho vào cái cặp và đi đến trường.......
Dạo bước trên con phố tấp nập khối bụi, từ những cái miệng bằng sắt kia, tôi chạy thật nhanh để kịp giờ vào lớp, từng giọt mồ hôi nhễ nhại rơi xuống dấu chân tôi, nhưng tôi vẫn giữ một nụ cười thật tươi trên môi, sau một lúc chạy bộ thì tôi cũng đả đến lớp........tùng.....tùng.....
Tôi vừa tới trường thì cánh cữa bằng sắt màu xanh cũng vừa khép lại. Tôi giữ cái vẽ lạnh lùng của mình như mọi người, cụ cười của tôi chỉ dành cho những người bên tôi quan tâm tôi, và nhất là em đó ngân à
Bước lên từng bật cầu thang, tay nắm lấy cái lan can và bước từng bước chân lạnh lùng và dứt khoát, cánh cữa để bản 10B2 đả hiện trước mặt tôi, ôi cái lớp gì mà toàn con gái, cộng thêm tôi thì chỉ võn vẹn 8 thằng con trai mà trong đó thì hết 2 thằng gay, tôi lắc đầu ngán ngẫm, đặt cái cặp xuống ngồi kế cái thằng mặt cũng cu hồn như tôi, nó chỉ lặng thinh từ bữa đầu gặp nó. Nó cứ cằm lấy cuốn truyện mà đọc ko để ý xung quanh. Váy kẻ ca rô bay phấp phới trong gió, những cái chân trắng thon thả của bọn tiểu thư, ngực to mông nỡ, mà hình như lớp tôi tập trung toàn hót gơ nên bữa đầu tiên đả có rất nhiều những thằng thả bướm ve vãng trước lớp. Mà thôi kệ liên quan gì tới mình, mình có nhỏ ngân rồi, thế là đủ. Lạch cạch, tiếng bước chân của ông thầy dạy toán bước vào, thân hình cao ráo nước nha ngâm ngâm vì bao năm vững bước trên bục giảng, ước chừng ông thầy này khoãng ngoài 40 máy tóc đả râm. .....Rầm.....tiếng cây thước sắt đập vào cái bảng to đùng.......tiếng cười nói của các cô cậu tiểu thư liền im phắt, bổng tôi cảm thấy có một ánh mắt nào đó đang nhìn lén mình, tôi đi theo cảm giác của mình thì nhìn thấy bàn con nhỏ như, nhỏ vẫn cặm cụi nge giảng, còn con nhỏ bích thì quay mặt sang hướng khác tránh ánh mắt lạnh lùng của tôi..........tùng......tùng.......đả ra chơi tiết thứ 3 tiết này được giải lao 15 phút nên tôi rời khỏi vòng và đi đến sân thượng.......đẩy cánh cữa sắt ra từng cơn gió mạnh thổi rát mặt tôi, nơi đây thậy yên tỉnh, tôi rút trong cái túi quần mình ra một điếu thuốc, vội ngặm vào miệng mình và '' tách '' tiếng bật lưã vang lên, tôi tựa người vào lan can hít một hơi thật sâu và phổi......từng ngọn khối trắng bay tua tuã ra từ cổ họng tôi, ở nơi đây có thể nhìn toàn cảnh thành phố, những ngôi nhà cao trọc trời, những dòng xe cộ lí nhí đang tấp nập dưới kia. Tôi tiếp tục rít một hơi và nhìn xung quanh, đâu đó ở phía kia cũng có một bóng người đang cằm điếu thuốc trên tay, thì ra ở đây không chỉ có tôi mà còn có một người khác, cái bóng người đó đang tiến lại gần tôi, tôi lờ như ko thấy và típ tục rít từng hơi khối cuối cùng
- chào - một tiếng nói cất lên
Lúc này tôi mới quay lại nhìn xem ai đang nói, thì ra là cái thằng ngồi kế tôi
- ừ chào - tôi đáp lại
- mày cũng lên đây hút thuốc à - nó hỏi tôi
- ừ, mày cũng zị đó thôi
Nó cười khì nhìn tôi và tiếp tục
- mày tên gì
- tao tên minh còn mày - tôi hỏi ngược lại
- tao tên thành
- ừ vậy à
- mày đào hoa thật đó
- đào hao gì, ai nhìn cái mặt tao là ko ưa rồi huống chi là yêu - tôi nhếp mép cười
- mày hk tin à, lúc nãy mày chưa vào, tao đang ngồi đọc truyện, thì nge mấy con nhỏ trong lớp bàn tán về mày đó
- Bàn tán gì tao có phải là sv lạ đâu mà bàn tán
- à mà thôi, mai mốt mày cũng biết thôi, mà mày có bạn gái chưa
- tao có rồi, nhưng vài bữa nữa cô ấy bỏ tao lại một mình rồi - tôi hạ giọng
- tao..xin lỗi
- ko có gì đâu
Tôi và nó cứ nói chuyện đủ thứ trên đời, tôi nói chuyện với nó cứ như là nói chuyện với thằng tuấn bạn thân tôi vậy, chẵng mấy chóc 15 phút ít ỏi cũng đả hết......tiếng trống tùng....tùng lại vang lên, tôi và thằng thành dụi điếu thuốc vào lan can và bước xuống, tôi và nó ngồi phịch xuống bàn.....................
Tùng.....tùng........cuối cùng cũng xong tiết lí chán chường tôi liền xách cặp chạy thẳng về nha, nắng khói bụi, đông đúc là cái đặt chưng của nơi đây, từng bước chân tôi lướt trên con đường mồ hôi nhễ nhại tất cả thứ đó điều hi sinh về một điều là tôi phải chạy về thật nhanh để bên em.......tin........tin......tiếng còi xe đằng sau tôi, tôi ngước nhìn quay lại thì là thằng thành đag trên con wave độ của nó, nó nhìn tôi cười
- mày về đâu để tao cho ké zang nè
- tao ở khu trọ bcs - tôi vừa chạy vừa đáp
- chung đường rồi lên xe mày
Tôi bước lên con wave của nó, tiếng nẹt bô rum trời, nó chạy hết tốc lực. Gió thỏi mạnh rát vào mặt tôi, cơn nóng hừng hực nãy h cũng tang theo cơn gió, két.....tiếng thắng xe của nó
- nhà trọ này phải ko
- ừ....- tôi đáp
- thôi tao về đây
- cảm ơn bye
Tôi xách cái cặp lục đục đi vào, căn phòng tôi rum rang bởi tiếng nói cười của ai đó, mà ai đó cũng chính là em thôi, chứ phòng tôi làm gì có ai khác, tôi bước vào và tôi sững sốt......đó là...đó là mẹ và đứa em gái tôi
- mẹ......
Mẹ và đứa em quay lại nhìn tôi
- mẹ lên hồi nào vậy
mẹ kéo tay tôi ngồi xuống, căn phòng nhỏ nhoi này đả chật nay còn chật hơn, từng tia nắng gọi vào căn phòng của tôi
- mẹ lên hồi nào vậy
- mẹ lên hồi 8h sáng,
- sao ko kêu con ra rước
- mày có xe bọng gì ko mà rước
- co...n....con - tôi lấp bấp
Mẹ và đứa em tôi hỏi han đủ điều, từ việc học đến việc làm và còn chuyện nhỏ ngân nữa, nhưng em gái tôi dấu mẹ ko cho biết chỉ nói là, ngân bỏ nhà đi rồi lên đây sống ké........chừng 30 phút sau cuộc gặp mặt của tôi và mẹ kết thúc. Mẹ dúi 2 tờ 500k vào tay tôi nói
- cằm lấy mà sài - mẹ cười
- thôi con còn tiền mẹ đưa làm gì
- cằm thì cằm đi bà đặt đaọ đức giả
Con em đang nói chuyện với ngân cũng chọt vào cho bỏ gét, tôi quay lại lườm nó và nhận tiền của mẹ.
- thôi mẹ qua nhà út mày đây, đám đề tháng của thằng cháu mày, ba mày tính qua nhưng ổng say quắt cần câu rồi
- dạ
Bống mẹ khuất xa trong cơn nắng mùa hè, tôi quay lại nhìn em tươi cười
- nãy h vợ nói chuyện gì với mẹ thế
Em quay sang cười lè lươĩ ra trêu tôi
- vợ nói chồng suốt ngày ăn hiếp vợ, đánh đập nữa
- ặc....có đâu
- cái này là gì hã chồng - em chỉ tay lên má
- ơ..ơ...cái đó huề rồi mà
- huề hồi nào có cho người ta cái gì đâu mà huề
- vậy hôm qua ai cho vợ sướng lên tới nóc nhà hã - tôi cười hã hê
Em bay lại đấm thùm thụp vào người tôi
- sướng nè sướng nè - em đánh rất nhẹ
- thôi chồng đi tắm à, tí đi làm nữa
- cho vợ đi với ở nhà buồn lắm
- ừm thôi đi tắm đây
Tôi cằm bộ đồ ra phía sau tắm , thì thấy nhỏ trâm đang tán dóc với mấy chị trong nhà trọ, thấy tôi nhỏ liền hỏi
- anh tính đi làm hã
- ừ - tôi đáp
- người ở chung phòng với anh là ai zạ - nhỏ hỏi
- bạn gái anh
Nge tiếng bạn gái mặt con nhỏ xụ xuống, nhìn như đưa đám vậy, gương mặt yểu siêù như vừa đánh mất thứ gì đó vậy. Không lẽ nhỏ yêu tôi hỏi trời, tôi lắc đầu ngán ngẩm chắc mình lại tưỡng tượng. Tôi thở dài và bước vào phòng tắm, từng gào nước mát lạnh cứ đổ ào ạc vào ngươi tôi xua đi cái nóng của buổi trưa, tôi bước ra khỏi phòng tắm, lắc lắc cái đầu vài cái cho khô tóc
- đi hk vợ - tôi ôm em vào lòng
- đi chứ - em đáp
Tôi lấy cái nón của mình chụp lên đầu nhỏ và đi đến chổ làm, dù trời nóng như lữa nhưng chúng tôi cứ đan tay vào nhau và quấn quít mặt kệ hơi nóng đanh quành hoành.........
Trước quán tôi và nhỏ bước vào, bà chủ quán thấy tôi liền reo lên
- đi làm mà còn dắt gệ hã mạy
Tiếng bà chủ là em sợ nép người vào tôi
- dạ tại emm sợ bỏ nhỏ ở nhà một mình buồn
- thế cơ đấy
- mà chị nè cho nhỏ làm chung với em được hk khỏi phát lương, bao bữa cơm chiều là đc rồi
bã đứng trầm tư suy ngỉ một lúc thì gật đầu
- 2 đứa đi thay đồng phục đi rồi làm, khách đông quá kià
Tôi và em tiến ra phía sau lấy bộ đồng phục ra mặt, tôi thì thay tại trần luôn, em thì rón rén ra cái màng kia, sao khi tôi mặc xong thì rón rén lại chổ em, tôi dỡ nhẹ tấm màn màu xanh ra, em đang ở trần, thấy tôi nhìn lom lom em liền lấy tay che ngang bầu ngực trắng hồng và với tay kéo tấm màn lại, nhưng tôi đâu có để em làm điều đó, tôi nấm chặt lây tay em, bước vào em nhéo vào eo tôi nguyên bầu ngực trắng giờ đả ko còn gì che chắn, tôi quên đi cảm giác đau đớn, kéo sát em vào lòng, môi tôi tìm đến môi em, tôi ngặm chặt lấy môi em, đôi môi ướt đẩm mềm mại và có còn vị ngọt của cây kẹo mút em ngặm lúc nãy, tôi quấn chặt lấy môi em mà mút, em cũng đáp trả mãnh liệt, em cắn vào vào môi tôi, tôi đau quá nên nhả môi em ra, nhìn em tôi bóp vào mông em
- dám cắn chồng hã - tôi cắn lấy bầu vú em
- đ...a...u thả vợ ra - em đánh tôi
Tôi xoa xoa 2 bầu vú em
- ai bảo dám cắn chồng - tôi cười
- thôi vợ xin lỗi mà - em hun nhẹ lên má tôi
- 2 đứa kia chết trong kia rồi hã - tiếng bà chủ vọng vào
Em đẩy tôi ra luống cuống mặt áo vào, tôi bước ra trước em lẽo đeõ theo sau. Bà chủ đứng đó nhìn chúng tôi cười nham hiểm
- 2 đứa con nít quỹ này làm gì mà ko chịu ra hã
- d....ạ...a.. - em lấp bấp
- thôi ra coi người ta uống gì kìa
Tôi lấy cuốn sổ nhỏ đưa cho em, chúng tôi chạy khắp quán. Chúng tôi đi cùng với nhau như đôi sam vậy, em cười tươi như đó hoa dưới ánh mặt trời, và tôi cũng vậy tôi cũng cười, một tốp khách nữa lại đi vào
- vợ qua bên kia đi, chứ đi chung hoài bà chủ la chết
- ừm
Tôi bước tới tốp khách nữ vừa mới vào đang ngồi nói chuyện ríu rít đằng góc kia, tôi bước lại giữ cái mặt lạnh trở lại khi em lại phía kia
- quý khách uống gì - tôi nói lạnh
Cả đám đó bổng ngừng nói và quay sang tôi '' sặc cái đám tiểu thư trong lớp '' cả đám đó nhìn tôi chằm chằm như sinh vật lạ ngoài hành tinh vậy......
- quý khách dùng gì? - tôi lập lại
một đứa coi bộ đẹp nhất đám cất tiếng
- uã bạn minh làm ở đây hã - cái giọng ngọt như đường
- ừ quý khách uống gì - tôi tiếp tục lạnh
- làm gì mà nói chuyện lạnh quá zậy, như cục nước đá thế - con nhỏ chau mài lại
- ừm...... - tôi đứng đó
- lấy 2 li cam vắt , 2 li sinh tố bơ , 2 li nước tranh
Admin
Admin

Tổng số bài gửi : 1582
Tham gia ngày : 06/05/2012
Age : 27

https://taigame.forumvi.com

Về Đầu Trang Go down

Chạy Trốn      Empty Re: Chạy Trốn

Bài gửi  Admin Thu Jul 26, 2012 7:33 pm

Tôi gi nhanh vào cuốn sổ nhỏ trên tay mình, và quay lại đi vào. Tôi ko muốn nói chuyện với bất cứ đứa con gái nào cã, tôi sợ một ngày nào đó tôi lại yêu người đó làm đau ngân và cả người đó, tôi thở dài nhìn qua phía em, đang loay hoay trên cuốn sổ, gương mặt lúc nào cũng giữ một nụ cười tươi. Tôi bưng nguyên bê nước đem ra cho cái bàn đầy mấy con nhỏ đó, mà công nhận tiểu thư có khác, mặt đồ hiệu, da trắng mịnh, trên tay đầy trang sức , sơn móng tay cầu kì...........
- mới quý khách - tôi nói
- ngồi ở đây chơi bạn, mình làm wen nha vào học toàn thấy bạn lạnh te hk có nc với ai hết trơn á
Bây giờ tôi mới nhìn nhỏ đó, đôi má bầu bỉnh nước da trắng mịn, móng tay sơn kĩ càng đồ sộ, sau lớp vãi tôi cảm nhận được ngực của con nhỏ này đang phập phòng theo từng nhịp thỡ, ngắm từ trên xuống dưới một lúc thì mới biết nhỏ này tên Quyên, Nguyễn ngọc Quyên.............từng bước vào trong cùng vơi em, dường như em rất thích công việc này nên rất vui, tôi cũng khẽ cười hạnh phúc, khi mang lại hạnh phúc cho người con gái mình iu...........loáng thoáng đả 5h chiều, mặt trời đang lặng dần sau những toà nhà cao trọc trời, tôi nắm chặt lấy cái tay nhỏ nhắn ấm áp của em ra về
- vợ mình đi chơi nha - tôi đề ngị
- thôi hk đi đâu, đi chơi tốn tiền lắm, với lại chồng phải đống học phí nữa mà, gần tới rồi
Em nhắc tôi mới nhớ, đành để đến thánh lãnh lương rồi đóng vậy.
- thôi mà đi chút thôi mà vợ - tôi cằm hay cái má em lúc lắc
- nhưng......mà.. - em đắn đo
- hk nhưng nhị gì hết đi theo chồng
Tôi nắm tay em kéo đi, chúng tôi nắm chặt tay nhau bước đi dưới ánh nắng chiều tà thơ mộng, tôi kéo em đi hết con đường này rồi đến con phố khác, tay em cằm nguyên một bọc đồ ăn vặt lĩnh khĩnh, chúng tôi đang đi trên cái công viên ngập tràng cây xanh này, ánh nắng chìu rọi lên những tán lá cây taọ nên một màu rất đẹp, tôi ko biết phải diễn tã như thế nào..........bổng em đứng khựng lại
- vợ mõi chân quá hà, đi hk nỗi nữa âu - em nhõng nhẽo
- vậy qua cái gế đá kia ngồi nha - tôi chỉ tay về cái gế cặp bờ sông rộng
- ừm.....nhưng mà đi hết nổi ời chồng cổng vợ qua đó đi - em lay tôi
- ừm
Tôi quỳ xuống để em ngồi lên người, 2 tay tôi xóc lấy chân em đứng dậy, em choàng tay xiết lấy cổ tôi, từng hơi ấm của từng nhịp thở điều trên tai tôi. Tôi đặt em xuống cái gế đá lạnh te này, em tựa đầu vào vai tôi, và cằm bọc bánh lên nhai, em đút tôi và tôi đút cho em, cứ thế hết bọc này đến bọt khác, nhìn xuống dòng sông đang chãy cuồn cuộn dưới kia, tôi chợt nhớ lại, sao cảnh tượng nào trong quen thế à phải rồi, tôi đả từng ngồi với linh như thế này, mà còn có cả đoan nữa, lòng tôi buồn trỉu lại, nhưng......tôi nhìn thây gương mặt của ngân, tôi liền xua tan cái quá khứ đau buồn ấy, mà sống thật vui ở nơi đây cùng với em..........
- hôm nay vui quá hé chồng iu - em ngước lên nhìn tôi
- có vợ ở bên cạnh thì lúc nào chồng cũng vui hết - tôi đặt chán mình vào chán em
- chồng hk đc như thế, dù hk có vợ bên cạnh chồng vẫn phải sống tốt, chồng làm đc điều đó ko
- à....ừm.....chồng sẽ làm được mà
- ừm thế thì gáng mà giữ lời nha
Em tựa sâu vào lòng tôi thủ thỉ những điều nho nhỏ trong trái tim bé nhỏ của em, những ánh nắng yếu ớt cuối cùng cũng đả biến mất, bóng tối đả bao trùm nơi đây, và tôi và em tay trong tay ra về, vừa bước khõi băng đá thì em lại nhỏng nhẽo
- chồng là siêu nhân mà phải hk ?
Tôi sững sốt trước câu nói ngô ngê của em, nhưng tôi cũng phải gật nhẹ đầu
- zị siêu nhân cổng vợ về đi
À.....thì ra là cái bẩy, em bắt tôi cổng em về, tôi lắc nhẹ cái đầu, và ngồi xuống để em bước lên, em ôm chặt lấy tôi, và tôi bước điều điều trên con đường khuya dưới ánh nắng của chiếc đèn đường, chúng tôi cứ thế chậm rãi bước đi, à mà ko chỉ có tôi bước đi còn em thì đang ở trên lưng tôi mà..................
Sao một lúc thì tôi và em đả về tới cái nơi ấm cúng nhỏ nhoi của chúng tôi, tôi đặt em ngồi xuống giường và chạy ra khép cữa lại
- lúc nãy vợ nói chồng là siêu nhân phải hk
- ừm - em gật đầu
- vậy hôm nay chồng sẽ cho vợ biết thế nào là siêu nhân thực thụ
Tôi đè em xuống giường và ngặm chặt lấy đôi môi hồng mềm maị của em.............

Tôi ngặm chắt lấy đôi môi mềm maị của em, hương vị ngọt ngào trên môi em được em đưa vào bên trong miệng tôi , hơi thở của dục vọng đả đầy rẫy nơi ấm cúng nhỏ bé này, tôi phả từng hơi ấm vào tai em, tôi cắn nhẹ lên vành tai nho nhỏ của em, tôi liếm nhẹ, em khẽ rùng mình lên, em đẩy tôi nhẹ ra nhìn tôi cười âu ếm
- đừng có ấy nha chồng - em bấu nhẹ vào áo tôi
- sao thế vợ
- hôm nay vợ có kinh rồi, ở dưới thấy gê lắm
Tôi lặng thinh 1 phút nhìn em, và tôi xoa đầu em cười
- ừ vậy thôi
- xin lỗi chồng nha - em run run
- thôi mà có sao đâu mà, đâu phải lỗi taị vợ đâu à
Tôi cằm lấy hai cái má phụng phịu của nhỏ mà lắc lư...........................
Nhìn lên cái đồng hồ nhỏ trên tay thì đả 8h tối rồi, mà chúng tôi thì chưa có cái gì trong bụng, tôi quay qua hỏi em
- đói bụng hk vợ - tôi xoa xoa cái bụng mình
- ừm.....cũng đói một chút nè - em gật nhẹ đầu
- ừm zị ngồi đó đi để chồng đi mua trứng về nấu mì ăn, nói xong tôi mỡ cữa ra khỏi phòng liết xang nhà chị kế bên, ơ.......cái giọng nói chua ngoa này k lẽ là........con nhỏ bích, tôi xua tay chắc ko phải đâu làm gì mà nhỏ ở cái nơi nhỏ xíu này. Nữa tin nữa ko tin, tôi đành bạo dạng ngóc đầu qua nhà chị giả vờ mượn đồ
- chị ơi cho em mượn cái nồi nge
Sặc.....đúng là con nhỏ bích thật, nhỏ nhìn tôi một chút rồi quay đi, gương mặt đỏ ửng, tôi ko hiểu tại sao mấy ngày nai con nhỏ này cứ gặp tôi là đỏ mặt bộ nó thương tôi hã trời
- uã em gái chị hã - tôi hỏi chị
- ừm em gái chị đó xinh ko hjhj - chị quay sang tôi
- ờ...ờ....cũng được nhưng thua vợ em - tôi cười
- mày nói gì đó thằng kia, dám chê em chị mày hã
- hé hé có đâu, mà chị đang ăn mì hã, còn nước sôi hk
- ừm đang ăn nè, nước còn cả nồi, bộ em cũng tính ăn à,
- dạ tính qua mượn cái nồi nấu mì nè - tôi đáp chị
- thôi qua đây ăn lun chị còn nước nè
- dạ
Tôi chạy ra trước cữa dãy trọ mua 2 gói mì tôm trên tay tôi bước vào phòng thì thấy em đag đung đưa cái chân trên giường, thấy vậy tôi cười nhẹ
- chị rũ qua nhà ăn mì ké kìa vợ
Lúc này em ngước lên nhìn tôi cười âu ếmm
- ừm
Tôi sốc em đứng dậy, em với tay lấy 2 cái tô bằng sứ bước qua nhà chị, em lon ton chạy qua trước bỏ tôi lại đang loay hoay kím mấy đôi đủa, tôi bước qua nhà chị, thì đả nge tiếng của mấy đứa con gái đang bàn chuyên thiên hạ, tôi vừa bước vào thì em và nhỏ bích nhìn tôi cười, nhưng tôi thấy mấy ngày nay con nhỏ bích này nó ngượng lắm, cứ nhìn thấy tôi là mặt con nhỏ đỏ bừng lên, 2 đôi má phũng phĩnh trắng mịnh đung đưa
- nè nấu lẹ coi chồng, đói bụng quá hà
Tiếng chồng làm chị quay sang nhìn tôi chằm chằm, còn con nhỏ bích thì xụi lơ.
- tụi mày ngon dữ ha, bà đặt vợ chồng nữa - chị cười khì
- tại con nhỏ này nó bắt kêu vậy đó Tôi đang rót nước sôi vào 2 tô mì thì nhận lấy một cái nhéo đau điếng vào hông, tôi quay lại thì em đang nhìn chằm chằm tôi
- bộ ko mún vậy à, zị thì đừng có kêu - em giận dỗi
- trời làm gì có
- dị sao nãy nói zậy - cái mõ nhọn của em chu lên
- thôi mà xin lỗi mà - tôi cắn nhẹ vào môi em
Tiếng hoãng hốt của chị vang lên
- tụi bây làm tao mắt ối quá
2 chúng tôi quay lại nhìn chị cười khì, gương mặt của con nhỏ bích ngệt ngà thất thần, chắt con nhỏ này ngỉ một thằng suốt ngày lạnh te như tôi lại có thể cười và nhất là nói chuyện ngọt ngào như vậy. 2 tô mì hun hút khói bay lên, chúng tôi vừa ăn vừa trò chuyện
- à mà chị ở chung với nhỏ này hã, sao em chưa thấy bao giờ zậy
- làm gì có nó ở nhà, còn chị sống một mình ở đây
- uã sao kì vậy ? - tiếng tôi và em cất lên cùng một lúc và nhìn nhau cười
- thì bã hk chịu lấy chồng nên trốn ra đây đó
Nhỏ bích nãy h im lặng đả bắt đầu nói
- à....à.....thì ra là trốn hã ? - tôi và em cười khì
- ờ...cũng như thằng nhóc như mày thôi - chị cười
- em đc ba mẹ cho đi chứ bộ
- thôi mày xạp quá, đời nào ba mẹ nào cho thằng nhóc như mày ở ên
Tôi cứng họng mà chị nói cũng đúng thật, chỉ là do tôi tự đi thôi, chứ đời nào ba mẹ cho tôi ở ên như vầy.
- à mà bữa nay bộ nhỏ này ngủ ở nhà chị hã
- ừ có gì k thằng nhóc ''cold''
- hehe, cũng có gì đâu mà sao chị kêu em bằng '' cold'' - tôi ngệch ra
- ừ thì bữa hỗm nhỏ em chị nó nói 3 đứa đi ăn kem, cái đưá phục vụ kêu bằng anh cold đó
Chị vừa nói xong thì tôi cũng vừa nhận một cú nhéo đau điếng của em vào hông
- hứ, ko có vợ ở đây là đi chơi với cô khác hã - cơn ghen cũa em nỗi lên
- ặc....tại mấy đứa này nó rũ quá trời mà chồng từ chối đâu có đc
- thôi tại nhỏ như rũ ông mới đi thôi - con nhỏ chảnh này bắt đầu hoạt động sao thời gian ngũ đông
- nhỏ như là con nhỏ nào nói lẹ coi - em vừa nói vừa thúc vào hông tôi
- nhỏ bạn họ...c....ch..ung....ây..da
Tiếng cười nói của con nhỏ râm vang và tiếng đau đớn của da thịt tôi vang văng vẵng trong màn đêm mù tịch............................................ .
- chế nè lúc nãy dám hạ bệ chồng hã - tôi cỡi phăng chiếc áo thun của em ra quăng vào góc phòng
- a...ha...ha...tha cho vợ chừ..a....chừ.a....rồi
Tôi mặt kệ những lời em nói, tay tôi bóp chặt lấy bầu ngực của mịnh màng của em, tay tôi xoe nhè nhẹ cái đầu ti màu hồng đáng yêu của em, tôi tham lam ngồm hết nguyên cái vú tròn trịa của em, lưỡi tôi liếm xung quanh cái đầu ti rồi bât chợt mút mạnh khiến em nãy người lên bấu vào lưng tôi
- ưm....a....đừ..ng...có........
Tiếng em rên khẽ lên từng đợt một lúc một to, em đẩy tôi nằm xuống, em nhẹ nhàng tuột cái quần cọc của tôi xuống, tay em sục nhè nhẹ thằng nhỏ đang sung sức của tôi, nó như một nhà đô vật, gân guốc nỗi lên đầy mình, em đưa chầm chậm nó vào cái miệng nhỏ của em, em mút chùn chụt như đứa bé gặp cây cà kem, chim tôi như tan chãy trong miệng em, từng tế bào xúc cảm như vỡ tung ra khi em đưa lưỡi liếm dọc đầu khất, lưỡi em quấn chặt lấy chim tôi, tay mân mê 2 hòn dái .........tôi đả lên đến cực đỉnh, tôi đẩy nhẹ em ra và bắn lên cái bầu ngực trắng tròn trịa của em, từng đợt tinh trùng sối xã bắng trên ngực em......a...a... Tiếng vang nhỏ ngoài cánh cữa tôn, bây giờ tôi có thể xác định được là có người nhìn trộm chúng tôi, tôi với lấy cái quần cộc xông ra cữa......bịch......tôi đẩy cữa ra, thì thấy nhỏ bích đang nằm dưới đất và...............
Nhỏ đang nằm dưới nền xi măng thô nhám, có lẽ tôi đẩy cửa mạnh nên chúng nhỏ. Nếu lúc bây giờ là một thằng con trai thì có lẽ tôi đả rút cây kiếm thằng tuấn đưa cho tôi cho nó ngặp cán rồi, nhưng sự thật là một đứa con gái tôi đứng sững người nhìn con nhỏ, tôi mặt vội cái quần nhưng ko kịp mặt quần lót nên thằng nhỏ trong quần còn cương cứng dù đả mới xả đạn xông, nó ưỡn người trước mắt con nhỏ, mà nếu nhỏ nó rình thật, thì ko lẽ cái lần trước cũng là con nhỏ sao, tôi giả vờ như ko có chuyện gì xãy ra, liền nhếch môi hỏi nhỏ
- làm gì nằm đó zị - tôi hỏi
Nhỏ đang nhìn chăm chăm vào thằng nhỏ đang ưởng lên trong quần
- t...u..i....đ..â..u....c...ó
Tôi ngồi xuống tôi kề sát mặt mình lại mặt nhỏ, đôi gò má đỏ bừng lên, nhỏ liết sang chổ khác tránh ánh mắt tôi
- bộ rình cái gì hã - tôi trêu nhỏ
- đ...a....u...có - nhỏ cứng họng
Gió thổi rì rào làm từng lọn tóc của nhỏ đang bay nhè nhẹ trong cơn gió, không gian tỉnh mịch, từng ngọn đèn của từng căn phòng trọ đả từng từng tắt, tôi chìa tay kéo nhỏ đứng dậy, nhỏ rụt rè một lúc rồi nắm lấy bàn tay tôi đứng dậy, tôi kéo mạnh nhỏ mất thân bằng lao vào người tôi, thằng nhỏ cương cứng đâm thẵng vào cái bụng phẵn lì đó, nhỏ ngệch ra nhìn tôi còn tôi cũng bối rối ko kém đẩy con nhỏ ra. Từ trong phòng em cất tiếng cắt ngang cuộc gặp của tôi và nhỏ
- chồng làm gì đứng đó hoài zạ, zô ngủ nè khuya rồi - cái giọng ấm dịu dàng làm quên đi cái dục vọng trong người tôi
Tôi đóng nhẹ cánh cữa bằng tôn lại, và nhỏ cũng đả quay lại phòng của chị nhỏ.
- chồng nói chuyện với ai ngoài đó zạ - em lúc lắt cái đầu
- à...hk có gì đâu à, hỏi bích cái thời khóa biểu đó mà - tôi choàng lấy eo em
- trời, đi học mà hk biết tkb hã - em đẩy tôi ra chống nạnh chu cái mỏ ra
- thôi mà, tại chồng đi làm nên quên đó mà - tôi hôn nhẹ vào cái miệng chúm chím của em
Em giả vờ giận tôi chui vào mùng trước, còn tôi thì cũng với tay tắt cái bóng đèn sáng trưng kia, '' tách '' tiếng công tắt vang lên, tôi chường vào mùng nằm sát bên em, em vẫn còn giả giận dỗi càng nép sâu vào trong, nhưng tôi mặt kệ tôi phả từng dòng ấm áp vào tai em, và nhẹ nhàng ôm chặt lấy em mà ngủ...........tôi bừng tỉnh giấc nhưng trời vẫn còn rất tối, nhìn sang kế bên thì em đả ôm chặt lấy tôi gối đầu trên tay, tôi khẻ vuốt nhẹ mái tóc đen huyền của em sang một bên, và ngấm nhìn em một lúc và cũng thiếp đi trong vòng tay nhỏ nhắn của em

..............Ngày thứ 5........
Tiếng gồ ga của chiếc fx của ông hàng xóm phùm phùm làm tôi thức giật mình và em cũng vậy, em dành cho tôi một cái hôn nhẹ lên má thay lời chào buổi sáng, sau một đêm xiết chặt trong vòng tay ấm áp của nhau chúng tôi thả chân xuống giường lấy 2 cái bàn chải đôi được vắt trên tường, của tôi màu đỏ tượng trưng cho sự nhiệt huyết của trái tim tôi dàng cho em, còn của em là màu xanh lá, cái màu hi vọng cho tỉnh cảm vững bền cũa chúng tôi, chúng tôi lẹp bẹp trên đôi dép lào ra phía sau phòng trọ, từng dòng nươc lạnh buốt chãy ra lõng tõng, tôi vét lấy một vết kem và cho vào miệng, đang sút rột rạt trong miệng thì em đang loay hoay làm gì đó, tôi đập tay lên vai em, em giật bắng mình hất nguyên ca nước lạnh te vào mặt tôi......'' ào '' tôi ướt hết cả người, tôi như con mèo tèm nhem, thì em cười ha hã chọc quê tôi
- ướt hết rồi nè trơì - tôi càm ràm
- đáng đời lêu...lêu...ai bảo làm vợ giật mình chi - em thè cái lưỡi ra
Chụt......tôi ngặm lấy cái lưỡi em, em đẩy người tôi ra làm tôi té xuống đất, mấy chị đang súc miệng ở đó cũng phải bật cười. Sau khi tắm rữa xong tôi sỏ bộ đồng phục mướt rượt mà nhỏ ủi cho tôi ngày hôm qua. Lúc nhỏ ủi đồ mà tôi như muốn rướt tim ra ngoài, khi em ũi xong thì tôi thở phào nhẹ nhõm. Tôi hôn nhẹ lên má em, và kêu chị qua ngồi chơi với nhỏ, tôi bước thoăn thoát ra đường lớn vừa đi tôi vừa cho tay vào cái cặp da rút ra một điếu thuốc lên hút.......bin.....Bin.........tiếng kèn xe hoà vào tiếng nẹt bô của chiếc xe độ, tôi xoay người lại xem ai thì là thằng thành nó cũng đang ngậm điếu thuốc trên mồm, nó phả từng hơi khói ra hoà theo làn khói bụi trên đường
- lên xe mày, trể rồi - nó đập lên vai tôi
- ừ - tôi giữ cái giọng lạnh lùng
Tôi chòm người bến lên con wave độ của nó, nó chạy xé gió phía sau là tiếng chữi ruã của mấy người đi đường, càng nge những tiếng đó nó càng tăng tốc hơn, tôi và nó dựng con chiến mã xuống và lang thang trên từng bật cầu thang lên trên lớp, xô cánh cữa sắt màu xám sang một bên thì cả đám con gái nháu nhàu nhìn về phía tôi và thằng thành
- mày thấy tao nói chưa - thằng thành gé sát vào tai tôi
tôi lặng thinh ko nói lời nào, mà trong cáo đám đó có 3 cặp mắt nhìn tôi chăm chú nhất là nhỏ Như, Bích và nhất là con nhỏ Quyên.......
Tôi ngệch ra một lúc và giữ lại được cái cảm giác lạnh nhạt như thường ngày, tôi mặt kệ nhữngg con mắt đang nhìn tôi chằm chằm, tôi ngồi phịch xuống gế cây móc mấy cuốn tập ra để trên bàn, thằng thành nó thấy tôi lạnh như vậy nên cũng hk nói gì thêm........tùng........tùng.....tiếng trống vào học vang lên, từng bước chân nhẹ nhàng của chị chủ nhiệm tiếng giảng bài dịu dàng của chị cữ nho nhỏ gé vào tai tôi, tôi thiu ngủ thì thằng thành lay tôi
- ee bà cô kêu mày kìa
Tôi ngước nhìn lên thì bà chị nỡ một nụ cười dịu dàng dành cho tôi
- minh lên làm bài em
Tôi đứng dậy, bước lên bục cằm lấy viên phấn trắng, tôi ngẵm ngĩ một lúc thì bắt đầu viết gô gô trên bảng, loáng thoáng một chút thì tôi cũng đả làm xong tôi bước nhanh về chổ trước ánh mắt ngưỡng mộ của cả lớp, chắc giờ đây trong đầu tụi nó đang ngỉ, '' nhìn mặt thằng cô hồn này như zậy mà học giỏi thế nhỉ '' tôi ngồi xuống gế và úp mặt xuống bàn tiếp tục dật dựa
- hoàn toàn 9 xác 10 điểm - tiếng cô văng vẵng bên tai tôi
Ặc vậy là nãy h trả bài hả trời tôi bất động, nãy h tôi cứ tưỡng là lên bài tập bt ko là ôm hột vịt về chiên rồi, tôi thở phào thằng thành nó buông cuốn truyện nhìn tôi ngưỡng mộ
- mày vãi *** thật đấy - nó dơ ngón tay cái lên hất càm nhìn tôi
Tôi cười khì, đáp lại cho nó, mà hình như tôi chỉ cười với nó, em, chị, và bà chủ quán thôi, chứ còn mấy đứa con gái khác thì tôi chỉ dữ cái bộ mặt cô hồn dành cho mấy con nhỏ, tôi đang ngồi rì rầm với thằng thành, thì bất chợt tôi thấy con nhỏ quyên đang quay xuống nhìn tôi chầm chầm, tôi cũng chẵng sợ tôi nhìn thẵng vào mắt con nhỏ, nhỏ như ăn trộm bắt gặp luống cuống chép bài cho tới nỗi làm rớt cây viết xuống đất, tôi giả vờ và tiếp tục gi bài tiếp
........tùng.....tùng.....tiếng trống vang lên.....tôi lắc lắc cái đầu cho tỉnh ngủ một chút, rũ thằng thành lang thang xuống căn tin kím chai nước uống, nó gật đầu, tôi và nó bước ra khõi cữa phòng, chúng tôi ở lầu 3 nên lết xuống dưới căn tin thì cực kì vất vã, chúng tôi vừa lê lết vừa nói chuyện tầm phào một lúc thì cũng tới căn tin, đang loay hoay trong tốp học sinh một lúc thì tôi và nó bưng được 2 chai nước
- êeee mày pro vãi *** nhá, thế mà tao cứ tưỡng mày......đéo biết gì hết thì ra là dấu ngề - thằng thành bá vai tôi
tôi khì cười nhìn nó,
- cũng bt thôi tao cũng biết chút ít thôi
Chúng tôi cứ làm xàm một lúc vẫn chưa có chổ thì có một cánh tay nhõ vẫy lên phía chúng tôi, tôi cứ tưỡng là gọi ai đó chứ ko phải tôi nên quay mặt đi, bổng thằng thành nó kéo tôi lại....
- qua đó ngồi đi mạy, có con nhỏ hot girl kêu mày kìa
- hot girl nào ba, mày nhìn nhầm đó - tôi nhếch mép
- cái nhỏ quyên đó - nỏ lôi tôi lại chổ nhỏ
- nhỏ đó là hot girl à - tôi lắc lắc cái đầu
- ừ, con nhỏ đó xinh nhất khối 10 đó - nó cười
- tao tưỡng mày chỉ biết thuốc lá với truyên thôi ko ngờ mày cũng gái gú vãi nhỉ - tôi tán lên đầu nó
- thì tại mấy đứa kia nói wài nên tao biết thôi
- ờ thế cơ đấy - tôi cười
- Minh qua đây ngồi nè - tiếng nhỏ quyên rõ to
Thằng thành kéo tôi lại bàn nhỏ, đúng là thằng lìn này mê gái thật, tôi ngồi xuống chiếc gế mũ, mấy đứa kia chen lấn một lúc thì tôi bị kẹp giữa hai con nhỏ, bên trái là con nhỏ bích, còn bên phải là con nhỏ quyên. Thằng chó đẻ bạn tôi nó xoa xoa càm cười gian xảo, bất chợt tôi cảm thấy rất nhiều ánh mắt như mún ám sát tôi, tôi lạnh lùng quay lại nhìn thì cả tá thằng đang lâm le nhìn tôi, à mà cũng phải 2 con nhỏ xinh nhất đang ngồi cạnh tôi mà. Tôi lắc đầu ngán ngẫm còn thằng thành thì vẫn đang góp gió thành bảo với mấy đứa kia, tôi hút một hơi chai đậu xanh trống trơ, nhỏ quyên vừa ú...ớ...mấy tiếng thì
.......tùng......tùng.......tùng........cái tiếng trống chó chết lại vang lên tôi và nó chạy như bay lên phòng, bởi vì cái tiết lí khốn nạn này và cả bà dạy cũng vãi ko kém.........tíc......tắc.....tíc.....tắc... ....phù tiết 3 cũng đả ra tôi ngả ngươdi ra tựa vào cái bàn dài sau 2 tiết lí tra tấn giả man. Tôi đứng phắt dậy lang thang từng bước lên sân thượng, nơi đây mới đúng là nơi dành cho tôi, ko một bóng người, gió thổi mạnh, tiếng những thanh sắt va vào nhau len ken.....nge rất đả tay, bốp......nguyên một thằng ngả bịch xuống mặt đất, tôi quay lại nhìn thì thấy cả đám lôi chôi lóc chóc.....cổ vủ cho thằng to sát kia đang đạp phình phịchh xuống người thằng kia.........tôi xho một điếu thuóc vào miệng và rít một hơi thật sâu vào phổi và ngoãnh mặt đi. Những vịêc đánh nhau ở nới này là như cơm bữa, ngày nào tôi cũng đứng trước lan can nhìn xóm thì thấy cả đám rượt một thằng................tôi quay người tiếp tục rít từng hơi thuốc còn động lại......binh....bốp....bốp........tiếng va chạm của thịt làm tôi ko cảm thấy thanh thãn nữa, tôi bước lại phía sau nơi ko có wánh nhau, tôi ngồi chõm lên cái miếng xi măng cao và hút.......hết điếu này rồi lại điếu khác...........tùng tùng......tiếng trống kết thúc giờ ra chơi tôi quay người lại thì thấy cái thằng bự tổ chãng vẫn đang hành hạ thằng kia, nhưng tôi cũng lờ đi ko thấy, bỡi vì tôi chẵng muốn động chạm đến ai và cũng nhất là lời hứa khi xưa với linh, ko được đánh nhau, ko đc hút thuốc, luôn có một vị trí trong trái tim anh, tôi đả phá vỡ một lơì hứa với em, và tôi ko mún chính tay mình đập vỡ 2 lời hứa còn lại, tôi tách đám đông ra và đi xuống cầu thang. Tôi đẩy cánh cửa vào lớp, và ngồi phịch xuống gế thở dài..........
- mày mới đi hút à ?? - thằng thành hỏi tôi
- ừ....mà ko đâu vào đâu, mấy thằng đầu trâu mặt ngựa wánh nhau ì xèo trên đó
- ừ....haha.... cái trường này mà - nó cười giòn tan
- ừ chán thật.
- à mà nè nếu có chuyện gì thì kêu tao, tao giúp cho
- tao có chuyện gì đâu mà cần mày giúp
Bộp.....con nhỏ ngồi trước 2 thằng tay đặt miếng giấy nhỏ trên bàn nói
- của nhỏ Quyên đưa cho ông đó
- đưa cho tui hã - thằng thành reo lên
- mơ đi kưng, của Minh đó - nhỏ nhìn tôi rồi quay lên
Tôi cằm miếng giấy nhỏ được gắp thành ô vuông tôi mở ra và đọc lẫm bẫm '' Minh ở đường nào, lát hai đứa mình về chung nha '' nét chữ nắn nót trên giấy, tôi ngước lên nhìn nhỏ thì nhỏ giả bộ viết bầi và nge giãng, nhưng thỉnh thoảng lại liết qua tôi
- chú vãi thật, được hoa khôi rũ về chung luôN - thằng thành tiết rẽ
- ừ
Tôi quăng miếng giấy xuống học bàn, rồi chép bài, thằng thành thâý thế liền hỏi
- sao mày hk tl nó - nó ngô ngô cái mặt ra
- tại tao hk thít thế thôi
- Ồ.....thế đấy
- ừ
Cuối cùng nguyên một buổi sáng mệt mỗi cũng đả trôi qua chậm chạp, tôi quãi cái cặp xéo một bên và bước thăn thoắt về.
- đợi quyên với minh - tiếng con nhỏ vang lên
Tôi vẫn tiếp tục bước đi ko nge con nhỏ nói. Bặt nhỏ chụp lấy tay tôi thở hỗn hễn
- kêu về chung mà sao đi nhanh quá zậy - nhỏ hỏi tôi
- uã...thật à - tôi lạnh lùng đáp
- ừn
Tôi bước chậm lại đợi con nhỏ đi cùng, nhỏ vẫn cố bắt chuyện với tôi, còn tôi thì cứ ậm ừ cho qua
- Minh về đường nào - nhỏ dắt con dylan ra
Đúng quả thật con tiểu thư có khác, toàn chơi hàng hiệu, đi xe đắt tiền
- đi về nhà trọ đường xxx - tôi lạnh lùng đáp
- uã vậy hã chung đường rồi, để quyên chỡ minh về nha - nhỏ mĩm cười
- thôi. Tui tự về được
- nhưng....mà,,
bổng tiếng nẹt bô quen thuộc của thằng thành vang vào tai tôi
- về chưa mạy tán gái à - nó chọc cười
- cho tao quá zang với
Tôi leo lên xe cuã thằng thànhh phóng đi bỏ lại con nhỏ với cái mặt buồn thiu thĩu vì thấy vọng
Nắng của buổi trưa như muốn thiêu cháy tất cả, trời đứng gió ko có một cơn gió nào lang thang quanh đây, tôi đang ngồi sau thằng thành phóng như điên trên con wave độ của nó, tiếng bô râm vang cả một khu tỉng lặng
- được nhỏ đó rũ về chung nữa nház, mày gê thật - nó cười hí hững
- thôi đê đm, tao có bạn gái rồi
- ài.....trai năm thê bảy thiếp là truyện bình thường mà - có cười man rợ
- nhưng tao ko muốn như zậy, iu như cái kiểu đó chỉ đem lại đau khổ thôi mày à - tôi hạ giọng
- bộ mày từng bị hay sao mà rành thế - nó ngoái đầu nhìn lại
Tôi thở dài thất thần một tiến rồii gật nhẹ đầu, tiếng '' ừ '' nhỏ phát ra trong cổ họng tôi, từng làn khối trắng cứ phì phò bị bỏ lại ở phía sau.
- à mà nè mày biết con nhỏ đó dữ cở nào hk - nó hỏi tôi
- làm sao tao biết, tao có quan tâm đâu mà biết - tôi cốc đầu nó
- nhà con nhỏ đó dữ lắm, ba nó làm giám đốc công ti gì bự lắm, mẹ nó thì làm bên ngân hàng, mà đặt biệt thằng anh nó số má dữ lắm
- số má à, cỡ nào ?? - tôi hỏi
- anh nó bảo kê mấy cái vũ trường lận, vào tù ra chạy cũng nhiều đó
- ừ vậy à
Tôi rít thêm một hơi vào phổi, và đập tay vào vai nó ra hiêụ cho nó dừng lại, tôi cằm điếu thuốc còn đỏ rực trên tay dụi vào tường, và lây cục sirum cho vào miệng nhai, nếu em mà thấy tôi hút thì có nước mà lấy dao cắt chim tôi mất. Tôi bước rón rén vào, em đang nằm trò co trên giường đọc tiểu thuyết, kế bên là bánh trái lĩnh khĩnh. Tôi nhẹ nhàng bước vào hù em
- chào vợ - tôi nó rõ to
Em giật mình cuốn quích cả lên, ném nguyên cuốn tiểu thuyết dày cọm vào mặt tôi một cái '' bốp '' khiến tôi chúi nhũi ra phía sau
- chồng mơí yk học zìa hã - em lại xoa xoa chán tôi
- ừ..đau chết đi được
Tôi cỡi nguyên bộ đồ nực nọi ra quăng vào một só, và trên người chỉ còn võn vẹn cái quần đùi zới cái áo 3 lỗ
- chồng đi giặt đồ đi, để vợ nấu cơm cho ha
Nấu cơm, trời ơi tôi có nge nhầm ko vậy trời em mà nấu cơm có nước tôi tiêu chãy chết mất
- hã....nâu cơm...thôi...thôi để chồng nấu cho - tôi đứng cứng người
- bộ tưỡng vợ hk pít hã, chị hoa mới nãy chỉ vợ đó
À thì ra là cái bà nội này xuối bậy em, muốn em giết tôi hã trời, lúc này bà đó bước sang nhìn tôi cười
- này nhóc sao chưa đi giặt đồ
- lát em mới giặt, nấu cơm cái
Tôi đáp lại chị ta với cái mặt hầm hực, đả xuí bậy bây h còn qua định chơi thêm một vố nữa hã trời
- uã hồi sáng chị chỉ ngân nâú cơm rồi mà - bả quay sang em
- dạ mà ảnh hk chịu kìa - em phụng phịu cái má
- chồng giặt đồ vợ nấu cơm mới phải chứ - chị nói với cái giọng mĩa mai
- đúng rồi đó đi giặt đi, để cơm nước vợ lo - em đẩy tôi ra khỏi cữa phòng tôi ôm cái thao đồ bự lếch ra phía ngoài sau, tôi vừa đi vừa thấp thởm khong biệt em nấu cái gì cho tôi ăn đây, bạch.....một cánh tay đập lên vai tôi, tôi quay lại là nhỏ trâm con bà chủ nhà trọ, nó vẫn còn trong bộ đồ đi học mồ hôi nhễ nhãi, nhỏ nhìn tôi tươi cười đáp
- anh đi giặt đồ hã - nhỏ hỏi tôi.
tôi tính ừ lạnh đi nhưng mà tôi ngỉ kĩ lại dù sao nhỏ cũng là con chủ nhà, nên phải gần gũi hơn có gì nhỏ hk đòi tiền trọ gắp
- ừm anh đi giặt đồ, em mới đi học về hã - tôi cười
Nhỏ ngạc nhiên nhìn tôi, có lẽ con nhỏ lần đầu tiên thấy tôi cười với nhỏ, nên cười rât tươi
- dạ em mới đi học về
- uã hk tắm rữa sao, hôi quá à
Tôi giã vờ bịnh mũi mình lại chọc nhỏ, mặt con nhỏ đỏ ững lên vì xấu hổ, mà công nhận mặt nhỏ này mõng thật mới chọc một câu đả ững lên rồi
- hứ, anh toàn chọc em,em đi tắm đây
tôi cười khì nhìn con nhỏ, bước chân sáu lon ton chạy về nhà,tôi chọc nhỏ thêm một câu cho vui
- coi chừng nhãy một hồi té đập đầu zô tường bây giờ
Nhỏ quay lại nhìn tôi lè lưỡi ra đáp trả, tôi quay lại và tiếp tục giặt đồ............tôi bưng cái thao đồ mới giặt xong thì, quay trở lại vừa bước tơi thì muì thơm của đồ ăn xong vào mũi tôi, tôi ngó cái đầu vào thì em đang xào xào cái gì đó, tôi máng đồ lên và bước vào
- nấu cái gì đó
Em quay lại nhìn tôi cười âu ếm
- đang xào đậu que với thịt nè
Nhỏ chỉ chỉ cái tay vào cái chảo nóng kia, tôi cười khì chọc quê
- uã tiểu thư mà cũng biết làm đồ ăn sau
- ừm biết chớ, mai mốt phải về hầu tướng công nữa
- ai mà thất đức ba đời thế nhỉ
Vèo nguyên đôi đuã bay xuyên qua mặt tôi, em hầm hực nhìn tôi như mún xé tôi ra
- ờ....thất đức ba đời, vậy mà có người kêu tui = vợ hằng ngày đó - em hât cái mặt lên
- hì hì thôi xl mà
- hứ hk cần, bữa nay cho nhịn đói luôn
Em hất cái mặt lên dọn đồ ăn ra diã, tôi xách cái chén với đôi đuã ngồi xuống cạnh em thì bị em tống một đạp lăng quay ra đất
- cấm lết vào đây - em chỉ tôi
- thôi xin lỗi thật mà, cho ăn đi mà
- hứ giang ra xa
Êm đâỷ tôi, còn tôi thì cứ ôm chặt lây em này nĩ, nài nĩ một lúc thì em cũng cho ăn, nhưng mà vẫn có một người đang gắp đồ ăn tỉnh bơ
- ơ chị tỉnh bơ nhĩ - tôi ngệch ra
- ờ thì cai này là tiền thù lao mà - chị nháy mắt với em
- phải uì đó nhà chị hết gas rồi nên qua đây ăn
Tôi lúi húi cặm cụi ăn, thì tiếng rung chuông trên bàn làm tôi dừng lại, tôi đứng dậy cằm cái đt cuì ra nge
- alo ai zị - tôi nói
- cho hỏi số của bạn minh hk zạ ? - một giọng nhẹ nhàng bên đầu kia
- ừ phải rồi ai thế
- mình là quyên nè.......
Uã sao con nhỏ này biết số mình ta, tôi tự hỗi, lẫn quẫn một lúc tôi bắt đầu nói
- ừ có gì ko - tôi hỏi nhỏ
- ừm...cũng hk có gì, tại đt thữ xem có phãi ko đó mà
- ừ vậy thôi à - tôi tính cúp máy
- ấy khoan, bộ hk có gì muốn nói à - nhỏ ấp úng
- nói gì là nói gì? - tôi đáp hồn nhiên như thằng điên
- ừ zị thôi - giọng nhỏ tiêu ngiểu
- à mà này sao biết số tôi vậy
- ờ thì........hỏi thành nên thành đưa.
À thì ra là cái thằng phãn này, hèn gì lúc về cười nham nhỡ thế, thì ra là bị dụ bỡi mấy đứa này, tôi nính thinh một lúc rồi tl
- ừ thôi cúp máy đây, tôi đi làm
Cúp cái rẹt tôi quay trở vào trong thì thấy em dành cho tôi một ánh mắt sắt lẹm, còn bà chị thì cứ cười hí hí như ngựa vậy, hk biết lại bày trò gì nữa đây, tôi ngồi phịch xuống sàn cặm cụi ăn như chưa có chuyện gì xãy ra
- chồng nói chuyện với ai vậy - em bắt đầu dò xét
- à nc với bạn - tôi tiếp tục ăn
- nói đại là vợ bé đi bà đặt bạn - cái mõ bà này bắt đầu hoạt động
Bã nói làm tôi sặc cả cơm, tôi cười khì trước câu nói đùa của bã, nhưng em thì khác, em nhìn tôi đăm đăm, mắt đầy lữa gen tuông
- có thật là bạn ko vậy ? - em hỏi
- thật mà
- ừ
Em lạnh lùng quay mặt xuống ăn tiếp, tôi như người bất động trước câu nói lạnh lẽo của em, mặt tôi buồn tênh ko còn một giọt máu, tôi xích gần em hơn gắp những thứ ngon nhất bỏ vào chén em, em thì cứ làm mặt lạnh với tôi hk nói tiếng nào
- vợ làm sao vậy ? - tôi khẻ lay em
- Không gì ? - em lạnh lùng đáp
- bộ vợ hk tin hã, chồng nói thật mà
Bà chị như hiểu ý, liền đứng phắt dậy, lon ton chạy về phòng bỏ tôi một mình lại với em
- vợ, chồng nói thật mà - tôi buông đủa xuống vuốt lấy má em
- hk tin - em đáp = cái giọng chua ngoa
- sao lại hk tin, bộ vợ ko tin chồng hã
- cái mặt chồng ai dám tin, cái bữa hôm qua đi bưng nước là vợ thấy hết cả rồi
Vậy là hôm qua em thấy hả trời, tôi hôn nhẹ lên má em thỏ thẻ từng hơi ấm phả vào tai em
- ừm nhưng mà chồng đâu có làm gì đâu à, chồng đi bưng nước xong là đi vào trong liền mà
- biết là zị, nhưng...nhưng....nhỏ đó nó kéo chồng wài đó, sao chồng hk gỡ tay nó ra
vậy là rõ thì ra ghen từ bữa hôm qua đến giờ, thế mà tôi cứ tưỡng giận cái vụ nge đt ccủa nhỏ quyên
- hk lẽ chồng nạt khách sau, chồng đâu có làm gì xằng bậy đâu à, trong tim chồng chỉ có mình vợ thôi mà
Tôi tuông ra cả ngàn câu, mà chính tôi nge còn phải nổi hết cả da gà huống hồ chi là em.
- thôi ứ tin, nge nỗi cả hết da gà - em nói nhỏ nhẹ
Nói là thế thôi, chứ tôi biết là em hết giận rồi, tôi biết được điều đó qua đôi mắt em, đôi mắt đen láy in sâu hình bóng của tôi vào đó.
Sao bữa cơm đầy hờn gen cũa ai ngây lúc nắng nóng nực, làm tôi như muốn phát điên luôn.........
Tôi bước tà tà ra phía sau phòng trọ để tắm rồi đi làm, từng dòng nước mát lạnh cứ đổ ào ào trên người tôi, lắc nhẹ cái đầu một lúc để nước rơi ra.
- bữa nay đi nữa hk vợ - tôi vừa mặc cái quần jean vào hỏi em
- tất nhiên rồi, ko thì chồng lại đi kua gái nữa à - em cũng vừa tắm xong
- ặc.....làm gì có
- ai biết đc chồng tôi đẹp trai thế này cơ mà - em ôm chầm lấy tôi
- hơ giờ mới biết hã
Từng giọt nước lạnh te bị hơi ấm của 2 cơ thể làm tan biến, em đẩy nhẹ tôi ra với tay lấy cái áo khoác của mình mặc vào, tôi và em cùng lang thang trên con phố nắng rực lữa, nhưng ánh nắng đó làm sao bằng ngọn lữa trong tim tôi dành cho em.........bước cùng nhau trên những bóng râm ít ỏi bên đường, tôi nhường em đi vào hàng râm ấy, con trai như tôi thì sao phải sợ mây cái nắng này, nhưng em thì khác, em kéo tôi vào chung. Đi dọc theo bóng râm một chút thì tôi đả tới chổ làm, chúng tôi thay cái áo ra và mặt cái áo màu xanh to đùng của quán vào.
Tôi cầm cuốn sổ nhỏ quen thuộc trên tay và cây viết chạy đôn chạy đáo khắp cả quán để tính tiền, em cũng chẵng khá hơn tôi em lăng xăng khắp quán, mệt thì thế nhưng em vẫn có một nụ cười làm lộ ra cái núm đồng tiền đáng iu của em, có một cặp trai gái đi vào tôi liền bước tới
- anh chị dùng gì ? - tôi hỏi
Thì ra là con nhỏ quyên cùng lớp với tôi, đi chung với nó là một thằng bự con, xăm trổ đầy mình toàn thân đầy thẹo dít, và đặt biệt nhất anh ta có một cái hình xăm ngay ở cổ nhìn rất đẹp
- một li cafe, một li sinh tố dâu - cái giọng khàng khàng cất lên

Admin
Admin

Tổng số bài gửi : 1582
Tham gia ngày : 06/05/2012
Age : 27

https://taigame.forumvi.com

Về Đầu Trang Go down

Chạy Trốn      Empty Re: Chạy Trốn

Bài gửi  Admin Thu Jul 26, 2012 7:33 pm

Tôi gi vào cuốn sổ và đáp lại
- anh chị đợi một chút
Anh ta vẫn nhìn tôi đăm đăm như muốn gây sự, bất chợt 2 ánh mắt lạnh như băng gặp nhau, tôi nhìn trực diện ko chóp mắt, anh ta cất tiếng
- mày tên gì ?
- minh - tôi lạnh lùng đáp
- học lớp mâý
- 10 - tôi đáp cụt ngủng
- trong tướng tá cũng ngon đÓ - anh ta quay sang con nhỏ quyên cười. Tôi mặc kệ anh ta và quay vào một chút và bưng nước ra.
.................................................. .......
- cho hai đứa nè - bà chủ chìa ra hai chiếc nhẫn
- cho em hã - em lanh chanh đáp
- ừ, hôm qua chị đi vòng vòng thấy đẹp nên mua cho 2 đứa, nhẫn cặp đó nha
Em ríu rít nhận lấy cười rất tươi, em choàng tay tôi nói
- chồng quỳ xuống đeo cho vợ đi
Sặc.....giỡn hã trời, nhỏ làm tôi sững người, bà chủ bụm miệng cười khằn khặc nhìn tôi
- ở đây hã - tôi đáp
- ừm - em chìa ra
- thôi nhưng mà ở đây kì lắm
- bây giờ có đeo ko - em lên giọng
Tôi kéo em và góc tường tránh ánh mắt đang nhìn chúng tôi. Tôi quỳ xuống một chân cằm lấy đôi tay nhỏ nhắn của em đang chìa ra, tôi cằm lây chiếc nhẫn màu trắng tinh đơn giãn deo vào ngón tay giữa của em, em ôm chằm lấy tôi cười ríu rít và tôi cũng vậy tôi xiết chặt lấy thân hình nhỏ bẻ của em, không gian này, cảnh vật này, thời gian này , chính là nơi anh trao trái tim này mãi mãi thuộc về em...........
- 2 đưá bây làm cái gì thế hã - tiếng bà chủ vang lên làm cắt đứt cảnh lãng mạng của chúng tôi
- ơ...có..gì đâu nhỏ trượt chân đó mà - tôi thanh minh
- zị sao hồi nãy tao thấy cái gì quỳ gối cơ mà
Ặc hk lẽ bã thấy hã trời, câu nói cũa bã làm tôi cứng họng ko cất nên lời, mặt nhỏ cũng ứng đỏ cả lên, thấy 2 chúng tôi như vậy bã phì cười chọc tức
- thôi 2 đứa làm tiếp đi, chiều ở lại ăn cơm zới chị nha - bả đề ngì
Tôi chưa kịp trả lời gì, thì quay sang thấy cái bản mặt em đả sáng rỡ lên, mà thôi cũng kệ cơm chùa mà, chiều đở tốn cơm. Tôi cười với bã rồi gập đầu đồng ý, chúng tôi lại huý hoáy trên cuốn sổ rong rũi khắp quán. Nhứng ánh nắng chiều tà cuối cùng cũng buông xuống, cái hương vị ấm áp ngọt ngào khi có em ở bên tôi, hết ngày mai nữa là em xa tôi rồi, lòng tôi buồn vời vợi, tôi vội xua tan cái cảm giác ấy đi mà phải đối diện những ngày ngắn nguĩ hạnh phúc khi bên em. Em đang loay hoay với bã dưới bếp, quán xá thì để tôi coi cùng với mấy chị kia, làm một chút chân tôi đả tê cứng lại tôi ngồi phịch xuống gế ngĩ chân một chút..........mùi thơm nồng của tỏi xong thẳng vào mũi tôi nó kích thích nước bọt chảy cuồng cuộng trong miệng tôi
- xuống ăn cơm nè chồng - em nói vọng ta
Tôi ngồi phịch dậy, khi nge cái âm thanh ngọt ngào của em, thì mọi cơn đau hay mệt mõi điều tan đi trong cái xúc cảm hạnh phúc trong người tôi. Tôi ngồi kế bên em còn bã thì ngồi trực diện, ôi sao cái tượng này tôi đả lâu ko có được, một buổi cơm gia đình bên em và những ngiười luôn yêu thương tôi
- chị hùi đó làm đầu bếp hã - tôi cười nhẹ
- uã sao em biết zậy - chị tăng thêm sự vui vẻ cho bửa cơm
- thì tại ngon quá trời nè - tôi vừa ăn vừa nói
- bộ vợ nấu hk ngon bằng à - em nhéo vào eo tôi
- a.....đau ngon....ngon mà
Em xoa xoa vào vết thương tôi an ủi, vừa đánh vừa xoa mới gọi là iu thương chứ. Thấy cảnh tượng đó cũng ko thể làm chị nhịn cười, chị cười giòn tan trong cái khung cảnh ấm cúng đầp ấm này, em bới cho tôi đầy cả chén cơm, tôi thì cứ ngồi làm khán giả cho cuộc tán dóc của 2 chị em, mà côn nhận em dễ hoà đồng thật miễn gặp ai mà là con gái thì bắt chuyện nói đủ thứ trên đời, tôi chỉ biết cười trừ nhìn cái miệng xinh xinh của em hoạt động,. Bửa cơm chầm chậm trôi qua trong cái cảm giác lân lân khó tả trong lòng tôi, em và chị dọn dẹp còn tôi lại cằm cuốn sổ trên tay lăng xăng khắp quán, hôm nay tôi và em sẽ làm tới quán đóng cửa, sự thật thì tôi cũng chẵng muốn quay lại cái căn nhà trọ nhỏ xíu ấy, tôi muốn ở nơi này, à mà ko phải cái cảm giác đầm ấm của nơi này mới chính là thứ tôi muốn, mặt trời đả lặng và trăng đả lên cao, 1 vì saô....2 vì sao, cứ mõi khi hết khách em lại ngồi cạnh tôi ngướn lên nhìn, và đếm........
- đố chồng trên đó có mấy sao ? - em hỏi tôi ngô ngê
- à.....nhiều lắm - tôi chẵng biết phải trả lời sao nên cứ buộc miệng nói đậi
- nhiều cở nào? - em quay sang
- nhiều cở tình cảm chồng dành cho vợ được chưa - tôi vừa bưng bê nước trên tay vừa nói
- thật ko
- thật chừng nào vợ đếm hết được sao trên trời thì vợ sẽ biết chồng iu vợ bao nhiêu năm chịu ko
.................................................. .......
Ngồi làm xàm với em một lúc thì trời thì từng đợt khách cuối cùng cũng đả tính tiền ra về, chúng tôi cỡi cái áo đồng phục đả lấm mồ hôi trên lưng kia máng lên cái giá phơi đồ, tay em đan chặt lấy tay tôi, 2 chiếc nhẫn bằng kim lọai cứ cạ cạ vào nhau, ngước nhìn xung quanh, từng dòng xe cộ tấp nập nối đuôi nhau, tiếng kèn xe......bim....bim.....cứ hòa lẫn vào tiếng xin nhường đường của những người kia, từng hàng bóng đèn đủ màu cứ nhấp nháy trước mắt tôi và em, đủ hình đủ dạng cứ thi nhau sáng lên xem ai đẹp nhất, từng cặp tình nhân nắm chặt tay nhau trên phố, họ nói cười, họ hôn nhau nhìn thật hạnh phúc, và tôi cũng có một cái hạnh phúc bé nhỏ đang nắm chặt lấy tay tôi, em nhìn thấy những cặp khác thể hiện thì em liền đem tôi ra làm vật mẫu, hun hít, ôm eo đủ thứ trò, tôi cũng chỉ biết cười với em và tuân theo răm rắp những điều trẻ con mà em muốn làm....................lang thang trên vĩa hè đầy rãy những hàng thức ăn khuya nhìn mà thèm nhỏ dãi, chúng tôi ko cưỡng lại được cái mùi vị quyến rũ ấy, chưa kịp làm gì thì em đả lôi tôi lại quầy cá viên chiên, em mua 3 hộp trong quầy đó có thứ gì là em mua hết..............đi cùng nhau trên một cái bóng, cùng ăn, cùng cười, cùng đùa giỡn, tôi muốn cái không gian này, cảnh vật này sẽ dừng lại, tôi muốn được bên em, được làm cho em cười, nhưng ông trời thì đâu có muốn thế ông bắt em phải rời xa tôi, phải để tôi chống chọi với nỗi cô đơn một mình..............cứ ngĩ vẫn vơ một lúc với hàng ngàn câu hỏi trong đầu thì trước mắt tôi là một căn phòng nhỏ, nơi tổ ấm nhỏ của tôi và em trong những ngày ít ỏi còn lại..........
- chồng nè - em chạy khóa cữa lại
- gì vợ iu - tôi cởi cái áo thun trên người ra
- mình '' ấy '' nha - má em đỏ bừng lên
- nhưng vợ đang trong đèn đỏ mà.........? - tôi ngệch ra
- nói dối chồng đó, vợ đèn đỏ trước khi lên đây lận
- à thì ra là nói dối tôi bởi cái vụ gen tuông bậy đó đúng hk ? - tôi hỏi em
Em khẻ gật đầu cười toe tét
- này thì nói dối nè
Tôi đè em xuống giường, cỡi phăng cái áo thun đang ôm lấy bầu ngực mịnh màng của em và.......................


2 bầu vú trắng ngần của em thấp thoáng sau cái nịch vú màu đen tôi xoa xoa lên bầu ngực em, cái cảm giác dịu dàng đê mê làm cho tôi quên hết cảnh vật xung quanh, môi em tìm đến môi tôi, một nụ hôn nhẹ và sâu trên môi tôi, cái lưỡi em nó cứ đánh đá vào lưỡi tôi rồi bất chợt em lòn tay và cái quần tôi, cái khuy quần được em cởi ra chầm chậm, tôi tuột cái quần vứt xuống đất, con chim tôi sau một lúc biểu tình dưới cái quần jean chật chội lúc này nó như sau 30 nằm bị kìm nén nó gồng mình như lí đức đang thể hiện, gân guốc cơ bắp nỗi cuồn cuộng lên, em nhìn tôi ngơ ngác, sau khi em chạm nhẹ vào nó
- sao mà mới có một hôm ko gặp bự dữ nè trời - mặt em sượng ngắc
- chắc tại nó đang lớn đó mà
Tôi phì cười, em đẩy tôi nằm xuống giường, ngực em lướt qua chim tôi cái cảm giác mềm mại mịnh màng đag di chuyển chầm chậm qua cái phần nhạy cảm nhất của tôi. Chim tôi như muốn vụn vỡ thành trăm mánh khi cái môi mềm mại của em chạm nhẹ vào nó,......chụt......em hun mạnh lên đầu khất, nguyên một luồng điện cao thế truyền từ tế bào cảm nhận của đầu khất xuyên thẳng lên não bộ. Tôi oằn mình sung sướng em khẻ cười rồi tay mân mê hai 2 hòn dái của tôi miệng em bắt đầu ngặm lấy nó, em mút như trẻ con lâu năm gặp được cây kem ,em mút chùn chụt, tay em sóc nhanh hơn từng đợt khoái cảm cứ một taqng lên, tôi rên hự...hự trong cổ họng, căn phòng lặng thằng đâu đó trong góc phòng có một âm thanh nge rất lạ đó là âm thanh của dục vọng đang rên trong miệng tôi, và phát ra từ miệng em khi mỗi lần em mút nó chụt....chụt....âm thanh đó ngày càng rõ hơn.........tôi kìm hãm hết nổi tôi bắn từng đợt ào ạt vào miệng em, lưỡi em quân chặt lấy đầu chim hứng chịu từng đợt tinh ào ạt xuất ra từ cái đầu đó. Em nhả chim tôi ra, vết tinh còn vương lên miệng em một chút tôi với tay lấy miếng khăn giấy lao đi cái vết trắng đục đó, tôi sốc em đứng dậy 2 tay chống vào cái khuông bếp, tay tôi cởi chiếc nịch vú của em ra, .....bịch......tiếng nịch vú rơi xuống đất miệng tôi lướt trên cái thân thể nỏn nà của em, cứ mỗi lần miệng tôi đi tới đâu thì phần da thịt của em sỡn gai óc lên, tôi dùng tay thoa nhẹ lên cái quần lót màu đen đang ướt đẩm của em, vuốt ve một lúc bên ngoài, tôi bắt đầu ấn nhẹ ngón tay vào trong, em rên lên hự....một tiếng nhỏ phát ra trong cổ họng em, những thứ nước nhờn tuôn ra ào ạt thấm ướt hết cả cái quần lót màu đen của em, tôi lột quần lót của em xuống tới mắt cá chân, tôi khum ngươì xuống hít một thật sâu bên trong bướm em, cái mùi ngai ngái xong thẳng vào tận óc tôi, tế bào dục vọng của tôi bị kích thích mãnh liệt, tôi liếm nhẹ dọc con bướm trắng phao của em, tay tôi tách nhẹ 2 mép thịt mũm miễnh của em sang một bên, lưỡi tôi cà sát quanh hai mép thịt đỏ hỏn của em,.......slup......slupt......
Miệng em rên lên a....a..h....ưm.....trong cái không gian mập mờ bởi ánh đèn ngủ màu cam của phòng, lưỡi tôi ngoáy xâu vào trong, tôi đẩy ra đẩy vào một lúc thì cái hột nhỏ trên bướm em xe cứng ngắc lại em quay lại nhìn tôi....miệng vẫn còn rên hự...ưm.........tôi khoái trí cười, rút cái lưỡi ướt át của mình ra khỏi bướm, tôi kê đầu chim mình cạ lên cạ xuống xung quanh thứ nước nhờn đang lan rộng xuống 2 cái đùi trắng mịnh đỏ, em rên ư...ư.....trong họng, tôi bất chợt kê ngay vào cái lổ khít rịt của em hãy mạnh một cái, chim tôi chạy tốt vào trong, em rên lên hự một tiếng
- A...nhẹ...n.hẹ..a..h...chế...t..em
Tôi nắm lấy 2 cánh tay em kéo ra phía sau và bắt đầu nhấp một cách thô bạo.....phịc....phạc....h....tiếng 2 mãng da thịt vỗ vào nhau chan chát em rên hừ hự trong cái không gian mu mị này.....sau một lúc tôi gần như bắn tiếp đợt 2 nhưng tôi lại sực nhớ lại những cảnh tượng mà tôi xem trong mấy cái phjm sex đó là đi cửa sau........tự dưng tôi lại ngỉ mấy cái thứ bậy bạ ấy tôi xua tan thứ ấy trong đầu mình, nhưng càng muốn quên thì dục vọng lại cứ làm hiện ra mồn một sau một lúc đấu đá nội tâm trong lòng mình và.....dục vọng đả thắng
- vờ này mình ấy cửa sau nha - tôi gãi nhẹ lên tâm lưng trần của em
- thôi đau lắm đút một ngón tay zô là đau rồi - em giật bắng người nói
- uã bộ làm rồi hã - tôi ngệch ra
- ừm thì buòn làm thữ
- vậy sao hk cho chồng làm
Em ứ ừ một lúc rồi cũng gật đầu bỡi những lời dụ dổ của tôi, tôi quỳ xuống liém nhẹ quanh cửa sau của em, nó thật đẹp nó ko có đen xì lì như những bộ phim mà tôi coi, nó hồng hào nhăn một ít, sau khi quan sát hã hê nó xong tôi đứng dậy kê thằng nhỏ ngay cái cửa sau tôi quẹt quẹt nước nhờn xung quanh nó và ấn vào
- aaaâ.....đau quá.....an...h. - tiếng em thất thanh
Tôi bịnh chặt miệng em bằng một nụ hôn và tiếp tục ấn mạnh nó vào em rên ư ư trong họngrăng em cắm vào môi tôi, sau một lúc chịu đau thì thằng nhỏ đả vào được cái đầu khất, tôi buông nhẹ em ra, chim tôi như bị bóp ngẹt bởi lỗi đít em, nó xô đẩy vị khách không mời này, tôi bắt đầu nhấp nhè nhẹ.........em và tôi cùng rên lên....a.....a....ư......f...n......m....chế.. .t....mất......em la oai oái lên vì đau còn tôi vì sung sướng tột đỉnh chỉ vài cú nhấp là tôi muốn bắn.....tôi rút thằng nhỏ ra khỏi đích em và kê ngay bướm đẩy mạnh vào em rên lên một tiếng hự.......em nằm vã trên giường còn tôi thì cứ ôm ngag eo em nhấp thêm 5 phát nữa thì xà......tôi bắng ngặp trong bướm em, tôi mệt lã người ko thể rút chim ra nữa. Tôi nằm vật kế bên thở hồng hộc , nước mắt em bổng ứa ra
- chồng biết đau lắm hk - em thúc thích
- chồng xin lỗi xin lỗi
Tôi ôm chặt lấy thân hình em ríu rít xin lỗi mặt kệ chim tôi vẫn còn đang trong bướm em vào từng dòng tinh đục đang rĩ ra ngoài
Tíc.....tắc.....tít.....tắc.....cây kim dài chầm chậm di chuyển, không gian đả tờ mờ sáng, từng ánh nắng nhẹ khẽ lọt qua cánh cửa mỏng của căn phòng, trên cái giường được làm bằng từng lát gạch có 2 thứ gì đó đang xiết chặt lấy nhau, hơi ấm phà phả của 2 cơ thể trần trụi cứ hoà vào nhau, tiếng cười nói buổi sáng ngoài cánh cửa đang càng nóng dần hơn, chàng trai khẻ dụi mắy thức dậy, có một thứ gì đó mịnh màng và ấm áp đang ôm qua người hắn, nhẹ dùng tay vẽn những loạn tóc đang bay loà xoà bởi tiếng thở đều của cô gái, hắn hôn nhẹ lên má cô
- chào buổi sáng thiên thần của anh
Ngày Cuối Cùng Bên Em
.................................................. .......
Em khẽ giật mình khi bàn tay chai sạn của tôi chạm vào em, hàng mi cong vút bổng nhấp nhái một chút rồi một nụ cười hạnh phúc khẽ hiện trên khuôn mặt em, em khẻ nhóm người dậy ôm lấy tôi đặt nhẹ lên má tôi một nụ hôn, khuôn mặt còn ngái ngủ của em sao mà trông yêu thế, 2 khoé mắt còn ươn ướt bởi nước mắt, tôi vuốt nhè nhẹ lên má em cười
- ngủ ngon hk vợ - tôi vừa vuốt ve vừa nói
- dạ....ngon.....- em cười giòn tan
- hôm nay ngoan nhỉ, dạ nữa kìa - tôi cười đáp
- dạ.......
Sao tiếng dạ của em làm tôi nhói lòng thế này, mà cũng đúng thôi hết hôm nay là tôi sẽ ko còn nge cái âm thanh ấm áp quen thuộc mỗi khi thức dậy, suy ngỉ mông lung một lát tôi trèo xuống giường, mặc cái quần cọc vào với tay lấy bộ đồ thể dục của trường tiến ra sau phòng trọ. Hơi ấm của dục vọng vẫn còn vương vãi khắp cơ thể tôi, tôi hít một luồn khong khí ngày mới vào trong phổi và phì ra, tưdng dòng nưóc mát lạnh của buổi sớm mai làm tôi phải rùng mình, chạy đua với dòng nước lạnh buốt một lúc tôi, bước ra vươn mình sảng khoái, tôi về phòng thì em lúc này cũng đang xách đồ đi tắm, tôi khẻ bóp nhẹ lên ngực em ,để cảm nhận được cái cảm giác mềm mại mịnh màng của ngực em, em giật mình quay lại lườm yêu tôi
- tối qua chưa đủ nữa à - em nhéo vào eo tôi đau điếng
- ch..ư...a....a...đau - tôi đáp
- chưa nè,- em ngắt mạnh hơn
Xúc cảm từ cơn đau của cái nhéo vào hông truyền về làm tôi đau điếng, tôi dãy dụa nhưng ko thoát khỏi cái móng tay của em
- th..a.....a...chồ..n.g....đi..mà - tôi lâp bấp
- b...ỏ..chưa.. - em cười gian xảo
- bỏ....r...ồi..mà... - tôi vừa đau vừa nói
Sao khi thoát khỏi cái móng tay nhọn của em tôi với tay lấy cái tkb ra cho vài cuốn tập vào cặp rồi bước ra ngoài, tèng tèng ra khỏi cái khu nhà trọ bình yên là tôi phải đối mặt với những thứ ngiệt ngả của cuộc đời, dòng người qua lại chen chút tấp nập, tiếng cuã những người bán hàng rong hoà lẫn vào tiếng động cơ xe.......................
Tin....tin......rùm...r..ùm....c.ái tiếng xe này là thằng thành chứ ko ai khác, tôi quay người lại xem có phải đúng ko, thì trúng phóc nó chứ ai. Nó đang cưỡi con wave độ của nó, nó đưa tôi cái nón bảo hiểm màu đen và thẳng tiến đến trường
- ê hôm nay có thể dục, mày sẽ chết cho mà xem - nó cười khà khà
- chết gì mạy
- thì mấy em xinh tươi, vú nhãy tưng tưng lên chứ gì - nó là tiếp tục cươì
- à.......tưõng đéo gì
Thằng này chỉ có gái gú là giỏi, ban đầu tưỡng đâu nó ko mê gái bây h mới biết cái bộ mặt thật cáo già của nó, cái bộ dạng của nó khi gặp con gái là nhìn buồn cười đéo chịu nỗi, mắt sáng rỡ, miệng cười gian xảo, 2 cái chân mài cứ nhíu nhíu lên.
Ngồi suy ngỉ một lúc thì đả tới trường, từng dòng hs cứ ra vào tấp nập, váy ngắn bay phấp phơ trong gió, mông cứ lúc lắc sao cái lới quần vãi làm bao nhiêu thằng phải nhìn nhỏ dãi, nhưng tôi cũng ko phải là ngoại lệ dù có em rôdi nhưng nhìn thấy mấy nhỏ đó thì đố thằng nào chịu nỗi, đảo mắt xung quanh một lúc trong khi đợi nó gữi xe thì tôi gặp nhỏ quyên, nhỏ được cái ông to con bữa hổm chở đến, chắc cũng là bồ bịch gì đó, tôi thở dài lắc đâfu, và xách cặp cùng thằng thành lê lết lên phòng. Tùng...tùng...tùng....từng hồi trống vang lên dồn dập, tiết đầu tiên là môn lịch sữ mà đỡ cái là cái ông thầy này có cái giọng cực kì ấm ổng giãng bài chẵng khác gì ru hs ngủ, thiêu thiêu chừng 5 phút thì tôi và thằng thành úp mặt xuống bàn ngủ.................bộp......nguyên bàn tay nhỏ nhắn đập lên vai tôi, một mùi hương nhẹ cứ liêu hiêu trưóc mũi tôi, tôi giật mình thứ dậy xem ai phá giấc ngủ mình thì, thì ra là nhỏ Quyên nhỏ nhìn tôi cười, còn tôi chỉ có cái mặt ngái ngủ do tối qua làm việc cật lực với em
- Minh ra học td nè - nhỏ nói
Tôi đảo mắt nhìn xung quanh thì chả có đứa nào còn trong lúc cả kể cả thằng chó bạn tôi đi mà cũng ko rũ. Tôi ừ nhẹ với nhỏ, đứng dạt và đi theo nhỏ ra khu td. Ở đây có nguyên một nhà đa năng bự tổ chảng, nào là sân cỏ nhân tạo đủ thứ, tôi đi sao nhỏ, nhỏ thì cứ ríu rít nói đủ thứ truyện,. Lớp đả tập hợp xong từ khi nào, bây giờ tôi với nhỏ mới bước vào
- Minh chạy 15 vòng, còn quyên chạy 5 vòng sân cho cô
Tôi đứng hình mơí bữa đầu học td là đả bị phạt quay sang nhìn nhỏ thấy buồn hiu chắt là dạng tiểu thư nên bao giờ vận động, mà kễ cũng tội tại tôi mà nhỏ mới bị phạt
- em chạy dùm quyên luôn đc ko cô. - tôi hỏi
cả đám quay lại nhìn tôi, thằng thành thì trố mắt hã họng cười
- được vậy quyên khỏi chạy
Tôi xăng hai ống quần lên và bắt đầu cuộc chinh phạt 20 vòng sân..........................:..........mồ hôi tôi đổ nhễ nhại khắp khuôn mặt, lưnh áo tôi ướt đẩm vì mồ hôi, nhờ có tôi vậy nên cả lớp được xả hơi ngồi điếm vòng sân, thằng thành ngồi chò hỏ dưới bóng cây cười gian ác.............còn nhỏ quyên thì dựa vào gốc cây nhìn tôi cười, tôi chạy gần chết mà con nhỏ đó nó đứng cười thiệt là quá quắt mà......chạy lăng xăng một lúc , mồ hôi cũng vừa cạn thì những vòng chạy cuối cùng củng đả hết, tối qua vừa lên bờ xuống ruộng với em thì sáng đả bị bắt chạy 20 vòng sân làm tôi ko còn một chút sức lực nào, tôi ngồi phịch xuống góc cây thỏ hỗn hễn, từ xa thằng thành chạy lại với bộ mặt đầy gian xảo
- phê hk - nó cười hoei
- phê con mẹ mày chứ phê - tôi thở hỗn hễn đáp
- hé hé, anh hùng gách vác dùm mĩ nữ ga lăng vãi *** luôn - nó vỗ vỗ lên vai tôi
- ừ thì tại tao nó bị phạt thôi thì tao chịu mình ên luôn - tôi đáp
- ờ mày ngỉ thế nhưng mấy đứa kia ngĩ khác đó - nó cười
- ngĩ gì? - tôi ngước lên nhìn
- thì mấy đứa đó nói mày thích nhỏ quyên, 2 đứa mày đẹp đôi gì gì đó - nó huyên thuyên cả ngàn câu
- thôi đm xàm ***
- ờ xàm *** mốt mày mà thít nó là tao cắt cặc mày đem cho chó ăn
Làm xàm với nó một lúc thì có một bóng người nhỏ lon ton chạy lại, mùi nước hoa nhè nhẹ hoà tan trong gió, à thì ra là con nhỏ quyên nhỏ cằm trên tay một cái bọc gì đó chạy lại
- nè lao đi minh - nhỏ chìa miếng khăn giấy ướt ra
- ừ cám ơn
Tôi cám ơn nhỏ rồi lấy lao lên khuôn mặt ướt đẩm mồ hôi của mình, chà mát thật, cái vị lành lạnh của miếng khăn làm tan đi cái cảm giác mệt nhọc nãy giờ, quay sang một bên thì thằng lìn đó nhìn tôi cười há há
- thôi tao đi tập đánh banh đây - nó đứng dậy phũi đít đi
Bây giờ chỉ có tôi với con nhỏ, xung quanh chúng tôi là những cặp mắt nhìn như muốn ăn thịt tôi, đéo mẹ tụi này làm cái gì thế nhỉ, tôi ngỉ trong bụng, bổng nhỏ lấy miếng khăn lao cho tôi, tôi giật mình gạt tay nhỏ qua một bên. Mặt nhỏ sượng ngắt nhìn tôi
- xin lỗi nha, bắt minh phải chịu dùm
- ừ. Ko có gì, tại tôi bạn mới bị phạt thôi - tôi trả lời cụt ngũng
- ừm......mà...mà....hỏi cái này đừng có ngỉ bậy nha.....- nhỏ ấp úng
- ừ hỏi đi - tôi đáp
- minh có bạn gái chưa zậy.......


Ế con nhỏ này vừa nói gì vậy trời, tôi như ngệch ra trước câu hỏi của con nhỏ, sao một lúc lòng vòng với câu hỏi của nhỏ tôi làm mặt lạnh với nhỏ
- có rồi
Mặt nhỏ buồn tênh hai hàng mi cụp xuống tội ngiệp, lúc đó chắc tại bé nên ngu nên trả để ý gì, nhỏ đăm chiêu một lúc rồi nói
- ừm zị thôi - cái giọng hạ xuống
- mà hỏi zị có chuyện gì ko - tôi hỏi nhỏ
- à..ừ...m....ko có gì đâu à - nhỏ phủi đích đi lại đám con gái
Từ lúc này thằng thành từ chổ cái xó nào lăng xăng chạy đến cười ha hã, cái vẻ mặt tò mò để trình ình trên gương mặt nó
- 2 đứa mày nói gì thế - nó vừa cười vừa hỏi
- đéo có gì đâu - tôi đáp
- đm kể nge xem nào, ko chưa nay anh đéo cho quá zang à
- thế thì tao đi bộ đéo cần - tôi gắt giọng đáp
- thôi đi đm kể xem nào - nó năn nĩ tôi
- ừ thì nó hỏi tao có bạn gái chưa - tôi thở dài đáp
- hã...hã....cái...đéo rồi mày trả lời sao?? - nó trợn mắt nhìn tôi
- thì tao nói có rồi chứ sao - tôi cười đáp
- sặc....... - nó tiu hỉu như vừa bị bồ đá
Nó ngồi làm xàm bên tôi một chút, thì cả 2 phuĩ đích đứng dậy tiến lại chổ tập hợp...............lớp tôi chủ yêú là con gái nên bà cô cho tập những động tác ai nhìn vào cũng nói '' vãi *** thế '' tất cả chỉ là thể dục nhịp điệu con trai mà bắt tập thể dục nhiệp điệu tôi và thằng thành lắc đầu ngán ngẫm, nhưng cũng phải vặn mình chu đít theo động tác của bà cô.............tùng....tùng.....tiếng trống vang lên tôi mừng húm lách chách ra khỏi hàng và cùng nó lê lếch xuống căn tin mua nước...........
1.....tiết......2.....tiết......3....tiết... ..4.......tiết
Loáng thoáng một lúc thì đả 4 tiết trôi qua, chỉ còn có tiết cuối cùng là tôi sẽ trở về bên em, bên cái hạnh phúc ngọt ngào bé nhỏ ấy, cái làn da mịnh màng mát lạnh sẽ lại va chạm vào cơ thể tôi, ngỉ đến đấy thì tôi lại khẽ cười một mình nhìn như thằng điên vậy, bổng thằng thành móc cái đt ra xem tn thì phải, rồi nó quay sang nhìn tôi cười ẩn ý, tôi kệ nó và quay lại chép bài tiếp................tùng....tùng...
Cuối cùng nguyên buổi sáng hành hạ cũng đả kết thúc, tôi lang bang xuống từng bậc cầu thang quen thuộc ra khỏi cổng trường.
- ê bửa nay mày về với nhỏ quyên nha tao bận rôì - nó nói rồi đẩy tôi xuống phi cái vèo
Tôi vẫn còn ngơ ngát ko hiểu chuyện gì thì một chiếc xe đạp đụng vào chân tôi, và tiếng cười khúc khích của con nhỏ, tôi quay lại nhìn thì là con nhỏ quyên
- mình về chung nha - nhỏ hỏi tôi
- thôi về một mình quen rồi
Tôi đáp rồi lẵng lặng bỏ đi, nhưng chút sau thì nge một tiếng aa....vang lên. Tôi quay đầu nhìn lại thì nhỏ đang ngồi chèm bẹp dưới đường, ko lẽ cứ phũi đích đi sao? Đắng đo một lúc tôi quay trở lại dìu con nhỏ đứng dậy
- này có sao ko - tôi xóc nhỏ lên
- a....đa..u...quá. - nhỏ chỉ tay xuống chân
Nhìn xuống thì có một vết sưng lên trong rõ, có lẽ là bong gân, tôi đứng thắc mắc mới quay đi là bong gân ngộ nhĩ hk lẽ nhỏ tự té à, đang loay hoay thì tiếng nhỏ vang lên
- nãy định chạy nhưng đạp hụt chân té, nên mới bị như vậy đó - tiếng nhỏ leng lói vào tai tôi
- vậy giờ tự về được ko - tôi hỏi
- ko biết nữa - nhỏ lấp bấp
- thôi đường nào để tui chỡ cho về - tôi đề ngị
- ừm thật k - nhỏ hỏi
- ko chịu thì thôi - tôi đáp
- chịu mà - nhỏ cười
Dựng chiếc xe của nhỏ lên bây giờ tôi mới để ý sặc xe gì mà đỏ lòm vậy trời, kiểu này gặp trâu, trâu nó hút cho gãy sường, tôi thở dài đúng là con gái mà, nổi dể sợ, nhỏ ngồi ngang yên xe còn tôi thì còng lưng lên mà đạp, mà kể cũng lại đi bộ sao ko mệt mà chạy xe chở con nhỏ này mệt dữ vậy trời. Ko biết nhỏ này bao nhiêu kí nữa
- ê bao nhiếu kg zị - tôi vừa đạp vừa hỏi
- 40 - nhỏ đáp
- 40 zì mà nặng quá zị như con heo ấy - tôi trêu
- hã nói cái gì - nhỏ nhéo vào lưng tôi đau điếng
Vừa đạp vừa trêu nhỏ chạy khắp các ngả 3 ngả tư thì tôi dừng lại trước căn nhà khá là đồ xộ, 3 tầng phía ngoài là một khoãng sân cũng rộng trồng đủ thứ hoa, cánh cửa sắt cao nhọn hoắt, nhìn từ ngoài vào căn nhà được xây theo kiểu hiện đại , gam màu xám nổi bật dữa khu vườn đầy cây xanh, tôi lắc đầu ngán ngẫm: đúng là tiểu thư ở biệt thự mà
Tôi chở nhỏ vào tới cổng thì bỏ xuống nhỏ nếu áo tôi lại
- vào nhà uống nước minh
- thôi khỏi lát đi làm rồi trể mất
Nói là nói vậy thôi chứ thật sự là tôi chỉ muốn gặp lại bên em, muốn bên em trong cái thời gian ngắn ngũi cuối cùng bên em hôm nay, tôi chạy thật nhanh về phòng trọ, từ nhà nhỏ đến phòng trọ chừng 500m, sao nguyên một đoạn đường dài mồ hôi nhể nhại trên lưng, vai ướt đẩm thì tôi cũng đả bề tới.
- chồng sao hôm nay về trể dạ - em hỏi tôi
- chồng mắt đưa con nhỏ bạn về, nó bị bong gân
- hã, sao nặng vậy - em lo lắng
- thì chạy xe ẩu chứ gì
Tôi đáp với em, và thay đồ ngồi xuống, em đả nấu cơm từ khi nào rồi, hương thơm của cơm nóng cứ phất lên gương mặt tôi, tôi bới cơm một chút rồi ăn vừa ăn vừa khen em nức nỡ, nge thấy vậy em cười rất tươi. Sau bửa cơm ấm bên em tôi thay đồ và chuẩn bị ra quán em thì vẫn diện bộ đồ ở nhà đung đưa trước gió
- sao vợ hk thay đồ
- hôm nay vợ hơi mệt nên hk muốn đi
- ừm zậy ở nhà ngoan nha
Tôi hun nhẹ lên má em và đến quán............................................. ...
Phù thế là nguyên buổi trưa đả qua đi từng dòng người lại bắt đầu nhộn nhẹp lên, khói bụi, và ánh nắng là thứ tôi gặp hàng ngày, chạy trên vĩa hè một lúc , tôi cũng đả về đến phòng trọ, điều đập vào mắt tôi đầu tiên là nguyên một măm cơm ngi ngút khỏi đả được em dọn sẵn, tôi ngồi xuống, em nhìn tôi cười âu yếm, tôi gắp cho em, em gắp cho tôi cứ thế cho đến hết buổi cơm chiều ngọt ngào, tôi giúp em dọn dẹp xong đám hỗn loạn sao bưã cơm..............tôi và em bước vào phòng, em chợt nắm chặt lấy tay tôi và nói
- Vợ quyết định rồi vợ sẽ ko đi vợ sẽ ở bên chồng mãi mãi..............
Tôi mừng trong lòng, nhưng có cả hàng ngàn câu hỏi trong đầu tôi tại sao em lại quyết định như vậy, em có cả một tương lai tươi sáng, ở bên tôi thì em có được gì đâu, tôi chỉ là một thằng nhóc 16t, bản thân mình còn lo chưa xong huống hồ là lo cho em. Tôi đang ngệch ra trước câu nói của em thì em lại nói tiếp
- vợ sẽ ngĩ học, vợ sẽ đi làm mà - tiếng em nhỏ nhẹ trong căn phòng tối tăm này
Ngĩ học sao? , đi làm sao ai bao giờ lại vứt bỏ cả một tương lai tươi sáng, chỉ để ở bên một thằng chẳng có gì trong tay, cái cô gái có thể ngu ngốc đến mứt ấy chỉ có thể là em thôi, chỉ có thể là ngân thôi
- ừ, nếu vợ muốn như vậy - tôi trả lời em
Không thể để em nói thêm bất cứ câu nói nào nữa, môi tôi bấu chặt lấy em, 2 cánh tay rắn chắt xiết chặt em vào lòng tôi, tôi muốn đêm nay sẽ là đêm cuối cùng của tôi và em, và ngày mai anh sẽ để em đi, đi đến vùng đất mới, nơi có thể cho em một tương lai tốt đẹp chứ ko phải cái nơi chật hẹp ngèo nàn ở nơi tôi. Đôi môi mềm mại này anh sẽ gi nhớ anh sẽ gi nhớ thật lâu, anh sẽ ngặm nó thật lâu để nó mãi mãi ko bao giờ nhạt trong tăm chí tôi. Môi tôi tìm đến môi em cái mùi vị mằn mặn của bửa cơm lúc nãy còn vương mùi vị trên môi em, lưỡi tôi nhẹ nhàng tách hai hàm răng trắm của em ra, lưỡi tôi tiếng vào từ từ, khẽ lữơi tôi chạm vào lưỡi em, nó liến quấn chặt lấy nhau ko rời, từng giọt nước bọt cứ được trao đổi qua lại giữa tôi và em, lâu lâu em lại đánh lữỡi một cái làm trò, mắt tôi nhìn sâu vào đôi mắt to tròn đen láy ấy, có một hình ảnh là gương mặt xấu xí của tôi in sâu vào vỏng mạt của em.Hai tay tôi bắt đầu thả lõng em ra và di chuyển, tôi sờ soạng khắp người em, 2 tay tôi đặt lên cái mông nhỏ nhỏ to to của em, xúc cảm từ hai bàn tay tôi truyền về như sấm, dục vọng trổi dậy và mang theo thằng nhỏ xụi lơ trong quần củng trổi dậy theo, nó đâm vào cái quần lót của tôi khiến tôi có một cảm giác rất khỏ chịu. Sau khi nhàu nặng 2 bờ mông của em sao lớp vãi mõng, tôi tuột nhẹ một cái,, từng mãng da thịt trắng mịnh bắt đầu bị lộ ra bởi bàn tay quỷ quái của tôi đang gỡ bỏ cái thứ rào chắn đó. Chẵng mấy chóc để có thể cởi cái quần thun ra khỏi cơ thể em, và cả cái áo nữa, bây h em chỉ còn võn vẹn trên người là bộ đồ lót màu hồng dịu dàng, đung đưa theo từng nhịp lắc nhẹ của em trước mắt tôi, trong cơn say tình, dục vọng đả lấn át hết tất cả tế bào xúc cảm của tôi, tôi như một con thú hoang điên dại, đẩy em nằm phịch xuống giường, tay tôi cấu xé trên thân thể nón nà của em, tôi kéo cái áo nngực xuống bụng em, 2 cái vú vừa to vừa nhỏ hiện dần ra dưới ánh sáng mập mờ trong căn phòng, tôi ngậm chặt lấy một bên vú của em, lưỡi tôi đánh chót vào cái đầu ti nhỏ hồng như hạt đậu của em, em ển người lên đả làm nguyên cái vú mịnh màng dồn vào miệng tôi, như một bản năng bình thường của dục vọng,, tôi cắn vào vú em, em rên lên trong đau đớn
- đa..u...anh - em đập vào lưng tôi
Tôi mặt kệ câu nói đau đớn của em, tay tôi mê man trên thân thể mịnh màn của em, tôi rề rề đôi tay của mình xuống cái nơi thầm kính và bí hiểm nhất của người phụ nữ, tay tôi chạm đến đó thì cả cái quần lót của em đả bị thứ gì đó ươn ướt làm cho ướt sủng, thứ đó nhày nhày, mằn mặn đặt chưng của dục vọng. Tôi rời khỏi cái vú mịnh màng của em, tôi đưa lưỡi mình di chuyển từ từ xuống cơ thể em, những sợi long tơ mõng manh dựng ngược lên khi lưỡi tôi di chuyển, di chuyển lên phần cổ em tôi hôn nhè nhẹ, lên tới tai em tôi cắn nhẹ và đưa lưỡi mình gà gạ, và em rùng mình lên khi cái miệng tham lạm của tôi ngặm hết lấy bướm em, bên trong đó lưỡi tôi liếm dọc cái khe bướm đang in hằng trên lớp vãi mịnh, em bắt đầu với những hơi thở nặng nhọc, tiếng rên của dục vọng.....ư....ưm,.....sứớng..q.uá..
Tôi càng thít thú trươc nhưng tiếng rên của em, tôi mút mạnh hơn, cái thứ nhờn nhợn truyền từ đầu lưỡi tôi lên những tế bào ở óc.....em rên a a lên. Tôi buông tha cái bướm em ra, và cởi phăng caí quần còn trên người mình, thằng nhóc sừng sứng đứng dậy đâm rách cả không khí, sự ma sát của không khí tác động lên caí phần nhạy cảm nhất của người đàn ông, tôi tác cái quần lót của em sang một bên tôi cà nhẹ lên trước bướm đả ướt át bởi cái thứ dục vọng ấy, tôi đẩy mạnh hông mình thằng nhỏ vừa bị ma sát bởi cáu quần lót vừa bị co bóp chặt trong bướm em tôi sướng lên như điên đây có lẽ là lần tôi ân ái với em sung sướng nhất và cũng có lẽ khó quên nhất, tôi ôm chắt lấy hông em, môi tôi ngặm chặt mấy môi em, phần hông dưỡi thì cứ nhấp, nhấp một cách thô bạo mà tôi có thể tưởng tượng được
- ừm.a..a.....chế...t....em
Em vùng vẫy khỏi đôi môi tôi rên lên như điên dại, tôi cũng chẵng khá khẫm hơn em là mấy tôi cũng rền hừ.....hự...trong cổ họng mình. Chúng tôi đổi tư thế em nằm sắp lên người tôi và bắt đầu nhấp, có lẽ em mệt quá chăng em nhấp những cú yếu ớt và chậm chạp, tôi gị chặt người em xuống mình, hơi thở phả nóng dần vào tai em, tay tôi đặt lên 2 bờ mông vẫn còn bị buột chặt bởi cái quần lót, tôi nhấp mạnh, em và tôi cùng phát lên những âm thanh của dục vọng, chẵng mấy chóc tôi cũng phải gục ngả trước cảm giác khoái lạc, chim tôi nả pháo ào ạt ngầm tràng trong tử cung em, tưdng vệt tinh dịch cứ ào ạt trào ra khỏi bướm em và dính lên cái quần lót màu hồng nhạt...............
Tôi nằm vật ra như chết, em cũng mệt lã người từng giọt mồ hôi lắm tắm trước gương mặt kiều diễm long lanh của em, em nhìn tôi khẽ cười âu ếm, và tôi cũng đáp lại cho em một nù cười ấm áp và dành cho em một cái hôn nhẹ lên chán...........
Chẵng mấy chóc sao em đả gối đầu trên tay ngủ, gương mặt khi ngủ của em nó thật đẹp, nỏ toát lên một thứ gì đó mà người ta gọi là thánh thiện, nằm mỡ mắt một lúc biết em ngủ sâu, tôi rút tay mình ra và kê nhẹ cho em một cái gối êm. Tôi trèo nhẹ xuống giường mặt chiếc quần cọc, tôi lò mò trong cái bóng tối của căn phòng lấy cái đt của em và mở cửa bước ra ngoài......
Tôi châm điếu thuốc cháy đỏ rực trên miệng tôi, tôi rít một hơi thật sâu vào phổi, mở cái đt em ra, và tìm trong đó, đây rồi chồng iu ....tôi bấm nút tuỳ chọn và....delete
Tôi rùng mình khi làm cái việc đó nhưng cũng là vì tốt cho em thôi
..................hít thêm một hơi thật sâu vào tiếp tục hơi thật sâu và tìm đến số của gia đình em.........tút......tút......tút.......
- alo - tiếng đầu dây vang lên
- dạ có phải là số đt nhà Huỳnh thị mỹ ngân ko ạ................
Tôi vẫn ngồi, đó rít từng hơi khói thật sâu vào phổi mình, tíc tắc......tiếng đồng hồ cứ chạy qua điều điều 1h.........2h..........3h.......sáng cứ lặng lẽ trôi qua tôi ko thể điếm được, thời gian vẫn cứ trôi qua chậm chậm, và phía dưới mặt đất lã tả những tàn thuốc vương vãi khắp nơi......1 điếu..2 điếu...1 gói...2 gói......tôi ko thể đếm được mình đả hít bao nhiêu điếu thuốc vào bên trong phổi mình, và tôi cũng ko thể điếm được có bao nhiêu sự dằn vặt trong lòng mình, tôi làm điều đó là ko sai, tôi làm điều đó là đúng, tôi làm điều đó tất cả chỉ vì tương lai của em thôi, hiểu cho anh nha em, anh yêu em, anh yêu em thật nhiều...........tiếng vang lặng lẽ của từng ngọn gió khẻ ma sát vào nhau, gió thổi mạnh, ko gian tỉnh mịt, trong cái bóng tối đang bao trùm đi tất cả những cảnh vật xung quanh, thì le lói trong đó có một thứ gì đó đang cháy rực lặng lẽ trên tay tôi, và cái màu trắng của cô đơn hoà theo cơn gió và tan đi bất chợt...............Đả 4h sáng, tiếng xe bắt đầu vang văng vẵng lên ngoài kia từng dòng người lật đật thức dậy để đón một bình minh mới, tôi đả ngồi suốt trên cái gế đá lạnh ngắt kia, nó lạnh ko phải bởi những cơn gió mang những giọt sương man mát kia, mà nó lạnh là từ sâu trong trái tim tôi. Tôi ngồi đó từng giọt lệ lại cứ vơi ra từ 2 khoé mi cay của tôi, tôi quệt tay làm tan biến những giọt nước mằn mặn đó, tôi tự ép mình phải cười, làm gì mà phải khóc, mày phải vui chứ minh, mày quyết định đúng mà, mày lớn rồi, mày phải bảo vệ cho em thì cớ sao mày lại khóc, mày lại yếu lòng đến thế hã...hã....??? Tôi tự nói với chính bản thân mình như vậy, tôi ngồi dậy bỏ qua cái sự lạnh lẽo của băng ghế, tôi bước vào phòng ngồi xuống giường, em vẫn yên giấc ở đó, từng hơi thở cứ đều đều phả ra làm ấm áp cả căng phòng lặng lẽo này, ngân à....ngân biết ko từ cái ngày ngân ở đây, cái sự vô vị và tẻ nhạt đả không còn hiện diện nơi này nữa đâu, nó đả bị thứ gì đó lấy đi mất, có lẽ thứ đó là em đó, là nụ cười như đóa hoa chóm nỡ dưới bình minh, một đôi mắt đen láy nơi đả mở cửa tâm hồn tôi. Tôi vuốt nhẹ lấy má em thì thào, em khẻ cựa mình tôi thôi ko chạm đến em nữa, chỉ cần nhìn em, nhìn em thêm một chút cũng đả đủ rồi. 3 Ngày lặng lẽ cứ trôi qua trong ngập tràng hạnh phúc, anh vui lắm em à, em đả trút bỏ nổi cơ đơn trong lòng anh, em đả sưỡi ấm trái tim anh dù trong một khoãng thời gian quá là ngắn ngũi. Nhưng thế cũng quá đủ đối với một thằng luôn đem lại đau đớn cho người khác, quá đủ đối với một thằng ít kĩ như anh..........tôi ngồi đó mắt nhìn em tôi nhìn khắp cơ thể em, tôi....tôi sẽ khắc sâu vào tâm trí mình, cơ thể này, đôi mắt này, hàng mi này, và cả nụ cười này mãi mãi. Tôi bỏ ra khỏi phòng trên người chỉ võn vẹn cái quần cọc và cái áo thun mõng trên người, tôi chạy băng băng trên viã hè, cũng may là trời cũng gần sáng nên người ta đả dọn hàng ra bán, tôi suy ngỉ một chút rồi mua một phần cháo và một li đậu nành nóng hỏi cho em, mua xong tôi chạy thẳng về nhà ,tôi ko muốn thứ này sẽ ngụi đi, sẽ ngụi lạnh như trái tim tôi. Tôi cố gắng hết sức để ko thể gây ra bất cứ âm thanh nhỏ nào phát ra sẽ phá hỏng giấc mơ yên bình của em. Tôi trút nhẹ bọt cháo ra khỏi tôi, hơi nóng phả ra nóng hổi khắp căn phòng tôi vội lấy cái diã úp lên để hơi nóng ko bay đi, tôi với tay lấy bộ đồ td của trường ra và đi tắm, cái tkb gì mà chết tiệt thật Td 2 ngày liên tiếp bộ ko cho con người ta giặc đồ hả trời, cũng may là tôi mua 2 cái áo nên cũng chẵng lo, quần thì ở dơ cũng được dơ cũng chẵng ai thấy, ngước nhìn lên đồng hồ thì cũng đả 5h30 tôi bước ra khỏi phòng tiến ra khu nhà tắm phía sau dãy nhà trọ nói là khu nhà tắm cũng chẵng phải chỉ là 3 cái phòng tắm bé tí thôi, nhưng mặt kệ có chổ tắm còn hơn không, tôi xối ào ạc những dòng nước lạnh lên người mình, nó sẽ xoá tan khói thuốc, và xoá tan những ưu tư trong phòng tôi, chà rữa một tí cho mát người thì tôi cũng phải bước ra, đồng hồ đả điểm 5h45 tôi bước chân nặng trỉu về phòng, em vẫn thêu thêu ngũ trong giấc mơ ngọt ngào đó, tôi hôn nhẹ lên cái chán mịnh đó, tôi với tay lấy cái cặp và viết một mạnh giấy nhỏ cho em
'' hôm nay chồng trựt nhật nên đi sớm, thức thì ăn cháo uống sữa chồng để trên bếp đó '' tôi viết xong thì đẩy nhẹ cánh cữa và bước ra ngoài, tôi bước ra khỏi cánh cửa này, bước ra khỏi nơi ấm êm hạnh phúc ngọt ngào. Tôi lang thang khắp con phố với bộ đồ td kẽ xanh lá, tôi đi đến đâu những con người khác điều nhìn tôi đăm chiêu '' thằng này khùng hã trời, sáng như vầy mà đi học '' ừ có thể tôi điên thật, nhưng tôi cũng muốn như vậy lắm, tôi sẽ được quên sạch những kí ức hạnh phúc bên em, cùng cười, cùng khóc, những lúc em tựa đầu vào vai tôi, và gối đầu trên tay tôi ngủ đến mức tay tôi tê cứng vì máu ko lưu thông được. Thà là một cánh chim nhỏ trên bầu trời, sãi cánh khắp nơi, ko ưu tư, ko muộn phiền, ko cần phải đau buồn của những thứ xung quanh đây, lang thang khắp những con hẻm hun hút, những con đường lớn thêm thang thì đôi chân tôi tự động rẽ vào nơi đả in dấu chân của chúng tôi, cái gế đá nơi em tựa đầu vào vai tôi mà khóc, những con viã hè tôi chạy nhãy bên em.................nhìn thấy những thứ đó lòng tôi chợt xe thắt lại tôi hận đôi chân trần của mình, tao muốn quên đi những kí ức đó, nhưng sau mày lại cứ làm thế sao mày ko cho tay chạy trốn thêm một lần nữa......trứớc mắt tôi lúc này là cái hàng rào to đùng nhọn hoắt đang sừng sững kia, bất chợt ông bảo vệ già ra đẩy cánh cửa nép vào một bên, tôi lại cứ bước, từng bước chân khó nhọc trước ánh mắt khó hiểu của lão bảo vệ..............làm sao ông có thể biết được những thứ tôi đang có lúc này. Trời đả sáng bừng lên, những con nắng lon ton đuổi bắt nhau trên những tán lá cây xanh mướt. Từng dòng học sinh cứ đổ vào trường, váy bay phấp với trong gió, dù những chiếc váy kia ngắn đến đâu thì nó cũng chẵng có thể len lỗi vào trái tim tan nát của tôi, đả tan nát rồi thì làm còn kẻ hỡ nào mà len lối vào, tôi đặt cái cặp xuống gế và bước ra hành lang tôi ngồi lên nó đung đưa 2 chân trước gió, miệng thì cứ ngặm chặt lấy điếu thuốc đang cháy rực kia, từng người qua lại, nam có nữ có, chắc bọn nó ngỉ tôi đang thể hiện mình là dân bất cần đời, hay là một thằng con trai hư hỏng. Tôi mặt kệ trước những ánh mắt tò mò đó, việc hút thuốc đánh nhau có lạ lẫm gì mà tụi mày tò mò. Từ phiá sau có một đôi tay chạm nhẹ vào lưng tôi, một đôi tay mềm mại, và thoang thoáng một mùi nước hoa nhẹ từ cơ thể đó, cái mùi này.đôi tay này ko ai khác chính là con nhỏ quyên, mà nhỏ quyên thì sao, nhỏ bích thì sao tôi cũng đéo cần quan tâm, tôi ngả đầu vào cái cột to đùng ấy miệng thì cứ hít những làn khói trắng vào phổi.
- địt mẹ làm gì ngồi đó thế cha - giọng thằng khốn nạn van lên
tôi cũng chả thèm điếm xĩa đến mày muốn làm gì muốn nói gì tao đéo có cần quan tâm. Tôi quay lại lườm nó với ánh mắt sắt lạnh, nó như hiểu cái bản mặt của tôi cũng ngừng nói và vào lớp. Tiết đầu là môn văn, cái môn mà 1 trong 2 môn tôi gét học nhất, nhưng với trả lại tôi cũng chả có tâm trạng nào mà zô ngồi nge. Thế là tôi trèo xuống và lang thang lên sân thượng, thằng thành trố mắt nhìn tôi với vẻ mặt kì bí chắt có lẽ bây giờ nó mới thấy cái bản chất của tôi hay là gương mặt buồn bã kia. Tôi trèo hơn 30 bật thang thì cũng đả đến sân thượng, yên tỉnh ko ồn ào, ko có thứ gì cả chỉ có tôi, có một con quạ như tôi đang sãi cánh đó, một con quạ thì có bao giờ là tốt đâu, cái hình dáng bên ngoài của nó thì đả nói lên bản chất rồi. Tôi đứng giữa sân, móc một điếu thuốc ra và tiếp tục hút, gió nó làm điếu thuốc cháy mạnh hơn, và tàn nhanh hơn, 1 điếu rồi 2 điếu.......đến khi gói thuốc ko còn một điếu nào thì tôi lại tựa lưng mình vào cái bức tường xám xịt kia, ngồi đó tôi tự dưng lại ôn lại những câu nói quen thuộc quá đổi bình thường phát ra từ cái miệng xinh của em
- chồng ơi vợ mới biết nấu nè
- chồng ơi đi làm vui quá
- chồng ơi vợ sẽ mãi mãi bên chồng
Từng âm thanh não nề cứ phát ra trong tiềm thức của tôi, nước mắt tôi lạ chãy ra tôi quệt tay lao đi nhưng sao nó vẫn cứ tuôn ra thế, tôi gục mặt mình xuống, từng giọt nước cứ tuôn ra................................
Loáng thoáng đả tiết thứ 3 tôi lê bước xuống đi học td, mắt tôi đỏ hoe đi vì nước mắt, có lẽ bất cứ ai nhìn thấy đôi mắt này thì hỏ sẽ biết tôi vừa chạm đến nơi yếu mềm nhất, tôi lần này ko còn vào trể nữa, tôi đứng đó ko nói một lời, gương mặt tôi xe lại bởi những giọt nước mắt đả khô. Tôi tập những động tác mà bà cô làm, tôi chọn ra một góc yên tỉnh nơi cách biệt với lớp. Tôi tập rồi lại ngồi, ngồi lại đứng dậy tập tiếp, tôi cư lẫn quẫn trong cái vòng đó cho đến khi hết tiết................tiết cuối cùng là sinh hoạt lớp, bà cô cứ thao thao với những chủ đề được bàn luận sao khi hã hê xong thì đến phần xữ phạt
- tuần này ai bỏ tiết đứng lên - tiếng bà cô vang lên
Tôi đứng dậy, 2 tay chống xuống bàn gương mặt xơ xác, 2 đôi mắt bụp đi vì khóc.
- em bỏ tiết nào
Tôi vẫn cứ im lặng, cả lớp hướng những cặp mắt về phía tôi ánh mắt khinh bỉ à, kệ mẹ tao đéo quan tâm. Đến khi cô phải bỏ cuộc trước cuộc nói chuyện tẻ nhạt với hòn đá lạnh lẽo như tôi, cô lắc đầu chán nãn
- cô rất thất vọng vì em, em đúng là người có tài nhưng ko có đức
Đức à ....tài à... 2 thứ đó có giúp tôi giữ em lại bên tôi ko, có thể nuôi sống tôi và em ko, có đem lại những chuỗi ngày hạnh phúc bình dị này ko.
Tôi vẫn lặng thinh trước câu nói của cô, cả lớp im phắt theo tôi, chúng tôi có thể nge thấy được từng nhịp đập của con tim, nhưng có ai có thể nge thấy nhịp đập của con tim tôi không?:.......................................... ..
Cuối cùng giờ tan trường đả đến cả lớp vẫn im lặng, ko có đứa nào có bất kì một động tỉnh nào, cho đến khi cô ra khỏi phòng đến lúc này, tôi cũng lấy cái cặp ra về, vừa bước đến cổng trường thì có một cánh tay nhỏ chạm lấy vai tôi
- mình về chung nha, hôn nay ông bị sao zạ - tiếng nhỏ bích vang lên
- khõi tôi muốn tự về một mình
Tôi lại quay mặt và bước tiếp để lại trên gương nhỏ một câu hỏi.
Hôm nay nhỏ quyên được cái ông to con hôm bửa rước chắc có lẽ do bửa hổm bị bong gân chưa hết giờ td nhỏ toàn ngồi không cử động...........
Tôi lại bước bước và bước thoáng chót cũng đả về tới nhà sao hôm nay lại yên lặng đến thế, ko có một tiếng nói tiếng cười nào cả, ừ em đi rồi mà tôi đả đuổi em mà. Tôi đẩy cửa phòng vào, căn phòng không còn hình bóng em ở nơi đây, tôi ko còn được nge cái tiếng ngọt ngào êm ái đó
- chồng mới về hã ăn cơm nè
Lòng tôi não nề, tôi như kẽ mất hồn có lẽ em đả lấy trái tim tôi rồi. Tôi ngồi thẫn thờ ở đó, căn phòng ko còn gì cả chỉ còn lại những bộ quần áo của tôi thôi, và bất chợt có một miếng giấy được đặt ở trên bếp, tôi bàng hoàng ngồi dậy và đọc
'' Em xin lỗi, em ko muốn em ko muốn phải xa anh đâu, nhưng lúc sáng ko hiểu sao ba lại biết em ở đây và lôi em đi, em buồn lắm em yêu anh.....vợ ko muốn phải xa chồng, nhưng sự thật thì nó là như vậy rồi, chồng phải sống tốt đó, cười lên đừng có để cái bản mặt như bửa vợ mới gặp chồng đó, chồng phải ăn cơm đó tự nấu đi vợ ko còn nấu cơm cho chồng được nữa đâu, quần áo tự giặt đi ở dơ quá. Mà chuyện này nữa cứ yêu một ai khác đi, nhưng phải giữ lời hứa mà chúng ta đả hứa đó nha, và điều cuối cùng quan trọng nhất chồng nên biết một điều quan trọng nhất nè là trái tim này cơ thể này mãi là của chồng đó
Vợ Iu Chồng nhiều lắm đừng quên vợ nha ''...........................
Sống mũi tôi cay xè đi, từng giót nước mắt cứ lại lốp đốp rơi, tôi ko còn có thể đứng vừng bởi đôi chân này, đôi chân ngày ngày cùng em rong rũi khấp nơi, em ko có lỗi đâu, anh...anh mới là thằng có lỗi, em sẽ chẵng bao zờ quên em đâu, anh sẽ ăn tốt, sẽ sống tốt, anh làm được mà, anh làm được , anh sẽ ko để em thất vọng đâu. 13h có lẽ giờ em đang ngồi trên một chiếc máy bay nào đó, cái thứ đó nó sẽ....sẽ...bay về một vùng trời mới, nó sẽ đưa em đến nơi có một tương lai rộng mở. Tôi quệt tay đi những giọt nước mắt đả khô trên gương mặt tôi, mắt tôi đỏ hoe đi, thân xác rũ rượi. Bỏ ngay.....bỏ ngay cái bộ dạng này ngai lập tấp, mày hứa với em rồi mày nhớ ko hã? Hã. Tôi thét với lòng mình như vậy, gấp tấm lá thư đả ướt xủng bởi nước mắt bỏ vào cái nơi kính đáo nhất, nơi có tấm hình của tôi và linh, có sợi dây chuyền của tôi và đoan, và sẽ có một thứ nữa cũng ở đây , đó chính là bức thư này, à mà còn chiếc nhẫn này nữa, anh sẽ ko tháo nó ra đâu, nó sẽ mãi trên tay anh cái thứ chứng nhận tình yêu của chúng ta. Tôi khoá chặt cửa lại và bước đến chổ làm, sao con đường hôm nay sao xa quá, sao lạnh lẽo đến thế, có phải đâu đó còn vương dấu in của em không, tôi chạy, và chạy, tôi chạy đến hết con đường dài ngoằn này, tôi sẽ vượt qua, tôi sẽ vượt qua nổi đau này, tôi sẽ trưỡng thành để có thể mang em trở về bên tôi. Bước vào quán, có thể nhận ra ngay cái gương mặt lo lắng của chị, chị bước đến bên tôi cố làm tôi vui vẽ
- ăn cơm chưa nhóc, vào ăn cơm rồi hã làm - chị cười giòn tan
Tôi vẫn im lặng đứng đó, có lẽ những tế bào của đôi tai này chỉ có thể nge được những âm thanh ấm áp của nhỏ thôi
- chồng....chồng.....chồng
Tôi lại cứ quay mặt với thực tại, tôi chỉ muốn sống chung với em nơi có giọng nói ấm áp vào buổi sáng, nơi có những cái hôn nhẹ lên má, lên môi, và nơi có những dấu chân nhỏ nhắn của em. Tôi tự dưng lại cười tôi mĩm cười thật sự khi nhớ về những kĩ niệm nơi có em
- bữa nay nhỏ ngân hk đi làm hã nhóc
Tiếng của chị lại vang lên, từng câu chứ cứ tiếp tục khứa vào những nổi đau tan nát của tôi
- ngâ....n..đi di dân rồi - tôi nói với cái giọng lạnh toát buồn te
Chị như hiểu ý được nỗi buồn man mát trong đôi mắt đỏ ngầu của tôi, có lẽ chị biết, chị biết tôi vừa khóc chặng??
- thôi em đi làm đi khách đông rồi đó
Tôi bước vào trong, lấy cái áo đồng phục màu xanh mặt vào, đó là cái áo còn vương vấn mùi hương cơ thể nhỏ, nhìn thấy nó nước mắt tôi lại sặp rơi, tôi chấn tỉnh lại bản thân mình tôi nuốt nó vào trong
'' đàn bà khóc nước mắt rơi ra ngoài
Đàn ông khóc nước mắt nuốt vào trong''
Tôi nuốt tất cả những dòng chãy dài vào trong lòng, tôi sẽ không để một giọt nước mắt nào phải chãiy ra ngoài nữa. Tôi sau khi thay xong và bước ra ngoài, cầm lấy cuốn sổ tay quen thuộc và cây bút ra và lê bước khắp quán, hôm nay không biết là ngày gì mà quá trời khách, tôi lao đầu vào công việc ko ngừng ngỉ để ko nhớ về em. Từng bước chân tôi in hằng hết trên tất cả các ngõ cùng của quán, tôi cứ chạy cứ gi ko ngừng ngỉ, mà hôm nay kễ cũng lạ thật khách vào toàn là con gái, chỉ lác đát vài thằng đực rựa thôi, tôi thở dài chán nãn, tôi cứ như một con robot được lập trình sẵn khách vào tôi chỉ chạy lại và noí vài câu cứ lập lại lập lại mãi, thì trời cũng đả chiều, từng hạt nắng mệt mõi chạy chậm chạp trên mặt đất, từng cơn gió thoang thoảng một mùi hương nhẹ cứ phấp phơ, tôi thở phào cuối cùng cũng đả xong một ngày. Tôi bước vào thay đồ ra, bà chủ từ suốt ngày nay cứ nhìn tôi với gương mặt đầy lo lắng chắc chị mới thấy một thằng lúc nào cũng vùi đầu vào công việc không ngừng ngỉ như tôi, nhưng mà chị phải mừng chứ, vì có một thằng nhân viên yêu ngề chứ. Tôi mán cái áo đồng phục lên vào chổ củ, một ý ngĩ thoáng qua trong đầu tôi, tôi vơí tay lấy cái áo còn vương mùi cơ thể em, cuốn sổ, cây viết, tôi xếp lại gọn gàng và bước ra gặp chị
- chị cho em lấy mấy thứ này đc ko? , nếu ko được thì chị bán cho em đi - tôi nói
Chị giật mình quay lại nhìn cái áo cuốn sổ cây viết của nhỏ trên tay tôi chị cũng phần nào đón được điều tôi vừa nói
- ừ - chị đáp nhẹ
Tôi cám ơn chị gấp nhẹ đồ đạt lên tay và quay về
Từng bước chân chậm chạp cứ lang thang dưới ánh đèn khuya trên con đường, từng cặp tình nhân cứ lần lượt đan tay nhau bước qua tôi, lòng tôi xe thắt lại lạnh ngắt, tôi cũng có những ngày hạnh phúc như thế này mà, nhưng bây giờ tôi chỉ cô đơn lê bước một mình dưới bóng đèn khuya hiu hắt thôi, tôi chạy thật nhanh về,, chạy qua những con phố có in dấu chân tôi và em, sau một lúc nhễ nhại trên những con đường đó về tới nơi, căn phòng tối ôm, ko có tiếng nói tiếng cươì của em tôi đẩy cửa ra, tôi muốn thấy cái hình ảnh em ngồi trên cái giường 2 chân đun đưa vào nhau , tôi chỉ cần một câu nói thôi
- chồng mới về hã, vào ăn cơm với vợ nè............

Đâu? Em nơi nào sao anh ko thấy, câu nói của em lại phát ra trong tiềm thức của anh rồi, không có bửa cơm ấm áp, ko có nụ cười ngọt ngào của em, không có tiếng nói ấm áp sưỡi trái tim anh ko có, ko có. Bây giờ căn phòng này chỉ có bống tối cô đơn lạnh lẽo, lúc trước anh cũng sống như vậy mà, nhưng sau lúc đó anh không biết, từ lúc em đi, anh đả thấy đả cảm nhận được sự cô đơn nơi này rồi. Anh biết thế nào là đau khổ thật sự rồi em ạ.Giờ em đang làm gì?, có nhớ anh không?, có ai ở nơi đó sưỡi ấm em như những ngày em ở bên anh không?. Ngân anh nhớ em nhiều lắm, trong đầu anh chỉ có những kĩ niệm nhẹ nhàng nhưng ấm áp khi bên em, em đả lấy trái tim anh đi về nơi ấy luôn rồi. Tôi mở cái công tắc đèn lên, ánh sáng le lói từ cái bóng đèn đó, nhưng sau ánh sáng này nó ko chạm đến trái tim tôi, ko sưỡi ấm trái tim tôi giống như những ánh mắt ấm áp của em. Tôi đặt bị đồ của em vào nơi thuộc về nó, nơi lưu giữ những kĩ niệm của tôi và của em, tôi tự dưng lại cười, tôi cười thật to để cho em biết tôi đang rất vui vẽ mà, không có đau khổ nào đâu, sống thật tốt nha em. Sau khi cười hã hê trong những giòng nước mắt, tôi với tay lấy cái quần thun ngắn và tiến ra phía sau nhà tắm, vừa đẩy cửa ra, tôi đả gặp nhỏ như và nhỏ bích, chắt 2 nhỏ này lại phòng trọ của bị chị nhỏ bích chơi đây, trên người tôi chỉ có cái quần, còn tất cả những thứ còn lại thì trân trân đón gió, nhỏ như nhìn tôi đôi má bổng ửng hồng lên, không lẽ nhỏ này đó giờ chưa thấy thân hình thằng con trai này à, nhỏ bích nhìn tôi nhưng đôi mắt thì thể hiện một thứ gì đó rất khác biệt, má nhỏ ko đỏ, ừ mà chắc tại vì mấy bửa nhìn trộm thấy hết rồi còn gì. Tôi lắc đầu ngán ngẫm kệ tụi này, liên quan zì tới tôi, tôi lướt qua 2 đứa nó như người xa lạ. Bổng có một tiếng nói vang nhẹ bên tai tôi
- Minh hồi sáng bị sao zạ - tiếng nhỏ Như vang lên
Tôi bị sao à, tôi cũng chẵng biết mình bị gì nữa, thật sự tâm trí của tôi lúc này hoàn toàn trống rỗng, tôi quay người lại nhìn nhỏ nói lạnh lùng
- chẵng sao cả
Tôi quay mặt lại và bước thẵng đến nhà tắm, từng dòng nước cứ nhấm thẳng vào mặt tôi, đau rát, lạnh buốt là những cảm giác mà xúc giác truyền đến nảo bộ, tôi ngâm mình trong nước lạnh, tôi muốn mình bị đống băng đi, tế bào xúc cảm của tôi sẽ mất, nó sẽ bị đống băng cho đến khi nào em trở về.......................
Ngâm mình trong dòng nước hã hê tôi bước ra ngoài xỏ đôi dép lào lạch bạch tiếng về phòng, tiếng cười, tiếng nói phát ra kế phòng tôi, nó lại làm tôi nhớ về những cơn hờn gen vô cớ, sao khi cấu xé tôi hã hê, thì lại xà vào lòng tôi cười ríu rít. Một cơn gió lạnh thoáng qua, thổi trực diện vào tôi tê cóng, tôi nhanh chân bước vào phòng, khuôn bếp trống trơn, ko có lấy một chén cơm, hay một tô cá kho em hay làm cho tôi. Tôi nhìn xung quanh bụng kiu réo dữ dội, đảo mắt khắp phòng thì chẵng còn thứ gì, tối này đành phải ăn mì gói vậy, tôi bước đến cửa hàng tạp hóa trước cổng và cũng là nhà của con bé trâm.
- Bán đồ chị ơi - tôi nói vọng vào nhà
Một lúc sau có một bóng hình nhỏ nhắn tung tăng trong chiếc váy ngủ lụa màu hồng quyến rũ ra đến, nhỏ thấy tôi liền cười nhẹ nhàng như một lời chào, tôi thì đáp lại nhỏ một gương mặt buồn ko chút cãm xúc
- anh mua gì dạ - tiếng nhỏ vang lên
- lấy anh 2 gói mì tÔm
Nhỏ lục đục trong cái tủ bằng kính trong vắt một lúc thì móc ra 2 gói mì cho tôi, tôi trả tiền quay về phòng bỏ lại
Admin
Admin

Tổng số bài gửi : 1582
Tham gia ngày : 06/05/2012
Age : 27

https://taigame.forumvi.com

Về Đầu Trang Go down

Chạy Trốn      Empty Re: Chạy Trốn

Bài gửi  Admin Thu Jul 26, 2012 7:33 pm

- qua chưa - nhỏ nói
- rồi nè - tôi cầm cái đt lên đưa cho nhỏ coi
Tùng.....tùng.....tiếng trống lại vang lên, tôi cùng nhỏ cùng nhau bước xuống, lớp nhỏ cũng gần lớp tôi cách khoãng 4-5 lớp gì đó. Tôi đưa con nhỏ về lớp , thằng thành ngó cái đầu ra khỏi cái khung cửa sổ nhìn ngơ ngác, nó ngơ ngác cũng phải mới lúc nãy thấy cái mặt âm binh cô hồn của tôi, thì bây giờ lại thấy gương mặt cười cười nói nói của tôi. Sau khi đưa con nhỏ về lớp thì đả gặp ngay cái ánh mắt dò xét của thằng thành và của nhỏ quyên, gương mặt nhỏ quyên thoáng chút buồn gì đó, nhưng lúc đó tôi cũng đâu quan tâm đến. Tôi ngồi phịch xuống gế thì thằng thành đả bắt đầu tra hỏi
- Ế....con nhỏ lúc nãy là mỹ anh đó
- ừ tao biết rồi - tôi đáp
- mày wen nó à
- cũng mới quen thôi, lúc nãy tao lên sân thường gặp
- con nhỏ này hay nhỉ
Nó gật gà gật gù rù đắc ý, một thoáng sau thì bà cô vô tới..............tùng.....tùng......cuối cùng ngày học hôm nay cũng kết thúc tôi xách cặp ra về, thì nhỏ mỹ anh đả đứng đó từ bao giờ............
- mình về chung nha - nhỏ đề ngị
- chung đường hk mà đòi về chung
- chung mà đường bcs phải hk
- ừ sao biết hay thế
- hì hì, điều tra mà - nhỏ cười đáp
- điều tra gì?
- thôi hk có gì về yk trưa rồi
- ừ...............
Tôi ừ nhẹ một tiếng định ra về thì chợt nhớ lại cái câu lúc sáng của bà cô, tôi nhớ đến đó thì cô lại chậm rãi bước đến.
- tôi bận một chút, mỹ anh xuống dưới nhà xe trước đi, nếu đơị hk đc thì cứ về trước lát tôi về sau cũng đuợc - tôi nói
Nhỏ như hiểu ý tôi, nhỏ ngỉ '' chắc bỏ quên cái gì đó rồi chứ gì''
- ừm tui xuốnh trước lát minh xuống sau nha.
Nhỏ lon ton đi xuống thật tình sao nhỏ nhiều cái giống em quá, nhưng sự thật, nhỏ là nhỏ, em là em, tôi ko thể đem nhỏ ra làm vật thế thân của em được. Tôi bước vào lớp cô đả ngồi đó tự bao giờ, tôi chẵng e ấp, lo lắng hay sợ hãi gì cả
- minh em ngồi đó đi - cô chỉ tay xuống gế
Tôi ngồi xuống tay đặt nhẹ lên bàn, chờ từng câu mắng của cô nhưng thật sự ko phải cô nói một cách quan tâm đầy lo lắng
- em cứ xem cô như một người bạn, chúng ta sẽ nc như những người bạn đc chứ ?? - cô hỏi
- dạ được - tôi đáp lạnh ngắt
- tuần rồi em có chuyện gì à - lại một người nữa chạm vào nổi đau của tôi
- dạ ko có gì
- thật ko, tuần rồi em học xa xút lắm, mà cô thấy một chuyện rất lạ ở con người em - cô nhíu mày
- chuyện gì thưa cô - tôi hỏi
- dường như em sống tách biệt hoàn toàn khỏi lớp, em sống nội tâm phải ko
Tôi khựng lại, ừ mà cô biết điều đó cũng dể hiểu thôi, nhìn thấy tôi lạnh lùng, ít nói cũng đủ hiểu rồi, với vả lại người lớn như cô cũng dễ nhận biết tâm lí học trò mà, tôi lặng thinh tiếp tục nge cô nói
- à mà còn một chuyện nữa, em hút thuốc phải ko? - cô hỏi
- dạ - tôi đáp dứt khoát
- tại sao em lại hút thuốc? - cô hỏi
- thì nó giúp em giải toả những buồn bực trong lòng thôi. - thật sự là nó cứu tôi trong lúc đoan bỏ tôi theo người con trai khác thì đúng hơn
- tại sao em ko tìm một người bạn để nói chuyện
- bạn bè hã cô, em ko tìm được một người như vậy - tôi đáp lạnh ngắt
- vậy cô làm bạn với em được ko? - cô hỏi tôi nhẹ nhàng
Tôi im lặng một lúc, ko gian bổng căng thẳng hơn bao giờ hết, không khí im phắt
- em ko biết - tôi nói
- cô mong em sẽ làm bạn vơi cô, hãy xem cô như một người bạn được chứ, nếu có chuyện gì hãy cứ đến, cô sẽ giúp em giải quyết được chứ? - lần đầu tiên tôi thật sự mới gặp một thầy cô nào quan tâm đến như vậy, có lẽ 100 người sẽ có một ngươì như cô chăng
- dạ - tôi đáp
- thôi em về đi, trể rồi, cô mong em sẽ cở mở hơn với mọi người .
Tôi ừ nhẹ rồi bước ra khỏi lớp, từng câu nói từng câu chữ của cô cứ in hằng trong tâm trí tôi, có lẽ cô nói điều đó là đúng, đang miên mang với những lời cô nói, tôi bước dọc theo cầu thang từng bước chân chậm chạp cứ đều đều bước đi. Chẵng mấy chóc tôi đả bước đến nhà xe cuả trường, thấp thoáng xa xa có một cái bóng người nhỏ nhắn đang ngịch ngợm với chiếc xe đạp màu xanh lơ kia, thì ra là nhỏ hk lẽ nhỏ vẫn đợi tôi sao
- uã sao còn ở đây, chưa về à - tôi lay nhẹ nhỏ
Nhỏ giật mình buông cái xe đạp ra làm ngả cái rầm, tôi khì cười nhìn nhỏ, đúng là bất cẩn quá mà.
- ừa đợi nãy giờ nè - nhỏ cười
- tui nói lâu quá thì về mà, sao hk về đợi làm gì
- tại thích thì đợi thôi - nhỏ lè cái lưỡi ra
- này thì thích, bộ muốn làm gì là làm hã - tôi cóc nhẹ lên đầu nhỏ
- ui..da...sao quánh tui - nhỏ xoa xoa cái đầu
- thích thì quánh - tôi vò cái đầu nhỏ rối bù
- á...đừng có vò mà
Nhỏ đánh bịch bịch vào người tôi, tôi bước lại đở cái xe của nhỏ lên, cũng may là chưa banh gì cả ko lại bắt đưa về đến nhà
- về thôi cô nương - tôi nói với nhỏ
- ừa
Chưa kịp chuẩn bị gì thì nhỏ đả nhãy tót lên xe, 2 cái tay thì nắm lấy vạt áo tôi phây phẫy, sao? Sao lại giống quá?.......thôi mặt kệ tôi chỉ cần hiện thực thôi. Tôi đạp bon bon trên đường, tôi lại đạp chân cứ đều đều trên chiếc bàn đạp, nhỏ thì cứ ở sau nắm lấy cái vạt áo của tôi, tôi cũng ko nói gì, tôi vẫn chở nhỏ, nhưng sau con đường này giống con đường tôi đưa nhỏ quyên về nhà thế này, sau một hồi lang thang dưới nắng, thì tôi cũng phải dừng lại. Két.......tiếng thắng xe nge ê cả răng, trước mắt tôi là một căn nhà khá bự một tầng trệch, một tầng lầu, cây cảnh thì đủ thứ xung quanh nhà, uã nhưng nhà nhỏ giàu thế này sao lại đi xe đạp nhỉ, có người đưa rướt ko sướng hơn sau, đảo mắt xung quanh thì.......sặc......nhà nhỏ quyên ở đối diện ko lẽ 2 đứa này là hàng xóm hã ta.
- vô nhà chơi minh - nhỏ bước xuống
- thôi, lát phải đi làm rồi - tôi nói
- uã.....làm gì - nhỏ cắn móng tay
- nói điều tra tôi mà ko biết à? - tôi cười
- ơ...nhưng...mà ai biết. - nhỏ lấp bấp
- ngộ nhĩ thôi về à - tôi cười với nhỏ
Nhỏ quay người dắt xe đi, tôi thừa lúc đó bay lại vò cái đầu nhỏ rối bù lên rồi chạy, phía sau tôi là tiếng hét rách trời của con nhỏ. Tôi chạy như điên để trốn con nhỏ, dừng chân lại thở một tí, thì một mùi hương nhẹ thoánh qua, đó là nhỏ quyên, và trên xe có thêm một thằng, và tôi dám chắc cái thằng đó là cái thằng bị tôi đấm vào mặt lúc trước.......
Hí hí......đồ ăn đêm đây mấy bác. Đi phục vợ đây good night anh em ngủ ngon


Thằng đó, tại sao nó lại chở nhỏ, tại sao nhỏ lại đi với thằng chó đó, hàng ngàn hàng vạn câu hỏi trong đầu tôi, nhưng có một câu hỏi lớn nhất trong đầu tôi là tại sao tôi lại cảm thấy khó chịu quá, tim tôi như một lưỡi dao bén khứa vào, từng chút , từng chút một, tim tôi đau nhói nó giống như cái cảm giác lúc đó vậy, cái lúc mà đoan nói chia tay tôi trong 7 ngày xa cách. Tôi mặt kệ, tôi cố chốn tránh những câu hỏi trong đầu tôi, tôi chạy đua với ánh sáng, tôi chạy đua với chính mình, và tôi chạy đua với nổi sợ hãi bên trong tôi, tôi chạy mồ hôi nhễ nhại cứ rơi lát đát xuống đường, môi tôi khô, cổ họng tôi khô khóc như cánh đồng khô cạn. Chỉ một chút một chút nữa thôi, là về đến nhà rồi, tôi đẩy cánh cữa vào ngồi phịch xuống giường mồ hôi tôi ướt hết cả lưng áo, tôi với tay lấy một li nước lọc uống cái ực vào cổ họng để nhấn chìm cái khô khốc nơi cổ họng, người tôi rít chịt bởi mồ hôi, và cái nóng của căn phòng, tôi với tay lấy cái quần jean và lật đật xuống phía sau phòng trọ, từng dòng nước mát lạnh xua tan cái nóng bức trong tôi, tan...tan hết tất cả, tất cả muộn phiền sẽ tan theo dòng nước. Tôi bước ra khỏi phòng tắm, lại cái tiếng lẹp bẹp quen thuộc của đôi dép dính nước, cái âm thanh làm tôi khó chịu nhất, nhưng đó vẫn chưa đủ khi gặp cái mặt buồn như đưa đám của con nhỏ trâm. Nó như muốn khóc nhìn tôi, đôi mắt rầu rĩ, đôi chân bước đi xiu quẹo
- anh minh...... - nhỏ thấy tôi gương mặt bổng chóc thay đổi
- zì thế nhóc - tôi hỏi
- hì hì, hk có gì đâu - nhỏ cười mĩm
- nãy thấy cái bản mặt thê thảm lắm mà
Câu nói của tôi như một đòn đánh chí mạng thẳng vào tim nhỏ, đôi mi sụp xuống, nhỏ mò trong cái cặp mình móc nguyên bài kt 15'' hóa ra đưa cho tôi.......ặc...3 điểm hèn gì cái mặt như đưa đám thì phải
- học hành gì mà có 3 điểm thế này - tôi kí đầu nhỏ
- a...tại cô giãng hk hiểu gì hết á - nhỏ than vãn
- chắc lo bà 8 trong lớp nên ko có chú ý chứ gì - tôi trêu nhỏ
- làm gì có bà cô đó dạy nhanh như gió zị, chép còn hk kịp nữa huống chi là hiểu - nhỏ làm một hơi kễ lễ
- ừ zị hã, nếu được thì tối qua anh dạy kèm cho. - tôi đề ngị con nhỏ
- hã...hã...thật hã, mà được hk đó - nhỏ nhíu mày
- ko chịu thì thôi, đi làm à - tôi phũi đích bỏ đi
- ngu gì hk chịu, miễn phí mà - nhỏ cười giòn tan
- ừ thôi đi à - tôi chào nhỏ
Sau khi nói chuyện vơí nhỏ xong, tôi lại suy ngĩ, sao mình ngu dữ vậy trời, tự dưng mang gánh nặng vào thân, lại còn dạy miễn phí nữa chứ. Thôi kệ dù sao cũng hứa với con nhỏ rồi, tôi thêm thang trên con đường buỗi trưa đầy khói bụi này, từng tiếng còi xe lại vang lên râm vang cả con đường, nắng đứng bóng của buổi trưa công nhận nóng kinh thật, mặt dù vừa mới tắm rữa xong, thị lại tiếp tục đổ mồ hôi, tôi chạy thật nhanh đến quán để hưỡng cái hơi lạnh từ cái điều hòa, sau một lúc thì tôi cũng đến nơi, phà phà, tôi đứng trước cái quạt hứng gió một lúc, thì bà chị từ đâu chạy đến.
- làm gì đó nhóc - chị hỏi
- hứng gió tí, nực quá - tôi đáp
Có lẽ chị thấy cái bản mặt bình thường lúc này bả cũng một phần nào an tâm, chỉ lại cười tay đập vào vai tôi.
- thay đồ đi mày, định trốn việc hã
Tôi lật đật chạy vào xỏ cái áo quen thuộc của mình vừa được giặt xong, mùi hương của xà phòng còn loáng thoáng đâu đây, tôi hít hà một hơi rồi mặc vào và trên tay là cuốn sổ nhỏ quen thuộc, tôi chạy khắp quán và...gương mặt lúc nào cũng có một nụ cười nhẹ với khách. Nếu ko cười mà giữ cái bản mặt đó quài có nước mà bị đuổi việc mất, mấy cái chị lớp 11-12 trong trường tôi là khách quen ở cái quán này, tự dưng hôm nay lại thấy cái bản mặt tươi cười của tôi liền ngồi chém gió kinh hồn, đúng là góp gió thành bảo mà. Mẫy bà đó nói thì cứ nói, còn về phần tôi thì cũng cươì ậm à một tí rồi phũi đích đi. Lại thêm một cặp trai gái bước vào, tôi lăng xăng chạy lại
- quý khách uống gì vậy - tôi hỏi
Bổng cả cái thằng đó ngước nhìn tôi, cái địt mẹ là thằng *** đó, còn nhỏ kế bên là nhỏ quyên, tự dưng người tôi nóng rang lên, mắt đục ngầu đi. Nhìn tôi lúc này cứ như một kẽ sát nhân vậy
- thằng rẽ rách này làm nhân viên ở đây à.........
Người tôi nóng rang lên, 2 con mắt tôi đục ngầu đi, vào lúc này tôi muốn đấm thẳng vào mặt thằng chó đó một cái, nhưng tôi nhịn tôi hứa với linh rồi, với cả lại đánh thằng chó này tôi bị đuổi việc mất, tôi cố định thần lại hỏi thêm một lần nữa
- quý khách dùng gì - một tiếng lạnh ngắt, đầy sát khí được che lấp bở nụ cười nhếch của tôi
Thằng chó đó bất chợt, nắm tay nhỏ xoa xoa, con mẹ nó máu tôi thật sự lên tới não, nhưng tôi vẫn cố nhịn, tôi có là gì với nhỏ đâu mà phải đấm thằng chó đó nhỉ.
- một li cafe, một li sinh tố dâu - nhỏ nhìn tôi, như tôi thì đéo cần nhìn nhỏ
Tôi dùng tấm khăn , lao vũng nước trên bàn, và một tay cầm cái ly nước củ của vị khách lúc trước, tôi quay bước vào trong, nhưng thằng chó này nó này nó tiếp tục xúc phạm đến tôi.
- đúng là cái tiệm rẽ rách, thì mướn nhân viên cũng rẽ rách nhĩ
Bà chủ quán đang đứng đó bả nge hết, nhưng còn tôi sự thật.....sự thật là đụ mẹ nhịn hết nổi rồi, thân xác có thế đụng đến, nhưng còn nhân cách thì dù mày có là chúa thì tao cũng đánh. Tôi đang cầm cái li trong tay, 2 mắt tôi đỏ ngầu, gương mặt tôi lạnh toát, linh anh xin lỗi..........tôi chạy lại ngay cái bàn nó, tôi cầm cái li đưa thẵng lên cao, thằng đó chưa kịp biết tôi định làm gì thì.........bốp.......nó ăn nguyên cái ly vào đầu, miễng văng tứ tung, gim thẳng vào bàn tay tôi, máu tuông ra ướt hết cả lòng bàn tay, nhỏ nhìn tôi hốt hoãng còn tôi lúc này thì đôi mắt như một kẽ sát nhân.
- rẽ rách con đỉ mẹ mày chứ rẽ rách.
Nguyên đám mấy bà chị 11-12 nãy giờ xem thằng đó sỉ nhục tôi, và thấy tôi bước vào trong nhưng cuối cùng mấy bà đó cũng ko thế ngờ tơi tôi làm như vậy
- đụ má mày có tiền là ngon hã thằng chó, rẽ rách cái đụ mẹ mày
thằng đó ôm cái đầu bê bếch máu, miệng kêu la thảm thiết, nhỏ nhìn tôi mặt tái nhạt đi ko còn một giọt máu, còn về phần tôi máu cứ chãy dài từ cái bàn tay tôi, mấy ông uống nước gần đó liền chạy lại giữ lấy tôi , sợ tôi sẽ cho thằng chó đó thêm cái li còn lại bên tay phải, tôi như bị ngẹt thở, nhưng cơn giận của tôi đả giảm, tôi điềm tỉnh nói
- mấy chú buông con ra đi, con hk có làm gì đâu - tôi nói nhẹ nhànG
- buông mày ra, mày cho nó thêm cái li còn lại à
- ko con nói thật
Vòng tay rắn chẳ của anh ta dần dần buông lõng ra, tôi quây vào trong miệng lẫm bấm kiểu này có nước bị đuổi rồi. Bà chủ đứng đó nhìn tôi, bất chợt bã cười nhẹ lên môi, tôi ngước nhìn khó hiểu
- thôi đi về băng bó đi - bà chị nói dịu dàng
- vậy là em bị đuổi việc hã chị - tôi lấp bấp
- đuổi gì, thôi đi băng bó đi, máu tùm lum kìa thằng nhóc
- uã vậy hk đuổi em à - tôi đứng chết chân nhìn chị
- đuổi gì, chị thấy em mà, với lại nó chữi cái quán chị nữa.
- vậy thôi em về à
Tôi bước vào trong bỏ, lại phía sau là tiếng la hét của thằng chó đó, rẽ rách rẽ cái con mẹ mày. từng hàng máu khô còn động lại tạo thành nguyên một đường máu khô chãy dài từ lòng bàn tay xuống, tôi hít sâu vào để rữa vết thương, từng dòng máu bị dòng nưóc cuốn sâu xuống cái hố đen hun hút dưới nền nhà, lao khô vết thương tôi lấy cái gạc bà chủ để trên bàn băng bó lên cánh tay mình, bây giờ tôi ngỉ lại sao mình ngu thế ko biết, cầm tay nào ko cầm lại đi cầm tay phải ngu bỏ mẹ. Tôi lắc đầu ngán ngẫm rồi bước ra ngoài chào chị rồi về. Trời đả gần chiều tôi bước chậm với cánh tay bị thương của mình, tay tôi băng nguyên một cục to chản ở lòng bàn tay, tay đung đưa theo cơn gió nhẹ nhẹ, chân bước chậm trên viã hè mát rượi, tiếng kèn xe, tiếng xin đường, tiếng rèo hò, văng vẵng bên tai tôi, lang thang một lúc cũng về đến phòng trọ, tôi đẩy cánh cữa, dãy phòng im phắt ừ thì xung đúng bây giờ đả có ai đi làm đâu, thoáng chóc trong gốc có những dãy trọ, có những đứa con nít lon ton đuà giỡn chạy khắp nơi, chúng nó cười sau hồn nhiên quá, tôi và em cũng đả có lần đùa giỡn thế này mà.........tôi lại ngậm ngĩ lại với những kĩ niệm ngày có em, tự dưng sống mũi tôi lại cay, tôi hít một hơi thật sâu vào lòng để giữ lòng bình thường trở lại, tôi đả hứa với em sẽ ko khóc mà. Trúc gói mì tôm vào cái tô, nước sôi ùng ục lên....................tôi liếm mép, và liếm sạch cái tô mì, tôi nằm đó gió lọt qua cái khe cữa ru tôi vào giấc ngủ, nơi có em...........................
- anh minh ơi....anh minh - tiếng ai đó gõ cửa phòng tôi
Cái tiếng va vào cánh cữa làm tôi giật mình thứ giấc, lấy tay dụi con mắt bước liêu xiêu ra mở cửa, trời giờ đả tối ngước lên đồng hồ thì đả 7h.........'' cạch '' tiếng mở cửa vang lên, đứng phía ngoài là con nhỏ trâm, nhỏ mặt cái quần jean cụt ngũng làm lộ ra cái đùi trắng phao, cái áo 3 lỗ ôm lấy thân hình nãy nỡ tuổi mới lớn của nhỏ, nhỏ đá chân vào tường bôm bóp
- gì thế nhóc......- tôi ngáp
- nói dạy kèm em quên rồi hã??
Phải rồi lúc trưa tôi hứa với con nhỏ là dạy kèm cho nó, tôi đứng trần ngần một lúc nhìn con nhỏ, cái này mà đi học cái gì trời.
- vô phòng đi con nhóc - tôi kêu nhỏ
- ừm..... - nhỏ lon ton bước vào
Một mùi hương sữa tắm tràn ngập cả căn phòng, tóc nhỏ bay lò xò trước cây quạt máy, chắc kiểu này là mới tấm rồi chạy qua đây lun chứ gì.
- học tới cái nào rồi - tôi hỏi nhỏ
Nhỏ lật lẹt xẹt cuốn sách mới tinh ra, chỉ chọt một lúc rồi dừng lại ở trang giấy bấy nhày bởi các hình vẽ
- tới cái này nè - nhỏ cười
- đâu đưa coi, đưa lun cái bài kt hùi trưa ra đây
Tôi nhìn vào cái bài của con nhỏ một lúc rồi lắc đầu, cái này là mất căn bản rồi, hèn gì làm trật lất hết
- tay anh bị gì zạ - nhỏ nâng cánh tay tôi lên
- ko có gì đâu, lo học đi - tôi tán nhẹ lên đầu nhỏ
Loay hoay ôn lại mấy cái kiến thức, cách giải hoá cho nhỏ một lúc, nhỏ chú tâm nge theo lời của tôi, 2 cái chân mài chau lại, lâu lâu đưa cây viết lên ngặm để suy ngỉ, nhìn dể thương thật, bây giờ tôi mới thấy được cái nét đẹp của nhỏ là lúc nhỏ chú tâm làm việc gì đó. Trời đả khuya không gian im ắng, chỉ có tiếng cây bút chì ma sát với tờ giấy trắng, ngước nhìn lên đồng hồ thì đả 9h30, tôi thở phào đúng là khi mình chú tâm làm việc gì đó thì thời gian cứ tí...tách trôi qua không ngừng ngĩ.
- thôi về đi, khuya rồi - tôi lay nhỏ
Nhỏ thì đang cặm cụi làm, ko biết nhỏ có ai đang chạm vào nhỏ ko, nhỏ vẫn nín thinh, tôi lắc mạnh, kê miệng mình vào tai nhỏ
- KHUYA RỒI, VỀ ĐI CHỊ HAI
- HÃ - nhỏ giật mình
- khuya rồi về đi, để anh còn ngủ nữa
- ừm về à - nhỏ gấp mấy cuốn tập lại
Tôi mở cữa phòng ra, không gian lạnh phắt một ánh đèn nhỏ nhoi sáng lên giữa một đám con trai ngồi xung quanh, nhỏ nhân lúc tôi đang nhìn về phía ánh đèn liền đánh vào vết thương tôi chạy mất, tôi như bị sét đánh, từ lòng bàn tay truyền về một cảm giác đau nhói, tôi quay lại thì nhỏ đả chạy mất
- ê minh qua đây uống cho vui - tiếng anh hàng sớm vang lên
- thôi mai mắt đi học rồi anh ơi - tôi nói
- đụ mẹ trứng dái mũ àk
Chữi gì chữi chứ chữi trứng dái mũ là lòng tôi tự dưng như bị ai động chạm vậy, dù biết là câu khêu khích nhưng tôi cứ như con thiêu thân vậy, dù biết là chết nhưng vẫn đâm đầu vào
- chơi thì chơi sợ gì - tô nói
Cả đám cười khanh khách nhìn tôi, tôi bước chầm chậm đến cái chiếu, ngồi bẹp xuống và bắt đầu thiêu thân
- doooooo - cả đám cụng li vào
Ực....ực.....à....từng cốc rựu cứ tràn ngập bao tữ tôi, đầu ốc tôi như mụ mị, gương mặt đỏ rực, 2 mắt tôi đục ngầu vì hơi men
- tay mày bị gì thế - một thằng trong đám lên tiếng
- à..ừ...đéo có gì đâu - tôi trả lời
- đụ mẹ chắc là bị người ta quánh chứ gì ? - một thằng nhìn bự con lên tiếng
- quánh con cặc - tôi nói
- zậy sao bị thương đéo phải bị quánh chứ là cái đéo zì
- đụ mẹ thì hồi sáng tao đang làm việc, thì cái thằng *** kia vào uống nước, nó chữi tao với cái chổ làm tao là rẽ rách, tao nóng quá nên cho nó ăn nguyên cái li zô đầu
- đụ má dữ nhỉ, mày có bị đuổi ko
Tôi ực thêm một cóc nữa, nguyên cảm giác nóng khô khan chảy dài từ cuốn họng xuống tới bao tử nóng bừng bừng
- Ko, tại bà chủ tao thấy nên không có đuổi - tôi ậm ừ nói
- ừ vậy mày biết mặt thằng đó hay tên gì ko - thằng Vĩnh nóI
- tao đéo biết nữa, à mà hình như đầu trọc, mặt tùm lum mụn, nó học lớp 10 thì phải
Thằng V trầm ngâm một lúc rồi nói
- phải cái thằng, lúc trước cua con bà chủ nhà trọ phải ko? - nó nói
- ừ - tôi đáp
- mày học trường Xxx phải ko - nó tiếp tục nói
- ừ rồi sao
- mày biết cái thằng trùm trường đó ko? - giọng nó lạnh te
- biết rồi sao - tôi hỏi
- nó em thằng đó đó
-ừ
Nó khá bất ngờ trước vẽ mặt bình thãn của tôi, cả đám cười khanh khách, đưa tôi thêm một cóc rượu nữa, tôi uống cái ực vào cổ họng mình rát rạt. Cuối cùng 5 lít rựợu đế cũng vào bao tử cả đám, tôi mơ màng mỡ cánh cữa phòng ra bước vào. Ngân em đang nằm đó, thân hình nõn nà thanh cao, em cười nhẹ với tôi, khoé mắt tôi trào ra những giọt lệ cay nồng rơi lộp đột trên sàn, tôi chạy lại ôm lấy em, sao tôi ko cảm thấy cái cảm giác ấm áp, đôi tay tôi xuyên qua em, em vẫn nằm đó, vẫn cười, còn tôi tôi quỵ gối xuống nền nhà, Ngân.....anh nhớ....anh nhớ em nhiều lắm ngân à.
Tôi chìm say trong cơn men, cơn say mang em đến bên tôi, nhưng sau tôi không thể chạm đến em, sau tôi ko.....thể, ko thể. Tôi hận ông tại sao ông mang em đến tôi, để cho tôi biết thế nào là hạnh phúc, rồi tự dưng ông mang em đi, để tôi biết thế nào là đau đớn. Sau ông không hạnh hạ tôi bằng một thứ gì khác, sau nhất định là em, tại sao, tại sao. Hơi men bay lang thang trong căn phòng, không gian bị bóng tối nuốt chững, đâu đó có tiếng nấc phát ra từ cổ họng của một người nào đó, hắn ta quá mệt bởi men rượu, hắn ta quá mệt vì nỗi nhớ người con gái hắn yêu. Hắn nằm ngất xuống nền nhà lạnh lẽo, hắn muốn em, người con gái hắn yêu lúc này đến bên hắn, cho hắn một cái ôm, cho hắn một nụ hôn.............................................. .....

Tiếng còi xe, tiếng bước chân lao xao ngoài kia, tôi nheo mắt thức dậy, đầu tôi như nổ tưng, toàn thân ê ẩm, phải rồi hôm qua tôi đả chìm trong hơi men, chìm trong nổi cô đơn và tuyệt vọng, tôi chống tay trái xuống nền, đôi mắt lem nhem bởi nước mắt, sặc 7h30 rồi, chết con mẹ nó rồi, lo ngủ say quá nên quên mất là sáng phải đi học, kệ dù sao cũng trể rồi, đành ngỉ tiết đầu vậy, tôi liêu xiêu lấy bộ đồ đi ra phía sau tắm, nguyên dãy phòng im phắt lâu lâu lại có âm thanh ken két... Do cơn gió thổi mạnh vào cánh cửa, tôi tắm xong cơ thể mát lạnh hơn, tôi chạy lẹp bẹp trở lại căn phòng. Tôi cho đại mấy cuốn tập vào lớp, bất chợt tôi thấy một cái thứ gì đó màu đen nằm ngay trong góc tường, tôi bước lại xem thứ đó là gì,........thứ này là thằng tuấn đưa cho tôi trước lúc lên đây, nó là một cây kiếm nhật dài khoãng 3 gang tay, có lẽ do tôi cứ mãi mê những chũi ngày bên cạnh em nên tôi quên mất, nhưng sau nó lại xuất hiện vào lúc này nhỉ, tôi đứng trầm ngâm một chút để nhớ lại những điều thằng vĩnh nói tối hôm qua, tay tôi lạnh toát, tôi nhét cây kiếm vào cặp mình, nếu có lỡ đụng chuyện thì có đồ chơi luôn, sau khi tôi bỏ cái thanh kiếm được trao chuốt bén ngót được bao bọc bởi cái võ làm bằng sắt được in hình nguyên con rồng uốn dọc theo. Tôi hít một hơi thật sâu vào phổi, tôi đóng chặt cánh cửa phòng lại và chạy thật nhanh đến trường, tôi chạy vượt qua bao con đường, xuyên qua bao dòng người, xuyên qua bao làn khói mịt mù, thì tôi đả chạy đến được trường, mẹ kịp cái lũ cờ đỏ cứ đứng ngay cổng trường làm tôi không thể nào lẽo vào được, chợt tôi nhớ ra là cái nhà đa năng có mấy cái hàng rào khá thấp chắc leo vô được, tôi đảo ngược ra phía sau trường, quăng cái cập qua trước, tôi bắt đầu trèo,, đạp lên cái xe rác trèo qua được một cái chân qua, thêm một cái nữa thế là tôi đả vào được, tôi thở phào may quá không có ai nhìn thấy
- anh kia làm gì đó - sặc giỡn hã trời vừa mới mừng xong thì bây h lại bị bắt gặp
- a...ơ...lụm rác - tôi lấp bấp
Từ phía sau có một giọng cười khúc khít mà vã lại cái giọng lúc nãy quen lắm, cái giọng người hà nội. Tôi quay chầm chậm lại xem ai đang cười, thì ra là nhỏ Mỹ anh nhõ làm tôi muốn đứng tim, giỡn kỉu này có nước tôi bị bệnh tim mất
- làm gì mà vào trể thế hã ông kia - nhỏ chống 2 cái tay vào eo lên giọng
- thì tại ngũ quên đó mà - tôi gãy đầu
- chắc đi chơi khuya chứ gì - nhỏ tiếp tục lên giọng
- làm gì có, mà học thể dục hã - tôi nhìn nhõ
- ừm, nãy giờ chạy vòng vòng sân nè mệt gần chít - nhỏ lắc lắc cái đầu
Nhỏ nói tôi mới nhớ, cả dòng người nói đuôi nhau chạy đều vòng vòng, nhìn y chan mấy đứa con nít chơi rồng rắn lên mây.
- uã tay bị gì zạ - nhỏ lắc lắc bàn tay tôi
- đau....có gì đầu té đó mà - tôi cười
- hã....sao té, nặng hk - nhỏ như tra khão tôi
- hè hè cũng nhẹ à, mà sao quan tâm giữ vậy - tôi tỏ vẻ ko hiểu
- tui...tu..i tại bạn bè nên hỏi thôi
- ồ gì đó hã, mới biết nge - tôi cười khanh khách
- mà sáng đi = gì zạ - nhỏ hỏi
- đi bộ chứ gì trời - tôi lao mồ hôi trên chán
- ừm zị lát về chung nữa nha - nhỏ cười
- rồi lát zìa chung
Từ trong dòng người đang nối đuôi nhau có một đứa con gái chạy tới, lôi nhỏ đi
- dám trốn ở đây nói chuyện với trai à - nhỏ đó nguýt ngoa
Nhỏ kia cười khanh kách làm má của con nhỏ đỏ ửng lên, tôi nhìn mà buồn cười không chịu được.
- thôi đi à - tôi vẫy tay chào nhỏ
Nhỏ bị con kia kéo đi như sấm, chẵng mấy chóc nhỏ mất hút trong cái đám đông kia, chết ngựa nãy h lo nói chuyện với nhỏ quên mất, tôi chạy lạch đạch ra đằng trước, rồi leo lên từng bật thang dài ngoằn chẵng mấy chóc đả lên được dãy lầu, xung quanh im phắt, chỉ nge tiếng giãng bài của mấy ông thầy vang vọng lên, tôi đứng nép vào dãy tường nhìn vào thì thấy ông thầy dạy sữ đang ru ngủ cho cái đám trong lớp, đứa nào cũng ngũ gà ngủ ngật, ổng thì đứng dạy, còn tụi này thì đứa nằm ngủ, đứa đọc truyện ôi tùm lum hết trơn, ngồi dựa tường một lúc thì tiếng trống vang lên, tôi đợi khi ông thầy bước ra khõi lớp, tôi mới rón rén bước vào, đặt cái cặp màu đen to đùng xuống thở hồng hộc, bổng cả đám quay lại nhìn tôi, và cả nhỏ quyên nữa, lúc mới đầu tưỡng con nhỏ này cũng thuộc dạng ngoan ngoãn gì, hài tôi đả lầm nó cũng như bao đứa tiểu thư kia thôi, thích trai đầu gấu, nhà giàu, đi xe xịn.......thôi kệ mẹ liên quan cái đéo gì tới mình, tôi chẵng cần nhìn nhỏ một giây nào cả, nhưng tôi có một cảm giác ai đó cứ quan sát nhìn mình chầm chầm, tôi ngỉ thầm trong bụng đụ mẹ nhỏ lớn giờ chưa thấy ai đẹp trai vầy à. Đôi lúc tôi cũng hay tự sướng về bản thân mình, nhưng tôi so với mấy đứa kia thì làm sao bằng, thôi kệ con người ta có quyền tự sướng, từ lúc vào lớp đến giờ tôi luôn giữ cái mặt lạnh lùng, ko ai biết tôi ngỉ gì, ko ai biết tôi sợ gì, và ko ai biết tôi định làm gì.
- minh mày vãi *** lắm - thằng thành nó quay sang đập lên vai tôi
- chuyện gì - tôi lạnh nhạt nói
- thì mày đẩy nguyên cái li vô đầu thằng khánh mụn đó - nó cười
- ừ - tôi đáp cụt ngủng
- mày biết nó em thằng Thiên ko - nó thở dài
- biết rồi sao - tôi đáp
- ừ thôi ko có gì, mà mày coi chừng bị úp sọt đó
- ừ tao biết rồi
Tôi ngẫm ngỉ trong lòng, ko biết tụi chó đó sẽ đâm lén mình sau đây, tôi trầm ngâm, gương mặt tôi lạnh te, tôi mặt kệ tiếng bà cô giãng bài trên bàn, có lẽ mấy đứa kia nhìn tôi sợ đến nổi ko nói một lời, thằng thành cũng e ngại nên lết sang thằng thanh ngồi, thế là một tiết trôi qua, bổng ngoài kia có tiếng lao xao, tôi ngước nhìn ra ngoài kia, thì có cả đám bu lại ngay lơp 10A2 ko lẽ tụi nó biết nhỏ đi chung với tôi nên đánh nhỏ sau, tôi đẩy cái bàn văng vào tường chạy lại, vén cái đám đông ra, đụ má nó một đứa như một con sumô đang đứng chữi mắng nhỏ thầm tệ, con đỉ đó đang định giơ tay lên đánh nhỏ tôi nhanh như cắt, chụp lấy cánh tay to như cái bắp đùi tôi, cả đám ngơ ngác nhìn tôi
- đụ mẹ mày làm gì chữi nó - tôi nói 2 mắt tôi đục ngầu
- thằng *** này buông ra, tao thích thì chữi đó làm cặc gì tao, đánh tao à thằng ***
Con mẹ nó thích làm gì làm hã, tôi đang đứng thì tay còn lạy nó tán vào mặt nhỏ một cái '' chát'' nhỏ im phắt cả đám im re, tôi biết nhỏ rất đau nhưng nhỏ vẫn cố nhịn, người tôi nóng ran lên, tay tôi nắm chặt lại, 2 mắt tôi đỏ ngầu vì tức giận, đụ mẹ dù mày có là con gái tao cũng đánh......Bốp.....nguyên cái bàn tay trái tôi tán ngay vào mặt con đỉ đó, cả đám nhìn tôi, nhìn tôi chắc có lẽ tụi nó nhìn tôi như một thằng vũ phu chăng, tôi mặt kệ tại tôi mà nhỏ mới bị đánh, tôi phải bảo vệ nhỏ, con đỉ đó ăn nguyên cái tát như trời đánh của tôi chết trân, nó giặt tay tôi ra chạy mất, nó mà còn ở đây thêm một giây nào nữa chắt tôi quăng con đỉ đó xuống lầu mất, tiếng trống vang lên, nó như một phát súng giải tán, tôi vuốt tay lên đôi má nhỏ, 2 mắt nhỏ ngấn nước vì đau,và bởi những lời lẽ xúc phạm.
- xin lỗi minh xin lỗi, tại minh mà mỹ anh mới bị như vậy - tôi an ũi nhỏ
Nhỏ vẫn chết chân đứng đó nhìn tôi, ko nói lời này tiếng bước chân của bà cô tiếng tới
- thôi mỹ anh vào lớp đi
Tôi đẩy nhỏ bước vào, tôi chạy về lớp gương mặt tôi bây giờ chẵng khác một thằng sát nhân hăng máu, tôi đạp nguyên cái gế đang chắn đường mình vào tường một cái '' Rầm '' tôi ngồi xuống gế, lòng tôi hậm hực vì tức giận, cả lớp im phắt ko có một tiếng động nào, thằng thành cũng im re nhìn tôi, chắc có lẽ bây h nó mới thấy cái bản mặt thật của tôi, hay là cái vẽ mặt tức giận tột độ của tôi,
........tíc.....tắc.....tíc.....tắc
Thời gian trôi ào ạt qua , mới đây đả gần về, đả đến lúc tôi phải giải quyết chuyện này rồi, mà còn nhỏ mỹ anh nữa làm sao đây, một ánh sáng loé qua đầu tôi. Tôi ngoắt thằng thành qua kế ngồi nói chuyện
- mày giúp tao chuyện này được ko, mày coi tao cầu xin cũng được - tôi nói với cái giọng lạnh te
- rồi nói đi
- một lát ra về, mày đưa nhỏ mỹ anh về dùm tao được chứ, đừng để nhỏ bị mấy con đỉ kia úp được ko - tôi nói với cái giọng van nài
- rồi Ok tao hứa
........Tùng....tùng....tùng..........
Tiếng trống định mệnh vang lên, tôi hít một hơi thật sâu vào phổi, đợi đến khi thằng thành nói hết nước miếng để đưa nhỏ về tôi mới an tâm. Tôi rút một điếu thuốc ra hít một hơi thật sâu vào phổi để lấy tự tinh, cảnh tượng này hệt như hồi cấp 2 tôi chinh chiến với thằng tuấn, nhưng bây giờ chỉ có tôi, chỉ có mình tôi chiến đấu, tao sẽ ko làm mày thất vọng đâu tuấn. Tôi kéo cây kiếm ra gần cái khoá để dễ rút, tôi bước chầm chậm lên sân thượng vì tôi biết chắt tụi nó sẽ ở trên đó, nơi đó bây giờ tôi mới được biết là nơi giải quyết ân oán của tụi đầu gấu trong trường. Từng bậc thang cứ ngày càng giật lùi phía sau tôi, trước mắt tôi lúc này là cánh cữa, nơi dẫn đến trận chiến của những thằng đàn ông, tôi đạp văng cánh cửa ra, tiếng kim loại va vào tường một cái rầm, tôi bước ra thì, một thằng nào đả núp kế cánh cửa bay lại giơ ống tuýt sáng loáng ra đập tôi, như một phãn xạ tự nhiên tôi né người sang một bên thằng đó mất đà chúi nhũi, tôi dồn hết lực vào chân trái, sút một cái bốp vào mặt nó. Máu mũi máu mồn thằng đó tuôn ra ào ạt..........đúng là lũ chó chuyên ỷ đông hiếp yếu, tôi hướng cặp mắt sắt lạnh về hướng thằng Thiên, xung quanh nó khoãng 15- 16 thằng, trên tay bọn nó nào là ống tuýt, bóng đèn.........
- Đụ má hôm qua mày quánh em tao, thì hôm nay mày phải chết
Tôi lặng im, cả đám tụi nó xong lên, một thằng đầu tiên cầm bóng đèn xong tới, nó quơ tay đập tôi, tôi né người sang một bên, tay trái tôi gòng hết đáp mốt vào càm nó, máu miệng thằng đó tuôn ra như thác, nó liêu xiêu một lúc đứng dậy, lúc này tôi cầm cái bóng đèn của nó lên đập một cái bóp ngay đầu nó, miễng văng tung toé, máu từ thằng đó bê bếp trải ra một chút sau nó ngất liệm
- đụ má giết nó
Nguyên đám tụi nó như mấy con chó điên khi xông đến, 2 3 thằng xong đến tay tụi nó cầm ống tuýt nhãy lên đánh tôi. Tôi nhanh chân sút thẳng vào bụng một thằng, tôi né người sang một bên dùng tay trái nạo ngay mặt thằng còn lại, tôi chỉ còn một tay nên ko thể quánh luôn thằng còn lại, nó cầm ống tuýt đập vào lưng tôi .......Bung......nguyên cái lưng tôi như vỡ vụng ra, tôi ním chặt răng lấy cái cánh tay phải chặt ngay vào cuốn họng nó, nguyên cánh tay phải tôi ê buốt mất cảm giác, 5-10 thằng cuối cùng xong đến trong đó có thằng Thiên nó cầm cái ống tuýt dài xong đến, 3 đánh 2 ko chọt cũng què, lúc này tôi mới nhớ mình còn cây kiếm trong cặp, tôi rút nó ra một cái rẹt, ánh sáng chiếu vào thanh kiếm loé lên làm nỗi nguyên con rồng được chạm khắc trên đó, tôi xong tơí, tôi nắm chặt thanh kiễm trong tay mình, tôi đạp vào bụng thằng thiên nó văng người ra phía sau, một thằng trong đám nó đạp vào bụng tôi, tôi ngả người xuống đất, bụng tôi đau nhói nhưng tôi cố cắng răng tôi giơ thanh kiếm chém vào cánh tay của thằng đó , máu từ tay nó tuá ra, thanh ống tuýt rơi leng keng xuống đất, tôi lòm còn ngồi dậy, dựa người vào thanh lan can, thằng thiên xong đến đánh, nó gòng hết ra đánh xuống, tôi né người qua sang trái '' rầm '' nguyên thanh lan can bị móp xuống, nếu tôi mà trúng cú đó ko chết thì cũng bể đầu, tôi nắm chặt tay chém thẳng vào lưng nó, roẹt.......máu nó nhuộm đỏ cả thanh kiếm, nguyên một đường chém dài trên lưng nó, máu ướt đẩm cả cái áo, tôi thở hồng hộc........bốp.....nguyên cái bóng đèn đập vào lưng tôi, miễng của nó gim sâu vào lưng tôi, tôi chỉ kịp la lên....A...a....thì tiếp tục là một cú đấm ngay vào mặt tôi, gió thổi mạnh làm rát điếng người tôi, từ trên llưng máu chãy dài xuống, tỏng.....tỏng.....tôi gáng chút xúc lực của mình giơ thanh kiếm chém ngang bụng 2 thằng đứng trước tôi.........Miệng tôi nó vang lên aaaaaâ. Nó như một con thú vừa bị sụp bẩy, tôi cũng chẳng khá khẫm gì hơn trước mắt tôi lúc này là 4 thằng bọn nó cứ thay phiên đạp vào tôi, lưng.....bụng....mặt....bốp....bốp......t ừng cú đạp như trời gián vào tôi, tôi lao tới bọn chúng hất một thằng xuống đất, cánh tay trái tôi đập bung bung vào mặt nó, tôi bây giờ như một con thú điên cuồn sát, một thằng trong 3 thằng còn lại đáp vào đầu tôi làm tôi văng vào thanh lan can, đầu tôi ê buốt mắt tôi mờ dần, tôi hít thêm một hơi thật sâu vào phổi, chổi cánh tay xuống nền đất, phụt....tôi phun nguyên một đống máu đỏ thẩm trên nền xi măng, tôi cầy cây kiếm lên xong thẳng đến bọn nó, một thằng xong đến đập cái bóng đèn vào tôi, tôi né người sang chém vào hông nó, nó rên la thảm thiết bổ nhàu ra thành lan can.........bốp........nguyên một cây sắt cứng đập vào đầu tôi, máu bắt đầu chãy xuống gương mặt tôi, máu phủ gần hết gương mặt tôi, mắt tôi mờ dần, toàn thân tôi ê buốt, mất cảm giác, toàn thân tôi ko còn một chút sức lực nào, tôi ngả người xuống đất và ngất đi.....................
Mùi sát trùng lan toả khắp căn phòng, hai cánh tay tôi ê buốt, nó như là một khối băng lạnh vậy, lưng ngực tôi đau nhói, từng vết thưong cạ vào băng gạt làm tôi như chết điếng. Đầu tôi nhức kinh khũng, tôi bị nguyên một thứ gì đó quấn chặt, mồ hôi tôi nhể nhại, tiếng quạt trần phát ra o....o...buồn tẻ, tôi cố mỡ mắt mình ra, xung quang tô nào là bông băng thuốc đỏ, tiếng thúc thích của ai đó vang vọng cả căn phòng, tay tôi bị một thứ gì đó gim vào đau nhói. Tôi mở mắt ra, một hàng tóc bay lò xò trước mặt làm che gương mặt ướt đẩm nước mắt của người nào đó, tôi cổ gượng một chút sức lực yếu ớt của mình để nâng cánh tay mình đặt lên gương mặt ấy, có lẽ cánh tay tôi thô rát, và nặng quá nên đả làm người đó thức giấc. Cô gái giật mình ngước lên nhìn tôi, nước mắt cô gái trải dài xuống đôi gò má xanh xao, từ tiềm thức tôi truyền về cho tôi biết đó là nhỏ quyên.
- Thành ơi minh tỉnh rồi
Từ phía ngoài cảnh cửa đục ngầu có 3 người chạy vào, tôi nheo mắt nhìn họ dưới ánh đèn của căn phòng, đôi mắt tôi nhận ra người đầu tiên là nhỏ mỹ anh, rồi đến thằng thành, và cuối cùng là một người đàn ông to lớn, 2 cánh tay bị những hình xâm bao phủ , tôi ngước lên nhìn gương mặt anh ta, đập vào mắt tôi là một hình xăm ở ngay cổ, gương mặt lầm lì, bổng nở một nụ cười, tôi ko biết đó là nụ cười thưong hại, an ủi, hay là thứ gì đó.
- tỉnh chưa mạy - thằng thành lên tiếng
Tôi cất giọng yếu ớt lấp bấp trả lời nói
- tỉ..nh..rồi
Chợt có một 2 đôi bàn tay mịnh màng ấm áp, đang vào đôi bàn tay chai sạn của tôi, tôi ngước lên nhìn theo 2 đôi bàn tay ấy, một là của nhỏ quyên và một là của nhỏ mỹ anh
- sao tao ở đây - tôi lấp bấp hỏi nhỏ
Thằng thành cười khây khẩy nhìn tôi và nói
- mẹ đợi tao cùng đi đéo được à, 1 quánh 20 mày bị khùng hã - nó đấm nhẹ vào má tôi
- ừ...tao ko biết, tao tưỡng chuyện của tao thì tao tự giải quyết nên hk nhờ mày - tôi chậm rãi nói
- địt mẹ tao đéo phải bạn mày à
Cám ơn mày nha thành, tao hiểu lầm mày rồi, tao cứ tưỡng mày cũng như cái tụi chó theo đuôi kia thôi, Tuấn tao tìm được một thằng bạn giống mày rồi , mày không cần lo lắng nữa đâu.
- tao với anh Quy chạy tới thì mày nằm chèm bẹp ở dưới đất rồi - nó nói tiếp
- đu má cũng dữ hé 1 chơi 20 luôn gê ngen thằng nhóc - anh của nhỏ quyên mở lời kèm theo nụ cười khanh khách
- tại bí quá nên em chơi đại luôn - tôi cười
- thôi ngỉ đi, mốt có chuyện gì kêu anh, tao ưng mày rồi đó thằng nhóc
Anh ta, nhỏ quyên, và thằng thành ra về, nhỏ quyên nhìn tôi đăm đăm, chắc nhỏ là người kêu anh nhỏ tới giúp tôi lắm. Mỹ anh nãy h vẫn nắm chặt lấy bàn tay tôi, hơi ấm từ bàn tay nhỏ vẫn cừ chầm chậm truyền qua bàn tay tôi, cái cảm giác ấm áp, ngọt ngào xen lẫn hạnh phúc.
- nè làm gì nắm quài thế hã nhỏ kia - tôi cười vơí nhỏ
- buông ôm ra ông đi quánh lộn nữa hã hã - nhỏ hét vào mặt tôi
- có đâu, bây giờ má wýnh nữa chắc chết lun quá - tôi lại cười
- ông mà cũng biết sợ nữa sao - nhỏ nhéo và hông tôi
Hông tôi còn bị thương sau trận đánh bây giờ lại ăn thêm nguyên cú ngắt đau điếng của nhỏ, nước mắt tôi muốn trào ra bởi nổi đau sát thịt, tôi đau ko thành lời, nhỏ thấy vậy liền xoa xoa vào chổ vừa nhéo rồi cười như chưa có chuyện gì xảy ra, trời ơi trời sao giả ngu hay giữ gì vậy trời
- ông biết tui lo cho ông lắm hk hã - nhỏ mát xa cánh tay cho tôi
Đôi bàn tay mịnh màng mát lạnh cứ đều đều trên cánh tay tôi, một cách giái phê phê truyền từ cánh tay về não.
- bộ yêu tôi hay sao? Mà lo giữ zị - tôi trêu nhỏ
Nhỏ dừng lại, 2 đôi má nhỏ ửng đỏ lên, đôi mắt nhỏ giống như là bị bắt gặp khi làm một chuyện xấu gì đó vậy.
- yêu cái đầu ông - nhỏ ngắt vào cánh tay tôi ngồi vùng vằng bỏ đi
Tôi gượng một chút sức lực tàn còn lại nắm chặt lấy bàn tay nhỏ nhắn của nhỏ.
- đừng đi ở lại với tui đi - tôi năn nỉ nhỏ
- hk thấy gét, ông toàn chọc tui ko à - nhỏ nguýt ngoa
- thôi xin lỗi mà ở lại chơi chút đi mà
Sao một lời năn nỉ khô máu, thì nhỏ cũng ngồi phịch ở lại ngồi nói chuyện với tôi. Khung cảnh chiều bao phủ lên cả bệnh viện, từng hạt nắng xuyên qua từng ô cửa kính vào phòng tôi, dòng người qua lại ngoài phía phòng tôi, tiếng lao xao của bước chân, tiếng người hớt hải chạy qua chạy lại. Nhỏ ngồi cạnh giường gọt táo cho tôi.
- hã miệng ra - nhỏ đưa nguyên miếng bự tổ chản lại miệng tôi
- thôi bự quá, cắt nhỏ ra đi
- bây giờ có ăn hk - nhỏ càu nhàu
- không ăn đâu bự quá
Tôi vừa mở miệng ra chưa kịp dứt tiếng thì nhỏ nhét nguyên miếng táo vào miệng tôi. Tôi bị mắt ngẹn, gắng hơi sức cùng lực kiệt nuốt vaò
- định....giế..t..tôi hã - tôi la lên
- ai biểu dám chọc tôi, cho chết luôn - nhỏ cười giòn ta dưới ánh nắng chiều
- bị thương giờ còn bị tra tấn nữa má ơi cưú con - tôi thốt lên
- hk có má ông ở đây đâu hehe - nhỏ cười man rợ
Nhỏ ngồi làm trò với tôi, ngồi nói chuyện đủ thứ với tôi, cuối cùng thì trời cũng đả gần tối, tôi kêu nhỏ về
- tối rồi mỹ anh về đi - tôi nói
- ông ở đây được hk? - nhỏ hỏi
- được mà, bộ muốn ngủ ở đây với tui hã hehe - tôi trêu nhỏ
- ngủ cái đầu ông
Nhỏ ném cái gối vào mặt tôi, rồi thủng thẳng ra về, tôi nằm đó cả căn phòng im phăn phắt, tôi nằm trong phòng hồi sức nên ở đây chỉ có mỗi một mình tôi, ngước nhìn vào đồng hồ thì đả 6h30 , một nổi cô đơn lạnh lẽo bao trùm cả căn phòng, tôi lẫm bẩm ước rằng, có một ai đó sẽ ở bên tôi lúc này, sẽ an ủi, sẽ trò truyện với tôi. Bổng cánh cửa phòng từ từ hé mỡ ra, một mùi hương dịu dàng quen thuộc lan toả làm xua tan cái không khí cô đơn này. Gương mặt thanh tao dần dần hiện dưới ánh đèn.
- ai thế - tôi cất giọng
- quyên nè............
Lúc này nhỏ vào đây làm gì trời, khuya rồi mà còn ở đây
- sao giờ này còn ở đây - tôi hỏi nhỏ
- ừm tại.....từ lúc vào đến giờ chắc minh chưa ăn gì, nên quyên mua đem vào
Nhỏ nhắt mới nhớ từ lúc mỡ mắt đến giờ toàn bị nhỏ mỹ anh tra tấn muốn gần chết, quên luôn cả cái bụng đang thét gào này nữa, nhỏ chìa một bọc cơm ra đưa cho tôi
- nè ăn đi - nhỏ nói
- ừm để đó đi, chút ăn
- ăn liền đi cho nóng, cái này tui...nấu để chuộc lỗi đó - nhỏ lấp bấp
- ừm mà chuộc lỗi gì - tôi tỏ vẻ khó hiểu
- ờ...thì...tui..tui - nhỏ lấp bấp
- tui gì nói đi - tôi hỏi con nhỏ
- ừm thị tại tại quyên, minh mới vào đây - nhỏ nói lấp lững
- chuyện của tôi, tôi gây ra liên qua gì đến quyên mà phải xin lỗi - tôi nói lạnh ngắt
- quyên tưỡng........- nhỏ bổng im phắt
Chắt có lẽ nhỏ tưỡng rằng tôi vì nhỏ nên mời quánh thằng kia rồi xảy ra nhiều chuyện thế này, ừ mà nhỏ ngỉ vậy cũng phải mà trong cái phần tức giận đó cũng có cảnh tượng nhỏ đi với thằng đó, rồi thằng chó đó nó nắm tay nhỏ. Không lẽ....tôi....nhưng nãy giờ lo làm xàm với nhỏ nên chẵng để ý gì, nhỏ mang theo cái cặp to đùng kia, tôi vừa định hỏi thì, nhỏ đả xen ngang vào
- quyên với thằng đó không có gì đâu. Minh đừng hiểu lầm - nhỏ lấp bấp nói
- hiểu lầm chuyện gì - tôi tỏ vẻ lạnh nhạt
- ừ thì......chắc minh ngỉ quyên với thằng đó quen nhau phải không - nhỏ nhìn sâu vào mắt tôi
- không, mà việc gì quyên phải giải nhiều với tôi như vậy - tôi nói một câu làm gió đơ ra không cất thành lời
- mà định ngủ ở đây hay sao mà đem tập học theo vậy - tôi hỏi
- ờ....ừ.....thì quyên sợ minh ở đây một mình buồn nên qua đây nói chuyện cho vui - nhỏ cúi mặt xuống
- ko sao đâu tôi sống một mình quen rồi - không hiểu tại sao tôi lại cất ra những câu nói lạnh nhạt đó có phải do tôi ghen chăng?
- nhưng.......ở nhà quyên không có ai hết, anh Quy thì đi làm ở nhà có mình ên quyên à - nhỏ sợ sệt nói
Ngĩ lại trời cũng đả khuya rồi, ko lẽ tôi lại bắt nhỏ về lúc này, có bao nhiêu nguy hiểm đang rình rập nhỏ ngoài kia, cái nơi này là một nơi tạp nham, biết điều gì sẽ xảy ra với nhỏ, nhưng bản thân tôi lại làm trái với ý ngỉ của mình
- sợ thì sao ko kêu thằng đó qua ở chung - trời tôi....vừa nói cái gì vậy
- quyên nói ko phải vậy, quyên ko phải hạng người đó - nhỏ hét lên nước mắt nhỏ dàn dụa
- minh ko muốn thế thì quyên về - nhỏ cất giọng trong tiếng nấc
Tiếng nấc của nhỏ sao mà đau xé lòng tôi đến thế, nhỏ đứng dậy, tôi nhón người theo giữ nhỏ lại nhưng sau tay tôi ko chạm đến nhỏ, mà lại đụng xuống nền gạch, tôi té sống soài xuống mặt đất, nhỏ hốt hoảng chạy lại đở tôi dậy, sau tôi lại làm thế........tôi đả làm biết bao người con gái phải khóc rồi, sao zờ tôi phải làm nhỏ khóc nữa, chết tiệt. Nhỏ đở tôi lên, 2 con mắt nhỏ vẫn còn ươn ướt.
- minh có sao hk - nhỏ hỏi

Admin
Admin

Tổng số bài gửi : 1582
Tham gia ngày : 06/05/2012
Age : 27

https://taigame.forumvi.com

Về Đầu Trang Go down

Chạy Trốn      Empty Re: Chạy Trốn

Bài gửi  Admin Thu Jul 26, 2012 7:34 pm

- ưm...ko sao? - tôi mím chặt nỗi đau lại trả lời cho nhỏ
- ăn cơm đi, ngụi hết rồi
- xin lỗi quyên nha - tôi nắm chặt tay nhỏ
Nhỏ giật mình rụt tay lại, đó cũng là một phãn xạ bình thường khi bàn tay thô kệt của thằng con trai chạm vào đôi bàn tay mềm mại khác
- về hk đc thì ngủ ở đây đi, zờ khuya rồi sao về được
Nhỏ gật đầu khe khẽ, nhỏ cúi gầm mặt xuống lao đi những giọt nước mắt động trên gương mặt nhỏ, nhỏ ngước mặt lên nhìn tôi, dành cho tôi một nụ cười tươi như lần đầu tôi gặp............................................. ......
Nhỏ mở cái khay đựng cơm bằng inox ra đưa cho tôi, tay tôi ê buốt không còn một chút sức nào, tôi làm rơi cái muỗng nhỏ mới đưa cho tôi, mùi thơm của tô canh bí nóng hổi sóc vào mũi tôi, dịch dạ dày tôi tiết ra ngày một nhiều, tay tôi thì lại bất lực, tôi chỉ biết núi tiếc nhìn nó, nó nhìn tôi, cái vẽ lạnh lùng kiêu ngào nó như muốn nói '' cơm dưng trước mặt còn không ăn được, huống hồ còn làm gì ''. Tô canh nói cũng phải cái thằng như tôi đúng là vô tích sự mà, ăn còn ăn chẵng được. Nhỏ thấy cái bộ dạng thất bại của tôi như vậy liền khẽ cười, một nụ cười trong căn phòng lạnh lẽo này.
- thôi há miệng ra, quyên đút cho
Thuốc về rồi đây, tôi phải vát súng đi chiến đấu ngoài xa trường đây anh em đọc thông thả



Nhỏ cứ xem tôi như một đứa trẻ lên ba, miệng thì cứ nói chuyện dụ tôi để tôi vựa mở miệng thì nhỏ nhét nguyên muỗn cơm vào miệng tôi, tôi gần như sắp chết vì ngẹn, còn nhỏ miệng thì cười tủm tỉm, tôi cứ ngỡ nhỏ sẽ nhàng hơn mỹ anh ko ngờ nhỏ còn dữ hơn nữa. Sao khi bị hành hạ bởi nhỏ, nhỏ dọn dẹp đồ còn tôi thì cứ nằm liệt trên giường bệnh, nằm chán không có gì làm thì lại đâm ra ngỉ ngợi, lúc này bệnh viện đả 8h ngước nhìn ra phía ngoài cửa sổ từng dòng xe cứ chen chút nhau chạy, đập vào mắt tôi là những ánh sáng phát ra khấp cả khu phố, đèn đường, đèn trang trí của những cửa tiệm bên lề cứ khoe nhau mà trình diễn, tôi rất muốn ra khỏi cái nơi bức rức này, căn phòng này chẵng khác một nơi tù túng, nó giam cầm tôi, nó ràng buộc tôi lại ko cho tôi có một chút tự do, một chút sau nhỏ quay trở lại phòng, gương mặt hớn hỡ ko biết bị gì nữa, tôi lắc đầu nhìn nhỏ, nhỏ nhìn tôi rồi giả vờ lơ tôi đi, bước lại cái giường đằng kia rồi ngủ................................
Tôi đang nhẹ nhàng chìm vào giấc mơ, thì...........rầm, nguyên một luồn sáng rạch nát bầu trời, tôi giật mình thức dậy, cố gắng chống tay mình ngồi dậy thì bị nguyên một thứ gì đó nếu chặt lại, cố mỡ mắt nhìn xem thứ gì đó giữ miình lại, bổng tay tôi chạm vào thứ gì đó mềm mềm, cứng cứng bóp rất đả tay, sau khi hoàn toàn có thể nhìn xung quanh thì tôi lại nge tiếng thúc thích trong cánh tay mình, mưa ngoài kia rơi tầm tả, gió giật mạnh làm gãy cả nhánh cây ngoài đó, tiếng va đập của gió vào cửa sổ kêu ken két, tôi vén cái mền ra xem cái gì đang trong cánh tay mình, khung cảnh mờ nhạt, tiếng mưa hoà trong tiếng nấc trong cánh tay tôi, một đôi gò má phụng phịu, một mùi hương nhẹ dịu thoát ra từ cơ thể đó. Nhiêu đó thôi cũng để bộ não tôi nhận ra, đó là nhỏ Quyên, nhỏ chui rút vào tôi lúc nào ko biết, chắt có lẽ do ngủ quá say nên chả biết gì. Tôi vén tóc nhỏ sang một bên, cái cảm giác mát lạnh truyền về từ đôi bàn tay thô kệt của tôi
- Quyên sao vậy...... - tôi cất giọng yếu ớt
Nhỏ càng nép người vào trong lòng tôi, 2 bầu vú mịnh mạng ép chặt vào tay tôi, sao tim tôi lại đập lệt nhịp vậy trời, cổ họng tôi khô khóc, bồ môi tôi khô nức nẽ.................
- Quyên sợ lắm - nhỏ nói yếu ớt
- sợ gì - tôi hỏi nhỏ
- sợ..........
'' Rầm '' lại thêm một cú đánh xuống mặt đất, tiếng sét nge xót lòng, nhưng tôi lại nge một thứ khác hoà lẫn trong đó, một âm thanh nge đau đớn tột cùng, đó là một tiếng nấc cũng người con gái. Không gian im phắt, tôi vuốt nhẹ hai bờ má phụng phìu của nhỏ, nhưng tôi lại chợt nhớ về em nhớ lại những lúc em nép vào lòng tôi, cũng cơn mơ này, cái cơ mơ biến em trở thành người đàn bà của tôi. Nhưng cạnh tôi lúc này không phải là em, đó là một người con gái khác. Không lẽ tôi lại đuổi nhỏ ra sao, tôi không thể, tôi không thể làm cái việc tàn nhẫn đó, ngân anh xin lỗi, anh lại có lỗi với em rồi. Tôi kéo mền lên đắp ngang ngực, nhỏ vẫn tì sát vào người tôi, tôi vỗ về nhỏ bằng những câu nói ngọt ngào, tôi không biết điều mình làm lúc này là đúng hay sai, là việc tốt hay là xấu, là sự lựa chọn mới của cuộc đời tôi chăng, tôi mặt kệ những ý ngĩ vớ vẫn trong đầu, tôi chỉ cần vỗ về nhỏ thôi, chỉ cần ôm ấp nhỏ trong đêm nay thôi...............
Phút chóc nhỏ đả chìm vào giấc ngủ trên cánh tay tôi, đôi mắt nhắm ngiền cái môi chúm chím, cái mũi cao, nhỏ trong lúc ngủ nhìn sau mà dể thương quá vậy trời, tôi tự nói với lòng mình. Sau một hồi nhìn nhỏ chán chê, tôi ngáp một tràn dài, và nhắm hai con mắt đang nặng trĩu lại và thiếp đi....................................
Mưa vẫn rơi tí tách, cơn mưa dai dẵng từ tối hôm qua đến giờ, lộp bộp, tiếng mưa va vào tấm kính làm tôi thứ giấc, tôi nheo mắt nhìn lên trần nhà, tiếng người lao xao ngoài kia, tôi định bước xuống giường vì tôi cũng đả khoẽ nhiều rồi, nhưng lại bị thứ gì đó chặn lại, kéo cái mền ra nhỏ vẫn nhắm ngiền mắt lại, tôi khẽ cười vuốt lấy má nhỏ, ngước nhìn vào đồng hồ thì đả 6h15, tôi vỗ nhẹ vào 2 má nhỏ
- Quyên dạy.....đi học kìa - tôi nói
Nhỏ dụi dụi mắt nhìn tôi, bổng nhỏ tung chăn nhãy tót ra khỏi giường, 2 gò má nhỏ đỏ ửng lên trông ngộ ghê
- t.ối...qua...q..u.q.uyên...ngủ...ch...ung vo...ới...minh hã - nhỏ lấp bấp
- ừ, hôm qua tự dưng có ai chui vào giường tôi khóc tỉnh bơ rồi nói nhãm cái gì đó - tôi thở dài
- thiê...ệt...hã - nhỏ trợn mắt
- thật.......bộ minh đủ sức cỏng quyên qua đây ngủ chung chắc - tôi trề môi
- hã......
Nhỏ hã một tiếng rồi sách cặp chạy mất, tôi nằm trong phòng cười khằng khặc khi thấy cái bộ dạng của nhỏ, tối qua ôm tôi khóc thút thích, sáng ra lại trở quẻ................ Nhỏ đón xe bus ngay trước cổng, chiếc xe bus màu xanh từ từ chạy mang nhỏ đi mất hút trong làng mưa, hôm nay tôi ngỉ, với cái tình trạng của tôi bây giờ thì sao mà xuất viện được, ông bác sĩ chậm rãi mở cửa phòng cùng một chị y tá nhỏ nhắn trắng trẻo bước lại giường tôi.
- khoẽ chưa cháu - ông bác sỉ nói
- dạ...cũng đở rồi - tôi trả lời
Nãy giờ mới để ý, chị y tá nhìn tôi như muốn ăn thịt vậy, cái bộ dạng của tôi lúc này ma nó thấy còn chê huống hồ là, nhưng mà sao đời nhiều thứ lại ngộ nhỉ, có nhiều thứ đi ngược tự nhiên quá. Sau một hồi kiểm tra cho tôi, ông bác sĩ gật gù chắc có lẽ ổng thấy cái sức trâu bò của tôi bình phục nhanh như vậy nên mới gật gù, còn chị y tá xinh đẹp kia thì, đưa thuốc cho tôi uống, chị bóc từng viên ra rồi đưa cho tôi, lần đầu tôi mới thấy một chị y tá nào lại yêu thương bệnh nhân đến thế, nhớ lúc trước vào bệnh viện bị mấy con mụ y tá làm cái bản mặt saọ *** thấy ớn. Tôi uống thuốc vào, ông bác sĩ ra trước còn lại chị y tá xinh đẹp và tôi
- em nhiêu tuổi rồi - chị hỏi tôi
- dạ 16 - tôi đáp
- đẹp trai phết nhỉ - chị cười
Lời chị khen làm tôi muốn bể lổ mũi vì ngượng, nhưng cái bản mặt tôi như vầy mà đẹp trai hã
- em như vậy mà đẹp chổ nào chị - tôi xoa đầu
- hihi em làm ở quán nước bbz phải hk - chị hỏi
- dạ phải mà sao chị biết
- chị là khách quen ở đó mà, cái bửa em cho thằng kia ăn nguyên cái li chị cũng thấy mà - chị cười hí hững
Ặc sao đi đâu cũng gặp vậy trời, chuyện đó có tốt lành gì đâu mà thít đem ra nói thế nhỉ
- chuyệ..n đó....có gì tốt đâu chị - tôi lấp lững nói
- bửa đó nhìn em lạnh lùng gê lun đó - chị lại cười
Sặc quánh lộn mà cũng được khen hã trời. Tôi im phắt nge chị nói chuyện, có chị ở đây cũng bớt buồn hơn một chút dù sao thì cũng có người để nói tàm phào.
- thôi chị đi làm việc đây, mau bình phục đi phục vụ chị nữa nha em
Chị nựng lấy má tôi. Phục vụ gì hã chị, chuyện gì bưng bê nước hay làm chuyện khác chị làm em bối rối quá. Từ lúc chị ra khỏi phòng, căn phòng lại trở lại cái vẻ lạnh lùng kiêu ngạo của nó, mưa vẫn rơi rì rào ngoài kia, tôi nằm trong phòng, 7h.....7h30......8h.....9h.....9h30
Tiếng đồng chậm rãi di chuyển bổng, từ ngoài cánh cửa có một mùi hương nhè nhẹ, cái giọng hà nội láo nháu ngoài cửa, không ai khác chính là nhỏ Mỹ Anh. Nhỏ trong bộ váy ngắn, đầu tóc ướt nhem, một bên tay thì cằm cặp, tay còn lại thì xách theo bọc ni lon màu trắng đi vào
- Uã....không học hã - tôi hỏi
- tự quãng 2 tiết cuối, sợ minh ở đây một mình ko ai chăm sóc nên qua đây nè...............
- ừ.....mà lau người đi ướt hết kià
Tôi lấy cái khăn kế giường đưa cho nhỏ, nhỏ cười khì nhận lấy. Mưa vẫn rí rít rơi, trời sao ông cứ mưa hoài thế, những giọt mưa này có phải là nước mắt của ông, ông đang khóc cho người nào đó phải không. Gió lại nỗi lên, gió thổi mạnh cuốn phăng tất cả những gì cản trở nó, nhỏ bước ra tóc tai đả khô trở lại, nhỏ trở về cái gương mặt hồn nhiên không chút lo ngỉ giống như lần đầu tôi gặp nhỏ ở sân thượng, cái gương mặt ngây ngô ấm áp, không biết nhỏ có bao giờ chịu đau đớn chưa, tôi mong nhỏ sẽ không bao giờ có ngày đó, những tháng ngày xung quanh nhỏ chỉ là tiếng nói ấm áp, tiếng cười ngọt ngào, không đau đớn, không buồn khổ,và không phải khép mình giống như tôi. Đang ngỉ đăm chiêu vu vơ không biết nhỏ đả ngồi trên giường tự lúc nào, nhỏ kề mặt mình sát mặt tôi, 2 cái chán chạm vào nhau, chán nhỏ ấm quá, nó đâu như tôi chỉ là một khúc gỗ thôi.
- ngỉ zì mà nhìn ngu ngu zị - nhỏ hỏi tôi
- hã ngu gì - tôi trở lại hiện thực
- minh ngỉ gì mà nhìn ra ngoài đó vậy - nhỏ đánh dần từng chữ
- à không có gì đâu - tôi trả lời nhỏ
- thật ko, sao nhiều lúc nhìn Minh kì lắm á - nhỏ cười
- thật, mà tui kì hồi đó đếm giờ rồi không biết hã
- hông biết. - nhỏ trả lời
- trời - tôi thở dài
- trời gì, mà sáng giờ ăn gì chưa - nhỏ hỏi tôi
- ăn rồi - tôi thở dài
- ăn gì?
- à thì thuốc giảm đau...........
- thuốc mà cũng nói được hã - nhỏ hất càm lên
- ừm cũng vào bụng thôi mà - tôi cười khì
- trời đất ơi, ăn cơm đi, cơm gà tui mới mua đó
Nhỏ nói rồi lại đằng kia lấy cái bọc màu trắng đưa cho tôi, bên trong là hai cái hộp nhưạ đang toát ra một mùi thơm cực kì
- chà chà, nằm viện có cơm gà ăn, có người đẹp chăm sóc kiểu này chắc tui ở đây lun quá - tôi cười
- điên hay sao mà muốn ở đây trời - nhỏ mắng tôi
- cũng sướng mà hehe - tôi bưng hộp cơm lên
- sướng cái đầu ông - nhỏ cóc nhẹ lên đầu tôi
Cốc đâu không cốc lại cốc ngay cái vết thương, nó làm tôi đau tê rân cả người
- a,...a..đau quá - tôi la lên
- hã trúng vết thương hã. Mỹ anh xin lồi nha
Có vụ quánh xong rồi xin lỗi nữa hả trời, nhỏ lắc lắc cái bàn tay tôi tỏ vè xin lỗi rồi gìả bộ cười. Nhìn cái mặt nhỏ lúc đó khó ưa gê thật.
- tối qua ở đây buồn hk - nhỏ hỏi tôi
- hk có người thăm nuôi mà - nhỏ nói làm tôi nhớ lại cái bộ dạng của nhỏ quyên tối qua
- ai? - nhỏ hỏi
- nhỏ quyên tối qua ở đây, nhà nhỏ hk có ai hết nên qua đây - tôi giải thít cho nhỏ
- ừm.....ờ....
Gương mặt nhỏ xụ xuống, 2 bở mì nhấp nháy chầm chậm, tôi nhìn sâu vào mắt nhỏ trong đôi mắt ấy có một thứ gì đó buồn miên mác, chắc nhỏ ngĩ tôi với nhỏ quyên abcxyz chứ gì, đúng là con gái thường hay ngĩ lung tung thật. Nhỏ im phắt một lúc rồi nhìn thẳng tôi, hai bờ môi nhấp nhái vào nhau, nhỏ cất giọng yếu ớt
- minh và quyên q..ue..n...nhau hã - nhỏ chậm rãi nói
- khùng hã cô kia, làm gì có - tôi trả lời nhỏ
- thậ...t...không - nhỏ gặn hỏi tôi
- dóc làm gì
Làm sao tôi có thể quen nhỏ quên trong khi tôi vẫn còn vương vấn những kĩ niệm ấm áp với em, làm sao......làm sao tôi có thể làm tiếp điều có lỗi với em, làm sao tao có thể làm chuyện đó làm sao tôi có thể
- ăn cơm đi làm gì mà nhìn ngoài đó quài vậy - nhỏ vẫn đang miệt mài với hộp cơm
- hã
Nhỏ cắt ngang dòng ý ngĩ trong tôi, mưa vẫn tí tách ngoài kia, ngoài trời mây đen vẫn vây kính, nó cũng giống như những ý ngiã đang bị lấn át trong tim tôi.
Ngước nhìn lên đồng hồ thì đả 12h, nắng đâu không thấy chỉ thấy mưa vẫn rí rách ngoài kia, tiếng bước chân lao xao ngoài kia lấn át cả tiếng mưa, nhỏ nằm vẫn ngồi cạnh tôi, nhỏ nói chuyện ríu rít để tôi không buồn. '' Cạch'' tiếng mở cửa vang lên, cả đám người bước vào thoáng chóc tôi nhận ra đó là mấy đưá trong lớp, và có cô và nhỏ quyên nữa
- woa ghê vãi có người thăm nuôi siêng năng kià - thằng thành vang lên cười khúc khích
Tôi giật mình ngước nhìn theo nơi phát ra tiếng nói ấy, tiếng cười khúc khích lẫn tiếng nói vang vọng lên, một cơ thể nhỏ nhắn hoà lẫn trong đám đông ấy, mùi thơm dịu nhẹ hòa vào nhau một mùi thơm dịu không bị hoà lẫn với những thứ khác, hương thơm đó xuất phát từ một mùi hương nhè nhẹ, đó là nhỏ quyên ko ai khác. Nhỏ lấp loá trong đám đông nhìn tôi, đôi mắt thoáng buồn, tôi không biết nhỏ buồn vì chuyện gì. Trong đó có một tà áo dài xanh thướt tha mõng tanh, đó là cô người phụ nữ muốn làm bạn với tôi. Cô đung đưa trong tà áo dài thước tha mõng manh, cô tiến lại xác giường tôi, nhỏ mỹ anh đứng dậy làm bộ khép nép nhường gế cho cô ngồi
- cô nge nói em té xe phải không
Té xe tôi ngơ ngác nhìn cô chợt thằng thành ra hiệu cho tôi, tôi cũng thuộc dạng siêu giả ngu nên diễn gâm gấp
- dạ bữa đó lạc tai lái nên té - tôi lấp bấp nói
- em đở chưa, sao rồi - cô hỏi tôi
- dạ cũng đở rồi ạ - sao hôm nay tôi ngoan lạ lùng vậy trời
Cô nắm lấy bàn tay chai sạn của tôi, sao làn da cô mịnh màn đến thế, ngày ngày đứng trên bục giãng đôi tay cô thăn thoắt uốn éo trên cái bảng xanh, từng dòng chữ đều đều trên bảng. Làn da cô mịnh mạng mát lạnh chạm vào tay tôi, lần đầu tiên tôi được một cô giáo cầm chặt lấy tay mình khi tôi biết nhận thức, nhỏ mỹ anh và nhỏ quyên nhìn vào bàn tay cô đang nắm lấy tay tôi, đôi mắt 2 nhỏ hừng hực, tôi thắc mắc nhìn lên 2 con nhỏ , 2 đứa này bị gì vậy trời. Cô nắm chặt lấy tay tôi, hơi ấm từ tay cô làm tan đi câu hỏi ngờ vực trong đầu tôi.
- chừng nào em xuất viện - cô hỏi tôi
- dạ....bác sĩ nói chiều nay - tôi nói nhẹ
- ừm thôi em ngỉ đi cô về
Cô bước ra về, cả đám con gái trong lớp liếu riếu ra về kèm theo một nụ cười hiểm, tôi thật sự không hiểu ý nghĩa của những nụ cười ấy.
- tao về à, ở đây giống thứ dư thừa quá - nó cười khì
- khùng hã mạy, làm gì thừa - tôi trả lời
Nó đá mắt sang hai con nhỏ, tôi liếc nhìn theo, 2 nhỏ vẫn đứng đó 2 cái bản mặt nhăn nhỏ làm như có điều gì đó không vui, tôi gãi đầu, thằng thành bước ra về bỏ lại tôi với hai con nhỏ. Hai nhỏ đứng nhìn tôi chân chân, tôi giả vờ vu vơ ngước nhìn ra cửa sổ ngắm mưa, nhưng tôi lại cảm nhận một thứ gì đó rất rùng rợn trong căn phòng này.
- Minh ăn cháo đi - nhỏ quyên lên tiếng
- Hã...... - tôi giật mình hỏi lại
- quyên mới mua cháo còn nóng đó - nhỏ chìa hộp cháo ra đưa cho tôi
- nãy Minh mới ăn rồi - nhỏ Mỹ anh xen ngang
- ăn rồi thì thôi - để Quyên đem đi đổ
Không lẽ tôi lại phụ lòng nhỏ, khi nhỏ chạy trong mưa mua cháo cho tôi, mà tôi lại từ chối sao, nhưng tôi lại mới nuột hộp cơm gà của nhỏ Mỹ anh lúc nãy, thôi kệ chết thì chết vậy
- đừng, đưa đây tui ăn cho - tôi mỡ giọng sau khi đắn đO
Nhỏ bổng mĩm cười những vẫn còn tỏ vẻ giận dỗi, nhò lại dỡ giọng
- ăn không nói thì để tui đem đi đổ
- thôi đưa đây nỗi mà - tôi gượng giọng nói
Nhỏ mĩm cười tươi rồi, còn mỹ anh thì trố mắt nhìn tôi, nhỏ mỡ cái hộp cháo ngi ngút khói ra, hơi nóng phả vào mặt tôi
- ăn được hk, hk thì để quyên đút như hôm qua nha - nhỏ cười khì
- thôi thôi, để tui tự ăn hôm qua sợ lắm rồi - tôi than vãn
Nhỏ Mỹ anh xụ mặt xuống khó chịu, nhỏ đứng phắt dậy vùng vằn bỏ đi
- mỹ anh đi đâu vậy - tôi ngước nhìn
- tui đi học thêm, mấy người có người chăm sóc rồi làm gì cần tui nữa - nhỏ tỏ vẻ giận dỗi
- làm gì có, ừ...bận thì về trước đi cẩn thận đó
Nhỏ '' ừ '' quay lại nhìn tôi lè cái lưỡi ra rồi chạy mất, căn phòng im phắt mưa vẫn tí tách rơi, tôi sau khi gượng ép hộp cháo bự tổ chảng kia thì ngước nhìn ra cửa sổ, chiều là tôi sẽ ra khói cái nơi tù túng này rồi, nhưng vấn đề lớn nhất là tiền đâu mà trả viện phí đây trời.............
Tôi quên mất, tiền trong người tôi chỉ còn vỏn vẹn 300 ngàn sau mà đủ trời má ơi chắc chết quá, không lẽ tôi phải trốn viện quá, nhỏ từ ngoài cửa nhìn thấy gương mặt lo lắng hốt hoãng của tôi chắc nhỏ cũng đón ra điều tôi đang ngĩ trong đầu nên giả vờ hỏi
- ngĩ gì thế - nhỏ cất giọng
- ừ....ừ...thì..về cái vụ viện phí - tôi lấp bấp nói
- Quyên trả cho - nhỏ nói tỉnh queo
- hã........nhưng kì lắm - tôi ngệch ra
- cho mượn thôi chứ đâu có cho luôn đâu - nhỏ cười khì
- nhưn..g....mà - tôi lấp bấp
- hk có nhưng nhị gì hết nhớ trả tiền tui đó - nhỏ hất giọng lên
- ừ...m
Mưa đả ngừng rơi, từng giọt nước còn động lại tên những tán lá cây ướt đẩm, sau cơn mưa trời lại sáng, sau khi mấy đen tan biến trong làng nắng, mây xanh lại trở về vị trí củ của nó. Bầu trời hoang đảng, dòng người lại tiếp tục lấn át nhau dưới đó, trên này tôi đang lay hoay dọn đồ, tôi chỉ có vài bộ độ nhỏ nên cũng nhanh, nhỏ lúi húi dìu tôi
- đi được mà - tôi nói
- được ko đó - nhỏ chau mài lại
Tôi dậm chân chứng tỏ cho nhỏ thấy, nhỏ cười khì nhìn tôi
- thôi biết rồi khỏi làm nữa
Tôi quãi cái balo ngồi trước gế đá đợi nhỏ, mấy chóc nhỏ quay lại với cái biên lai trên tay, nhỏ thấy tôi đang ngồi nhìn lên trời liền rón rén lại hù tôi, tôi giật mình vô tình môi tôi lướt ngang má nhỏ, hai má nhỏ đỏ ửng lên, và hình như tôi cũng vậy, tôi và nhỏ đứng như tượng nhìn nhau
- bao nhiêu vậy - tôi cắt ngang cái gương mặt đỏ gất của nhỏ
- à ừm...ít thôi - nhỏ lấp bấp
- ít là bao nhiêu - tôi ngiêm giọng
- 3 triệu - nhỏ nói
Sặc....3..3 triệu má ơi ăn gì mà mắt dữ vậy trời, bà mẹ mày bệnh viện ơi, mày hại tao rồi, đào tiền đâu ra mà trả cho nhỏ bây giờ trời, chắc tôi đi ở đợ quá
- ngồi ở đây nha, để quyên đi lấy xe
Nhỏ lon ton chạy lại nhà xe của bệnh viện, tôi bước uể oãi chậm theo, chóc lác sau nhỏ phi trên con dylan màu đen, sau mà nhìn ngộ quá vậy trời, cái tướng nhỏ xíu mà ham chạy xe bự. Nhỏ ngồi đừng trước, tôi ôm cái ba lô ngồi phía sau, tôi ngắm nhìn con phố sau cơn mưa lớn, nước còn đọng khá nhiều trên đường chưa kịp thoát, nước bị chẻ đôi dưới bánh xe của nhỏ, chẵng mấy chóc nhỏ đả tới khu nhà trọ của tôi, tôi bước xuống vừa định bước vào thì nhỏ lên tiếng
- mai quyên qua rước minh đi học nha - nhỏ nói
- thôi tui đi bộ được
- không! Mai quyên qua rước đó
Tôi chậm rãi lại mở cửa, căn phòng lạnh lẽo cô đơn, tối hù, tôi ngả người xuống cái giường lạnh lẽo, chẵng mấy chóc sau tôi chìm vào giấc ngủ vô hồn..........................
Cộc...cộc...cộc một thứ gì đó gõ vào cánh cửa làm bằng tôn. Tiếng phọt ra cuả những chiếc xe ngoài cửa, tiếng nói tiếng cười ríu rít. Tôi giật mình thức dậy, căn phòng có được một chút ánh sáng của buổi sớm, tôi chổi nhẹ tay xuống giường đứng vậy, tôi dụi hai con mắt mình và tiến ra mở cửa. Một mùi hương nhẹ dịu ngoài đó, nhưng tôi mới thức cũng chả đón xem là ai, tôi cứ như một phản xạ bình thường người to gõ cửa thì mình mở cửa. Tôi mở cái chốt bằng sắt chắn ngan ra, ngó cái đầu ra khỏi cửa xem ai đang ngoài đó, một cái váy ngắn, một thân hình nãy nỡ, một mái tóc đung đưa trước gió, một câu nói khiến tôi trở về với thực tại
- giờ này còn ngủ nữa hã trời - một âm thanh ấm áp vang lên
- ai vậy ? - tôi dụi mắt nhìn
'' Chạch '' hai bàn tay nhỏ nhắn vổ nhẹ vào má tôi, cái cảm giác mát lạnh truyền về
- Quyên nè, thức đi học nhanh coi 6h15 rồi - nhỏ hối thúc tôi
- Quyên à, qua đây làm gì vậy - tôi chậm rãi nói
- hôm qua quyên nói qua rước minh đi học mà , quên rồi hã? - nhỏ vã vã vào má tôi
- ừ.......oa.....đứng đó đi, đi tắm cái
Tôi mở toang cửa ra, quần xì quần dài áo ngắn, tập vỡ lộn sộn cả lên, từ ngày em đi, không có ai chăm sóc nơi này, không có ai quét dọn, và không có ai mang lại nơi đây một chút ấm áp. Tôi dồn đống đồ dơ vào cái thao mũ để đó chiều giặc, tôi với tay lấy bộ đồng phục dày cợm bước ra
- vào phòng ngôì đợi đi - tôi lạnh nhạt nói
- ừm.......phòng gì mà bừa bộ vậy - nhỏ nói
Tôi kệ những lời than vãn của nhỏ, bước nhấp nhô ra phía sau, từng dòng nước lạnh toát chãy đều trên người tôi, tôi lắc mạnh đầu mình để tỉnh táo, sao khi vệ sinh sạch sẽ tôi bước ra cái vẽ mặt tỉnh táo đả xua tan cái gương mặt ngáy ngũ của tôi. Nhỏ vẫn ngồi đó, hai chân đá bôm bốp vào nhau, sao?.....cái cảnh này giống em quá, cái hành động này em cũng đả từng làm rồi, cái lúc em ngồi đó đợi tôi về ăn cơm. Tôi sựng người lại một chút để trở ngược về với hiện tại, đây không phải em, đây là một người con gái khác, một người con gái khác. Tôi với tay cho mấy cuốn tập vào trong cặp, nhỏ đứng dậy nhìn tôi, và nhìn khắp cả căn phòng tôi ,chợt nhỏ lại thở dài, nhỏ hành động như vậy cũng phải vì trước mắt nhỏ là một cảnh tượng hùng vĩ, chẵng khác gì truồng heo cả.
- Đi ko làm gì đứng đó wài vậy - tôi cất giọng
- à ừm....đi chứ cũng trể rồi
Nhỏ lúi cúi tiến ra phía trước, tôi tắt đèn và khoá cửa lại đi sau nhỏ, hôm nay nhỏ lại đi con xe bự tổ bố của nhỏ, nhìn nhỏ chóng xe mà tôi phải bật cười, đúng là cái thứ lùn mà bà đặt chơi trội.
- chạy được ko đó, nhìn thấy ghê quá - tôi nói
- được chứ, hôm qua ai chỡ minh về - nhỏ hất càm lên tỏ vẻ đắc ý
- thôi để tôi chở cho chị hai - tôi cười khì nói
- không! Quyên chạy được mà - nhỏ bướng bỉnh
Tôi ngồi ra phiá sau nhỏ, nhỏ bắt đầu đề ga và chạy, con đường đả thoáng hơn, đâu đó cũng có một chút ít vũng nước còn động lại, dòng người chen chút dẫm đạp lẫn nhau trên đường, nhỏ chọn con đường khác để không phải chịu tình trạng kẹt xe, tóc nhỏ bay loà xoà trong gió hất cả vào mặt tôi rát rạt, không thể chịu nói cái sự đau đớn này nữa, tôi túm nhẹ lấy tóc nhỏ và lấy sợi dây thung buộc lại cho nó khỏi bay. Nhỏ giật mình một chút rồi cũng để yên cho tôi buột lên, thoáng chóc tôi nge thấy nụ cười khúc khích của nhỏ phía trước. 20 phút sau khi chạy đường vòng tôi và nhỏ cũng đến trường, bây giờ là 6h45 nên từng dòng học sinh bắt đầu vào trường, nhỏ gữi xe vào nhà xe, hầu như tất cả cặp mắt điều hướng về tôi, đôi chút ngưõng mộ và cũng có ghen tị. Ngưỡng mộ là vì tôi lại đi chung với một đứa đẹp như vậy, nhưng đa số là ghen tị một thằng như tôi lại được cô em xinh đẹp chở đi học cũng lạ thật. Nhưng thôi kệ mẹ tuì mày nhìn điểu thì cứ việc nhìn anh đéo chấp, 2 phút sau nhỏ cũng trỡ ra, tay cằm lấy cái phiếu xe màu xang dương đậm, miệng nhỏ cười ríu rít , đôi mắt nhỏ nhìn tôi , tôi và nhỏ bắt đầu đi vào thì
- đợi mỹ anh vào với - nhỏ vừa đậu con atilla của mình xong
Nhỏ lon ton chạy lại cạnh tôi, nhỏ xúng xính trong cái váy ngắn đung đưa với chiếc cặp táp.
- đi gì nhanh quá hông đợi gì hết á - nhỏ chọt tay vào hông tôi
Tôi giật nhẹ người rồi thều thào trả lời nhỏ
- ai bảo đi trể chi giờ còn la ó - tôi trêu nhỏ
Tôi cảm nhận được một cảm giác khó chịu kế bên mình, là nhỏ quyên gương mặt nhỏ nhăn nhó đăm chiêu không nói gì, tôi đẩy cù chỏ vào eo nhỏ
- làm gì vậy - tôi hỏi nhỏ quyên
- hông có gì - nhỏ lạnh nhạt nói
Thôi kệ nhỏ muốn làm gì thì làm tôi chẳng quan tâm, từ lúc ngoài cổng vào tôi im phắt, 2 nhỏ hỏi tôi, tôi thì cứ ậm ừ cho qua chuyện, chúng tôi đả đứng trước căn tin của trường, hai nhỏ lon ton chạy vào mua gì đó, còn tôi thì cứ đều đều trên đôi bàn chân của mình, 1 bậc.....2 bậc......tôi cứ đều đều leo dốc trên những bậc thang, hình như mấy đứa trong trường nhìn tôi với ánh mắt gì đó tôi cũng chẵng hiểu nổi, ừ thì cũng phải bửa trước tôi mới bem thằng đầu gấu trường này mà, tôi cười nhép môi rồi đi lướt qua những ánh mắt ấy, chợt một thằng với cái băng trên đầu, chẵng khó để tôi nhận ra, đó là cái tác phẩm của tôi mà, tôi lướt ngang qua nó, nó nhìn tôi hầm hầm như muốn xé xác tôi ra, thít thì chơi đi anh tặng mày thêm bên kia cho đủ bộ, tôi nói rôì tự cười một mình, đặt nhẹ cái cặp xuống gế thằng thành đang tám xụm gì với mấy đứa kia chợt thấy tôi liền chạy lại
- xuất viện rồi hã '' Máu Lạnh '' - nó hỏi
- ừ, mày vừa kêu tao bằng gì - tôi lạnh nhạt nói
- tao kêu mày bằng '' Máu Lạnh '' chứ gì - nó lập lại
- sao kêu tao bằng cái tên đó - tôi hỏi
- ai biết à, tao cũng nge mấy đứa trong trường đó thôi, mà chắt cái gương mặt lạnh te của mày với chả lại cái kì tích 1 chơi 20 đó thôi - nó tường thuật lại
- 1 chơi 20 cái gì, cuối cùng tao cũng chèm bẹp thôi - tôi nói
- haha.....bẹp cái đéo gì mày cứ khiêm tốn - nó nói
- thôi địt mẹ mệt *** quá
Tôi nói chuyện với thằng thành một lúc thì hai nhỏ cũng vào, uã nhưng mà phòng của nhỏ Mỹ anh đằng kia mà, sao nhỏ lại phòng này. Nhỏ bên khung cửa sổ đưa cho tôi một cái hộp nhỏ
- xôi gà đó ăn y - nhỏ nói
- bao nhiêu tiền để minh trả - tôi chòm người dậy
- thôi có chút xíu mà - nhỏ cười hì hì
- bao nhiêu minh trả - tôi ngiêm giọng
Vừa mới nói dứt câu thì nhỏ đả chạy tuốt, bỏ lại trên tay tôi hộp xôi, bịch nguyên chai nước suối đặt trên bàn tôi, tôi đặt hộp xôi xuống ngươc nhìn
- nước đó ông uống đi, mua dùm chứ ko có cho đâu trả tiền đây - nhỏ phủ đầu ý ngĩ của tôi
- bao nhiêu - tôi hỏi
- 3 ngàn lẹ coi vô học rồi - nhỏ nói
Tôi móc 2 tờ tiền ra đặt lên tay nhỏ, nhỏ quay người lại bước vào chổ, tôi giật mình khi nhìn thằng thành, nó tỏ ra một nụ cười nham nhở
- ước gì mình được như anh ấy, sáng có một em xinh tươi đưa đi học, một em mua cho đồ ăn sáng.........chuá ơi tội lỗi quá sau người không trừng phạt con mà lại trừng phạt thằng máu lạnh này hỡ chuá - nó than vãn bên tay tôi.
- chúa đéo gì mày khùng vừa thôi
Tôi ngặm nhắm hộp xôi nhỏ mỹ anh vừa đưa cho tôi, cái vị mằn mặn đặc trưng của hộp xôi làm tôi ăn sạch bách, tôi uống một hơi nước suối vào bụng. Thế là xong buổi sáng lúc này thì ông thầy dạy sữ cũng bước vào, ổng như thường lệ vẫn ru ngủ học sinh, mà trong đó có cả tôi.:.................mấy chóc cũng đả tới tiết giải lao 15'' tôi vừa định lên sân thượng hút thuốc thì đả bị nhỏ Bích chặn lại
- ông đi đâu đó - nhỏ hỏi
- lên sân thượng - tôi nói
- hút thuốc à
- ừ
- cấm cô dặn tui rùi ông mà hút là tui đi méc cô với lại mới xuất viện mà hút cái gì hã - nhỏ hét vào mặc tôI
- vậy thì thôi
- vậy tốt chị thương
Nhỏ hun nhẹ lên ngón tay nhỏ rồi đặt vào má tôi, cái hạnh động của nhỏ làm tôi đứng sững còn thằng thành thì nhãy dựng lên nói
- Ôi chúa ơi
Tùng....tùng....tùng
Thế là hết một ngày bận rộn, tôi sách cặp ra về thì thằng thành níu lại, nó chìa cái gì đó dài được bọc bằng giấy báo đưa cho tôi
- kiếm của mày nè
- cám ơn
Tôi nhét ngay vào cặp mình để không ai thấy, tôi thông thả bước ra khỏi cổng thì thấy hai con nhỏ đứng tự bao giờ. Mỗi đứa một con xe riêng, tôi vừa bước đến cỏng thì nhỏ Mỹ anh chạy lon ton lại nếu áo tôi nói nhỏ
- Mình về chung nha
Tôi chưa kịp làm gì thì đả thấy ánh mắt sắt lẹm của nhỏ Quyên, nhỏ nhìn tôi đăm.....lặp bặp tiếng bước chân chạy đến gần, một người đàn ông xăm trổ đầy mình chạy lại, cái gương mặt lầm lì này không ai khác chính là anh nhỏ quyên
- chào nhóc mới xuất viện hã
- dạ - tôi đáp
- em về với bạn đi, đưa xe anh đi công chuyện cái - anh nhỏ quyên nói với nhỏ
- nhưng mà
Ông anh nhỏ cướp xe của nhỏ phóng đi, để lại nhỏ gương mặt ngỡ ngàng.
- Mỹ Anh chở Quyên về đi, minh đi bộ cũng được
- Không! - nhỏ đồng thanh
Sau cuộc nói chuyện nãy lữa dưới ánh nắng chói chan thì chúng tôi quyết định tống 3 về, tôi cằm lái nhỏ mỹ anh ngồi giữa, 2 bầu vú nhỏ áp sát và lưng tôi làm thằng nhỏ tôi dừng dựng lên, nhỏ quyên thì ngồi đằng sao túm lấy áo tôi. Vù....vù.....chúng tôi lướt trên những con đường vắng, một lát sau khi hoà theo gió thì tôi cũng đả tới nhà trọ của mình, 2 nhỏ ra về, tôi lẵng lặng vào phòng và thay đồ đi làm. Từng ngọn nhó ***g lộng thổi lướt qua người tôi, nắng , gió, hoà vào nhau tạo nên một khung cảnh khác lạ, tôi chạy một chút thì cũng đả đến chổ làm tôi sợ sệt tiếng vào ko biết có bị đuổi việc hay không nữa, bà chủ trong thấy tôi liền nói
- Khoẽ chưa mà lên đây rồi
- dạ cũng đở rồi
- dữ dằn hé dám bem nhau rồi nằm viện luôn - chị cươì
- dạ..dạ - tôi xoa đầu
- thôi đi vào thay đồ đi khách bắt đầu đônh rồi kià
Nắng lên cao, gió thổi mạnh và tôi bắt đầu công việc thường nhật của mình để tự trang trải cho bản thân của chính mình

- Minh khách vô nữa kìa - tiếng bà chủ van lên bên tai tôi
Tôi tiếng lại chổ mấy người khách vừa mới vào, chẳng khó để tôi nhận ra một người trong đám đó, đó là chị y tá xinh đẹp, chị ơi sao chị đi làm y tá, chị đi làm người mẫu hợp hơn đó chị. Tiếng cười nói văng vẵng của đám đó râm vang cả quán
- mấy chị dùng gì - tôi xen ngang cuộc nói chuyện
Chị y tá xinh đẹp thấy tôi liền cười nhẹ, nháy mắt với tôi, tôi thì cười lấy lệ. Chị ơi chị định dụ dỗ trẻ vị thành niên à
- em mới xuất viện à - chị đổi chổ ra ngồi kế tôi.
Sặc nguyên cặp vú săn chắt hiện ra thấp thoáng dưới áo chị, tiếng thở phập phòng từ lòng ngực làm cho cặp dưa hấu lung lây theo gió
- dạ mới xuất viện hồi chìu hôm qua - tôi đáp
- mà khoẽ chưa mà đi làm nữa thế - sao chị quan tâm em quá, làm em muốn........
- dạ cũng khoẽ rồi - tôi đáp
- ừm siêng ghê ha......lấy chị 2 li cam vắt, 1 li cafe sữa, 3 li sinh tố dâu
Tôi hí hoáy trên cuốn sổ nhỏ quen thuộc, rồi chậm rãi bước vào quán, một chút sau tôi bưng bê nguyên đóng nước trên tay, công nhận có mấy li mà nặng thật, đặt nhẹ xuống bàn.
- mời mấy chị dùng
Tôi vừa định bước vào, thì nge một cuộc nói chuyện khá căng thẳng giữa một thằng cũng khá cao ráo đẹp trai đang ngồi chịu đạn
- Sang mày đểu vừa thôi.
- đểu cái gì, thư nói gì tui ko hiểu
- sao mày cho nhỏ hy vọng rồi lại dập tắt nó, thà mày nói rõ ngay từ đầu với nó để nó ko phải hi vọng, chứ cớ sao mày lại cứ chơi đùa với nó thế
- nói rõ nhé, tui ko chơi đùa trên tình cảm với bất cứ ai hết, tui chỉ xem nhỏ như là bạn, chẵng có yêu đương gì ở đây cả, người tui thích là hoa mãi vẫn vậy, còn nhi tui chỉ xem là một người bạn thôi
- mày xem nó là bạn, vậy tại sao mày quan tâm nó nhiều đến thế để cho nó hiểu lầm là mày có chút ít tình cảm với nó, nó hi sinh cho mày quá nhiều rồi, đêm qua nó khóc cạn cả nước mắt đó mày biết không hã thằng đểu vã....................
Cho một khác chút hi vọng, rồi lại dập tắt không thương tiếc hạng người đó đúng là chó mà, nhưng......dường như bây giờ tôi cũng thuộc hạng người đó, tôi.......tôi....phải làm gì đây, có lẽ tôi trao cho 2 nhỏ quá nhiều hi vọng rồi, minh ơi là minh, mày là một thằng chó một thằng khốn nạn thật sự đó, mày sẽ gây ra thêm bao nhiêu tội lỗi để ròi trốn chạy nữa đây. Mày cần phải làm điều đó, mày đừng thân thích với hai nhỏ quá để cuối cùng mày lại gây ra đau đớn cho 2 nhỏ, minh mày làm ơn dừng lại đi, mày quên em rồi sao, mày quên những kĩ niệm tuyệt vời với nhỏ sao, mày quên nhỏ là một người trong trái tim tội lỗi của mày sao. Tôi ngồi đó, ánh nắng nóng rực rọi xuống tôi, thêu cháy tôi đi, thêu cháy thằng này đi làm ơn, tôi ko muốn sống theo cái cách mà lúc nào cũng gây ra đau khổ cho người khác. Tíc....tắc.....tíc......tắc
thời gian lặng lẽ trôi qua, lúc này ánh nắng yếu ớt cũng dần tắt hẵng, thể là hết một ngày, hết một ngày với những ý ngĩ trong đầu tôi, tô máng cái áo đồng phục lên xào, tôi lặng lẽ chào bà chủ rồ chậm rãi ra về, tôi bước chầm chậm, trong đầu tôi lúc này chẵng có thứ gì khác ngoài một câu hỏi :'' Tao phaỉ làm gì đây '' lang thang trên những con phố đêm, người người tay trong tay, họ cười, họ nói, họ trao cho nhau những cái ôm ấm lòng, những nụ hôn cháy rực, nhưng đâu đó trên con đường này có những kẻ cô độc như tôi, họ lao đầu vào công việc để quên đi nổi đau, họ lao vào những vũ trường để được bay khỏi bể sâu tuyệt vọng, họ chìm trong khói thuốc, những làn khói chắng sẽ mang những ưu tư muộn phiền tan theo gió, và có lẽ tôi là dạng người thứ 3, trên tay tôi một điếu hero đang bén lữa cháy rực, tôi đưa lên đôi môi thô ráp này một hơi thuốt thật sâu, lã tã từng làn khói trắng bay nhè nhẹ ra, tôi cần một nụ hôn chứ không phải một điếu thuốc, tôi cần một cái ôm thật sâu để trao hơi ấm cho tôi, chứ ko phải hơi ấm từ cái áo khoác này. Tôi tiến nhẹ đến căn phòng của mình, một bóng người nhỏ nhắn đang tựa lưng vào tường, một làn da trắng lấp ló trong bóng đêm, một thứ gì đó hình chữ nhật đang trên tay người đó. Tôi tiến lại gần xem ai đang đứng trước cửa phòng của mình, một nụ cười chợt sáng lên, cái lúm đồng tiền xoáy sâu trên gương mặt, là nhỏ Trâm
- hai hôm nay anh đi đâu vậy - nhỏ hỏi tôi
- anh có một chút việc - tôi đáp
- vậy hã, anh kèm em học nữa nha - nhỏ mĩm cười
- ừm được
Tôi mỡ cái khoá ra và bước vào nhà, nhỏ rón rén theo sau tôi, '' Tách '' tôi bật đèn lên, ánh sáng rọi lên khắp căn phòng, một ánh sáng giả tạo ko chút ấm áp.
- học tới đây rồi nè - nhỏ chỉ vào cuốn tập
- ừ để anh coi
Tôi nhìn vào cuốn vỡ trắng tươm có hàng chữ nắn nót trên đó, tôi lại dạy cho nhỏ, chỉ cho nhỏ từng bài tập, từng mánh làm bài.
- trâm này anh hỏi em một chuyện được không - tôi hỏi
- dạ được
- nếu một thằng con trai cho một người con gái chút hi vọng rồi dập tắt nó, em ngĩ thằng đó là người như thế nào
- à.......nếu có người như thế, thì chắc người đó là người con trai tệ nhất, trao cho người khác hi vọng rồi lại dập tắt, chắc người con gái đó rất đau lòng đó. - nhỏ ngừng viết
- ừ
- mà anh nè, nếu bây giờ có người nào đó nói yêu anh thì anh sẽ chấp nhận hay từ chối - nhỏ hỏi tôi
- ừ chắc có lẽ anh sẽ nói từ chối, vì một người như anh sẽ chẵng đem lại hạnh phúc cho ai đâu.
Phải rồi, tôi có bao giờ đem lại hạnh phúc cho ai đâu, tôi chỉ toàn đem lại toàn buồn đau và đau khổ cho những người bên cạnh tôi, có được em mà còn ko thể giữ được em huống hồ là mang lại hạnh phúc, chỉ có những người khác đem lại hạnh phúc cho tôi chứ tôi chưa bao giờ làm được điều đó cả.
- Sao anh lại nói như thế - nhỏ hỏi tôi
- Thì sự thật nó là như thế mà, em cũng thấy rồi đó - tôi nói
- Sao anh cứ ôm hết tội vào mình vậy, Chị ngân đi không phải là do ba mẹ bắt đi, mà là do anh điện ba mẹ chị ấy lên mà.
Nhỏ nói làm tôi sững người, sao nhỏ lại biết ngân bị ba mẹ bắt đi, sao nhỏ lại biết tôi làm chuyện đó
- Sao em biết - tôi ngiêm Giọng
- bửa đó em ngủ ko được đi lanh quanh thì thấy anh ngồi đó điện cho ai đó, em đứng nép người kế bên nên em nge hết...........
- ừ.....vậy à, em cho rằng anh làm điều đó là sai phải không - tôi hỏi
- ừ. Em ko biết rõ chuyện của anh và chị ấy, nhưng mà anh làm chuyện đó là có nguyên do phải không - nhỏ hỏi tôi
- thôi em đừng có quan tâm chuyện của anh, làm bài tiếp đi - tôi hạ giọng xuống
- nhưng...mà...... - nhỏ lấp bấp
- ko nhưng nhị gì hết làm tiếp đi - tôi hét vào mặt nhỏ
2 hàng mi nhỏ xụ xuống, đôi tay mịnh màng nâng cây viết lên, tôi thả người xuống giường và đứng dậy, tôi bước chầm chậm ra băng ghế đá ngoài cữa, móc nhẹ điếu thuốc đặt lên môi.......'' Tách '' tiếng bậy lữa quen thuộc lại vang lên, ngọn lữa xanh rì bập bồng lên, tôi đưa nhẹ điếu thuốc lại cho bén lữa, tôi rít một hơi thật sâu vào phổi, đầu điếu thuốc cháy đỏ lên, khói lại thoát ra từ cổ họng tôi, làn khối đùng đục hoà theo khung cãnh im phắt của buổi tối nơi đây. Em giờ đang làm gì hã ngân, em ở bên đó có tốt không, có ai ôm em trong lúc ngủ không, có ai thì thầm những câu truyện vui cho em cười không, có ai làm những điều đó cho em không. Ngân anh nhớ em lắm ngân à, em bảo anh yêu một người khác để quên em, nhưng anh không thể làm được điều đó, làm sao có thể rót tiếp nước vào cái li đả tràn, làm sao yêu một ai khác khi trong tim anh chỉ có nụ cười em, em chỉ anh đi, em giúp anh có thể quên em đi, em giúp anh để có thể đối đầu với sự thật này đi.
- anh zô chỉ em bài này đi, khó quá à - tiếng nhỏ vọng ra từ trong phòng
- ừ - tôi đáp nhẹ
Lấy bàn tay thô ráp quẹt bỏ nước mắt đang ứa ra từ khoé mắt, tôi rít một hơi thuốc cuổi vào phổi, dụi điếu thuốc còn đang cháy dỡ vào tường, tôi bước vào, nhỏ đang nằm trên giường tôi, miệnh ngậm viết gương mặt đăm chiêu
- đâu bài nào - tôi hỏi
Nhỏ ngước đầu lên nhìn tôi, gương mặt nhỏ hốt hoãng nhìn tôi
- anh mới khóc hã - nhỏ ngồi phắt dậy nhìn tôi
- khùng quá, bù hông bay zô mắt đó, chứ khóc gì, anh đâu có dễ rơi nước mắt như vậy - tôi thanh minh
- thật ko dậy sao em thấy đâu phải vậy đâu - nhỏ thắc mắc
- thôi khùng quá, bài nào đâu anh chỉ cho
Nhỏ chỉ tay vào cái bài tôi mới đưa nhỏ làm lúc nãy, tôi cười khì
- đầu tiên em lấy số mol của thằng này rồi................
Sau một lúc thì nhỏ à lên một tiếng rồi cười khì
- trời dễ quá - nhỏ tiếc núi
- ừ thôi cũng trể rồi em về đi - tôi đuổi khéo nhỏ
- nhưng mới 8h còn sớm mà - nhỏ nài nĩ
- hôm nay anh hơi mệt, mai anh bù cho - tôi nói
- ờ.....mệt thì ngủ đi em về à
Nhỏ nói rồi, gấp tập lại bước ra về nhỏ khép cữa lại cho tôi, tôi khóa chốt lại và nằm lên giường. Tiếng quạt máy chạy ro ro trong căn phòng tối ôm, tôi lại gát tay lên chán những dòng suy ngĩ lại uà về trong tôi, sao? Tôi lại nhớ về em làm gì, lại vô tình nge cuộc nói chuyện 2 người xa lạ để cuối cùng những kí ức của em lại hiện về trong tôi. Rút nhẹ điếu thuốc cũ mèm trong gói thuốc đặt trên giường, một ngọn lữa nhỏ sáng lên, và kế tiếp sau đó là một làn khói trắng mờ áo hoà tan trong màn đêm. Hết điếu này rồi lại điếu khác, tàn thuốc rơi vãi đầy trên mặt đất, tôi không thể đếm từ ngày tôi hút thuốc thì không biết đả bao nhiêu tàn thuốc rơi xuống đất, tôi không nhớ được điều đó, nhưng tôi nhớ rằng tôi bắt đầu hút thuốc là do người con gái đầu tiên của đời tôi đả đưa tôi nổi buồn chán, đả vùi dập tôi xuống hố đen của tuyệt vọng, em đưa tôi trỡ lại cái bản chất thật của mình như những ngày chiến đấu bên những thằng chiến hữu. Thuốc tàn hết, tôi chẵng còn gì cả, tôi bật người dậy, lấy một chút nước ấm trong bình thuỹ rót nhẹ vào cái fin cafe, từng giọt cà fê đen nhỏ giọt xuống cái cốc thuỷ tinh to, từng giọt nhỏ chậm rãi xuống, tôi ngồi trên chiếc gế đẩu ngồi nhìn từng giọt cafe rơi xuống, tiếng răng cưa của những bánh răng đồng hồ ma sát vào nhau..............cuối cùng fjn cafe đả khô dưới cái cốc là một thứ chất lõng màu đen lóng lánh đang toả một mùi thơm đặc trưng của nó, đưa lên mũi hít nhẹ mùi thơm đó. Cái vị đắng tê truyền từ đầu lưỡi truyền về não, nhưng cái vị đắng này làm gì thấm thía cái đắng trong lòng tôi.......tôi ngồi trên chiếc ghế đá lạnh te đến sáng, tiếng con gà độ của ông bạn phòng kế bên gáy, trời đả sáng, từng hạt nắng của ông trời mới nhú đầu khỏi những tòa nhà chọc trời kia gọi xuống khoãng sân trống ở khu nhà trọ, tôi chạy nhanh xuống phòng tắm để vệ sinh thân thể, xong xuôi tôi chạy về phòng với tay lái cái cặp màu đen của mình đi đến trường, tôi bước từng bước chân vững chắc trên đôi chân trần của mình, 2 con mắt tôi thâm quần vì tối qua thức sáng đêm, cái hàng rào to cao được đẩy nép sang một bên, khoãng sân trường rộng lớn, tán cây vươn vãi khắp nơi, mới đây đả gần nữa tháng tôi lên đây, nhiều chuyện đả xãy ra trên cuộc đời tôi, từng cánh cữa lớp đả được mỡ tan hoan ra, tôi đặt nhẹ cái cặp vào chổ ngồi. Tôi bước lạch bạch lên sân thượng, một nơi yên tỉnh, chỉ có gió, nắng , và tôi. Miễng bón đèn còn chút ít vươn vãi trên đất, tôi hít một hơi không khí trong lành vào phổi, tôi hét to một tiếng xé toạt không gian tỉnh lặng của cái trường này, hôm nay thứ 6 tôi có tiết thể dục đầu nên tôi quyết định cúp luôn, tôi nằm trên căn nhà kho nhỏ trên sân thượng, ngả lưng mình nằm xuống, cái cảm giác mmát lạnh của xi măng xuyên qua cả lớp áo mõng đồng phục thể dục. Tôi ngước nhìn lên trời, từng làng mây thông thả trôi nhẹ, không lo ngĩ không muộn phiền, từng cánh chim nhỏ nhắn bay lượn trên nền trời xanh, tôi gát tay lên chán và ngĩ vu vơ.........................
Tùng....tùng....
Tiếng trống vang vọng vào tay tôi, tôi trao đảo mở mắt ra, ngước nhìn vào cái đt thi đả 7h45. Tôi nãy người xuống đất......phịt.....bụi từ chân tôi văn ra mịt mù, tôi phũi tay chiếc áo mình cho sạch rồi thong thả bước nhẹ trên những bậc thang rắn chắt, tôi ngáp oa một tràng dài, thế là đả qua một tiết, vừa bước xuống tới dãy lầu thì dòng người chạy lăng xăng đủ chiều, dường như có chuyện gì đang ở nơi này chăng. Tôi nhón người đứng xem có chuyện gì thì thấy nguyên một đám bu đen tại cái lớp ở góc phòng, trong mõi con người thì luôn có một bản chất đó là tò mò, tò mò giúp xã hội con người phát triển, tò mò thúc đẩy sự trưỡng thành của con người. Tôi chẵng phải là thánh thần gì cả nên cũng có cái bản chất đơn thuần đó, tôi bước nhẹ lại cái nơi đó, ngước nhìn lên cái bảng nhỏ để trên cữa là 10B5 cái lớp này có lẽ được đồn là quậy nhất trường thì phải, nhưng kệ mẹ mày quậy kệ mẹ tụi mày, mày quậy thì tao có phim coi đở buồn. Chen lẫn trong đám đông xô đẩy kia Wao một cảnh tượng thật là hùng vĩ, một đứa con gái thon thả, tướng tả mạnh mai, hớt tóc ngắn, gương mặt trái xoan nhưng nhìn thoáng qua cũng biết là dân anh chị rồi. Chát.....bóp....những cú tán liên hoàn vào mặt đối phương, nhưng đối phương này là một sumo nói trắng ra là con nhỏ tôi bem hôm nọ, mặt con sumo này xưng tấy đỏ bầm lên, nhỏ kia thì cứ liên ảnh tát như trong phim hành động, ái chà chà, nhìn mãnh mai vậy mà quánh gì mà kinh vãi ***, tôi nhìn mà còn rợn người, đang đứng xem phim thì tiếng ông bảo về van lên
Admin
Admin

Tổng số bài gửi : 1582
Tham gia ngày : 06/05/2012
Age : 27

https://taigame.forumvi.com

Về Đầu Trang Go down

Chạy Trốn      Empty Re: Chạy Trốn

Bài gửi  Admin Thu Jul 26, 2012 7:34 pm

- Ê mấy đứa kia làm gì đó - ổng la lên
Cả đám đang bu đen lại tuá ra chạy như điên, tôi vẫn còn đang đứng xem mặt kệ tiếng ổng la, cuối cùng bộ phim cũng kết thúc, nhân vật chính tay bỏ chạy, tôi đang đứng ngắm mây bây bồng bềnh thì '' Rầm '' con nhỏ đâm sầm vài tôi, tôi ngả người cái phịch xuống nền gạch, con nhỏ đè lên người tôi, nguyên cái ngực bóp cũng vừa tay đè lên ngực tôi lực áp suất làm muốn nổ lòng ngực tôi.
- này đứng dậy được chưa chị 2 - tôi mở miệng
Con nhỏ lòm còm ngồi dậy đôi mắt nhỏ nhìn tôi căm thù bất ngờ hai tiếng .
- Biến thái
Đụ....cái gì vậy trời, nhỏ này đâm sầm vào người tôi còn nói tôi biến thái hã trời. À à nguyễn thị thu hằng 10B4 vừa nhìn xong là con nhỏ chạy mất bỏ tôi lại cái lọng tự trọng bị tổn thương nặng nề. Mẹ cái gì vậy trời, tôi vừa đi vưà gãi gãi đầu, vừa bước vào lớp nhỏ Quyên đả nhìn tôi hờn dỗi, nhưng tôi kệ ánh mắt của nhỏ nhìn tôi. Tôi đặt đít xuống cái gế ngả lưng tựa vào bàn sau.
- tiết 1 mày ở đâu thế - thằng thành hỏi
- à tao ở trên sân thượng chợp mắt một chút - tôi nói
- hôm qua mày thứ nguyên đêm à - nó hỏi tiếp
- ừ sao mày biết - tôi chậm rãi
- mắt mày thâm quần hết rồi kia
Tiếng lao xao của thầy cô càng tới gần lớp, suốt nguyên tiết tôi chịt gục mặt xuống bàn mà ngủ, có lẽ do tối qua những điếu thuốc, những tách cafe đắng, và nhất là những suy ngĩ đả vắt kiệt sức của tôi
- Ê minh....dạy mày, ông thầy kêu kìa - thằng thành lay tôi
Tôi bật người đứng dậy, ông thầy nhìn tôi lơm lơm, tôi thì chỉ cuối gằm mặt xuống bàn
- Em lên làm bài này cho tôi làm ko được thì 0 điểm
Tôi ngáp dài rồi bước lên bản, cũng may bài này hôm qua vừa học nên tôi còn nhớ mang máng cách giãi, đứng gặn một chút cuối cùng cũng làm xong, tôi thẩy viên phấn vào hộp, mặc kệ ông thầy đang nhìn tôi hầm hầm. Tôi lại ngáp dài, tôi ngồi phịch xuống nhưng lần này tôi không ngủ nữa mà nhìn sang phía cửa sổ từng chiếc lá rơi rụng thả mình theo cơn gió, trao đảo một lúc cuối cùng thì đích đến vẫn là mặt đất mà thôi, một bóng người với máy tóc ngắn lướt qua, chẵng khó để nhận ra đó là con nhỏ chữi tôi Biến Thái lúc nãy.
- mày biết con nhỏ đó là ai ko ? - tôi quay sang hỏi thằng thành
Nó nãy giờ vùi đầu vào cuốn truyện chi chít chữ ngốc đầu lên nhìn tôi
- à....con nhỏ đó tên hằng học 10B4 nge nói cũng quánh lộn dữ lắm, nhưng được cái là rất xinh, học giỏi, à mà quan trọng nhất là nhỏ này đó giờ chưa quen thằng nào cả - nó tường thuật cho tôi
- ừ thế à quánh lộn mà học giỏi, vô lí vãi đái
- ừ thế mới vãi, uã mà mày hỏi con nhỏ đó chi vậy, nge nói nó ghét con trai lắm - thằng thành lãm nhãm
- à cũng ko có gì đâu, nãy tao thấy nó quánh con nhỏ kia như fim nên mới hỏi thôi - tôi gặt cổ mình kêu rôm rốp
- ừ, nhỏ đó quánh lộn ghê lắm
Tôi ngả người ra sau, vắt 2 chân lên ghế, chợt tôi thấy nhỏ Quyên nhìn tôi chân chân, nhỏ ngồi cạnh tôi chỉ cách có một đường đi nên có lẽ nhỏ nge hết, nhỏ quăng một mãnh giấy nhỏ qua tôi. Tôi gỡ ra đọc '' Sau lúc sáng ko đợi Quyên, tiết đầu Minh ở đâu vậy '' tôi đọc xong quăng mãnh giấy vào học bàn, tôi tỏ vẻ bình thản như chưa đọc nó, đừng quan tâm tới thằng này như vậy, thằng này không xứng đáng vậy đâu, đừng có quan tâm với thằng này như thế. Hai hàng mi nhỏ sụp xuống, nhỏ úp mặt xuống bàn rồi nhỏ lại viết một miếng giấy đưa qua cho tôi '' Sao không trả lời Quyên, Quyên có làm gì đâu '' Hàng chữ ngây ngô của nhỏ khiến tôi nhói lòng, tôi viết lại cho nhỏ '' Quyên không có lỗi gì ở đây cả, lo học đi đừng có quan tâm đến thằng này '' tôi thẩy nhẹ qua cho nhỏ, lúc này tiếng trống kết thúc buổi sáng mệt nhọc. Tôi bước thậy nhanh ra khỏi lớp, thì nhỏ mỹ anh tựa người vào cầu thang đợi tôi, tôi lướt qua nhỏ như người xa lạ, nhỏ nếu áo tôi lại nỡ một nụ cười thật ngọt ngào.
- Sao ko đợi tui, về chung nha - nhỏ nói
- thôi mỹ anh về ên đi, tui đi một mình cũng được - tôi nói
- hôm nay Minh sao zạ? - nhỏ nhóm người lên nhìn vào mắt tôi
Tôi lướt người qua tránh ánh mắt của nhỏ, sao tôi lại không giám nhìn nhỏ thế này.
- ko có gì, về đi - tôi nói
Nói xong tôi chạy nhanh xuống từng bậc thang, tôi bước thật nhanh, chạy thật nhanh để nhỏ không đuổi kịp tôi ko muốn mình được quan tâm nhiều như thế, tôi không xứng đáng. Tôi chạy chạy và cứ chạy, mồ hồi đổ ướt nhừ trên lưng tôi, tôi quăng cái cặp vào góc giường, tôi tự dưng lại mỡ cái hộp tủ ra, một thứ gì đó bị phản xạ bở ánh nắng rọi vào mặt tôi, tôi nhất nhẹ cái khung hình lên, lại một nụ cười, một nụ cười ngọt ngào ôm tôi, bàn tay lạnh lẽo nhưng có một trái tim ấm áp. Người con gái chấp nhận làm người thứ 3, ôm lấy hết tất cả đau khổi vì mình. Linh....linh à, anh làm như vầy có đúng không hỡ em.
Admin
Admin

Tổng số bài gửi : 1582
Tham gia ngày : 06/05/2012
Age : 27

https://taigame.forumvi.com

Về Đầu Trang Go down

Chạy Trốn      Empty Re: Chạy Trốn

Bài gửi  Admin Thu Jul 26, 2012 7:34 pm

Tôi ăn một tô mì gói xong, bước vào nhà tắm phía sau dãy phòng trọ, từng dòng nước lạnh te cứ chãy dài trên người tôi. Dòng nước lạnh sẽ cuốn phăng tất cả, đó là thứ sẽ rữa sạch những ưu tư muộn phiền của tôi chăng.
Tôi chạy thật nhanh đến chổ làm, giờ này sao khách đông , nhưng mà sao toàn đồng phục đi học thế này, tôi bươc vào thay cái áo thơm phức vừa mới giặc máng lên giá đồ, tôi lại lăng xăng với cuốn sổ tay nhưng cuốn sổ hôm nay mới toanh, cuốn sổ kia đả được bức đến trang giấy cuối cùng rồi. Cũng như thường lệ tôi rão khắp quán, từ tây sang đông, tự nam lên bắc, cứ mõi bước đến bàn là tôi nỡ một nụ cười mĩm chào khách, nhưng cái bàn này tôi cười không nõi, cái bàn này là một nhóm con gái nhưng nhất là có con nhỏ mới chữi tôi hồi sáng.............con nhỏ đó thấy tôi cái môi liền công lên, nó nói nhỏ với con kế bên cái gì đấy......tôi mặt kệ mày nói chuyện tào lao liên quan gì đến tao, chẵng có liên quan gì cả
- mấy bạn uống gì - tôi hỏi nhẹ
- anh ơi anh tên gì thế ạ - một con be bé trong đám cât giọng
Má ơi, ốc cục nó nỗi gân hết lên người tôi, cái giọng gì mà nhựa vãi đái vậy trời, tôi lắc đầu, đúng là gái quậy có khác
- Minh.....qúy khách uống gì - tôi đáp
Bấy giờ con nhỏ Hằng mới quay người sang tôi nói
- Tên biến thái chứ tên minh cái nổi gì
Cái đụ má, nóng nge, máu dồn tích tụ về nảo, gương mặt tôi lạnh te đi, 2 mắt tôi đục ngầu, tôi hít một hơi sâu vào phổi để lấy lại bình tỉnh, tôi nhếch mép cười
- biến thái mà có đứa tự dưng, bay vào ôm - tôi nhếch mép
Con nhỏ khựng lại đứng họng, láp nhám cái gì đó tôi nge không rõ, nhưng cũng phần nào đón ra là đang chữi mình.
- thôi anh lấy @/@@?@''???' đi
Tôi ghi vào cuốn sổ mới xong xui liền quay đít đứng dậy bỏ lại con nhỏ với gương mặt tím lịm vì tức. Tôi bưng nguyên đống đồ trên tay đi chầm chậm lại, nó mà rớt một cái chắc tôi đéo có tiền thền luôn. Con nhỏ thấy tôi liền hấy ngang qua chổ khác, tôi cũng chã thèm để ý, mày hấy kệ mày chứ, liên quan gì đến tao. Vừa đặt li nước xong thì nguyên cốc trà đả hất vào mặ tôi, cũng nhờ phán ứng nhanh lẹ nhưng khoãng cách quá gần nên tôi cũng bị trúng đạn một chút ít, kết quả là ướt một bên vai, tôi nhìn con nhỏ chừng chừng. Má nó điên hã trời con mẹ nó, máu dồn lên não thật rồi, tôi đấm vào tường một cái bốp nói
- làm gì vậy điên hã - tôi nói
Con nhỏ nín bặt, nhớ hồi sáng quánh như phim mà sau bây giờ im re rồi tôi tự nói trong lòng. Má nó, tôi vùng vằn bước vào trong, mắt tôi đỏ ngầu lên tự dưng lại ướt áo, tôi vừa đi vừa phũi cái áo nhem nước.
- Minh tính tiền bàn bàn 21 kìa mày - bà chủ van lên
- thôi chị kêu mấy người khác tính đi, em mà đi một hồi có quánh lộn nữa - tôi nói
- sao thế , đi đi mấy đứa kia đi đâu rồi quán còn mình ên mày đó - bà chủ tiếp tục nói
- Nhưng........ - tôi lãm nhãm
- nhưng nhị cái gì đi lẹ lên ko đi đuổi à - bả áp bức rồi
- rồi đi thì đi
Tôi lê bước chậm nhất có thể, cầm cái biên lai trên tay nhàu nát lại, lữa trong lòng tôi vẫn còn chưa hạ xuống, sau một chút lê bước thì cũng tới cái nơi địa ngục này
- cũa quý khách 60 ngàn - tôi lạnh te nói
Nãy giờ mới để ý con nhỏ trời đánh nép người vào con nhỏ bạn nó để trốn tôi, trốn cái đéo gì lúc nãy hầm hố lắm mà
- nè anh
Con nhỏ kia nói rồi chìa tờ 100k đưa cho tôi
- anh em gì bằng tuổi đừng kêu anh - tôi vừa nói vừa móc 2 tờ 20k ra thối lại
- uã bằng tuổi hã zị học lớp mấy
- 10B2 - tôi đáp lạnh te
- à vậy hã, trong lớp đó có người chém thằng Thiên lớp 12 gì đó phải không
- tôi không biết thằng đó, cám ơn quý khách
Nói xong tôi liền quay trở lại trong quán, con nhỏ trời đánh nãy giờ trốn kế bên nhỏ bạn nó bây giờ mới chịu ló đầu ra. Con nhỏ rón rén đứng dậy đi về, lúc nãy tôi mà là thằng bê đê chắt tôi quánh con nhỏ khói đứng dậy luôn quá nhưng tôi là một đứa có Cu tính tình lại hiền hòa nên ko thể làm thế được. Thoáng chóc trời cũng đả về chiều tôi lại lẵng lặng ra về rồi kết thúc một ngày cực kì xui xẽo, nhưng chuyện của tôi và thằng thiên vẫn chưa xong, tôi bắt gặp nó cằm điếu thuốc trên tay đi ngêng trên đường, nó liết nhìn tôi và nói
- Chuyện tao và mày chưa xong đâu - nó nói
Tôi cũng chẵng sợ cái đéo gì
- Thít thì tao cho mày thêm một thẹo nữa..........
- Được mày đợi đó con - nó nói
- Ok. Đừng có trở thành chó cắn lén là được rồi
Nó nói hầm bỏ đi, còn tôi thì cho nó một nụ cười nhết mép, thích thì mày cứ chơi đi tao đéo có ngán. Tôi thong thỏng về nhà bụng tôi đói réo lên liên hồi, nồi xong chảo gì tùm lum dưới đất, tôi chán nãn ôm nguyên cái đống đem đi rữa, lào xào ra phía sau thì thấy con nhỏ Bích với con Nhỏ như đang giặt đồ, 2 con nhỏ thấy tôi liên hỏi
- đi đâu dạ - 2 nhỏ đồng thanh
- đi rữa chén không thấy à, mà Như với bích qua đây chơi à - tôi hỏi
- ừm ở đây bữa nay ngủ luôn, cả nhà đi hết rồi - nhỏ Như nói
- ừ uã 3 người ngủ chung hã - tôi hỏi
- ừm - 2 nhỏ trả lời
- Nếu chật quá thì một đứa qua ngủ chung zới tui cũng được - tôi cười ha hã
- thôi khõi....... - 2 nhỏ kéo dài
- zị thôi tối đừng có qua nge - tôi cười đáp lại
Ôm nguyên cái đống chén dĩa trên tay, miệng thì cười cười nói nói với hai nhỏ, vừa vào trong nhà là bắt nước lên cho 2 gói mì vào, tôi xúc mì vào miệng như điên để lấy năng lượng lại, chợt hai con nhỏ bưng 2 tô mì qua đứng trươc cữa, tôi ngốc đầu lên nhìn 2 con nhỏ, 2 con nhỏ cười gian xão
- gì nữa đây hai cô nương - tôi thở dài
- còn gas hk cho mượn yk, phòng hết gas rồi - nhỏ Bích nói
- uã sao hôm nay ngoan vậy ta, bình thường dữ lắm mà - tôi trêu
- hông cho thì thôi - nhỏ Bích hất cái mặt lên
- làm giá hã, bếp trong này nè vô nấu đi
Hai nhỏ lon ton chạy vào, nhỏ Như ngồi kế bên tôi bắt đầu kím chuyện để nói
- Sau hùi sáng nhìn Minh kì quá vậy , bộ tối qua hk có ngủ à - nhỏ hỏi tôi
- có kì gì đâu à - tôi đáp
- hùi sáng nhỏ Quyên buồn lắm đó - nhỏ nói
- ừ - tôi đáp
- sao minh không quan tâm gì hết vậy - nhỏ thắc mắc
- con người như ổng thì làm gì quan tâm đến mấy chuyện đó - nhỏ Bích đang nấu nước cũng chỉa mỏ vô
- bích nói đúng đó - tôi thở dài
- à mà thôi ăn mì típ đi mì nỡ tè le hết rồi kìa - nhỏ lay tôi
Tôi và 2 nhỏ ngồi ăn mì, nói đủ thứ chuyện trên đời, chợt 2 con nhỏ lại quay về chuyện đánh nhau bữa hổm
- à mà nè bữa đó sau mà Minh quánh với tụi thằng thiên vậy - 2 con nhỏ hỏi
- ko có gì đâu đừng có quan tâm đến chuyện đó, với đừng có tỏ vẻ thân với tui, 2 bà sẽ có chuyện đó - tôi nói
- Uã chuyện gì - Nhỏ bích hỏi
- chuyện gì tui cũng không biết nữa, nhưng tốt nhất là nge lời tui đi được chứ - tôi cười lạnh te
- ờ......mà đó có phải chuyện ông hông nói chuyện với nhỏ Quyên không? - nhỏ lại noí
Tôi im lặng một phút để suy ngĩ về câu hỏi của nhỏ, tôi ăn hết tô mì rồi nói
- Không, đừng quan tâm
Hai nhỏ cặm cụi một lúc thì cũng xong tô mì, tôi đuổi hai nhỏ về phòng và đóng cữa phòng lại ngủ.:........................
Reng.....reng.....re..ng.....cái chuông báo thức kêu ầm ĩ tôi lòm còm ngồi dậy, dụi 2 con mắt nhìn vào đồng hồ thì 6h45 bỏ mẹ rồi, tôi luống cuống tốc mền sang một bên chạy thẵng xuống nhà tắm sút miệng sút mộm, nói súc vậy thôi chứ thật ra cho kem lên bàn chãi chà vài cái cho có lệ, chạy hết tốc lực vào phòng tuột cái quần tà lõn ra mặc bộ đồ td vào, nhét vài cuốn tập vào cặp vừa định chạy ra, nhưng dường như tôi quên thứ gì đó, à phải rồi cây kiếm, quên mất, tôi cúi người xuống giường, lấy ra cây kím được bọc trong cái võ chạm khắc tinh tế, tôi nhét vào cặp và chạy ra. Ơ nhỏ Quyên sao nhỏ lại đứng đây, hôm nay nhỏ trên chiếc xe đạp của mình tựa vào tường đợi ai đó, tôi dừng lại một lúc để nhìn nhỏ cho rõ, 2 mắt nhỏ thâm quần chắc là do tối qua thứ đêm nên mới bị vậy, tôi đập nhẹ lên lên vay nhỏ, nhỏ giật mình ngả vào người tôi, cái má ấm áp dựa vào vai tôi, một hơi ấm từ cơ thể của nhỏ truyền qua người tôi, nhỏ đẩy nhẹ người tôi ra và cười
- Mình đi chung nha, quyên tưỡng minh đi trước rồi - nhỏ nói
- sao đứng ở đây - tôi hỏi nhỏ
- rũ minh đi học chung - nhỏ nói
- rũ làm gì sao ko đi trước đợi làm gì, lỡ trể học rồi sao - tôi nhăn nhó nói
- ừm....thôi mình đi đi trể rồi
Tôi leo lên chiếc xe đạp của nhỏ, từng vòng quay đều đều kéo cái bánh xe dịch chuyển nhanh trên đường, tôi đạp thật nhanh để không trể giờ, nhỏ thì cứ ngồi sau nắm lấy vạt áo tôi vẫy vẫy, nhỏ cười khúc khích phía sau, cứ mõi khi tôi ôm cua là nhỏ lại vịnh lấy eo tôi. Gió thổi mát rưỡi, từng căn nhà, từng hàng cây cứ thục lùi dần phía sau tôi, sau một lúc lướt gió hết tốc lực thì cũng đả tới trường, may quá mới có 6h59 còn một phút nữa mới đánh trống tôi cất xe nhỏ vào nhà xe và cùng nhỏ chạy ngay ra phía sau trường để học thể dục, đặt cái cặp xuống đất tôi thở hồng hộc như trâu, nhỏ thì cười khúc khích, tôi không hiểu nhỏ cười cái giống gì nữa tôi mệt mà nhỏ cứ cười hòai, hình như có thêm một lớp nữa học cùng giờ với lớp tôi. Ái chà chà, toàn mấy em xin tươi không à nha, nhưng lại có một mái tóc ngắn nhìn rất là ứa máu, À......cái con nhỏ hằng, con nhỏ chữi tôi biến thái mà còn hất vào mặt tôi nữa, chợt con nhỏ nhìn qua lớp tôi, tôi nhìn con nhỏ, nhỏ nhìn tôi. Con nhỏ chắc thấy tôi nên giật mình rồi chen vào đám đông, một bàn tay đập lên vai tôi
- nhìn thế anh '' Máu Lạnh ''
- đụ má đừng có kêu tao bằng cái tên đó à - tôi nói
- rồi địt mẹ khó thế không biết, mà mày nhìn qua cái lớp đó chị vậy - thằng thành nói
- à không có gì - tôi lấp lững
- mẹ nói đại là nhìn gái đi, còn bày đặt địt mẹ mày - nó tán nhẹ lên đầu tôi
- Ừ thôi mệt vãi đái
Tôi bước vào hàng và tập thể dục nhịp điệu...........................................
Tôi xách cặp đi vào lớp chưa tới lớp thì có một thứ gì đó nhọn áp vào lưng tôi, một cánh tay nhỏ nhắn choàn qua cổ tôi, làn da mịnh màn mát lạnh làm tôi dể chịu. Gỡ đôi bàn tay đang bấu chặt lấy cổ tôi, quay lại nhìn là nhỏ Mỹ Anh, nhỏ đang xúng xính trong cái váy, tóc đung đưa trong gió, hình như nhỏ đi trể thì phải tôi biết vậy là do nhỏ đang mang cái cặp trên người.
- Làm gì vậy con nhỏ kia, thân thít gì không mà ôm ít vậy - tôi tỏ vẻ lạnh nhạt
- hứ thấy ghét, bạn bè ôm hông được hã - nhỏ bấu tôi
- thân thít gì đâu mà ôm, mà tự dưng ôm tui - tôi cười
- Ghét quá - nhỏ dặm chân xuống đất
- uã mà sao giờ này mới vô học - tôi hỏi nhỏ
Nhỏ làm mặt lạnh không thèm trả lời tôi, tôi cũng chẵng vừa tôi xách cạch và quay đít đi, nhỏ luống cuống nhìn tôi nói
- tại ngủ quên - nhỏ nói
Tôi cười mĩm đắc ý
- uã ai nói vậy ta - tôi nói
- mỹ anh nói đó chứ ai - nhỏ phụng phịu cái miệng ra
- uã hồi nãy tui hỏi đâu có ai trả lời đâu mà giờ tự dưng có người trả lời nhỉ - tôi nói lạnh te
- thôi yk xuống căn tin yk - nhỏ đung đưa tay tôi
- thôi đi đi, tui lên phòng - tôi nói
- thôi mà yk yk mà, mua nước cái rồi lên - nhỏ nhõng nhẽo
Nhỏ năng nĩ một lúc thì tôi cũng phải lon ton theo nhỏ, nhỏ đưa cái cặp ra đưa cho tôi
- cái gì đây - tôi hỏi
- quãi dùm yk - nhỏ nói
- việc gì phải quãi dùm - tôi nói với nhỏ
- con trai phải biết ga lăng chút chứ, quãi yk yk mà
Tôi chưa kịp đồng ý thì nhỏ máng cái cặp lên tay tôi rồi chạy tuốt vào căn tin, tôi đứng ngơ ngác một chút thì cổ họng tôi cũng khô khốc nên cũng phải bước vào mua nước, tôi đi lại chổ quầy nước thì nhỏ cũng đang đứng đó, tôi đứng xác kế nhỏ, nhó nép vào người tôi, nguyên một đám ở đâu chạy lại chen lấn, tôi cầm mua được chai đầu nành trên tay, nhỏ lấy tôi làm xe mỡ đường để thoát. Tôi và nhỏ ngồi phịch xuống cái ghế, nhỏ uống nước kinh thật tôi vừa mới rót vào li thì nhìn sang nhỏ thì cái li của nhỏ chỉ còn vài ba cục nước đá, tôi hút một hơi, mùi thơm của đầu nành thoang thoảng qua mũi tôi, nốt một hơi vào bụng, cái cảm giác mát lạnh từ trong ra, nhỏ cầm lấy chai đầu nành của tôi rót vào li của nhỏ, tự nhiên vậy trời tôi ngước lên nhìn nhỏ
- này làm gì đó - tôi hỏi
- uống nước chứ gì, mù hã - nhỏ mắng tôi
- ơi trời, uống ké mà còn chữi nữa hã - tôi trợn mắt nhìn nhỏ
- hihi, uống chút thôi mà, con trai gì mà ích kĩ quá, phải con trai hông dạ - nhỏ nói
- tui đâu phải là con trai, tui là bê đê đó
Nói xong tôi uống éo cái tài mình, giả giọng mấy đứa bê đê, khiến nhỏ cười đến đau bụng, tôi và nhỏ bước lên lầu đưa nhỏ đi đến lớp, tôi đưa cái cặp cho nhỏ, nhỏ khì cười
- Cám ơn nha, mà trưa lát về chung nha - nhỏ nói
- Không! Lát đừng có đợi nge chưa - tôi ngiêm giọng
- bộ hông muốn về chung với tui hã - giọng nhỏ hạ xuống
- không phải! Nge lời Minh nge chưa!
- nhưng mà....... - nhỏ lấp bấp
- không nhưng nhị gì cả, xong chuyện Minh giải thích cho
Nhỏ gật nhẹ đầu, gương mặt thiu thĩu bước vào lớp, sao khi dặn dò nhỏ xong tôi cũng quay về lớp.:........................thoáng chóc 4 tiết học đả trôi qua, bây giờ là tiết thứ 5, tiết sinh hoạt cô gợi cảm, tôi gọi cô như vậy là do cô toàn mặt áo dài mõng tanh, không biết cô cố ý, hay vô ý nữa, nguyên nhận tuột dốc của hs là do cô chứ đâu. Cô bước vào lớp liền bắt đầu sinh hoạt
- bữa nay cô sẽ xắp xếp lại chổ ngồi
Hã.....cả lớp van lên, chà chà nam mô vái đừng cho em ngồi kế con gái cô ơi, tất cả đả vào chổ chỉ còn mình ên tôi đứng ở ngoài, thằng thành ngồi chung với thằng bê đê kia, nó cứ vuốt ve thằng thành khiến tôi cười như thằng điên.
- Minh em vào ngồi vào chổ này
Cô nói xong chỉ tay vào bàn 2 kế nhỏ Quyên, giỡn hả trời ngồi trước mặt cô nữa, sao mà ngủ đây trời, còn nhất là tui quyết định làm mặt lạnh với nhỏ để không bị luyên luỵ, bây giờ thì lại ngồi chung nữa sao giờ trời
- sao em còn chưa vô chổ - giọng nói thanh thanh phát ra
Tôi gãi đầu rồi đặt cặp xuống và đặt đích xuống, mùi hương nhè nhẹ dể chịu thoát ra sau cái lớp vãi mỗng của nhỏ, nhỏ đung đưa 2 cái chân nhìn tôi cười. Tôi thì úp mặt xuống bàn để tìm cách........
Tùng........tùng......
Tiếng trống định mệnh vang lên vừa đánh trống là nhỏ chạy nhanh xuống nhà xe, tôi cười may quá nhỏ về rồi có chuyện thì mình ên tôi khoẽ hơn, nhưng ko phải vậy, nhỏ đợi tôi, sân trường vắng hoe, gió cuốn những chiếc lá xuống bay lên rồi lại rớt xuống, tôi giẫm nát những chiếc lá vàng chết chóc, tiếng rộp rộp phát ra dưới chân tôi
- Sao chưa về nữa - tôi hỏi nhỏ
- Quyên đơị Minh nè
Trời ơi, sao nhỏ lại không về mà đợi tôi, lỡ có chuyện gì xảy ra rồi tôi sao có thể bảo vệ cho nhỏ đây hã trời
- đợi cái gì, về đi - tôi nạt nhỏ
- không! Về chung đi
Nhỏ hét lên, sao bướng bỉnh quá vậy quyên, tôi mặt kệ nhỏ và bước đi, rầm một âm thanh vang ra từ sau lưng tôi, nhỏ ngồi bẹp dưới đất gương mặt nhăn nhó vì đau đớn, tôi hốt hoãng chạy lại
- sao vậy - tôi lo lắng hỏi nhỏ
- lúc nãy định chạy theo thì bị trẹo chân - nhỏ nói
- ơi là trời
Tôi dựng xe nhỏ đứng lên, tôi khom người xuống bế xóc nhỏ lên đặt lên yên xe, từng vòng quay đều đều của chiếc bánh xe chạy đều trên mặt đất, không hiểu sao tôi lại rẽ vào con đường hẻm nhỏ này, và rồi chuyện gì cũng đến, một tiếng âm thanh chết chóc phát ra sau lưng tôi, tiếng rầm rú của xe máy vang lên
- Đập chết mẹ nó.........
Khoãng chừng mười mấy chiếc xe lao tới, tôi đạp hết tốc lực, tôi không phải sợ bị đánh, mà tôi lo cho nhỏ, lở nhỏ có bề gì rồi sao, tôi tự nói trong lòng đạp....đạp....và đạp trong đầu tôi không còn gì khác ngoài chữ đó, chạy đến một lúc thì bặt........sợi dây sên do quá bị căng do tôi đạp kịch liệt nên đả bị đứt, đằng sau cuối cùng tụi nó cũng đuổi kịp tôi nhìn xung quanh, chết mẹ rồi vắng quá, có khi tôi bị giết cũng không ai hay. Bung.....nguyên một thằng đạp xe tôi, tôi và nhỏ ngả nhàu xuống mặt đường, máu trên tay tôi bắt đầu chãy mem, tôi hít một hơi vào đứng dậy, nhỏ nằm sắp dưới mặt đường không nhúc nhích, thân con gái đả bị trẹo chân giờ lại té xe nữa, trời ơi, tôi quăng cặp xuống đường chạy lại đở nhỏ dậy.
- Quyên, Quyên có sao không quyên - tôi lay nhỏ
Nhỏ chóp chóp mắt nhìn tôi,......binh.....tôi hưỡng chọn nguyên cú súc vào bụng mình, tôi ôm bụng quằng quại, tôi thật sự thở không nổi, tôi ngiến chặt tay lại, người tôi nóng rang lên, sự nóng nãy trong lòng tôi đả làm tiêu tan nổi đau sát thịt lúc nãy, tôi lòm còm người dậy trước mắt tôi bấy giờ là nhỏ bị thằng *** em thằng thiên đa giữ lại, tay nó lâm lâm cây giao gọc giấy
- Đụ má, bữa trước mày vì con đỉ này mày cho tao nguyên cái li zô đầu, rồi chém anh ta, con mẹ nó - nó chữi xuyên tạc cả bầu trời
Thằng Chó thiên lúc này cười man rợ, tay nó lâm le cái bóng đèn đục trắng. Cả đám chó tụi nó cười ha hã, tôi gượng lại chút bình tỉnh, hồng hộc máu dồn về hai cánh tay, não và chân, tim tôi co bóp dữ dội, tôi vừa định lao lại thằng chó đó thì, nó kề cây dao trên mặt nhỏ lâm le.
- nếu để lại trên mặt con đỉ này một cái thẹo thì sao nhỉ - nó làm cái vẽ mặt chó đẻ tột cùng
Tôi khựng người lại.......binh......nguyên cái cây tràm đập vào lưng tôi, tôi khuỵ gối xuống, cả lưng tôi tê cứng tôi oằn mình la một tiếng......a...a....cả đám bọn chó đó lại đạp tôi, vào mặt vào lưng vào bụng, từ cú dậm như trời gián cứ tung vào người tôi, tôi chỉ biết ôm đầu chịu trận, tôi không thể làm gì cả, nếu tôi làm thì nó sẽ gạch mặ nhỏ, cái má phụng phịu hay ửng đỏ lên khi nhìn tôi sẽ bị một vết thương trên đó, rồi nhỏ sẽ sống ra sao với thứ đó. Chợt tôi nge một tiếng nấc vang lên, nhỏ đang khóc, nhỏ đang khóc cho tôi hay là khóc vì sợ, tôi không biết, tôi thật sự không biết......lạch bạch....tiếng mưa rớt từ trên cao xuống mặt đất, mưa hoà vào nước mắt nhỏ, tiếng cười man rợ của tụi nó hoà vào tiếng sấm trên kia, tôi ôm mặt xuống hứng chịu từng cú dậm của tụi nó, thân thể tôi đau nhóí, ê buốt, người tôi không còn chút sức lực. Bọn nó dừng lại, tưỡng chừng mọi chuyện đả xong nhưng không phải như vậy, bọn nó tản ra, 2 thằng bự con xốc nách tôi dậy binh.....nguyên một cú đạp cực mạnh vào bụng tôi, tôi khuỵ gối nhưng không chạm được đến mặt đất bốp....bốp....từng cú đấm ngay thẳng vào mặt tôi, bóc......nó nốc thằng vào miệng tôi, máu tôi tuôn ra một thứ gì đó mằn mặn tanh nồng chãy ra từ khoé miệng tôi, thứ đó bị hòa vào mau rơi lõn tõn xuống đường thứ đó màu đỏ thẩm, đầu ốc tôi quay cuồng, nhưng đó vẫn chưa hết thằng chó đó và mấy con chó ghẻ nó thay nhau đấm vào mặt mũi tôi, tiếng chạch chạch phát ra hòa vào cả tiếng mưa, chợt 2 thằng chó đẻ đó buông tôi ra, thoáng tôi thấy một thứ gì đó dài màu trắng đang từ phía bên trái lao tới, như một phán xạ bình thường tôi rút kết từ những trận chiến năm cắp hai cùng mấy thằng chiến hữu, tôi đưa tay lên nữa bốp........âm thanh của tiếng thủy tinh va vào xương thịt , miễng vụng văng tứ tung, văng ra đường, và gim sâu vào da thịt tôi, cái cảm giác rát rạt tê buốt khi bị thứ gì đó cắt đứt da thịt của mình, máu chãy từ đôi tay tôi xuống, từng hàng máu cứ thi nhau chãy khỏi cánh tay tôi.
- làm ơn dừng lại đi làm ơn - nhỏ van nài bọn nó trong tiếng nấc
Cái âm thanh đau đớn hơn cái nổi đau xác thịt đó là tiếng khóc của những người con gái rơi lệ vì tôi, tim tôi đau nhói, nó như vỡ vụng ra hàng trăm mãnh, đau quá, tôi đau quá......Binh.....một thằng đạp vào đầu tôi, tôi bật ngược xuống đường, đầu va xuống nên nhựa, đầu tôi ê buốt, nhức nhói, máu chãy từ trên xuống phũ cả con mắt tôi, máu hòa vào mưa, nước mắt hòa vào mưa, mưa ơi xin minh đừng rơi nữa, xin đừng rơi.Mắt tôi nhắm ngiềng , bóng tối bao phủ lại nơi đây, chợt một ánh sáng hiện ra một ánh sáng nhỏ nhoi trong cái thế giới toàn màu đen này ,tôi chạy và chạy đến nơi đó, một hình bóng quen thuộc lại hiện ra trong tôi, gương mặt bầu bỉnh cái má phụng phịu
- Ngâ.n....vợ hã - tôi lấp lững
Người đó quay mặt lại nhìn tôi, một nụ cười cứu rỗi đời tôi.
- sao chồng ở đây hã, về đi mai mốt qua đây cười vợ nha, à mà tỉnh lại đi có một người đang khóc vì chồng kìa - em nói nhỏ nhẹ rồi cười tít mắt
- chồng không....không thể, vợ bên chồng đi đừng rời xa nữa vợ à, chồng nhớ vợ lắm nhớ nhiều lắm
- vợ sẽ không rời xa đâu mà, nhưng không phải bây giờ chồng ạ.
Em nói rồi dư ảnh của em lại từ từ tan, tan vào hư vô
- Đừng...đừng đừng bỏ anh ngân....em đừng làm vậy đừng - tôi khuỵ xuống hai hàng nước mắt tôi chãy dày xuống, một thứ nước mằn mặn đang tuôn, nó đang rơi ,rơi ở nơi toàn là bóng tối.
Một bàn tay nhẹ vuốt máy tóc tôi, một cảm giác mát lạnh, một cái vẽ lạnh lùng quý khoái, nước mắt tôi vẫn rơi, tôi ngước lên nhìn. Ai vậy? Sao cái cảm giác này nó thân quen thế
- anh sao lại khóc hã - một âm thanh ấm áp vang nhẹ bên tai tôi
tôi nhìn, tôi không tin vào mắt mình nữa là em, là linh, linh....linh.
Em mang trên mình một đôi cánh trắng muốt, cái vẽ ngoài lạnh lẽo nhưng bên trong là một trái tim ấm áp, một trái tim chịu đừng và an ủi
- anh hứa với em là không khóc mà, anh thất hứa với em rồi, anh không giữ lời hứa - em giận dỗi
- anh xin lỗi.....anh thất hứa với em rồi, anh xin lỗi, bên anh nha em, đừng xa anh mà - tôi kêu gào trong tuyệt vọng
- anh yếu đuối quá, anh không giữ lời hứa, anh gạt em, anh cho em đau khổ giờ anh kêu em bên anh là sao là sao hã - em lại khóc thứ chất lõng đó khiến tôi đau nhói
- anh xin lỗi, anh xin lỗi mà đừng....đừng mà - tôi ôm chặt lấy đôi chân lạnh nhạt của em
- anh chỉ biết xin lỗi, anh xem lại mình đi, có một người con gái đang trước mặt mình mà anh không cứu được nữa là.......
Đôi tay tôi thô ráp xuyên qua em, đừng đừng, đừng bỏ anh, đừng mà Linh, Linh ơi đừng mà. Một cánh đồng màu vàng của nắng chợt hiện trong tôi, gió chết lặng, cây đứng bóng, một người con gái đang chạy trên lúa, hương vị nòng nàng của đất, cái ấm áp của nắng cứ toả ra, người con gái quay lại nhìn tôi, mắt chạm vào nhau, người con gái đó cười khinh miệt
- ở đây làm gì hã, thằng bất tài kia
Người con gái mang cái vị ngọt ngào đầu đời của tôi, cái hạnh phúc ngắn ngũi đả bị dập tắt
- an..h...anh...
- xưng anh em với ai đó, tôi chẵng có liên quan gì với anh cả, đừng làm phiền tôi, tôi đang rất hạnh phúc đó
Một chàng hoàng tử xuất hiện, em ôm chặt lấy hắn, gương mặt tỏ vẻ hạnh phúc, nụ cười ấm áp, đôi môi nhỏ nhắn nhưng đả cho tôi nụ hôn đầu đời
- Về đi, làm ơn tỉnh dùm tôi cái, chứng minh cho tôi anh không phải là thằng bất tài đi
Một cái hôn ngọt ngào của em trao cho hắn, đau quá tim tôi đau quá, toàn thân tôi ê ẩm, dường như tôi đang chịu một thứ gì đó đang tra tấn mình, bóng tôí biến mất, thay vào đó là màu của máu, âm thanh đau đớn phát ra từ cổ họng ai, tiếng cười man rợ của những thằng khốn nạn, tôi trở ngược về với thực tại, từng cú dậm đau đớn lên tôi.
- làm ơn dừng lại đi làm ơn - tiếng nhỏ vang lên trong cơn mưa tầm tả
- quyên đi đi quyên - tôi gượng nói
- đi con mẹ mày - kèm theo câu nói đó là một cú đấm vào mặt tôi, tôi trao đảo.
Cả đám cười rần lên, thằng chó đỏ buông nhỏ ra cười ha hã với nỗi đau của tôi, nhỏ bổng đẩy thằng đó ra và bắt đầu chạy, nhỏ đang chạy, nhỏ cắn chặt răng, nhỏ đau đớn nhưng vẫn gượng chạy, chạy đi quyên chạy đi đừng quay lại, thằng chó đó tỉnh đuổi theo nhưng không kịp. Bóng nhỏ khuất dần sau làn mưa, tôi chợt mĩm cười thoả mãn
- cười gì hả thằng chó
Một thằng bay đến đấm vào mặt tôi, không còn thứ gì có thể ngăn cản sự tàn sát trong người tôi, tôi nhận lấy một cú đấm vào mặt, nhưng không đau, mà tôi thấy rất sản khoái, tôi cười lớn một hơi, thằng đó lại quay người lại đấm tôi, tôi đâu có bị ngu mà đưa cho nó đánh nữa, tôi lách người sang một bên, 2 cánh tay rắn chắt tôi gịt chặt vào hông nó, tôi gồng hết sức vật ngược nó qua đầu bốp........cái hộp sọ của nó va xuống đường tạo ra một âm thanh mang rợ ( nếu các bác muốn hiểu hơn về chiêu này thì lên youtube gõ christ benoit, là sẽ có chiêu này thật sự là mòn đòn của tôi, các bác đừng ngĩ tôi chém nhá , thật đó) nó ôm đầu lăn lốc, máu từ đầu nó chãy xuống nhì thấy gớm, cả đám chó ghẻ bọn nó xong đến, tôi như hăng máu, phần điên dại đả lấn đi phần bình tỉnh trong người tôi, tôi la lên một tiếng và chạy vào, một thằng bay đến tôi đấm ngay vào mặt nó, máu mũi máu mòm chàu ra một lượt, nó nầm sấp xuống đất, cái thằng cầm cây đánh tôi lúc nãy lao đến, nó quất ngang tôi nhúng nhẹ ra phía sau, sau khi né được đòn đó tôi dơ chân lên xúc ngay vào mặt nó, bung ........nó ngã nhàu, cái cây dầu vuông rơi lộp cộp xuống mặt đất, bốp.......tôi hưỡng chọn nguyên một cú đạp khiến tôi ngả nhàu ra phía sau, tôi lòm còm ngồi dậy, một thứ gì đó nhám nhám hình chứ nhật dưới bụng tôi, tôi xem thì là cái cặp tôi, tôi chợt một thứ gì đó trong cặp tôi rút ra, một thứ dài được bọc giấy cẩn thận, thêm một thằng bay đến tôi tiện tay phang thẳng cái thứ đó vào đầu nó....chát....âm thanh chết chóc vang lên, giấy bị thấm nước nên mục ra, cái màu đen của hung thần bắt đầu lộ ra, tôi rút thanh kím ra, một màu sáng chiếu lên, tôi quăng cái võ xuống đường, thanh kiếm ma sát xuống mặt đường kêu....kát....kát......một thằng cầm ống tuýt bay đến nó vừa dơ lên thì roẹt......tôi chém ngay bả vai nó, máu chãy ra ào ạt, nó lăng lóc xuống đườn kêu thất thanh.........a..a..a.a.a..đau...quá.. Cả bọn chó đó tím mặt, chúng nó ngừng lại một chút rồi tiếp tục xong đến, tôi vuốt mặt gạt phăng những giọt nước mưa trên gương mặt, tôi hét lên một tiếng và xong đến........xoẹt......nguyên một thằng ăn nguyên thanh kiếm của tay tôi vào nguyên cánh tay, tay nó run bần bật, máu phúng ra ướt đẩm cả đường, cái thanh bóng đèn nó cầm trên tay rớt xuống đất, miễng vang nát bươm, tôi nhép miệng cười và lao tới như một con thú hoang dại, keng.......tôi bửa tới một thằng trong đám nó đưa thanh sắt dài lên đở, thằng đó gồng mình chóng đở, tôi đưa chân đạp nó văng ngược ra phía sau, nguyên một thanh ống tuýt đập vào lưng tôi, lưng tôi tím ngắt, lạnh te đi, tôi quay lại nhìn là thằng *** em thằng thiên đanh lâm le ống tuýt trên tay, nó tiếp tục dơ cao lên bữa tôi tiếp , tôi nhanh tay nóc ngày càm nó một cái, không biết răng nó cắn lưỡi hay không mà máu tuôn ra ào ạt, tôi vung kiếm định chém nó thì một cú đấm ngay đầu tôi, quá bất ngờ tôi trao đảo một chút, lắc mạnh cái đầu, sau khi tỉnh táo lại thì một bóng đen lao tới, tôi nhanh như cắt chém ngay vào đùi thằng đó, nó nằm bệt xuống máu của nó chãy ra lên láng, cả con đường này bây giờ chỉ có máu cũa sự hận thụ trong tôi mà không có thứ gì rữa sạch được
Thằng thiên rút cây kíêm từ cốp xe lao đến tôi, nó giơ kém chém ngang tôi né người sang nhưng vẫn không thoát khỏi lưỡi kiếm, xoẹt......lưỡi kiếm lướt ngang bắt tay trái tôi, cơn đau truyền thẳng về não, tim tôi đập như điên, tôi ngặm chặt môi vung một lưỡi chém ngay lưng nó, nó la lên một tiếng khũng khiếp rồi nằm chèm bẹp xuống đường, tay nó buông kiếm ra, tôi cúi người xuống nhặt thứ vừa chém chúng tôi. Tôi cằm mỗi bên tay một thanh, nhìn giáo dát, ướt chừng còn khoãng 10- 15 thằng tôi, xiết chặt lấy hai thanh kiếm và lao đến chém xối xã, một thằng....2 con chó tiếp tục ngả xuống đường, bổng một tiếng rồ ra của cả nguyên đoàn xe tiếng về chổ tôi, tiếng hét xoé toẹt của làn mưa , tôi khựng người lại đứng nhìn, không biết đây là thù hay bạn đây, nhưng đây là bạn tôi chắc chắn như vậy, dẫn đầu là thằng thành và anh nhỏ Quyên, đằng sau khoãng chừng hơn 20 chiếc xe đang rầm rú, dừng xe lại anh nhỏ quyên hét lên
- Chém chết mẹ tuị nó cho tao
Khoãng chừng bốn năm chục người xông đến chém xối xả vào bọn chó kia em thằng thiên công đít bỏ chạy, đâu có chuyện dễ thế đâu con chó bổng bên lề đường là nguyên một kết nước ngọt bị bỏ phế tôi buông hay thanh kiếm xuống cầm lấy chai nước đuổi theo thằng chó đó, tôi bay người tung một cú vào lưng nó nó chúi nhũi xuống đất, tôi nắm tóc nó kéo dậy
- đụ má lúc nãy xạo *** lắm mà con chó - tôi hét lên
- anh tha...cho.....
bốp.......tôi tán nguyên một cái chai vào đầu nó, máu chãy tèm nhem ra, tôi như được thoả mãn nhưng vẫn còn rất xung
- tha con gái mẹ mày chứ tha
Tôi đấm liên hồi vào mặt nó, máu nó ướt đẩm lên tay tôi, sau khi đấm hã hê tôi đứng dậy, nhưng tống thêm vô cái bản mặt *** nó thêm một cái dậm nữa rồi mới bỏ đi, tôi quay lại thì mấy người đó cũng xong xuôi
Tôi đảo mắt nhìn xung quanh, sặc có mấy ông anh trong dãy trọ tôi nhậu hôm bửa nữa, tôi ngơ ngác nhìn thì anh vỉnh lại vổ lên vai tôi
- tao nge mấy đứa kia nói mày 1 bem 20 đéo tin nổi, nhưng bây giờ tao thấy rồi, giỏi lắm nhóc
Ổng xoa đầu tôi, tôi nhặt lấy hai thanh kiếm cho vào cặp, tôi bước lại chổ anh nhỏ quyên nói
- cám ơn anh đả giúp em - tôi cuối đầu xuống
- hehe có gì đâu hôm hỗm anh nói mày có chuyện gì thì kêu tao sao không nge hã mạy? - ảnh trả lời
- dạ...dạ...
- dạ con cặc ba mày, lần nào cũng vậy - thằng thành nói
- thôi về nhà anh rồi băng vết thương, ở đây một lúc công an lại mệt lắm.
Tôi dạ nhẹ một tiếng rồi đi theo, một bóng người đang thúc thích trên con dylan màu đen bóng, là nhỏ chắc lúc nãy nhỏ chạy để báo cho anh nhỏ đây
- khóc gì đó cô - tôi hỏi
- Minh làm Quyên sợ lắm - nhỏ nói
- thôi xin lỗi mà, qua rồi đừng sợ nữa - tôi vổ về nhỏ
Nhỏ quẹt nước mắt tôi leo lên xe cho nhỏ chỡ bây giờ tôi chẵng còn miếng sức lực nào, thành thào thì chạy lại kè cái xe nhỏ về, từng dòng nước bắn toé dưới xe, cơn mưa rã rích gió thổi hù hụ, người tôi lạnh ngắt, nhỏ dừng lại trước cái cánh cửa của nhà nhỏ tôi bước xuống hít một hơi vào
- Ngân anh làm được rồi đó, Linh anh đâu có yếu đuối đâu, anh làm được rồi, anh bảo vệ nhỏ được rồi, và Đoan à em thấy không anh không phải là thằng vô dụng như em nói đâu...........
Tôi bước theo sau nhỏ vào nhà, ơi trời rộng vãi, bên trong được trang trí khá bắt mắt, tôi ngồi lên cái ghế salon của nhà nhỏ, công nhận êm đít dễ sợ chắc cái này cũng thuộc về dạng hàng hiệu rồi, tôi nhúng nhúng mấy cái ngịch chơi, nguyên cảm giác tê rần chở lại trong tôi, cả người tôi ướt mem, mưa vẫn rơi tí tách ngoài kia, mưa rơi, rơi không ngừng. Tôi mím chặt ngăng lại chịu đựng, sau tự dưng lúc nãy không xi nhê gì hết bây giờ lại bộc phát, tôi như nữa sống nữa chết, tay tôi run bần bật vì lạnh, lấy gối thuốc ướt mem trong cặp ra , đưa lên miệng....''tạch''...''tạch'' sao đéo cháy vậy trời tôi chán nãn tột cùng, tôi đứng dậy loay hoay trước phòng khách nhỏ tìm bật lữa, bấy giờ nhỏ từ phía nhà sau chạy lại.
- Kiếm gì zạ - nhỏ hỏi tôi
- nhà có bật lữa không - tôi vừa ngậm điếu thuốc trên miệng vừa nói
- chi vậy? Hút thuốc hã - nhỏ hỏi tôi
Tôi không nói gì chỉ gật nhẹ đầu để trả lời cho nhỏ. Nhỏ chống hai tay vào hông và hất mặt lên
- bị quánh bầm dập bây giờ còn hút nữa hã - nhỏ mắng tôi
- tại.....chán quá
Tôi vừa nói thì nhỏ chạy lại, giựt điếu thuốc trên miệng tôi đem vứt, tôi ngơ ngác nhìn nhỏ, nhỏ quay lại gương mặt hầm hố. Bây giờ ông anh nhỏ với thằng thành đi ra nhìn tôi cười râm rẫm
- tao anh nó mà ở nhà hút còn không được huống chi mày - anh nhỏ nói
- vậy hã - tôi ngơ ngác
- ừ nó ghét ai hút thuốc lắm
Anh nhỏ nói xong cùng thằng thành đội áo mưa đi ra ngoài.
- uã anh đi đâu vậy - tôi hỏi
- đi công chuyện với mấy thằng đệ cái, mày ở đây tạnh mưa rồi hã đi đâu
Anh nhỏ nói xong đề con xì po cùng thằng thành chạy mất, bỏ lại tôi với con nhỏ trong căn nhà rộng thên thang này , nhỏ quay vào chân bước khập khiễn, chắt nhỏ còn đau do bị trặt chân đây mà, tôi tự ngĩ.
- Ngồi đó đi, để tui zô lấy đồ băng bó cho
Tôi gật đầu một cái rồi ngồi không nhúc nhích trên cái salon đợi nhỏ, một lúc sau nhỏ nhãy lò cò ra, trên tay nào là cầm bông gòn, thuốc đỏ đủ thứ hết. Nhỏ ngồi sát bên tôi, nhỏ kêu tôi lột áo ra
- Lột áo ra đi - nhỏ nói
- hã....lột chi, - tôi sững người
- băng cho ông chứ làm chi, bộ tưỡng tôi dê ông chắt - nhỏ công môi lên nói
- ai biết được, nhìn bà ngi lắm, ai biết bà sẽ làm gì với người bị thương như tui chứ - tôi lắc lắc cái đầu
- làm cái đầu ông
Nhỏ đưa cái khăn cho tôi lao khô tóc, tôi cới cái áo dính máu ướt nhem trên người ra, đặt cạnh bên, nguyên thân hình lực lưỡng rắn chắt hiện ra trước mắt nhỏ, nhỏ nhìn vào cái bụng 4-5 múi của tôi, tôi ngước người lên nhìn nhỏ
- nhà Quyên có đt không? - tôi hỏi nhỏ
- Hã...à...đằng kia kì - nhỏ giật bắn mình, lấp bấp đưa ngón tay chỉ vào góc tường
Tôi đứng phắt dậy và nhấc máy lên gọi cho bà chị chủ quán.........tút....tút......
- Alo - một giọng thanh thanh bên đầu dây kia
- em Minh nè chị - tôi nói
- Sao? Zờ chưa đi làm hã mạy biết mấy giờ rồi không? - chị ngiêm giọng
- dạ em xin lỗi, lúc nãy em bị té xe nên không đi làm được, chị cho em xin ngĩ bửa nay nha - tôi nhỏ nhẹ nói
- cái gì? Té xe hã rồi có bị nặng không - giọng chị đầy lo lắng
- dạ cũng chày một chút đỉnh thôi ạ - tôi nói
- ừ vậy ở nhà ngĩ đi, ở đây khách cũng không đông lắm thôi em ngĩ đi
- dạ em cám ơn
Cúp máy xong tôi thở phào, may quá là xin được không thì mệt nữa. Tôi bước đến ngồi xuống cạnh nhỏ, người ngả về phía sau, nhỏ tẩm một chút oxi già rữa vết thương cho tôi, xèo xèo.....oxi già chạm vào thịt tôi, nó sôi ùng ục lênm tôi cắn chặt răng chịu đừng, nhỏ băng bó cho tôi, mặt nhỏ kề sát mặt tôi, nhỏ lao phần máu đả khô trên chán, từng chút, từng chút một
- chân sau rồi, còn đau không ? - tôi hỏi nhẹ nhỏ
- cũng đở rồi - nhỏ nhẹ nhàng trả lời
- thật không, đưa chân coi cái coi - tôi chau mài lại
- thật mà
Nhỏ nói rồi gác nguyên cái chân lên đùi tôi, chân nhỏ trắng phíu, mịnh màng không có một sợi lông, chắc lúc nào cũng cạo nên lông mọc không nổi đây mà, tôi nói rồi lại cười thầm. Tôi mát xa nhẹ nhẹ lên cổ chân nhỏ, nhỏ ngả người nằm xuống cho tôi mát xa, kể củng phải tôi là dân mát xa chuyên nghiệp mà lúc ở nhà, không bị mẹ, thì nhỏ em mang ra luyện tập, thế là nâng cao tay ngề lên,......bính....bong......ai đó đang đứng che dù, bấm chuông nhà nhỏ, tôi vừa định bước ra xem thì bị nhỏ ghị lại
- bị thương thì ngồi đó đi, để Quyên ra xem
Nhỏ nói rồi lấy cây dù ra xem, thoáng chốc nhỏ quay trở vào, gương mặt cười tươi như hoa, phía sau thì có một giọng nói cao vút của người bắc. Ặc không lẽ là con nhỏ Mỹ anh trời mà kể cũng phải 2 nhỏ là hàng xóm mà. Trời đúng là con nhỏ thật, nhỏ cười nói nói, trên tay thì cầm nguyên một bọc đồ đủ thứ, nhỏ trố mắt nhìn tôi, gương mặt nhỏ hốt hoảng, một thằng con trai ở trần, một đứa con gái xinh đẹp, mà nhất là chỉ có 2 đứa ở trong một căn nhà rộng thêm thang này, khung cảnh hữu tình, không khó để người khác nhìn vào là biết được.
- Minh...sao...minh ở đây - nhỏ lấp bấp
- nãy quyên với ổng về chung, bị tụi thằng thiên đón. - nhỏ quyên giải thích
- hã....cái gì rồi Minh có sao hông - nhỏ hốt hoãng hỏi
- đó chèm bẹp đó, tùm lum hết - nhỏ Quyên nói
Nhỏ buông bọc đồ xuống chạy lại ngồi kế bên tôi, gương mặt đầy lo lắng, nhỏ nắm chặp lấy đôi bàn tay thô ráp của tôi, cái cảm giác ấm áp, từ đôi bàn tay của nhỏ làm tan biến hết sự đau đớn xác thịt của tôi.
- sao bà qua đây - nhỏ quyên hỏi
- tại ở nhà hông có ai hít, nên qua đây chơi với bà - nhỏ mỹ anh buôn tay tôi ra trả lời
- uã bộ 2 người thân với nhau lắm hã - tôi lấp bấp
- hìhì, hàng xóm mà - 2 nhỏ đồng thanh
Ừ cũng phải nhà 2 đứa xác bên mà, vậy mà trong trường nhìn 2 nhỏ cứ như kẻ thù của nhau vậy, nhưng bây giờ thì 2 nhỏ lại cười nói ríu rít với nhau, đúng là tụi con gái thật, không biết tụi nó ngĩ gì thật. Nhỏ quyên bổng chạy lon ton chạy lên lầu, một chút sau nhỏ quay xuống với cái quần tà lỏn 7 màu với cái áo 3 lổ đưa cho tôi
- nè thay đồ đi, ngồi một hồi bệnh đó - nhỏ nói
- hã mặc cái quần này hã - tôi chết đứng
Sặc hết chuyện đưa tôi cái quần 7 màu này còn bảo tôi mặc nữa hả trời
- quần của ông 2 đó chê hã - nhỏ chọi vô mặt tôi
Đại ca gì mà có cái quần rực lữa trời thu vậy trời, tôi lắc đầu thê thảm
- mặc yk mặc yk, bệnh rùi ai quãi cặp cho tui - nhỏ mỹ anh nhỏng nhẽo bên tôi, nhìn nhỏ lúc này dể cưng thấy sợ lun sao mà đáng yêu quá vậy trời
Tôi cằm cái quần bông hoa lá cành đi theo nhỏ xuống nhà tắm, ái chà chà, nhà đả bự, phòng tấm củng bự nữa, nhà tắm có nguyên cái bồn bự tổ chản, tôi lột đồ ra vừa định xối nhẹ lên người thì
- minh dầu gội.....a.s..s.á.....
Nhỏ tự dưng xong vào nhà tắm, tôi nhanh tay che lại hạ bộ, nhỏ chội nguyên chai dầu gội đầu vào mặt tôi, nhỏ bịnh mặt chạy mất, mẹ vừa bị đập giờ còn lại bị gái nó nhìn thấy nữa, mất giá hết trơn rồi. Tôi ngồi trên cái bồn tắm gội đầu, chà chà nhà giàu có khác, dầu gội thơm vãi. Tôi bước ra, lòng tôi vẫn còn chột lên, do lúc nãy nhỏ thấy cây súng bắn tỉa của tôi, tôi bước ra phía trước chẵng có ai cả, 2 con nhỏ đi đâu mất tiêu rồi, chợt có tiếng lẽng...xẽng phía sau. Tôi đi theo cái tiếng đó, trước mắt tôi là một dan bếp khá rộng, 2 con nhỏ đang mặc tạp nấu nướng gì đó
- làm gì đó 2 cô nương - tôi hỏi
Hai nhỏ giật bắn người, nhỏ Quyên nhìn tôi gương mặt đổ gất vì ngượng tôi cũng vậy, tới giờ tôi vẫn còn thấy ngượng.
- Nấu cơm nè - nhỏ Mỹ Anh lên tiếng
- biết nấu không đó trời - tôi rầu rĩ
- hông tin mỹ anh à - nhỏ đấm nhẹ vào hông tôi
- thôi để tui nấu cho - tôi đẩy hai nhỏ ra chổ khác
Tôi bắt đầu làm, tôi xào nấu đủ thứ một chút thì 30 phút sau cũng đả xong. Mấy nhỏ giúp tôi bưng nồi lẫu lên cái bàn kính rộng, mùi thơm ngi ngút bay lên cả gian bếp.
- con trai mà nấu ăn ngon quá yk - nhỏ mỹ anh khen tôi
- bình thường mà - tôi đáp
- hihi thôi giả bộ quài - nhỏ cười
Mưa đả ngớt, bầu trời đả thoáng đảng quần áo tôi vẫn còn ướt mem, trên người tôi lúc này chỉ có cái quần 7 sắc cầu vòng, với cái áo 3 lổ trên người, khắp người tôi toàn là vãi băng bó
- để đồ ở đây đi, quyên giặt cho - nhỏ đề ngị
- thôi sao được - tôi nói
- được mà - nhỏ nói
- ừ....cũng được thôi về à - tôi nói
- để lấy xe đưa về cho - nhỏ nói
- thôi khõi bị trặt chân thì ở nhà đi, tui tự về được - tôi cười nhẹ tạm biệt nhỏ
- để mỹ anh qua lấy xe đưa về cho - nhỏ lon ton chạy lại bên tôi
Tôi gật nhẹ đầu và đi theo nhỏ, cánh cữa cao khép lại, tôi quãi cái cặp đựng cặp kiếm, một cây của tôi và một cây đả nhuốm máu tôi, tôi ngồi phía sau nhỏ, xe lăn từ từ trên đường, mùi hương nhỏ phả vào mặt tôi, tóc nhỏ lấp vất vào mắt tôi, tóm nhẹ lọn tóc của nhỏ lại , lòn tay vào cặp lấy sợi thun ra búi lên cho nhỏ, nhỏ cười khúc khích đằng trước, nhỏ tựa lưng vào người tôi, dòng người 2 bên đường đứng nhìn tôi như thằng trốn viện, gió luồn vào cái quần cục làm tê mát cả thằng nhỏ, nước bắn ra 2 bên, gió thổi lòng lòng, không khí mát mẻ, chẵng mấy chóc tôi về đến phòng trọ, tôi vẫy tay nhẹ và bước trở vào phòng.................
Mở nhẹ cái khoá trước cửa phòng, quăng cái cặp xuống giường tiếng leng keng của 2 cặp kiếm va vào nhau, tôi chống nhẹ người xuống giường, định lò mò vào cặp để rút gói thuốc ra......ặc đâu mất tiêu rồi trời, đừng nói nhỏ vứt nguyên gối luôn nge trời. Tôi lò mò một lúc thì móc ra một cây sigum, kệ có cái này ăn cũng đở buồn, tôi nằm nhai chót chép một lúc thì trời cũng đả khuya, tôi trằn trọc mãi vẫn không ngủ được, tôi vẫn giữ nguyên cái quần cọc 7 sắc cầu vòng mà nhỏ đưa cho tôi mặc lúc chiều, tôi đành lang thang ra đường, trời bây giờ tầm khoãng 10h đêm, đường vắng tay chỉ còn lát đát vài chiếc xe, gió thổi lòng lọng, tôi rẽ vào tiệm tạp hóa bên đường mua lấy một gói thuốc hút cho đở buồn, điếu thuốc cháy đỏ rực trên tay tôi, tôi đưa điếu thuốc lên miệng rít một hơi thật sâu vào phổi, làn khối trắng từ từ bay nhẹ khỏi miệng tôi, khung cảnh lúc về đêm thật tỉnh lặng, không có ồn ào, không có sự tranh chấp nào cả, chỉ có bóng tối và gió đang hoà vào nhau mà thôi. Tôi lang thang xuống công viên thành phố, chỉ có ánh đèn đường thôi, ánh đèn phá tan cái không gian lạnh lẽo và cô đọc, tôi tựa người vào lang can, sóng nhấp nhô dưới đó, tôi lại rít một hơi khói trắng vào trong phổi mình. Oẹ...ọe.....khụ....khụ.....một ai đó chạy lại nôn đầy dưới mặt đấy, mùi rượu nòng nặc, máy tóc rũ rượi, không gian lạnh lẽo bao trùm lấy người đó, một cô gái trong bộ váy màu xanh, gương mặ thon thả yêu kiều, nước da trắng ngần hiện ra , sao cái dáng người này thân thuộc quá, cô...chủ nhiệm......sao lại là cô, gương mặt cô ướt đẩm vì nước mắt. Chợt cô ngước nhìn lên cô chạy đến ôm chằm lấy tôi, nước mắt cô ướt đẩm trên vai tôi, tôi vứt điếu thuốc xuống cơn sóng đục ngầu kia, tôi vuốt lấy má cô. Cô khóc nức nỡ, tôi nhẹ nhàng dùng tay véng những lọn tóc ướt đẩm sang một bên, hai hàng mi sưng húp lên, có lẽ cô đả khóc rất nhiều, và đả uống cái thứ đầy ma mị ấy rất....rất nhiều, thứ gì mà đả làm cô đau đớn thế này tôi tự hỏi
- sao cô lại xỉn vậy, nhà cô ở đâu để em đưa cô về - tôi nói
Cô đáp lại tôi bằng một sự im lặng nhạt nhẽo, một mãnh giấy có viền đỏ ló ra khỏi cái túi xách, tôi rút nhẹ ra xem. Thì ra là hoá đơn tiền điện thoại, 35/7 đường xxx, tôi đả biết được đường về nhà cô, tôi xóc cô lên, cô quàng lấy cổ tôi, gương mặt cô rũ rượi. Tôi sữ dụng hết tất cả sức lực trong người mình để cỏng cô về nhà, trưa mới quánh nhau tơi tả, tối lại phải cổng cô về đúng là ông trời muốn hành hạ tôi mà, cô bấu chặt lấy cổ tôi, hơi thở nóng hổi của cô cứ đều đều thổi qua tai tôi, 15'' sau cuối cùng tôi cũng đả đến địa chỉ nhà cô, trước mắt tôi là một căn nhà 1 tầng trệt, một lầu, phía ngoài được bao bọc bởi hành rào xung quanh, dường như cô chỉ ở đây một mình, bên trong ngôi nhà không có lấy chút một ánh sáng tôi đưa tay vào mở cổng, dìu cô bước vào trong, ặc cửa nhà phá rồi, không lẽ để cô ở đây rồi về sau, thật sự tôi làm không được, không thể làm thế được, tôi đặt cô ngồi xuống dựa vào tường, lục tung trong cái túi xách của cô, cuối cùng tìm một sâu chià khóa, tôi cho từng chìa vào ổ loay hoay một lúc củng đả vào được nhà, tôi với tay mỡ công tắt đèn lên phựt......chà đúng là nhà cô giáo ngăn nắp thật. Tôi dịu cô xuống ghế sofa trước cửa nhà, lặng lẽ tìm xuống phía sau gian bếp để pha cho cô một li nước chanh, vừa bước ra phía sau một lúc thì tôi đả nge tiếng oà khóc của cô, tôi hốt hoảng chạy ra đằng trước cô khóc lóc......trên tay thì cầm một chai rượu to đùng, cô mỡ nắp và nốc một hơi vào miệng , tôi chạy lại giật chai rượu trên tay cô.
- cô muốn chết hã - tôi hét lên
- kệ tôi, trả cho tôi, tôi muốn uống trả đây......... - cô gào thét lên
- được muống uống hả gì em uống với cô
Dứt tiếng tôi đưa nguyên chai rưọu lên nốt một hơi, cái vị đắng chát tê rần trên lưỡi tôi, tôi quẹt vết rượu đang chãy xuống càm mình, tôi quăng chai rượu xuống cái ghế salon.
- rồi đó, có gì nói đi, kể hết ra đi - tôi ngiêm giọng
Cô oà khóc nức nỡ, ôm chằm lấy tôi, cô bắt đầu nói
- cái thứ da thịt ấy nó quan trọng lắm sao, nó quan trọng hơn cả tiết hạ của đời con gái sao - cô hét lên
Tôi sững người đứng đó tiếp tục hứng chịu những cơn mưa nước mắt của cô, thì ra cô vừa bị người yêu chia tay với cái lí do hết sức chó đẻ, lí do là cô không còn trinh trắng sao, tôi phần nào hiểu được câu nói của cô
- mi bị mất cái thứ đó là do tai nạn, chứ có phải bị người nào lấy đâu - cô ôm tôi khóc tiếp
Thì ra cô bị tai nạn nên mất thứ đó, chứ không phải bị người con trai đầu đời cướp mất đâu, chẵng lẽ cô không giải thích với người đó sau
- cô quan hệ với anh ta, rồi anh ta biết cô không còn trinh nên chia tay à - tôi đả xỉn nên nói quịch tẹt ra hết những thứ trong lòng ra
- không! Cô lỡ miệng nói với ảnh
- sao cô không giải thích - tôi nhừa nhựa nói
- có nhưng anh ta nói cô lừa dối anh ta
Cô xiết chặt lấy người tôi, làn da mát lạnh cô chạm vào da thịt tôi, bấy giờ một thứ gì đó đang bắt đầu bộc lộ trong con người tôi, người tôi nónh dần lên, 2 mắt tôi đục ngầu, dục vọnng là thứ đó tôi biết rồi nó đang ăn mòn tâm trí tôi. Chợt cô ngặm chặt lấy đôi môi cháy bỏng của cô chạm vào đôi môi khô ráp của tôi, lưỡi cô luồn qua hai hàm răng tôi, cô quấn chặt lấy đôi môi tôi, Minh mày đang làm gì vậy, mày điên hã, mày quên ngân rồi sao, mày quên linh rồi sao, mày tỉnh lại coi, dừng lại đi. Phần lương thiện trong người tôi đang nói, tôi chợt nhớ về em, phải rồi. Tôi đẩy cô xuống giường, gương mặt cô tèm nhem nước mắt, vấy cô bậy tung lên làm lộ ra cái quần lót màu trắng tinh khôi, không gian nóng dần lên, lương tâm tôi đang bị ăn mòn, men thấm vào tận sương tuỷ tôi, dục vọng đang nuốt chửng tôi, trước mắt tôi lúc này là một tấm thân chưa bị một người nào khám phá ra cả. Trể rồi dục vọng đả chiếm lấy hết phần người trong tôi, tình cô trò à tôi mặt kệ, tình yêu dành cho em à tôi cũng vứt bỏ sang một bên, thứ tôi cần bây giờ chính là tình dục. Tôi bế xóc cô lên trên tay mình, tiến vào căn phòng ngủ của cô, tôi quăng cô xuống nệm, tôi lao theo như con sói vừa thấy miếng mòi, tôi cắn chặt lấy môi cô, lưỡi tôi rà khắp trong miệng cô, tôi bấu chặt lấy cô, tôi nút lưỡi cô, nước bọt cả 2 tuôn ra ào ạt, tôi cho tay bóp lấy hai bầu ngực mềm mại của cô, tôi xoa xoa rồi bóp, tôi xoe đầu ti cô cương cứng lên, tôi lột hai sợi dây của váy cô kéo áo cô xuống ngang bụng, một kiệt tác của tạo hoá đang dựng trước mắt tôi, cô không mặt áo ngực mà chỉ có hai miếng xốp che lại tôi, quăng hai thứ đó sang một bên, môi tôi rời khỏi môi cô, cái lưõi tôi lướt trên nền da thịt mát lạnh của cô, hai cái vú cô đang phập phòng theo nhịp thở, tôi ngậm chặt lấy hai bên vú cô, cái mùi vị của đàn bà tôi đả lâu rồi chưa được nếm thữ, tôi mút chùn chụt đầu ti của cô, tôi đá lưỡi vào nó làm đầu ti của cô cứng lên hết mức, tai còn lại tôi cho xuống phần dưới cuả cô, bàn tay thô nhám của tôi chạm vào đáy quần lót, một thứ gì đó ướt đẩm nhờn nhợt , quá nhiều lần ân ái với em tôi cũng hiểu đó là thứ nước thánh của phụ nữ . Cô ưởng người lên khi tôi chạm vào nó, đây chắc là phần nhạy cảm nhất của cô, cô rên lên a..a..a.....a....hơi thở cô nặng nhọc, buông cái đầu ti cô ra, 2 bên vú của cô bây giờ toàn nước miếng của tôi, tôi kéo cái quần lót của cô sang một bên, bướm cô thật đẹp phần huyền bí nhất của người phụ nữ đang được ẩn mình dưới khu rừng rậm được cắt tiã gọn gàng. Tôi véng lông cô sang một bên, bướm cô ướt đẩm tôi đưa lưỡi mình ra đầu lưỡi tôi từ đích cô đến tận hột le cô, cô oằn mình rên rĩ, cô thở hồng hộc, mùi vì mằn mặn còn vương trên đầu lưỡi tôi, tôi tham lam ngậm chặt cả bướm cô mà mút, tôi đá xoáy lưỡi mình vào bướm cô, hai mép thịt đỏ ao bị tách xang hai bên, tôi đá xoắn lưỡi mình vào trong, nguyên dòng nước chãy ra ướt đẩm, tôi biết cô đả lên tới cực đỉnh khi tôi đá lưỡi vào trong. Tôi đưa miệng mình ra khỏi bướm cô, tôi cho tao cà cạ vào bướm, đôi ta thô ráp chạm vào, tôi thoa lấy thứ nước nhờ trên bướm, tôi đẩy nhẹ ngón tay mình vào, tôi bắt đầu di chuyển, bên trong co bóp cực kì dữ dội khi phát hiện ra một vật thể lạ đang trong nơi nó không thuộc nơi này, tôi sóc mạnh. Cô rên thất thanh, âm thanh như muốn phá nát cả căn phòng thứ âm thanh mu mì.......phọt.....cô ra ướt đẩm trên tay tôi, tôi cười thầm, quăng hết tất cả quần sang một bên , tôi quẹt thằng nhỏ đang cứng ngắt như khẩu đại bác sẳng sàng giết chết quân thù ngay thức khắc , tôi nhóng người nãy hông mình, thằng nhỏ bự tổ trảng rất khó khăn khi vào bên trong bưóm cô, có lẻ con bươm xin đẹp này lần đầu tiên đả chạm chán với khẩu đại bác kiên cường của tôi........cô rên lên một tiếng dài
-A...a...sướng quá...
Tôi chỉ mới đưa thằng nhỏ vào trong thì cô đả sướng như điên, không đến lúc làm việc thì cô sẽ ra sau đây, địt mẹ mày làm gì ngỉ nhiều vãi đái thế minh làm việc đi thằng khốn nạn, dục vọng nói với tôi như vậy, tôi bắt đầu di chuyển chim mình, bướm cô như bẻ gãy chim tôi, bướm cô thật sự rất bót, ôm chặt lấy chim tôi, tôi nhấp nhanh và thô bạo hơn, tiếng.....phọt...phẹt....mỗi khi da thịt tôi chạm vào làn da mát lạnh của cô, tôi nâng hai chân của cô lên vai, hông cô cao lên, nguyên con bướm đang trong không trung, bướm cô đang bay.....bằn.g.....con bướm bị một khẩu đại bát....dập liên hồi vào con bướm tội ngiệp ấy, con bướm múp mát hồng hào đang bị tra tấn thảm khóc, tôi ngả người ngiêng góc 30 độ, tôi nâng cao mình lên rồi nhấp mạnh xuống, chim tôi đâm thẳng vào nơi sâu nhất trong bướm cô, có lẽ đả chạm vào tử cung của cô luôn, tôi nhấp thô bạo một chút liền đưa hay tay bợ cô ngồi dậy trên đùi tôi, cô cọ quậy làm con chim tôi quay vòng 360 đồ rồi nhấp xuống, kể ra cô cũng thật sự tài lắm chứ bộ, không cần dại dỗ gì cả chỉ một chút là cô đả thích ngi vào hoàn cảnh cô đưa hay ta ra phía sau lưng chống xuống giường và tôi cũng như cô, tôi nấy chim lên thì cô phập bướm xuống, tôi và cô cùng phát ra thứ âm thanh điên dại.....a..a...sưóng quá....nữa...nữa...cô...muốn nữa.........Tôi rút chim mình ra khỏi bướm cô, tí nữa là bắn rồi tôi hít thêm một để trấn an thằng nhỏ
- nữa sau lại rút ra - cô vừa thở vừa nhìn tôi
- chưa xong đâu cô giáo ạ - tôi khì cười
Admin
Admin

Tổng số bài gửi : 1582
Tham gia ngày : 06/05/2012
Age : 27

https://taigame.forumvi.com

Về Đầu Trang Go down

Chạy Trốn      Empty Re: Chạy Trốn

Bài gửi  Admin Thu Jul 26, 2012 7:35 pm

Tôi quay cô nằm sấp lại, nâng cặp mông trắng trẽo cô lên, cô cũng như hiểu ý tôi, cô nâng mông mình lên hai tay chống xuống giường, tôi quẹt quẹt xung quanh bướm và nãy mạnh vào ( cái kiểu doggy này là tôi thích nhất, ko biết anh em có cùng sỡ thích bệnh hoạn như tôi không ) đầu chim tôi chạy sâu vào trong bướm, cô rên lên một tiếng Hự......tôi nằm trên người cô và bắt đầu nhấp, phành phạch....âm thanh hai cơ thể lại va vào nhau, tôi ngậm lấy vành tai cô cắng nhè nhẹ. Một khúc dạo đầu đả qua tôi kéo cô đứng xuống giường, đôi chân chần cô đứng dưới mặt đất, tiếng quạt chạy ro ro trong không gian mụ mị giường như chẵng ngiã lí gì cả. Tôi ra hiệu cho cô khum người xuống, hai chân cô vẫn đứng thẳng, tôi khum người xuống và đẩy thằng nhóc vào, chà bướm cô giờ vẫn co bóp dữ dội nhưng phần nào đó đả trơn tru hơn, nhấp phành phạch một lúc tôi, nắm chặt lấy hai cánh tay cô kéo ngược về sau, đầu cô áp sát xuống giường, tôi nhấp mạnh và thô bỉ hơn bao giờ hết, cô rên hừ hự ở dưới nệm, tôi thì sung sưỡng vô cực, nhấp hết ra vào bướm cô, nguyền dòng tinh đục ngầu bắn phọt vào trong tự cung cô, suốt bao nhiêu ngày tháng tu hành đả bị cô nuốt chững, miệng cô rên rĩ
- nữa....phê quá.....cô yêu em minh à .a.a.....
Sau khi dòng nước trắng đục cuối cùng cũng đả cạn tôi rút con chim mềm nhũn của mình ra khỏi bướm cô, nguyên dòng tinh trắng đục trào ra khỏi bướm, cô nằm rũ rượi trên giường và tôi cũng vậy, toàn thân tôi lã nhừ vị kiệt sức vén lọn tóc ươt đẩm mồ hôi của cô sang mộ bên, cô nhắm ngiền mắt lại, một nụ cười thoả mản trên gương mặt cô. Tôi cũng cười thầm và ngủ................
..:.........................
Tiếng rung của điện thoại làm tôi và cô thức giấc, tôi vổ vổ đầu mình để tỉnh lại, cô nheo mắt nhìn tôi, hai má cô đỏ ửng lên vì xấu hổ
- cô xin lỗi - tự dưng cô nói làm tôi đứng người
- em mới là người xin lỗi, điện thoại của cô kìa - tôi thở dài
Cô ngước nhìn vào điện thoại rồi tắt, tôi thắc mắc nhìn
- của anh ta - cô nói
- sao cô lại không nge - tôi hỏi
- cô không muốn liên quan gì đến anh ta nữa, bây giờ cô biết mình thật sự cần gì rồi - cô mĩm cười
- cô cần gì - tôi hỏi
- bí mật, có phải từ bây giờ cô là người đàn bà của em phải không - cô tròn mắt nhìn tôi
- cô không phải là người đàn bà của em, thân thể đó là của cô chứ không phải là của bất cứ ai khác cả, cô phải bảo vệ nó - tôi nói ngiêm ngị
- em thật tốt, em là người an ủi, chia sẽ động viên cô, và nhất là em đả cứu cuộc đời cô - cô cười khúc khích
- em không cứu ai cả, em cũng chẵng tốt như cô nói đâu - tôi nói
- ừm, mà bây giờ cô với em sẽ là mối quan hệ gì - cô hỏi nhẹ nhàng
- NGƯỜI TÌNH........................
Tôi nằm cạnh cô, ánh nắng buồng nhẹ trên thân thình trần truồng của cô và tôi, tôi không biết mối quan hệ này sẽ đi về đâu, và khi chuyện này vỡ lỡ ra, cô sẽ phải gánh một hậu quá rất lớn mà nguyên nhân là do chính bản thân tôi, trong một phút yếu lòng không làm chủ được bản thân mà gây ra cớ sự này, cô nép vào ngực tôi, cô nhìn tôi say đắm còn tôi thì lại ngước lên trần nhà
- Minh nè, ngoài giờ học kêu cô bằng Mi được rồi đừng kêu cô được ko - cô nhỏ nhẹ bên tai tôi
Tôi giật mình ngước mắt xuống nhìn cô, tôi gật nhẹ đầu để chấp nhận, ko lẽ tôi vừa mới làm điều tệ hại với cô xong bây giờ lại xem như chưa có chuyện gì xãy ra sao?, tôi không thể làm được chuyện đó, không làm được.
- à mà nè, cô bé bên 10B2 với em Quyên thích Minh phải ko ? - cô hỏi tôi
Sặc sao cô lại biết chuyện này vậy trời, nhưng tôi tỏ vẻ bình thản và lạnh nhạt.
- Minh không biết, mà sao cô biết - tôi nói
- đả nói đừng kêu bằng cô mà, mi biết là nhìn cái cách đối xữ của 2 cô đó đối với Minh đó - cô nói
- ừ xin lỗi, nhưng bộ cách đối xữ hơi tốt là yêu sao
- Mi lớn thế này rồi bộ không biết sao? , 2 đứa nó thi nhau chăm sóc cho Minh đó - cô cười khì
Ừ cũng phải cô lớn hơn tôi, cô nhìn xa hơn tôi, tính chuyện kỹ càng hơn. Tôi lặng thinh nghe cô nói, tiếng nói ríu rít ngoài kia hoà vào nắng và sương mai.........
- Sao không chọn đại một đứa rồi yêu đi
Giỡn hả trời, đó giờ mới thấy cô giáo khuyến khích học sinh yêu đương, nhìn cái bộ dạng của cô làm tôi cười khì, nhưng tình yêu không có khái niệm chọn đại, tình yêu xuất khoát khi 2 con tim cùng một nhịp đập thôi.
- Minh không muốn - tôi nói
- sao vậy 2 cô bé kia xinh thế mà không chịu à - cô chề môi
- tôi yêu mỗi cô giáo thôi - tôi trêu cô
Mặt cô đỏ ửng lên khi nge tôi nói, tôi đưa tay vào bóp nhè nhẹ cặp ngực săn chắt của cô, làn da cô mát lạnh chạm vào cơ thể săn chắt của tôi. Mịng màng lành lạnh, cô thật tuyệt, tuyệt về cách an ủi người khác, và nhất là những tiếng rên rĩ trong cuộc ân ái tối qua...........
- Nói thật đi, bộ lúc trước bị bồ đá nên mất lòng tin hã
Tiếng nói của cô lại làm con tim tôi rĩ máu, vết thương chưa lành lại nhỏ thêm từng giọt, bị bồ đá sao? , không phải mà là do ông trời đả chia cắt chúng tôi, chia rẽ tình cảm chân thành của tôi dành cho những người con gái, trái tim lại tan nát khi cô nhắt đến những người đó.
- cũng có thể là như vậy - tôi nói
- uã sao lại là có thể - cô chà chà lên cái bụng săn chắt tôi
- thì cũng gần giống như vậy, mà thôi đừng nhắc làm gì
- Mi xin lỗi
Cô xin lỗi rồi ôm chặt lấy tôi, hơi ấm nồng nàng từ cơ thể mịng màng của cô lan toả khắp cơ thể thô ráp tôi, đây mới đúng là thứ hơi ấm mà tôi cần, hơi ấm của con người chứ ko phải của một thứ gì khác. Tôi ngồi bậc dậy cô vẫn nằm đó ánh mắt nhìn tôi xa xăm, thằng nhỏ dật dựa ở dươi tôi xách cái quần 7 sắc cầu vòng vào phòng tắm của nhà cô, nước sẽ rữa chôi tất cả, không biết nó có thể rữa chưa tội lỗi của tôi tối qua không, bước ra cô đang gấp mền gối lại cô nhìn thấy tôi liền hỏi
- Minh ở đây chơi tí hã về - cô nói
- dạ thôi lát phải đi làm rồi
- à mà nè, sau tay chân tùm lum thương tích hết vậy - cô nhìn tôi đầy lo lắng
- à không có gì đâu - tôi đáp
- có phải hôm qua đánh nhau không - cô hỏi tôi
Tôi gật nhẹ đầu trả lời cô, mặt cô buồn thiêu giọng nói yếu ớt
- ai đánh, để cô đi báo công an - cô ngiêm giọng
Cô mà báo chắc em vô tù ngồi chứ không phải bọn kia đâu cô à
- đừng cô mọi chuyện xong hết rồi
- thật không? - cô nhấn mạnh
- thật, mà hứa với minh đừng có buông thả như vậy như tối qua được không, có chuyện gì thì nói với minh, mi nói lúc trước chúng ta là bạn rồi mà - tôi dặn dò cô
Cô cười tủm tỉm gật lia lịa nhìn tôi
- biết rồi ông cụ non ạ - cô cười khì
- thôi về đây tạm biệt
Tôi nói rồi bước ra khỏi phòng cô lon ton đi theo tôi,tôi quay mặt lại hỏi
- theo minh làm gì tắm rữa gì đi
- thôi để mi đưa về cho - cô cười nói
- thôi khỏi, vào trong đi tự về được
Cô nge theo tôi liền quay trở lại vào phòng, tôi khoá cửa lại cho cô và trở về phòng để đi làm, nắng hừng hực lên chỉ mới 9h mà nắng đả nóng thế này, tôi chạy đến chổ làm thì nguyên một tốp công an đứng đó, bỏ mẹ rồi..........
Chết mẹ rồi không lẽ công an đến đây là do vụ hôm qua hã trời, nếu công an biết được chắt tôi bị đem đi giáo dưỡng mất, lòng tôi phập phòng lo sợ, tôi vừa định ngoãnh mặt quay đi thì
- Minh vào đây coi - tiếng bà chủ vang lên
Chết mẹ, thật rồi không nhầm đi đâu được, nếu bây giờ quay đít chạy đi thì sẽ bị bắt ngay lập tức, còn đi vô thì không khác gì đưa đầu vào lưới, tôi chầm ngâm một lúc thì quyết định đi vô, dù sao hôm qua chỉ là tự vệ thôi mà
- Dạ chị kêu em - tôi lẫm nhẫm
Mấy chú áo xanh liền quay sang tôi, 2 con mắt như mấy thằng mới trốn ra viện
- dọn dẹp mấy cái này coi - chị nói
Chị nói tôi mới biết bàn ghế ngả ngiêng khắp mặt đất, chắc là vừa có chuyện xãy ra đây
- quán bị gì vậy chị - tôi giả bộ hỏi
- lúc nãy có hai cái đáng điên nào nó quánh trong quán mình đồ đạc banh hết trơn - chị vừa nói vừa hầm hực
Thì ra là do cái dụ tụi khách nó đánh nhau chứ không phải là vụ của tôi, tôi thở phào nhẹ nhõm cười thầm, tôi lượm đồ đạc bể nát dưới đất lên, li ghế gì banh hết kiểu này còn buôn bán gì nữa trời, quán mà đống cữa chắc tôi có nước mà cạp đất sống quá. Tôi lại thấp thoãng lo sợ
- rồi tụi nó có bồi thường không hã chị - tôi vừa dọn vừa hỏi
- công an đang điều tra - chị nói
Tôi lại cắm cúi làm tiếp, khoãng chừng 30 phút sau tôi cũng đả dọn sạch hết, mấy anh áo xanh cũng vừa mới đi khỏi, gương mặt chị yểu xìu nhìn thấy mà thương, tôi cũng thông cảm cho chị nên chẵng nói gì
- thôi bửa nay quán ngĩ một bữa em về đi mai lại làm
- dạ thôi em về
Tôi chào chị rồi bước lặng lẽ ra về, bừa bước khổi mấy cái vồm cây trong quán thì ánh nắng lại hực vào người tôi, mồ hôi tôi nhễ nhại ướt đẩm cả lưng, khói bụi bay mịt trời. Tôi đánh vòng trên vĩa hè về phòng trọ, vừa về tới là tôi lại ngả phịch xuống giường để ngủ miên mang, người tôi rã rời bở cuộc chiến thảm khốc đêm qua..........................
.....reng........reng......
Chuông điện thoại vang lên dồn dập, tôi lò mò ngồi dậy cầm cái đt lên nhìn, căn phòng tối ôm chỉ có ánh đèn nhỏ trong điện thoại tôi, trên màn hình điện thoại nhỏ xiếu đang hiển thị dòng chữ '' THÀNH LỒN ''
- alo.....gì đó mạy - tôi ngái ngũ
- địt mẹ còn ngủ hã mạy, rãnh ra uống cafe với tao - nói nói râm vang bên đầu dây kia
- ừ để tao ra mà mày đang ở đâu - tôi lúc này vẫn còn mơ màng
- tao ở quán BBB gần nhà trọ mày nè, qua lẹ đi tao đợi
Nó nói xong liền cúp máy cái rẹt, tôi thả chân xuống đất, với tay bật cái công tắc lên ánh đèn sáng khắp cả căn phòng lúc nãy vừa bị bao phũ vởi bóng tối. Tôi ninh cái quần short với cái áo 3 lỗ và thẳng tiếng đến chổ nó, từ dãy nhà tôi đến quán thì cũng tằm khoãng 50m, tôi vừa đi vừa rít điếu thuốc cháy rực trên tay. Một chút sau thì tôi cũng đến quán, chen vào quán, nó ngồi trong cái góc ngay trước cửa quán nên tôi chẵng khó để nhận ra, tôi ngồi xuống đối mặt với nó, tựa ngừa ra cái miến đệm yêm của ghế.
- mày đỡ chưa -nó hỏi
- ừ cũng đở rồi - đở cái đéo tối qua mới xả đạn mệt vãi đái
Từ xa một chị gái xin tươi lon ton chạy đến, cái quần jean xanh biển ôm sát lấy thân người làm vung lên nguyên cái mông công vuốt, nhìn mà chỉ muốn tán một cái vào thôi
- Anh dùng gì ạ - chị hỏi tôi
- li cafe không đường - tôi lạnh lẽo nói
- dạ đợi xíu nha anh
Chị nói rồi cười tít mắt với tôi, thằng thành lúc này nhìn cái bản mặt bá đạo vãi ***, nó cười hà hà
- anh đợi xíiu nha.........- nó giả giọng chị nãy làm tôi bật cười
- địt mẹ khùng hã mạy - tôi tán cái bốp lên đầu nó
- hehe mẹ đi đâu cũng được gái kêu anh ngọt xớt - nó thở dài
- tại số anh nó khổ thế đấy
Chị bán nước đít cong ưỡn ẹo đi tới, ôi chúa mặc áo sơ mi mà cởi hết 2 nút rồi, chị muốn em ở tù hả chị, chị khom người xuống đặt li cafe đen xuống bàn, nguyên đỉnh everet hùng vĩ đập ngay vào mắt tôi, của trời cho ngu gì ko nhìn, thằng nào ko nhìn là ko có cu. Tôi nhìn như mún cắn lấy hai cái đỉnh everet đó vậy, chị giả vờ đứng dậy ngại ngùng cài nút áo lại và thốt nhẹ lên
- chết! Xấu hỗ quá
Chị đánh nhẹ lên vai tôi cười ngụ ý, em ko còn sức đâu chị ơi, chị cứ dụ dỗ em hoài, quay sang thằng thành đang thèm nhỏ dãi nhìn như muốn ăn tươi nuốt sống vậy, mẹ thằng nào cũng như nhau sao mày đéo biết kiềm chế thế. Tôi giả vờ đánh nhẹ lên đầu nó để lôi nó xuống đất, chắc đầu óc của nó bay giờ là toàn cảnh ABCXYZBCS với chị quá. Tôi ngồi lãm nhãm với nó tới tận 8h khuya, tôi phủi đít và chào nó ra về, tôi chưa muốn về phòng trọ lúc này nên đảo một vòng ra công viên, đi được khoãng một chút thì thấy một nhỏ con gái gương mặt khó chịu đang dẫn xe đạp, hình như xe của nhỏ này bị hư thì phải, xung quanh là toàn chó sói đang ve vãn, tôi đi gần lại xem thử nhỏ nào, à.......con hằng chết cha mày rồi con, còn cái đám kia là mấy người giúp tôi hôm qua, tôi cười thầm đúng là ông trời không phụ lòng người mà, cho tôi cơ hội báo thù mà, nhỏ nhìn thấy tôi gương mặt liền mừng rở, còn mấy cha nội kia vừa tính nói gì đó thì tôi nháy mắt ra dấu hiệu cho mấy cha nội đó, mấy thằng cha này cũng hiểu ý tôi vãi đái liền xáp vô nắm tay nắm chân, nhỏ hốt hoãng liện dẫy ra chạy lại nắm tay tôi
- anh iu tụi nói dê em kìa - Má ơi con nhỏ này nói gì vậy trời
Dù có tính toán kĩ nhưng vẫn chưa tính đến trường hợp này, tôi đơ người ra như thằng đần
- em xạo quá đó giờ anh có thấy em đi với thằng này đâu - thằng cha Vỉnh bắt đầu họat động
Hehe ngĩ ra rồi, tôi cười gian trá, tôi kéo nhỏ xác vào lòng, một tay tôi đưa ra sao xoa lấy cập mông tròn trịa của nhỏ, nhỏ bất động, giận tím cả mặt lên, chữi tao biến thái hã bây giờ tao cho mày biết thế nào là biến thái nè con. Tôi di chuyển tay mình lên cái eo của con nhỏ, gờ gờ, eo nhỏ công nhận thon thật khoãng 64 hay gì à, tôi cười nhe răng nhìn con nhỏ
- đây là ghệ em mấy anh muốn gì hã - tôi nhỏ nhẹ
- mày xạo ***, bửa tao gặp mày đi với 2 nhỏ kia, bây h định giựt hàng của tụi tao hã - ông nội này nhập vai cũng thật ghê
Tôi nâng càm con nhỏ lên hun cái chụt lên môi nhỏ, môi nhỏ mềm mại thật, lúc này con nhỏ giống như núi lữa chuẩn bị phun trào ra khỏi bản họng , tôi cười đắc ý
- đụ má được đó thằng nhóc, đi thôi tụi bây - ông nọi cười nhe răng nham hiểm rồi quay đít đi
Chết mẹ rồi hình như tôi chơi lại hơi quá lố, xoẹt......nguyên một bàn tay nhắm thẳng vào mặt tôi, tôi liền đưa tay lên đở
- đồ khốn nạn, đồ chó đẻ - nhỏ chữi tôi um sùm cả lên
- điên hã tôi giúp cô mà không còn cám ơn à - tôi ngiêm giọng nói
- tao đéo cần thứ chó đẻ như mày giúp
Bổng nước mắt con nhỏ dàn dụa ra lắm tắm, bây giờ tôi biết là như tôi đả đi quá xa rồi, tôi hạ giọng xuống
- xin lỗi tui chỉ muốn giúp thôi mà - tôi nhỏ nhẹ nói
- giúp mà lợi dụng con này như thế sau - nhỏ oà khóc như mưa
- Vậy đánh đy nếu giúp bạn hết giận cho tôi xin lỗi
Vừa dứt câu, nhỏ đánh mạnh vào bắp tay tôi, tôi đau nhói khuỵ xuống đấy, đánh đâu không đánh lại đánh ngay chổ bị chém hôm qua, máu rĩ ra ướt cả tấm gạc đang bó chặt nó, tôi đau điếng tê rần cả người gương mặt tôi xếp gắp lại vị đau đớn, nhỏ hốt hoãng nhìn tôi
- sao vậy....sao lại có máu - nhỏ lấp bấp nói
- khô..ng...sao đâu - tôi gượng gạo nói
- máu chãy ra kìa - gương mặt nhỏ đầy lo lắng
- xin lỗi......- tôi vẫn cố nói trong cơn đau
- tha lỗi rồi đó, có sao ko hã - nhỏ quẹt nước mắt trên gương mặt mình
Tôi thầm cười cũng may là nhỏ quánh vào vết thương cũng nhờ nó nhỏ mới tha lỗi cho tôi, nếu không có tình huống này không biết tôi sẽ ra sao trước nước mắt của nhỏ nữa. Tôi gòng người đứng dậy, nỡ cho nhỏ một nụ cười để chứng minh là tôi không sao
- xe bị gì mà phải dắt bộ vậy - tôi hỏi nhỏ
- bị đứt dây sên rồi - nhỏ đáp
Giờ này làm gì còn tiệm sữa xe nào mở cửa nữa, tôi đành hỏi con nhỏ
- nhà hằng ở đâu xa ko
- ở phường x đường y - nhỏ nói
Xa vãi vậy trời nhỏ mà dắt bộ về nhà chắc tới mốt quá, bổng dưng một ánh sáng loé qua đầu tôi, phải rồi sao ko mượn xe thành *** đưa nhỏ về nhỉ, dù sao nhà nó cũng gần đây mà
- đi theo tui, lát tui lấy xe đưa cho về - tôi nói
Nhỏ đi bên tôi, còn tôi thì dắt con xe của nhỏ, cơn đau đả dịu đi thôi cảm giác nhẹ hơn, dể chịu hơn
- xin lỗi.......- nhỏ nói
- chuyện gì - tôi giật mình quay sang hỏi nhỏ
- thì chuyện ở quán nước đó - nhỏ nói
- uã bộ cũng biết nhận lỗi nữa à - tôi giả vờ
- xin lỗi thật mà - nhỏ gục đầu xuống
- không sao đâu tui cũng chẵng để ý gì đâu - tôi vỗ về nhỏ
Nhỏ nhìn qua tôi cười, nụ cười sao mà ấm áp quá. Đi men trên vĩa hè một chút thì cũng tới nhà thằng thành. Tôi móc đt ra cho nó
- ê mày có nhà không? - tôi hỏi nó
- đang ở nhà chi zậy cha - nó đáp
- mày đem xe ra tao mượn đi công chuyện cái
- ừ để tôi ra
Cúp máy xong thì nge tiếng lộc cộc của nó ra , nó dắt con wave của nó ra cho tôi, nó nhìn tôi sững người
- anh '' máu lạnh '' định đi hú hí hã - nó cười khây khẫy
- hú hí ông nội mày, tao đưa nhỏ này về
Lúc này con nhỏ tự dưng nhìn tôi đăm đăm rất lạ, tôi cũng chẵng quan tâm nên nói chuyện tiếp với thằng thành
- à mà mày thay sợi dây sên đi mai tao lấy luôn
nói luôn là nhà thằng điên này là sữa xe nên cũng khoẽ
Tôi rút chìa khoá vào ổ và đề gas, tiếng rầm rú từ cái pô 67 phát ra ầm ỷ , nhỏ ngồi sao lưng tôi không nói câu nào, một chút sau nhỏ bắt đầu nói
- bạn là người mà mấy đứa trong trường kêu bằng'' máu lạnh'' đó hã - nhỏ hỏi
- ừ - tôi đáp
- vậy sao lúc trước hỏi nói ko phải - nhỏ hỏi tiếp
- chuyện đó có vẽ vang gì đâu mà khoe - tôi chầm chậm đáp
- đó giờ mới thấy người như bạn đó - nhỏ nói
- đừng kêu bằng từ bạn nge ngứa quá à - tôi nói
- ừm
- mà hình như hằng cũng dữ lắm phải ko nhĩ, hỗm thấy quánh con nhỏ kia cứ như phim chưỡng ấy - tôi cười khì
- à..ừm...đâu có tại nó kím chuyện trước - nhỏ giải thích
- ừ
Lãng vãng một lúc thì cũng đả đến nhà nhỏ, nhỏ bước xuống xe, tôi vừa định chạy đi thì nhỏ giữ lại
- đọc sđt đi - nhỏ nói
- 09xxxxxxxx
- rồi đó coi qua chưa - nhỏ hỏi
- ừ qua rồi thôi về à
Tôi tăng tốc hết mã lực để về phòng trọ, và ngày mai sẽ làm một ngày đầy sóng gió,.............
Nắng buông xuống qua khe cữa, chợt từng cơn gió uà vào căn phòng tối ôm, tiếng người lao xao ngoài kia, tôi chớt mắt một hồi rồi ngồi bật dậy........ring.....ring............cái điện thoại run lên bần bật, một dòng chữ màu đen chạy dọc trên màn hình ''HẰNG ĐIÊN'' tôi ngỉ trong lòng chắc con nhỏ này kêu qua rướt đây, mà thôi cũng kệ chuộc lỗi hôm qua vậy, tôi bước ra mỡ chốt cữa và đi ra đằng sau về sinh sạch sẽ..........bửa nay là ngày đầu tuần nên có tiết tắm nắng buổi sáng, tôi lắc đầu ngán ngẫm, cho vài cuốn tập và dắt cái xe của nhỏ ra khỏi phòng trọ, lúc này chỉ mới là 6h15 nên còn sớm, tôi thong thả đạp trên chiếc xe đạp màu hồng của con nhỏ, ngỉ cũng lạ là thứ dữ mà sài đồ nữ tính quá, nguyên con xe toàn là màu hồng, căm xe mà có màu hồng chắc nhỏ gắn luôn quá, vừa đạp vừa hít thở cái không khí mát mẽ của buổi sớm mai, dòng người chạy lon ton trên đường, tiếng kèn xe, tiếng hàng rong râm vang khắp cả con phổ. Sao một chút thì cũng tới nhà con nhỏ, nhỏ tựa người người đung đưa trước cổng nhà, nhỏ vừa nhìn thấy tôi thì đả vẩy tay lên
- ở đây nè
Bộ tôi bị mù sao mà hk thấy trời, thôi mà kệ sao dạo này ngĩ đủ thứ chuyện tào lao hết vậy trời, tôi đậu xe xuống trước nhỏ.
- Rồi lên đi chị 2 trể rồi - tôi nói với nhỏ
Nhỏ gật đầu nhẹ rồi ngồi ra phía sau, sao con nhỏ này hôm nay hiền quá vậy trời , hôm trước gặp chữi biến thấi bây giờ nói gì dạ đó ngộ thật . Từng vòng quay bánh xe bắt đầu lăn nhẹ trên con đường nhựa, ánh nắng buôn tà dưới bánh xe, từ nhà nhỏ đến trường khoãng 500m nên chẵng mấy chút tà tà 15 phút thì cũng đến trường nhưng chưa đến thì, một bóng xe lướt qua, một ánh mắt sắt lẹm nhìn tôi là nhỏ Quyên, gương mặt nhỏ như cái bánh bao chiều, nhỏ nhìn tôi đăm đăm một lúc thì lướt đi vun vút, tôi ngơ ngác nhìn chẵng hiểu gì cả tôi lại gạc qua một bên thì đạo tèn tèn tiếp vừa gần đến trường, thì một bàn tay nhỏ ngắt vào hông tôi đau điếng, tôi là lên nhỏ một tiếng thì là nhõ Mỹ anh, nhỏ đạp trên chiếc xe đạp màu xanh của nhỏ , nhỏ trề môi ra hai cái má phụng phịu đung đưa
- hay quá hé, tui rũ yk học hk chịu, bây h lại yk với nhỏ nào đây - nhỏ hờn tôi
- bạn mà - tôi nói
- bạn gái thì có, ghét - nhỏ hứ lên một tiếng bỏ tôi lại với tình trạng ngỡ ngàn, tôi lúc này nhìn chẵng khác gì thằng đần cả, nhỏ ở sau cười khúc khích
- bị bạn gái giận ùi kìa - nhỏ nói
- bạn gái j điên quá - tôi mắng nhỏ
- ờ zị đó hã - nhỏ nhóm người dậy
- ừ chứ tưỡng zì - tôi vừa đạp vừa hỏi nhỏ
- tại thấy nhỏ đó nó thích bạn thì phải - nhỏ bắt đầu tò mò
- ừ mà đừng kêu bạn nge nhột lắm , mày tao là được rồi - tôi nói lạnh te
- ừm biết rùi - nhỏ nói
Tôi chạy xe nhỏ vào nhà xe sau khi xong xuôi thì đưa chìa khoá cho nhỏ và bước vào lớp, nhỏ ghị tôi lại
- gì nữa chị 2 - tôi làm nhàm
- đi xuống căn tin mua đồ ăn sáng đi - nhỏ nói
- Ê làm gì đó - nhỏ mỹ anh từ đâu chạy lại thúc vào hông tôi
- hã có làm gì đâu - tôi quay lại nói
- nắm tay nắm chân thế mà hk làm gì àk - nhỏ chu mõ ra
Nhỏ hằng giật mình buông tay áo nhìn tôi ra ngơ ngác , chợt nhỏ cười khúc khích
- zị thôi vô à - nhỏ hằng lén lẽn đi vô
Chỉ còn tôi đang đối diện với nhỏ đang hầm hực nhìn tôi, cái nét giận của nhỏ nhìn ngộ thật, nhỏ phụng phịu hai cái má ra, cái mỏ cong lên
- yk vô căn tin zới tui
Nhỏ lôi tôi vào trong mà chẵng cần hỏi ý tôi, tôi tự dưng như con cún con của nhỏ lon ton đi theo, tôi với nhỏ mua 2 ổ bánh mì ngồi trên cái ghế đá cạnh căn tin ngồi nhai
- nhỏ đó là ai thế - nhỏ hỏi
- à bạn mới quen - tôi đáp
- toàn quen bạn mới là nữ không hé - nhỏ thúc vào eo tôi
- a,...có đâu mới quen đó - tôi nhai tiếp
- xạo ai dám tin - nhỏ chồng cái bọt lên đầu tôi
- chơi kì zị, thật bộ - tôi đáp
- hứ chã dám tin
Tùng tùng........tôi với nhỏ bước vào trong lớp, nhỏ đi hướng ngược lại với tôi, vừa bước vào lớp thì nhỏ quyên nằm chèm bẹp dưới bàn. Tôi ngồi cạnh nhỏ, bởi bà cô xắp, gương mặt nhỏ đầy mệt mõi..........tiết 1.....tiết 2.......ra chơi nhỏ lại nằm tôi đăm nga ngi ngờ. Giữa lúc tiết 3 bà cô kêu nhỏ đứng lên nhỏ vẫn nằm, tôi lay nhỏ nhưng vẫn không có nhúc nhích, lật nhỏ lên gương mặt nhỏ mệt mõi, hai mắt nhắm ngiền......chết nhỏ xĩu rồi. Tôi bế xóc nhỏ lên trong ánh mắt ngỡ ngàng của bà cô, chạy xuống 3 cái cầu thang đôi chân tôi mõi nhừ nhưng vẫn chạy, tôi chạy giống như cái ngày tôi cỏng đoan đến bện viện trong ngày đầy mưa..........
Từng giọt mồ hôi lắm tắm trên chán tôi, đôi bàn chân tôi phòng rốp lúc bế nhỏ chạy quên cả mang dép, đưa nhỏ vào phòng y tế của trường lòng tôi đầy lo sợ, một lúc sau bà giáo già bước ra gương mặt không thể hiện một chút cảm xúc.
- Quyên sao rồi hã cô - tôi hỏi
- không sao đâu thiếu máu thôi, đang truyền nước biển - bà cô nói
Nge lời bà cô nói như vậy tôi cũng nhẹ nhỡm hết cả người, cái kiểu này chắc nhịn ăn nhịn uống gì đây, cái thân ốm như cò mà còn đòi giảm cân tôi thật sự chẵng hiểu tụi con gái nó ngĩ gì, tôi ngồi cạnh giường nhỏ, nhỏ ngủ mê man, từng giọt nước biển nhỏ giọt truyền qua cánh tay nhỏ, gương mặt nhỏ lúc này cũng đả hồng hào hơn lúc nãy, tôi cũng bớt lo hơn. Tiếng cô giáo chủ nhiệm gần gần bước tới, cô nhìn tôi và tôi nhìn nhỏ
- Quyên sao rồi hã em - cô hỏi tôi
- Dạ chắc cũng đở rồi - tôi đáp
- Ừm mà sao Quyên xĩu thế - cô tra hỏi tôi
- dạ hình như thiếu máu
Trả lời cô nhưng ánh mắt đang liếm láp khắp cả người cô, dường như từ cái hôm ân ái với cô thì cái con quái vật trong tôi đả tỉnh, nó khiến tôi lúc nào cũng hứng lên, dù chỉ mấy đứa con gái mặt váy ngắn ngắn là máu tôi như điên lên, kiểu như thế này chắc có nước tôi ngồi nhà đá sớm quá. Tôi và cô xưng em cô chứ thật ra là có bà giáo già trước cửa không là tôi lao đến hiếp cô rồi, tự dưng trong óc tôi toàn là những ý đồ đen tối với cô, mẹ nó ai không biết mày nứng nhưng phải kiềm chế chứ thằng nhóc, tôi tự nói với con chim mình, nếu ai nhìn vào chắc đều ngĩ thằng này chắc bị tự kỹ nặng, nói chuyện một mình. Cô quay người bước đi nhưng chắc cố ý để cặp mông sao lớp vãi lụa mỏng nhịn chạm vào tay tôi, cô cười nhẹ rồi bước đi, tôi ngồi lại chông nhỏ, nhỏ vẫn thiêu thiêu ngủ, hai cơ mặt giản ra nhìn rất nhẹ nhõm, chắc đang mơ mộng gì đây . Chợt nhỏ nắm lấy bàn tay tôi đặt trên giường, nhưng đôi mắt vẫn nhắm ngiềng
- Minh , quyên yêu minh lắm, đừng bỏ quyên nha - nhỏ nói trong cơn mê
Sặc tôi có phãi vừa nge một câu nói tỏ tình từ cái miệng nho nhỏ đó không, tôi như hoá đá, tim tôi đập lệch nhịp , từng tế bào xúc cảm dâng lên mãnh liệt, người tôi nóng hừng hực lên không phải là sự tức giận mà là một cảm giác thật sự rất khó tả. Nhỏ dần dần buông lõng đôi tay chai sạn của tôi, nhỏ lại trở về cái gương mặt hồn nhiên lúc nãy, nhưng còn tôi thì ngược lại, tâm trí tôi rối bời cả lên tôi đứng dậy tiếng ra cửa ngồi trên băng ghế đá, nhìn xung quanh một lúc thì rút nhẹ điếu thuốc ra hút cho bớt căn thẳng, sau nhiều lần khói bay ra khỏi cổ họng thì tâm trí tôi lại trở về như bình thường nhưng tim thì vẫn còn hơi loạn xạ. Dụi điếu thuốc xuống đất tôi bước vào ngồi trên giường cạnh nhỏ, vuốt lấy những lọn tóc đang bay trong giỏ của chiết quạt máy đang chạy ro ro kia, ai mà biết rồi chuyện gì sẽ xãy ra thôi thì kệ cứ xem như ta chưa từng nge vậy tôi tự nói với lòng mình. Bây giờ là tiết thứ 5 tôi vẫn ngồi cạnh giường nhỏ, nhỏ thì vẫn cứ ngủ, gương mặt đả khá khẩm hơn, nhỏ chóp chóp mắt nhìn tôi, rồi nói yếu ớt
- sao quyên ở đây - nhỏ hỏi tôi
- quyên xĩu trên lớp nên tui vác xuống đây chứ gì - tôi đáp nhỏ
- Sao ko về lớp ngồi đây làm gì - nhỏ giận dỗi
- thì trông mấy người chứ gì - tôi đáp
- quan tâm quyên làm gì, sao ko giành thời gian mà quan tâm với đứa minh trở lúc sáng - nge câu nói của nhỏ thì tôi khẵng định chắc nhỏ ghen rồi
Nhỏ quay mặt vào tường không thèm nhìn tôi, thôi cũng kệ con gái mà nắng mưa thất thường mà
- bộ ghen à - tôi đánh liều hỏi nhỏ
- ghen gì là của nhau đâu mà nói - nhỏ vẫn ôm khư khư cái gói quay mặt vào tường
- zị sao làm cái bộ mặt đó - tôi hỏi
- thích thì làm, cơ thể này là của tôi muốn làm gì thì làm
Cái con nhỏ này ươn ngạnh thế trời
- ừ muốn làm gì thì làm đi, sống mà không biết quý trọng cơ thể mình thì chết đi cho rồi - tôi hầm hực nói
Tôi đứng phắt dậy và phũi đích bước đi, nhỏ lúc này ngồi phắt dậy
- kệ tôi, tôi không cần anh phải dạy đời - nhỏ cũng chẵng vừa à
- ai thèm dạy đời thấy sao nói vậy thôi - tôi đáp lạnh te
Nhỏ phan nguyên cái gối vào tôi, tôi chúng đòn ngay vào mặt cái bốp......tự dưng máu tôi sôi sùng sục lên, tôi thật sự không kìm chế được mình, tôi đấm vào tường một cái rầm
- Má làm con cặc gì vậy, thích ươn ngạnh thì cứ làm đi - tôi chữi nhỏ
Vừa nói xong tôi liền nge tiếng khóc của nhỏ ở sau lưng, thật lòng tôi không biết mình đang làm gì vậy, tôi móc đt ra điện cho thằng thành
......tút....tút...tút
- gì thế ba đang học - nó nói
- đụ mẹ lát mày đưa con điên đó về dùm tao - tôi nói
- con điên là con nào - nó hỏi
- con quyên - tôi hầm hực nói
- à được mà mày sao thế - nó hỏi
- đéo có con cặc gì đâu
Tôi cúp máy cái rụp, thì ring......ring......cái đt tôi lại run lên tôi bắt máy
- đụ má nói đéo có gì rồi mà - tôi chữi
- tao tuấn đây - thằng tuấn rè rè bên kia
- ừ có gì ko? - tôi đáp lạnh te
- nhỏ em mày bị tụi thằng *** Hiếu kêu người quánh mày về liên đi - giọng nó hấp tấp
- cái gì mày nói cái gì tụi thằng hiếu là thằng *** nào - tôi nóng người lên
- mày nhớ cái bửa tao với mày đập 3 thằng kia cứu con ghệ mày đó nhớ ko - nó hỏi
Lúc này tôi mới nhớ lại cái hẻm tối tỉnh mịch ấy
- rồi sao - tôi hỏi
- cái thằng mà mày cho nó ăn cây bóng đèn là thằng hiếu đó - nó nói
- đụ má con mẹ nó, mày ko cứu em tao sao
- không phải, tao vừa tới thì nhỏ em mày bị mấy con đỉ kia đánh rồi xé áo - nó nói
Đụ con đỉ mẹ tụi mày tới số rồi, đứa em gái tao yêu nhất mà tụi mày dám đụng, chết con đỉ mẹ tụi mày rồi. Tôi cúp máy chạy hồng hộc lên lớp, vừa tới cửa thì tôi chạy ngay vào
- thành đưa chìa khoá xe cho tao - tôi hét lên
Ông thầy đang giản bài liền đứng hình, thằng thành thấy cái bản mặt tôi như sắp giết người nên chẵng giám nói gì liền ngoan ngoãn làm theo. Tôi chạy thật nhanh ra khỏi lớp, xuống thẳng nhà xe lấy con wave độ ra và chạy hết tốc lực,về tới phòng trọ, tôi gắp gáp đạp tung cả cửa chạy vào lấy cặp kiếm nịt sau lưng và chạy ra, tôi khoá chốt lại, tôi giắt hai cây kiếm xuống cái sườn xe, người tôi nóng rang lên, tôi đạp xe lấy đề rồi kéo hết tốc lực ra khỏi thành phố, tôi chạy đến đâu là phía sau toàn tiếng la hét mấy chóc tôi đả ra ngoài thành phố, mắt tôi cay xè vì gió, tôi chạy cứng gas trên đường cao tốc, cái cần cổ xe giật rung lên tôi mặc kệ, việc cần nhất bây giờ là về đến nhà. Tôi lướt trên gió, gió như chẻ ra làm hai khi bánh xe tôi lướt qua...........vù.....véo....eo............sau 3 tiếng thì tôi cũng đả chạy đến nơi, trời lúc này đả gần 8h tối, khu phố tỉnh mịch, nhưng có tiến động cơ rầm rú chạy rách cả mặt đường, tôi thắng cái két xuống trước cửa nhà quăng cặp kiếm xuống cạnh nhà và bước vào, tôi vừa đến ba mẹ sững người nhìn tôi, nhỏ em tôi khóc nức nỡ trên người đầy vết bầm, người tôi như nức vỡ ra làm 2, nhỏ em tôi thấy tôi liền chạy lại ôm siết chặt lấy tôi, nước mắt dàn dụa ra, tim tôi se thắt chặt chỉ vì tại tôi mà nó phải ra như thế này tôi hận bản thân mình, tại sao lại gây ra hậu quả như vầy đụ má......tao chém chết mẹ tụi bây
- không sao anh hai ở đây rồi, ngoan ngoan đừng khóc - tôi xiết lấy đôi vai đang rung rẫy của nó
- anh hai em sợ lắm, em đau lắm - nước mắt nó lại rơi, từng câu nói của nó làm tôi như xé lòng.
- ăn cơm chưa - tôi hỏi nó
Nó lắc lắc cái đầu nhìn tôi rồi lại ôm chầm lấy tôi
- thôi ngồi đó đi để anh hai đi coi thử có gì ăn ko rồi anh em mình ăn
Tôi bước vào sau bếp, căn nhà thân thuộc nhưng bây giờ tôi không màn đến, tôi quan tâm nhất bây giờ là những nổi đau của đứa em tôi và cả những tổn thương về mặt tinh thần nữa, nhắc đến tim tôi lại tan nát, một thằng anh như tôi lại ko thể bảo vệ nổi cả đứa em của mình. Ba tôi từ sau bước đến
- sao mày ko ở trên đó mà về đây làm gì - ba hỏi
- con lo quá nên về - tôi nói nhưng thái độ cực kì lạnh nhạt
Ba tôi nhìn tôi chằm chằm, chỉ mới gần 1 thánh qua mà thằng con của ổng lại thay đổi ghê đến vậy, chắc ba cũng đang ngĩ tôi sắp làm gì
- chuyện của em con, con đừng lo để công an giải quyết
Tôi lặng thinh ko nói nữa lời, công an công an giải quyết, mấy thằng đó làm được cái gì, ăn tiền của dân là giỏi chứ làm gì ( sr nếu đụng chạm đến những người công an tốt ) chuyện tôi gây ra thì tôi giải quyết, ba mẹ lẵng lặng lên phòng, dưới nhà chỉ còn tôi với nó, tôi bưng tô canh với mấy món đồ ăn lên trên bàn, nhìn nó mà tôi lại tự trách thêm bản thân mình. Ngày mai mọi chuyện sẽ kết thúc, nó với tôi ngồi ăn, tôi gắp thức ăn đầy chén cho nó, những giọt nước mắt của nó đả mất chỉ còn lại một nụ cười ấm áp của nó, tôi vơi một chút buồn trong lòng, dù sao thì tôi đả đem lại nụ cười cho nó. Ngồi ăn nó hỏi đủ chuyện của tôi, nào là ăn uống ra sao, học hành thế nào tùm lum hết.........
- anh hai lát cho em ngủ chung với - nó yêu cầu tôi
- được thôi cô em yêu quý
Tôi tắm trước, những suy ngĩ tính toán hiền hiện trong đầu tôi. Tôi bước ra thì nó đả nằm trên giường
- này hk tắm hã - tôi hỏi
- tắm rồi thưa ông già - nó đáp
- ông già nè
Tôi bay lên cù lét nó, nó cười giòn giả, đả lâu lắm rồi tôi đả không giỡn với nó như thế này nữa, nó nằm trên cánh tay tôi và gối đầu ngủ, tôi trằn trọc một lúc thì cũng chìm vào giấc ngủ. Ánh nắng lên rọi vào căn phòng, tôi giật mình thức giấc nó vẫn còn ngủ ngon lành trên tay tôi
- Ly...ly thứ dậy sáng rồi - tôi lay nó
- Oa...a..còn sớm mà - nó ngáp dài
- thôi xuống tắm rữa đi chút đi ăn sáng với anh hai - tôi nói
Tôi ngồi dậy tựa người ra khung cửa sổ hít một hơi thật sâu vào phổi, phóng tằm mắt ra để nhìn lại cái quê hương mình..............
- đi thôi cô - tôi nói
- rồi nè
Tôi chở nó trên con wave độ đi ăn sáng, ông bà già thì đi làm từ sớm, nên tôi dắt nó đi ăn sáng, tôi với nó ghé vào một quán phở, 2 anh em tíu tít ăn. Sau khi no nê tôi dẫn nó đi tùm lum cuối cùng lại vào quán kem. Cái quán kem chan chứa bao nhiêu kỉ niệm của tôi và Linh, ko biết giờ em ra sao nhỉ, em có người mới, có người nào yêu thương em lo lắng cho em không. Tôi và nó ngồi xuống thì có mấy đứa đang ngồi lại mắt xanh mỏ đó, ngồi bàn cu thì phải, em tôi thấy tụi đó thì liền sợ sệt, chắc là cái đám này quánh em tôi, nhưng chưa phải lúc này, để tôi chơi mấy con đỉ này. Cả đám đỉ ngựa đụ đó thấy nó thì liền lang xang lại
- ê đĩ đi với ai thế - nó vừa gọi em tôi bằng đi
Đĩ cái con mã mẹ mày
- nói gì thế em - tôi ngước nhìn
- tao đang nói với con đi này không phải.......
Bốp.........tôi tán vô mặt con đỉ đó, tôi cười khanh khách gương mặt chết người, nụ cười nhếch khinh bỉ, cả đám tụi đó đứng hình, tôi ngồi xuống ghé sát vào tai con đỉ đó
- Bộ cưng nứng *** lắm sao mà dám đánh em anh, cưng về nói với thằng hiếu là thằng này tối nay sẽ chôn sống nó đó
Tôi vỗ vỗ lên mặt con đỉ đó, nó vẫn ngồi chèm bẹp trên đất, tôi kéo con ly ra về trước cái khung cảnh rất là vãi ***
- anh nãy nói gì với nó thế - nó hỏi
- không có gì đâu cô nương ạ
.................................................. .......
Bầu trời đen tỉnh mịch, tôi len lẽn ra khỏi nhà cầm lấy hai cặp kiếm vắt sau lưng, tôi lấy đt gọi cho thằng tuấn
- alo tao minh đây
- ừ
- mày kiếm được thằng đó chưa - tôi nói lạnh nhạt
- rồi nó đang ở quán nhậu YYY
- rồi mày kéo hết quân lại ngã 3 xxx đi, đụ má hôm nay tao sẽ cho cái con gái mẹ nó phải biết thế nào khi dám đụng em tao Đụ Má.................
Tôi vắt 2 cây kiếm sau lưng mình y hệt mấy thằng ninja. Tôi đi lẽn vào bóng tối để ko ai nhận ra là tôi đang vắt 2 thứ nguy hiểm đằng sau lưng mình zờ là 9h nên ngoài đường chẵng có ai, tôi lộ bộ đến ngã 3, từ nhà tôi đến đó cũng khá gần, tôi đứng tựa người vào cây cột điện, rít một điếu thuốc sâu vào phổii để viết thời gian đợi tụi nó, 5 phuts sau nguyên cả đội quân xe rầm rú đến chổ tôi đang đứng, dẫn đầu là thằng Tuấn vơi thằnng Đạt 2 thằng trên 2 con xì po. Mẹ tụi này mới đi có một tháng thằng nào thằng nấy điều có xe mới rồi địt mịa tụi mày
Tôi giã trạng thái lạnh băng trong người, bây giờ không có thứ gì có thể ngăn tôi chém chết con đỉ mẹ thằnf đó, đụ má mày hôm nay tao chôn sống mày
- bên mình có bao nhiêu - tôi hỏi
Thằng đạt quay lại nhìn loáng thoáng một chút rồi trả lời
- mày luôn là 62
- rồi đụ má xuất khoát, mà tụi mày đeo khẫu trang vô đi - tôi hét lên
Tôi bịch khẩu trang che gần hết cả gương mặt mình chỉ còn chừa 2 con mẳ để quan sát, tiếng rầm rú của cả đoàn xe vang lên brừm,....b.rừn........tôi ngồi sau xe thằng tuấn, xe lướt nhán lữa trên đường, chúng tôi đậu xuống bên đường, tôi tựa người vào cây cột điện để quan sát
- trong đó khoãng bao nhiêu thằng - tôi hỏi
- khoãng ba bốn chục gì đó - thằng đạt xen ngang
- 20 chục thằng ở đây coi xe, chút có gì thì chạy vô ứng tiếp - tôi ra lệnh
Cả bọn răm rắp nge theo, máu sẽ nhuộm đó nơi này, đây sẽ lần cuối cùng đôi tay tôi nhuốm đầy máu chó. Tôi đi trước khoãng 40 thằng đi phía sau, tôi quăng điếu thuốc xuống đường, tàn lữa vẫn còn cháy ngi ngút, người tôi nóng rang lên, nhưng bên ngoài thì vẫn cái biểu hiện lạnh te đó, 2 mắt tôi đục ngầu tôi ngiến chặt hàm răng và hét lớn
Admin
Admin

Tổng số bài gửi : 1582
Tham gia ngày : 06/05/2012
Age : 27

https://taigame.forumvi.com

Về Đầu Trang Go down

Chạy Trốn      Empty Re: Chạy Trốn

Bài gửi  Admin Thu Jul 26, 2012 7:35 pm

- Chém chết mẹ tụi nó
Cả đám xong lên như trong phim hạnh động, tôi chạy vào quán trước cầm cái ghế đẩu dựng trước cửa ném, một cái bung ngay vào bàn của tụi nó, nước văng tung toé lên, bọn nó bị bất ngờ giật mình nhàu xuống đất, cả bọn tôi rút đồ chơi ra chém tụi nói xối xã, một thằng lao đến tôi với tốc độ như một con chó điên , nó bay người lên định đánh tôi, tôi ngiên người xúc thẳng một cú ngay bụng nó, chút nữa thì tôi đả hưởng trọn nguyên cú đấm vô mắt, thằng chó đó văng ngược lại té vô cái bàn mũ bể tan nát........bung.....một thằng ở sau vừa tính đánh lén tôi thì thằng đạt chợt bay đạp nó.
- mẹ cẩn thận chứ mạy - thằng đạt nói
- rồi đụ mẹ
Tôi rút cái ghế đẩu phang một cái rầm vô người thằng kia, nó ôm bụng lăng ra đất vãy như con cá bị đập đầu, máu tôi càng hăng lên trong thấy,..........nguyên một đám từ trong quán nhậu chạy ra.......và trong đó có một thằng mà tôi nhớ nó là cái thằng tôi đấm bê bết máu ngày hôm đÓ. Trên tay tụi nó lâm le nào là mã tấu, với ống tuýt. Tôi cười như điên lên một tiếng, rút thanh kiếm dài mà tôi lấy của thằng thiên ra , cây kiếm dài 1m được chạm khắc hình con rồng nỗi trên thân kiếm
- Chém chết mẹ hết tụi nó - tôi hét lên
Cả đám rút đồ chơi dấu trong người ra, ánh sáng của kiêm loại khi bị ánh đèn đường hắt vào..........roẹt....tôi đẩy nguyên một đường lên lưng thằng đó trong nháy mắt, máu nó tuôn ra ào ạt như nước, bây giờ cuộc chơi mới thật sự bắt đầu.......Xoẹt.....Keng......binh......tiến g chém của thanh kiếm khứa vào da thịt tụi nó, tiếng 2 mảnh kiêm loại chạm vào nhau. Một thằng vung cây mả tấu chém tới tấp, tôi hụp người xuống né qua một bên, và tiếp đó tôi tặng lại cho nó nguyên một đường dọc ngay sống lưng, máu chãy ra ướt đẩm cả cái áo sơ mi của thằng đó.....:.a....a......tôi vừa quay người lại thì nguyên cảnh tượng rợn người. Thằng Đạt vừa bị thằng hiếu chém ngang người, máu từ lưng đó chãy ra , tôi đạp thằng kia văng ra đằng sau chạy lại bên nó đở dậy,
- mày thấy sao rồi - tôi vịnh lưng nó, máu nó ướt đẩm cả bàn tay tôi
- Đụ má tuấn zô đây
Tôi hét lên nguyên đám thằng tuấn từ xa chạy vào
- 2 thằng đưa nó vô bệnh viện lẹ lên
Bóng chiếc xe chở nó khuất xa trong bống đêm, đụ má, mày dám chơi anh em tao, tôi rút cây kiếm còn lại trên lưng ra, tôi lúc này chẵng khác thằng cuồn sác mới trốn trại. Bên trong đó máu chãy linh lán, tiếng và chạm của thứ kim loại bén ngót va ken két vào nhau. Tôi vịnh chặt hai cây kím thật chật trong tay, gân guốc nổi lên cuồn cuộn trên hai bàn tay thô ráp. Xoẹt. Tôi vung kiếm chém hai đường lên cái thằng đang lao tới tôi. Máu nó phún xoẹt ra, ướt đẩm cả cặp kiếm trên tay
- Con mẹ mày chết đi
Tôi chạy vun vút đến chổ thằng *** hiếu, tôi bật người bổ thẳng xuống người nó, keng......nó gồng tay lấy cây mả tấu đẩu....kit....tiêng ma sát của 2 thanh kiếm va vào nhau làm ê cả răng. Tôi dùng thanh còn lại chém xoẹt.....vào hông nó..máu tuôn ra ào ạt
- dám chém anh em tao con mẹ mày
Trong lúc nó quay lưng lại tôi kéo xoẹt từ bả vai nó xuống tới cạnh hông..nguyên một đường đỏ rực hiện ra trên lớp áo của con đỉ mẹ nó. Binh........2 thằng nhân lúc tôi không để ý đánh vào 2 bấp tay tôi, vết thương rách miếng máu rĩ ra cánh tay, 2 cánh tay tôi tê rần buông 2 thanh kiếm len ken xuống đất. Bịch một thằng bay đến đạp tôi, tôi lăng quay ra đất thở hỗn hễn . Nó đưa cây hàn lên định chém tôi thì xoẹt.........thằng đó la lên một tiếng thất thanh rồi lăng ra đất, phía sau là thằng tuấn cầm cây mã tấu thở hỗn hến. Tôi lòm còm ngồi dậy cậi 2 chai bia cạnh đó tiếp tục lao vào cuộc chiến. Tôi tán nguyên chai bia vào ngay đầu thằng đang đứng đó.....bốppp...... Miễng văng tung toé lên,.......bốp........tôi tán tiếp trai còn lại bên tai trái vào thằng kế bên............2 thằng chó đó lăng ra đất dãy đành đạch
- Minh chạy thôi công an đến rồi
Tôi lụm 2 thanh kiếm trên mặt đất và chạy ra đường, phía sau chúng tôi là tiếng reo của xe công an đang hù hụ tới. Tất cả tụi tôi leo lên xe và vút thẳng bỏ lại cảnh tượng đằng sau tôi là máu me của tụi kia......................
- giải tán, mai tao đải anh em chầu nhậu.....
Chúng tôi chia ra nhiều hướng để chạy, hôm nay tôi không về nhà mà chạy thẳng qua nhà thằng tuấn để qua đêm. Máu vẫn còn vươn khắp người tôi, máu của tôi và máu của tụi chó đó động khô khắp trên người tôi............tôi xuyên qua màn đêm tỉnh mịch, tiếng xào xạt của những chiếc lá bị gió chúng tôi cuốn theo........và ngày mai cuộc sống sẽ trở lại bình thường với tôi...................
Tôi ngồi phía sau xe ôm lấy cặp kiếm dính đầy máu, chúng tôi xuyên qua màn đêm đầy tỉnh mịch, tối hôm nay tôi đả nhuốm máu hết cả hai đôi tay mình, ai biết được ngày mai tôi sẽ bị bắt rồi sau này tôi sẽ sống sau đây, đúng thật là khi đả quá nóng nãy thì ta chỉ cần biết rằng hiện tại không cần suy ngĩ nhiều về tương lai, những người thân bên cạnh mình. Chúng tôi thắng lại một ngôi nhà khá đẹp, bây giờ trời khá tối nên tôi chẵng nhìn rõ, nhưng tôi chỉ biết là căn nhà nó khá đẹp.
- Ông bà già mày có nhà ko - tôi hỏi
- đi lên sài gòn hết rồi - nó trả lời
- ừ
Tôi đáp rồi bước xuống xe tiếng vào nhà, mới trước đây nơi này chỉ là một căn nhà sụp sệ, bây giờ thì nhà cửa đả rất khang trang.
- mày mới xây nhà à - tôi hỏi
- ừ ông già tao trúng số, rồi hợp tác với mấy ông gì đó - nó trả lời
- ừ zị tốt rồi
Nó mỡ khoeng chốt cữa ra, tôi tiếng vào lột bỏ cái áo đầy máu kia ra khỏi cơ thể, tôi quăng vào sọt rác.
- đụ mẹ đồ nè đi tắm đi tanh chết mẹ - nó bịt mũi
- thằng sạo *** mày hơn tay à
Tôi với nó đứng chữi nhau, nhưng toàn là những câu nói đùa nên chẵng thằng nào để bụng. Bước vào phòng tắm, dòng nước lạnh te lã lướt trên thân hình tôi. Tôi kì cọ một chút rồi bước ra khỏi , nó ngồi trước phòng khách cũng vừa tắm xong, đang nói chuyện với ai đó. Tôi lấy điếu thuốc nó đặt trên bàn rồi '' Tách'' tiếng bật lữa zippo vang lên, đu má zờ toàn sài zippo đâu có như lúc trươc ngồi đốt quẹt diêm mệt chết ngựa.
- mày điện cho ai thế - tôi hỏi
- ừ tao điện cho thằng phong, thằng anh nó là công an chắc cũng dàn xếp được - nó nói
- ừ vậy cũng tốt, mày đi ngủ đi sáng mai tao với mày đi thăm thằng đạt, không biết nó có sao không nữa - tôi chau mài
- ừ, mày ngồi đây đi tao với mày nói chuyện chơi - nó đáp
- ừ cũng được - tôi gật nhẹ đầu
- mới có 1 tháng ko gặp, sao mày khác quá
- khác gì bình thường mà
- bình cái ***, nhìn mặt cu hồn chết mẹ, bộ mày ở trển đánh nhau thường xuyên lắm à
- Ừ cũng chút ít - tôi cười khì
- chút cái ***, nhìn cái mặt mày lúc cầm cây kiếm là tao hiểu rồi.....
- hiểu gì - tôi thắc mắc
- à đéo có gì đâu, ở trển quen được nhỏ nào ko - nó cười hầm hố
- tao không muốn quen, mấy bửa trước nhỏ Ngân có lên trển tìm tao - tôi rít một hơi để kìm nén
- ừ.....rồi mày với nó sao rồi - nó lặng thinh
- ngân qua canada rồi - tôi nói
- ừ dù sao bên đó cũng tốt hơn bên đây
Phải kể cả thằng tuấn mà nó còn nói được như vậy thì tôi biết mình làm đúng mà, dù sao đau đớn một chút để em có một tương lai tươi sáng hơn ở cái nơi nghèo khổ này. Chúng tôi cứ huyên thuyên với nhau đủ thứ chuyện, chợt nó nói về đoan
- à mà mày còn nhớ nhỏ mày quen đầu tiên không? - nó hỏi
- làm sao tao quên được - tôi chầm ngâm
- lúc mày đi lên trển hai bửa sao tao không thấy nó luôn - nó trả lời
Không thấy, ừ chắc có lẽ giờ em đả ở bên chân trời mới nơi có người yêu em hơn tôi chăng, nơi có người có thể hi sinh cả tính mạng vì em chăng. Nhắc đến em vết thương lòng lại khơi lên, từng đợt kí ức lại uà về trong tôi, những đêm ngồi thâu trực bên em, những lúc đèo em trên chiếc xe đạp của mình, em còn nhớ những kĩ niệm đó không, còn anh thì những kĩ niệm đó anh sẽ cất sâu nhất trong trái tim này, và đó cũng là nơi có nụ cười em ở đó.
- thôi tao đi ngủ à, - nó ngáp dài
- ừ đi đi, chút tao vô
Tôi tựa người sâu vào chiếc ngế, tôi ngồi thẫn thờ nhìn lên trời, làn khói trắng nhè nhẹ trôi khỏi cuống họng bay vào trong gió............................
- Địt mẹ tỉnh coi thằng *** - một âm thanh len lõi vào đầu tôi
Chạch....chát...chá..t...một đôi bàn tay vả vào mặ tôi
- Đụ má yên coi - tôi gạt cánh tay ra
- mẹ tối qua sao đéo vô trong ngủ, mà ngủ ở ngoài này thế ông nội
- oa....đm tối qua nằm chút tao ngủ quên luôn
Tôi chòm người dậy, bẻ cái cổ kiu rôm rốp, tôi hít hà một hơi vào sâu cổ họng để đón lấy cái không khí bình yên nơi đây.
- mẹ đi thay đồ rồi đi qua bệnh viện
Nó quăng nguyên cái quần jean vào mặt tôi, đụ......tommy à nge hông có phải đồ tầm thường à. Tôi ôm cái quần ra đằng sau thay, tôi với nó chỉ có một size nên 2 thằng thường đổi đồ mặt để người ta không nói có 2 bộ đồ mặt quài. Chà hàng xịn có khác mặt zô thấy đẹp trai vãi đái, tôi cười khà khà rồi chom cái áo nó máng trên sào mặc dô. Hôm nay tôi là thằng cầm láy, lâu rồi không có lượn lách trên xe toàn là đi bộ, hôm qua dù có chạy 3 tiếng trời nhưng chẵng có miến cảm giác nào. Tôi đề gas rồi nẹt.....brùm...brừm......hai chúng tôi phóng lên trên đường, tiếng tin tin từ xe phát ra liên miên làm người đi đằng trước giật cả mình, tôi rẽ vào đường xxx để vô bệnh viện. Gữi xe vô nhà xe trước cổng bịnh viện, tôi thong thả đi vào với bột đồ trên tay.
- ê khoẽ chưa mạy - có một thằng đang ngồi kế nó
- ừ cũng đở hôm qua mai đau bỏ mẹ - nó nói
- sữa đường nè con, uống cho bổ - tôi cười khà khà
- địt ngựa, đau chết mẹ ở đó còn sữa với chả đường - nó than vãn
- ông bà già mày hay ko - tôi hỏi
- ổng biết cho ổng giết tao luôn hã - nó gạt tay
- ờ vậy mày gáng ngĩ cho khoẽ đi - tôi nói
- rồi địt ngựa chiều tao mớ ra viện - nó nói
- sớm thế cha - tôi tròn mắt nhìn nó
- thì có may ở đằng sau mấy mũi thôi, với ông bà già đi sài gòn xắp về nữa - nó nói
- ừ vậy chiều ra điện cho tao, rồi uống cafe chơi, tao về à
Tôi chào nó rồi cùng thằng thành bước ra về, trả phiếu xe xong tôi kêu nó chỡ tôi về nhà, bây giờ cũng đả gần trưa. Không về ba má lại nói này nói nọ nge mà phát bực, nó cầm lại chạy lướt qua cả con đường, nắng ở đây không nói như ở trển, tôi đón nắng và gió bằng đôi tay thô ráp của chính mình. Két.....tiếng thắng xe vang lên, đầu tôi đập vào vai nó làm cắt ngang dòng suy ngĩ vẫn vơ nãy giờ trong tôi.
- Mẹ thắng gấp dữ mạy - tôi cốc đầu nó cái bum
- cho mày chết mẹ luôn - nó cười rần rần rồi vút đi
Cái địt mẹ thằng này chưa kịp nói gì hết cả, thôi kệ mẹ mày chạy cho cố rồi tốn tiền tao mua nhang đèn nữa. Đẩy cánh cữa sắt sang một bên, ba mẹ với con nhóc em tôi đang ăn trưa, nó thấy tôi vào liền nói
- anh hai vô ăn cơm nè, bữa nay có thịt kho rịu nữa nà - nó nói
Tôi gật nhẹ đầu rồi ra sau bếp lấy chén đủa ngồi kế nó.
- hôm qua mày đi đâu thế - ba đang ăn cơm ngừng lại hỏi tôi
- à thì mấy đứa bạn nó thấy con về nên rũ ở lại chơi - tôi nói dốc
- nhậu nhẹt chứ gì, tao đẻ mày mà tao không biết tính mày sau - ông ba luà cơm ăn tiếp
Tôi cười hì hì để dỗ ngọt ổng, dù sao lúc nhỏ nge mẹ nói ông ba tôi lúc trước cũng dữ dội lắm à, lúc cua mẹ tôi có thằng lại dê mẹ, ba đẩy cho thằng đó nguyên một cú đấm gãy 3 cây răng rồi nói yêu luôn, hèn chi cái máu liều của tôi cũng do ổng truyền lại đúng là con hơn cha nhà có phúc thật mà. Con em nó gấp cho tôi đầy cả chén, tôi chau mài nhìn nó, nó thì cười hì hì
- mới lớp 10 bà đặt ăn nhậu hã mạy - mẹ tôi càm ràm
- dạ tại hôm qua vui quá nên uống chút đỉnh thôi mà mẹ, mai mốt con ngĩ rồi - tôi thanh minh
- thật ko đó ông thần, cái bản mặt ông tui nhìn gian quá
- dạ thật - tôi cười khì
Bữa cơm trưa xong xuôi, tôi với nhỏ em leo tót lên phòng ngồi giỡn với nhau. Loáng thoáng mệt lã người tôi nằm phẹt xuống giường ngủ ngon lành....................
Trời buông tối, tôi nheo mắt nhìn vào đt có tới lận 12 cuộc gọi nhỡ. Ặc ai mà gọi dữ vậy trời, nhìn vào là nhỏ mỹ anh, quyên, với cô giáo dâm đảng, tôi chả thèm gọi lại làm gì. ting...ting......tiếng đt tôi vang lên
- alo địt mẹ ra uống cafe mày - giọng thằng đạt vang lên
- rồi địt mẹ mày, quán nào
- Ba con sói mày có thằng thành nữa - nó nói
Tôi buông xuống giường nhỏ em vẫn con thim thíp ngủ, tôi kéo mền nó đắp ngang ngực nó rồi đi xuống nhà
- đi đâu nữa thế ông thần - mẹ nhóm người từ sau bếp ra dòm
- dạ con uống chút rồi về - tôi đáp
Tôi len lẽn dắt con wave ra thẳng tiếng đến Ba con sói, chà chà, đêm ở nơi đây thật là yên ắng, dù có mấy anh tóc xanh mỏ đỏ đứng kiếm số, tôi kệ mẹ mấy ảnh, mấy anh cứ làm đi em có nói gì đâu, mấyy anh tới lúc bị quánh như cái mền thì lại trở thành hs ngoan.
- haha lâu rồi ko gặp đẹp trai phết nhỉ - chị chủ quán tươi mát nói
- hehe cũng thường thôi, đẹp trai đó giờ - cả đám cười rần rần
- uống gì đây thằng nhóc - chị hỏi
- cho anh li cafe không đường nha cưng - tôi trêu chị
- cưng thằng cha mày
.....................::........................... .......
Ngồi xàm láp với tụi nó cuối cùng cũng hết chuyện thế là giải tán mạnh thằng nào nấy về, tôi chạy lại nhà thằng tuấn để lấy cặp kiếm, nhét đôi kiếm vào cốp xe tôi định chạy vòng về, nhưng tôi lại muốn đi đến một thứ gì đó mà làm tôi tan nát, phải rồi.............ngọn đồi. Tôi nẹt gas chạy thẳng lên đồi, tôi nằm phịch xuống bải cỏ ươn ướt vì sương, chợt khoé mắt tôi cay cay và bao kĩ niệm ùa về trong tôi, em không phải là con đỉ tôi sao, em nhầm rồi suốt đời này em mãi là con đỉ của tôi, dù em có ở đâu, bên ai thì suốt đời em vẫn là con đỉ của tôi, tôi gào thét vọng trên ngọn núi, căn nhà cũ kĩ mà nơi tôi đả trở thành người đàn ông và em trở thành con đỉ của đời tôi dường như đả bị phá huỷ, chỉ còn một mãnh đất khô khóc không ngọn cỏ, có phải tình cảm của chúng ta đả tan nát như ngôi nhà này phải không em. Anh không muốn, anh khuôn muốn trở về bên anh đi, anh sẽ tha thứ mọi lỗi lầm của em, chúng ta sẽ bắt đầu lại mà đoan......Đoa..n..n..n......
Admin
Admin

Tổng số bài gửi : 1582
Tham gia ngày : 06/05/2012
Age : 27

https://taigame.forumvi.com

Về Đầu Trang Go down

Chạy Trốn      Empty Re: Chạy Trốn

Bài gửi  Admin Thu Jul 26, 2012 7:35 pm

Mẹ mày là đàn ông sao mày lại khóc quài thế minh, chuyện qua rồi sao mày là cứ thít nhớ lại những vết thương lòng thế, mọi chuyện qua cứ để cho nó qua đi, mày có chắc em còn yêu mày không mà mày cứ nhớ thế, giờ em là con đỉ của người khác rồi, không còn là của mày đâu, quên em đi, xoá em khõi cuộc đời mày đi minh à. Vội leo lên con xe đang dựng trên bải cỏ, tôi chạy vun vút bỏ những kĩ niệm của tôi và em sẽ mãi ở nơi đó, nó sẽ không còn vương vấn trong tôi sẽ không còn. Nước mắt tôi tan theo làn nhõ, cái xúc cảm những ngày đó lại dần hiện lên trong tâm trí, tôi nói quên rồi mà, quên rồi. Chẵng mấy chóc tôi về tới nhà, chỉ có ánh đèn le lói ngoài đường, căn nhà tĩnh mịch không còn tỉnh động dù sao cũng là 10h rồi còn gì, chắc mọi người ngũ hết rồi, tôi từ từ lặng lẽ mỡ cữa dắt con xe còn nóng hỗi vào, tôi bước từng bậc lên cái cầu thang lạnh lẽo, tôi nằm phịch xuống giường cả thân thể tôi mệt lã, tôi có làm gì đâu mà tâm trí tôi nặng nệ thế.......cộc...cộc.......ai ngoài đó gõ cưã phòng tôi
- anh hai ơi mỡ cữa đi - giọng nhỏ em xuyên qua tâm trạng mệt lã của tôi.
Tôi chường người dậy mệt mõi bước tầnh bước đến cánh cữa '' cạch '' tôi mỡ chốt cửa ra
- giờ sau không ngủ qua phòng anh làm gì - tôi hỏi
- vô phòng đi
Nói rồi nó leo tót lên giường tôi nhúng nhãy. Tôi đóng cữa lại ngồi lên giường
- anh hai, em muốn đưa anh thứ này nè - nó hỏi
- thứ gì - tôi hỏi
- em không biết là có nên đưa cho anh không - nó lấp bấp
- không biết là sao - tôi hỏi
- ừm thì nó chắc sẽ làm anh buồn, anh hứa là không buồn đi rồi em đưa - nó nhăn nhó
- rồi anh hứa
Tôi với nó móc tay với nhau, thể hiện cho lời hứa của tôi đối với nó. Nó luồng tay ra phía sau đem ra một thứ hình chữ nhật, được lòng vào cái khung bằng gỗ bắt mắt. Tôi nhìn vào...........cái khung hình này là của em, cái khung hình mà tôi đá chọi tan nát vào cái ngày tôi đau nhất.
- thứ...nà..y.....- tôi lấp bấp
- bữa đó em định vô phòng thì thấy nó bị bể hết dưới đất, nên em giữ......- nó chậm chạp
Thứ này, nó khơi lại vết thương cũ, sau em cười dễ dàng thế, em có biết anh phải sống những ngày đau đớn thế này không hã, em chỉ biết đến em mà em không biết cảm nhận của anh, em nói em là con đỉ của thằng đó, em có biết lúc đó anh chẵng khác một ly thuỷ tinh rơi bể nát dưới mặt đất không?. Sau thứ này nó không tan biến luôn đi, nó quay về lại bên anh để làm gì, làm gì hã. Sống mũi tôi lại cay, nhưng trước mắt là đứa em gái bẻ bỏng của tôi, tôi không thể cho nó thấy cái thằng anh nó đang trong phút yếu lòng nhất.
- Ừ cám ơn nhóc, về ngủ đi khuya rồi
- Không, để em ngủ ở đây, không anh lại khóc nữa
- Khờ quá, anh của em sào mà khóc được - tôi cười khì, nuốt nước mắt ngược vào trong.
- Nhưng em muốn ngủ ở đây, ngủ mình ên sợ ma lắm - nó nhăn nhó
- trời lớn rồi mà còn sợ ma nữa hã - tôi cóc nhẹ lên đầu nó
- hì hì, cho em ngủ ở đây nha.
Nó lay tay tôi, tôi khẽ gậc đầu đồng ý, tôi biết nó ngủ với tôi không phải sợ ma hay gì cả, mà nó sợ tôi lại rơi nước mắt như cái ngày mưa hôm đó.
Cám ơn cô em của tôi ạ, cám ơn rất nhiều. Nó nằm cạnh tôi ôm ngủ, còn tôi thì cứ nằm như bất động, tôi đang khóc, khóc rất nhiều nhưng nước mắt tôi không rơi ra bên ngoài mà là ở trong tim . Tôi kéo mền lên ngực nó và cũng ngủ theo......................
- anh hai sáng rồi dậy đi - một âm thanh nhỏ nhẹ vang vào tai tôi
Cái âm thanh của tiếng chim ngoài cữa sổ, âm thanh nho nhỏ của đứa em làm tôi giật mình thức dậy, tôi ngước lên nhìn nó, nó ngồi đè ngang ngực tôi làm tôi thở không ra hơi. Tôi vật ngang làm nó bật ngược ra đằng sau, nó còn cố đạp tôi vài cái mới chịu. Tôi bước đi vô phòng tắm vệ sinh buổi sáng, tôi khà một tiếng sảng khoái rồi cùng nó đi xuống nhà ăn sáng để lát về trên đó. Tôi đùa giỡn với nó từ trên phòng đến tận nhà bếp, đến khi mẹ la mới bỏ, Woa hôm nay đủ món hết, mới sáng mà ăn cái này sướng phải biết. Tôi ngồi xuống bàn bắt đầu nạp năng lượng. Sau khi ăn no nê xong xuôi mẹ tôi bước lên lầu và đi xuống đưa tôi một chút tiền
- 2tr đó mày, ở đó gáng mà học - mẹ nói
- dạ thôi còn tiền - tôi đáp
- lấy đi có tiền mà ăn uống đồ
Mẹ dúi vào tay tôi, tôi cũng đành nhận, lúc này thì cũng đả 10h, tôi chạy lên phòng lấy một thứ, đó là cái khung hình mà hôm qua đứa em đưa cho tôi, nhét vào cái cốp xe, tôi bịt khẫu trang vào và bắt đầu đi, tạm biệt, tạm biệt mãnh đất quê hương thân thuộc..............................
Bánh xe lăng đều trên con đường, nhỏ thổi rì rào, nắng càng ngày lên cao, tôi phi vun vút trên đường 4 tiếng sau tôi về đến nơi, tôi nằm lăng quay ra đất thở hổn hển, lúc này mới là 3h chiều, tôi lại lộc cộc ra nấu mì ăn tiếp, ăn no ngủ kĩ xong, tôi đánh một giất đến tôi. Ring ring.......cái điện thoại vang lên, tôi nhìn vào thì 5 cuộc gọi nhỡ, lại là của 3 người đó, tự dưng nhìn thấy tên cô, người tôi lại nóng ran lên, cũng phải từ khi có cô tôi không còn phải kìm chế mỗi khi lên máu nữa tôi đành điện cho cô
- Alo mi hã - tôi hỏi
- mi nè, sau 3 bữa nay không đi học vậy - cô trách móc tôi
- hì tại ở nhà có việc - tôi trả lời
- thật không đó, hay là đi chơi - cô ngiêm giọng
- thật mà, mà bây giờ bên nhà mi có ai không - tôi hỏi
- có mình ên mi à chi zị - cô thắc mắc
- thì tại nhớ quá nên muốn qua chơi để '' Ấy'' đó mà............

- ''ấy'' gì hã - cô ngiêm giọng nói
- tí qua là biết chứ gì - tôi cười khì
- ừm qua đi
Tôi cúp máy cái roẹt, sọt đại cái quần dài vào và chạy ra khoá cữa chốt tiếng thẵng đến chổ cô. Tiếng nẹt huỳnh huỵnh từ cái ống bô vang điết cả tay, tôi chạy chậm nhưng sao cái bô này như cái loa vậy trời, tôi lã lướt khắp con phố, tôi tấp vào cửa hàng kế bên đường mua 2 phần bánh ướt cho cô và tôi, đứng nói dốc một lúc thì tôi leo tót lên xe chạy đi đến điểm hẹn. Tôi đậu xe trước cửa nhà cô, một tay xách bọc đồ, còn tay kia thì vội bấm nhẹ lên cữa
Bính bong.....bính.....bong...g.......
Tiếng bước chân chạy lon ton ra, lạ thật 25 26 tuổi rồi mà cứ như con nít vậy, ở trường thì giả bộ ngiêm trang lắm, chứ còn ở nhà thì chẵng khác mấy đứa con gái mới lớn cho mấy.....'' cạch '' tiếng mở cửa vang lên, cô bước ra Ô chúa ơi......tôi thốt lên một câu trong phút bấn loạn bởi sự quyến rũ của cô, cô đứng đó, một cái váy ngủ màu hồng mõng te ôm lấy cơ thể tuyệt đẹp của cô, trời cô không mặt áo ngủ, nguyên cái đầu ti nhọn hoắt đâm xuyên qua lớp vãi mõng tanh chổi lên, con chim đang ỉu xìu thì bị một cây kim đâm vào làm nó giật mình tỉnh giấc, nó cương cứng dữ dội, chắc cô biết tôi định ấy nên mặc bộ đồ chọc tức tôi hã trời, cô làm cái máu thú tính đang bị kìm hãm bởi đau đớn thì giờ đây nó phá vỡ cái khung sắt yếu ớt để giải phóng ra ngoài.
- sao ko vô mà đứng đó wài thế - cô làm tan biến những ý ngĩ đen tối trong đầu tôi
- à ờ......
Tôi lấp bấp một chút rồi quay lại dắt con xe độ vào trong, tôi vừa vào trong thì không thể nhịn nữa, tôi lao vào bóp lấy hai cặp vú của cô, 2 tay tôi xoa xoa cái đầu ti được phũ bởi tấm vãi lụa mát lạnh. Cô đẩy tôi ra cười lắm lét
- ham hố vừa thôi - cô cười
- tại nhớ quá mà - tôi tuôn ra lời xu nịnh
- cái bản mặt Minh mà nhớ tui nữa à - cô chỉ vào trán tôi
Tôi đưa 2 cái bọt bánh ướt cho cô nói
- mua cho đó, lấy 2 cái tô ra đi - tôi ngập ngừng nói
Vừa thấy đồ ăn thì cô đả nhanh nhẹn chạy ra phía sau nhà bếp ôm 2 cái tô bự lên đặt trước mặt tôi, chẵng cần để tôi nói thêm gì cả, cô giật cái bọt trên tay tô ra chút xuống 2 cái tô trên bàn. Cô hít hà một hơi sau khi cắn phải miếng ớt, cô đưa cái lưỡi ra thở phì phò.
- cay quá - cô vừa hít hà vừa nói
- ai kêu bỏ ớt vô chi giờ la - tô đưa li nước lạnh cho cô
- hít.....tại có ớt ăn mới ngon mà - cô vẫn còn lì lợm
- ăn phần này đi
Tôi chuyển tô mình qua cho cô, cô cười mĩm rồi cúi mặt xuống ăn, tôi có sỡ thít hơi bị ngộ, mua bánh ướt mà không bao giờ ăn chã lụa, tôi gắp hết phần chả của mình sang tô của cô, cô cười khúc khích, chắc cô tưỡng tôi ga lăng lắm đây, cô nhầm rồi cô ạ, tại em không thít ăn đâu không thì em giựt luôn của cô luôn rồi. Vét sạch cả tô, tôi ngồi xuống, cô bưng hai cái tô ra đằng sau đem đi rữa, ngồi một chút tôi cảm thấy rất nóng nực mặt dù 4 bề toàn là quạt gió. Ngồi suy ngẫm một chút thì tôi cũng đả tìm ra nguyên nhân đó là do thằng nhỏ đang hầm hực nãy giờ ở trong quần. Tôi tuột bỏ cái quần dài ra, cái áo cũng bị vứt bỏ, bây giờ trên người tôi chẵng còn một cái gì cả, thằng nhỏ vươn vai nhìn tôi. Mẹ làm mau coi, mày không thấy tao đang sung à , con chim nó nói với tôi, tôi nge theo râm rấp bước chầm chậm ra phía sau lưng cô, cô vẫn đang loay hoay làm tôi choàng tay ôm lấy cái eo thon thả của cô, thằng nhỏ cứng ngắt đâm vào lớp vãi đang ôm lấy cặp mông xinh xắng , cô giật mình bỏ cái tô đang rữa nhìn tôi, tôi ngặm chặt lấy môi em ( thay cách gọi cho dễ hơn ) môi tôi chạm vào đôi môi mịnh màng ươn ướt cái vị nước mắm lúc này, tôi mút chặt lấy 2 bờ môi mề mại ái, lưỡi tôi bắt đầu trườn ra khỏi miệng, cái vị nhớt nháp của nước bọt bắt đầu ướt đẩm cả hai tôi, tôi hôn thật sâu vào lưỡi tôi đá nhè nhẹ vào lưỡi em, 2 đôi tay tôi vịnh chặt lấy cái bờ mông mịng màng ấy, tôi vén từ từ cái mãnh lụa lên đôi tôi thô ráp chạm vào làn gia mát lạnh mịnh màng đó, đôi tay ma quái bắt đầu lần lượt lã lướt khắp cả đôi chân trắng mịnh, khẽ chạm vào cái nơi thầm kính đả nhớp nháp của em, 2 ngón tay tách nhẹ 2 cái mép bưỡi mập mạp sang một bên, tôi đưa ngón tay giữa của mình rê ra 2 cái mép thịt đỏ ao của em, tôi xoe nhẹ cái hột đang cương cứng ở bên trên cữa mình của em. Một thứ nhờn nhợt ướt át chảy ướt đẩm cả tay tôi, tôi cười trong lòng đắt ý, rút nhẹ nhàng ngón tay ra khỏi nơi đó, môi tôi rời khổi môi em, tôi cắn nhẹ lên vành tai của em, em khẽ run nhẹ lên một cái, đôi tay ướt đẩm nước nhờn của em đang xe xe lấy cái đầu ti cứng ngắt đó, tôi hôn nhẹ từ tai xuống cổ em, và ngặm lấy cái ti cứng ngắt đang nhô cao ra sao cái váy màu hồng nhẹ nhàng kia. Tôi nút lên từng cái nge bóc....chóc....em rên lên ư ử trong cổ họng.........bàn tay ướt đẩm chất nhờn của em, tôi vén váy của em lên đến ngang bụng, đặt em ngồi trên cái khuông bếp lạnh te kia, tôi rê ra lữỡi mình khắp đùi em, cái mùi hương đặc trưng của người phụ nữ xong thẳng vào mũi tôi, cái mùi này đả quá đổi quen thuộc với tôi nên chẵng cảm thấy khó chịu, tôi hôn nhẹ lên khu rừng rậm rạp kia, cái vì mằn mặn thấm qua nơi đầu lưỡi tôi, em rung mình khi đôi môi thô ráp của tôi chạm vào cái nơi nhạy cảm nhất của người phụ nữ, cái lưỡi ươn ướt của tôi liếm dọc cả bướm em.Âm thanh ưm...a.....càng ngày càng vang lên văng vẵng trong khung bếp nóng nực này. Lưõi tôii nhẹ nhàng tách hai múi bưỡi sang một bên, tôi liếm dọc hai mép thịt đỏ ửng của em, nước nhừ từ bên trong sâu thẩm tuôn ra dữ dội, tôi đá lưỡi mình liếm sâu vào bên trong. Em ướn người lên theo từng cú mút của tôi, liếm ướt át hết cả con bướm xinh đẹp đó, tôi đứng người dậy, ngặm lấy đôi môi đang rên rĩ kia. Tôi cằm lấy đôi tay mềm mại nõn nà đặt vào con chim đang cương cứng kia, cô khẽ giật người, đôi mắt đen lấy nhìn vào mắt tôi chợt hai đôi má ửng hồng lên thể hiện một chút ngại ngùng, nhìn gương mặt cô lúc này sao mà đáng yêu quá. Tô vuốt nhẹ lấy đôi má đang ưng ửng lên.
- Mút cho minh đi - tôi khe khẽ vào tai cô
- hã.... - cô giật mình
- mút cái này nè - tôi xoa xoa đôi bàn tay cô đặt vào chim
- thôi.....thấy ghê lắm - cô lắc đầu
- thôi mà giúp dùm đi mà - tôi hun nhẹ lên má
- nhưng nhìn nó ghê lắm
- có gì đâu mà sợ, cũng như minh mút bướm của mi đó, mi không thương minh sao
Sau một lúc buôn lời dụ dổ cô cũng phải cúi đầu xuống, tôi ngồi lên thành bếp, con chim tôi đang chỉa thẳng vào mặt cô, cô khe khẽ giật gương mặt ra, cô chăm chú nhìn nó, nó nhìn cô. Loáng thoáng một chút sau cô bắt đầu làm việc, đôi môi mềm mại khẽ chạm vào đầu khất, tôi run bật người lên, cô bắt đầu đưa sâu cái thứ đó vào thật sâu bên trong miệng cô, bắt đầu một đường lưỡi quấn chặt lấy chim tôi, tôi tê rần rần lên, rên nhẹ từng đợt....a.a...ưm.......đúng là học nhanh thật chỉ cần một chút thì cô đả trở thành một người nhạc sĩ thật thụ. Cô đa đá lưỡi mình vào cái khe ở đầu khất, tôi như chạm được nơi cực khoái của dục vọng, tôi chịu hết nỗi đẩy nhẹ cô ra chút nữa thì đả bắn vào bên trong miệng cô rồi. Tôi vuốt lấy đôi má, đở nhẹ cô đứng dậy
- Mi thật sự rất tuyệt lắm biết không
Tôi buông nhẹ một lời khen dành cho cô, đối với những người phụ nữ được người đàn ông của mình khen trong hoàn cảnh này thì chính là một sự chứng minh địa vị của người phụ nữ trong mắt người đàn ông đó. Tôi bế sóc cô lên tay mình từ từ, bước vào bên trong căn phòng, tôi với tay bật cái đèn ngủ lên, cái không gian mờ ảo mụ mị nơi đây đặt nhẹ cô xuống cái nệm mềm mại kia, tôi hôn nhẹ lên đôi mềm mại một phút, đở hai chân cô sang hai hướng trái ngược nhau, tôi cầm lấy thằng nhỏ đập nhè nhẹ vào mu cô, dường như cái động tác đó làm cô rất sướng thì phải tôi cười khoái trá, tôi tăng cường độ lên càn lúc càng mạnh, ặc......đau quá. Đập nhầm vào cái lông đâm vào đầu khất làm tôi cực kì thốn, đúng là nguy hiểm quá mà, tôi rê ra con chim trên cái nơi đang ướt đẩm đó, tôi nâng hông đẩy mạnh vào một cái. Chim tôi đâm sâu vào bên trong cô, phía bên ngoài thì cô rên lên hự một tiếng khi bi đâm lén, còn phía bên trong thân thế đó, bướm cô co bóp dữ dội đẩy vị khách lạ ra bên ngoài, tôi nhấp người nhè nhẹ.......ưm...ư.....a...đó là những tiếng âm thanh vang vọng trong cái không gian mụ mị lúc này. Tôi cười mĩm nhẹ rồi khép chặt hai cái đùi thon thả của cô gì chặt vào nhau, bươm đả bót bây giờ thì lại càng bót hơn, tôi chóng hai tay xuống giường gồng chặt, dưới hông bắt đầu nâng lên rồi dập xuống như điên.......cô rên lên mún nát cả căn phòng kính này
- Aaa.a.achết em sướn..g...quá..
Cô rên lên ha hã, hơi thở cô nặng nhọc hơn, mồ hôi tôi nhể nhại rơi lơm lớp trên thân thể trắng trẻo mập mờ dưới ánh đèn. Tôi ngả người xuống, cô từ từ leo lên người tôi, cô hun nhẹ lên môi tôi, tôi quyện chặt lấy đôi môi mềm mại đó, tôi lòan tay mình ra sau bấu chặt lấy đôi môi mềm mại đó, sức lực lại trở về bên trong để phục vụ dục vọng đang thống trị bên trong, tôi cầm lấy con chim cứng ngắt quẹt vào bướm cô rồi đút nhẹ vào, do bướm cô quá ươn ướt nên đầu khất dễ dàng chui vào bên trong cái khe chật chội đó, tôi nẫy hông lên, cái âm thanh phầm phập khi 2 mãng da thịt va vào nhau kêu đơm đớp, tôi ngặm chặt lấy đôi môi để ngăn những âm thanh đầy mê hoặc từ miệng cô. Cô cũng bắt đầu hoà vào điệu nhãy nhịp dàng đó tôi dừng lại để cô thể chổ cho tôi, tôi nâng cao mình lên rồi dập xúng từng hồi, tôi như điên dại, cả cơ thể tê rần rần lên không thể diễn tả. Thân thể tôi lã nhừ theo từng cú nhấp, tôi đẩy cô ra thở hỗn hễn, tôi vẫn chưa muốn ra bây giờ, cô nhìn tôi ngơ ngác, đôi mắt từ ngơ ngác chuyển sang hờn giận, chắc cô vẫn chưa đủ đô tôi cười mang trá, tôi vã vào mông cô đôm đóp, cô la lên như bị đâm vây
- A.a.a....đau quá - cô như muốn khóc
Cho đến khe hai bờ mông từ màu trắng tinh khôi sang màu đỏ vì tra tấn, tôi liếm lát trên hai bờ mông đó, tôi hôn nhè từ từ khắp bờ mông đó, cô như bị dịu dành hơn, tôi tách nhẹ mông cô sang hai bên, đây rồi cái thứ trời ban đây rồi, cái lỗ màu hồng hồng sạch sẽ chứ không phải cái lổ đen thui như mấy con diễn viên tôi hay coi với đám bạn. Tôi đưa lưỡi liếm xoáy vào cái lỗ hồng hào đó, cô giật mình rên hư hữ đẩy tôi bật ra, nhưng sức người đàn bà như cô thì sao mà có đủ sức để đẩy một thằng con trai trong độ tuổi sung mãn như tôi. Tôi chòm người dậy gì chặt tay cô xuống giường mặt kệ cô giãy dụa kêu la, tôi cầm lấy thằng nhỏ quẹt lấy chất nước nhờn quanh bướm cô rồi đưa xuống cái lỗ hồng hào dưới kia
- đừng, đừng đau lắm - cô than vãn tôi
- thôi mà gáng chịu đi mà - tôi nói rồi hôn nhẹ lên đôi má cô
Cô dịu xuống một chút tôi vuốt lấy đôi má mềm mại của cô phã hơi ấm nồng nàng từ miệng tôi khắp gương mặt đó
- sẵn sàng chưa nè - tôi hỏi
Cô khẽ gật đầu, 2 đôi môi cô mím chặt lại chững bị hứng chịu đau đớn, tôi nhìn gương mặt khã ái đó suýt bật cười. Tôi đâm vào bên trong đít cô, nó co bóp dữ dội đẩy ngược vị khách lạ ra ngoài, đầu khất tôi ê buốt cả, còn phía trên cô rên lên'hớt hã từng đợt. Tôi gồng tay đẩy mình vào.......phựt........nguyên cái đầu khất đả vào bên trong đó
Cô la lên một tràn đau đớn, 2 hàng mi bắt đầu rớt nước mắt ra, tôi hốt hoãng rút ra rồi xoa xoa đôi hàng mi ươn ướt đó
- xin lỗi........đau lắm hã - tôi nhẹ nhàng hỏi
Cô khẽ gật đầu quẹt nước mắt đi nhìn tôi
- mai mốt không làm gị nữa đâu - tôi tỏ vẻ hối lỗi
- thật ko - cô đính chính lại
Tôi khẽ gật đầu nhẹ rồi nâng chân cô lên cao rồi đưa thằng nhỏ vào cái bướm ướt nhẹp kia, tôi nhấp dồn dập, cô mỡ to mắt ra nhìn tôi rên hừ hừ..........tôi cười dù bây giờ rất muốn là đút vô cái lỗ kia nhưng thôi kệ.
- a.a..a...siướng quá.....mi sắp..r.a.a....a....
Tôi gồng mình nhất dồn dập tôi cũng rên â..a...lên theo tiếng rên của cô. Tôi bấu chặt vào thân thể đó, gòng mình bắn phut........từng dòng tình đục ngầu bắn vào bên trong vực thẩm hố đen kia. người tôi giật giật lên từng hồi thoả mản , cô ôm chặt lấy người tôi cười mĩm, tôi rút nhẹ thằng nhỏ ra khỏi bướm.......dòng trắng đục trào ra khỏi bướm cũng giống như nỗi buồn của tôi dịu đi
Gương mặt cô phờ phạt thấy rõ, nhưng trên mặt đó vẫn dành một nụ cười dịu dàng, một cái nhìn trìu mến. Phút chóc tôi lại suy ngĩ mình có nên dừng lại cái mối quan hệ này không, nếu như một ngày nào đó một người phát hiện rồi chúng tôi sẽ về đâu, tôi là thằng con trai nên chẵng sợ gì cả, nhưng tôi sợ là sợ cho cô, cô là một người con gái với chã lại cô đang làm một ngề thiêng liêng cao cả, nếu sự việc bị phanh phui ra thì cô làm sao còn mặt mũi để sống ở cái nơi quá khắt khe như vậy. Không chừng đến lúc đó cô làm một chuyện tôi sẽ ân hận cả đời chăng, tôi vuốt lấy đôi má bầu bĩnh kia hỏi nhẹ
- chừng nào mi muốn dừng mối quan hệ này thì nói nge - tôi dặn dò
- dừng hã????........ừm chắc tới khi minh lấy vợ đó - cô cười khì
- không nói thật đó - tôi ngiêm giọng
- ừm thì có nói giỡn đâu à. - cô cũng chẵng vừa gì
- ừ thế cũng được chừng nào muốn dừng thì nói nge chưa - tôi hôn nhẹ lên má cô
- biết rồi mà.
Cô ôm chặt lấy thân hình rám nắng của tôi, kể từ khi lên đây tôi đen hơn thì phải, không còn cái nước da công tữ bột như lúc trước nữa, mà thay vào đó là cái màu da rám nắng kia, đó cũng là cái thứ một ngày nào đó tôi cũng phải nhận lấy dù sớm hay muộn thôi. Tôi ôm cô thêm một chút nữa, rồi bước xuống giường tiếng vào phòng tắm. Từng dòng nước ấm chãy dọc khắp cơ thể tôi, nó cuốn phăn những giọt mồ hôi khô động trên thân thể tôi, mùi vị dục vọng nữa. Tôi chọp lấy chiếc khăn màu xanh lau sạch cơ thể mình rồi bước ra, tôi sọt cái quần jean vào rồi cái áo nữa, tôi tiến lại chiếc giường cô đang nằm bệt trên đó, tôi vén mái tóc đen mun kia sang một bên, hôn nhẹ lên môi thay lời tạm biệt sau một đêm mõi nhừ dưới căn phòng đầy mụ mị này.
- về hã, sau hông ở lại - cô nhõng nhẽo
- thôi về dọn dẹp phòng nữa - tôi đáp
- ừm về cẩn thận nha - cô dặn dọ tôi
- dạ em biết rồi thưa cô ạ - tôi giả vờ ngoan ngoãn để trêu cô
- biết thì tốt, không cô đánh đòn đó - cô cũng hoà vào vỡ kịch
Tôi vẫy tay nhẹ rồi dẫn con wave ra khỏi nhà cô, tôi khoá cữa rôì ném cái chìa khoá xuống dưới đất cạnh cánh cữa. Tôi đề gas hú lên một tiếng rồi vụt đi, không biết có phải làm hăng quá không mà bây giờ cầm tai lái run bần bật, tôi hạ gas xuống chạy chậm lại, xuýt nữa là đâm đầu vô cột điện rồi, tôi hít một hơi dài rồi phi thẵng đến nhà thằng thành........tút....tút.....tút.....
- alo đm điên hay sao mà điện giờ này mạy - kiểu này chắc vừa xem phim sex xong đây
- ra lấy xe không, tao đập bỏ luôn à - tôi cự nự
- địt ngựa mày đứng đó đi, tao ra liền
Nó không sợ gì cả, nhưng có một sự thật khá buồn cười là nó cưng con xe còn hơn con gệ của nó nữa, ai mà làm hư là nó quánh thằng kia tơi bời, tôi biết điều đó nên bữa chém tụi thằng hiếu bỏ xe ở nhà, lỡ xe nó có hỏng gì chắc nó quánh tôi chèm bẹp luôn.......lộc...ca....lộc...cộc.....tiến g mỡ theng chốt cữa kêu râm rang cả lên, khoãng chừng một phút sau nó mới ló cái đầu ra nhìn tôi.
- xe này mày dẫn vô đi, tao đi về
Tôi nói xong liền xách đít đi, để lại trên gương mặt nó hàng ngàn câu hỏi, đi một chút sau chân tôi bũn rũn thế này, chắc do làm việc quá sức đây mà tôi tự hỏi rồi trả lời. Gió thổi nhè nhẹ mơn man cả con đường trải dài được chiếu sáng bởi những cây cột trụ cao sừng sững, tôi vừa đi vừa nhun nhún cho đở hơn, lúc này tầm khoãng gần 10h nên chỉ còn lát đát một vài chiếc xe chạy trên đường, từng tóp người đi qua tôi những ánh mắt nhìn đểu xăm xoi một thằng đẹp trai như tôi, hàizzzz đẹp trai quá cũng khổ tôi tự an ũi bản thân mình mặc dù mình xấu như con cá sấu vậy. Thêm một tóp người chực diện với tôi, trong cái đám đó có một cặp trai gái đang bấu vai nhau thắm thiết, hài con nhỏ quyên, gái ngoan à, gái hiền à, đóng kịch đến thế là cùng, con nhỏ thấy tôi liền xua xua tay thằng đó ra khỏi người nhỏ, cả đám trân trân mắt nhìn tôi, thoáng qua cũng đủ nhận biết toàn là cậu ấm cô chiêu mà thôi, tôi rít một điếuu thuốc cháy rực trên tay mình, từng làn khói trắng toả ra mịt mù, tôi cho tay mình vào túi quần lẵng lặng đi qua những con mắt đang xăm xoi nhìn tôi. Uỗng cho tôi tin tưỡng con nhỏ cũng thuộc dạng ko bị nhiễm bẩn những thứ đen tối quay quanh, nhưng dường như cái niềm tin nhỏ bé ấy cuối cùng cũng bị dập tắt trước ánh mắt tôi , tôi lại rít thêm một hơi khói vào ngập trong phổi mình, tôi vừa lan đát trên những tán lá rơi rãi rụng trên viã hè. Tôi dẫm nát những tán lá đó cũng giống như sự dẫm đạp lên cái hi vọng trong tôi. Mỡ nhẹ cái ổ khoá cữa phòng ra, căn phòng tối ôm lạnh lẽo vẫn hằng đêm quanh quẫn bên tôi, vứt cái quần jean nực nội ra một xoá, tôi leo lên giường đạp lên cái quạt gió, tiếng ro....ro....bắt đầu nhanh hơn, cũng giống như cơn buồn ngủ càng lấn át nhanh hơn.....................................
Át xì.......một thứ gì đó len lõi vào bên trong mũi làm tôi hắt hơi thức giất, đưa lên ngoai ngoái một lúc thì là một sợi chỉ. Tôi ngáp một hơi rồi tốc mền ra đi tắm để bắt đầu một ngày mới...........nhét đại vài cuốn tập vô cặp, tôi thong thả bước đến trường, vừa đi vừa nhún nhãy để cho nóng người, hít một hơi không khí vào luồn phổi để cảm nhận cái không khí của buổi sớm mai. Bỏ mẹ 6h50 rồi, mãi mê hít thở trể mất rồi, tôi chạy hừm hựm như con xì po mới mua về vậy
- A.....có người yk trể kìa - một âm thanh cao vút vang bên tay tôi
Ngước nhìn lại là một đứa con gái trên chiếc xe đạp màu xanh, là nhỏ Mỹ anh
- chỡ đi học coi - nhỏ ra lệnh
Tôi ngoan ngoãn đưa cặp cho con nhỏ ôm và đạp vun vút cho kịp giờ, chợt nhỏ ôm lấy tôi, đôi tay mềm mại ghì chặt vào hông tôi, tôi như bị sét đánh sớ người ra bất động
- 3 hôm nay minh ở đâu thế, bít mỹ anh bùn lắm hông - nhỏ tựa đầu vào lưng tôi
- xin lỗi mà, tại dưới nhà có chuyện nên phải về gắp - tôi gỡ nhẹ đôi bàn tay của nhỏ ra khỏi người
Nhưng nhỏ vẫn siết chặt lấy hông tôi, bàn tay nhỏ mềm mại ôm lấy thân hình gắn chắt của tôi
- ba mẹ của mỹ anh đòi li hôn, mỹ anh buồn lắm - giọng nhỏ buồn te
Có lẽ đây là lí do mà nhỏ cần một chổ vựa vững chắc, tôi buông tay ra thay vào đó là nắm chặt lấy đôi bàn tay của nhỏ, nhỏ còn quá trẻ con để có thể chịu đừng có sock này
- thôi đừng buồn nữa, rồi mọi chuyện sẽ qua thôi mà - tôi vỗ về nhỏ
- nhưng chuyện căng thẳng lắm - nhỏ nói tiếp
- ừm....biết chứ zị bây giờ sao không thử cố tạo sự vui vẽ trong nhà đi - tôi nêu ra ý kiến
Nhỏ cười mĩm, quẹt nước mắt vào áo tôi, hôm nay tôi sẽ ở bên nhỏ, sẽ làm chổ dựa cho nhỏ để vượt qua khúc ngoặt đau đớn này. Hôm nay tôi tình nguyện sách cặp cho nhỏ mà không cần nhỏ phải ép, nhỏ mĩm cười nụ cười hơi thoáng buồn nhưng tôi cũng cảm thấy vui khi đả làm được một chuyện nhỏ gì đó để giúp cho nhỏ vui lên một chút, tôi đưa nhỏ về tới tận lớp rồi mới vào lớp của mình. Tôi đi lướt ngang con nhỏ quyên, nhỏ thật sự làm tôi khá thất vọng khi tôi nhìn thấy cảnh tượng tối qua. Tôi bước xuống bàn thằng thành quăng cái thằng bống ẽo lã lên phía trên tôi quăng cái cặp xuống bàn và ngả người ra phía sau...............nhỏ quay xuống nhìn tôi, ánh mắt của nhỏ thật khó hiểu tôi chẵng thèm nhìn, tôi bơ con nhỏ qua một bên suốt buổi tôi chẵng thèm nhìn con nhỏ lấy 1s thằng thấy tôi như vậy nên chẵng nói gì......3 tiết học buồn tẻ trôi qua dai dẵng, vừa đánh trống tôi đả ra khõi lớp chạy qua lớp nhỏ mỹ anh để rũ nhỏ xuống căn tin để giúp nhỏ vui hơn một chút. Vừa vào thì tôi đả thấy một cảnh tượng khá là lâm bi đát, một thằng con trai đang cầm lấy một bó bông hồng tặng cho nhỏ, nhỏ chẵng thèm để ý, nhỏ bơ thằng đó đi như nó chẵng hề tồn tại. Thằng đó bây giờ chẵng khác gì thằng hề, nó tũi thân bước ra gương mặt buồn so nó đập nát bó bông hồng xuống đất. Tôi tiếng gần lại bàn nhỏ, nhỏ vẫn ũ rũ úp mặt xuống bàn, tôi cúi người xuống nói khẽ với nhỏ
- công chúa có muốn xuống căn tin với hạ thần không...............
- biến đi đừng làm phiền tôi - ơ cái con nhỏ này
- rồi không đi thì thôi, chiều đừng có về chung nge con kia - tôi giả vờ giận
Từng câu nói ấm áp của tôi cứ phả đều đều vào tai nhỏ, sau câu nói đó nhỏ mới chịu ngóc cái đầu dậy, cái má bầu bỉnh của nhỏ ma sát vào làn da thô ráp của tôi, dường như cái cảm giác ma sát quen thuộc này làm nhỏ nhớ ra điều gì đó. Nhỏ nhìn tôi ngơ ngác một tí rồi khẽ cười
- Đi chứ - nhỏ cười mĩm
- uã.....hồi nãy ai đuổi tôi đi mà - tôi giả vờ giận nhỏ
- hỳhỳ tưỡng thằng hùi nãy - nhỏ cười trừ
- ờ....con ng ta giờ có trai theo, đuổi tui đi là phải rồi
- trời....có đâu à, yk yk - nhỏ đứng dậy rồi đẩy tôi ra khỏi lớp
Nãy giờ không để ý cả lớp nhỏ nhìn tôi lom lom như thằng tội phạm, nhỏ lòn tay nhỏ vịnh chặt lấy tôi, nhìn tôi với nhỏ bây giờ chẵng khác gì 2 đứa mới yêu nhau, tôi cũng chẵng đẩy nhỏ ra hay trốn chánh gì cả, vì lúc này nhỏ chỉ còn tôi là chổ vựa thôi. Chúng tôi lướt qua bao nhiêu cặp mắt ghen tị, chợt một ánh mắt hừng hực nhìn tôi, à cái thằng lúc nãy bị nhỏ từ chối, mà kể cũng tội vừa bị từ chối lại thấy cảnh tượng âu yếm này cũng phải tan nát, tôi cũng hiểu nên chẵng đáp trả gì. Tôi cứ bơ thằng đó đi cùng nhỏ đi xuống căn tin. Lang thang với nhỏ dưới cái nằng tà tà đang lên cao, từng chiếc là lao xao dưới mặt đất, nhỏ dẫm bèm bẹt lên mấy chiếc lá, bất cứ chiếc lá nào nằm dưới đó đều bị nhỏ dậm tan nát hết
- làm gì mà đạp ng ta chèm bẹp vậy - tôi xoa xoa đầu nhỏ
- nhìn nó thấy gét thì đạp - nhỏ tỉnh bơ
tôi la trời một cái rồi xóc nách nhỏ đi nhanh hơn, để nhỏ đứng ở ngoài tôi tình nguyện xong pha vô cái đống hổn độn đằng kia , lấn át chen chút zô cái đống kia cuối cùng cũng có thành quả, ôm được 2 chai nước lọc với vài bọc snack ra cho nhỏ. Nhỏ nhìn tôi cười cười, rồi xoa đầu. Nhìn tôi lúc này chẵng khác con cún vừa hoàn thành nhiệm vụ vậy, nhỏ cằm lấy bọc snack lon to dẫn đường còn tôi thì lang thang phía sau nhỏ, nhỏ ghị tay tôi ngồi xuống băng ghế đá, tôi giả vờ galăng phũi sạch sẽ cát bụi rồi mới cho nhỏ ngồi xuống. Nhìn thấy cái điệu bộ của tôi như vậy nhỏ liền cười khúc khích vui vẽ, tôi cũng khẻ mĩm cười với nhỏ, nhỏ ngả đầu vào vai tôi đưa lên miệng tôi một miếng snack vừa há miệng ra như cá đớp mồi thì nhỏ cho vào miệng mình nhai chóp chép, tôi kí nhẹ đầu nhỏ
- dám lừa ta hã - tôi kí rồi xoa xoa
- a...đau chết zạ - nhỏ la lên
Cái khung cảnh nhẹ nhàng trước ánh nắng hắc nhẹ lúc 9h, từng tiếng cười đùa ríu rít lướt qua chúng tôi, tôi hứa với nhỏ là tôi có thể là chổ dựa của nhỏ bất cứ lúc nào vẫn muốn, từ ngày đó đến giờ tôi vẫn chỉ là một nơi dựa dẫm đáng tinh cậy nhất. Một bóng người từ xa bước chầm chậm lại, vừa thấy tôi với nhỏ như vậy thì một âm thanh à.....vang vọng lên
- Lãng mợn quá - nhỏ hằng cười khúc khích
Nhỏ đẩy tôi ra nhưng tôi vẫn gị xát đầu nhỏ vào vai mình, càng làm như vậy tôi có thể nghe được tiếng thở gấp gáp của nhỏ, tiếng nhịp đập từ tim nhỏ dồn dập. Tôi len lén liếc qua nhìn thây đôi má của nhỏ đỏ rực lên vì ngượng, còn con nhỏ hằng thì trố mắt hã họng nhìn tôi
- ây da tình tứ ghê ta ơi, thôi 2 vợ chồng ngồi đây tâm sự đi, hằng đi xuống căn tin à - nhỏ cười khúc khích chạy đi
Cái tiếng vợ chồng mà nhỏ hằng nói là tôi hớ người ra, nhỏ lấp bấp nói, cái âm thanh gượng gạo kia làm tôi suýt bật cười
- nó.....nó...vừa...nó..i...gì...gì...zạ - nhỏ đánh vần từng chữ
- vờ ơ vơ nặng vợ, chờ ông chông huyền chồng - tôi đánh vần
Nhỏ dúi mặt vào vai như dấu cái gương mặt đỏ ửng lên của nhỏ
- nó khùng quá hé - nhỏ giả vờ cười trừ
- khùng gì.....muốn là vợ chồng không - tôi hỏi trực diện với nhỏ
- hã.....đùa hã......... - nhỏ đấm nhẹ vào mặt tôi
- không đùa đâu thật đó - tôi hôn nhẹ lên nắm đấm của nhỏ
Nhỏ khẽ gật đầu, dúi sâu vào lòng tôi, vậy........là có thêm một người con gái yếu lòng đi qua đời tôi, người con gái mà tôi phải che chỡ, cho hết bước ngoặt này. Tôi vuốt nhẹ lấy đôi má ấy, tôi sẽ không bao giờ làm dấy bẫn cái thân thể ngọc ngà này đâu không bao giờ. Không bao giờ, Ngân à, anh xin lỗi, hãy hiểu cho anh nha em, vì trong thời gian em vắng anh cần một người nào đó có thể vá trái tim rách rưới của anh giống như em từng làm. Tiếng trống lại vang lên, tôi và nhỏ cùng nhau đan hai lòng bàn tay của 2 người vào nhau, hai trái tim ở hai cơ thể cùng nhịp đập, nhỏ cười khúc khích bên tôi, tôi cũng cười nhiều hơn, đôi tay thô ráp nắm lấy đôi tay mềm mại đó chặc hơn. Anh sẽ không bao giờ để vuột mất em như những người con gái trước đây đâu Mỹ Anh à. Đưa nhỏ vào lớp trước cả chục đôi mắt ngỡ ngàng khi thấy một thằng đầu gấu nắm lấy đôi tay mềm mại đó. Nhỏ cười khúc khích đưa cái phiếu xe ra cho tôi
- lát lấy xe rồi đợi tui ra nha ''đầu gấu'' - nhỏ kêu tôi bằng một cái biệt danh khá ngộ
- biết rồi thưa tiểu thư - tôi cũng đáp lại nhỏ
Vuốt nhẹ lấy đôi bàn tay của nhỏ, cằm lấy cái phiếu xe rồi thông thả bước vào lớp, tiết này là của cô giáo yêu dấu nên tôi thủng thẵng lên chổ cạnh con quyên rồi, ngồi phịch xuống ghế, miệng tôi cứ cười mãi không ngừng dường như trong trái tim lạnh lẽo này lại được một ngọn lữa ấm sưỡi ấm tiếp tục sao những tháng ngày lạnh kẽo kia. Nhỏ quyên kể từ lúc vô học tới giờ tôi không thể đếm được bao nhiêu lần nhỏ nhìn trộm tôi, nhỏ chẵn rời khỏi bàn ra chơi nhỏ lại ụp mặt xuống bàn ngủ, à cái chuyện đó cũng phải tôi, tối đi chơi sáng ngủ bù cũng đúng mà. Thân hình ưỡn à của cô hiện mập mờ qua tà áo dài mõng , nhìn thấy tôi cô nháy mắt nhẹ với tôi có lẽ chỉ có tôi và cô biết nhưng.........sự thật lại không phải như vậy còn có một ánh mắt hiểu được cái nháy mắt đó. Tôi cũng làm lơ cái ánh mắt đang nhìn tôi cạnh bên, thời gian chầm chậm trôi qua..........tiếng trống rơm rã lại vang đum đùm lên. Tôi nhanh chân chạy xuống nhà xe, dấn cái con xe đạp của nhỏ ra, ngồi đợi trên nhỏ trên cái ghế đá đầy lá , ngồi đợi nhỏ một chút sau thì nhỏ cũng đả lon ton chạy lại, gương mặt nhỏ nỡ nhẹ một nụ cười hạnh phúc.
- Nhanh lên con nhỏ này lề mề quá - tôi hói thúc nhỏ
- ỹ là đầu gấu làm dữ hã - nhỏ chống nạnh
- ờ....ai kêu chậm quá chi ngồi đợi mệt gần chết - tôi than vãn
- hứ con trai có chút xíu mà hông chịu đợi hã - nhỏ văng vẵng lên
- thôi nhanh đê, phải qua chổ làm nữa - tôi nói với nhỏ
- ùa.....
Nhỏ gật gật đầu rồi ngồi lên yên, tôi đạp nhè nhè trên cái bàn đạp kia, từng vòng quay đều đều bắt đầu lăn nhẹ trên mặt đường, nhỏ ngồi khích rịch vào tôi, đôi bàn tay mềm mại ôm chặt lấy, trời thì nóng nực tột cùng nhưng cái ôm ấp của nhỏ chỉ làm làm dịu cái ánh nắng kia, nhỏ siết chặt lấy người tôi càng lúc càng mạnh...
- ặc nhè nhẹ thui, thở hết được rồi - tôi đặt nhẹ lên bàn tay nhỏ xoa xoa
- hì hì, tại thương quá nên ôm chặt đó mà - nhỏ cười khúc khích đằng sau
- đau muốn chết luôn đó - tay nhỏ dần dần thả lõng ra
Con đường sau càng lúc càng dài quá, nhưng thế cũng tốt thời gian tôi bên nhỏ sẽ nhiều hơn, mang cho nhỏ nhiều nụ cười hơn, làm dịu cái nổi đau trong lòng nhỏ
- Mỹ anh này - tôi hỏi nhỏ
- gì zạ - nhỏ hỏi
- tui là người thứ mấy thế - tôi xoa xoa cái eo của nhỏ
- 5...10...15 hay gì đó - nhỏ trả lời
Câu trả lời của nhỏ làm tôi tê cứng cả người, tôi im lặng không nói thêm một câu nào nữa. Nhỏ dường như cảm nhận được sự bất thường từ tôi liền lúi húi nói
- tưỡng thịt hã - nhỏ hốt hoãng
Tôi vẫn im lặng mặc dù nhỏ mặc sức giải thích, chợt có mộ thứ gì đó ươn ướt thấm qua áo tôi.
- là người đầu tiên đó, đầu tiên đó - nhỏ thúc thít
Trời tôi lại làm nhỏ khóc ngay cái lần đầu quen nhau sau, Minh mày thật khốn nạn, đôi chân tôi vẫn đạp đều đều, tôi kéo tay nhỏ tiến ra phiá trước rồi gị chặt vào lòng
- sao tự dưng khóc thế cô - tôi hỏi nhẹ nhàng
- tại.....minh hông tin mỹ anh - nhỏ nói
- tin mà, có nói nói gì đâu à - tôi cười khì
- ai kêu im lặng chi......làm cứ tưỡng - nhỏ quẹt lấy nước mắt vương trên đôi hàng mi công vút của nhỏ. Đạp xe đều đều một tí thì cuối cùng cũng tới chổ làm nhưng bà chủ lại đang dẹp cửa tiệm, tôi đứng ngơ người ra không hiểu chuyện gì thì bà chủ nhìn tôi tươi cười nói
- minh vô đây chị nói chuyện chút
Tôi đưa cặp cho nhỏ cằm rồi bước vô
- sao quán đống cửa vậy chị - tôi ngơ ngác hỏi
- à gia đình nhà chồng bắt chị phải chuyển ra bắc sống, trong này có người hỏi ý mua nên chị bán luôn
Tôi như sét đánh ngang tai đứng như trời trồng, mất việc này rồi sao tôi sống hã trời
- à mà tiền lương tháng này của nhóc nè, chị xin lỗi nge
Cằm cái phong bì trên tay thôi cũng kệ vài bữa kiếm việc khác. Tôi cằm cái phong bì chào chị xong liền đi ra ngoài với nhỏ đang ngồi đằng sau xe dẫm dẫm xuống mặt đất, nhỏ ngước lên nhìn tôi cười nhẹ
- uã sao hông yk làm yk - nhỏ hỏi tôi
- quán đóng cữa rồi, ngĩ làm rồi - tôi thở dài với nhỏ
- uã....sao kì zạ - nhỏ gặn hỏi
- không có gì đâu, giờ để chở cho về hé - tôi nói
Nói đến về nhỏ gương mặt nhỏ lại sụ xuống, hai bờ mi cụp xuống, à cũng phải sao nhỏ lại có thể chịu đựng dưới căn nhà lạnh tanh không còn ấm áp kia.
- về nhà '' đầu gấu '' được hk - nhỏ hỏi
- à...ừ...cũng được
Nhỏ giựt cái phòng bì trên tay tôi rồi nhét vô cặp, tôi đè giựt lại nhưng nhỏ lại ôm cái cặp khư không chịu đưa cho tôi. Từng vòng quay bánh xe lại lăn đều chậm rãi, cái ôm siết chặt của nhỏ càng chặt hơn dưới ánh nắng của buổi trưa hè...............
- '' đầu gấu '' này - nhỏ cạ cạ cái mũi vô lưng tôi
- hã - tôi ngoáy đầu lại nhỏ
- mỹ anh là người thứ mấy thế - nhỏ đánh vần từng chữ một
Tôi lặng thinh không biết nên trả lời thật hay là dối nhỏ, nếu trả lời thật thì có lẽ nhỏ là người thứ 4 à không nếu kể cả cô giáo yêu dấu nữa chắc là 5, tôi ngân nga một tí rồi trả lời thật cho nhỏ
- 4 hay 5 gì gì đó - tôi đáp
- hã........... - nhỏ hã lên một tiếng dài rồi bấu xé tôi
- a....đau......hỏi, tui trả lời thật mà sao còn ngắt nữa trời - tôi kêu thất thanh
- nhìn cái mặt vậy mà trăng hoa quá hé, chết nè - nhổ đấm cái bụp vô hông tôi
Tôi cười khì khì trong nỗi đau xác thịt, trăng hoa sao, tôi không cần điều đó tôi chỉ cần một người con gái yêu tôi, quan tâm tôi, cùng tôi đi đến cuối con đường. Yêu nhiều làm chi, rồi khi chia tay cả hai để lại cho nhau những nhát dao khứa sâu vào tận trong tim, cho dù thời gian cứ trôi qua thì mãi vết thương đó không bao giờ hàn gắn lại được. Tiếng ro ro của cái bánh xe lăn đều trên đường, tiếng brừm brừm từ những chiếc xe máy đặt ngẹt kia, từng giọt mồ hôi nhễ nhại trên chán tôi, không ngờ trời hôm nay sao nóng thế không biết nhưng có nhỏ bên cạnh tôi rồi thì cái nóng này chẵng có là gì đối với tôi cã. Gương mặt nhỏ cũng ướt đẩm mồ hồi, hên quá kế viã hè có một xe nước mía, tôi lắc lắc cái bàn tay nhỏ nhắn của nhỏ
- uống nước mía không? - tôi hỏi nhỏ
- ừm cũng được nắng quá hà - nhỏ nguýt dài
Dựng chiếc xe của nhỏ trên cái viã hè mát rượi, nhỏ lon ton chạy đến cái ghế sát trong ngồi phịch xuống, cái tay vây vẫy tạo gió lên. Tôi ngồi cuống cạnh nhỏ, từng dòng người hối hã chen chút nhau, cơn gió nhẹ thoáng qua một chút cũng làm dịu đi cái nóng nực này. Chị bán hàng bước lại trước mặt chúng tôi nhẹ nhàng hỏi
- 2 đứa uống gì - giọng chị trầm ấm vang nhẹ lên
Tôi vừa định nói thì nhỏ đả nhãy vô họng tôi ngồi rồi, đôi bàn tay nhỏ nắm chặt lấy tay tôi, nhỏ cười khúc khích nói
- dạ lấy cho em 3 ly nước mía - tiếng nhỏ cao vút vượt qua cả những đám mây xanh đang bay lơ lững trên kia
- uã 2 đứa mà sao kêu tới 3 li zị - tôi há hốc hỏi nhỏ
- trời nực uống 2 li mới đả - nhỏ làm tôi khá bất ngờ
- ặc uống no quá chút sau ăn cơm hã - tôi cóc nhẹ lên tay nhỏ
- hì hì, uống chút mà no gì - nhỏ cười khì
- hay quá hé - tôi xoa cái đầu nhỏ rối xù cả lên
- á....a.....hư hết rồi nè, công kĩ hùi sáng ngồi buộc - nhỏ tán vô mặt tôi nhẹ một cái.
Cái hành động đùa giỡn của tôi với nhỏ có lẽ đả làm mất cái không khí ở cái vĩa hè này, mọi người nhìn chúng tôi chăm chăm rồi chợt họ khẽ cười và nói
- cái lũ con nít giờ nhìn vui quá hé
Chúng tôi vẫn đùa giỡn với nhau cười khì khì, sau những vòng quay nặng nề thì 3 li nước mía đả được chị đặt lên bàn. Lắc nhè nhẹ cái li rồi kéo một hơi vào miệng, cái vị ngọt ngào của tự nhiên, vị chua chát của Hạnh, vị mát lạnh của nước đá hoà vào nhau tạo nên một li nước mía đặc trưng mà mọi người đều đả từng uống qua. Tu một hơi thì đả hết nữa li, quay sang 1 cái li nước mía của nhỏ chỉ còn lốc ca lốc cốc mấy viên nước đá, nhỏ vừa định chụp cái li còn lại thì tôi nhanh tay giựt lấy, nhỏ nhìn tôi đầy nài nĩ
- uống nhiêu đó được rồi, uống nhiều quá đau bụng đó - tôi giải thích cho nhỏ nge
- cái thứ xạo ke, mỹ anh uống quài có sau âu - nhỏ chau mài
- tui nó không nge hã - tôi ngiêm giọng
- chuyện gì cũng được, nhưng cái này thì hông - ơi trời ham ăn ham uống vừa thôi trời.
Tôi đưa li nước mía lên miệng tu một hơi sạch bách, nhỏ nhìn li nước đá đầy tiết nuối, nhỏ nhìn như muốn khóc vậy có cái li nước mía thôi mà làm như trời sập vậy. Tôi đẩy li nước mía của mình sang cho nhỏ
- uống nhiêu đây được rồi - tôi nói với nhỏ
Vừa thấy cái li nước thì mắt của nhỏ lại sáng lên, nhỏ giựt li nước trên tay tôi hút nhè nhẹ. Brừm.......phịch....tiếng động cơ của tiếng xe tay gas dừng hẵn, một bóng người bước vào, một mùi hương quen thuộc tôi có thể đón ra là ai nhưng tôi không muốn nhìn thấy cái gương mặt đó một tí nào, nhưng nhỏ thì lại ngược với ý ngĩ tôi
- Quyên ngồi đây nè - chết ngựa con nhỏ này lanh thế trời
Cái mùi hương càng ngày gần hơn, nhỏ ngồi xuống đối diện với tôi, tôi cũng chẵng phải trốn tránh gì nên cũng ngẫn mặt lên nhìn.
- uã sao hôm nay vô vĩa hè uống zạ - nhỏ tài lanh hỏi
- ừm thì nóng quá nên vô đây uống cho mát - nhỏ quyên chầm chậm trả lời, nhưng mắt nhỏ lại nhìn sang tôi
Chợt nhỏ ôm chặt lấy cánh tay tôi, cái đầu nho nhỏ tựa vào vai tôi cười khúc khích
- nè tui với '' đầu gấu '' giờ thành một cặp ùi nè - nhỏ cười khì khì
Con nhỏ Quyên gương mặt đớ ra, nhìn tôi trân trân, chắc nó sẽ không bao giờ có thể ngỉ đến cái cuộc tình cổ tích này xuất hiện
- hã......cái gì - nhỏ quyên lấp bấp
- đây là một cặp nà - nhỏ khẵng định bằng cách hôn cái chụt lên má tôi
Nhỏ Quyên ngớ người, chắc bây giờ con nhỏ mới công nhận đây chính là sự thật, gương mặt nhỏ chợt xụ lại, một nỗi buồn man mát qua đôi mắt kia. Thôi giả vờ thế đủ rồi, có là gì đâu mà buồn với chã hận, con nhỏ cất lên 3 tiếng yếu ớt và nỡ một nụ cười nhẹ
- C..hu..ú.c...mừ...n..g...n..ha.... - nhỏ nhấp nháy từng chữ
Tôi cũng chẵng phãn ứng gì trước tình cảnh đó, nhỏ Mỹ anh càng khẵn định chủ quyền bằng cách cạp vô cánh tay tôi một dấu răng khiến tôi đau điến đến muốn trào cả nước mắt.
- lát vô nhà '' đầu gấu '' nha - nhỏ nói
- thôi quyên có chuyện rồi - chắc chuyện bận đi chơi với bạn trai chứ công chuyện gì hài........
Nói xong nhỏ uống hết cả li nước rồi vội vã tính tiền, nhỏ vút đi hòa theo dòng người man mát kia. Một chút sau tôi với nhỏ cũng tàn tàn về nhà trọ, sau 2 li nước mía thì cái nóng trong tôi lại dịu đi phần nào, tôi đạp hối hã như xe đua, nhỏ ở sau thì ôm siết chặt lấy tôi cười khì khì thích thú. Lang thang dưới nắng một hồi chắc chết quá, từng bước chân tôi lại nói câu đó, sau 10 phút hã hơi thì cũng về tới nơi........tôi dựng xe sát phòng rồi đưa chìa khoá cho nhỏ mỡ cữa.........nhỏ vừa mỡ cữa xong thì đấm cái bung vào bụng tôi
- ở dơ như zị đó hã trời - nhỏ nói
Tôi cũng đảo mắt nhìn quanh, chết cha hỗm rài chưa quét dọn gì cả. Tôi lúi húi bước vô gôm đồ quăng vô thao, nhỏ đáng tôi bốp bốp vì cái tội ở dơ mà dám dắc nhỏ về nhà. Nhỏ thông thả đôi chân trên cái giường mát lạnh, tôi thì lo ôm đồ đi giặt chợt nhỏ reo lên
- nhà có cơm gì ăn hông - nhỏ nói
- cơm thì có nhưng không có đồ ăn - tôi đáp
- ùa vậy giặt đi, để đi mua hột vịt về ăn cơm................................
Tiếng đồng hồ tí tách lặng lẽ trôi qua, tôi ôm cái thao đồ to kềnh vừa giặt xong đem đi máng lên, vừa đến cữa phòng thì nge được cái mùi thơm của hột vịt kho. Tôi hít hà quăng cái thao đồ xuống liền chạy vô ăn, nhỏ cũmg vừa kho mấy cái hột vịt xong cái vị mằn mặn thơm thơm làm tôi như phát điên lên. Nhỏ bưng cái chão xuống còn tôi thì nồi cơm, phà.......hơi nóng rực từ nồi cơm bay ra khắp cả phòng, có lẽ từ lâu mới có một người con gái vào lại căn phòng này, có người con gái nấu cơm cho tôi. Bới cơm ra mạnh đứa nào nấy ăn, nhỏ giành dựt cái chảo hột vịt qua bên nhỏ, để cho tôi lại mấy cọng rau nhìn mà phát nãn, không thể chịu thêm áp bứt tôi phải dùng vũ lực để lấy lại miếng ăn của mình. Sau một hồi sữ dụng sức trai trán của mình thì tôi cũng dành đuợc, kết quả là tôi dựt được cái chảo và thương tích đầy mình, ngồi nhai chốt chép cái chiến lợi phẫm của mình đúng là ăn giựt lúc nào cũng ngon cả, nhỏ ăn cơm mà gương mặt hầm hực nhìn mà thấy tội, tôi chia cho nhỏ phân nữa, gương mặt xu xụ lúc nãy cuống cùng biến mắt thay vô đó là cái miệng hoạt động lia lịa. Bữa cơm cuối cùng cũng xong, tôi với nhỏ leo lên giường nằm ngái o o, nhỏ ôm xiết chặt lấy tôi , tôi đưa cánh tay của mình ra cho nhỏ gối đầu, chỉ ôm nhau ngủ thôi mày không được ngĩ đến điều gì khác nge chưa thằng khốn nạn................
Admin
Admin

Tổng số bài gửi : 1582
Tham gia ngày : 06/05/2012
Age : 27

https://taigame.forumvi.com

Về Đầu Trang Go down

Chạy Trốn      Empty Re: Chạy Trốn

Bài gửi  Sponsored content


Sponsored content


Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết