Diễn đàn Teen VN
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Thiên thần sa ngã-phần 1

Go down

Thiên thần sa ngã-phần 1  Empty Thiên thần sa ngã-phần 1

Bài gửi  Admin Sat Jul 28, 2012 11:15 am

CHƯƠNG I
Sáng sớm.

Những chiếc lá rơi nhè nhẹ xuống sân trường,cơn gió hờ hững thổi qua.Phía trên cao,ban công lầu hai An Nhiên đang nghe nhạc,gương mặt biểu cảm rất vui.Vẫn còn rất sớm nên trong trường không có ai,không khí lại rất ẩm ướt,xung quanh có tiếng ve râm ran thật dể chịu.

“An Nhiên à!” người chưa đến mà tiếng đã đến hẳn là Lục Lục,An Nhiên nhìn vào bộ dạng hớt ha,hớt hải của cô ấy nhẹ nhàng lấy tai nghe ra rồi thở dài.Lục Lục vừa thở vừa nói.

“Sao cậu còn đứng đây!” giọng điệu rất kích động.

An Nhiên hơi bất ngờ “Cậu hỏi vậy là sao? Thời tiết hôm nay rất tốt,rất hợp để thưởng thức alum mới của Beast”.

“Mau! Mau đi cùng tớ!” Lục Lục kéo tay An Nhiên.

“Nhưng đi đâu mới được!” An Nhiên kéo tay Lục Lục lại đôi mắt thăm dò “Không phải là…cậu lại muốn ngắm nhìn anh chàng nào chứ!”

“Đúng rồi” Lục Lục reo lên,đôi mắt long lanh “Mặc dù lần nào cũng bị cậu cướp mất những anh đẹp trai nhưng lần này nhất định cậu không quyến rũ anh ấy được đâu.Vả lại tất cả sinh viên trong trường đều đang xem anh ấy hát ở hội trường cậu mau cùng tớ đến đó”.Dứt câu,Lục Lục lập tức kéo An Nhiên chạy như bay với tốc độ tên lửa.Lúc nào cũng như vậy,Lục Lục luôn săn những anh đẹp trai,có tài và y như rằng các chàng trai đó luôn bị gương mặt thanh tú,tính tình dể chịu đáng yêu của An Nhiên quyến rũ.Nhưng lần này thì yên tâm rồi,Lục Lục tin rằng An Nhiên không thể nào làm cho anh nàng này si tình được bởi anh ấy là “đệ nhất lạnh lùng”.

Đến hội trường rồi!

Tiếng nhạc bao trùm cả một không gian hội trường lớn.Tất cả sinh viên đều im lặng,bình thường thì họ chắc chắn sẽ la hét và cổ vũ.Hôm nay thật lạ,rốt cuộc anh chàng kai là ai chứ?

Lục Lục kéo An Nhiên chen vào hội trường đông nghẹt.An Nhiên nhìn lên sân khấu nơi một anh chàng đẹp trai đang dịu dàng lướt tay trên từng phím đàn và hát.

“Tại sao khi khóc nước mắt em lại tuôn rơi
Bàn tay nhỏ của em sao không ngăn lại

Anh cũng định chạy tới và kéo em vào lòng

Nhưng một thứ gì đã ngăn chân anh

Tại sao khi khóc nước mắt em lại tuôn rơi

Phải chăng đó là điều bình thường

Bởi khi mất đi tình yêu thì ai cũng vậy

Sẽ u sầu và khóc rất lâu…

Anh xin lỗi…hãy cho anh xin lỗi…..”

Tiếng hát đã dừng,tiếng nhạc cũng nhỏ dần rồi im hẵn nhưng vẫn không ai vổ tay.Cả hội trường chìm vào im lặng.

“Hay thật! hay thật!” tiếng vỗ tay bắt đầu vang lên dữ dội và…

“Anh ấy là ai vậy!”

“Sinh viên mới chuyển trường!”

“Mới chuyển trường nhưng lại rất ưu tú”

“Là Uông Gia Phi con trai của nữ ca sỉ nổi tiếng Lương Nghị”

“Thì ra là sinh viên khoa âm nhạc hiện đại”

Uông Gia Phi là người rất lạnh lùng,gương mặt anh ta hình như mất đi những khái niệm về cảm xúc,lúc nào cũng chỉ có một vẻ mặt.

“Cậu thấy không Gia Phi rất ưu tú vả lại rất đẹp trai”.Lục Lục có vẻ rất phấn khích,có thể nói cô là người suốt đời đi tìm cái đẹp,cái ưu tú nhưng luôn bị cái mình tìm kiếm phủ nhận.

“Đúng nhưng trông có vẻ rất lạnh lùng!” An Nhiên quay mặt bước đi khi chẳng thấy anh chàng kai có điểm gì đặc biệt.Hình như cô có chút ghen tị vì cô cũng là sinh viên khoa âm nhạc hiện đại nhưng chưa bao giờ có được một tiết mục được đón chào như vậy.Lục Lục cũng lẻo đẻo chạy theo sau vừa đi vừa nói “Chính vì bản thân anh ta lạnh lùng nên lần này cậu không mê hoặc được anh ta đâu!”

“Tớ chưa từng mê hoặc ai cả?”

“Tớ biết,nhưng cậu luôn khiến các anh chàng đẹp trai quanh tớ điêu đứng” Lục Lục thoáng buồn giọng trách móc “Cứ chơi thân với cậu thế này không biết chừng sau này cậu cũng sẽ khiến chồng tớ phản bội mất!”

An Nhiên dừng lại,nhìn vào gương mặt giận dỗi của Lục Lục,hai má tròn phúng phính trông rất đáng yêu,cô véo má Lục Lục một cái rồi cười tươi trêu chọc “Vậy thì mau trở mặt với tớ thì may ra cậu còn có thể chinh phục được cái anh chàng Gia Phi”.

Lục Lục thở dài,lắc đầu “Tớ không có ý định chinh phục anh ta đâu,huống hồ anh ta lạnh lùng như vậy”.

“Vậy thì thôi! Cậu lo tập luyện vũ đạo với đội nhạc kịch đi,tớ về lớp luyện thanh cùng Tấn Vỹ chắc là cậu ấy đã đến!”

“Vậy cậu về lớp đi,tớ muốn đi mua chút nước lát nữa sẽ mang sang cho cậu!”

…….

Tại phòng luyện thanh của sinh viên khoa âm nhạc hiện đại.

Mọi người đến đông đủ và đang chuẩn bị bắt đầu bài luyện tập hôm nay.

Tiếng mở cửa….

Uông Gia Phi bước vào,gương mặt rất lạnh lùng,mọi ánh mắt đổ dồn về phía anh.

Thật sự anh rất nổi bật,hôm nay vừa trình diển ca khúc mới ở hội trường.Một số đàn anh còn cho rằng anh vô lễ khi mới vào trường mà đã dám giới thiệu ca khúc mới.Phòng luyện thanh bắt đầu xôn xao bàn tán,anh không quan tâm bước đến ngồi vào chiếc ghế gần cửa sổ,cắm tai nghe vào tai,nhắm mắt và ngửa lưng ra ghế.

Mọi người chuyền nhau một ánh mắt tức giận,sinh viên mới này rất vô lễ.Hình như không nhìn thấy Tấn Vỹ một nhân vật rất có thân thế trong trường này.

Nắng ngoài cửa sổ chiếu vào phòng nhè nhẹ,Gia Phi hình như đã ngủ thật,đôi mắt nhắm rất hờ hững,ánh nắng làm nhòa đi màu tóc anh,ánh lên màu nâu hạt dẻ.

Lại có tiếng mở cửa….

An Nhiên bước vào,dáng đi rất thanh thoát như một nàng tiên nhìn mọi người mỉm cười.

Tất cả mọi sinnh viên khác đều nhìn cô bằng ánh mắt trìu mến,Tấn Vỹ đang say mê đọc sách cũng ngước lên nhìn cô mỉm cười.

Nhưng lại có người rất tách biệt,An Nhiên nhận ra Gia Phi đang ngồi trên ghế tựa đầu ra sau ngủ.Cô nhún vai tỏ vẻ không quan tâm rồi bước đến ngồi cạnh anh,vì chỉ còn một chiếc ghế,cô không muốn chần chừ quá sâu kẻo giáo sư lại không thích.


“Các bạn đã đến đủ chưa?” giáo sư Vương bước vào,gương mặt rất nghiêm nghị,vừa nãy cô còn lo lắng nếu đến trể nhất định sẽ bị phạt chạy vòng quanh sân trường,hoặc tưới hết những chậu cây kiển trong vườn trường nếu muốn học tiếp.Cô cảm thấy rất may mắn.

Ánh mắt giáo sư đảo một vòng rồi dừng lại ở phía cô,tất cả sinh viên đều đứng lên chào.Duy nhất Gia Phi vẫn ngồi nghe nhạc,lim dim ngủ.

“Anh chàng kia có muốn học không vậy?”

Thật đáng sợ,không ngờ lại có người dám ngủ trong giờ của giáo sư Vương đây là một chuyện hiếm thấy.Mặc dù cách đối xử của các giáo sư với cách sinh viên thường rất thoáng.Nhưng trong lịch sử hình như chưa có ai dám thất lễ với giáo sư Vương.

“Này! Mau dậy đi!” cô khẻ đá chân anh.

Gió ngoài cửa sổ thổi vào,tóc anh khẻ lay động,hai rèm mi khép nhẹ từ từ mở ra,tháo tai nghe xuống,vươn vai một cái anh nhìn cô.

“Có chuyện gì sao?”

Cô khẻ hất cằm về phía giáo sư,anh nhìn theo hướng đó.

Tất cả sinh viên đều nhìn anh,nhất là ánh mắt của giáo sư Vương,rất đáng sợ…..như một con quỷ.
Anh vôi vàng đứng lên,hình như bây giờ mới nhận ra sự quan trọng của vấn đề.

Cánh tay giáo sư từ từ đưa lên,chỉ về phía anh “Sinh viên này rất có tính cách,tôi yêu cầu anh từ đây đến trưa phải tưới hết 386 chậu cây kiển trong phạm vi khoa âm nhạc hiện đại”.

Anh hé môi định nói cái gì đó,chưa kịp lên tiếng thì……”Nếu không muốn làm cũng không sao,từ nay anh không cần phải đi học nữa”

“Thê thảm rồi,anh mau xin lỗi giáo sư đi!” cô lo lắng vì hình như qua biểu hiện trong đôi mắt dửng dưng của mình thì anh không hề muốn làm theo lời giáo sư.

Anh nhìn cô,nhướn mày một cái “Xin lỗi hả? hình như tôi chưa học từ đó” rồi xách cặp bước ra ngoài trước nhiều sự kinh ngạc của mọi người và ánh mắt đáng sợ của giáo sư.

“Rầm!” tiếng đóng cửa đầy thách thức.An Nhiên len lén đưa mắt nhìn giáo sư,gương mặt ông ta đang tím lên vì giận,mong rằng sẽ không vì vậy mà ông sẽ trút hết lên đầu lớp này.

…….

Buổi chiều trên sân thượng.

Gió thổi rất mạnh cuốn mái tóc dài của An Nhiên tung bay.

Mát thật,vừa rồi buổi luyên thanh rất căng thẳng,giáo sư Vương hay cáu gắt hơn mọi ngày.

Ai cũng biết lí do tại sao nhưng đều không quan tâm,chỉ là chuyện nhỏ.Riêng cô thì nghĩ bụng: “Cái anh chàng đó nhất định sẽ không dám đến lớp nữa.haha ai bảo anh ta vô lễ như vậy”.Rồi cô lại thầm nghĩ,nếu Lục Lục biết chuyện này thì thế nào nhỉ? Chắc vô cùng thất vọng.

Có tiếng hamonica vang lên,hình như là từ sân thượng của dãy lầu bên cạnh.

An Nhiên nhón chân nhìn sang nhưng bị một cái vách lớn ngăn mất tầm nhìn.Không biết ai đang thổi hamonica mà nghe rất tình cảm,cái thể loại này cũng rất khó,cô đã thử nhưng kết quả là không làm được.

Trong tiếng gió vi vu,tiếng hamonica chúng hòa lẫn vào nhau rất ư là lãng mạn,nó giống như tiếng hát trong trẻo của một nàng tiên,như một khúc dạo nhạc bắt đầu một cuộc tình.

Bên kia một sân thượng khác,Gia Phi đang ngồi tựa lưng vào tường say sưa thổi hamonica.

Ô Long đứng bên cạnh..

Cả hai cùng nhắm mắt và du đưa theo tiếng nhạc.

Ô Long dù rất sốc khi nghe tin Gia Phi thất lễ với giáo sư Vương,nhưng cũng như giáo sư Vương,Gia Phi không phải là người đơn giản.

Bề ngoài cậu ta rất đẹp trai và lạnh lùng..

Thế nhưng tính tình lại rất xảo quyệt,tinh ranh và hung dữ.Anh thừa biết Gia Phi sẽ không vì chuyện này mà thay đổi tính cánh.

Gia Phi ngừng thổi hamonica,ngước măt Ô Long “Nghe được chứ!”

“OK” Ô Long gật gù “Nếu có cô gái nào ở đây chắc chắn sẽ bị tiếng kèn của cậu mê hoặc”

Gia Phi khẻ cười,trog cuộc đời anh ngoài Ô Long ra thì không ai hiểu anh.Đây cũng là lí do mà hai người chơi thân với nhau trong khi không có bất kì ai muốn kết thân với Gia Phi.Người khác luôn cho rằng anhh là một con người kì quặc hoặc có bệnh về tâm lí vì luôn hành động điên khùng.

“Ngày mai cậu sẽ đến lớp chứ!”

“Tất nhiên! Sao lại không?”

‘Nếu là sinh viên khác thì họ sẽ nghĩ hoặc chuyển trường rồi”

“Vì họ kém cỏi!”

“Có thể,nhưng tại sao cậu làm vậy?”

“Vì ông ta quá đáng,chúng ta đều là sinh viên rồi mà ông ta hành động cứ như chúng ta là học sinh cấp ba”.

Ô Long bật cười thành tiếng “Đó là cách của giáo sư,mọi người đều sợ ông ấy,hiệu trưởng cũng rất xem trọng giáo sư Vương còn hứa là sẽ gã con gái cho con trai giáo sư”

“Hiệu trưởng trường chúng ta có con gái sao?” Gia Phi thắc mắc.

“Đúng vậy! là An Nhiên,cô gái này rất được yêu thích vì xinh đẹp và tài năng”

“Lại một hot girl kiểu mẫu” Gia Phi nhếch mép tỏ vẻ khinh thường “Những cô gái như vậy chỉ dựa vào thế lực!”

Không biết từ bao giờ gió đã ngừng thổi,tiếng hamonica cũng rất lâu không vang lên.An Nhiên bước xuống khỏi ban công sân thượng.

Trong cơn gió nhẹ phớt một lần nữa,có mang một mùi hương rất dể chịu…có thể là mùi nước hoa của một ai đó…..mà An Nhiên tình cờ nghe thấy.

…..

Lục lục nằm dài trên bãi cỏ đợi An Nhiên.

Sáng nay có vẻ hơi oi bức và nực nội.

Đám con trai đang ngồi nói chuyện ở bãi cỏ gần đó bổng nhốn nháo lên.

Từ xa một cô gái dể thương đang bước đến,mái tóc dài tung bay theo cơn gió.Cô mặc chiếc váy hoa mềm mại ôm sát người rất nổi bật.Đôi guốc cao tạo nên những âm thanh quý phái.

An Nhiên bước qua đám con trai một cáh kiêu hảnh,tiến lại gần Lục Lục cô mỉm cười dể thương.

“Cậu đợi lâu chưa!”

“Rất lâu! Rất lâu!” Lục Lục bật người dậy ngay lập tức đám con trai phẩy tay,chép miệng và không nhìn nữa.

Sao lại khác nhau như thế,cùng là bạn thân sao một người vô cùng ưu tú,dịu dàng,một người quá sức bình thường lại ăn nói thô lổ.

An Nhiên khẻ vén váy ngồi xuống,lấy trong túi xách một chai nước ép đưa cho Lục Lục.

“Cái này cho cậu!”

“Cám ơn nhé cưng!” Lục Lục hí hửng chụp lấy,lí đo để Lục Lục kết thật với An Nhiên chỉ là An Nhiên là người tốt.Chưa bao giờ lên tiếng chê bai cô như bao người khác mà luôn ân cần góp ý.Vã lại hình như An Nhiên là người duy nhất được Lục Lục chia sẻ mọi bí mật.

“Sao cậu buồn thế!” Lục Lục nhìn An Nhiên đang thất thần lo lắng.

An Nhiên thở dài “Hôm qua,ba mình lại nhắc chuyện đó!”

“Chuyện cậu và Tấn Vỹ sao?”

“Ừ ! ông ấy cứ hỏi quan hệ hai đứa đến đâu,bao giờ thì quyết định!”

“Nếu đã không thích thì cậu cứ nói thẳng với mọi người,Tấn Vỹ thì không sao còn ba cậu ấy,giáo sư Vương lại vô cùng đáng sợ!”.Suy nghĩ một hồi Lục Lục nói tiếp “Hình như hôm qua có ai đắc tội với ông ta phải không,kẻ nào một ngu ngốc vậy chứ!”

An Nhiên nhớ đến chuyện hôm qua,Gia Phi rỏ ràng là không sợ giáo sư Vương.

“Chính là anh chàng lạnh lùng của cậu đó!”

“Gia Phi à!” Lục Lục bất ngờ hỏi lớn “Người đắc tôi với giáo sư Vương là anh ta sao?”

“Đúng vậy,thái độ anh ta rất ngang tàng vả lại còn lạnh lùng nữa!”

“Ồ xem như anh ta không may mắn rồi”.
Admin
Admin

Tổng số bài gửi : 1582
Tham gia ngày : 06/05/2012
Age : 27

https://taigame.forumvi.com

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết